-
Chương 161-165
Chương 161 Khí tức tử vong
- A!!!
Huyết Bất Quy phát ra một tiếng hét thảm, lăn lộn trên đất, mới đầu trên người hắn còn mặc nhuyễn giáp hộ thể, vừa rồi lại đã cởi hết, bằng không sợ rằng một đao kia khó mà phá mở nhuyễn giáp trên người hắn.
Hắn lăn lộn vài vòng dưới đất, đứng lên nhìn vết thương sâu hoắm trên bụng, máu tươi không ngừng tuôn ra, trong mắt bất giác chất đầy phẫn nộ và thống khổ, cùng với đó là cảm giác sợ hãi không cách nào giấu diếm.
Bởi vì vừa nãy hắn rõ ràng cảm giác được khí tức tử vong, Lục Ly không phải đang đùa, nếu không phải hắn tránh được nhanh, lúc này e rằng đã biến thành một cỗ thi thể.
Huyết Bất Quy không phải chưa ăn qua khổ, chưa từng liều mạng, khi hắn còn bé Huyết Cừu ở bên ngoài thường xuyên bị người đuổi giết, một lần đi không biết là bao nhiêu năm. Lúc nhỏ Huyết Bất Quy cũng thường xuyên một thân một mình lên núi săn giết dã thú Huyền thú, rất nhiều lần thiếu chút mệnh tang hoàng tuyền.
Chẳng qua từ khi Huyết Cừu trở thành đảo chủ Huyết Sát đảo, đồng thời đón hắn về ở cùng, hắn liền không còn phải chịu khổ nữa. Đại thiếu gia làm lâu rồi, sống quen trong nhung lụa, Huyết Bất Quy cũng sợ chết.
Bởi thế, nhìn thấy Lục Ly xách đao bước đến, ánh mắt hắn bất giác lộ ra một tia sợ hãi, không nói nửa lời, vũ khí nhuyễn giáp đều không cần, ôm lấy vết thương rút chân liền chạy.
- Còn muốn trốn?
Hôm nay Lục Ly đã thực sự động sát tâm, từ khoảnh khắc nhìn thấy hai hàng nước mặt chảy dài trên mặt Liễu Di, dù có là Thiên Vương lão tử tới Lục Ly cũng giết không cần luận.
Khi nhục nữ tử, bản thân đã là điều không nên, còn chuốc thuốc? Cường hành muốn phát sinh quan hệ? Loại cặn bã như thế đừng nói là xâm phạm bằng hữu hắn, dù có là xâm phạm người qua đường hắn cũng giết không tha.
Thấy Huyết Bất Quy muốn trốn, hắn lại không đuổi theo, mà vung lên trường đao ném mạnh, bắn thẳng tới đùi Huyết Bất Quy. Huyết Bất Quy nghe phía sau truyền tới tiếng gió, lập tức kịp thời phản ứng muốn tránh đi. Chỉ là trên người hắn có thương, lực ném của Lục Ly lại quá nhanh quá mạnh, chỉ sát na liền bắn trúng bắp đùi hắn!
- A?
Huyết Bất Quy lần nữa kêu thảm, lăn lộn dưới đất, Liễu Hạ và tên hộ vệ còn lại nhìn thấy cảnh này, toàn thân không khỏi run lên, vừa rồi Lục Ly thiếu chút nữa giết chết Huyết Bất Quy. Lúc này nếu là ném mạnh hơn chút nữa, sợ rằng Huyết Bất Quy sẽ bị trực tiếp xuyên thủng.
Lục Ly từng bước đi đến, đứng ở bên người Huyết Bất Quy, mắt lạnh nhìn đối phương, tựa như đang nhìn một người chết. Hắn giơ chân lên, Huyền lực lấp lánh, đang định đạp nát đầu Huyết Bất Quy.
- Đừng giết ta, ngươi không thể giết ta!
Sâu trong linh hồn Huyết Bất Quy truyền tới từng tia sợ hãi, nhìn Lục Ly mà như đang nhìn một con Huyền thú không có chút cảm tình nào. Hắn một tay ôm vết thương nơi bụng, một tay bắt lấy trường đao cắm nơi bắp đùi, run rẩy nói:
- Ngươi dám giết ta, phụ thân ta tuyệt đối sẽ dẫn người san bằng Huyết Long Đảo, đến lúc đó toàn bộ người Liễu gia đều phải chết.
Không nói lời này còn đỡ, vừa nói lập tức triệt để chọc giận Lục Ly, nhấc chân trùng trùng đạp xuống. Đầu bên kia Liễu Di lại bị dọa nhảy dựng, tác dụng của dược lực trên người cũng yếu đi phần nào, nàng đứng bật dậy quát to:
- Không, không thể giết, Lục Ly dừng tay!
Hiện tại Liễu gia còn chưa mua sắm Lục Ải Nhân, một khi giết Huyết Bất Quy, sự tình sẽ không thể vãn hồi. Huyết Cừu sẽ lập tức dẫn người tới san bằng Huyết Long Đảo, chí ít… Lục Ly tuyệt đối sẽ bị giết!
Nghe được tiếng kêu của Liễu Di, chân Lục Ly thoáng ngưng lại, sau đó hơi lắc, trùng trùng giẫm lên chân còn lại của Huyết Bất Quy.
Răng rắc.
Xương chân còn lại của Huyết Bất Quy bị giẫm nát, lần nữa phát ra một tiếng hét thảm, đau đến độ thiếu chút ngất đi. Lục Ly thu cước, quay đầu nhìn Liễu Di, thấy nàng liều mạng lắc đầu, trong mắt toàn là khẩn cầu, miệng không ngừng thì thào nói Lục Ly đừng giết người.
Nhìn nét mặt lê hoa đái vũ (khóc hết nước mắt) kia của Liễu Di, sát ý trong lòng Lục Ly tuột đi mấy phần, đồng thời cũng tỉnh táo lại. Hắn không nhìn lại Huyết Bất Quy, nhanh chân lao tới ôm lấy Liễu Di cuồng chạy mà đi.
Hai người Liễu Hạ bị dọa cho sửng sờ, có chút không biết làm sao, lát sau Liễu Hạ mới giật mình tỉnh lại, hô lớn:
- Xảy ra chuyện, nhanh đi hồi báo trưởng lão.
Hai người không dám ngốc ở đây lâu, sợ bị Huyết Bất Quy bạo nộ chém giết, vội rút chân chạy về thành bảo Liễu gia.
Hai vị trưởng lão ở thành bảo Liễu gia nghe được tin báo không khỏi sợ hại, vội dẫn người đi Vọng Nguyệt Đàm tiếp về Huyết Bất Quy và mấy tên hộ vệ. Huyết Bất Quy đã mất máu quá nhiều dẫn đến hôn mê, cũng may không chết, trị liệu một phen liền cứu trở về.
Hai vị Trưởng lão không dám làm chủ, cũng không dám thả người Huyết Sát đảo rời đi. Đợi Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão trở về, hai người cũng bị dọa sợ, đồng thời cũng tức giận không thôi.
Nếu đã xảy ra chuyện tự nhiên phải cần giải quyết, đám người Thất trưởng lão thương nghị một phen, cuối cùng để Cửu trưởng lão dẫn người đưa đám Huyết Bất Quy trở về. Hơn nữa trận thế còn rất lớn, một lần xuất động tận hơn hai mươi người.
Cửu trưởng lão dẫn người đưa đám Huyết Bất Quy trở về Huyết Sát đảo, không giải thích nguyên nhân, ném ở bến tàu liền đi, chỉ để lại một câu, để Huyết Cừu dạy dỗ Huyết Bất Quy cho tốt.
Huyết Sát đảo oanh động, không ngờ thiếu đảo chủ lại bị người đả thương thành thế này? Mấy tên Trưởng lão nghe tin mà đến, hỏi dò đám hộ vệ xem đã xảy ra chuyện gì, ba tên hộ vệ lại ấp úng không dám nói thật.
Việc này rất nhanh liền kinh động tới Huyết Cừu, sau một phen hỏi dò, Huyết Cừu không khỏi cảm thấy mặt mũi mất sạch. Rất nhiều trưởng lão lại đều tức giận bất bình, nhao nhao kêu gào trực tiếp đánh tới Huyết Long Đảo, san bằng Liễu gia rửa nhục cho thiếu đảo chủ.
Đúng lúc này, Thất trưởng lão một thân một mình đi tới, Huyết Cừu áp chế đám trưởng lão, lúng túng tiếp kiến Thất trưởng lão.
Thất trưởng lão vừa đến liền cáo lỗi, sau đó thở dài than dài một phen, nói mới đầu hắn cũng có ý khuyên nhủ Liễu Di gả cho Huyết Bất Quy.
Chương 162 Dụ hoặc cực lớn
Liễu Di đã có chút tâm động, giờ lại xảy ra chuyện như vậy, Liễu Di triệt để thương tâm.
Hắn còn biểu thị đợi Huyết Bất Quy dưỡng thương xong, hắn nhất định sẽ khuyên nhủ Liễu Di, nghĩ cách để hai nhà trở thành thân gia. Về sau Liễu gia còn phải dựa nhiều vào Huyết Cừu, nếu không phải mấy vị trưởng lão không đồng ý, hắn sớm đã muốn gia nhập Huyết Sát bang…
Một phen lời thật thật giả giả, nói khiến Huyết Cừu càng thêm lúng túng thẹn ngượng, phái người cầm ra rất nhiều lễ vật để Thất trưởng lão mang về, tính là bồi tội Liễu Di, đồng thời biểu thị nhất định sẽ giáo huấn Huyết Bất Quy....
Huyết Bất Quy cưỡng bức Liễu Di không thành, ngược lại bị Lục Ly mở ngực mổ bụng, còn đứt mất một chân. Song phương nhìn qua tựa hồ làm hòa, nhưng nếu đổi thành Lục Ly đi cưỡng bức đại tiểu thư Huyết gia, phỏng chừng giờ này Liễu gia đã bị tận diệt.
Hiện tại Huyết Sát bang cường thế, Liễu gia nhỏ yếu, đám người Thất trưởng lão chỉ có thể ra hạ sách uốn lượn cầu toàn như thế. Trước kéo dài một thời gian, chờ Liễu gia cường đại, lại tính sổ món nợ này sau.
Sau khi trở về Thất trưởng lão lập tức tìm tới Lục Ly và Liễu Di lúc này sớm đã khôi phục như thường, để cho hai người ngay ngày mai liền mang theo sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả tích lũy được đi Thiên Ngục thành.
Sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, có thể bán mười lăm vạn Huyền Tinh, trước mua hai tên Lục Ải Nhân. Chỉ cần có hai tên Lục Ải Nhân Hồn Đàm cảnh, vạn nhất Huyết Sát đảo muốn khai chiến, chí ít Liễu gia cũng có sức đánh một trận.
