• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full List truyện vkook (3 Viewers)

  • Chap 19

Jungkook cẩn thận mở cánh cửa phòng, tay cầm cốc sữa nóng tự tay cậu pha. Taehyung đang ngồi trên bàn làm việc, chăm chú đọc kịch bản. Sau khi bộ phim đầu tay Hwarang thành công, cái tên Kim Tae Hyung như được chú ý nhiều hơn, một bước chiếm được tình cảm khán giả. Cũng từ khi ấy, anh nhận được nhiều kịch bản đóng phim hơn. Chính vì thế, Taehyung phải chọn lọc kịch bản thật thích hợp, đưa ra quyết định đúng đắn. Quá tập trung, có vẻ anh không để ý đến ly sữa Jungkook đã đặt lên bàn. Taehyung của cậu là thế, mỗi lần tập trung làm việc là như chìm vào trong ốc đảo của chính mình, chẳng quan tâm đến những điều khác. Cậu thấy thế cũng chẳng muốn làm phiền, quay lưng bước đi. Thế nhưng cậu vừa xoay người đã bị anh nắm kéo lại, kéo cậu ngồi lên đùi anh, ánh mắt vẫn chăm chăm vào đống kịch bản. Jungkook hơi bất ngờ, vội hỏi:




- Anh đang làm gì thế?




- Em ở đây đi, đừng đi đâu cả.




- Anh đang làm việc cơ mà, khi nào xong việc thì gọi em cũng được.




- Anh rất nhớ em.




Trái tim Jungkook như hẫng đi một nhịp. Cậu nhìn lên gương mặt điển trai không góc chết của anh đang điềm tĩnh nhìn cậu mà thoáng chốc nở nụ cười đáng yêu. Taehyung là như vậy đấy, thật sự không thể sống thiếu Jungkook. Anh cúi xuống hôn lên chóp mũi cậu, rồi cứ để cậu ngồi trên người như thế, tiếp tục đọc kịch bản. Jungkook cũng không phải là ngồi yên không có gì làm. Cậu cùng anh lựa chọn kịch bản phù hợp với Taehyung. Cánh tay anh vòng qua eo Jungkook thật dịu dàng. Thi thoảng cậu nhắm mắt lại, cảm nhận sự bình yên nơi anh, khóe môi lại bất giác nhếch lên, nở ra nụ cười đáng yêu.




- À mà Taehyung này ...




- Gì hả?




- Anh ... à mà thôi không có gì, chúng ta tiếp tục đi.




Thấy cậu ngập ngừng thế, Taehyung cũng không muốn gặng hỏi, cứ thế mà ôm cậu.




Buổi tối, khi Taehyung ra ngoài mua đồ ăn cùng Hoseok, Jungkook lân la mò vào chỗ anh Jin đang nấu ăn cùng anh Namjoon. Từ xa đã nghe hai người họ chí chóe:




- Anh đã bảo là phải để mặt phẳng củ hành xuống mới cắt được mà.






- Em biết rồi mà!




- Yah em xem, vì lo cho em mà anh quên bỏ dầu vừng vào rồi này.




- Aisshhh, nấu ăn sao lại khó vậy chứ.




- Jin hyung ....




Jungkook nhỏ nhẹ cắt ngang cuộc cãi nhau. Cả hai người họ quay sang nhìn cậu maknae. Cậu tiếp:




- Namjoon hyung, em nói chuyện riêng với Jin hyung chút được không?




- Được rồi, nhưng đừng cướp vợ anh nhé!




Jin cởi bỏ tạp dề cho Namjoon rồi bảo anh ra phòng khách chờ. Jungkook lăn xăn lại phụ bếp cùng Jin hyung. Anh hỏi:




- Jungkook em có chuyện gì à?




- Ừm vâng, em đang tò mò vài chuyện. Em không biết liệu Taehyung hyung có thật lòng yêu em không.




