• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full LIÊN QUÂN MOBILE: DU HÀNH ATHANOR (2 Viewers)

  • Chương 140: Nói chuyện với thần rừng

Tiếng sáo vang lên. Mũi tên đang bay lên bỗng khựng lại, đảo ngược lại bay về phía tôi. Tôi ngã người ra phía sau, chân quắp lại trụ trên cây. Mũi tên văng ra phía sau ghim thẳng xuống đất. Đối với cái thể loại dùng sáo Dali này chỉ có cách duy nhất là dùng chính vũ khí của hắn để đối phó mà thôi.



- Xem đây! - Tôi bắn mũi tên lên rồi thổi sáo điều khiển. Bất ngờ mũi tên rơi xuống đất chứ không bay lên - What the...



Con gấu bên dưới lên tiếng:



- Ngài không thể điều khiển được với cái kiểu điều khiển đó đâu.



- Why?



- Ngài chỉ mới sử dụng được ma thuật điều khiển sinh vật sống thôi, để điều khiển những vật không sống cần có một kĩ thuật khác.



Tôi hỏi:



- Kĩ thuật thế nào?



- Giờ không có thời gian, đối thủ ở trên cao, chỉ còn cách điều khiển chim để tấn công thôi. Dùng đại bàng là hợp lí. Đợi tôi.



Năm phút sau, con gấu đem ra một con đại bàng. Nó đậu lên vai tôi rồi bảo:



- Cứ điều khiển tôi, tôi sẽ phục vụ ngài.



- Được! - Tôi dùng ma thuật biến cái cây cao lên đến bằng độ cao hắn ta đang đứng. Khi đến nơi, tôi trố mắt khi thấy ả ta... không mặc đồ - Đùa à?



Ả ta hất tóc:



- Không ngờ đối thủ của mình lại là một thằng nhóc.



- Nhanh đi! - Con đại bàng lên tiếng.



Thế là tôi bắt đầu. Con đại bàng bay thẳng đến vị trí của ả ta rồi cấu xé. Ả ta nghiên người né đòn rồi rút vũ khí ra. Một cây quyền trượng.



- Ui da! - Tôi cấu ả ta được một cái vào mặt. Nhanh như cắt, ả đánh mạnh vào con đại bàng khiến nó biến thành một con... chuột và rơi xuống đất.



- He he, trên cao thế này khó mà tìm được thứ cho ngươi điều khiển đấy.



Tôi cười:



- Có thật là như vậy không?



- Hử, ngươi định làm gì?



- Nên nhớ, vật sống không chỉ có động vật mà còn có cả thực vật nữa đấy! - Nói rồi tôi thổi sáo điều khiển các nhánh cây của cái cây mà tôi đang ngồi. Các cành cây vươn dài ra lao tới bắt ả.



- Tên này không phải dạng vừa. - Ả ta nhảy lên né đòn bắt thì bị nhánh cây từ trên cao đập mạnh vào đầu - UI DA!



- Chưa đâu! - Tôi thổi tiếp. Cách nhánh cây biến thành những lưỡi lê sắc nhọn đâm mạnh vào người ả ta. Một loạt đòn được tung ra, ả ta hét lớn rồi rơi xuống đất. Tôi hạ cây xuống bắt lấy ả ta:



- Ngươi là ai?



Ả ta nổi giận, đẩy tôi ra:



- Ta mới phải hỏi ngươi đấy! Tại sao ngươi dám lấy cây sáo của ta?



- Hồi nào! - Tôi nổi điên - Ta mua chứ có ăn cắp của ai đâu!



- Mua của ai?



Tôi trả lời:



- Tôi mua từ một tên thương gia bán nhạc cụ.



- Hắn ở đâu?



- Ta ở đây! - Tiếng của hắn bất ngờ vang lên. Tôi quay lại phía sau thì thấy đúng là hắn thật.



Tôi hỏi:



- Ông đến đây làm gì?



- Ha ha, cảm ơn đã hỏi. Trước tiên thì ta cảm ơn ngươi vì đã gọi con Dali ra cho ta. Đã đến lúc ta trả thù rồi, ha ha ha!



- Trả thù? Ngươi gây thù hằn với hắn sao? - Tôi hỏi ả ta.



Cô ta lấy cây quyền trượng ra:



- Chắc là vậy.



- Sao lại chắc?



Tên thương gia hét lớn:



- Dali, chuẩn bị chết đi!



- Lùi lại nhóc con! - Ả ta thổi sáo tạo ra những luồng âm thanh chói tai đến chỗ hắn. Hắn ta lấy cây đàn tranh gảy, những lưỡi đao âm thanh bay đến phản đòn - Tên này xài nhạc cụ làm vũ khí rồi.



Tôi thấy thế liền góp vui:



- Không biết chuyện gì, nhưng mình góp vui vậy.



Nói rồi tôi tạo một cái cây lớn rồi ngồi lên đó.