- Được!
Lục Ly lập tức gật đầu đáp ứng, đợi khi thương thế khôi phục Huyết Bất Quy nhất định sẽ nghĩ cách trả thù. Có Huyết Cừu áp chế có lẽ đối phương sẽ không tìm Liễu gia gây chuyện, nhưng khẳng định sẽ tìm hắn gây chuyện.
Ngày thứ hai trời còn chưa sáng, Lục Ly và Liễu Di liền xuất phát, lần này Cửu trưởng lão sẽ đích thân dẫn theo hai vị trưởng lão hộ tống hai người đi Lạc Thần đảo.
Chẳng qua đợi khi lên đảo chúng nhân liền tách ra, trên đảo rất an toàn, ai cũng không dám động thủ, làm vậy bằng với công khai đối địch Lạc Thần đảo.
Hai người đi thẳng tới Lạc Thần thành, ngày mới vừa sáng liền ngồi truyền tống trận đi Thiên Ngục thành, khoảng thời gian này người đi lại tương đối ít, ngồi truyền tống trận sẽ ít bị chú ý hơn.
Đã trải qua hai lần ngồi truyền tống trận, lần này hai người không còn cảm giác mê muội mãnh liệt như trước, chỉ là vẫn cảm thấy có chút buồn nôn.
Hai người không lập tức đi Thiên Ngục thương hội, mà tìm tới khách sạn lần trước, thuê hai gian phòng nghỉ ngơi một phen.
Dù thân thể Liễu Di đã khôi phục, chẳng qua tâm tình vẫn rất sa sút, một mực trầm mặc ít nói, sắc mặt cũng không được tốt.
Lục Ly chẳng biết nên an ủi thế nào, thậm chí còn không tiện nhắc tới việc này, làm vậy chẳng khác gì rắc muối lên vết thương.
Đợi đến giữa trưa, Lục Ly gõ cửa phòng Liễu Di, thấy sắc mặt nàng vẫn rất khó coi, bèn nói:
- Hay là ngươi cứ ở lại nghỉ ngơi, nếu tin tưởng, một mình ta đi bán Huyết Trùng Quả cũng được.
Liễu Di há lại không tin tưởng Lục Ly? Không có Lục Ly, Liễu gia làm sao gieo trồng ra Huyết Trùng Quả? Nàng cũng biết khí sắc mình không tốt, thế là khẽ gật đầu trở về phòng.
Lục Ly một mình vác theo bao lớn đi tới Thiên Ngục thương hội, trực tiếp tiến vào cửa lớn bên trái, điểm danh nói muốn gặp Bạch quản sự.
Bạch quản sự nhiệt tình tiếp kiến Lục Ly, thấy hắn vác theo một bao bọc to tướng, trong lòng không khỏi mừng thầm. Đợi lúc Lục Ly nói hắn mang đến sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, Bạch quản sự càng là hít một hơi khí lạnh.
- Đơn hàng lần này của ngươi khá lớn, ta phải xin ý kiến mặt trên, ngươi trước chờ một lát.
Bạch quản sự áy náy cười một tiếng, quay người rời đi, không lâu sau Bạch quản sự liền dẫn theo một phụ nhân mỹ lệ đi tới, Lục Ly nhìn thấy phụ nhân, tròng mắt bất giác sáng lên.
Hôm nay Yên phu nhân mặc một bộ váy đen màu đen, nữ tử thường rất ít khi mặc váy đen, bởi vì làm vậy sẽ khiến bản thân nhìn tương đối già.
Nhưng Yên phu nhân mặc váy tơ đen lại càng tôn lên vẻ gợi cảm mỹ lệ. Khiến Lục Ly thiếu chút chịu không được.
Lục Ly không dám ngắm Yên phu nhân quá lâu, kẻ sau khẽ cười nói:
- Chào Lục tiểu ca, chúng ta lại gặp mặt.
Lục Ly ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Yên phu nhân chứ không dám nhìn thân hình đẫy đà yểu điệu của nàng, mỉm cười đáp lễ nói:
- Chào Yên phu nhân.
Yên phu nhân đảo mắt liếc nhìn túi lớn Huyết Trùng Quả, gật đầu nói:
- Lục tiểu ca, đơn hàng lần này của ngươi lớn thật đấy, một hơi bán sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, hiệu suất gieo trồng của các ngươi cao thật nhỉ?
- Tàm tạm, tàm tạm.
Lục Ly không tiếp lời, sợ bị Yên phu nhân moi ra càng nhiều thông tin, Yên phu nhân khoát tay nói:
- Bạch quản sự, cầm đống quả này đi giám định một phen, nếu không có vấn đề thì cứ kết toán theo giá thỏa thuận cho Lục tiểu ca.
- Vâng, phu nhân!
Bạch quản sự cầm theo Huyết Trùng Quả đi xuống, Yên phu nhân lại không rời đi, ngược lại cười nói:
- Lục tiểu ca, các ngươi chỉ có thể gieo trồng Huyết Trùng Quả thôi ư? Chẳng lẽ không thể gieo trồng linh thảo linh quả khác? Nếu gieo trồng ra linh thảo linh quả phẩm chất tương tự, chúng ta cũng có thể thu mua với giá cao.
- Linh thảo linh quả khác?
Nội tâm Lục Ly khẽ động, sở dĩ Huyết Trùng Quả có phẩm chất tốt như vậy, hoàn toàn là nhờ răng thú cải tiến huyết dịch. Nếu có linh thảo linh quả nào khác cũng cần huyết dịch tưới tiêu, vậy chẳng phải cũng có thể bồi dưỡng ra được?
Hắn trầm ngâm một phen rồi nói:
- Yên phu nhân, các ngươi có loại linh thảo hay linh quả nào cần tưới tiêu huyết dịch không? Chúng ta có một loại phương thuốc đặc thù có thể cải tiến huyết dịch, nếu có linh thảo linh quả nào như vậy, chúng ta đều có thể đề cao phẩm chất.
- Ồ!
Trong mắt Yên phu nhân chớp hiện một tia hứng thú nồng đậm, nàng chỉ thuận miệng nói nói vậy thôi, không ngờ Lục Ly thật có thể bồi dưỡng ra được? Nàng bèn vẫy tay sai thị nữ gọi tới một tên quản sự khác, sau khi hỏi dò một phen quả nhiên tìm được hai loại linh dược cũng cần huyết dịch bồi dưỡng.
Chương 163 Âm Minh Căn
Hỏa Tiên Chi, Âm Minh Căn!
Hai loại linh dược này muốn bồi dưỡng ra nhất định phải tưới tiêu huyết dịch Huyền thú, huyết dịch Huyền thú càng cao cấp, phẩm chất linh dược bồi dưỡng ra sẽ càng tốt.
Đợi sau khi quản sự giới thiệu xong cách thức gieo trồng hai loại linh dược kia, Lục Ly trợn tròng mắt nói:
- Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta tạm thời còn chưa có thực lực như thế, đợi sau này hẵng suy xét.
Hai loại linh dược này một hạt giống cần tận hơn ngàn Huyền Tinh, hơn nữa chí ít phải cần huyết dịch Huyền thú tam phẩm bồi dưỡng. Huyền thú tam phẩm tính ra có thể sáng ngang Hồn Đàm cảnh, bằng vào Liễu gia làm sao có thể bắt được? Còn nếu đi mua cũng lấy đâu ra nhiều Huyền Tinh đến thế, lại thêm mua nhiều Huyền thú tam phẩm như vậy, há lý nào lại không dẫn lên oanh động?
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, để quản sự kia đi xuống, sau đó liếc nhìn Lục Ly nói:
- Lục tiểu ca, các ngươi xem liệu chúng ta có thể hợp tác một phen? Chúng ta cung cấp hết thảy vật phẩm, các ngươi cung cấp phương thuốc. Đến lúc đó nếu có thể bồi dưỡng ra linh dược phẩm chất cao, lợi ích hai bên chia đôi.
- Chia đôi?
Dụ hoặc này quá lớn, hơn nữa lập tức liền có thể kéo được quan hệ với chiếc thuyền lớn Thiên Ngục thương hội, ngày sau ở Thiên Đảo Hồ ai còn dám trêu chọc hắn và Liễu gia?
- Không đúng!
Con ngươi Lục Ly khẽ chuyển, trong lòng ngấm ngầm cảnh giác, sự tình khác thường tất có dối trá. Thiên Ngục thương hội là của nhà ai? Của nhà Thiên Ngục lão nhân a, đó là đệ nhất bá chủ Thiên Đảo Hồ, thậm chí trong toàn Bắc Mạc đều là đại nhân vật tuyệt đỉnh.
Thiên Ngục lão nhân hùng bá Thiên Đảo Hồ hai ngàn năm, trong tay rốt cục có bao nhiêu tài phú? Có bao nhiêu tài nguyên? Toàn bộ bảo địa đỉnh cấp trên Thiên Đảo Hồ đều thuộc gia tộc Thiên Ngục lão nhân. Tài phú trong tay gia tộc bọn hắn lớn đến không cách nào tưởng tượng!
Đã vậy, vì sao Yên phu nhân còn muốn hợp tác với một tiểu nhân vật như hắn, hợp tác với một gia tộc thất thế như Liễu gia?
Dù bồi dưỡng ra được linh dược rất không sai, lại có thể kiếm được bao nhiêu Huyền Tinh? Khoan nói trong bán trường Thiên Ngục thương hội, một ngày có thể thu về bao nhiêu Huyền Tinh, riêng là đám Lục Ải Nhân kia một tên đã có thể bán năm vạn Huyền Tinh, Yên phu nhân cần gì phải nhìn trúng chút tiền cỏn con từ hợp tác với hắn?
Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, nếu Yên phu nhân không mưu đồ Huyền Tinh, vậy khẳng định là có mưu đồ khác. Tỉ như răng thú trên người hắn, tỉ như huyết mạch thần kỹ của hắn, hoặc tỉ như... Lục Nhân Hoàng
Càng nghĩ Lục Ly càng cảm thấy không đáng tin, hắn trầm ngâm một lát, sau đó uyển chuyển nói:
- Yên phu nhân, việc này ta cần phải suy xét thật kỹ, đợi trở về thương nghị với trưởng lão trong gia tộc cái đã. Trước đa tạ ý tốt của ngươi.
Tròng mắt Yên phu nhân dập dờn quang sóng, vừa rồi sắc mặt Lục Ly biến huyễn mấy lần, nàng đã đoán được phần nào, lại cũng không hỏi gì thêm, chỉ đứng lên nói:
- Vậy được rồi, nếu ngươi muốn hợp tác, tùy thời có thể đến đây tìm ta. Ta còn chút chuyện, mạn phép cáo từ trước.
- Chờ đã!
Lục Ly như chợt nhớ ra điều gì, nói:
- Yên phu nhân, ta muốn mua sắm hai tên Lục Ải Nhân ở chỗ các ngươi, liệu... không phải muốn ngươi ưu đãi gì, chỉ là muốn hỏi xem, các ngươi có thể bí mật đưa tới giúp chúng ta không?
Yên phu nhân lại ngồi xuống, trầm ngâm khoảnh khắc rồi nói:
- Hai tên có đủ không? Hay là trực tiếp mua mười tên. Ta để giá rẻ cho, bốn vạn Huyền Tinh một tên, có thể bí mật giúp các ngươi đưa tới.
- Mười tên?
Lục Ly lắc đầu nói:
- Chúng ta không có nhiều Huyền Tinh như vậy, hơn nữa tạm thời cũng nuôi không nổi.
- Trước thiếu.
Yên phu nhân không cho là đúng nói:
- Huyền Tinh mua Lục Ải Nhân Huyền Tinh có thể trước thiếu nợ, lần này các ngươi đã bán ra mười mấy vạn Huyền Tinh, chắc cũng đủ nuôi sống chừng ấy Lục Ải Nhân.
Dưới gầm trời còn có chuyện tốt như vậy, có thể thiếu nợ mấy chục vạn Huyền Tinh? Lục Ly ngượng ngùng nói:
- Ngươi không sợ chúng ta chạy?
- Ha ha ha!
Yên phu nhân cười rạng rỡ, cả người rung lên, hỏi ngược lại:
- Ngươi dám chạy ư? Đừng nói là ở Thiên hồ đảo, dù có là khắp Bắc Mạc, còn có ai dám thiếu nợ Huyền Tinh nhà ta mà không trả?
- Cũng đúng…
Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, dám thiếu nợ Huyền Tinh gia tộc Thiên Ngục lão nhân mà không trả, sợ rằng ba thế lực Vương tộc ngũ phẩm đều không có lá gan như thế?
- Được rồi!
Lục Ly cắn răng nói:
- Vậy liền đa tạ Yên phu nhân, quay đầu chờ chúng ta bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả, nhất định sẽ lần lượt trả nợ sòng phẳng cho các ngươi. Lợi tức thế nào các ngươi cứ ra giá, ta ghi giấy nợ luôn.
Có mười tên Lục Ải Nhân này rồi, cần gì phải sợ Huyết Sát đảo nữa? Chỉ cần Lạc Thần đảo không công kích bọn hắn, ở phiến khu vực kia bọn hắn tuyệt đối có đủ năng lực tự vệ.
- Không cần!
Thấy Lục Ly đứng dậy muốn viết giấy ghi nợ, sắc mặt Yên phu nhân đột ngột chuyển vẻ trang nghiêm, nghiêm túc nhìn Lục Ly nói:
- Không cần lợi tức, cũng không cần viết giấy ghi nợ! Chẳng qua nếu sau này ta có chuyện cần hỗ trợ, Lục tiểu ca ngươi đừng chối từ là được.
- Đương nhiên sẽ không.
Lục Ly vội vàng đứng lên nói:
- n tình này của Yên phu nhân, ngày sau ta nhất định hồi báo.
- Vậy là được, có thời gian rảnh thì thường xuyên tới chơi, nơi này của ta tùy thời hoan nghênh ngươi.
Yên phu nhân đứng dậy cáo từ, Lục Ly lại có chút mơ hồ, Yên phu nhân này có vẻ xem trọng hắn quá mức? Vì một nhân tình với hắn, bỗng chốc cho vay mấy chục vạn Huyền Tinh, nhân tình của hắn đáng tiền vậy ư?
Yên phu nhân vừa về lại thiền điện, Bạch quản sự liền đi ra, hắn khẽ cau mày, có chút lo lắng nói:
- Phu nhân, ngươi có coi trọng tên Lục Ly này quá không? Một hơi cho hắn mượn bốn mươi vạn Huyền Tinh, chuyện này mà để gia tộc biết được, nhất định sẽ bị truy cứu.
Bạch quản sự sớm đã sai người điều tra về Lục Ly và Liễu gia, tin tức nắm giữ rất là hoàn chỉnh, ngay cả chuyện ở Vũ Lăng thành đều điều tra rõ ràng rành mạch.
Chương 164 Ân tình của Lục Ly
Mặc dù tốc độ quật khởi của Lục Ly rất nhanh, nhưng Bạch quản sự cảm thấy còn không đáng đến Bạch gia đầu tư như thế.
- Ngươi biết cái gì?
Yên phu nhân lắc đầu, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, miệng nói:
- Đừng nói là mượn bốn mươi vạn Huyền Tinh, nếu Lục Ly dám muốn, ta đều có thể trực tiếp đưa cho hắn. Nếu Lục Ly đúng thật là con trai người kia, hắn muốn cái gì ta cũng cho.
- Cái người kia? Ý ngươi là... Lục Nhân Hoàng?
Bạch quản sự không khỏi mơ hồ, Lục Ly mất tích cha mẹ khi còn nhỏ, trong tình báo hắn điều tra được cũng không có quá nhiều tư liệu về cha mẹ Lục Ly. Chỉ biết Lục Nhân Hoàng là từ bên ngoài tới, là một võ giả thực lực đáng gờm.
- Không sai!
Yên phu nhân gật đầu nói:
- Nếu Lục Nhân Hoàng đúng là Lục Nhân Hoàng Trung Châu, như vậy thân phận Lục Ly tuyệt đối không tầm thường, ngươi có từng nghe nói qua về Lục gia, gia tộc huyết mạch mạnh nhất Trung Châu?
- Hả?
Thân mình già nua của Bạch quản sự khẽ run lên, nét mặt đầy vẻ không dám tin tưởng, nói:
- Ý ngươi là… Lục Ly là con em Lục gia Trung Châu? Điều này sao có thể?
- Ta cũng không dám chắc!
Yên phu nhân khẽ nhíu mày, ngập ngừng nói:
- Lục Ly đi thần miếu thức tỉnh rồi, lại không thức tỉnh huyết mạch Kim Cương, điểm này khiến ta rất khó hiểu. Nếu là con em trực hệ Lục gia, vậy không khả năng không thức tỉnh huyết mạch Kim Cương huyết mạch? Nhưng tỷ tỷ Lục Ly lại là Hỏa Phượng Thiên Thai? Thật đúng là nghĩ không thông, nghĩ không thông…
Bạch quản sự càng không nghĩ thông, hắn trầm mặc một lát rồi hỏi:
- Nếu đúng là con em trực hệ Lục gia, tại sao lại có thể lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy? Phụ thân Lục Ly mất tích đã lâu, Lục gia khẳng định sẽ phái người đến tìm, tuỳ ý thăm dò một phen liền có thể tìm tới chị em Lục Ly.
- Điểm này ta cũng rất khó hiểu.
Yên phu nhân nghĩ một lát, khoát tay nói:
- Trước đừng quản nhiều như vậy, dù sao hiện tại bọn hắn có năng lực hoàn trả bốn mươi vạn Huyền Tinh, bán cái nhân tình cho hắn thì đã sao? Vạn nhất đúng là con em Lục gia, chúng ta cũng có thể kết thành thiện duyên.
Bạch quản sự khẽ gật đầu, hắn hiểu ý của Yên phu nhân, thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Cho Lục Ly mượn mấy chục vạn Huyền Tinh, đối với Yên phu nhân mà nói thì không tính là gì, Lục Ly cũng có năng lực hoàn trả. Vạn nhất Lục Ly thật đúng là con em trực hệ Lục gia, như vậy nhân tình này liền đáng tiền.
Lục Ly được đến mười mấy vạn Huyền Tinh, cùng Bạch quản sự làm xong hết thảy sự tình, lại mua một nhóm Thiên Huyền đan, sau đó về lại khách sạn. Kể lại toàn bộ sự việc cho Liễu Di, thần sắc Liễu Di thoáng chốc dễ nhìn hơn nhiều.
Chẳng qua chỉ vui mừng được một lát, sắc mặt Liễu Di lập tức trầm xuống, nhìn sang Lục Ly nói:
- Lục Ly, liệu có phải Yên phu nhân nhìn trúng ngươi? Bằng không làm sao lại bán ngươi ân tình lớn đến vậy?
Lục Ly lườm nàng một cái, nói:
- Ngươi nói mò cái gì? Người ta là quý phụ gia tộc siêu cấp, ta lại là cái thá gì? Làm sao sẽ nhìn trúng ta?
Liễu Di nghĩ nghĩ cảm thấy cũng có lý, tâm tình tốt lên nhiều, nghĩ tới qua đoạn thời gian Thiên Ngục thương hội sẽ bí mật đưa mười tên Lục Ải Nhân đến Huyết Long Đảo, mặt nàng bất giác ửng đỏ, tựa như thấy được Liễu gia chính đang khoái tốc quật khởi lớn mạnh.
Hai người ở lại một ngày trong khách sạn, đợi lúc nửa đêm mới lần nữa truyền tống về Lạc Thần đảo. Lại tu luyện đến hừng đông sau đó vội vàng ra khỏi thành, giống như lần trước còn chưa tới bến tàu Cửu trưởng lão đã dẫn người đuổi tới. Biết được Thiên Ngục thương hội cho Liễu gia mượn nợ mười tên Lục Ải Nhân, đám người Cửu trưởng lão kích động đến suýt khóc.
Lúc mạnh nhất Liễu gia cũng mới chỉ có ba tên cường giả Hồn Đàm cảnh, nay gặp nạn trốn tới Thiên Đảo Hồ, mới thời gian ngắn như vậy, Liễu gia lại đã một hơi có được mười tên Hồn Đàm cảnh? Điều này khiến đám người Cửu trưởng lão cảm giác như đang nằm mơ, quá mức hư ảo.
Ánh mắt chúng nhân nhìn Lục Ly lại càng thêm khác biệt, ngay cả Cửu trưởng lão khi nói chuyện với Lục Ly đều cung kính hơn nhiều. Dù Lục Ly vẫn là khách khanh Liễu gia, nhưng từ giờ khắc này địa vị hắn thậm chí còn trọng yếu hơn cả tộc trưởng Liễu Di.
Về tới Huyết Long Đảo, truyền tin tức cho đám người Thất trưởng lão, nguyên một đám trưởng lão ai nấy đều kích động không thôi. Dù nuôi dưỡng Lục Ải Nhân cần tiêu tốn rất nhiều Huyền Tinh, nhưng chỉ cần có thể giữ được Huyết Long Đảo, bằng vào Huyết Trùng Quả Liễu gia sẽ không ngừng thu hoạch được càng nhiều Huyền Tinh, thực lực sẽ càng lúc càng cường đại, rất nhanh liền có thể khôi phục vinh quang năm xưa.