- Em nói gì vậy chứ?




Jin đang nêm nếm thức ăn suýt chút nữa thì sặc. Hôm nay thằng nhóc này sao vậy chứ. Vừa nãy hai đứa còn thân thiết, yêu đương lắm mà sao giờ Jungkook lại hỏi thế. Cậu thấy anh sặc liền quơ tay chộp lấy hộp khăn giấy trên bàn đưa cho anh.






- Anh đừng hiểu lầm. Taehyung thật sự rất thương em, nhưng em không nghĩ là anh ấy muốn tiến xa hơn, ý em là, anh ấy chả có chút gì là muốn sống cùng em cho đến già ý.




Jin cũng chẳng biết nói gì, vì tình cảm của Taehyung, làm sao anh có thể tùy tiện phán xét, huống hồ cả hai đứa đều là em trai anh, một câu không tin tưởng anh cũng chẳng dám nghĩ đến. Jungkook nói tiếp:




- Chúng em yêu nhau đã hơn 7 năm rồi, tính cả thời gian quen biết cũng đã gần 10 năm. Lâu như vậy mà đến một kế hoạc cho tương lai cũng không có. Anh bảo em phải suy nghĩ sao đây :(.




Jungkook trong lúc không để ý đã cầm nắp nồi đang sôi bằng tay không. Cậu liền rụt tay lại, đau đớn. Anh Jin cũng giật mình, toan nắm tay cậu để dưới vòi nước lạnh thì Taehyung từ đây chạy đến kéo tay Jungkook, đưa cả bàn tay đang đỏ dần của cậu vào bồn nước. Anh nhanh như cắt, khiến anh Jin giật cả mình. Vừa cầm tay Jungkook, Taehyung mặt ngày càng đen lại. Cậu phì cười. Căn bản là anh đang tức giận vì cậu tự làm bản thân bị thương, nhưng cả một câu trách mắng cậu anh cũng không thể thốt ra được. Cưng chiều cậu là thói quen của anh mất rồi!




- Còn đau không?




Ngồi trên ghế sofa, anh vừa bôi thuốc lên vết bỏng vừa hỏi han bằng tông giọng trầm ấp nhẹ nhàng, nhưng cậu để ý hai bên mang tai anh đã đỏ như gấc vì giận. Jungkook lại phì cười ngây ngốc. Cậu đưa tay vén lọn tóc lòa xòa trước mắt anh, nói:




- Em xin lỗi, sau này em sẽ cẩn thận hơn.




- Ừ, anh không trách em. Lỗi do anh!




- Kim Taehyung anh nuông chiều em thế làm gì, dù sao ...




Cậu lại ngập ngừng, khiến anh lại càng khó hiểu. Bỗng dưng, Hoseok gọi lớn:




- Kim Taehyung, chú để chìa khóa xe ở đâu rồi?




- Ở kia kìa hyung!




Taehyung chạy đến chỗ Hoseok. Có lẽ lúc nãy hoảng quá anh quăng vội ở đâu rồi. Jungkook vẫn cứ chìm trong suy nghĩ. Lúc nãy anh có nghe thấy những gì cậu và Jin hyung nói chuyện cùng nhau không nhỉ? Jungkook giãy đành đạch trên ghế sofa, vò đầu bứt tai mà chả để ý đến mọi người đang nhìn mình.




- Yoongi: Jungkook nó ngứa đầu à?
- Jimin: Hyung, chắc em phải đi mua thuốc trị chí cho thằng nhóc.
- Hoseok: Anh nghĩ nó bị mụn nhọt ở mông ý, cứ giãy giãy không yên thế kia.
- Namjoon: Bậy, hẳn là chân nổi ghẻ nên mới đạp đạp vậy.
- Taehyung: Phải mang vào phòng kiểm tra mới được!
- Jin: Oh my hearteu, trong nhà này còn mỗi tui bình thường hay sao.??
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom