Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 69: Nếu không ra ngoài, thì sẽ trở thành kẻ cướp
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!
**********
Chương 69: Nếu không ra ngoài, thì sẽ trở thành kẻ cướp “Anh thật khiêm tốn” Giang Chí Lâm không ngừng nịnh nọt, rồi lại nịnh nọt: “Ai mà không biết anh là người kế thừa thành quả do hội trưởng Triệu vun đắp, nếu không sẽ không giao chuyện quan trọng như xét tuyển kết nạp cho anh!
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành xua tay: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi. Sau này tôi sẽ tiếp quản việc vận hành triển lãm. Đó thực sự là một việc hao tâm tổn sức!"
Giang Chí Lâm nghe xong liền nói: "Người có tài mà! Bên cạnh việc xét tuyển, tổ chức triển lãm là sự kiện lớn của Hiệp hội đồ cổ, chủ tịch Triệu cũng rất coi trọng anh."
Copy nội dung từ truyện app
Nghe vậy, Tiêu Đức Thành cười vang, vươn tay vỗ bả vai Giang Chí Lâm: "Ông Lâm, anh nói thành that the!"
Tô Hoài Dương nhìn hai người đang nói chuyện, ngạc nhiên nhất phải nói chính là ông ta, ông bố vợ thường ngày nhìn ở nhà thật thà, nhưng khi nói chuyện bên ngoài lại rất êm tail
Copy nội dung từ truyện app
Tuy nhiên, Tô Hoài Dương không biết rằng sự tinh tế của Giang Chỉ Lâm chỉ được thể hiện khi nó liên quan đến đồ cổ.
Nhưng sau khi Tiêu Đức Thành nói xong, sắc mặt của anh ta đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói với Giang Chí Lâm: "Tôi sẽ không làm chậm thời gian của ông nữa. Đồ bảo ông mang theo. Mang đủ chưa?" "Du roi! Du roi"
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm nhấn mạnh hai lần, rồi đặt tất cả đồ cổ trong tay lên bàn.
Sau khi làm điều này, Giang Chí Lâm cũng đưa mắt ra hiệu cho Tô Hoài Dương, và yêu cầu anh bỏ những thứ mà anh ta đang cầm trên tay ra.
Copy nội dung từ truyện app
Sau khi Tô Hoài Dương bỏ xuống, Tiêu Đức Thành nhíu mày, nói với Giang Chí Lâm: "Còn chưa đủ!"
Giang Chí Lâm lập tức nịnh nọt cười nói: "Tôi biết. Tôi biết! Ở đây tôi còn có 70 triệu, anh cầm đi.
Copy nội dung từ truyện app
Nói rồi Giang Chí Lâm đưa 70 triệu cho Tiêu Đức Thành.
Tiêu Đức Thành nhận tiền, khóe miệng cũng nở nụ cười.
Copy nội dung từ truyện app
Chỉ có 3,5 tỷ, còn không đủ thỏa mãn khẩu vị, nói thế nào thì cũng đang lãng phí nửa giờ đồng hồ để tiếp ông già này!
Lập tức, Tiêu Đức Thành nói: "Ông có thể nghĩ cách lấy thêm được không? Ông cũng biết là đi đâu cũng phải tiêu tiền, số tiền này thật sự không dễ vận hành!"
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm xấu hổ hỏi: "Hôm qua không phải nói 3,5 tỷ là đủ sao? Trong nhà tôi cũng chỉ còn ngần ấy."
Tiêu Đức Thành trợn tròn mắt khi nghe được lời này, đột nhiên hét lên một tiếng: "Có thể đi vay! Ngày hôm qua nói 3,5 tỷ. Hôm nay có mấy người cấp cao trở về, anh em cũng không còn cách nào khác."
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm suy nghĩ một hồi, muốn đòi 3,5 tỷ mà Ngô Tâm vừa mới tổng tiền của nhà họ Giang, nhưng không dám.
Cuối cùng, Giang Chí Lâm vẫn thấp giọng nói: "Chủ tịch Thành! Anh nghĩ cách giúp tôi, tôi thật sự không có tiền!"
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành ngay lập tức giậm chân tại chỗ, nói: "Đi đi! Anh về trước đi, tôi sẽ thu xếp thông báo cho anh đến lấy thẻ hội viên."
Thật là không còn gì bằng, không biết Giang Chí Lâm đã đợi thông báo bao lâu rồi.
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm kh người nói “vàng” để đồng ý chuẩn bị rời đi.
Tô Hoài Dương lúc này chịu không nổi, đột nhiên nói với ông ta: "Ba, ba còn không hỏi thời hạn sao?" "Đừng có nhiều chuyện!” Giang Chí Lâm lớn tiếng mắng Tô Hoài Dương, hiển nhiên là vì sợ Tô Hoài Dương làm mất lòng Tiêu Đức Thành.
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành vẫn điểm nhiên nói: "Mười ngày, nhiều nhất là mười ngày."
Giang Chí Lâm nghe thấy thời hạn, nhưng khuôn mặt của ông ta mỉm cười tiếp tục nói đồng ý. “Sau mười ngày, anh đi tổ chức triển lãm rồi thì chúng tôi đi đâu tìm anh?” Tô Hoài Dương lập tức hỏi.
Copy nội dung từ truyện app
Sắc mặt Tiêu Đức Thành lập tức trở nên khó coi, anh ta cáu kỉnh nói với Giang Chí Lâm: "Ông
Lâm, chàng trai này thích phiền phức nhỉ! Nếu đã không tin tôi, thì ông hãy về đi!"
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm nhìn chằm chằm Tô Hoài Dương, "Cậu có thể câm miệng không, cậu không nói cũng chẳng ai bảo cậu câm đâu!"
Sau đó Giang Chí Lâm tươi cười nói với Tiêu Đức Thành: "Hội trưởng Thành, đừng bận tâm, con rể của tôi không hiểu chuyện!"
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành không có không muốn để ý nhiều, nói: "Lớn như thế rồi mà còn không hiểu chuyện! Tôi thấy hai người đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã đẩy "Nếu đã thế thì cũng đừng nói đến chuyện gia nhập hội nữa!"
Giang Chí Lâm lúc này hận Tô Hoài Dương chết mất! Nếu anh không nói gì, thì có phải là ông ta đã lấy được thẻ hồi việc rồi không!
Copy nội dung từ truyện app
Sau khi thầm than thở, Giang Chí Lâm muốn nói điều gì đó tốt đẹp.
Tuy nhiên, Tiêu Đức Thành lúc này rõ ràng đã rất nóng nảy, trả tiền xong thì cút đi là được rồi, còn khiến anh ta phí thời gian! Tiêu Đức Thành không muốn vòng vo với hai ké ngu ngốc này nữa, liền hét lên: "Bảo vệ, đến đuổi hai kẻ gây rối này ra ngoài! Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện *tại Truyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app
Hai nhân viên bảo vệ cầm roi điện xông vào từ ngoài cửa, vừa bước vào thì dùi cui điện kêu ken két.
Giang Chí Lâm nhìn thấy chuyện này cũng sợ hãi, không dám đề cập đến chuyện tham gia hội, liền nói: "Hội trưởng Thành, quên chuyện tham gia hội đi vậy. Anh có thể đưa tiền cho tôi được không?"
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành nghe vậy thì giễu cợt: "Tiền? Tiền gì? Hai người các ông đột nhiên chạy vào gây sự thì liên quan gì đến tiền!"
Bây giờ, Giang Chí Lâm vẫn chưa nhìn ra mình bị người ta gài bẫy, thật ngu ngốc!
Copy nội dung từ truyện app
Sau đó Giang Chí Lâm lao về phía món đồ cổ trên bàn, Tiêu Đức Thành không hề hoảng sợ khi nhìn thấy thế ngược lại còn giễu cợt: "Cái gì? Ông muốn trộm thứ gì đó đúng không?" "Anh đừng có ép người.
Giang Chí Lâm nghiến răng nghiến lợi nói, trong lòng tràn đầy nhục nhã và oán hận.
Copy nội dung từ truyện app
Tuy nhiên, khi Tiêu Đức Thành nhìn thấy vậy, anh ta giống như một con khỉ trong lồng đang cười toe toét.
Ngay lập tức, Tiêu Đức Thành hét lên với Giang Chí Lâm: "Cút đi! Nếu không, tôi sẽ kiện ông tội cướp của!"
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành bước tới chỗ Giang Chí Lâm sau khi nói chuyện với hai người bảo vệ, đồng thời nói: "Đừng có mà không biết thiệt hơn, phía sau vẫn có người chờ kia kìa!"
Tô Hoài Dương chứng kiến tất cả, cho rằng lần này Giang Chí Lâm đã bị hội trưởng ghi thù rồi, sau này gặp phải chuyện như vậy sẽ cẩn thận hơn.
Copy nội dung từ truyện app
Dù sao Tô Hoài Dương không muốn mỗi ngày đều bị gọi tới gọi lui vì những chuyện nhỏ nhặt của Giang Chí Lâm và Ngô Tâm nữa.
Tô Hoài Dương lập tức nói: "Tôi biết hội trưởng của anh. Nếu anh trả lại tiền cho chúng tôi, thì chuyện này coi như bỏ qua."
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành nhìn Tô Hoài Dương liền thấy Tô Hoài Dương chỉ mặc đồ chừng 700 nghìn trở xuống.
Vừa nhìn, Tiêu Đức Thành càng khẳng định Tô Hoài Dương là kẻ ngốc, là kẻ ngu ngốc không biết giả vờ
Copy nội dung từ truyện app
Sau đó Tiêu Đức Thành mỉa mai nói với Tô Hoài Dương: "Cậu biết hội trưởng của chúng tôi à! Cậu còn không xứng để nâng giày, đánh giày cho tôi, vậy mà cậu biết hội trưởng của chúng tôi à."
Tô Hoài Dương nhắc tới hội trưởng, vốn là vì không muốn vòng vo phiền phức.
Copy nội dung từ truyện app
**********
Chương 69: Nếu không ra ngoài, thì sẽ trở thành kẻ cướp “Anh thật khiêm tốn” Giang Chí Lâm không ngừng nịnh nọt, rồi lại nịnh nọt: “Ai mà không biết anh là người kế thừa thành quả do hội trưởng Triệu vun đắp, nếu không sẽ không giao chuyện quan trọng như xét tuyển kết nạp cho anh!
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành xua tay: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi. Sau này tôi sẽ tiếp quản việc vận hành triển lãm. Đó thực sự là một việc hao tâm tổn sức!"
Giang Chí Lâm nghe xong liền nói: "Người có tài mà! Bên cạnh việc xét tuyển, tổ chức triển lãm là sự kiện lớn của Hiệp hội đồ cổ, chủ tịch Triệu cũng rất coi trọng anh."
Copy nội dung từ truyện app
Nghe vậy, Tiêu Đức Thành cười vang, vươn tay vỗ bả vai Giang Chí Lâm: "Ông Lâm, anh nói thành that the!"
Tô Hoài Dương nhìn hai người đang nói chuyện, ngạc nhiên nhất phải nói chính là ông ta, ông bố vợ thường ngày nhìn ở nhà thật thà, nhưng khi nói chuyện bên ngoài lại rất êm tail
Copy nội dung từ truyện app
Tuy nhiên, Tô Hoài Dương không biết rằng sự tinh tế của Giang Chỉ Lâm chỉ được thể hiện khi nó liên quan đến đồ cổ.
Nhưng sau khi Tiêu Đức Thành nói xong, sắc mặt của anh ta đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói với Giang Chí Lâm: "Tôi sẽ không làm chậm thời gian của ông nữa. Đồ bảo ông mang theo. Mang đủ chưa?" "Du roi! Du roi"
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm nhấn mạnh hai lần, rồi đặt tất cả đồ cổ trong tay lên bàn.
Sau khi làm điều này, Giang Chí Lâm cũng đưa mắt ra hiệu cho Tô Hoài Dương, và yêu cầu anh bỏ những thứ mà anh ta đang cầm trên tay ra.
Copy nội dung từ truyện app
Sau khi Tô Hoài Dương bỏ xuống, Tiêu Đức Thành nhíu mày, nói với Giang Chí Lâm: "Còn chưa đủ!"
Giang Chí Lâm lập tức nịnh nọt cười nói: "Tôi biết. Tôi biết! Ở đây tôi còn có 70 triệu, anh cầm đi.
Copy nội dung từ truyện app
Nói rồi Giang Chí Lâm đưa 70 triệu cho Tiêu Đức Thành.
Tiêu Đức Thành nhận tiền, khóe miệng cũng nở nụ cười.
Copy nội dung từ truyện app
Chỉ có 3,5 tỷ, còn không đủ thỏa mãn khẩu vị, nói thế nào thì cũng đang lãng phí nửa giờ đồng hồ để tiếp ông già này!
Lập tức, Tiêu Đức Thành nói: "Ông có thể nghĩ cách lấy thêm được không? Ông cũng biết là đi đâu cũng phải tiêu tiền, số tiền này thật sự không dễ vận hành!"
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm xấu hổ hỏi: "Hôm qua không phải nói 3,5 tỷ là đủ sao? Trong nhà tôi cũng chỉ còn ngần ấy."
Tiêu Đức Thành trợn tròn mắt khi nghe được lời này, đột nhiên hét lên một tiếng: "Có thể đi vay! Ngày hôm qua nói 3,5 tỷ. Hôm nay có mấy người cấp cao trở về, anh em cũng không còn cách nào khác."
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm suy nghĩ một hồi, muốn đòi 3,5 tỷ mà Ngô Tâm vừa mới tổng tiền của nhà họ Giang, nhưng không dám.
Cuối cùng, Giang Chí Lâm vẫn thấp giọng nói: "Chủ tịch Thành! Anh nghĩ cách giúp tôi, tôi thật sự không có tiền!"
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành ngay lập tức giậm chân tại chỗ, nói: "Đi đi! Anh về trước đi, tôi sẽ thu xếp thông báo cho anh đến lấy thẻ hội viên."
Thật là không còn gì bằng, không biết Giang Chí Lâm đã đợi thông báo bao lâu rồi.
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm kh người nói “vàng” để đồng ý chuẩn bị rời đi.
Tô Hoài Dương lúc này chịu không nổi, đột nhiên nói với ông ta: "Ba, ba còn không hỏi thời hạn sao?" "Đừng có nhiều chuyện!” Giang Chí Lâm lớn tiếng mắng Tô Hoài Dương, hiển nhiên là vì sợ Tô Hoài Dương làm mất lòng Tiêu Đức Thành.
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành vẫn điểm nhiên nói: "Mười ngày, nhiều nhất là mười ngày."
Giang Chí Lâm nghe thấy thời hạn, nhưng khuôn mặt của ông ta mỉm cười tiếp tục nói đồng ý. “Sau mười ngày, anh đi tổ chức triển lãm rồi thì chúng tôi đi đâu tìm anh?” Tô Hoài Dương lập tức hỏi.
Copy nội dung từ truyện app
Sắc mặt Tiêu Đức Thành lập tức trở nên khó coi, anh ta cáu kỉnh nói với Giang Chí Lâm: "Ông
Lâm, chàng trai này thích phiền phức nhỉ! Nếu đã không tin tôi, thì ông hãy về đi!"
Copy nội dung từ truyện app
Giang Chí Lâm nhìn chằm chằm Tô Hoài Dương, "Cậu có thể câm miệng không, cậu không nói cũng chẳng ai bảo cậu câm đâu!"
Sau đó Giang Chí Lâm tươi cười nói với Tiêu Đức Thành: "Hội trưởng Thành, đừng bận tâm, con rể của tôi không hiểu chuyện!"
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành không có không muốn để ý nhiều, nói: "Lớn như thế rồi mà còn không hiểu chuyện! Tôi thấy hai người đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã đẩy "Nếu đã thế thì cũng đừng nói đến chuyện gia nhập hội nữa!"
Giang Chí Lâm lúc này hận Tô Hoài Dương chết mất! Nếu anh không nói gì, thì có phải là ông ta đã lấy được thẻ hồi việc rồi không!
Copy nội dung từ truyện app
Sau khi thầm than thở, Giang Chí Lâm muốn nói điều gì đó tốt đẹp.
Tuy nhiên, Tiêu Đức Thành lúc này rõ ràng đã rất nóng nảy, trả tiền xong thì cút đi là được rồi, còn khiến anh ta phí thời gian! Tiêu Đức Thành không muốn vòng vo với hai ké ngu ngốc này nữa, liền hét lên: "Bảo vệ, đến đuổi hai kẻ gây rối này ra ngoài! Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện *tại Truyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app
Hai nhân viên bảo vệ cầm roi điện xông vào từ ngoài cửa, vừa bước vào thì dùi cui điện kêu ken két.
Giang Chí Lâm nhìn thấy chuyện này cũng sợ hãi, không dám đề cập đến chuyện tham gia hội, liền nói: "Hội trưởng Thành, quên chuyện tham gia hội đi vậy. Anh có thể đưa tiền cho tôi được không?"
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành nghe vậy thì giễu cợt: "Tiền? Tiền gì? Hai người các ông đột nhiên chạy vào gây sự thì liên quan gì đến tiền!"
Bây giờ, Giang Chí Lâm vẫn chưa nhìn ra mình bị người ta gài bẫy, thật ngu ngốc!
Copy nội dung từ truyện app
Sau đó Giang Chí Lâm lao về phía món đồ cổ trên bàn, Tiêu Đức Thành không hề hoảng sợ khi nhìn thấy thế ngược lại còn giễu cợt: "Cái gì? Ông muốn trộm thứ gì đó đúng không?" "Anh đừng có ép người.
Giang Chí Lâm nghiến răng nghiến lợi nói, trong lòng tràn đầy nhục nhã và oán hận.
Copy nội dung từ truyện app
Tuy nhiên, khi Tiêu Đức Thành nhìn thấy vậy, anh ta giống như một con khỉ trong lồng đang cười toe toét.
Ngay lập tức, Tiêu Đức Thành hét lên với Giang Chí Lâm: "Cút đi! Nếu không, tôi sẽ kiện ông tội cướp của!"
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành bước tới chỗ Giang Chí Lâm sau khi nói chuyện với hai người bảo vệ, đồng thời nói: "Đừng có mà không biết thiệt hơn, phía sau vẫn có người chờ kia kìa!"
Tô Hoài Dương chứng kiến tất cả, cho rằng lần này Giang Chí Lâm đã bị hội trưởng ghi thù rồi, sau này gặp phải chuyện như vậy sẽ cẩn thận hơn.
Copy nội dung từ truyện app
Dù sao Tô Hoài Dương không muốn mỗi ngày đều bị gọi tới gọi lui vì những chuyện nhỏ nhặt của Giang Chí Lâm và Ngô Tâm nữa.
Tô Hoài Dương lập tức nói: "Tôi biết hội trưởng của anh. Nếu anh trả lại tiền cho chúng tôi, thì chuyện này coi như bỏ qua."
Copy nội dung từ truyện app
Tiêu Đức Thành nhìn Tô Hoài Dương liền thấy Tô Hoài Dương chỉ mặc đồ chừng 700 nghìn trở xuống.
Vừa nhìn, Tiêu Đức Thành càng khẳng định Tô Hoài Dương là kẻ ngốc, là kẻ ngu ngốc không biết giả vờ
Copy nội dung từ truyện app
Sau đó Tiêu Đức Thành mỉa mai nói với Tô Hoài Dương: "Cậu biết hội trưởng của chúng tôi à! Cậu còn không xứng để nâng giày, đánh giày cho tôi, vậy mà cậu biết hội trưởng của chúng tôi à."
Tô Hoài Dương nhắc tới hội trưởng, vốn là vì không muốn vòng vo phiền phức.
Copy nội dung từ truyện app
Bình luận facebook