Lục Ly đi ra phòng nghị sự, để Liễu Di giúp hắn đi mua sắm đan dược xung kích Thần Hải trung kỳ, sau đó trực tiếp về lại trong lầu các Trúc Sơn tu luyện.
Đối với hắn mà nói, dù có mua một trăm tên Lục Ải Nhân cũng không liên quan, thực lực bản thân mới là then chốt nhất.
Một trăm tên Lục Ải Nhân thì cũng vẫn là thế lực tam phẩm, nếu Lạc Thần đảo đến công, chỉ cần một tên Mệnh Luân cảnh liền có thể quét ngang toàn trường, ý nghĩa thực sự không lớn.
Bản thân không có thực lực, dù ngươi mang theo một ngàn tên Lục Ải Nhân đi tới Vương tộc ngũ phẩm, sợ rằng ngay cả khách khanh đều không làm được, đồng nghĩa với không cách nào sử dụng truyền tống trận, không thể đi Trung Châu, không cứu ra được cha mẹ.
Lục Ly yêu cầu mua đan dược, hiện tại đừng nói Liễu Di, dù có là đám người Thất trưởng lão cũng tuyệt không có hai lời, lập tức sai người đi Lạc Thần đảo mua lượng lớn đan dược về cho Lục Ly tu luyện.
Đương nhiên cũng nhịn đau mua rất nhiều linh tài, đây đều là thức ăn cho Lục Ải Nhân.
Những dị tộc này không ăn lương thực chỉ ăn linh tài, một tên Lục Ải Nhân một ngày phải ăn ba mươi Huyền Tinh linh tài, mười tên một ngày liền tiêu tốn ba trăm, mười ngày liền tiêu tốn ba ngàn Huyền Tinh, một tháng gần vạn, một năm hơn mười vạn Huyền Tinh…
Huyết Bất Quy bị Lục Ly đánh gãy chân, bị thương thành như thế.
Chương 165 Đại chiến đã ở ngay trước mắt
Huyết Bất Quy chắc chắn sẽ không bỏ qua, lần này Lục Ly Liễu Di mang theo sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả đi Thiên Ngục thành, chắc chắn sẽ tạo thành xung kích đối với giá bán Huyết Trùng quả từ Huyết Sát đảo. Mâu thuẫn giữa Liễu gia và Huyết Sát đảo đã không thể điều hòa, đại chiến có thể sẽ tới bất cứ lúc nào.
Vì mạng nhỏ chúng nhân, đám người Thất trưởng lão đành phải cắn răng chuẩn bị nuôi đám Lục Ải Nhân kia, trước bảo đảm an toàn cho Huyết Long Đảo, sau đó lại từ từ mưu đồ.
Trong đêm mười ngày sau, Huyết Long Đảo tới một vị khách thần bí, người này trực tiếp tìm đến nhà gỗ trong Trúc Sơn nơi Lục Ly đang cư trú.
Người khách ấy chính là Bạch quản sự, thời gian chỉ vẻn vẹn mười ngày, Thiên Ngục thương hội liền đã đưa tới mười tên Lục Ải Nhân, hơn nữa Bạch quản sự còn cam đoan không để lọt bất cứ tin tức nào.
Đối với Bạch quản sự có thể dễ dàng tìm tới mình, Lục Ly không quá kinh ngạc. Thiên Ngục thương hội là của Bạch gia, Bạch gia lại thuộc gia tộc Thiên Ngục lão nhân, trên khắp Thiên Đảo Hồ, Bạch gia muốn tìm người là điều hết sức đơn giản.
Lục Ly để Bạch quản sự đưa mười tên Lục Ải Nhân tới trong Trúc Sơn, sau khi đưa tiễn Bạch quản sự, hắn liền tìm tới đám người Thất trưởng lão.
Chúng nhân vừa nghe tin lập tức tụ lại trong Trúc Sơn, trong bóng đêm nhìn thấy mười tên người lùn da màu xanh lục, ai nấy đều kích động không thôi.
Lục Ải Nhân đã bị gieo xuống hồn trùng, thuần hóa từ trước. Bạch quản sự đưa cho Lục Ly mười chiếc ngọc phù, chỉ cần luyện hóa ngọc phù liền thành là chủ nhân của mười tên Lục Ải Nhân này, khiến bọn chúng phục tùng mệnh lệnh một cách tuyệt đối.
Lục Ly ném ngọc phù cho Liễu Di, Liễu Di khẽ vận chuyển Huyền lực, rất nhanh liền luyện hóa, nàng khống chế một tên Lục Ải Nhân đối chiến với Thất trưởng lão một phen, Thất trưởng lão không ngờ lại không địch nổi một chiêu từ Lục Ải Nhân.
Thủ đoạn công kích của những Lục Ải Nhân này rất đơn giản, toàn dựa vào tốc độ nhanh như ánh sáng và lợi trảo trong tay. Nếu không phải Liễu Di khống chế kịp thời, phỏng chừng Thất trưởng lão đã bị móng vuốt kia vồ chết.
Kiểm chứng xong chiến lực Lục Ải Nhân, chúng nhân càng thêm hưng phấn, ai nấy đều cảm thấy lực lượng tăng nhiều. Đám người Thất trưởng lão thương nghị một phen, quyết định trước tạm thời che giấu Lục Ải Nhân trong Trúc Sơn, đồng thời bố trí cấm chế bên ngoài Trúc Sơn, không cho phép bất cứ người nào tới gần.
Nếu Lục Ải Nhân bại lộ, Liễu gia muốn không dẫn lên chú ý cũng khó, đây là lá bài tẩy mà Liễu gia cần giữ bí mật. Đột nhiên dùng đến có thể phát huy tác dụng như kì binh, chứ lộ ra ngoài sáng đối với Liễu gia chỉ có hại mà không có lợi.
Lục Ly ngược lại không sao cả, dù sao cũng không cần hắn nhọc lòng, chỉ yêu cầu đám người Thất trưởng lão tu kiến phòng ốc cách xa nơi hắn ở một chút là được.
Liễu gia lần nữa lu bù công việc, trước là xây dựng ba tòa thành bảo kín mít trong Trúc Sơn, đặt Lục Ải Nhân ở bên trong. Sau đó lại bố trí một ít cấm chế bên ngoài Trúc Sơn, đồng thời hạ cấm lệnh chỉ rõ nơi đây là chỗ Lục Ly tu luyện, bất cứ người nào đều không được tới gần.
Đám người Thất trưởng lão chuẩn bị làm lớn một phen, tìm một nơi dược điền mới nằm ngay phụ cận Trúc Sơn và sơn cốc, dùng để gieo trồng Huyết Trùng Quả trên quy mô lớn.
Gần đây Thất trưởng lão còn không ngừng chạy tới Lạc Thần đảo, bắt đầu kết giao với các đại nhân vật trên đó. Huyền Tinh vẩy đi ra như nước, đủ loại lễ vật đưa tặng ra ngoài, nhờ đó kết giao được với hai trưởng lão thực quyền của Hứa gia.
Mục đích của Thất trưởng lão rất rõ ràng, không cầu Hứa gia giúp Liễu gia, chỉ cầu lúc Huyết Sát đảo công kích Liễu gia, Hứa gia bảo trì trung lập.
Dược điền rất nhanh liền được khai khẩn ra, Huyết Tê mua về thành từng đám, các loại tài nguyên tu luyện cũng thu mua một nhóm lớn. Toàn bộ gia quyến Liễu gia đã được đón tới, Lộc trưởng lão còn thu gom một ít con em Liễu gia đào thoát ra được, toàn bộ Huyết Long Đảo bỗng chốc trở nên vô cùng náo nhiệt.
Huyết Sát đảo cuối cùng đã phát giác được vấn đề!
Huyết Long Đảo nằm ngay phụ cận Huyết Sát đảo, biến hóa trên Huyết Long Đảo làm sao có thể trốn qua tai mắt thám báo Huyết Sát đảo? Đặc biệt là mấy chục con Huyết Tê hiện diện trên bờ biển thực sự quá rõ ràng, căn bản không cách nào che giấu.
Dù thỉnh thoảng Thất trưởng lão lại đi qua tán gẫu với Huyết Cừu, nói chính đang đả thông công tác cho Liễu Di, chuẩn bị để nàng thành thân với Huyết Bất Quy. Nhưng từ lúc Huyết Bất Quy bị đánh gãy chân đến nay đã đợi hơn một tháng, Liễu Di lại vẫn còn đang cân nhắc?
Lượng lớn Huyết Trùng quả phẩm chất tốt của Liễu gia chảy vào thị trường, trong khi nơi có thể sản xuất Huyết Trùng quả trong Thiên Đảo Hồ chỉ có mấy chỗ. Thế nên Huyết Trùng Quả Liễu gia khó mà tránh khỏi tạo thành xung kích đối với Huyết Sát đảo, tháng gần đây thu nhập Huyền Tinh của Huyết Sát đảo rõ ràng đã hạ thấp mấy lần.
Huyết Trùng Quả là mệnh mạch của Huyết Sát đảo!
Huyết Trùng Quả không bán được giá, đám trưởng lão Huyết Sát đảo lập tức hoảng. Một khi thu nhập Huyền Tinh giảm mạnh, đó sẽ là đòn đánh trí mạng đối với Huyết Sát đảo.
Huyết Cừu phái ra lượng lớn nhân thủ đi thăm dò, rất nhanh liền tìm ra nguyên nhân, có một số lượng lớn Huyết Trùng quả phẩm chất cao chảy vào thị trường.
Bọn hắn phái thám báo đi bốn hòn đảo sản xuất Huyết Trùng quả còn lại tìm hiểu một phen, lại phát hiện mấy hòn đảo kia cũng đang rất gian nan, Huyết Trùng Quả gần như không bán ra được…
Người Huyết Sát bang không phải kẻ ngu, liên tưởng đến gần đây Liễu gia mua nhiều Huyết Tê như vậy, hơn nữa sinh hoạt của con em Liễu gia tựa hồ càng lúc càng thoải mái. Trong thời gian ngắn thậm chí có hai tên trưởng lão đột phá Thần Hải Cảnh hậu kỳ? Trong này không có quỷ, Huyết Cừu tuyệt đối không tin.
Không có lượng lớn tài nguyên, loại người như trưởng lão Liễu gia gần như không có khả năng đột phá. Niên kỷ đặt ở đó, trừ phi dùng đại lượng tài nguyên chồng lên thì may ra mới có thể đột phá.
- A!!!
Huyết Bất Quy phát ra một tiếng hét thảm, lăn lộn trên đất, mới đầu trên người hắn còn mặc nhuyễn giáp hộ thể, vừa rồi lại đã cởi hết, bằng không sợ rằng một đao kia khó mà phá mở nhuyễn giáp trên người hắn.
Hắn lăn lộn vài vòng dưới đất, đứng lên nhìn vết thương sâu hoắm trên bụng, máu tươi không ngừng tuôn ra, trong mắt bất giác chất đầy phẫn nộ và thống khổ, cùng với đó là cảm giác sợ hãi không cách nào giấu diếm.
Bởi vì vừa nãy hắn rõ ràng cảm giác được khí tức tử vong, Lục Ly không phải đang đùa, nếu không phải hắn tránh được nhanh, lúc này e rằng đã biến thành một cỗ thi thể.
Huyết Bất Quy không phải chưa ăn qua khổ, chưa từng liều mạng, khi hắn còn bé Huyết Cừu ở bên ngoài thường xuyên bị người đuổi giết, một lần đi không biết là bao nhiêu năm. Lúc nhỏ Huyết Bất Quy cũng thường xuyên một thân một mình lên núi săn giết dã thú Huyền thú, rất nhiều lần thiếu chút mệnh tang hoàng tuyền.
Chẳng qua từ khi Huyết Cừu trở thành đảo chủ Huyết Sát đảo, đồng thời đón hắn về ở cùng, hắn liền không còn phải chịu khổ nữa. Đại thiếu gia làm lâu rồi, sống quen trong nhung lụa, Huyết Bất Quy cũng sợ chết.
Bởi thế, nhìn thấy Lục Ly xách đao bước đến, ánh mắt hắn bất giác lộ ra một tia sợ hãi, không nói nửa lời, vũ khí nhuyễn giáp đều không cần, ôm lấy vết thương rút chân liền chạy.
- Còn muốn trốn?
Hôm nay Lục Ly đã thực sự động sát tâm, từ khoảnh khắc nhìn thấy hai hàng nước mặt chảy dài trên mặt Liễu Di, dù có là Thiên Vương lão tử tới Lục Ly cũng giết không cần luận.
Khi nhục nữ tử, bản thân đã là điều không nên, còn chuốc thuốc? Cường hành muốn phát sinh quan hệ? Loại cặn bã như thế đừng nói là xâm phạm bằng hữu hắn, dù có là xâm phạm người qua đường hắn cũng giết không tha.
Thấy Huyết Bất Quy muốn trốn, hắn lại không đuổi theo, mà vung lên trường đao ném mạnh, bắn thẳng tới đùi Huyết Bất Quy. Huyết Bất Quy nghe phía sau truyền tới tiếng gió, lập tức kịp thời phản ứng muốn tránh đi. Chỉ là trên người hắn có thương, lực ném của Lục Ly lại quá nhanh quá mạnh, chỉ sát na liền bắn trúng bắp đùi hắn!
- A?
Huyết Bất Quy lần nữa kêu thảm, lăn lộn dưới đất, Liễu Hạ và tên hộ vệ còn lại nhìn thấy cảnh này, toàn thân không khỏi run lên, vừa rồi Lục Ly thiếu chút nữa giết chết Huyết Bất Quy. Lúc này nếu là ném mạnh hơn chút nữa, sợ rằng Huyết Bất Quy sẽ bị trực tiếp xuyên thủng.
Lục Ly từng bước đi đến, đứng ở bên người Huyết Bất Quy, mắt lạnh nhìn đối phương, tựa như đang nhìn một người chết. Hắn giơ chân lên, Huyền lực lấp lánh, đang định đạp nát đầu Huyết Bất Quy.
- Đừng giết ta, ngươi không thể giết ta!
Sâu trong linh hồn Huyết Bất Quy truyền tới từng tia sợ hãi, nhìn Lục Ly mà như đang nhìn một con Huyền thú không có chút cảm tình nào. Hắn một tay ôm vết thương nơi bụng, một tay bắt lấy trường đao cắm nơi bắp đùi, run rẩy nói:
- Ngươi dám giết ta, phụ thân ta tuyệt đối sẽ dẫn người san bằng Huyết Long Đảo, đến lúc đó toàn bộ người Liễu gia đều phải chết.
Không nói lời này còn đỡ, vừa nói lập tức triệt để chọc giận Lục Ly, nhấc chân trùng trùng đạp xuống. Đầu bên kia Liễu Di lại bị dọa nhảy dựng, tác dụng của dược lực trên người cũng yếu đi phần nào, nàng đứng bật dậy quát to:
- Không, không thể giết, Lục Ly dừng tay!
Hiện tại Liễu gia còn chưa mua sắm Lục Ải Nhân, một khi giết Huyết Bất Quy, sự tình sẽ không thể vãn hồi. Huyết Cừu sẽ lập tức dẫn người tới san bằng Huyết Long Đảo, chí ít… Lục Ly tuyệt đối sẽ bị giết!
Nghe được tiếng kêu của Liễu Di, chân Lục Ly thoáng ngưng lại, sau đó hơi lắc, trùng trùng giẫm lên chân còn lại của Huyết Bất Quy.
Răng rắc.
Xương chân còn lại của Huyết Bất Quy bị giẫm nát, lần nữa phát ra một tiếng hét thảm, đau đến độ thiếu chút ngất đi. Lục Ly thu cước, quay đầu nhìn Liễu Di, thấy nàng liều mạng lắc đầu, trong mắt toàn là khẩn cầu, miệng không ngừng thì thào nói Lục Ly đừng giết người.
Nhìn nét mặt lê hoa đái vũ (khóc hết nước mắt) kia của Liễu Di, sát ý trong lòng Lục Ly tuột đi mấy phần, đồng thời cũng tỉnh táo lại. Hắn không nhìn lại Huyết Bất Quy, nhanh chân lao tới ôm lấy Liễu Di cuồng chạy mà đi.
Hai người Liễu Hạ bị dọa cho sửng sờ, có chút không biết làm sao, lát sau Liễu Hạ mới giật mình tỉnh lại, hô lớn:
- Xảy ra chuyện, nhanh đi hồi báo trưởng lão.
Hai người không dám ngốc ở đây lâu, sợ bị Huyết Bất Quy bạo nộ chém giết, vội rút chân chạy về thành bảo Liễu gia.
Hai vị trưởng lão ở thành bảo Liễu gia nghe được tin báo không khỏi sợ hại, vội dẫn người đi Vọng Nguyệt Đàm tiếp về Huyết Bất Quy và mấy tên hộ vệ. Huyết Bất Quy đã mất máu quá nhiều dẫn đến hôn mê, cũng may không chết, trị liệu một phen liền cứu trở về.
Hai vị Trưởng lão không dám làm chủ, cũng không dám thả người Huyết Sát đảo rời đi. Đợi Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão trở về, hai người cũng bị dọa sợ, đồng thời cũng tức giận không thôi.
Nếu đã xảy ra chuyện tự nhiên phải cần giải quyết, đám người Thất trưởng lão thương nghị một phen, cuối cùng để Cửu trưởng lão dẫn người đưa đám Huyết Bất Quy trở về. Hơn nữa trận thế còn rất lớn, một lần xuất động tận hơn hai mươi người.
Cửu trưởng lão dẫn người đưa đám Huyết Bất Quy trở về Huyết Sát đảo, không giải thích nguyên nhân, ném ở bến tàu liền đi, chỉ để lại một câu, để Huyết Cừu dạy dỗ Huyết Bất Quy cho tốt.
Huyết Sát đảo oanh động, không ngờ thiếu đảo chủ lại bị người đả thương thành thế này? Mấy tên Trưởng lão nghe tin mà đến, hỏi dò đám hộ vệ xem đã xảy ra chuyện gì, ba tên hộ vệ lại ấp úng không dám nói thật.
Việc này rất nhanh liền kinh động tới Huyết Cừu, sau một phen hỏi dò, Huyết Cừu không khỏi cảm thấy mặt mũi mất sạch. Rất nhiều trưởng lão lại đều tức giận bất bình, nhao nhao kêu gào trực tiếp đánh tới Huyết Long Đảo, san bằng Liễu gia rửa nhục cho thiếu đảo chủ.
Đúng lúc này, Thất trưởng lão một thân một mình đi tới, Huyết Cừu áp chế đám trưởng lão, lúng túng tiếp kiến Thất trưởng lão.
Thất trưởng lão vừa đến liền cáo lỗi, sau đó thở dài than dài một phen, nói mới đầu hắn cũng có ý khuyên nhủ Liễu Di gả cho Huyết Bất Quy.
Chương 162 Dụ hoặc cực lớn
Liễu Di đã có chút tâm động, giờ lại xảy ra chuyện như vậy, Liễu Di triệt để thương tâm.
Hắn còn biểu thị đợi Huyết Bất Quy dưỡng thương xong, hắn nhất định sẽ khuyên nhủ Liễu Di, nghĩ cách để hai nhà trở thành thân gia. Về sau Liễu gia còn phải dựa nhiều vào Huyết Cừu, nếu không phải mấy vị trưởng lão không đồng ý, hắn sớm đã muốn gia nhập Huyết Sát bang…
Một phen lời thật thật giả giả, nói khiến Huyết Cừu càng thêm lúng túng thẹn ngượng, phái người cầm ra rất nhiều lễ vật để Thất trưởng lão mang về, tính là bồi tội Liễu Di, đồng thời biểu thị nhất định sẽ giáo huấn Huyết Bất Quy....
Huyết Bất Quy cưỡng bức Liễu Di không thành, ngược lại bị Lục Ly mở ngực mổ bụng, còn đứt mất một chân. Song phương nhìn qua tựa hồ làm hòa, nhưng nếu đổi thành Lục Ly đi cưỡng bức đại tiểu thư Huyết gia, phỏng chừng giờ này Liễu gia đã bị tận diệt.
Hiện tại Huyết Sát bang cường thế, Liễu gia nhỏ yếu, đám người Thất trưởng lão chỉ có thể ra hạ sách uốn lượn cầu toàn như thế. Trước kéo dài một thời gian, chờ Liễu gia cường đại, lại tính sổ món nợ này sau.
Sau khi trở về Thất trưởng lão lập tức tìm tới Lục Ly và Liễu Di lúc này sớm đã khôi phục như thường, để cho hai người ngay ngày mai liền mang theo sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả tích lũy được đi Thiên Ngục thành.
Sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, có thể bán mười lăm vạn Huyền Tinh, trước mua hai tên Lục Ải Nhân. Chỉ cần có hai tên Lục Ải Nhân Hồn Đàm cảnh, vạn nhất Huyết Sát đảo muốn khai chiến, chí ít Liễu gia cũng có sức đánh một trận.
- Được!
Lục Ly lập tức gật đầu đáp ứng, đợi khi thương thế khôi phục Huyết Bất Quy nhất định sẽ nghĩ cách trả thù. Có Huyết Cừu áp chế có lẽ đối phương sẽ không tìm Liễu gia gây chuyện, nhưng khẳng định sẽ tìm hắn gây chuyện.
Ngày thứ hai trời còn chưa sáng, Lục Ly và Liễu Di liền xuất phát, lần này Cửu trưởng lão sẽ đích thân dẫn theo hai vị trưởng lão hộ tống hai người đi Lạc Thần đảo.
Chẳng qua đợi khi lên đảo chúng nhân liền tách ra, trên đảo rất an toàn, ai cũng không dám động thủ, làm vậy bằng với công khai đối địch Lạc Thần đảo.
Hai người đi thẳng tới Lạc Thần thành, ngày mới vừa sáng liền ngồi truyền tống trận đi Thiên Ngục thành, khoảng thời gian này người đi lại tương đối ít, ngồi truyền tống trận sẽ ít bị chú ý hơn.
Đã trải qua hai lần ngồi truyền tống trận, lần này hai người không còn cảm giác mê muội mãnh liệt như trước, chỉ là vẫn cảm thấy có chút buồn nôn.
Hai người không lập tức đi Thiên Ngục thương hội, mà tìm tới khách sạn lần trước, thuê hai gian phòng nghỉ ngơi một phen.
Dù thân thể Liễu Di đã khôi phục, chẳng qua tâm tình vẫn rất sa sút, một mực trầm mặc ít nói, sắc mặt cũng không được tốt.
Lục Ly chẳng biết nên an ủi thế nào, thậm chí còn không tiện nhắc tới việc này, làm vậy chẳng khác gì rắc muối lên vết thương.
Đợi đến giữa trưa, Lục Ly gõ cửa phòng Liễu Di, thấy sắc mặt nàng vẫn rất khó coi, bèn nói:
- Hay là ngươi cứ ở lại nghỉ ngơi, nếu tin tưởng, một mình ta đi bán Huyết Trùng Quả cũng được.
Liễu Di há lại không tin tưởng Lục Ly? Không có Lục Ly, Liễu gia làm sao gieo trồng ra Huyết Trùng Quả? Nàng cũng biết khí sắc mình không tốt, thế là khẽ gật đầu trở về phòng.
Lục Ly một mình vác theo bao lớn đi tới Thiên Ngục thương hội, trực tiếp tiến vào cửa lớn bên trái, điểm danh nói muốn gặp Bạch quản sự.
Bạch quản sự nhiệt tình tiếp kiến Lục Ly, thấy hắn vác theo một bao bọc to tướng, trong lòng không khỏi mừng thầm. Đợi lúc Lục Ly nói hắn mang đến sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, Bạch quản sự càng là hít một hơi khí lạnh.
- Đơn hàng lần này của ngươi khá lớn, ta phải xin ý kiến mặt trên, ngươi trước chờ một lát.
Bạch quản sự áy náy cười một tiếng, quay người rời đi, không lâu sau Bạch quản sự liền dẫn theo một phụ nhân mỹ lệ đi tới, Lục Ly nhìn thấy phụ nhân, tròng mắt bất giác sáng lên.
Hôm nay Yên phu nhân mặc một bộ váy đen màu đen, nữ tử thường rất ít khi mặc váy đen, bởi vì làm vậy sẽ khiến bản thân nhìn tương đối già.
Nhưng Yên phu nhân mặc váy tơ đen lại càng tôn lên vẻ gợi cảm mỹ lệ. Khiến Lục Ly thiếu chút chịu không được.
Lục Ly không dám ngắm Yên phu nhân quá lâu, kẻ sau khẽ cười nói:
- Chào Lục tiểu ca, chúng ta lại gặp mặt.
Lục Ly ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Yên phu nhân chứ không dám nhìn thân hình đẫy đà yểu điệu của nàng, mỉm cười đáp lễ nói:
- Chào Yên phu nhân.
Yên phu nhân đảo mắt liếc nhìn túi lớn Huyết Trùng Quả, gật đầu nói:
- Lục tiểu ca, đơn hàng lần này của ngươi lớn thật đấy, một hơi bán sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, hiệu suất gieo trồng của các ngươi cao thật nhỉ?
- Tàm tạm, tàm tạm.
Lục Ly không tiếp lời, sợ bị Yên phu nhân moi ra càng nhiều thông tin, Yên phu nhân khoát tay nói:
- Bạch quản sự, cầm đống quả này đi giám định một phen, nếu không có vấn đề thì cứ kết toán theo giá thỏa thuận cho Lục tiểu ca.
- Vâng, phu nhân!
Bạch quản sự cầm theo Huyết Trùng Quả đi xuống, Yên phu nhân lại không rời đi, ngược lại cười nói:
- Lục tiểu ca, các ngươi chỉ có thể gieo trồng Huyết Trùng Quả thôi ư? Chẳng lẽ không thể gieo trồng linh thảo linh quả khác? Nếu gieo trồng ra linh thảo linh quả phẩm chất tương tự, chúng ta cũng có thể thu mua với giá cao.
- Linh thảo linh quả khác?
Nội tâm Lục Ly khẽ động, sở dĩ Huyết Trùng Quả có phẩm chất tốt như vậy, hoàn toàn là nhờ răng thú cải tiến huyết dịch. Nếu có linh thảo linh quả nào khác cũng cần huyết dịch tưới tiêu, vậy chẳng phải cũng có thể bồi dưỡng ra được?
Hắn trầm ngâm một phen rồi nói:
- Yên phu nhân, các ngươi có loại linh thảo hay linh quả nào cần tưới tiêu huyết dịch không? Chúng ta có một loại phương thuốc đặc thù có thể cải tiến huyết dịch, nếu có linh thảo linh quả nào như vậy, chúng ta đều có thể đề cao phẩm chất.
- Ồ!
Trong mắt Yên phu nhân chớp hiện một tia hứng thú nồng đậm, nàng chỉ thuận miệng nói nói vậy thôi, không ngờ Lục Ly thật có thể bồi dưỡng ra được? Nàng bèn vẫy tay sai thị nữ gọi tới một tên quản sự khác, sau khi hỏi dò một phen quả nhiên tìm được hai loại linh dược cũng cần huyết dịch bồi dưỡng.
Chương 163 Âm Minh Căn
Hỏa Tiên Chi, Âm Minh Căn!
Hai loại linh dược này muốn bồi dưỡng ra nhất định phải tưới tiêu huyết dịch Huyền thú, huyết dịch Huyền thú càng cao cấp, phẩm chất linh dược bồi dưỡng ra sẽ càng tốt.
Đợi sau khi quản sự giới thiệu xong cách thức gieo trồng hai loại linh dược kia, Lục Ly trợn tròng mắt nói:
- Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta tạm thời còn chưa có thực lực như thế, đợi sau này hẵng suy xét.
Hai loại linh dược này một hạt giống cần tận hơn ngàn Huyền Tinh, hơn nữa chí ít phải cần huyết dịch Huyền thú tam phẩm bồi dưỡng. Huyền thú tam phẩm tính ra có thể sáng ngang Hồn Đàm cảnh, bằng vào Liễu gia làm sao có thể bắt được? Còn nếu đi mua cũng lấy đâu ra nhiều Huyền Tinh đến thế, lại thêm mua nhiều Huyền thú tam phẩm như vậy, há lý nào lại không dẫn lên oanh động?
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, để quản sự kia đi xuống, sau đó liếc nhìn Lục Ly nói:
- Lục tiểu ca, các ngươi xem liệu chúng ta có thể hợp tác một phen? Chúng ta cung cấp hết thảy vật phẩm, các ngươi cung cấp phương thuốc. Đến lúc đó nếu có thể bồi dưỡng ra linh dược phẩm chất cao, lợi ích hai bên chia đôi.
- Chia đôi?
Dụ hoặc này quá lớn, hơn nữa lập tức liền có thể kéo được quan hệ với chiếc thuyền lớn Thiên Ngục thương hội, ngày sau ở Thiên Đảo Hồ ai còn dám trêu chọc hắn và Liễu gia?
- Không đúng!
Con ngươi Lục Ly khẽ chuyển, trong lòng ngấm ngầm cảnh giác, sự tình khác thường tất có dối trá. Thiên Ngục thương hội là của nhà ai? Của nhà Thiên Ngục lão nhân a, đó là đệ nhất bá chủ Thiên Đảo Hồ, thậm chí trong toàn Bắc Mạc đều là đại nhân vật tuyệt đỉnh.
Thiên Ngục lão nhân hùng bá Thiên Đảo Hồ hai ngàn năm, trong tay rốt cục có bao nhiêu tài phú? Có bao nhiêu tài nguyên? Toàn bộ bảo địa đỉnh cấp trên Thiên Đảo Hồ đều thuộc gia tộc Thiên Ngục lão nhân. Tài phú trong tay gia tộc bọn hắn lớn đến không cách nào tưởng tượng!
Đã vậy, vì sao Yên phu nhân còn muốn hợp tác với một tiểu nhân vật như hắn, hợp tác với một gia tộc thất thế như Liễu gia?
Dù bồi dưỡng ra được linh dược rất không sai, lại có thể kiếm được bao nhiêu Huyền Tinh? Khoan nói trong bán trường Thiên Ngục thương hội, một ngày có thể thu về bao nhiêu Huyền Tinh, riêng là đám Lục Ải Nhân kia một tên đã có thể bán năm vạn Huyền Tinh, Yên phu nhân cần gì phải nhìn trúng chút tiền cỏn con từ hợp tác với hắn?
Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, nếu Yên phu nhân không mưu đồ Huyền Tinh, vậy khẳng định là có mưu đồ khác. Tỉ như răng thú trên người hắn, tỉ như huyết mạch thần kỹ của hắn, hoặc tỉ như... Lục Nhân Hoàng
Càng nghĩ Lục Ly càng cảm thấy không đáng tin, hắn trầm ngâm một lát, sau đó uyển chuyển nói:
- Yên phu nhân, việc này ta cần phải suy xét thật kỹ, đợi trở về thương nghị với trưởng lão trong gia tộc cái đã. Trước đa tạ ý tốt của ngươi.
Tròng mắt Yên phu nhân dập dờn quang sóng, vừa rồi sắc mặt Lục Ly biến huyễn mấy lần, nàng đã đoán được phần nào, lại cũng không hỏi gì thêm, chỉ đứng lên nói:
- Vậy được rồi, nếu ngươi muốn hợp tác, tùy thời có thể đến đây tìm ta. Ta còn chút chuyện, mạn phép cáo từ trước.
- Chờ đã!
Lục Ly như chợt nhớ ra điều gì, nói:
- Yên phu nhân, ta muốn mua sắm hai tên Lục Ải Nhân ở chỗ các ngươi, liệu... không phải muốn ngươi ưu đãi gì, chỉ là muốn hỏi xem, các ngươi có thể bí mật đưa tới giúp chúng ta không?
Yên phu nhân lại ngồi xuống, trầm ngâm khoảnh khắc rồi nói:
- Hai tên có đủ không? Hay là trực tiếp mua mười tên. Ta để giá rẻ cho, bốn vạn Huyền Tinh một tên, có thể bí mật giúp các ngươi đưa tới.
- Mười tên?
Lục Ly lắc đầu nói:
- Chúng ta không có nhiều Huyền Tinh như vậy, hơn nữa tạm thời cũng nuôi không nổi.
- Trước thiếu.
Yên phu nhân không cho là đúng nói:
- Huyền Tinh mua Lục Ải Nhân Huyền Tinh có thể trước thiếu nợ, lần này các ngươi đã bán ra mười mấy vạn Huyền Tinh, chắc cũng đủ nuôi sống chừng ấy Lục Ải Nhân.
Dưới gầm trời còn có chuyện tốt như vậy, có thể thiếu nợ mấy chục vạn Huyền Tinh? Lục Ly ngượng ngùng nói:
- Ngươi không sợ chúng ta chạy?
- Ha ha ha!
Yên phu nhân cười rạng rỡ, cả người rung lên, hỏi ngược lại:
- Ngươi dám chạy ư? Đừng nói là ở Thiên hồ đảo, dù có là khắp Bắc Mạc, còn có ai dám thiếu nợ Huyền Tinh nhà ta mà không trả?
- Cũng đúng…
Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, dám thiếu nợ Huyền Tinh gia tộc Thiên Ngục lão nhân mà không trả, sợ rằng ba thế lực Vương tộc ngũ phẩm đều không có lá gan như thế?
- Được rồi!
Lục Ly cắn răng nói:
- Vậy liền đa tạ Yên phu nhân, quay đầu chờ chúng ta bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả, nhất định sẽ lần lượt trả nợ sòng phẳng cho các ngươi. Lợi tức thế nào các ngươi cứ ra giá, ta ghi giấy nợ luôn.
Có mười tên Lục Ải Nhân này rồi, cần gì phải sợ Huyết Sát đảo nữa? Chỉ cần Lạc Thần đảo không công kích bọn hắn, ở phiến khu vực kia bọn hắn tuyệt đối có đủ năng lực tự vệ.
- Không cần!
Thấy Lục Ly đứng dậy muốn viết giấy ghi nợ, sắc mặt Yên phu nhân đột ngột chuyển vẻ trang nghiêm, nghiêm túc nhìn Lục Ly nói:
- Không cần lợi tức, cũng không cần viết giấy ghi nợ! Chẳng qua nếu sau này ta có chuyện cần hỗ trợ, Lục tiểu ca ngươi đừng chối từ là được.
- Đương nhiên sẽ không.
Lục Ly vội vàng đứng lên nói:
- n tình này của Yên phu nhân, ngày sau ta nhất định hồi báo.
- Vậy là được, có thời gian rảnh thì thường xuyên tới chơi, nơi này của ta tùy thời hoan nghênh ngươi.
Yên phu nhân đứng dậy cáo từ, Lục Ly lại có chút mơ hồ, Yên phu nhân này có vẻ xem trọng hắn quá mức? Vì một nhân tình với hắn, bỗng chốc cho vay mấy chục vạn Huyền Tinh, nhân tình của hắn đáng tiền vậy ư?
Yên phu nhân vừa về lại thiền điện, Bạch quản sự liền đi ra, hắn khẽ cau mày, có chút lo lắng nói:
- Phu nhân, ngươi có coi trọng tên Lục Ly này quá không? Một hơi cho hắn mượn bốn mươi vạn Huyền Tinh, chuyện này mà để gia tộc biết được, nhất định sẽ bị truy cứu.
Bạch quản sự sớm đã sai người điều tra về Lục Ly và Liễu gia, tin tức nắm giữ rất là hoàn chỉnh, ngay cả chuyện ở Vũ Lăng thành đều điều tra rõ ràng rành mạch.
Chương 164 Ân tình của Lục Ly
Mặc dù tốc độ quật khởi của Lục Ly rất nhanh, nhưng Bạch quản sự cảm thấy còn không đáng đến Bạch gia đầu tư như thế.
- Ngươi biết cái gì?
Yên phu nhân lắc đầu, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, miệng nói:
- Đừng nói là mượn bốn mươi vạn Huyền Tinh, nếu Lục Ly dám muốn, ta đều có thể trực tiếp đưa cho hắn. Nếu Lục Ly đúng thật là con trai người kia, hắn muốn cái gì ta cũng cho.
- Cái người kia? Ý ngươi là... Lục Nhân Hoàng?
Bạch quản sự không khỏi mơ hồ, Lục Ly mất tích cha mẹ khi còn nhỏ, trong tình báo hắn điều tra được cũng không có quá nhiều tư liệu về cha mẹ Lục Ly. Chỉ biết Lục Nhân Hoàng là từ bên ngoài tới, là một võ giả thực lực đáng gờm.
- Không sai!
Yên phu nhân gật đầu nói:
- Nếu Lục Nhân Hoàng đúng là Lục Nhân Hoàng Trung Châu, như vậy thân phận Lục Ly tuyệt đối không tầm thường, ngươi có từng nghe nói qua về Lục gia, gia tộc huyết mạch mạnh nhất Trung Châu?
- Hả?
Thân mình già nua của Bạch quản sự khẽ run lên, nét mặt đầy vẻ không dám tin tưởng, nói:
- Ý ngươi là… Lục Ly là con em Lục gia Trung Châu? Điều này sao có thể?
- Ta cũng không dám chắc!
Yên phu nhân khẽ nhíu mày, ngập ngừng nói:
- Lục Ly đi thần miếu thức tỉnh rồi, lại không thức tỉnh huyết mạch Kim Cương, điểm này khiến ta rất khó hiểu. Nếu là con em trực hệ Lục gia, vậy không khả năng không thức tỉnh huyết mạch Kim Cương huyết mạch? Nhưng tỷ tỷ Lục Ly lại là Hỏa Phượng Thiên Thai? Thật đúng là nghĩ không thông, nghĩ không thông…
Bạch quản sự càng không nghĩ thông, hắn trầm mặc một lát rồi hỏi:
- Nếu đúng là con em trực hệ Lục gia, tại sao lại có thể lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy? Phụ thân Lục Ly mất tích đã lâu, Lục gia khẳng định sẽ phái người đến tìm, tuỳ ý thăm dò một phen liền có thể tìm tới chị em Lục Ly.
- Điểm này ta cũng rất khó hiểu.
Yên phu nhân nghĩ một lát, khoát tay nói:
- Trước đừng quản nhiều như vậy, dù sao hiện tại bọn hắn có năng lực hoàn trả bốn mươi vạn Huyền Tinh, bán cái nhân tình cho hắn thì đã sao? Vạn nhất đúng là con em Lục gia, chúng ta cũng có thể kết thành thiện duyên.
Bạch quản sự khẽ gật đầu, hắn hiểu ý của Yên phu nhân, thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Cho Lục Ly mượn mấy chục vạn Huyền Tinh, đối với Yên phu nhân mà nói thì không tính là gì, Lục Ly cũng có năng lực hoàn trả. Vạn nhất Lục Ly thật đúng là con em trực hệ Lục gia, như vậy nhân tình này liền đáng tiền.
Lục Ly được đến mười mấy vạn Huyền Tinh, cùng Bạch quản sự làm xong hết thảy sự tình, lại mua một nhóm Thiên Huyền đan, sau đó về lại khách sạn. Kể lại toàn bộ sự việc cho Liễu Di, thần sắc Liễu Di thoáng chốc dễ nhìn hơn nhiều.
Chẳng qua chỉ vui mừng được một lát, sắc mặt Liễu Di lập tức trầm xuống, nhìn sang Lục Ly nói:
- Lục Ly, liệu có phải Yên phu nhân nhìn trúng ngươi? Bằng không làm sao lại bán ngươi ân tình lớn đến vậy?
Lục Ly lườm nàng một cái, nói:
- Ngươi nói mò cái gì? Người ta là quý phụ gia tộc siêu cấp, ta lại là cái thá gì? Làm sao sẽ nhìn trúng ta?
Liễu Di nghĩ nghĩ cảm thấy cũng có lý, tâm tình tốt lên nhiều, nghĩ tới qua đoạn thời gian Thiên Ngục thương hội sẽ bí mật đưa mười tên Lục Ải Nhân đến Huyết Long Đảo, mặt nàng bất giác ửng đỏ, tựa như thấy được Liễu gia chính đang khoái tốc quật khởi lớn mạnh.
Hai người ở lại một ngày trong khách sạn, đợi lúc nửa đêm mới lần nữa truyền tống về Lạc Thần đảo. Lại tu luyện đến hừng đông sau đó vội vàng ra khỏi thành, giống như lần trước còn chưa tới bến tàu Cửu trưởng lão đã dẫn người đuổi tới. Biết được Thiên Ngục thương hội cho Liễu gia mượn nợ mười tên Lục Ải Nhân, đám người Cửu trưởng lão kích động đến suýt khóc.
Lúc mạnh nhất Liễu gia cũng mới chỉ có ba tên cường giả Hồn Đàm cảnh, nay gặp nạn trốn tới Thiên Đảo Hồ, mới thời gian ngắn như vậy, Liễu gia lại đã một hơi có được mười tên Hồn Đàm cảnh? Điều này khiến đám người Cửu trưởng lão cảm giác như đang nằm mơ, quá mức hư ảo.
Ánh mắt chúng nhân nhìn Lục Ly lại càng thêm khác biệt, ngay cả Cửu trưởng lão khi nói chuyện với Lục Ly đều cung kính hơn nhiều. Dù Lục Ly vẫn là khách khanh Liễu gia, nhưng từ giờ khắc này địa vị hắn thậm chí còn trọng yếu hơn cả tộc trưởng Liễu Di.
Về tới Huyết Long Đảo, truyền tin tức cho đám người Thất trưởng lão, nguyên một đám trưởng lão ai nấy đều kích động không thôi. Dù nuôi dưỡng Lục Ải Nhân cần tiêu tốn rất nhiều Huyền Tinh, nhưng chỉ cần có thể giữ được Huyết Long Đảo, bằng vào Huyết Trùng Quả Liễu gia sẽ không ngừng thu hoạch được càng nhiều Huyền Tinh, thực lực sẽ càng lúc càng cường đại, rất nhanh liền có thể khôi phục vinh quang năm xưa.
Lục Ly đi ra phòng nghị sự, để Liễu Di giúp hắn đi mua sắm đan dược xung kích Thần Hải trung kỳ, sau đó trực tiếp về lại trong lầu các Trúc Sơn tu luyện.
Đối với hắn mà nói, dù có mua một trăm tên Lục Ải Nhân cũng không liên quan, thực lực bản thân mới là then chốt nhất.
Một trăm tên Lục Ải Nhân thì cũng vẫn là thế lực tam phẩm, nếu Lạc Thần đảo đến công, chỉ cần một tên Mệnh Luân cảnh liền có thể quét ngang toàn trường, ý nghĩa thực sự không lớn.
Bản thân không có thực lực, dù ngươi mang theo một ngàn tên Lục Ải Nhân đi tới Vương tộc ngũ phẩm, sợ rằng ngay cả khách khanh đều không làm được, đồng nghĩa với không cách nào sử dụng truyền tống trận, không thể đi Trung Châu, không cứu ra được cha mẹ.
Lục Ly yêu cầu mua đan dược, hiện tại đừng nói Liễu Di, dù có là đám người Thất trưởng lão cũng tuyệt không có hai lời, lập tức sai người đi Lạc Thần đảo mua lượng lớn đan dược về cho Lục Ly tu luyện.
Đương nhiên cũng nhịn đau mua rất nhiều linh tài, đây đều là thức ăn cho Lục Ải Nhân.
Những dị tộc này không ăn lương thực chỉ ăn linh tài, một tên Lục Ải Nhân một ngày phải ăn ba mươi Huyền Tinh linh tài, mười tên một ngày liền tiêu tốn ba trăm, mười ngày liền tiêu tốn ba ngàn Huyền Tinh, một tháng gần vạn, một năm hơn mười vạn Huyền Tinh…
Huyết Bất Quy bị Lục Ly đánh gãy chân, bị thương thành như thế.
Chương 165 Đại chiến đã ở ngay trước mắt
Huyết Bất Quy chắc chắn sẽ không bỏ qua, lần này Lục Ly Liễu Di mang theo sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả đi Thiên Ngục thành, chắc chắn sẽ tạo thành xung kích đối với giá bán Huyết Trùng quả từ Huyết Sát đảo. Mâu thuẫn giữa Liễu gia và Huyết Sát đảo đã không thể điều hòa, đại chiến có thể sẽ tới bất cứ lúc nào.
Vì mạng nhỏ chúng nhân, đám người Thất trưởng lão đành phải cắn răng chuẩn bị nuôi đám Lục Ải Nhân kia, trước bảo đảm an toàn cho Huyết Long Đảo, sau đó lại từ từ mưu đồ.
Trong đêm mười ngày sau, Huyết Long Đảo tới một vị khách thần bí, người này trực tiếp tìm đến nhà gỗ trong Trúc Sơn nơi Lục Ly đang cư trú.
Người khách ấy chính là Bạch quản sự, thời gian chỉ vẻn vẹn mười ngày, Thiên Ngục thương hội liền đã đưa tới mười tên Lục Ải Nhân, hơn nữa Bạch quản sự còn cam đoan không để lọt bất cứ tin tức nào.
Đối với Bạch quản sự có thể dễ dàng tìm tới mình, Lục Ly không quá kinh ngạc. Thiên Ngục thương hội là của Bạch gia, Bạch gia lại thuộc gia tộc Thiên Ngục lão nhân, trên khắp Thiên Đảo Hồ, Bạch gia muốn tìm người là điều hết sức đơn giản.
Lục Ly để Bạch quản sự đưa mười tên Lục Ải Nhân tới trong Trúc Sơn, sau khi đưa tiễn Bạch quản sự, hắn liền tìm tới đám người Thất trưởng lão.
Chúng nhân vừa nghe tin lập tức tụ lại trong Trúc Sơn, trong bóng đêm nhìn thấy mười tên người lùn da màu xanh lục, ai nấy đều kích động không thôi.
Lục Ải Nhân đã bị gieo xuống hồn trùng, thuần hóa từ trước. Bạch quản sự đưa cho Lục Ly mười chiếc ngọc phù, chỉ cần luyện hóa ngọc phù liền thành là chủ nhân của mười tên Lục Ải Nhân này, khiến bọn chúng phục tùng mệnh lệnh một cách tuyệt đối.
Lục Ly ném ngọc phù cho Liễu Di, Liễu Di khẽ vận chuyển Huyền lực, rất nhanh liền luyện hóa, nàng khống chế một tên Lục Ải Nhân đối chiến với Thất trưởng lão một phen, Thất trưởng lão không ngờ lại không địch nổi một chiêu từ Lục Ải Nhân.
Thủ đoạn công kích của những Lục Ải Nhân này rất đơn giản, toàn dựa vào tốc độ nhanh như ánh sáng và lợi trảo trong tay. Nếu không phải Liễu Di khống chế kịp thời, phỏng chừng Thất trưởng lão đã bị móng vuốt kia vồ chết.
Kiểm chứng xong chiến lực Lục Ải Nhân, chúng nhân càng thêm hưng phấn, ai nấy đều cảm thấy lực lượng tăng nhiều. Đám người Thất trưởng lão thương nghị một phen, quyết định trước tạm thời che giấu Lục Ải Nhân trong Trúc Sơn, đồng thời bố trí cấm chế bên ngoài Trúc Sơn, không cho phép bất cứ người nào tới gần.
Nếu Lục Ải Nhân bại lộ, Liễu gia muốn không dẫn lên chú ý cũng khó, đây là lá bài tẩy mà Liễu gia cần giữ bí mật. Đột nhiên dùng đến có thể phát huy tác dụng như kì binh, chứ lộ ra ngoài sáng đối với Liễu gia chỉ có hại mà không có lợi.
Lục Ly ngược lại không sao cả, dù sao cũng không cần hắn nhọc lòng, chỉ yêu cầu đám người Thất trưởng lão tu kiến phòng ốc cách xa nơi hắn ở một chút là được.
Liễu gia lần nữa lu bù công việc, trước là xây dựng ba tòa thành bảo kín mít trong Trúc Sơn, đặt Lục Ải Nhân ở bên trong. Sau đó lại bố trí một ít cấm chế bên ngoài Trúc Sơn, đồng thời hạ cấm lệnh chỉ rõ nơi đây là chỗ Lục Ly tu luyện, bất cứ người nào đều không được tới gần.
Đám người Thất trưởng lão chuẩn bị làm lớn một phen, tìm một nơi dược điền mới nằm ngay phụ cận Trúc Sơn và sơn cốc, dùng để gieo trồng Huyết Trùng Quả trên quy mô lớn.
Gần đây Thất trưởng lão còn không ngừng chạy tới Lạc Thần đảo, bắt đầu kết giao với các đại nhân vật trên đó. Huyền Tinh vẩy đi ra như nước, đủ loại lễ vật đưa tặng ra ngoài, nhờ đó kết giao được với hai trưởng lão thực quyền của Hứa gia.
Mục đích của Thất trưởng lão rất rõ ràng, không cầu Hứa gia giúp Liễu gia, chỉ cầu lúc Huyết Sát đảo công kích Liễu gia, Hứa gia bảo trì trung lập.
Dược điền rất nhanh liền được khai khẩn ra, Huyết Tê mua về thành từng đám, các loại tài nguyên tu luyện cũng thu mua một nhóm lớn. Toàn bộ gia quyến Liễu gia đã được đón tới, Lộc trưởng lão còn thu gom một ít con em Liễu gia đào thoát ra được, toàn bộ Huyết Long Đảo bỗng chốc trở nên vô cùng náo nhiệt.
Huyết Sát đảo cuối cùng đã phát giác được vấn đề!
Huyết Long Đảo nằm ngay phụ cận Huyết Sát đảo, biến hóa trên Huyết Long Đảo làm sao có thể trốn qua tai mắt thám báo Huyết Sát đảo? Đặc biệt là mấy chục con Huyết Tê hiện diện trên bờ biển thực sự quá rõ ràng, căn bản không cách nào che giấu.
Dù thỉnh thoảng Thất trưởng lão lại đi qua tán gẫu với Huyết Cừu, nói chính đang đả thông công tác cho Liễu Di, chuẩn bị để nàng thành thân với Huyết Bất Quy. Nhưng từ lúc Huyết Bất Quy bị đánh gãy chân đến nay đã đợi hơn một tháng, Liễu Di lại vẫn còn đang cân nhắc?
Lượng lớn Huyết Trùng quả phẩm chất tốt của Liễu gia chảy vào thị trường, trong khi nơi có thể sản xuất Huyết Trùng quả trong Thiên Đảo Hồ chỉ có mấy chỗ. Thế nên Huyết Trùng Quả Liễu gia khó mà tránh khỏi tạo thành xung kích đối với Huyết Sát đảo, tháng gần đây thu nhập Huyền Tinh của Huyết Sát đảo rõ ràng đã hạ thấp mấy lần.
Huyết Trùng Quả là mệnh mạch của Huyết Sát đảo!
Huyết Trùng Quả không bán được giá, đám trưởng lão Huyết Sát đảo lập tức hoảng. Một khi thu nhập Huyền Tinh giảm mạnh, đó sẽ là đòn đánh trí mạng đối với Huyết Sát đảo.
Huyết Cừu phái ra lượng lớn nhân thủ đi thăm dò, rất nhanh liền tìm ra nguyên nhân, có một số lượng lớn Huyết Trùng quả phẩm chất cao chảy vào thị trường.
Bọn hắn phái thám báo đi bốn hòn đảo sản xuất Huyết Trùng quả còn lại tìm hiểu một phen, lại phát hiện mấy hòn đảo kia cũng đang rất gian nan, Huyết Trùng Quả gần như không bán ra được…
Người Huyết Sát bang không phải kẻ ngu, liên tưởng đến gần đây Liễu gia mua nhiều Huyết Tê như vậy, hơn nữa sinh hoạt của con em Liễu gia tựa hồ càng lúc càng thoải mái. Trong thời gian ngắn thậm chí có hai tên trưởng lão đột phá Thần Hải Cảnh hậu kỳ? Trong này không có quỷ, Huyết Cừu tuyệt đối không tin.
Không có lượng lớn tài nguyên, loại người như trưởng lão Liễu gia gần như không có khả năng đột phá. Niên kỷ đặt ở đó, trừ phi dùng đại lượng tài nguyên chồng lên thì may ra mới có thể đột phá.
Bình luận facebook