-
Chương 771-775
Chương 771 Chỉ ước uyên ương không ước tiên
- Việc này dừng lại ở đây, tất cả giải tán đi!
Nhị điện chủ lạnh lùng phất phất tay, chính hắn cũng lóe lên rồi biến mất giữa không trung. Trưởng lão chấp pháp thì quay trở về trong đại điện, việc này tựa hồ cứ vậy hạ màn.
Chẳng qua!
Trên vạn người trong quảng trường lại không tán đi, bao gồm cả Dương trưởng lão vừa đứt mất tay, ai nấy đều sững sờ, rõ ràng vẫn chưa hồi thần lại được.
Chuyện hôm nay đúng là hãi hùng khiếp vía, biến đổi bất ngờ!
Lục Ly đi ra từ trong tiểu chiến trường, trực tiếp bị bắt lại, sau đó lâm đình thẩm phán, cuối cùng dưới sự cường thế của Nhị điện chủ, Lục Ly bị tuyên phán đương chúng xử tử.
Lúc hành hình dị biến không ngừng phát sinh, đầu tiên là Tiểu Bạch cắn đứt cổ tay Dương trưởng lão, tiếp sau Lục Ly chặt đứt tay còn lại của Dương trưởng lão. Sau đó lại giết chết Cơ Nộ Dương Kỳ, dẫn đến Nhị điện chủ lần nữa đi ra.
Cuối cùng pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sinh dị biến, Đại điện chủ hàng lâm, mang đi Lục Ly và Tiểu Bạch, khiến thế cục triệt để nghịch chuyển.
Từ lúc Lục Ly được mang đi ra đến giờ, kỳ thật chỉ mới qua chừng khoảng một phút, cục diện lại mấy lần biến chuyển, khiến đại đa số người tại trường đều không kịp có phản ứng.
Có rất nhiều nghi vấn, đương nhiên cũng có rất nhiều sự tình được xác định!
Tỷ như chuyện về Lục Ly, Lục Ly phạm vào tội lớn ngất trời, nhưng sau khi Đại điện chủ đi ra, một câu liền san bằng hết thảy.
Lục Ly không chỉ vô tội, ngược lại còn một bước lên trời, được thiên hạ đệ nhất nhân ra sức bảo vệ, sau này muốn không quật khởi e rằng cũng khó. Phải biết dù là lúc Khương Khinh Linh được ban cho thần lực, Đại điện chủ vẫn không ra mặt.
- Lục Ly!
Trong đầu rất nhiều người bất giác hiển hiện ra nét mặt dữ tợn, sát khí đằng đằng của Lục Ly, trong lòng không khỏi có chút bất an.
Nếu tên thiếu niên kiệt ngạo không tuần, hung tàn bạo ngược này mà thuận lợi trưởng thành, dự tính Thần Châu đại địa sẽ bị hắn khuấy cho trời long đất lở.
...
Góc đông bắc Thí Ma Thành có một hồ nhỏ, xung quanh hồ nhỏ có mấy tòa thành bảo, bình thường nơi đây là cấm khu. Trọn cả Thí Ma Điện, người có thể tiến vào đây không quá năm đầu ngón tay.
Lúc này bên hồ đột ngột xuất hiện hai người mà một con thú nhỏ. Hai người một thú vô thành vô tức hiện ra, không gian không có một tia ba động nào, tựa hồ trước kia bọn họ vốn đã ở đây.
Hưu
Tiểu Bạch vừa xuất hiện lập tức nhìn quanh bốn phía, đợi khi thấy được Lục Ly mới yên tâm, thân hình lóe lên xông vào trong tay áo Lục Ly. Trong tay áo Lục Ly có một túi vải, bình thường Tiểu Bạch đều thích trốn ở chỗ này đi ngủ.
Lục Ly cảm giác trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, sau đó liền xuất hiện ở bên hồ nhỏ, Mệnh Luân vẫn còn ở dưới chân. Hắn thoáng chút kinh hãi, lập tức quét nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên thân lão giả tóc đỏ đứng trước mặt.
Sở dĩ nói là lão giả, bởi vì Lục Ly cảm giác người này hẳn đã sống rất lâu, chỉ là bề ngoài không thấy già thôi. Hắn thu hồi Mệnh Luân, khom lưng nói:
- Lục Ly tham kiến Đại điện chủ.
- Đi ta đi!
Đại điện chủ nhàn nhạt nói một câu, không hỉ không bi, nhấc chân đi đến bên hồ. Nơi đó có tòa thạch đình cổ xưa hoàn toàn do đá xanh dựng lên mà thành, mặt trên khắc đầy dấu vết tháng năm, rất nhiều nơi lộ ra vết tích phong hóa.
Đại điện chủ tiến vào trong đình, vẫy tay gọi lại một tên đồng tử nơi xa, đồng tử mang tới một bộ ấm chén trà, lần lượt rót trà ra cho Đại điện chủ và Lục Ly rồi không nói nửa lời lui xuống.
- Ngồi đi!
Đại điện chủ ngồi xuống, nâng chén trà lên nhấp một ngụm nhỏ, không nhìn Lục Ly, bộ dạng rất là tùy ý. Lục Ly cũng đặt mông ngồi xuống, trong lòng lại không quá căng thẳng. Có lẽ vừa rồi hắn thiếu chút phải chết, khiến cho trong lòng không còn e sợ bất cứ chuyện gì.
Uống xong chén trà, Đại điện chủ lại tựu rót cho mình một chén, lúc này mới nhìn sang Lục Ly nói:
- Ngươi cũng đừng trách tổ gia gia ngươi, chuyện này mới đầu ta cũng ngầm cho phép. Nguyên nhân hẳn ngươi cũng đoán được phần nào, trong Thí Ma Điện đều là người các đại thế lực Trung Châu, thân làm điện chủ như ta đôi khi không thể không thỏa hiệp, bằng không nội bộ Thí Ma Điện sẽ loạn mất.
Lục Ly quả thực đoán được ít nhiều, Đại điện chủ nói ra lời này kỳ thực cũng tính là gián tiếp xin lỗi hắn, lấy thân phận Đại điện chủ, có thể nói được như vậy đã tính là vô cùng khó được.
Lục Ly khẽ gật đầu, cũng không quá quấn quít điểm này, ngược lại hiếu kì hỏi:
- Như vậy rốt cục đã xảy ra chuyện gì mà khiến Đại điện chủ thay đổi ý định? Là dị biến của pho tượng Đấu Thiên Đại Đế ư?
- Cái này tạm thời chưa thể nói cho ngươi!
Đại điện chủ nhàn nhạt liếc Lục Ly một cái, nói:
- Cảnh giới của ngươi quá thấp, đây lại là bí mật vô cùng quan trọng, ngươi tạm thời còn chưa có quyền lực được biết. Ngươi chỉ cần biết... Ta giúp ngươi xử lý chuyện lần này, hơn nữa trong vòng mười năm sẽ không ai tới làm phiền ngươi.
Lục Ly đứng dậy khom người nói:
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Lục Ly ghi khắc trong tâm khảm.
- Không cần như thế!
Đại điện chủ rõ ràng không mấy để tâm tới điều này, tính cách hắn nhìn qua có vẻ rất bình dị dễ gần, khiến Lục Ly không mảy may cảm giác được áp lực. Hắn khoát tay để Lục Ly ngồi xuống, sau đó nói tiếp:
- Sự tình lần này ta đã hiểu rõ, ngươi có lỗi, nhưng cũng là tự vệ chính đáng, Thí Ma Điện vốn nên cho ngươi một công đạo.
Lục Ly ngồi xuống, sắc mặt Đại điện chủ đột nhiên trở nên trang nghiêm, trầm giọng nói:
- Lục Ly, ngươi có nghĩ tới gia nhập Thí Ma Điện, về phương diện tài nguyên tu luyện ta có thể đảm bảo cung ứng vô hạn lượng cho ngươi.
- Vô hạn lượng?
Tuy Lục Ly miễn cưỡng cũng được tính là người trải việc đời, nhưng nghe xong câu này của Đại điện chủ vẫn không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh. Nếu hắn đáp ứng gia nhập Thí Ma Điện, sau này sẽ có được tài nguyên vô cùng vô tận, dù là tu luyện tới Nhân Hoàng Cảnh, Địa Tiên Cảnh, Thí Ma Điện cũng sẽ cung ứng tài nguyên vô hạn lượng cho hắn.
Chương 772 Chỉ ước uyên ương không ước tiên
Trên thế giới này muốn tu luyện cần phải có tài nguyên, không có tài nguyên thì dù thiên tư tuyệt thế cũng không cách nào trở thành cường giả. Sau khi trở thành Đại Đế Bắc Mạc, Lục Ly càng hiểu được sâu sắc điểm này.
Tài nguyên dùng cho Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh tu luyện không tính quá đắc đỏ, lấy tiềm lực Bắc Mạc và Hoang giới vẫn có thể miễn cưỡng cung ứng. Nhưng nếu Bắc Mạc và Hoang giới xuất hiện năm tên Nhân Hoàng trở lại, Lục Ly tin tưởng mình tuyệt đối nuôi không nổi, trừ phi dẫn theo năm tên Nhân Hoàng này đi Trung Châu cướp bóc.
Địa Tiên cần bao nhiêu tài nguyên linh tài mới có thể chồng ra được, tu luyện sau Địa Tiên còn sẽ cần bao nhiêu linh tài?
Căn bản không cách nào tưởng tượng!
Hiện tại chỉ cần hắn gia nhập Thí Ma Điện, liền sẽ có được vô cùng vô tận linh tài. Nhìn thái độ này của Đại điện chủ, dự tính hắn đều không cần phải lo nghĩ tới mấy thứ như bí thuật, Huyền khí, các loại bảo vật…
Đây là Đại điện chủ đang mở ra cho Lục Ly một con đường lên trời.
Thời khắc này tâm tạng Lục Ly bất giác nhảy động liên hồi, hắn hít một hơi thật sâu, bình phục lại tâm tình, sau đó mới hỏi dò:
- Gia nhập Thí Ma Điện, các ngươi có thể giúp ta làm chút chuyện không?
Đại điện chủ mỉm cười nhìn sang, hỏi:
- Tỷ như?
Lục Ly vội vàng nói:
- Tỷ như giúp ta cứu một người, nàng trúng phải kịch độc Thần Tiên Tử, lúc này đang bị đóng băng. Còn nữa, có thể giúp ta tiến vào trong tuyệt địa cứu một người, đồng thời giúp ta tìm một người nữa đang mất tích, rồi cả cứu trị gia gia ta!
Nếu Đại điện chủ có thể giúp hắn làm hết những chuyện này, Lục Ly liền sẽ không chút do dự gia nhập Thí Ma Điện, thậm chí cả đời không đi ra Thí Ma Thành cũng không sao.
Lục Ly nhìn chằm chằm Đại điện chủ, chờ đợi câu trả lời từ hắn, Đại điện chủ không khiến Lục Ly thất vọng, hắn gật đầu nói:
- Những chuyện ngươi nói đều không thành vấn đề, chỉ cần ngươi gia nhập Thí Ma Điện, ta sẽ đích thân phái người giúp ngươi hoàn thành. Thí Ma Điện không thể can thiệp phân tranh ở Thần Châu đại địa, nhưng những chuyện ngươi yêu cầu đều không tính là phân tranh.
Ông!
Tròng mắt Lục Ly bỗng chốc sáng rực, hắn thiếu chút liền định trực tiếp mở miệng đồng ý gia nhập Thí Ma Điện. Chẳng qua Đại điện chủ thoáng ngừng một lát, sau đó mở miệng nói tiếp:
- Giúp ngươi làm những sự tình này cần phải có một tiền đề, đó là sau khi ngươi gia nhập Thí Ma Điện, nhất định phải... Tái tạo linh hồn, nếu ngươi đáp ứng, đừng nói mấy chuyện kia, dù có thêm mười chuyện như vậy, ta đều sẽ làm giúp ngươi.
- Cái gì?
Lời này giống như kinh lôi đánh xuống đất bằng, cả người Lục Ly khẽ rung lên, tâm tình đang hớn hở bỗng chốc như bị dội cho một chậu nước lạnh, từ đầu tới chân đều lạnh toát.
Tái tạo linh hồn, toàn bộ ký ức trước kia đều sẽ tan biến.
Không phải lãng quên, không phải phong ấn, mà là hoàn toàn biến mất. Người tái tạo linh hồn bằng với chết đi một lần, lại lần nữa đầu thai, dù Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết có đứng ở trước mặt hắn cũng sẽ không có nửa điểm cảm giác quen thuộc.
Hắn sẽ triệt để quên đi chuyện cũ, triệt để dứt bỏ nhân sinh trước kia. Quên mất Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, Yên phu nhân, Minh Vũ, Vũ Hóa Thần, Khương Khinh Linh, Dạ Lạc, Lục Hồng Ngư...., tất cả những người này dù có đi đến trước mặt, hắn đều không có nửa điểm ấn tượng!
Nói cách khác thì là, hắn biến thành một người khác, hết thảy đều phải bắt đầu lại. Bằng với hắn của hiện tại sẽ chết, sau đó một Lục Ly khác sống tiếp. Giữa Lục Ly này và hắn của hiện tại không có bất cứ mối liên hệ nào, trừ có được cùng một thân thể!
- Không!
Rất nhanh Lục Ly liền lắc đầu nói:
- Ta không muốn tái tạo linh hồn, ta tình nguyện chết, chứ không nguyện tái tạo linh hồn.
- Ai...
Đại điện chủ tựa hồ đoán được Lục Ly sẽ lựa chọn như vậy, hắn u ám thở dài nói:
- Lục Ly, nếu muốn chứng được đại đạo, vũ hóa phi thăng, ngươi nhất định phải dứt bỏ tình cảm phàm tục, dốc lòng vấn đạo. Nếu tâm tư ngươi có ràng buộc, vậy đạo tâm ngươi sẽ không ổn định, ngươi sẽ có nhược điểm. Một người có nhược điểm thì làm sao đánh phá gông cùm thiên địa, phá mở quy tắc của thế giới, vũ hóa thành tiên?
Lời Đại điện chủ có mấy phần đạo lý, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi đáp:
- Nếu ngay cả tình cảm chân thành nhất của nhân loại đều phải dứt bỏ, nhất định cứ phải biến thành một người máu lạnh vô tình vô nghĩa mới có thể vũ hóa thành tiên, thần tiên như thế ta tình nguyện không làm.
Thấy thần sắc Lục Ly quyết tuyệt như vậy, trong mắt Đại điện chủ chớp qua một tia thất vọng, sau đó trên mặt lại lộ ra vẻ thoải mái.
Lục Ly mới mười mấy tuổi, làm sao có thể nhìn thấu hồng trần, không để ý tới thế tục như một đám già đầu còn chưa chết được? Đừng nói Lục Ly, dù có là đám lão gia hỏa ở Thí Ma Điện, lại có mấy người thực sự buông xuống?
Hắn khẽ nhíu mày, cúi đầu uống trà, lát sau mới ngẩng đầu nói:
- Đã vậy, ta cũng không ép ngươi gia nhập Thí Ma Điện. Đương nhiên... Chuyện của ngươi liền cần chính ngươi đi giải quyết, Thí Ma Điện không giúp được. Ta chỉ có thể cho ngươi một hứa hẹn, trong vòng mười năm các đại thế lực Trung Châu sẽ không tới làm phiền ngươi. Chuyện mười năm sau, ta không quản được.
Lục Ly cũng nhíu mày, ý tứ Đại điện chủ rất rõ ràng, hắn cho Lục Ly hai con đường. Hoặc là gia nhập Thí Ma Điện, tái tạo linh hồn, mọi chuyện hắn sẽ xử lý giúp. Hoặc là về lại Bắc Mạc, hắn sẽ không giúp bất cứ chuyện gì, để mặc Lục Ly tự sinh tự diệt, chẳng qua hắn vẫn có thể bảo trụ Lục Ly mười năm không chết.
Hai con đường này đều không quá lý tưởng, Lục Ly trầm mặc phút chốc rồi nói:
- Ta giết được không ít dị tộc trong tiểu chiến trường, chắc cũng đổi được kha khá điểm tích lũy? Liệu có thể đổi được thuốc giải Thần Tiên Tử?
- Nếu ngươi không náo ra chuyện lớn như vậy, có thể đổi!
Đại điện chủ bình thản nhìn vào mắt Lục Ly nói:
- Giờ lại không thể đổi, bằng không rất nhiều trưởng lão Thí Ma Điện sẽ có ý kiến. Mặc dù ta là Đại điện chủ, nhưng cũng không thể khăng khăng cố chấp, lần này ta đã vì ngươi mà đắc tội rất nhiều người.
- Ừm!
Chương 773 Bảo kiếm muốn sắc phải trải qua ma luyện
Lục Ly nghĩ nghĩ thì thấy lời này của Đại điện chủ cũng là thực tình, đương chúng đánh mặt Nhị điện chủ và tứ đại thế lực, Đại điện chủ đã phải gánh chịu áp lực rất lớn. Hắn còn muốn được đến càng nhiều, quả thực có chút làm khó người ta.
Song hắn vẫn chưa từ bỏ mà hỏi tiếp:
- Vậy mong Đại điện chủ chỉ ta một con đường sáng, làm sao giải được độc Thần Tiên Tử, chính ta sẽ nghĩ cách đi làm.
Đại điện chủ trầm tư một lát, còn từ trong giới chỉ lấy ra một bản cổ tịch, lật nhìn hồi lâu, sau đó đưa cho Lục Ly nói:
- Tìm được loại linh dược này liền có thể giải độc Thần Tiên Tử.
- Bồ Đề Quả!
Lục Ly tiếp lấy cổ tịch nhìn qua một lượt, trên đó có hình vẽ minh họa, còn có văn tự giảng giải, Lục Ly đọc kỹ, ghi lại toàn bộ tư liệu về loại linh dược này vào trong lòng. Sau đó trả cổ tịch lại cho Đại điện chủ, lần nữa cúi đầu bái tạ.
- Được rồi, việc này đến đây là ngừng!
Đại điện chủ thu lại cổ tịch, nhìn Lục Ly một cái rồi nói:
- Ta để cho người của ta đưa ngươi ra Thí Ma chiến trường, ngươi cố gắng tập trung tu luyện, ngoài ra... bồi dưỡng tiểu linh thú kia của ngươi cho tốt. Trong vòng mười năm nếu như nghĩ thông, chấp nhận tái tạo linh hồn, người đều có thể tiến vào Thí Ma Thành tìm ta. Nếu trong vòng mười năm ngươi vẫn không nghĩ thông... Vậy đừng tới tìm ta.
Lục Ly khẽ gật đầu, Đại điện chủ vẫy tay, một tên nam tử toàn thân bao phủ trong bộ giáp đen hiện ra ở bên ngoài cổ đình. Sau khi xuất hiện người này không nói nửa lời, một tay bắt lấy Lục Ly lao vút tới đại điện.
Lục Ly quay đầu nhìn lại Đại điện chủ, miệng môi khẽ mấp máy, hắn được đưa vào trong một tòa thành bảo. Bên trong thành bảo có truyền tống trận, nam tử giáp đen dẫn theo Lục Ly tiến vào truyền tống trận, rất nhanh liền truyền tống đi.
Ông!
Đợi khi Lục Ly truyền tống đi rồi, không gian ngoài thạch đình khẽ ba động, tiếp đó trưởng lão chấp pháp bất thần xuất hiện.
Đại điện chủ tựa hồ biết được trưởng lão chấp pháp sẽ tới, không liếc mắt nhìn lấy một lần mà vẫn thản nhiên ngồi đó uống trà một mình, trưởng lão chấp pháp cung kính đứng ở ngoài đình, không thốt nửa lời.
Lát sau, Đại điện chủ đảo mắt nhìn về phía trưởng lão chấp pháp nói:
- Thanh Ưng, tính cách tằng tôn này của ngươi giống hệt ngươi năm đó, chẳng qua thiên tư hắn khủng bố hơn ngươi nhiều. Đáng tiếc hắn không muốn tái tạo linh hồn, bằng không... Hắn rất có hi vọng vũ hóa phi thăng.
Nét mặt trưởng lão chấp pháp khẽ động, tròng mắt thoáng lấp lóe, trầm giọng hỏi:
- Chẳng lẽ những kinh văn trên pho tượng Đại Đế kia có hàm nghĩa đặc biệt?
- Tất nhiên là có!
Đại điện chủ gật đầu nói:
- Nếu không có ý nghĩa đặc biệt, sao ta có thể ra mặt giữ mạng cho Lục Ly? Cụ thể thế nào ngươi cũng đừng hỏi, đây là cơ mật tối cao của Thí Ma Điện, chỉ điện chủ mới có tư cách biết. Nếu ngươi có thể bước ra được bước sau cùng, ta có thể truyền vị trí điện chủ lại cho ngươi, khi đó ngươi cũng sẽ có tư cách biết.
- A...
Vẻ kinh hãi trên mặt trưởng lão chấp pháp càng đậm mấy phần, không phải bởi vì Đại điện chủ nói truyền vị cho hắn. Mà là trong lời này của Đại điện chủ còn ẩn chứa ý tứ đặc biệt khác.
Từ trong đoạn lời này hắn có thể suy đoán ra, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sinh dị tượng hoàn toàn là do Lục Ly dẫn lên. Nói cách khác Đấu Thiên Đại Đế cố ý hạ xuống thần chỉ, chính là vì muốn giữ mạng cho Lục Ly.
Đáng tiếc Đại điện chủ không có ý tiếp tục nói chuyện về chủ đề này, thậm chí phỏng chừng trừ hắn ra, Đại điện chủ sẽ không nói nhiều thêm nửa câu, lộ ra nửa điểm tin tức thực tình với bất kỳ ai.
Trưởng lão chấp pháp trầm tư thoáng chốc, lát sau mới nhẹ giọng hỏi:
- Đã vậy, hay là để ta truyền lời cho Lục gia, căn dặn Lục gia triệu tập hết thảy tài nguyên cho hắn sử dụng?
- Không cần!
Đại điện chủ khoát tay nói:
- Ngươi không cần làm gì cả, cứ để hắn tự sinh tự diệt.
- Hả?
Trưởng lão chấp pháp không khỏi kinh ngạc, nếu Lục Ly đã có thiên tư tốt như vậy, thậm chí kinh động đến cả Đấu Thiên Đại Đế, sao Đại điện chủ lại muốn để hắn tự sinh tự diệt? Không có đại gia tộc cung cấp tài nguyên, Lục Ly dù có thiên tư tốt đến đâu, cũng rất khó có được thành tựu lớn.
- Truyền lời của ta ra ngoài, trong vòng mười năm giữ mạng cho Lục Ly là được!
Đại điện chủ nói tiếp:
- Ta đã cho hắn hai lựa chọn, hoặc là tái tạo linh hồn lưu lại Thí Ma Điện, hoặc là ra ngoài tự sinh tự diệt, hắn chọn con đường thứ hai!
Thấy trưởng lão chấp pháp vẫn không hiểu, Đại điện chủ thoáng ngừng một lát rồi nói:
- Nếu muốn trở thành cường giả nghịch thiên, hoặc là vứt bỏ chuyện thế tục, dứt bỏ tình duyên, một lòng hướng đạo. Hoặc là nhập thế, trải nghiệm khổ nạn trần thế, quật khởi từ trong nghịch cảnh. Bảo kiếm muốn sắc phải trải qua ma luyện, hoa mai đến mùa đông khổ hàn mới hé mở, năm đó Đấu Thiên Đại Đế cũng là từng bước từng bước tự mình đi ra. Nếu cái gì chúng ta cũng đi giúp hắn, ngược lại sẽ hại hắn.
- Ta giữ mạng cho hắn trong vòng mười năm, mười năm sau tứ đại thế lực có thể tìm tới rửa nhục, nếu khi đó Lục Ly còn không thể đương cự được với tứ đại thế lực, vậy hắn liền chú định vẫn lạc. Không có áp lực, không có khổ nạn, bằng với không có động lực, không thể kích tiềm năng trong người hắn.
- Có một vài người phải ở trong nghịch cảnh mới có thể nhanh chóng trưởng thành, Lục Ly là loại người như thế. Áp lực càng lớn, bắn ngược càng lớn, việc này còn phải truyền tin cho Linh Lung các, trong vòng mười năm không được có bất kỳ chiếu cố nào đối với Lục Ly. Là hồ điệp phá kén mà ra, là giao long thăng thiên, hay là vĩnh thế trầm luân, hết thảy phải xem tạo hóa của chính hắn.
Dứt lời, Đại điện chủ đứng dậy đi tới một tòa thành bảo, đi sắp đến cửa, Đại điện chủ quay đầu nhìn lại, thấy trưởng lão chấp pháp vẫn đang nhíu mày đứng đó, liền lạnh giọng nói:
- Thanh Ưng, ngươi đã tái tạo linh hồn, chuyện Lục gia đã không liên quan gì đến ngươi. Nếu ngươi còn vướng bận những việc vặt kia, tâm cảnh ngươi sẽ vĩnh viễn không cách nào an bình, đời này ngươi cũng sẽ dừng bước ở đây.
Chương 774 Rút lên cả gốc
- Con cháu tự có phúc của con cháu, hết thảy đều có số trời, nên buông xuống thì phải triệt để buông xuống.
Trên mặt trưởng lão chấp pháp lộ ra một tia xấu hổ, khom người với Đại điện chủ, nói:
- Đa tạ điện chủ dạy bảo, Thanh Ưng thụ giáo.
Đại điện chủ đã tiến vào trong thành bảo, hai hàng lông mày trưởng lão chấp pháp lại vẫn không thấy giãn ra. Không sai, hắn đã tái tạo linh hồn, nhưng người Lục gia dù sao cũng là hậu nhân của hắn, rất nhiều người đều đang chảy dòng máu của hắn, nói buông xuống liền có thể buông xuống được ư?
- Người đâu!
Lát sau, hắn cắn răng quát khẽ nói:
- Truyền mệnh lệnh của điện chủ cho tứ đại thế lực, trong vòng mười năm không được đụng tới Lục Ly, Linh Lung Các không được cấp cho Lục Ly bất kỳ trợ giúp nào, cứ để mặc Lục Ly tự sinh tự diệt. Mười năm sau Thí Ma Điện không nhúng tay việc này nữa.
Lời Đại điện chủ truyền ra khắp Thí Ma Thành, rất nhanh trong thành rộ lên một mảnh xôn xao.
Đối với chuyện này Đại điện chủ không đưa ra bất kỳ giải thích nào, đây là điều nằm trong dự liệu của chúng nhân, chỉ là tiếp sau điện chủ lại nói muốn bảo hộ Lục Ly mười năm, việc này tính là vi quy.
Thí Ma Điện không được lẫn vào bất cứ phân tranh nào ở Thần Châu đại địa, đây là thiết luật của Thí Ma Điện. Nếu Lục Ly gia nhập Thí Ma Điện, việc này tự nhiên không còn gì để nói. Nhưng với tình huống hiện giờ, có vẻ như Thí Ma Điện không định thu Lục Ly, hoặc là Lục Ly không nguyện ý gia nhập Thí Ma Điện.
Nếu Lục Ly đã trở lại Thần Châu đại địa, vậy đây chính là phân tranh ở ngoài Thần Châu đại địa, theo lý thuyết Thí Ma Điện không được nhúng tay vào. Lần này Đại điện chủ cường hành đi ra đánh mặt Nhị điện chủ và người tứ đại thế lực, giờ đây lại công khai che chở Lục Ly mười năm, việc này quá tà dị, dẫn lên oanh động cũng là điều bình thường.
Chẳng qua uy vọng của vị Đại điện chủ này quá cao, lại đã tại vị hơn ngàn năm. Một mực luôn là đệ nhất nhân Thí Ma Điện, ai dám ngỗ nghịch ý chí của hắn? Dù sau lưng Nhị điện chủ còn đứng một đám người, nhưng muốn chống đối điện chủ thì quả thực không khác người si nói mộng.
Đại điện chủ chỉ bảo hộ Lục Ly mười năm, hơn nữa còn nói rất rõ ràng, mười năm sau hắn liền mặc kệ không quản. Điều này khiến rất nhiều người không còn bất mãn như trước, thời gian mười năm đối với đa phần đám lão gia hỏa này mà nói thì chỉ tương đương với một lần bế quan mà thôi.
Mười năm thì có thể làm được gì?
Với thời gian mười năm Lục Ly có thể tu luyện được tới Địa Tiên chắc? Mà dù có thật tu luyện tới Địa Tiên lại đã làm sao? Tứ đại thế lực đâu có thiếu Địa Tiên, đến lúc đó chẳng phải vẫn là một chữ “chết”?
Còn có một việc khiến người trong Thí Ma Thành đặc biệt lưu tâm. Chính là vì sao pho tượng Đấu Thiên Đại Đế lại phát sáng? Phải chăng Đại điện chủ đi ra là có liên quan đến dị tượng của pho tượng Đấu Thiên Đại Đế?
Vấn đề này Đại điện chủ không nói, sợ rằng không ai biết được.
Xem ra Đại điện chủ cũng không định nói, ngay cả trưởng lão chấp pháp đều cũng chỉ đoán được phần nào da lông, dự tính Nhị điện chủ và các trưởng lão còn lại đến cả da lông cũng không biết.
Bất luận thế nào, lần này Lục Ly triệt để nổi danh. Phỏng chừng rất nhanh chuyện lần này sẽ lan truyền ra khắp Thần Châu đại địa, tư liệu về Lục Ly cũng sẽ xuất hiện trong tay tộc trưởng tất cả các đại thế lực.
...
Ngày hôm sau Khương Khinh Linh liền đã tỉnh lại, vừa tỉnh lại nàng lập tức lao ra hỏi dò thị nữ, biết được Lục Ly không chết, nàng mới như trút được gánh nặng.
Nàng tìm đến Khương Thiên Thuận, hỏi xem Lục Ly đang ở đâu? Sau khi biết được Lục Ly bị đưa ra Thí Ma chiến trường, nàng lập tức muốn ra ngoài. Nhưng Khương Thiên Thuận không để nàng đi, ngược lại còn định để nàng ở lại trong Thí Ma Thành tu luyện mười năm.
- Không được! Ta phải lập tức trở lại Linh Lung Các.
Khương Khinh Linh đương nhiên cự tuyệt, giờ nàng chỉ hận không thể lập tức chắp cánh bay đi Bắc Mạc, nhìn xem Lục Ly rốt cục có sao không.
Sắc mặt Khương Thiên Thuận đen lại, dị thường kiên quyết nói:
- Ngươi không được đi đâu cả, nhất định phải ở lại Thí Ma Thành tu luyện mười năm, nếu không... Lục Ly tất phải chết không nghi ngờ.
- Hả?
Khương Khinh Linh lập tức hoảng, vốn định cầm cái chết ra uy hiếp, thấy thế vội vàng hỏi:
- Vì sao? Ta đi ra hay không thì liên quan gì tới Lục Ly?
- Ngươi là thiên kiêu tương lai!
Khương Thiên Thuận biên ra một lời nói dối nghe khá là lọt tai, nói:
- Lần này Lục Ly đắc tội quá nhiều người, điện chủ chỉ có thể bảo vệ hắn mười năm. Nếu thiên kiêu tương lai là ngươi cứ suốt ngày bám lấy Lục Ly, đám người Nhị điện chủ sẽ nghĩ thế nào? Liệu có trăm phương ngàn kế muốn giết Lục Ly cho bằng được? Đến lúc đó điện chủ chịu không được áp lực, Lục Ly còn có thể sống?
Khương Thiên Thuận thấy Khương Khinh Linh bị dọa sợ, vội vàng nói tiếp:
- Lần này Điện chủ hạ lệnh, trong vòng mười năm tất cả thế lực không được đối phó Lục Ly, ngoài ra còn có một mệnh lệnh khác, đó là bất kỳ thế lực nào cũng không được trợ giúp Lục Ly, để mặc hắn tự sinh tự diệt, nhất là Linh Lung Các. Nếu ngươi đi Bắc Mạc, vậy chính là gián tiếp trợ giúp Lục Ly. Ngươi suy nghĩ thử xem... Nếu điện chủ biết được chuyện này, Nhị điện chủ lại tạo áp lực, Lục Ly còn có thể sống ư?
- Năm người bọn Cơ Mộng Điềm bị đày đi Huyết Giới lưu vong ba năm, rất có thể sẽ chết ở trong đó. Ngươi tới Bắc Mạc trợ giúp Lục Ly, Luân Hồi Cung U Minh Giáo Bách Hoa Các Lục gia liền có cớ để ra tay, khi ấy chỉ cần len lén phái một tên Địa Tiên đi qua giết chết Lục Ly. Điện chủ bị bức vào thế đã rồi, khẳng định cũng phải thỏa hiệp.
- Bởi thế, ngươi đi ra tìm Lục Ly, không chỉ không giúp được hắn, ngược lại còn hại chết hắn! Ngươi muốn giúp Lục Ly, vậy thì lưu lại Thí Ma Điện tập trung tu luyện. Thực lực ngươi càng mạnh, địa vị ở Thí Ma Điện càng cao, khi ấy thế lực bên ngoài muốn động tới Lục Ly, nhất định sẽ phải cân nhắc xem làm vậy có đắc tội ngươi hay không?
Chương 775 Quay về
- Còn nữa, điện chủ chỉ bảo vệ Lục Ly mười năm, mười năm sau Lục Ly có thể tu luyện tới cảnh giới gì? Mười năm sau cường giả tứ đại thế lực đánh tới Bắc Mạc, Lục Ly liệu có thể chống đỡ nổi? Nếu trong thời gian mười năm này, ngươi tu luyện tới cảnh giới đủ cao, khiến cho ba vị điện chủ và chư vị trưởng lão coi trọng. Đến lúc đó chỉ cần một câu của ngươi liền có thể giữ được mạng cho Lục Ly.
- Lợi hại trong đó ta đã phân tích rõ ràng cho ngươi rồi, nếu ngươi cứ phải khăng khăng cố chấp, muốn đẩy Lục Ly vào chỗ chết, vậy ngươi cứ việc đi tìm hắn.
Khương Thiên Thuận nói một hơi dài, thật thật giả giả, hư hư thực thực, vừa dỗ vừa dọa, khiến Khương Khinh Linh triệt để không dám động.
Thật ra mấy lời của Khương Thiên Thuận không phải là không có lý, lúc này Khương Khinh Linh đi tìm Lục Ly quả thực không phải chuyện tốt, nhưng chưa đến mức hại chết Lục Ly. Chẳng qua nàng ở lại đây tu luyện, đối với Lục Ly mà nói thì sẽ càng tốt.
Võ giả khác không được lưu lại Thí Ma Điện, không cách nào được đến tài nguyên từ Thí Ma Điện. Khương Khinh Linh lại khác, đây chính là thiên kiêu tương lai được Đấu Thiên Đại Đế ban cho thần lực, chỉ cần Khương Khinh Linh lưu lại đây, dù không gia nhập Thí Ma Điện, Thí Ma Điện cũng sẽ cung cấp tài nguyên cho nàng tu luyện.
- Gia gia, ngươi không gạt ta?
Khương Khinh Linh nửa tin nửa ngờ hỏi lại, dù sao trong chuyện của Lục Ly lần này Khương Thiên Thuận cũng đã từng thỏa hiệp với tứ đại thế lực, khiến Khương Khinh Linh mất đi tín nhiệm với hắn.
Khương Thiên Thuận cười khổ nói:
- Gia gia còn hại ngươi được chắc? Nếu ngươi không tin, cứ đi hỏi trưởng lão chấp pháp xem.
- Được rồi!
Khương Khinh Linh thật đi tìm trưởng lão chấp pháp, nàng và Lục Ly mới vừa mở lòng với nhau lại đã phải tách ra, mười năm sau mới có thể gặp lại, điều này khiến nàng rất khó tiếp nhận.
Chỉ là...
Đợi nàng tìm tới trưởng lão chấp pháp, hỏi lại chuyện Khương Thiên Thuận vừa nói, đáp án trưởng lão chấp pháp cho ra cũng y hệt.
Đừng nói đi tìm trưởng lão chấp pháp, cho dù Khương Khinh Linh tìm tới bất kỳ một tên trưởng lão nào, đáp án được đến đều không khác là bao.
Bởi vì mười năm sau, khả năng Lục Ly bị giết là rất lớn. Khương Khinh Linh lại là thiên kiêu tương lai, nếu cứ vậy tuẫn tình theo Lục Ly, đối với Nhân tộc mà nói thì sẽ là tổn thất vô cùng lớn.
Trưởng lão Thí Ma Điện đều là một đám lão yêu quái, già đầu thành tinh. Việc này thậm chí không cần nói trước với nhau, thuận miệng liền có thể hù dọa Khương Khinh Linh.
Sau khi hỏi dò trưởng lão chấp pháp, Khương Khinh Linh đành chấp nhận số phận, nghe theo an bài của Khương Thiên Thuận, ở lại Thí Ma Điện tu luyện mười năm.
Nàng viết một phong thư, để Khương Thiên Thuận truyền ra ngoài, yêu cầu người Linh Lung Các chuyển cho Lục Ly. Loại chuyện nhỏ nhặt này, Khương Thiên Thuận ngược lại không ngăn cản, hắn gọi một người đến, dặn làm cho tốt việc này.
Khương Khinh Linh đưa mắt nhìn người truyền tin rời đi, một mình si ngốc đứng ở bên ngoài đại điện, nước mắt lả tả rớt xuống, đánh trên mặt đất.
Nàng đứng suốt một nén hương mới lau đi nước mắt, lẩm bẩm nói:
- Lục Ly , chờ ta mười năm. Mười năm sau ta nhất định sẽ đạt tới Địa Tiên Cảnh. Đến lúc đó nếu tứ đại thế lực dám giết ngươi, ta nhất định sẽ giết ra Thí Ma Điện, nhổ tận gốc tứ đại thế lực.
- Ách?
Khương Thiên Thuận ở trong đại điện mặt nghe được tiếng nỉ non này của Khương Khinh Linh, sắc mặt bất giác khẽ biến, trong lòng không khỏi hoài nghi, liệu lưu Khương Khinh Linh lại trong Thí Ma Thành rốt cục có phải ý kiến hay?
Mười năm sau, nếu cô nàng này thật đột phá Địa Tiên Cảnh, Lục Ly lại bị giết, sợ rằng Thần Châu đại địa sẽ bị nàng giết cho máu chảy thành sông.
Trong đại điện truyền tống ở Hàm Thành, thân hình Lục Ly chớp hiện, lão giả áo giáp đen quay người vào lại cửa truyền tống, quay về Thí Ma chiến trường.
Trong đại điện truyền tống, người thủ hộ vẫn là lão giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong của Đỗ gia, hắn vừa nhìn thấy Lục Ly, nét mặt bỗng chốc tràn đầy hoảng sợ và chấn kinh.
Hắn yên ắng đánh mắt với hai tên hộ vệ ngoài cửa, sau đó đứng dậy nói:
- Lục công tử, ngươi đã trở về? Người vừa rồi là...
Chuyện xảy ra sau đó trong Thí Ma Thành còn chưa truyền tới đây, chẳng qua một số người tham gia tiểu chiến trường sớm đã trở về, truyền ra sự tích của Lục Ly trong tiểu chiến trường, chuyện hắn cầm tù đám người Cơ Mộng Điềm theo đó cũng bị truyền ra.
Bởi thế Lục Ly đột nhiên xuất hiện ở Hàm Thành khiến lão giả hết sức chấn kinh, đồng thời cũng có chút căng thẳng. Thỉnh thoảng hắn lại nghiêng đầu nhìn hướng cửa truyền tống, xem xem có truy binh đuổi giết đi ra không? Đỗ gia cỏn con bọn hắn ai cũng trêu chọc không nổi.
Lục Ly kinh ngạc đứng trong đại điện, tinh thần có chút hoảng hốt.
Hơn nửa năm trước hắn và Khương Khinh Linh từ nơi này tiến vào Thí Ma chiến trường, giờ lại biến thành hắn lẻ loi một mình. Khương Khinh Linh không biết thế nào, lại càng không biết lúc nào mới có thể gặp lại. Nhìn bộ dạng Khương Thiên Thuận, sợ là trong thời gian ngắn khó mà gặp được.
Tiến vào Thí Ma chiến trường nửa năm, trừ được đến Man Thần Đỉnh, thực lực bản thân và Tiểu Bạch có chút tăng lên ra, còn lại chẳng được gì nữa cả. Còn đắc tội tứ đại thế lực siêu cấp, mười năm sau liên quân tứ đại thế lực siêu cấp này sẽ kéo tới Bắc Mạc, chém tận giết tuyệt hắn, thủ hạ và thân nhân bằng hữu của hắn.
Lần này hắn tiến vào tiểu chiến trường, mục đích thực sự chỉ là muốn giải độc cho Bạch Thu Tuyết. Giờ không chỉ không được đến linh dược giải độc, ngược lại còn kéo về một đống tai họa, Lục Ly ckhông biết lần tiến vào Thí Ma chiến trường này là đúng hay sai.
Sa sa sa.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Lục Ly ngẩng đầu nhìn lên, thấy được một người quen cũ, là Đỗ Nhiễm trưởng lão, còn có tộc trưởng và một đám trưởng lão Đỗ gia.
- Lục công tử!
Tộc trưởng Đỗ gia Đỗ Vũ chắp tay nói:
- Ngươi sao lại... đi ra? Khinh tiểu thư đâu? Tình hình trong Thí Ma Thành thế nào rồi?
- Chuyện trong tiểu chiến trường đã xử lý xong!
Lục Ly không tâm tình giải thích quá nhiều, chỉ nói:
- Chuyện cụ thể thế nào, qua mấy ngày các ngươi hẳn đều sẽ biết. Việc này... Đại điện chủ đích thân ra mặt, chuyện sau đó các ngươi tự tìm hiểu, ta về Bắc Mạc trước.
- Việc này dừng lại ở đây, tất cả giải tán đi!
Nhị điện chủ lạnh lùng phất phất tay, chính hắn cũng lóe lên rồi biến mất giữa không trung. Trưởng lão chấp pháp thì quay trở về trong đại điện, việc này tựa hồ cứ vậy hạ màn.
Chẳng qua!
Trên vạn người trong quảng trường lại không tán đi, bao gồm cả Dương trưởng lão vừa đứt mất tay, ai nấy đều sững sờ, rõ ràng vẫn chưa hồi thần lại được.
Chuyện hôm nay đúng là hãi hùng khiếp vía, biến đổi bất ngờ!
Lục Ly đi ra từ trong tiểu chiến trường, trực tiếp bị bắt lại, sau đó lâm đình thẩm phán, cuối cùng dưới sự cường thế của Nhị điện chủ, Lục Ly bị tuyên phán đương chúng xử tử.
Lúc hành hình dị biến không ngừng phát sinh, đầu tiên là Tiểu Bạch cắn đứt cổ tay Dương trưởng lão, tiếp sau Lục Ly chặt đứt tay còn lại của Dương trưởng lão. Sau đó lại giết chết Cơ Nộ Dương Kỳ, dẫn đến Nhị điện chủ lần nữa đi ra.
Cuối cùng pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sinh dị biến, Đại điện chủ hàng lâm, mang đi Lục Ly và Tiểu Bạch, khiến thế cục triệt để nghịch chuyển.
Từ lúc Lục Ly được mang đi ra đến giờ, kỳ thật chỉ mới qua chừng khoảng một phút, cục diện lại mấy lần biến chuyển, khiến đại đa số người tại trường đều không kịp có phản ứng.
Có rất nhiều nghi vấn, đương nhiên cũng có rất nhiều sự tình được xác định!
Tỷ như chuyện về Lục Ly, Lục Ly phạm vào tội lớn ngất trời, nhưng sau khi Đại điện chủ đi ra, một câu liền san bằng hết thảy.
Lục Ly không chỉ vô tội, ngược lại còn một bước lên trời, được thiên hạ đệ nhất nhân ra sức bảo vệ, sau này muốn không quật khởi e rằng cũng khó. Phải biết dù là lúc Khương Khinh Linh được ban cho thần lực, Đại điện chủ vẫn không ra mặt.
- Lục Ly!
Trong đầu rất nhiều người bất giác hiển hiện ra nét mặt dữ tợn, sát khí đằng đằng của Lục Ly, trong lòng không khỏi có chút bất an.
Nếu tên thiếu niên kiệt ngạo không tuần, hung tàn bạo ngược này mà thuận lợi trưởng thành, dự tính Thần Châu đại địa sẽ bị hắn khuấy cho trời long đất lở.
...
Góc đông bắc Thí Ma Thành có một hồ nhỏ, xung quanh hồ nhỏ có mấy tòa thành bảo, bình thường nơi đây là cấm khu. Trọn cả Thí Ma Điện, người có thể tiến vào đây không quá năm đầu ngón tay.
Lúc này bên hồ đột ngột xuất hiện hai người mà một con thú nhỏ. Hai người một thú vô thành vô tức hiện ra, không gian không có một tia ba động nào, tựa hồ trước kia bọn họ vốn đã ở đây.
Hưu
Tiểu Bạch vừa xuất hiện lập tức nhìn quanh bốn phía, đợi khi thấy được Lục Ly mới yên tâm, thân hình lóe lên xông vào trong tay áo Lục Ly. Trong tay áo Lục Ly có một túi vải, bình thường Tiểu Bạch đều thích trốn ở chỗ này đi ngủ.
Lục Ly cảm giác trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, sau đó liền xuất hiện ở bên hồ nhỏ, Mệnh Luân vẫn còn ở dưới chân. Hắn thoáng chút kinh hãi, lập tức quét nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên thân lão giả tóc đỏ đứng trước mặt.
Sở dĩ nói là lão giả, bởi vì Lục Ly cảm giác người này hẳn đã sống rất lâu, chỉ là bề ngoài không thấy già thôi. Hắn thu hồi Mệnh Luân, khom lưng nói:
- Lục Ly tham kiến Đại điện chủ.
- Đi ta đi!
Đại điện chủ nhàn nhạt nói một câu, không hỉ không bi, nhấc chân đi đến bên hồ. Nơi đó có tòa thạch đình cổ xưa hoàn toàn do đá xanh dựng lên mà thành, mặt trên khắc đầy dấu vết tháng năm, rất nhiều nơi lộ ra vết tích phong hóa.
Đại điện chủ tiến vào trong đình, vẫy tay gọi lại một tên đồng tử nơi xa, đồng tử mang tới một bộ ấm chén trà, lần lượt rót trà ra cho Đại điện chủ và Lục Ly rồi không nói nửa lời lui xuống.
- Ngồi đi!
Đại điện chủ ngồi xuống, nâng chén trà lên nhấp một ngụm nhỏ, không nhìn Lục Ly, bộ dạng rất là tùy ý. Lục Ly cũng đặt mông ngồi xuống, trong lòng lại không quá căng thẳng. Có lẽ vừa rồi hắn thiếu chút phải chết, khiến cho trong lòng không còn e sợ bất cứ chuyện gì.
Uống xong chén trà, Đại điện chủ lại tựu rót cho mình một chén, lúc này mới nhìn sang Lục Ly nói:
- Ngươi cũng đừng trách tổ gia gia ngươi, chuyện này mới đầu ta cũng ngầm cho phép. Nguyên nhân hẳn ngươi cũng đoán được phần nào, trong Thí Ma Điện đều là người các đại thế lực Trung Châu, thân làm điện chủ như ta đôi khi không thể không thỏa hiệp, bằng không nội bộ Thí Ma Điện sẽ loạn mất.
Lục Ly quả thực đoán được ít nhiều, Đại điện chủ nói ra lời này kỳ thực cũng tính là gián tiếp xin lỗi hắn, lấy thân phận Đại điện chủ, có thể nói được như vậy đã tính là vô cùng khó được.
Lục Ly khẽ gật đầu, cũng không quá quấn quít điểm này, ngược lại hiếu kì hỏi:
- Như vậy rốt cục đã xảy ra chuyện gì mà khiến Đại điện chủ thay đổi ý định? Là dị biến của pho tượng Đấu Thiên Đại Đế ư?
- Cái này tạm thời chưa thể nói cho ngươi!
Đại điện chủ nhàn nhạt liếc Lục Ly một cái, nói:
- Cảnh giới của ngươi quá thấp, đây lại là bí mật vô cùng quan trọng, ngươi tạm thời còn chưa có quyền lực được biết. Ngươi chỉ cần biết... Ta giúp ngươi xử lý chuyện lần này, hơn nữa trong vòng mười năm sẽ không ai tới làm phiền ngươi.
Lục Ly đứng dậy khom người nói:
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Lục Ly ghi khắc trong tâm khảm.
- Không cần như thế!
Đại điện chủ rõ ràng không mấy để tâm tới điều này, tính cách hắn nhìn qua có vẻ rất bình dị dễ gần, khiến Lục Ly không mảy may cảm giác được áp lực. Hắn khoát tay để Lục Ly ngồi xuống, sau đó nói tiếp:
- Sự tình lần này ta đã hiểu rõ, ngươi có lỗi, nhưng cũng là tự vệ chính đáng, Thí Ma Điện vốn nên cho ngươi một công đạo.
Lục Ly ngồi xuống, sắc mặt Đại điện chủ đột nhiên trở nên trang nghiêm, trầm giọng nói:
- Lục Ly, ngươi có nghĩ tới gia nhập Thí Ma Điện, về phương diện tài nguyên tu luyện ta có thể đảm bảo cung ứng vô hạn lượng cho ngươi.
- Vô hạn lượng?
Tuy Lục Ly miễn cưỡng cũng được tính là người trải việc đời, nhưng nghe xong câu này của Đại điện chủ vẫn không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh. Nếu hắn đáp ứng gia nhập Thí Ma Điện, sau này sẽ có được tài nguyên vô cùng vô tận, dù là tu luyện tới Nhân Hoàng Cảnh, Địa Tiên Cảnh, Thí Ma Điện cũng sẽ cung ứng tài nguyên vô hạn lượng cho hắn.
Chương 772 Chỉ ước uyên ương không ước tiên
Trên thế giới này muốn tu luyện cần phải có tài nguyên, không có tài nguyên thì dù thiên tư tuyệt thế cũng không cách nào trở thành cường giả. Sau khi trở thành Đại Đế Bắc Mạc, Lục Ly càng hiểu được sâu sắc điểm này.
Tài nguyên dùng cho Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh tu luyện không tính quá đắc đỏ, lấy tiềm lực Bắc Mạc và Hoang giới vẫn có thể miễn cưỡng cung ứng. Nhưng nếu Bắc Mạc và Hoang giới xuất hiện năm tên Nhân Hoàng trở lại, Lục Ly tin tưởng mình tuyệt đối nuôi không nổi, trừ phi dẫn theo năm tên Nhân Hoàng này đi Trung Châu cướp bóc.
Địa Tiên cần bao nhiêu tài nguyên linh tài mới có thể chồng ra được, tu luyện sau Địa Tiên còn sẽ cần bao nhiêu linh tài?
Căn bản không cách nào tưởng tượng!
Hiện tại chỉ cần hắn gia nhập Thí Ma Điện, liền sẽ có được vô cùng vô tận linh tài. Nhìn thái độ này của Đại điện chủ, dự tính hắn đều không cần phải lo nghĩ tới mấy thứ như bí thuật, Huyền khí, các loại bảo vật…
Đây là Đại điện chủ đang mở ra cho Lục Ly một con đường lên trời.
Thời khắc này tâm tạng Lục Ly bất giác nhảy động liên hồi, hắn hít một hơi thật sâu, bình phục lại tâm tình, sau đó mới hỏi dò:
- Gia nhập Thí Ma Điện, các ngươi có thể giúp ta làm chút chuyện không?
Đại điện chủ mỉm cười nhìn sang, hỏi:
- Tỷ như?
Lục Ly vội vàng nói:
- Tỷ như giúp ta cứu một người, nàng trúng phải kịch độc Thần Tiên Tử, lúc này đang bị đóng băng. Còn nữa, có thể giúp ta tiến vào trong tuyệt địa cứu một người, đồng thời giúp ta tìm một người nữa đang mất tích, rồi cả cứu trị gia gia ta!
Nếu Đại điện chủ có thể giúp hắn làm hết những chuyện này, Lục Ly liền sẽ không chút do dự gia nhập Thí Ma Điện, thậm chí cả đời không đi ra Thí Ma Thành cũng không sao.
Lục Ly nhìn chằm chằm Đại điện chủ, chờ đợi câu trả lời từ hắn, Đại điện chủ không khiến Lục Ly thất vọng, hắn gật đầu nói:
- Những chuyện ngươi nói đều không thành vấn đề, chỉ cần ngươi gia nhập Thí Ma Điện, ta sẽ đích thân phái người giúp ngươi hoàn thành. Thí Ma Điện không thể can thiệp phân tranh ở Thần Châu đại địa, nhưng những chuyện ngươi yêu cầu đều không tính là phân tranh.
Ông!
Tròng mắt Lục Ly bỗng chốc sáng rực, hắn thiếu chút liền định trực tiếp mở miệng đồng ý gia nhập Thí Ma Điện. Chẳng qua Đại điện chủ thoáng ngừng một lát, sau đó mở miệng nói tiếp:
- Giúp ngươi làm những sự tình này cần phải có một tiền đề, đó là sau khi ngươi gia nhập Thí Ma Điện, nhất định phải... Tái tạo linh hồn, nếu ngươi đáp ứng, đừng nói mấy chuyện kia, dù có thêm mười chuyện như vậy, ta đều sẽ làm giúp ngươi.
- Cái gì?
Lời này giống như kinh lôi đánh xuống đất bằng, cả người Lục Ly khẽ rung lên, tâm tình đang hớn hở bỗng chốc như bị dội cho một chậu nước lạnh, từ đầu tới chân đều lạnh toát.
Tái tạo linh hồn, toàn bộ ký ức trước kia đều sẽ tan biến.
Không phải lãng quên, không phải phong ấn, mà là hoàn toàn biến mất. Người tái tạo linh hồn bằng với chết đi một lần, lại lần nữa đầu thai, dù Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết có đứng ở trước mặt hắn cũng sẽ không có nửa điểm cảm giác quen thuộc.
Hắn sẽ triệt để quên đi chuyện cũ, triệt để dứt bỏ nhân sinh trước kia. Quên mất Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, Yên phu nhân, Minh Vũ, Vũ Hóa Thần, Khương Khinh Linh, Dạ Lạc, Lục Hồng Ngư...., tất cả những người này dù có đi đến trước mặt, hắn đều không có nửa điểm ấn tượng!
Nói cách khác thì là, hắn biến thành một người khác, hết thảy đều phải bắt đầu lại. Bằng với hắn của hiện tại sẽ chết, sau đó một Lục Ly khác sống tiếp. Giữa Lục Ly này và hắn của hiện tại không có bất cứ mối liên hệ nào, trừ có được cùng một thân thể!
- Không!
Rất nhanh Lục Ly liền lắc đầu nói:
- Ta không muốn tái tạo linh hồn, ta tình nguyện chết, chứ không nguyện tái tạo linh hồn.
- Ai...
Đại điện chủ tựa hồ đoán được Lục Ly sẽ lựa chọn như vậy, hắn u ám thở dài nói:
- Lục Ly, nếu muốn chứng được đại đạo, vũ hóa phi thăng, ngươi nhất định phải dứt bỏ tình cảm phàm tục, dốc lòng vấn đạo. Nếu tâm tư ngươi có ràng buộc, vậy đạo tâm ngươi sẽ không ổn định, ngươi sẽ có nhược điểm. Một người có nhược điểm thì làm sao đánh phá gông cùm thiên địa, phá mở quy tắc của thế giới, vũ hóa thành tiên?
Lời Đại điện chủ có mấy phần đạo lý, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi đáp:
- Nếu ngay cả tình cảm chân thành nhất của nhân loại đều phải dứt bỏ, nhất định cứ phải biến thành một người máu lạnh vô tình vô nghĩa mới có thể vũ hóa thành tiên, thần tiên như thế ta tình nguyện không làm.
Thấy thần sắc Lục Ly quyết tuyệt như vậy, trong mắt Đại điện chủ chớp qua một tia thất vọng, sau đó trên mặt lại lộ ra vẻ thoải mái.
Lục Ly mới mười mấy tuổi, làm sao có thể nhìn thấu hồng trần, không để ý tới thế tục như một đám già đầu còn chưa chết được? Đừng nói Lục Ly, dù có là đám lão gia hỏa ở Thí Ma Điện, lại có mấy người thực sự buông xuống?
Hắn khẽ nhíu mày, cúi đầu uống trà, lát sau mới ngẩng đầu nói:
- Đã vậy, ta cũng không ép ngươi gia nhập Thí Ma Điện. Đương nhiên... Chuyện của ngươi liền cần chính ngươi đi giải quyết, Thí Ma Điện không giúp được. Ta chỉ có thể cho ngươi một hứa hẹn, trong vòng mười năm các đại thế lực Trung Châu sẽ không tới làm phiền ngươi. Chuyện mười năm sau, ta không quản được.
Lục Ly cũng nhíu mày, ý tứ Đại điện chủ rất rõ ràng, hắn cho Lục Ly hai con đường. Hoặc là gia nhập Thí Ma Điện, tái tạo linh hồn, mọi chuyện hắn sẽ xử lý giúp. Hoặc là về lại Bắc Mạc, hắn sẽ không giúp bất cứ chuyện gì, để mặc Lục Ly tự sinh tự diệt, chẳng qua hắn vẫn có thể bảo trụ Lục Ly mười năm không chết.
Hai con đường này đều không quá lý tưởng, Lục Ly trầm mặc phút chốc rồi nói:
- Ta giết được không ít dị tộc trong tiểu chiến trường, chắc cũng đổi được kha khá điểm tích lũy? Liệu có thể đổi được thuốc giải Thần Tiên Tử?
- Nếu ngươi không náo ra chuyện lớn như vậy, có thể đổi!
Đại điện chủ bình thản nhìn vào mắt Lục Ly nói:
- Giờ lại không thể đổi, bằng không rất nhiều trưởng lão Thí Ma Điện sẽ có ý kiến. Mặc dù ta là Đại điện chủ, nhưng cũng không thể khăng khăng cố chấp, lần này ta đã vì ngươi mà đắc tội rất nhiều người.
- Ừm!
Chương 773 Bảo kiếm muốn sắc phải trải qua ma luyện
Lục Ly nghĩ nghĩ thì thấy lời này của Đại điện chủ cũng là thực tình, đương chúng đánh mặt Nhị điện chủ và tứ đại thế lực, Đại điện chủ đã phải gánh chịu áp lực rất lớn. Hắn còn muốn được đến càng nhiều, quả thực có chút làm khó người ta.
Song hắn vẫn chưa từ bỏ mà hỏi tiếp:
- Vậy mong Đại điện chủ chỉ ta một con đường sáng, làm sao giải được độc Thần Tiên Tử, chính ta sẽ nghĩ cách đi làm.
Đại điện chủ trầm tư một lát, còn từ trong giới chỉ lấy ra một bản cổ tịch, lật nhìn hồi lâu, sau đó đưa cho Lục Ly nói:
- Tìm được loại linh dược này liền có thể giải độc Thần Tiên Tử.
- Bồ Đề Quả!
Lục Ly tiếp lấy cổ tịch nhìn qua một lượt, trên đó có hình vẽ minh họa, còn có văn tự giảng giải, Lục Ly đọc kỹ, ghi lại toàn bộ tư liệu về loại linh dược này vào trong lòng. Sau đó trả cổ tịch lại cho Đại điện chủ, lần nữa cúi đầu bái tạ.
- Được rồi, việc này đến đây là ngừng!
Đại điện chủ thu lại cổ tịch, nhìn Lục Ly một cái rồi nói:
- Ta để cho người của ta đưa ngươi ra Thí Ma chiến trường, ngươi cố gắng tập trung tu luyện, ngoài ra... bồi dưỡng tiểu linh thú kia của ngươi cho tốt. Trong vòng mười năm nếu như nghĩ thông, chấp nhận tái tạo linh hồn, người đều có thể tiến vào Thí Ma Thành tìm ta. Nếu trong vòng mười năm ngươi vẫn không nghĩ thông... Vậy đừng tới tìm ta.
Lục Ly khẽ gật đầu, Đại điện chủ vẫy tay, một tên nam tử toàn thân bao phủ trong bộ giáp đen hiện ra ở bên ngoài cổ đình. Sau khi xuất hiện người này không nói nửa lời, một tay bắt lấy Lục Ly lao vút tới đại điện.
Lục Ly quay đầu nhìn lại Đại điện chủ, miệng môi khẽ mấp máy, hắn được đưa vào trong một tòa thành bảo. Bên trong thành bảo có truyền tống trận, nam tử giáp đen dẫn theo Lục Ly tiến vào truyền tống trận, rất nhanh liền truyền tống đi.
Ông!
Đợi khi Lục Ly truyền tống đi rồi, không gian ngoài thạch đình khẽ ba động, tiếp đó trưởng lão chấp pháp bất thần xuất hiện.
Đại điện chủ tựa hồ biết được trưởng lão chấp pháp sẽ tới, không liếc mắt nhìn lấy một lần mà vẫn thản nhiên ngồi đó uống trà một mình, trưởng lão chấp pháp cung kính đứng ở ngoài đình, không thốt nửa lời.
Lát sau, Đại điện chủ đảo mắt nhìn về phía trưởng lão chấp pháp nói:
- Thanh Ưng, tính cách tằng tôn này của ngươi giống hệt ngươi năm đó, chẳng qua thiên tư hắn khủng bố hơn ngươi nhiều. Đáng tiếc hắn không muốn tái tạo linh hồn, bằng không... Hắn rất có hi vọng vũ hóa phi thăng.
Nét mặt trưởng lão chấp pháp khẽ động, tròng mắt thoáng lấp lóe, trầm giọng hỏi:
- Chẳng lẽ những kinh văn trên pho tượng Đại Đế kia có hàm nghĩa đặc biệt?
- Tất nhiên là có!
Đại điện chủ gật đầu nói:
- Nếu không có ý nghĩa đặc biệt, sao ta có thể ra mặt giữ mạng cho Lục Ly? Cụ thể thế nào ngươi cũng đừng hỏi, đây là cơ mật tối cao của Thí Ma Điện, chỉ điện chủ mới có tư cách biết. Nếu ngươi có thể bước ra được bước sau cùng, ta có thể truyền vị trí điện chủ lại cho ngươi, khi đó ngươi cũng sẽ có tư cách biết.
- A...
Vẻ kinh hãi trên mặt trưởng lão chấp pháp càng đậm mấy phần, không phải bởi vì Đại điện chủ nói truyền vị cho hắn. Mà là trong lời này của Đại điện chủ còn ẩn chứa ý tứ đặc biệt khác.
Từ trong đoạn lời này hắn có thể suy đoán ra, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sinh dị tượng hoàn toàn là do Lục Ly dẫn lên. Nói cách khác Đấu Thiên Đại Đế cố ý hạ xuống thần chỉ, chính là vì muốn giữ mạng cho Lục Ly.
Đáng tiếc Đại điện chủ không có ý tiếp tục nói chuyện về chủ đề này, thậm chí phỏng chừng trừ hắn ra, Đại điện chủ sẽ không nói nhiều thêm nửa câu, lộ ra nửa điểm tin tức thực tình với bất kỳ ai.
Trưởng lão chấp pháp trầm tư thoáng chốc, lát sau mới nhẹ giọng hỏi:
- Đã vậy, hay là để ta truyền lời cho Lục gia, căn dặn Lục gia triệu tập hết thảy tài nguyên cho hắn sử dụng?
- Không cần!
Đại điện chủ khoát tay nói:
- Ngươi không cần làm gì cả, cứ để hắn tự sinh tự diệt.
- Hả?
Trưởng lão chấp pháp không khỏi kinh ngạc, nếu Lục Ly đã có thiên tư tốt như vậy, thậm chí kinh động đến cả Đấu Thiên Đại Đế, sao Đại điện chủ lại muốn để hắn tự sinh tự diệt? Không có đại gia tộc cung cấp tài nguyên, Lục Ly dù có thiên tư tốt đến đâu, cũng rất khó có được thành tựu lớn.
- Truyền lời của ta ra ngoài, trong vòng mười năm giữ mạng cho Lục Ly là được!
Đại điện chủ nói tiếp:
- Ta đã cho hắn hai lựa chọn, hoặc là tái tạo linh hồn lưu lại Thí Ma Điện, hoặc là ra ngoài tự sinh tự diệt, hắn chọn con đường thứ hai!
Thấy trưởng lão chấp pháp vẫn không hiểu, Đại điện chủ thoáng ngừng một lát rồi nói:
- Nếu muốn trở thành cường giả nghịch thiên, hoặc là vứt bỏ chuyện thế tục, dứt bỏ tình duyên, một lòng hướng đạo. Hoặc là nhập thế, trải nghiệm khổ nạn trần thế, quật khởi từ trong nghịch cảnh. Bảo kiếm muốn sắc phải trải qua ma luyện, hoa mai đến mùa đông khổ hàn mới hé mở, năm đó Đấu Thiên Đại Đế cũng là từng bước từng bước tự mình đi ra. Nếu cái gì chúng ta cũng đi giúp hắn, ngược lại sẽ hại hắn.
- Ta giữ mạng cho hắn trong vòng mười năm, mười năm sau tứ đại thế lực có thể tìm tới rửa nhục, nếu khi đó Lục Ly còn không thể đương cự được với tứ đại thế lực, vậy hắn liền chú định vẫn lạc. Không có áp lực, không có khổ nạn, bằng với không có động lực, không thể kích tiềm năng trong người hắn.
- Có một vài người phải ở trong nghịch cảnh mới có thể nhanh chóng trưởng thành, Lục Ly là loại người như thế. Áp lực càng lớn, bắn ngược càng lớn, việc này còn phải truyền tin cho Linh Lung các, trong vòng mười năm không được có bất kỳ chiếu cố nào đối với Lục Ly. Là hồ điệp phá kén mà ra, là giao long thăng thiên, hay là vĩnh thế trầm luân, hết thảy phải xem tạo hóa của chính hắn.
Dứt lời, Đại điện chủ đứng dậy đi tới một tòa thành bảo, đi sắp đến cửa, Đại điện chủ quay đầu nhìn lại, thấy trưởng lão chấp pháp vẫn đang nhíu mày đứng đó, liền lạnh giọng nói:
- Thanh Ưng, ngươi đã tái tạo linh hồn, chuyện Lục gia đã không liên quan gì đến ngươi. Nếu ngươi còn vướng bận những việc vặt kia, tâm cảnh ngươi sẽ vĩnh viễn không cách nào an bình, đời này ngươi cũng sẽ dừng bước ở đây.
Chương 774 Rút lên cả gốc
- Con cháu tự có phúc của con cháu, hết thảy đều có số trời, nên buông xuống thì phải triệt để buông xuống.
Trên mặt trưởng lão chấp pháp lộ ra một tia xấu hổ, khom người với Đại điện chủ, nói:
- Đa tạ điện chủ dạy bảo, Thanh Ưng thụ giáo.
Đại điện chủ đã tiến vào trong thành bảo, hai hàng lông mày trưởng lão chấp pháp lại vẫn không thấy giãn ra. Không sai, hắn đã tái tạo linh hồn, nhưng người Lục gia dù sao cũng là hậu nhân của hắn, rất nhiều người đều đang chảy dòng máu của hắn, nói buông xuống liền có thể buông xuống được ư?
- Người đâu!
Lát sau, hắn cắn răng quát khẽ nói:
- Truyền mệnh lệnh của điện chủ cho tứ đại thế lực, trong vòng mười năm không được đụng tới Lục Ly, Linh Lung Các không được cấp cho Lục Ly bất kỳ trợ giúp nào, cứ để mặc Lục Ly tự sinh tự diệt. Mười năm sau Thí Ma Điện không nhúng tay việc này nữa.
Lời Đại điện chủ truyền ra khắp Thí Ma Thành, rất nhanh trong thành rộ lên một mảnh xôn xao.
Đối với chuyện này Đại điện chủ không đưa ra bất kỳ giải thích nào, đây là điều nằm trong dự liệu của chúng nhân, chỉ là tiếp sau điện chủ lại nói muốn bảo hộ Lục Ly mười năm, việc này tính là vi quy.
Thí Ma Điện không được lẫn vào bất cứ phân tranh nào ở Thần Châu đại địa, đây là thiết luật của Thí Ma Điện. Nếu Lục Ly gia nhập Thí Ma Điện, việc này tự nhiên không còn gì để nói. Nhưng với tình huống hiện giờ, có vẻ như Thí Ma Điện không định thu Lục Ly, hoặc là Lục Ly không nguyện ý gia nhập Thí Ma Điện.
Nếu Lục Ly đã trở lại Thần Châu đại địa, vậy đây chính là phân tranh ở ngoài Thần Châu đại địa, theo lý thuyết Thí Ma Điện không được nhúng tay vào. Lần này Đại điện chủ cường hành đi ra đánh mặt Nhị điện chủ và người tứ đại thế lực, giờ đây lại công khai che chở Lục Ly mười năm, việc này quá tà dị, dẫn lên oanh động cũng là điều bình thường.
Chẳng qua uy vọng của vị Đại điện chủ này quá cao, lại đã tại vị hơn ngàn năm. Một mực luôn là đệ nhất nhân Thí Ma Điện, ai dám ngỗ nghịch ý chí của hắn? Dù sau lưng Nhị điện chủ còn đứng một đám người, nhưng muốn chống đối điện chủ thì quả thực không khác người si nói mộng.
Đại điện chủ chỉ bảo hộ Lục Ly mười năm, hơn nữa còn nói rất rõ ràng, mười năm sau hắn liền mặc kệ không quản. Điều này khiến rất nhiều người không còn bất mãn như trước, thời gian mười năm đối với đa phần đám lão gia hỏa này mà nói thì chỉ tương đương với một lần bế quan mà thôi.
Mười năm thì có thể làm được gì?
Với thời gian mười năm Lục Ly có thể tu luyện được tới Địa Tiên chắc? Mà dù có thật tu luyện tới Địa Tiên lại đã làm sao? Tứ đại thế lực đâu có thiếu Địa Tiên, đến lúc đó chẳng phải vẫn là một chữ “chết”?
Còn có một việc khiến người trong Thí Ma Thành đặc biệt lưu tâm. Chính là vì sao pho tượng Đấu Thiên Đại Đế lại phát sáng? Phải chăng Đại điện chủ đi ra là có liên quan đến dị tượng của pho tượng Đấu Thiên Đại Đế?
Vấn đề này Đại điện chủ không nói, sợ rằng không ai biết được.
Xem ra Đại điện chủ cũng không định nói, ngay cả trưởng lão chấp pháp đều cũng chỉ đoán được phần nào da lông, dự tính Nhị điện chủ và các trưởng lão còn lại đến cả da lông cũng không biết.
Bất luận thế nào, lần này Lục Ly triệt để nổi danh. Phỏng chừng rất nhanh chuyện lần này sẽ lan truyền ra khắp Thần Châu đại địa, tư liệu về Lục Ly cũng sẽ xuất hiện trong tay tộc trưởng tất cả các đại thế lực.
...
Ngày hôm sau Khương Khinh Linh liền đã tỉnh lại, vừa tỉnh lại nàng lập tức lao ra hỏi dò thị nữ, biết được Lục Ly không chết, nàng mới như trút được gánh nặng.
Nàng tìm đến Khương Thiên Thuận, hỏi xem Lục Ly đang ở đâu? Sau khi biết được Lục Ly bị đưa ra Thí Ma chiến trường, nàng lập tức muốn ra ngoài. Nhưng Khương Thiên Thuận không để nàng đi, ngược lại còn định để nàng ở lại trong Thí Ma Thành tu luyện mười năm.
- Không được! Ta phải lập tức trở lại Linh Lung Các.
Khương Khinh Linh đương nhiên cự tuyệt, giờ nàng chỉ hận không thể lập tức chắp cánh bay đi Bắc Mạc, nhìn xem Lục Ly rốt cục có sao không.
Sắc mặt Khương Thiên Thuận đen lại, dị thường kiên quyết nói:
- Ngươi không được đi đâu cả, nhất định phải ở lại Thí Ma Thành tu luyện mười năm, nếu không... Lục Ly tất phải chết không nghi ngờ.
- Hả?
Khương Khinh Linh lập tức hoảng, vốn định cầm cái chết ra uy hiếp, thấy thế vội vàng hỏi:
- Vì sao? Ta đi ra hay không thì liên quan gì tới Lục Ly?
- Ngươi là thiên kiêu tương lai!
Khương Thiên Thuận biên ra một lời nói dối nghe khá là lọt tai, nói:
- Lần này Lục Ly đắc tội quá nhiều người, điện chủ chỉ có thể bảo vệ hắn mười năm. Nếu thiên kiêu tương lai là ngươi cứ suốt ngày bám lấy Lục Ly, đám người Nhị điện chủ sẽ nghĩ thế nào? Liệu có trăm phương ngàn kế muốn giết Lục Ly cho bằng được? Đến lúc đó điện chủ chịu không được áp lực, Lục Ly còn có thể sống?
Khương Thiên Thuận thấy Khương Khinh Linh bị dọa sợ, vội vàng nói tiếp:
- Lần này Điện chủ hạ lệnh, trong vòng mười năm tất cả thế lực không được đối phó Lục Ly, ngoài ra còn có một mệnh lệnh khác, đó là bất kỳ thế lực nào cũng không được trợ giúp Lục Ly, để mặc hắn tự sinh tự diệt, nhất là Linh Lung Các. Nếu ngươi đi Bắc Mạc, vậy chính là gián tiếp trợ giúp Lục Ly. Ngươi suy nghĩ thử xem... Nếu điện chủ biết được chuyện này, Nhị điện chủ lại tạo áp lực, Lục Ly còn có thể sống ư?
- Năm người bọn Cơ Mộng Điềm bị đày đi Huyết Giới lưu vong ba năm, rất có thể sẽ chết ở trong đó. Ngươi tới Bắc Mạc trợ giúp Lục Ly, Luân Hồi Cung U Minh Giáo Bách Hoa Các Lục gia liền có cớ để ra tay, khi ấy chỉ cần len lén phái một tên Địa Tiên đi qua giết chết Lục Ly. Điện chủ bị bức vào thế đã rồi, khẳng định cũng phải thỏa hiệp.
- Bởi thế, ngươi đi ra tìm Lục Ly, không chỉ không giúp được hắn, ngược lại còn hại chết hắn! Ngươi muốn giúp Lục Ly, vậy thì lưu lại Thí Ma Điện tập trung tu luyện. Thực lực ngươi càng mạnh, địa vị ở Thí Ma Điện càng cao, khi ấy thế lực bên ngoài muốn động tới Lục Ly, nhất định sẽ phải cân nhắc xem làm vậy có đắc tội ngươi hay không?
Chương 775 Quay về
- Còn nữa, điện chủ chỉ bảo vệ Lục Ly mười năm, mười năm sau Lục Ly có thể tu luyện tới cảnh giới gì? Mười năm sau cường giả tứ đại thế lực đánh tới Bắc Mạc, Lục Ly liệu có thể chống đỡ nổi? Nếu trong thời gian mười năm này, ngươi tu luyện tới cảnh giới đủ cao, khiến cho ba vị điện chủ và chư vị trưởng lão coi trọng. Đến lúc đó chỉ cần một câu của ngươi liền có thể giữ được mạng cho Lục Ly.
- Lợi hại trong đó ta đã phân tích rõ ràng cho ngươi rồi, nếu ngươi cứ phải khăng khăng cố chấp, muốn đẩy Lục Ly vào chỗ chết, vậy ngươi cứ việc đi tìm hắn.
Khương Thiên Thuận nói một hơi dài, thật thật giả giả, hư hư thực thực, vừa dỗ vừa dọa, khiến Khương Khinh Linh triệt để không dám động.
Thật ra mấy lời của Khương Thiên Thuận không phải là không có lý, lúc này Khương Khinh Linh đi tìm Lục Ly quả thực không phải chuyện tốt, nhưng chưa đến mức hại chết Lục Ly. Chẳng qua nàng ở lại đây tu luyện, đối với Lục Ly mà nói thì sẽ càng tốt.
Võ giả khác không được lưu lại Thí Ma Điện, không cách nào được đến tài nguyên từ Thí Ma Điện. Khương Khinh Linh lại khác, đây chính là thiên kiêu tương lai được Đấu Thiên Đại Đế ban cho thần lực, chỉ cần Khương Khinh Linh lưu lại đây, dù không gia nhập Thí Ma Điện, Thí Ma Điện cũng sẽ cung cấp tài nguyên cho nàng tu luyện.
- Gia gia, ngươi không gạt ta?
Khương Khinh Linh nửa tin nửa ngờ hỏi lại, dù sao trong chuyện của Lục Ly lần này Khương Thiên Thuận cũng đã từng thỏa hiệp với tứ đại thế lực, khiến Khương Khinh Linh mất đi tín nhiệm với hắn.
Khương Thiên Thuận cười khổ nói:
- Gia gia còn hại ngươi được chắc? Nếu ngươi không tin, cứ đi hỏi trưởng lão chấp pháp xem.
- Được rồi!
Khương Khinh Linh thật đi tìm trưởng lão chấp pháp, nàng và Lục Ly mới vừa mở lòng với nhau lại đã phải tách ra, mười năm sau mới có thể gặp lại, điều này khiến nàng rất khó tiếp nhận.
Chỉ là...
Đợi nàng tìm tới trưởng lão chấp pháp, hỏi lại chuyện Khương Thiên Thuận vừa nói, đáp án trưởng lão chấp pháp cho ra cũng y hệt.
Đừng nói đi tìm trưởng lão chấp pháp, cho dù Khương Khinh Linh tìm tới bất kỳ một tên trưởng lão nào, đáp án được đến đều không khác là bao.
Bởi vì mười năm sau, khả năng Lục Ly bị giết là rất lớn. Khương Khinh Linh lại là thiên kiêu tương lai, nếu cứ vậy tuẫn tình theo Lục Ly, đối với Nhân tộc mà nói thì sẽ là tổn thất vô cùng lớn.
Trưởng lão Thí Ma Điện đều là một đám lão yêu quái, già đầu thành tinh. Việc này thậm chí không cần nói trước với nhau, thuận miệng liền có thể hù dọa Khương Khinh Linh.
Sau khi hỏi dò trưởng lão chấp pháp, Khương Khinh Linh đành chấp nhận số phận, nghe theo an bài của Khương Thiên Thuận, ở lại Thí Ma Điện tu luyện mười năm.
Nàng viết một phong thư, để Khương Thiên Thuận truyền ra ngoài, yêu cầu người Linh Lung Các chuyển cho Lục Ly. Loại chuyện nhỏ nhặt này, Khương Thiên Thuận ngược lại không ngăn cản, hắn gọi một người đến, dặn làm cho tốt việc này.
Khương Khinh Linh đưa mắt nhìn người truyền tin rời đi, một mình si ngốc đứng ở bên ngoài đại điện, nước mắt lả tả rớt xuống, đánh trên mặt đất.
Nàng đứng suốt một nén hương mới lau đi nước mắt, lẩm bẩm nói:
- Lục Ly , chờ ta mười năm. Mười năm sau ta nhất định sẽ đạt tới Địa Tiên Cảnh. Đến lúc đó nếu tứ đại thế lực dám giết ngươi, ta nhất định sẽ giết ra Thí Ma Điện, nhổ tận gốc tứ đại thế lực.
- Ách?
Khương Thiên Thuận ở trong đại điện mặt nghe được tiếng nỉ non này của Khương Khinh Linh, sắc mặt bất giác khẽ biến, trong lòng không khỏi hoài nghi, liệu lưu Khương Khinh Linh lại trong Thí Ma Thành rốt cục có phải ý kiến hay?
Mười năm sau, nếu cô nàng này thật đột phá Địa Tiên Cảnh, Lục Ly lại bị giết, sợ rằng Thần Châu đại địa sẽ bị nàng giết cho máu chảy thành sông.
Trong đại điện truyền tống ở Hàm Thành, thân hình Lục Ly chớp hiện, lão giả áo giáp đen quay người vào lại cửa truyền tống, quay về Thí Ma chiến trường.
Trong đại điện truyền tống, người thủ hộ vẫn là lão giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong của Đỗ gia, hắn vừa nhìn thấy Lục Ly, nét mặt bỗng chốc tràn đầy hoảng sợ và chấn kinh.
Hắn yên ắng đánh mắt với hai tên hộ vệ ngoài cửa, sau đó đứng dậy nói:
- Lục công tử, ngươi đã trở về? Người vừa rồi là...
Chuyện xảy ra sau đó trong Thí Ma Thành còn chưa truyền tới đây, chẳng qua một số người tham gia tiểu chiến trường sớm đã trở về, truyền ra sự tích của Lục Ly trong tiểu chiến trường, chuyện hắn cầm tù đám người Cơ Mộng Điềm theo đó cũng bị truyền ra.
Bởi thế Lục Ly đột nhiên xuất hiện ở Hàm Thành khiến lão giả hết sức chấn kinh, đồng thời cũng có chút căng thẳng. Thỉnh thoảng hắn lại nghiêng đầu nhìn hướng cửa truyền tống, xem xem có truy binh đuổi giết đi ra không? Đỗ gia cỏn con bọn hắn ai cũng trêu chọc không nổi.
Lục Ly kinh ngạc đứng trong đại điện, tinh thần có chút hoảng hốt.
Hơn nửa năm trước hắn và Khương Khinh Linh từ nơi này tiến vào Thí Ma chiến trường, giờ lại biến thành hắn lẻ loi một mình. Khương Khinh Linh không biết thế nào, lại càng không biết lúc nào mới có thể gặp lại. Nhìn bộ dạng Khương Thiên Thuận, sợ là trong thời gian ngắn khó mà gặp được.
Tiến vào Thí Ma chiến trường nửa năm, trừ được đến Man Thần Đỉnh, thực lực bản thân và Tiểu Bạch có chút tăng lên ra, còn lại chẳng được gì nữa cả. Còn đắc tội tứ đại thế lực siêu cấp, mười năm sau liên quân tứ đại thế lực siêu cấp này sẽ kéo tới Bắc Mạc, chém tận giết tuyệt hắn, thủ hạ và thân nhân bằng hữu của hắn.
Lần này hắn tiến vào tiểu chiến trường, mục đích thực sự chỉ là muốn giải độc cho Bạch Thu Tuyết. Giờ không chỉ không được đến linh dược giải độc, ngược lại còn kéo về một đống tai họa, Lục Ly ckhông biết lần tiến vào Thí Ma chiến trường này là đúng hay sai.
Sa sa sa.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Lục Ly ngẩng đầu nhìn lên, thấy được một người quen cũ, là Đỗ Nhiễm trưởng lão, còn có tộc trưởng và một đám trưởng lão Đỗ gia.
- Lục công tử!
Tộc trưởng Đỗ gia Đỗ Vũ chắp tay nói:
- Ngươi sao lại... đi ra? Khinh tiểu thư đâu? Tình hình trong Thí Ma Thành thế nào rồi?
- Chuyện trong tiểu chiến trường đã xử lý xong!
Lục Ly không tâm tình giải thích quá nhiều, chỉ nói:
- Chuyện cụ thể thế nào, qua mấy ngày các ngươi hẳn đều sẽ biết. Việc này... Đại điện chủ đích thân ra mặt, chuyện sau đó các ngươi tự tìm hiểu, ta về Bắc Mạc trước.
Bình luận facebook