- Đỡ đòn của ta này! - Tôi tạo một loạt mầm cây rồi mài chúng đến sắc nhọn ném về phía hắn. Quá bất ngờ, hắn ta không biết đỡ thế nào và trúng toàn bộ. Hắn nằm xuống vì bị thương nặng.



Dali ngơ ngác:



- Thằng nhóc này...



- Được lắm - Tôi vận ma thuật - ANDURASENGAN! - Tôi bay đến cho hắn một chưởng. Trúng đòn, hắn ta hét lên, hộc máu và bất tỉnh. Để chắc an, tôi bồi thêm một đòn nữa cho hắn chết luôn.



Giờ thì chắc là hắn chết thật. Tôi quay lại hỏi:



- Dali, rốt cuộc cô là ai?



- Tôi là thần rừng. Nhà ngươi là thần rừng ở đây sao?



- Không, tôi chỉ là trợ thủ của nữ vương tinh linh thôi.



Cô ấy hỏi:



- Nữ vương tinh linh là ai?



- Cô ấy tên là Tel"Annas, là người đứng đầu khu rừng này.



- Cho ta gặp được không?



Tôi gãi đầu:



- Hiện tại thì cô ấy không có mặc ở đây.



- Ta hiểu rồi. - Cô ấy đáp rồi bất ngờ lao đến áp sát vào mặt tôi - Ngươi có muốn làm chồng của ta không?



- No no... tôi có vợ rồi.



Cô ấy hỏi:



- Ai?



- Không biết cô biết hay không, vợ tôi là Lunar.



- Rồi ta biết rồi, nữ thần mặt trăng chứ ai.



- Giờ thì cô ấy không còn làm nữa.



Dali ngạc nhiên:



- Sao vậy?



- Chuyện là vầy: lúc cưới thì cô ấy muốn tôi đến mặt trăng sinh sống nhưng tôi không đồng ý, cô ấy quyết định trao ngôi lại cho em gái rồi đến đây sống với tôi. Mà nè, cô vừa làm thần rừng vừa đi bán "lỗ" kiếm lời à?



- Thằng điên này! Ta chỉ... chỉ...



Tôi tặc lưỡi:



- Cứng họng rồi, hết biết nói gì luôn rồi hả?



- Nói sao ta, ta chỉ gạ đàn ông làm nhân tình của ta thôi. Kể cho nghe nè, giả sử ngươi làm nhân tình của ta thì ta sẽ là vợ ngươi và sống chung với ngươi. Nhưng nhớ một điều: nếu ngươi có ý định tán tỉnh, ve vãn cô gái khác thì coi như mọi kí ức về ta của ngươi sẽ tan biến. Đôi khi ta có thể giết ngươi luôn đấy. Mà thôi, mấy chuyện này ngươi cũng không cần biết nhiều đâu, vì ngươi đã có vợ rồi mà. Này, trả cây sáo cho ta.



Tôi ngạc nhiên:



- Gì?



- Cây sáo đó của ta!



- Ê ê, cho nói lại nha! Tui mua đó, mua với giá một ngàn quân huy đó, giờ bắt tôi trả là sao?



Dali bảo:



- Hắn chết rồi, coi như món nợ cũng không còn. Ngươi trả cây sáo cho ta, ta trả tiền lại cho ngươi.



- Khỏi trả tiền. Tôi mua thiếu, hắn bảo là đá World Cup xong trả tiền luôn. Mà ngươi cũng có một cây rồi còn gì.



- Không nói nhiều, trả đây! - Cô ta giật lấy rồi bay đi mất. Tôi ngơ ngác chả hiểu chuyện gì, nhưng thôi kệ, không còn việc gì làm nữa, đi về! À quên, phải tìm Lunar đã.



Tôi đấm vào chiếc nhẫn để gọi Lunar. Cô ấy xuất hiện:



- Anh...



- Sáng giờ em ở đâu?



- Emd đi chơi với Lindis và Yorn.



Tôi ngạc nhiên:



- Hồi sáng anh mới gặp Lindis, cô ấy bảo là em đi chơi đâu đó. Nói thật đi, em đi đâu? Hay là em đi với trai?



- Không có! Em đi chơi thật mà!



- Đi chơi với ai?



Lunar đáp:



- Em đã nói rồi mà. Lindis đến muộn đấy.



- Thật không?



- Em nói thật mà, sao anh không tin?



- Rồi anh tin. Mà em tính ở đây luôn hả?



Cô ấy đáp:



- Có thể em sẽ quay trở về lúc trận đấu bắt đầu. Hiện tại thì em có việc cần giải quyết ở đây.



- Việc gì?



- Mọi người đang họp bàn với nhau về việc tổ chức hệ thống giải bóng đá chuyên nghiệp ở Athanor, em đến đây hỗ trợ.



Tôi hỏi:



- Việc này tốn thời gian lắm nha.



- Em biết mà...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom