-
Chương 326-330
Chương 326 Đánh cờ
Đoán một hồi, ba người đều không đoán được kết quả, Lục Ly từ đầu tới đuôi chưa từng thấy người này, càng đoán không được thân phận của đối phương.
Bạch Hạ Sương nghĩ một lát, đột nhiên nhìn Lục Ly hỏi:
- Lục Ly, không cần để ý cường giả thần bí kia, Hỉ gia gia có thể điều tra. Ta hỏi ngươi, Mệnh Luân cảnh của Vũ gia là ngươi giết sao?
Ánh mắt của Bạch Thu Tuyết nghiêm túc nhìn Lục Ly, hai người đều cực kỳ tò mò, Lục Ly chỉ là Thần Hải cảnh, làm sao có thể giết được Mệnh Luân cảnh đỉnh phong?
Lục Ly cười khổ lắc đầu nói:
- Sương tiểu thư, ngươi cảm thấy có khả năng sao? Ngươi nghe qua sự tình Thần Hải cảnh có thể giết chết Mệnh Luân cảnh chưa? Càng đừng nói Mệnh Luân cảnh đỉnh phong!
Bạch Hạ Sương mở trừng hai mắt, cũng có chút không tin, nàng nói:
- Nhưng... người Vũ Lăng Thành nói tận mắt thấy ngươi giết chết.
- Không sai!
Lục Ly gật đầu nói:
- Người là ta giết, nhưng đó là ta giậu đổ bìm leo, Mệnh Luân của Mệnh Luân cảnh đỉnh phong kia bị hủy diệt, người bị thương nặng ta mới có thể chém giết hắn. Nhưng ta không có năng lực hủy diệt Mệnh Luân, càng đừng nói Mệnh Luân tầng ba, là cường giả thần bí kia lặng lẽ động thủ đánh lén.
- Nha!
Bạch Hạ Sương bừng tỉnh đại ngộ, Bạch Thu Tuyết cũng hiểu ra, cường giả Bất Diệt cảnh đánh lén Mệnh Luân cảnh, phá vỡ Mệnh Luân, Lục Ly chẳng qua là giậu đổ bìm leo, như vậy thì mới bình thường.
Vốn hai tỷ muội cũng không tin Lục Ly có năng lực như thế, bất quá ánh mắt của Bạch Thu Tuyết hơi lộ ra vẻ thất vọng, nguyên bản nàng cho rằng Lục Ly có thể cho nàng một kinh hỉ.
Trong lòng Lục Ly hơi thở phào nhẹ nhõm, mới đầu hắn nghĩ tới đẩy Thiên Đà Tử ra làm bia đỡ đạn. Nhưng nghe Bạch Thu Tuyết nói không biết thân phận của cường giả thần bí kia, hắn tự nhiên đẩy chuyện này tới trên người cường giả thần bí kia, như vậy Bạch gia sẽ không hoài nghi.
Bí mật của Tiểu Bạch là tuyệt đối không thể bộc lộ, nếu không phỏng chừng Bạch gia cũng sẽ cướp đoạt, một con tiểu thú có thể ung dung phá vỡ Mệnh Luân, ai cũng không thể bỏ qua.
Đương nhiên, Vũ Lăng Thành có người nhìn thấy Tiểu Bạch, phỏng chừng sớm muộn gì cũng sẽ bộc lộ, Vũ gia có khả năng biết. Nhưng Lục Ly không hề lo lắng, bởi vì nửa năm sau đám người Dạ Tra có thể đi ra, có mấy Quân Hầu cảnh đứng ở phía sau, Lục Ly hoàn toàn không sợ Vũ gia.
Hơn nữa sau khi đám người Dạ Tra đi ra, phỏng chừng hắn chỉ có thể rời Thiên Đảo Hồ, rời Bắc Mạc đi Trung Châu. Hắn ở Thiên Đảo Hồ tiềm tu là bởi vì thực lực không đủ, không đi Trung Châu được, nhưng nếu như Dạ Tra có thể dẫn hắn đến Trung Châu, hắn tự nhiên là ngồi không yên, muốn trở về Trung Châu tìm kiếm Lục gia.
Bạch Thu Tuyết trầm tư chốc lát, ánh mắt nhìn bốn phía mấy lần, sau đó mở miệng nói:
- Lục Ly, chỗ này của ngươi không tệ, có thể cho chúng ta ở mấy ngày không?
Lục Ly hơi ngẩn ra, Bạch Thu Tuyết lại muốn ở Huyết Sát Đảo? Như vậy thích hợp thân phận của các nàng sao? Đây cũng là chỗ ở của hắn, nếu để ngoại giới biết cô nam nhị nữ ở chung một chỗ, sẽ không hủy danh dự của hai nàng sao? Hắn đã trở lại, hai tỷ muội lại còn không về? Chẳng lẽ coi trọng mình?
Nghĩ tới đây, Lục Ly nhìn Bạch Thu Tuyết, lại thấy khuôn mặt nàng đỏ bừng, nội tâm Lục Ly rung động không hiểu, vội vàng gật đầu nói:
- Hai vị tiểu thư muốn ở lại nơi này, đó là vinh hạnh của Huyết Sát Đảo, Lục Ly cũng rất vui mừng, hai vị cứ yên tâm ở lại, cho dù ở cả đời cũng được.
- Cả đời?
Khuôn mặt của Bạch Thu Tuyết càng đỏ hơn, Bạch Hạ Sương lại trừng Lục Ly một cái nói:
- Lục Ly, ngươi nghĩ hay lắm. Chúng ta chỉ là sợ trở về bị tiểu cô trách phạt mà thôi, muốn ở lại vài ngày, đợi tiểu cô hết tức giận thì trở về, ở cả đời? Ngươi mơ đi.
- Vậy sao!
Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, lòng có chút ngượng ngùng, Yên phu nhân tức giận đương nhiên là bởi vì hai tỷ muội vì hắn mạo muội đi Thiên Vũ Quốc, nghĩ đến hai người không quan tâm nguy hiểm đi giúp mình, nội tâm của Lục Ly càng thêm cảm động.
Lục Ly lập tức phái Thiên Đà Tử đi tìm Thất trưởng lão, an bài mấy thị nữ tới, còn mua rất nhiều đồ dùng sinh hoạt, món ngon, linh quả…
Lục Ly đương nhiên không dám ở Long Tượng Sơn, nếu không sẽ tổn hại danh dự của hai người. Hắn cũng không trở Địa Long Đảo, mà vẫn ở Huyết Sát Bảo, mỗi ngày cùng Liễu Di đi tìm hai tỷ muội vui chơi giải trí, tán gẫu, đi dạo...
...
- Thật nhàm chán!
Nhưng chỉ hai ngày, Bạch Hạ Sương đã cảm giác nhàm chán, Huyết Sát Đảo chỉ bé tẹo như vậy, có thể có cái gì để chơi? Hai tỷ muội ở Thiên Đảo Hồ, địa phương nào chưa đi qua? Tự nhiên nhìn không thuận mắt.
Bạch Thu Tuyết còn tốt, trời sinh thích yên lặng, thời gian trôi qua rất nhàn nhã. Nhưng Bạch Hạ Sương lại ngồi không yên, nàng nhìn Lục Ly ngồi ở bên cạnh, đột nhiên hỏi:
- Lục Ly, ngươi biết đánh cờ không?
- Đánh cờ?
Lục Ly suy nghĩ một chút nói:
- Biết một chút, nhưng không quá rành, kỳ nghệ có hạn.
- Tới, tới, tới!
Tựa hồ Bạch Hạ Sương tìm được niềm vui thú, từ trong không gian giới lấy ra bàn cờ nói:
- Lục Ly, mau tới đánh cờ với ta!
Lục Ly sờ mũi, hắn không quá thích đánh cờ, chẳng qua Lục Linh rất thích, bình thường không có chuyện gì đều kéo hắn đi đánh cờ.
Lục Linh đi đứng không diện, cho nên rất ít rời khỏi bộ lạc, Lục Ly thường đánh cờ với nàng giải buồn, hắn cảm giác kỳ nghệ của mình không tốt, bởi vì luôn bị Lục Linh đánh tơi bời, chưa bao giờ thắng qua.
Cho nên hắn rất ghét chơi cờ, không ai thích bị người hành hạ nha, nhưng mình là chủ nhân, Bạch Hạ Sương lại nhàm chán như vậy, hắn cũng không tiện nói cái gì, chỉ có thể ngồi xuống.
Lục Ly đi trước, hắn tùy ý hạ một quân, Bạch Hạ Sương lộ ra vẻ khinh thường, bởi vì Lục Ly hạ quân là ở vị trí thiên nguyên giữa nhất.
Đánh cờ chú ý kim giác viền bạc, trước chiếm lĩnh vị trí góc là tốt nhất, sau đó mới là hai bên, cuối cùng kéo dài vào giữa, Lục Ly ra quân lại ở giữa nhất, đây là căn bản không biết đánh cờ nha...
Chương 327 Thật xin lỗi
Ức hiếp loại nhãi con này, để Bạch Hạ Sương không có cảm giác thành tựu, Bạch Thu Tuyết thản nhiên liếc mắt nhìn một cái, khẽ mỉm cười, sau đó tiếp tục đọc sách.
Bạch Hạ Sương tùy ý hạ cờ, tốc độ rất nhanh, Lục Ly cũng rất nhanh, tựa hồ tùy tiện ứng phó Bạch Hạ Sương. Quân cờ rất nhanh đã chiếm hơn phân nửa bàn cờ, Bạch Hạ Sương lại bắt đầu thả chậm tốc độ, bởi vì nàng phát hiện bị Lục Ly ăn không ít quân, thế cục bất tri bất giác đã rơi vào hạ phong rồi.
Nàng kinh nghi nhìn Lục Ly, muốn xem hắn là cố ý thiết cục, hay chỉ ngẫu nhiên? Nhưng thần sắc của Lục Ly bình thản không chút gợn sóng, căn bản nhìn không ra bất kỳ vật gì.
Rất nhanh thì kết thúc, Bạch Hạ Sương thua, còn thua rất thảm!
- Lại đến, lại đến, vừa rồi quá sơ suất, lần này bổn tiểu thư nhất định giết đến ngươi quân lính tan rã.
Bạch Hạ Sương kêu lên, Lục Ly cười nhạt, tiếp tục hạ cờ. Nội tâm của hắn đã có phán đoán nhất định về kỳ nghệ của Bạch Hạ Sương, Bạch Hạ Sương còn yếu hơn hắn, hơn nữa yếu hơn rất nhiều.
- Ồ?
Bạch Thu Tuyết nghe Bạch Hạ Sương nói, kinh nghi nhìn tới, nhìn hai người hạ cờ mấy lần, Bạch Thu Tuyết bỏ sách xuống, chăm chú xem cuộc chiến.
Chỉ hai nén hương sau, Bạch Hạ Sương lại thất bại thảm hại, ánh mắt của nàng đỏ bừng, kêu lên:
- Lại đến, lại đến, Lục Ly, vận khí của ngươi quá tốt rồi.
- Sương nhi, được rồi, kỳ nghệ của ngươi đừng có lấy ra mất mặt nữa.
Bạch Thu Tuyết mở miệng, nàng nhìn Lục Ly, nghiêm nghị nói:
- Kỳ nghệ của Lục Ly rất cao, ta tới thử một chút.
- Tốt, tỷ, ngươi nhất định phải giúp ta xả giận.
Bạch Hạ Sương biết tài đánh cờ của mình quả thực không ra sao, Bạch Thu Tuyết lại là tài nữ nổi danh. Toàn bộ Thiên Đảo Hồ, đánh cờ thắng được Bạch Thu Tuyết chỉ có một, đó chính là Thiên Ngục lão nhân, Yên phu nhân cũng không phải đối thủ của Bạch Thu Tuyết.
Bạch Thu Tuyết đi tới tiếp nhận vị trí của Bạch Hạ Sương, bắt đầu hạ cờ, lần này tốc độ đánh cờ của Lục Ly rất chậm, mỗi lần đều trầm tư thật lâu. Mới đầu thần sắc của Bạch Thu Tuyết rất nhẹ nhàng, nhưng về sau cũng giống như thế, chân mày nhíu chặt, do dự, mỗi lần hạ cờ đều phải suy tư thật lâu.
- Ồ?
Bạch Hạ Sương nhìn bàn cờ, lại nhìn Bạch Thu Tuyết thật lâu không hạ cờ, đột nhiên nội tâm của nàng có loại cảm giác xấu.
Chẳng lẽ đệ nhị kỳ thủ của Thiên Đảo Hồ cũng thua Lục Ly? Lục Ly chỉ là tiểu tử từ nông thôn đến, có thể thắng Bạch Thu Tuyết chìm đắm ở trong kỳ đạo hơn mười năm?
- Được rồi, ván này ta thua, kỳ nghệ của Lục Ly còn ở trên ta.
Một nén nhang sau, Bạch Thu Tuyết khổ sở nói, nàng nhìn Lục Ly, nhìn khuôn mặt bình tĩnh kia, đột nhiên cảm giác có chút xem không hiểu đối phương.
- Oa!
Bạch Hạ Sương mở mắt thật lớn, tựa như không nhận ra Lục Ly, nàng vây quanh Lục Ly mấy vòng, tấm tắc nói:
- Lục Ly, nhìn không ra nha, ngươi còn có thể giả heo ăn thịt hổ, lại thắng được tỷ tỷ của ta, thật không thể tưởng tượng nổi.
Lục Ly có chút không giải thích được, hắn ngượng ngùng sờ mũi. Thắng Bạch Thu Tuyết hắn cũng không thấy là sự tình kiêu ngạo gì, bởi vì hắn cảm giác kỳ nghệ của Bạch Thu Tuyết cũng chẳng ra gì, còn yếu hơn hắn một chút.
Hắn vẫn cảm thấy kỳ nghệ của mình rất kém, đánh với Lục Linh nhiều năm như vậy, lại chưa từng thắng một ván. Nếu trình độ của hắn kém, như vậy Bạch Thu Tuyết khẳng định cũng không mạnh, thắng nàng đáng giá ngạc nhiên như vậy sao?
Bạch Hạ Sương thấy biểu cảm không giải thích được kia của Lục Ly, giải thích:
- Lục Ly, ngươi có biết kỳ nghệ của tỷ tỷ ta lợi hại đến cỡ nào không? Toàn bộ Thiên Đảo Hồ, trình độ của tỷ tỷ ta gần với lão tổ tông nhất, được công nhận là thứ hai của Thiên Đảo Hồ, Hỉ gia gia và tiểu cô cũng không phải đối thủ. Hiện tại danh hiệu Thiên Đảo Hồ đệ nhị kỳ thủ phải nhường cho ngươi rồi, nếu ngươi có thể thắng lão tổ tông nhà ta, ngươi chính là đệ nhất.
- Nha...
Lục Ly không có quá nhiều hứng thú, ngược lại cảm thấy trình độ đánh cờ của Thiên Đảo Hồ kém như thế sao? Lấy trình độ của mình cũng có thể xếp thứ hai?
Bạch Thu Tuyết không thèm để ý những cái này, nàng tò mò hỏi:
- Lục Ly, truyền thừa của ngươi ở nơi nào? Tài đánh cờ của ngươi là ai dạy?
Lục Ly trung thực nói:
- Tỷ tỷ ta dạy, ta đánh cờ rất kém, từ nhỏ đến lớn không thắng được tỷ tỷ một lần. Ta cảm giác cho dù ta mạnh hơn gấp mười lần... Cũng không phải đối thủ của tỷ tỷ!
- Ôi...
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương động dung, Lục Ly ngôn ngữ thành khẩn không giống nói ngoa. Như vậy kỳ nghệ của tỷ tỷ Lục Ly thật sự là xuất thần nhập hóa rồi? Theo như hắn nói, thì còn vượt qua Thiên Ngục lão nhân? Phải biết Thiên Ngục lão nhân là nghiên cứu hơn nghìn năm nha. Còn từ trong kỳ đạo cảm ngộ áo nghĩa, ở trong nhận biết của Bạch Thu Tuyết, kỳ nghệ của Thiên Ngục lão nhân hẳn là đệ nhất Bắc Mạc.
Bạch Thu Tuyết có chút kích động nói:
- Lục Ly, tỷ tỷ của ngươi ở đâu? Nếu như tỷ tỷ của ngươi thật lợi hại như thế, ta lập tức mời nàng về. Nói không chừng lão tổ tông sẽ thu nàng làm đồ đệ, dốc túi truyền thụ tất cả tuyệt kỹ.
Đôi mắt của Lục Ly có chút ảm đạm, thần sắc hơi khó coi, hắn khe khẽ thở dài nói:
- Các ngươi không tìm được nàng đâu, nàng không có ở Bắc Mạc, đã bị người cưởng ép mang đến Thanh Châu rồi.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều nhớ tới một chuyện. Hai người đã từng xem qua tài liệu của Lục Ly, nghĩ tới tỷ tỷ của Lục Ly là Hỏa Phượng Thiên Thai, bị người Thần Nữ Cung mang đi, Vũ gia vì vậy mà mất hết mặt mũi.
- Lục Ly, thật xin lỗi!
Bạch Thu Tuyết áy náy nói, Lục Ly khoát tay áo, ánh mắt nhìn về phía đông nam, đôi mắt hắn lấp lánh tia sáng, thần sắc trên mặt trở nên kiên nghị, nhẹ nói nói:
- Không sao, ta nhất định sẽ tiếp tỷ tỷ trở lại, nếu như Thần Nữ Cung ngăn trở, ta sẽ để Thần Nữ Cung san thành bình địa, thần cản sát thần, phật cản giết phật!
Nhìn đôi mắt kia của Lục Ly, nghe hắn nói âm vang hữu lực, nội tâm của Bạch Thu Tuyết chấn động, đột nhiên có chút ước ao tỷ tỷ của Lục Ly.
Chương 328 Thích ngươi
Nàng theo ánh mắt của Lục Ly nhìn tới, nhẹ giọng hỏi:
- Lục Ly, tỷ tỷ của ngươi nhất định là một kỳ nữ?
- Ân!
Lục Ly gật đầu nói:
- Trong lòng ta, nàng là nữ tử hoàn mỹ nhất trên thế giới này, nàng rất đẹp, không kém gì các ngươi. Tính tình của nàng rất tốt, chưa bao giờ giận, cho dù kẻ địch giết đến trước mặt cũng luôn mỉm cười, nàng túc trí đa mưu, là nữ tử thông tuệ nhất ta thấy.
- Nàng từ nhỏ ăn rất nhiều khổ, nhưng nàng chưa bao giờ khóc, không chảy qua một giọt nước mắt. Nàng từng xém chút nữa bị người cưỡng gian, cuối cùng cắt thịt đùi mình ăn sống, dọa lùi những tiện nhân kia, nàng không có chiến lực, một người ở trong núi lớn mấy ngày, cuối cùng từ trong đó bò ra. Sau khi trở về nàng không nói gì, chỉ nhìn ta cười, trấn an ta... ta thiếu nàng rất nhiều, ta thề sau khi tìm được nàng, sẽ không để cho nàng chịu khổ, ai dám khi nhục nàng, nhất định phải bước qua thi thể của ta...
- Này...
Hai tỷ muội nghe mà động dung, trong đầu hiện ra một nữ tử tuyệt mỹ, tựa hồ đứng ở trước mặt nhìn các nàng cười. Hai tỷ muội là thiên chi kiều nữ, tâm cao khí ngạo, giờ khắc này lại cảm thấy tự ti mặc cảm ở trước mặt Lục Linh.
- Đây là một nữ tử phong hoa tuyệt đại bực nào a!
Bạch Thu Tuyết âm thầm cảm khái, sau đó nhìn Lục Ly, lại thấy trên mặt hắn nổi gân xanh, trong mắt mơ hồ có nước mắt, đôi tay siết chặt, nội tâm của nàng lần nữa chấn động.
Nước mắt nam nhi không dễ rơi!
Lục Ly từ trong hoang dã quật khởi, trải qua vô số khổ nạn, nam nhân như vậy tuyệt đối sẽ không dễ dàng rơi lệ, không phải loại công tử mềm yếu nàng thường gặp kia có thể so sánh được.
Lúc này nam tử nội tâm kiên cường cương nghị kia, lại vì tỷ tỷ mà rơi lệ, điều này nói rõ Lục Ly là nam tử chân tình, vì Lục Linh thật có thể hi sinh tất cả.
Bạch Thu Tuyết rất ước ao Lục Linh, có đệ đệ như vậy, thì dù Lục Linh ở Thanh Châu biết được cũng sẽ rất vui mừng. Có tỷ tỷ như vậy, Lục Ly có thể ưu tú như thế, tựa hồ Bạch Thu Tuyết đã có thể hiểu rồi.
Bạch Thu Tuyết không nói thêm gì nữa, Lục Ly cũng trầm mặc, Bạch Hạ Sương bị loại không khí này lây nhiễm, cũng cúi đầu không nói.
- Hưu...
Một nén nhang sau, nơi xa có thân ảnh chạy nhanh đến, ba người bị thức tỉnh. Sắc mặt Lục Ly khôi phục bình tĩnh, như xin lỗi nhìn hai tỷ muội Bạch Thu Tuyết, nhưng không nói gì.
Người đến là Liễu Di, đi đến trước mặt mọi người, nàng chắp tay với Lục Ly, sau đó nhìn Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương nói:
- Hai vị tiểu thư, Bạch quản sự tới, hắn mang đến mệnh lệnh của Yên phu nhân, nói... Các ngươi điên đủ chưa? Còn không trở về?
Trên mặt Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương lộ ra vẻ khổ sở, xem ra cần phải trở về, nếu không Yên phu nhân sẽ giận thật. Bạch Thu Tuyết suy nghĩ một chút, cuối cùng đứng lên nói:
- Lục Ly, những ngày qua đa tạ ngươi chiêu đãi, chúng ta cần phải trở về rồi.
- Được!
Lục Ly gật đầu nói:
- Ta tiễn hai vị tiểu thư.
Lục Ly dứt khoát như thế khiến nội tâm của Bạch Thu Tuyết có chút không thoải mái, nàng nhàn nhạt liếc nhìn Lục Ly, thầm nghĩ Lục Ly không có chút lưu luyến sao? Mong hai nàng nhanh chóng rời đi sao? Hay hai tỷ muội các nàng mị lực không đủ, nên Lục Ly không có tâm động?
Nghĩ tới đây, trong lòng Bạch Thu Tuyết có chút tức giận, đứng dậy mang theo Bạch Hạ Sương và trưởng lão Bạch gia đi ra Huyết Sát Bảo, trên đường một câu cũng không nói.
Lục Ly có nói mấy câu, nhưng Bạch Thu Tuyết không thèm phản ứng, khiến Lục Ly âm thầm nhức đầu, tâm nữ nhân quả nhiên như kim dưới đáy biển, mới vừa rồi còn rất tốt...
Đến bến tàu, Bạch Thu Tuyết bảo Bạch Hạ Sương lấy ra Tử Kim Chiến Xa, hai tỷ muội và trưởng lão Bạch gia nhảy lên chiến xa.
Bạch Thu Tuyết nhìn đám người Liễu Di đưa tiễn gật đầu, mới mở miệng nói chuyện:
- Lục Ly, ta phỏng chừng Vũ gia sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu như ngươi không có chuyện gì, gần đây có thể đi Thiên Ngục Thành tu luyện, ít nhất bên kia có thể an toàn một ít.
- Được!
Lục Ly gật đầu nói:
- Ta sẽ xem xét, hai vị tiểu thư bảo trọng.
Sắp phải chia tay, Lục Ly lại còn không có ý giữ lại, trên mặt Bạch Thu Tuyết lộ ra thần sắc lạnh nhạt, không còn nói gì nữa, khống chế chiến xa phá không rời đi.
Nhìn chiến xa từ từ biến mất ở phương xa, Lục Ly sờ đầu, có chút không giải thích được lẩm bẩm:
- Bạch Thu Tuyết này là thế nào vậy nhỉ? Bình thường nàng không phải như thế nha...
Thần sắc của Bạch Thu Tuyết, Liễu Di luôn nhìn ở trong mắt, nàng suy nghĩ một chút, sau đó thấp giọng hỏi Lục Ly:
- Đảo chủ, rất có thể Thu Tuyết tiểu thư đã... thích ngươi.
- Thích ta? Không thể nào?
Lục Ly trợn mắt, hắn cảm giác đó là chuyện cười. Đây chính là tiểu thư Bạch gia nha, Hồn Đàm cảnh trung kỳ, có huyết mạch thất phẩm, thiên chi kiêu nữ, có thể coi trọng một đảo chủ Huyết Sát Đảo nho nhỏ như hắn?
Hai tỷ muội kia nghe nói là sẽ gả cho Nhân Hoàng, hắn còn chưa có dã tâm lớn như vậy, có thể tu luyện tới Nhân Hoàng cảnh. Lấy tốc độ tu luyện hiện tại của hắn, tới Bất Diệt cảnh không biết còn cần bao nhiêu năm, đến lúc đó hai tỷ muội khẳng định đã lập gia đình.
Tiểu thư Bạch gia thích mình?
Lục Ly thật không dám nghĩ, hắn lắc đầu mang theo Thiên Đà Tử đi về Long Tượng Sơn, về phần Bạch Thu Tuyết nói Vũ gia uy hiếp, hắn lại không có để ở trong lòng. Vũ gia vừa mới té đau, trừ khi Vũ Hóa Thần muốn bị diệt tộc, nếu không làm sao còn dám đốt lửa thiêu thân?
Hắn trở lại Long Tượng Sơn, bảo Thiên Đà Tử tìm đám người Thất trưởng lão đến, lấy ra rất nhiều hài cốt và thi hài, nhờ hạ táng long trọng.
Hắn rất sớm đã nhìn trúng Long Tượng Sơn, lúc trước hai tỷ muội kia ở đây nên không tiện an trí, lúc này tự nhiên phải lập tức hạ táng.
Hài cốt đã không biết là của người nào, chỉ có thể tập trung an táng, đợi hoàng thổ đắp lên, Lục Ly quỳ xuống, hơn nữa lập thệ ngôn... hắn chắc chắn sẽ dùng tất cả biện pháp huỷ diệt Vũ gia, để an ủi ông ngoại trên trời có linh thiêng và báo thù rửa hận thay Lục thúc công.
Chương 329 Tối hậu thư
Liễu Di và đám người Thất trưởng lão nghe mà hoa tâm nộ phóng, có những lời này của Lục Ly, phỏng chừng đại thù của Liễu gia có hi vọng rồi, đám người Liễu Như Phong là bởi vì Vũ gia mà chết.
...
Sau khi Hứa Diệu Dương trở lại Lạc Thần Đảo, cũng không có bất kỳ cử động gì, Lục Ly cũng không lo lắng, nếu Hứa Trần không ngớ ngẩn mà nói... Chắc chắn sẽ không tìm hắn phiền toái, dù sao ngoài mặt Bạch gia vẫn rất xem trọng hắn.
Lục Ly đi hành cung của Địa Long Đảo tiềm tu, dùng Thanh Loan Đan như đường đậu, ngày đêm không ngừng tu luyện, tranh thủ sớm ngày đạt tới Thần Hải cảnh đỉnh phong, sau đó xung kích Hồn Đàm cảnh.
Lúc trước hắn đã đạt tới Thần Hải cảnh hậu kỳ, ăn Thanh Loan Đan tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, phỏng chừng nhiều nhất hai tháng là có thể đạt tới Thần Hải cảnh đỉnh phong rồi.
Gần đây Liễu gia rất bận rộn, Thất trưởng lão và Liễu Di đều cảm thấy, hiện tại Liễu gia không thể thiếu Lục Ly rồi, một khi không có Lục Ly, Huyết Sát Đảo sẽ tan thành mây khói.
Đây đối với một gia tộc và thế lực mà nói không phải là chuyện tốt, không thể dẫm vào vết xe đổ của Vũ Lăng Thành năm đó. Liễu gia phải đào tạo ra cường giả, như vậy vạn nhất Lục Ly không có ở đây, Liễu gia cũng có thể tồn tại được.
Liễu Di rất lo lắng, tốc độ quật khởi của Lục Ly quá nhanh, tốc độ tu luyện càng nhanh. Nàng sợ Lục Ly sẽ nhanh chóng rời Huyết Sát Đảo, đi Thanh Châu tìm kiếm Lục Linh, cho nên nàng nhất định phải sớm chuẩn bị.
Thiên Đà Tử đột phá, Huyết Sát Đảo không cần dự trữ huyền tinh cho Thiên Đà Tử, cho nên Liễu Di và Thiên Đà Tử bắt đầu tiêu xài huyền tinh, mua rất nhiều đan dược linh thảo, mạnh mẽ giúp đệ tử Liễu gia xung kích cảnh giới.
Huyền Vũ cảnh không cần phải nói, chỉ cần có đan dược là có thể đào tạo ra, Thần Hải cảnh dùng linh dược phụ trợ ngưng tụ Thần Hải, kỳ thực cũng dễ đột phá.
Liễu Di và Thất trưởng lão chuẩn bị dùng đan dược đào tạo một nhóm Thần Hải cảnh đỉnh phong, như vậy ít nhất cũng có thể tạo ra mấy cường giả Hồn Đàm cảnh?
Có răng thú của Lục Ly thay đổi huyết dịch, nên Huyết Trùng Thảo, Âm Minh Căn, Hỏa Tiên Chi rất dễ đào tạo, Liễu gia kiếm huyền tinh rất nhanh, nên tốc độ đào tạo võ giả nhanh đến kinh người.
Vũ gia quả nhiên rất thành thật, phía sau không có bất kỳ cử động nào. Thiên Đảo Hồ bình tĩnh, Hứa Diệu Dương không gây chuyện, Huyết Sát Đảo tự nhiên không có chuyện gì phát sinh.
Thời gian trôi qua thật nhanh, một tháng sau, Huyết Sát Đảo nghênh đón một khách nhân, cắt đứt Lục Ly bế quan.
Bạch quản sự tới, Lục Ly bảo Thiên Đà Tử dẫn hắn tới Long Tượng Sơn.
Bạch quản sự là tới truyền lời thay Yên phu nhân... Hỏi Lục Ly suy nghĩ thế nào? Nếu như đã suy nghĩ kỹ thì tới Bạch Đế Sơn một chuyến.
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, Yên phu nhân là hạ tối hậu thư. Nàng biết Lục Ly đang trì hoãn thời gian, nên không muốn tiếp tục chờ đợi, muốn Lục Ly cho ra đáp án rõ ràng.
Hoặc là gia nhập Bạch gia, hoặc cự tuyệt Bạch gia!
Ở Thiên Đảo Hồ, hậu quả cự tuyệt Bạch gia không cần nói cũng biết, người đắc tội Bạch gia xong lại còn sống thoải mái, ở Thiên Đảo Hồ chỉ có một, đó chính là Minh Vũ.
Yên phu nhân này, Lục Ly còn có chút hiểu rõ. Danh hiệu độc quả phụ không phải tự nhiên mà có, nếu Lục Ly có lợi với nàng hoặc Bạch gia, nàng sẽ đánh giá rất cao, muốn cái gì có cái đó. Ngược lại, nàng nhất định sẽ lập tức trở mặt, cũng như sau cuộc chiến ở Huyết Sát Đảo lần trước...
Nữ nhân này không để ý nhân tình, không niệm tình cũ, chỉ nhìn lợi ích, tất cả lấy lợi ích gia tộc làm trọng. Lục Ly vô dụng với nàng, Yên phu nhân sẽ không liếc nhìn hắn một cái.
Cự tuyệt mà nói, thì triệt để đắc tội Yên phu nhân, sẽ có hậu quả như thế nào?
Lục Ly không biết, nhưng hắn chỉ có thể kéo dài, kéo đến đám người Dạ Tra đi ra. Hắn nhờ Bạch quản sự hồi phục Yên phu nhân, nói gần đây hắn phải xung kích Hồn Đàm cảnh, nhiều nhất ba tháng sẽ đột phá, ba tháng sau lập tức tới Bạch Đế Sơn gặp Yên phu nhân.
Sắc mặt của Bạch quản sự khó coi hơn rất nhiều, cái gì cũng không nói rời Huyết Sát Đảo. Lục Ly thở dài, xem ra ba tháng này rất gian nan, chỉ có thể hi vọng lòng dạ của Yên phu nhân rộng lớn một ít, không nên cố ý trả thù và chèn ép.
Lục Ly tiếp tục trở về tu luyện, nhưng sự tình hắn lo lắng rất nhanh đã xảy ra...
Nửa tháng sau, Thất trưởng lão và Liễu Di đưa linh thảo tới Thiên Ngục thương hội, lần này ngay cả Bạch quản sự cũng không thấy được. Giá cả linh thảo giảm một nửa, quản sự tiếp đãi không giải thích một lời, còn ám hiệu Thất trưởng lão, nếu như Huyết Sát Đảo muốn bán linh thảo tới địa phương khác, thì cứ tự nhiên!
Dựa theo hiệp nghị lúc đầu, cái giá tiền này rõ ràng là không hợp lý. Mặc dù quản sự Bạch gia nói Huyết Sát Đảo có thể bán linh thảo cho địa phương khác, nhưng Thất trưởng lão và Liễu Di dám bán sao?
Hai người trở lại xin chỉ thị của Lục Ly, Lục Ly cũng không có biện pháp, hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng bảo Liễu Di và Thất trưởng lão tiếp tục bán linh thảo cho Thiên Ngục thương hội. Kiếm ít chút không sao cả, hiện tại triệt để đắc tội Bạch gia mà nói... hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Tu luyện nửa tháng, Lục Ly nhiều nhất còn nửa tháng là có thể xung kích Hồn Đàm cảnh. Linh thảo đan dược dùng để xung kích Hồn Đàm cảnh, đám người Liễu Di đã sớm giúp hắn chuẩn bị, nếu không sợ là những linh dược này sẽ rất khó mua được.
Hiện tại tất cả cầu ổn, Lục Ly cần là thời gian, chỉ cần qua tầm hai tháng nữa, đám người Dạ Tra đi ra, Lục Ly sẽ không cần sợ gì nữa.
Hắn muốn cầu ổn, nhưng sự tình lại khôngtheo ý của hắn, năm ngày sau, Hứa Diệu Dương tới, mang theo một trưởng lão Mệnh Luân cảnh của Hứa gia.
Hứa gia thu hồi mệnh lệnh không lấy công phẩm ban đầu, lệnh Huyết Sát Đảo một tháng dâng mười vạn huyền tinh, nếu không Lạc Thần Đảo không thừa nhận Huyết Sát Đảo phụ thuộc.
Nói cách khác... nếu Huyết Sát Đảo không cho huyền tinh, Lạc Thần Đảo sẽ không che chở Huyết Sát Đảo nữa. Nếu có thế lực khác hoặc đạo tặc tấn công Huyết Sát Đảo mà nói... Bọn họ cũng sẽ không quản.
Chương 330 Để bọn họ đánh vào đi
Một tháng mười vạn, một năm là một trăm hai mươi vạn!
Công phẩm rất nặng, Ác Ma Đảo, Hắc Hồ Đảo… một năm chỉ ba mươi vạn huyền tinh, Hứa gia hẳn nhận được tiếng gió, bắt đầu bỏ đá xuống giếng.
- Cho!
Sau khi Lục Ly nhận được tin tức, cố nén lửa giận nói. Huyền tinh không phải vấn đề, hắn cần là thời gian, hiện tại không thể xung đột với Hứa gia, nếu không rất dễ dàng xuất hiện các loại ngoài ý muốn.
Nhưng mà...
Để hắn không nghĩ tới là, Hứa Diệu Dương mang theo mười vạn huyền tinh rời đi, ba ngày sau lại tới nữa, mở miệng muốn một trăm vạn huyền tinh.
Nói là gần đây phụ cận xuất hiện hải tặc, Hứa gia chuẩn bị xuất binh tiêu diệt, cần các thế lực nộp quân phí, nếu không xảy ra chuyện, Lạc Thần Đảo sẽ mặc kệ.
Tiếp tục cho huyền tinh!
Lục Ly vẫn quyết định nhịn, nhưng qua ba ngày, Hứa Diệu Dương lại tới, mở miệng đòi 500 vạn huyền tinh...
Này đã không còn cách nào nhịn, nếu không lần sau phỏng chừng sẽ là năm ngàn vạn.
Lục Ly không phải không có huyền tinh, linh dược trong không gian giới của hắn, có thể bán mười mấy ức huyền tinh, nhưng hắn không muốn cho, hắn nhịn không được cục tức này, cũng không muốn đem huyền tinh cho chó ăn.
Hắn lệnh Thiên Đà Tử theo hắn đi Huyết Sát Đảo, thấy Hứa Diệu Dương ngồi ở chủ vị, khuôn mặt kiêu căng, còn thấy Nhị trưởng lão Hứa gia Hứa Tứ Hà.
Lục Ly và Hứa Tứ Hà gặp qua một lần, lần đó là đại thọ của Hứa Trần, Hứa Tứ Hà còn thân thiết kéo tay hắn tiến vào đại viện Hứa gia.
Lúc này gặp Hứa Tứ Hà lại như thay đổi một người, Hứa Tứ Hà ngồi ở bên cạnh Hứa Diệu Dương, cúi đầu uống trà, căn bản không liếc mắt nhìn Lục Ly một cái. Phía sau Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà còn đứng hai Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, sắc mặt cũng rất lạnh nhạt.
Lục Ly vừa nhìn tình huống này liền hiểu, người tới bất thiện, Hứa Diệu Dương rõ ràng là đến gây chuyện, là tới chèn ép Huyết Sát Đảo.
Hơn nữa thượng phương bảo kiếm trong tay Hứa Diệu Dương còn không phải Hứa Trần cho, mà rất có thể là Yên phu nhân cho. Bởi vì Hứa Trần không dám đắc tội Minh Vũ, mặc dù lần trước sau khi Minh Vũ rời đi không có xuất hiện nữa, nhưng phỏng chừng Hứa Trần còn không dám mạo hiểm như vậy.
Còn có hắn đi Vũ Lăng Thành, cường giả thần bí luôn đi theo bảo hộ, Hứa Trần khẳng định sẽ có băn khoăn. Có thể làm cho Hứa Trần không băn khoăn lệnh Hứa Diệu Dương tới gây chuyện, rõ ràng là chỗ dựa ở sau lưng ám hiệu, mà chỗ dựa này tự nhiên chính là Yên phu nhân.
Có Bạch gia nâng đỡ, Hứa Trần không cố kỵ chút nào.
Xem ra Yên phu nhân là rất tức giận, hoặc nói muốn cho Lục Ly chịu chút đau khổ, để hắn hiểu được một đạo lý... ở Thiên Đảo Hồ đắc tội Bạch gia, kết cục sẽ rất thảm, nếu muốn sống sót ở Thiên Đảo Hồ, chỉ có cúi đầu với nàng.
Nghĩ thông suốt sự tình, Lục Ly bất động thanh sắc đi tới, nhìn Hứa Tứ Hà chắp tay thi lễ nói:
- Lục Ly tham kiến Hứa đại nhân, Hứa công tử vẫn khỏe chứ.
Hứa Diệu Dương lạnh lùng khẽ hừ không nói, Hứa Tứ Hà nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly tới rồi sao? Ngồi đi.
Lục Ly không có khách khí, trực tiếp tìm vị trí ngồi xuống, hỏi:
- Hứa đại nhân, không biết lần này đến có gì chỉ giáo, có thể đi thẳng vào vấn đề không.
Hứa Tứ Hà uống một ngụm trà, thở dài nói:
- Lục Ly, ngươi là không biết, gần đây hồ phỉ hung hăng ngang ngược, đã xuất hiện bốn nhóm hồ phỉ cường đại rồi. Trong đó có hai chi còn có Mệnh Luân cảnh dẫn đội, gần đây Hứa gia chúng ta thương vong thảm trọng, các loại dược thảo linh đan thiếu thốn, nên không có cách nào, phải tới tìm các ngươi xin chút huyền tinh.
Những lời thừa này, Lục Ly không muốn nghe, hắn nói thẳng:
- Ta nghe nói lần này Hứa đại nhân cần 500 vạn huyền tinh? Huyết Sát Đảo nho nhỏ như chúng ta, làm sao có thể cầm ra?
- Lục đảo chủ khiêm nhường.
Hứa Tứ Hà cười nhạt:
- Ngươi ở phòng đấu giá vung tiền như rác, ra hơn hai ngàn vạn huyền tinh, chuyện này Thiên Đảo Hồ ai không biết? Thực không dám giấu diếm... theo chúng ta suy đoán, những hồ phỉ kia rất có thể là nhằm vào các ngươi, muốn cướp bóc Huyết Sát Đảo của các ngươi, đánh cướp đại thổ hào như ngươi nha. Các ngươi ở hậu phương an nhàn, Hứa gia chúng ta lại không ngừng thương vong, này sao có thể được?
- Nhằm vào ta?
Lục Ly cười lạnh, đích thật là nhằm vào hắn. Hồ phỉ? Ai biết là võ giả gia tộc nào ngụy trang? Nói không chừng một phần trong đó là người Hứa gia nha?
- Thật không có!
Lục Ly lắc đầu thở dài:
- Hiện tại Huyết Sát Đảo đã nghèo đến không có áo mặc, nếu như Hứa đại nhân muốn vài chục vạn huyền tinh, chúng ta còn có thể ráng nhịn ăn nhịn mặc, 500 vạn, dù giết ta cũng không có.
- Không ra huyền tinh, kỳ thực cũng không sao.
Hứa Tứ Hà nhìn Lục Ly, ngưng giọng nói:
- Không xuất tiền thì xuất lực, Huyết Sát Đảo các ngươi ra một vạn người xuất chiến, cùng nhau trừ loạn là được.
- ...
Lục Ly cười lạnh, Huyết Sát Đảo cộng hết lại cũng không tới vạn người. Cho dù hắn phái người tham chiến, sợ là cuối cùng có thể trở về cũng không được mấy người? Chính hắn đi mà nói... không chừng sẽ bị người ám sát.
Lục Ly trực tiếp cự tuyệt:
- Hứa đại nhân, Huyết Sát Đảo chúng ta không có nhiều võ giả, chiến lực đều thấp kém, đi quả thật chỉ là chịu chết. Nếu không... Chúng ta phái tất cả Lục Ải Nhân cho các ngươi?
- Không được!
Hứa Tứ Hà rất khẳng định nói:
- Tộc trưởng đã hạ lệnh, toàn bộ thế lực phụ thuộc hoặc ra huyền tinh, hoặc là xuất lực, nếu không hồ phỉ đánh vào Huyết Sát Đảo các ngươi, chúng ta sẽ không quản.
- Vậy để cho bọn họ đánh đi.
Lục Ly không muốn nói nhãm nữa, đứng lên nói:
- Hứa đại nhân, ngươi truyền lời cho những hồ phỉ kia, Lục mỗ ở Huyết Sát Đảo chờ đợi bọn hắn, bất quá dám bước vào Huyết Sát Đảo nửa bước, sinh tử tự chịu.
Nói xong Lục Ly sải bước đi ra ngoài, đối phương làm như thế, khiến hắn không có đường lui. Nếu muốn chơi, vậy thì vui đùa với Hứa gia một chút, hồ phỉ dám vào bao nhiêu, hắn dám giết bấy nhiêu.
Chuyện này là Yên phu nhân âm thầm truyền lệnh không sai, Yên phu nhân không dám công khai tới, Lục Ly sẽ không sợ nàng.
Đoán một hồi, ba người đều không đoán được kết quả, Lục Ly từ đầu tới đuôi chưa từng thấy người này, càng đoán không được thân phận của đối phương.
Bạch Hạ Sương nghĩ một lát, đột nhiên nhìn Lục Ly hỏi:
- Lục Ly, không cần để ý cường giả thần bí kia, Hỉ gia gia có thể điều tra. Ta hỏi ngươi, Mệnh Luân cảnh của Vũ gia là ngươi giết sao?
Ánh mắt của Bạch Thu Tuyết nghiêm túc nhìn Lục Ly, hai người đều cực kỳ tò mò, Lục Ly chỉ là Thần Hải cảnh, làm sao có thể giết được Mệnh Luân cảnh đỉnh phong?
Lục Ly cười khổ lắc đầu nói:
- Sương tiểu thư, ngươi cảm thấy có khả năng sao? Ngươi nghe qua sự tình Thần Hải cảnh có thể giết chết Mệnh Luân cảnh chưa? Càng đừng nói Mệnh Luân cảnh đỉnh phong!
Bạch Hạ Sương mở trừng hai mắt, cũng có chút không tin, nàng nói:
- Nhưng... người Vũ Lăng Thành nói tận mắt thấy ngươi giết chết.
- Không sai!
Lục Ly gật đầu nói:
- Người là ta giết, nhưng đó là ta giậu đổ bìm leo, Mệnh Luân của Mệnh Luân cảnh đỉnh phong kia bị hủy diệt, người bị thương nặng ta mới có thể chém giết hắn. Nhưng ta không có năng lực hủy diệt Mệnh Luân, càng đừng nói Mệnh Luân tầng ba, là cường giả thần bí kia lặng lẽ động thủ đánh lén.
- Nha!
Bạch Hạ Sương bừng tỉnh đại ngộ, Bạch Thu Tuyết cũng hiểu ra, cường giả Bất Diệt cảnh đánh lén Mệnh Luân cảnh, phá vỡ Mệnh Luân, Lục Ly chẳng qua là giậu đổ bìm leo, như vậy thì mới bình thường.
Vốn hai tỷ muội cũng không tin Lục Ly có năng lực như thế, bất quá ánh mắt của Bạch Thu Tuyết hơi lộ ra vẻ thất vọng, nguyên bản nàng cho rằng Lục Ly có thể cho nàng một kinh hỉ.
Trong lòng Lục Ly hơi thở phào nhẹ nhõm, mới đầu hắn nghĩ tới đẩy Thiên Đà Tử ra làm bia đỡ đạn. Nhưng nghe Bạch Thu Tuyết nói không biết thân phận của cường giả thần bí kia, hắn tự nhiên đẩy chuyện này tới trên người cường giả thần bí kia, như vậy Bạch gia sẽ không hoài nghi.
Bí mật của Tiểu Bạch là tuyệt đối không thể bộc lộ, nếu không phỏng chừng Bạch gia cũng sẽ cướp đoạt, một con tiểu thú có thể ung dung phá vỡ Mệnh Luân, ai cũng không thể bỏ qua.
Đương nhiên, Vũ Lăng Thành có người nhìn thấy Tiểu Bạch, phỏng chừng sớm muộn gì cũng sẽ bộc lộ, Vũ gia có khả năng biết. Nhưng Lục Ly không hề lo lắng, bởi vì nửa năm sau đám người Dạ Tra có thể đi ra, có mấy Quân Hầu cảnh đứng ở phía sau, Lục Ly hoàn toàn không sợ Vũ gia.
Hơn nữa sau khi đám người Dạ Tra đi ra, phỏng chừng hắn chỉ có thể rời Thiên Đảo Hồ, rời Bắc Mạc đi Trung Châu. Hắn ở Thiên Đảo Hồ tiềm tu là bởi vì thực lực không đủ, không đi Trung Châu được, nhưng nếu như Dạ Tra có thể dẫn hắn đến Trung Châu, hắn tự nhiên là ngồi không yên, muốn trở về Trung Châu tìm kiếm Lục gia.
Bạch Thu Tuyết trầm tư chốc lát, ánh mắt nhìn bốn phía mấy lần, sau đó mở miệng nói:
- Lục Ly, chỗ này của ngươi không tệ, có thể cho chúng ta ở mấy ngày không?
Lục Ly hơi ngẩn ra, Bạch Thu Tuyết lại muốn ở Huyết Sát Đảo? Như vậy thích hợp thân phận của các nàng sao? Đây cũng là chỗ ở của hắn, nếu để ngoại giới biết cô nam nhị nữ ở chung một chỗ, sẽ không hủy danh dự của hai nàng sao? Hắn đã trở lại, hai tỷ muội lại còn không về? Chẳng lẽ coi trọng mình?
Nghĩ tới đây, Lục Ly nhìn Bạch Thu Tuyết, lại thấy khuôn mặt nàng đỏ bừng, nội tâm Lục Ly rung động không hiểu, vội vàng gật đầu nói:
- Hai vị tiểu thư muốn ở lại nơi này, đó là vinh hạnh của Huyết Sát Đảo, Lục Ly cũng rất vui mừng, hai vị cứ yên tâm ở lại, cho dù ở cả đời cũng được.
- Cả đời?
Khuôn mặt của Bạch Thu Tuyết càng đỏ hơn, Bạch Hạ Sương lại trừng Lục Ly một cái nói:
- Lục Ly, ngươi nghĩ hay lắm. Chúng ta chỉ là sợ trở về bị tiểu cô trách phạt mà thôi, muốn ở lại vài ngày, đợi tiểu cô hết tức giận thì trở về, ở cả đời? Ngươi mơ đi.
- Vậy sao!
Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, lòng có chút ngượng ngùng, Yên phu nhân tức giận đương nhiên là bởi vì hai tỷ muội vì hắn mạo muội đi Thiên Vũ Quốc, nghĩ đến hai người không quan tâm nguy hiểm đi giúp mình, nội tâm của Lục Ly càng thêm cảm động.
Lục Ly lập tức phái Thiên Đà Tử đi tìm Thất trưởng lão, an bài mấy thị nữ tới, còn mua rất nhiều đồ dùng sinh hoạt, món ngon, linh quả…
Lục Ly đương nhiên không dám ở Long Tượng Sơn, nếu không sẽ tổn hại danh dự của hai người. Hắn cũng không trở Địa Long Đảo, mà vẫn ở Huyết Sát Bảo, mỗi ngày cùng Liễu Di đi tìm hai tỷ muội vui chơi giải trí, tán gẫu, đi dạo...
...
- Thật nhàm chán!
Nhưng chỉ hai ngày, Bạch Hạ Sương đã cảm giác nhàm chán, Huyết Sát Đảo chỉ bé tẹo như vậy, có thể có cái gì để chơi? Hai tỷ muội ở Thiên Đảo Hồ, địa phương nào chưa đi qua? Tự nhiên nhìn không thuận mắt.
Bạch Thu Tuyết còn tốt, trời sinh thích yên lặng, thời gian trôi qua rất nhàn nhã. Nhưng Bạch Hạ Sương lại ngồi không yên, nàng nhìn Lục Ly ngồi ở bên cạnh, đột nhiên hỏi:
- Lục Ly, ngươi biết đánh cờ không?
- Đánh cờ?
Lục Ly suy nghĩ một chút nói:
- Biết một chút, nhưng không quá rành, kỳ nghệ có hạn.
- Tới, tới, tới!
Tựa hồ Bạch Hạ Sương tìm được niềm vui thú, từ trong không gian giới lấy ra bàn cờ nói:
- Lục Ly, mau tới đánh cờ với ta!
Lục Ly sờ mũi, hắn không quá thích đánh cờ, chẳng qua Lục Linh rất thích, bình thường không có chuyện gì đều kéo hắn đi đánh cờ.
Lục Linh đi đứng không diện, cho nên rất ít rời khỏi bộ lạc, Lục Ly thường đánh cờ với nàng giải buồn, hắn cảm giác kỳ nghệ của mình không tốt, bởi vì luôn bị Lục Linh đánh tơi bời, chưa bao giờ thắng qua.
Cho nên hắn rất ghét chơi cờ, không ai thích bị người hành hạ nha, nhưng mình là chủ nhân, Bạch Hạ Sương lại nhàm chán như vậy, hắn cũng không tiện nói cái gì, chỉ có thể ngồi xuống.
Lục Ly đi trước, hắn tùy ý hạ một quân, Bạch Hạ Sương lộ ra vẻ khinh thường, bởi vì Lục Ly hạ quân là ở vị trí thiên nguyên giữa nhất.
Đánh cờ chú ý kim giác viền bạc, trước chiếm lĩnh vị trí góc là tốt nhất, sau đó mới là hai bên, cuối cùng kéo dài vào giữa, Lục Ly ra quân lại ở giữa nhất, đây là căn bản không biết đánh cờ nha...
Chương 327 Thật xin lỗi
Ức hiếp loại nhãi con này, để Bạch Hạ Sương không có cảm giác thành tựu, Bạch Thu Tuyết thản nhiên liếc mắt nhìn một cái, khẽ mỉm cười, sau đó tiếp tục đọc sách.
Bạch Hạ Sương tùy ý hạ cờ, tốc độ rất nhanh, Lục Ly cũng rất nhanh, tựa hồ tùy tiện ứng phó Bạch Hạ Sương. Quân cờ rất nhanh đã chiếm hơn phân nửa bàn cờ, Bạch Hạ Sương lại bắt đầu thả chậm tốc độ, bởi vì nàng phát hiện bị Lục Ly ăn không ít quân, thế cục bất tri bất giác đã rơi vào hạ phong rồi.
Nàng kinh nghi nhìn Lục Ly, muốn xem hắn là cố ý thiết cục, hay chỉ ngẫu nhiên? Nhưng thần sắc của Lục Ly bình thản không chút gợn sóng, căn bản nhìn không ra bất kỳ vật gì.
Rất nhanh thì kết thúc, Bạch Hạ Sương thua, còn thua rất thảm!
- Lại đến, lại đến, vừa rồi quá sơ suất, lần này bổn tiểu thư nhất định giết đến ngươi quân lính tan rã.
Bạch Hạ Sương kêu lên, Lục Ly cười nhạt, tiếp tục hạ cờ. Nội tâm của hắn đã có phán đoán nhất định về kỳ nghệ của Bạch Hạ Sương, Bạch Hạ Sương còn yếu hơn hắn, hơn nữa yếu hơn rất nhiều.
- Ồ?
Bạch Thu Tuyết nghe Bạch Hạ Sương nói, kinh nghi nhìn tới, nhìn hai người hạ cờ mấy lần, Bạch Thu Tuyết bỏ sách xuống, chăm chú xem cuộc chiến.
Chỉ hai nén hương sau, Bạch Hạ Sương lại thất bại thảm hại, ánh mắt của nàng đỏ bừng, kêu lên:
- Lại đến, lại đến, Lục Ly, vận khí của ngươi quá tốt rồi.
- Sương nhi, được rồi, kỳ nghệ của ngươi đừng có lấy ra mất mặt nữa.
Bạch Thu Tuyết mở miệng, nàng nhìn Lục Ly, nghiêm nghị nói:
- Kỳ nghệ của Lục Ly rất cao, ta tới thử một chút.
- Tốt, tỷ, ngươi nhất định phải giúp ta xả giận.
Bạch Hạ Sương biết tài đánh cờ của mình quả thực không ra sao, Bạch Thu Tuyết lại là tài nữ nổi danh. Toàn bộ Thiên Đảo Hồ, đánh cờ thắng được Bạch Thu Tuyết chỉ có một, đó chính là Thiên Ngục lão nhân, Yên phu nhân cũng không phải đối thủ của Bạch Thu Tuyết.
Bạch Thu Tuyết đi tới tiếp nhận vị trí của Bạch Hạ Sương, bắt đầu hạ cờ, lần này tốc độ đánh cờ của Lục Ly rất chậm, mỗi lần đều trầm tư thật lâu. Mới đầu thần sắc của Bạch Thu Tuyết rất nhẹ nhàng, nhưng về sau cũng giống như thế, chân mày nhíu chặt, do dự, mỗi lần hạ cờ đều phải suy tư thật lâu.
- Ồ?
Bạch Hạ Sương nhìn bàn cờ, lại nhìn Bạch Thu Tuyết thật lâu không hạ cờ, đột nhiên nội tâm của nàng có loại cảm giác xấu.
Chẳng lẽ đệ nhị kỳ thủ của Thiên Đảo Hồ cũng thua Lục Ly? Lục Ly chỉ là tiểu tử từ nông thôn đến, có thể thắng Bạch Thu Tuyết chìm đắm ở trong kỳ đạo hơn mười năm?
- Được rồi, ván này ta thua, kỳ nghệ của Lục Ly còn ở trên ta.
Một nén nhang sau, Bạch Thu Tuyết khổ sở nói, nàng nhìn Lục Ly, nhìn khuôn mặt bình tĩnh kia, đột nhiên cảm giác có chút xem không hiểu đối phương.
- Oa!
Bạch Hạ Sương mở mắt thật lớn, tựa như không nhận ra Lục Ly, nàng vây quanh Lục Ly mấy vòng, tấm tắc nói:
- Lục Ly, nhìn không ra nha, ngươi còn có thể giả heo ăn thịt hổ, lại thắng được tỷ tỷ của ta, thật không thể tưởng tượng nổi.
Lục Ly có chút không giải thích được, hắn ngượng ngùng sờ mũi. Thắng Bạch Thu Tuyết hắn cũng không thấy là sự tình kiêu ngạo gì, bởi vì hắn cảm giác kỳ nghệ của Bạch Thu Tuyết cũng chẳng ra gì, còn yếu hơn hắn một chút.
Hắn vẫn cảm thấy kỳ nghệ của mình rất kém, đánh với Lục Linh nhiều năm như vậy, lại chưa từng thắng một ván. Nếu trình độ của hắn kém, như vậy Bạch Thu Tuyết khẳng định cũng không mạnh, thắng nàng đáng giá ngạc nhiên như vậy sao?
Bạch Hạ Sương thấy biểu cảm không giải thích được kia của Lục Ly, giải thích:
- Lục Ly, ngươi có biết kỳ nghệ của tỷ tỷ ta lợi hại đến cỡ nào không? Toàn bộ Thiên Đảo Hồ, trình độ của tỷ tỷ ta gần với lão tổ tông nhất, được công nhận là thứ hai của Thiên Đảo Hồ, Hỉ gia gia và tiểu cô cũng không phải đối thủ. Hiện tại danh hiệu Thiên Đảo Hồ đệ nhị kỳ thủ phải nhường cho ngươi rồi, nếu ngươi có thể thắng lão tổ tông nhà ta, ngươi chính là đệ nhất.
- Nha...
Lục Ly không có quá nhiều hứng thú, ngược lại cảm thấy trình độ đánh cờ của Thiên Đảo Hồ kém như thế sao? Lấy trình độ của mình cũng có thể xếp thứ hai?
Bạch Thu Tuyết không thèm để ý những cái này, nàng tò mò hỏi:
- Lục Ly, truyền thừa của ngươi ở nơi nào? Tài đánh cờ của ngươi là ai dạy?
Lục Ly trung thực nói:
- Tỷ tỷ ta dạy, ta đánh cờ rất kém, từ nhỏ đến lớn không thắng được tỷ tỷ một lần. Ta cảm giác cho dù ta mạnh hơn gấp mười lần... Cũng không phải đối thủ của tỷ tỷ!
- Ôi...
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương động dung, Lục Ly ngôn ngữ thành khẩn không giống nói ngoa. Như vậy kỳ nghệ của tỷ tỷ Lục Ly thật sự là xuất thần nhập hóa rồi? Theo như hắn nói, thì còn vượt qua Thiên Ngục lão nhân? Phải biết Thiên Ngục lão nhân là nghiên cứu hơn nghìn năm nha. Còn từ trong kỳ đạo cảm ngộ áo nghĩa, ở trong nhận biết của Bạch Thu Tuyết, kỳ nghệ của Thiên Ngục lão nhân hẳn là đệ nhất Bắc Mạc.
Bạch Thu Tuyết có chút kích động nói:
- Lục Ly, tỷ tỷ của ngươi ở đâu? Nếu như tỷ tỷ của ngươi thật lợi hại như thế, ta lập tức mời nàng về. Nói không chừng lão tổ tông sẽ thu nàng làm đồ đệ, dốc túi truyền thụ tất cả tuyệt kỹ.
Đôi mắt của Lục Ly có chút ảm đạm, thần sắc hơi khó coi, hắn khe khẽ thở dài nói:
- Các ngươi không tìm được nàng đâu, nàng không có ở Bắc Mạc, đã bị người cưởng ép mang đến Thanh Châu rồi.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều nhớ tới một chuyện. Hai người đã từng xem qua tài liệu của Lục Ly, nghĩ tới tỷ tỷ của Lục Ly là Hỏa Phượng Thiên Thai, bị người Thần Nữ Cung mang đi, Vũ gia vì vậy mà mất hết mặt mũi.
- Lục Ly, thật xin lỗi!
Bạch Thu Tuyết áy náy nói, Lục Ly khoát tay áo, ánh mắt nhìn về phía đông nam, đôi mắt hắn lấp lánh tia sáng, thần sắc trên mặt trở nên kiên nghị, nhẹ nói nói:
- Không sao, ta nhất định sẽ tiếp tỷ tỷ trở lại, nếu như Thần Nữ Cung ngăn trở, ta sẽ để Thần Nữ Cung san thành bình địa, thần cản sát thần, phật cản giết phật!
Nhìn đôi mắt kia của Lục Ly, nghe hắn nói âm vang hữu lực, nội tâm của Bạch Thu Tuyết chấn động, đột nhiên có chút ước ao tỷ tỷ của Lục Ly.
Chương 328 Thích ngươi
Nàng theo ánh mắt của Lục Ly nhìn tới, nhẹ giọng hỏi:
- Lục Ly, tỷ tỷ của ngươi nhất định là một kỳ nữ?
- Ân!
Lục Ly gật đầu nói:
- Trong lòng ta, nàng là nữ tử hoàn mỹ nhất trên thế giới này, nàng rất đẹp, không kém gì các ngươi. Tính tình của nàng rất tốt, chưa bao giờ giận, cho dù kẻ địch giết đến trước mặt cũng luôn mỉm cười, nàng túc trí đa mưu, là nữ tử thông tuệ nhất ta thấy.
- Nàng từ nhỏ ăn rất nhiều khổ, nhưng nàng chưa bao giờ khóc, không chảy qua một giọt nước mắt. Nàng từng xém chút nữa bị người cưỡng gian, cuối cùng cắt thịt đùi mình ăn sống, dọa lùi những tiện nhân kia, nàng không có chiến lực, một người ở trong núi lớn mấy ngày, cuối cùng từ trong đó bò ra. Sau khi trở về nàng không nói gì, chỉ nhìn ta cười, trấn an ta... ta thiếu nàng rất nhiều, ta thề sau khi tìm được nàng, sẽ không để cho nàng chịu khổ, ai dám khi nhục nàng, nhất định phải bước qua thi thể của ta...
- Này...
Hai tỷ muội nghe mà động dung, trong đầu hiện ra một nữ tử tuyệt mỹ, tựa hồ đứng ở trước mặt nhìn các nàng cười. Hai tỷ muội là thiên chi kiều nữ, tâm cao khí ngạo, giờ khắc này lại cảm thấy tự ti mặc cảm ở trước mặt Lục Linh.
- Đây là một nữ tử phong hoa tuyệt đại bực nào a!
Bạch Thu Tuyết âm thầm cảm khái, sau đó nhìn Lục Ly, lại thấy trên mặt hắn nổi gân xanh, trong mắt mơ hồ có nước mắt, đôi tay siết chặt, nội tâm của nàng lần nữa chấn động.
Nước mắt nam nhi không dễ rơi!
Lục Ly từ trong hoang dã quật khởi, trải qua vô số khổ nạn, nam nhân như vậy tuyệt đối sẽ không dễ dàng rơi lệ, không phải loại công tử mềm yếu nàng thường gặp kia có thể so sánh được.
Lúc này nam tử nội tâm kiên cường cương nghị kia, lại vì tỷ tỷ mà rơi lệ, điều này nói rõ Lục Ly là nam tử chân tình, vì Lục Linh thật có thể hi sinh tất cả.
Bạch Thu Tuyết rất ước ao Lục Linh, có đệ đệ như vậy, thì dù Lục Linh ở Thanh Châu biết được cũng sẽ rất vui mừng. Có tỷ tỷ như vậy, Lục Ly có thể ưu tú như thế, tựa hồ Bạch Thu Tuyết đã có thể hiểu rồi.
Bạch Thu Tuyết không nói thêm gì nữa, Lục Ly cũng trầm mặc, Bạch Hạ Sương bị loại không khí này lây nhiễm, cũng cúi đầu không nói.
- Hưu...
Một nén nhang sau, nơi xa có thân ảnh chạy nhanh đến, ba người bị thức tỉnh. Sắc mặt Lục Ly khôi phục bình tĩnh, như xin lỗi nhìn hai tỷ muội Bạch Thu Tuyết, nhưng không nói gì.
Người đến là Liễu Di, đi đến trước mặt mọi người, nàng chắp tay với Lục Ly, sau đó nhìn Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương nói:
- Hai vị tiểu thư, Bạch quản sự tới, hắn mang đến mệnh lệnh của Yên phu nhân, nói... Các ngươi điên đủ chưa? Còn không trở về?
Trên mặt Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương lộ ra vẻ khổ sở, xem ra cần phải trở về, nếu không Yên phu nhân sẽ giận thật. Bạch Thu Tuyết suy nghĩ một chút, cuối cùng đứng lên nói:
- Lục Ly, những ngày qua đa tạ ngươi chiêu đãi, chúng ta cần phải trở về rồi.
- Được!
Lục Ly gật đầu nói:
- Ta tiễn hai vị tiểu thư.
Lục Ly dứt khoát như thế khiến nội tâm của Bạch Thu Tuyết có chút không thoải mái, nàng nhàn nhạt liếc nhìn Lục Ly, thầm nghĩ Lục Ly không có chút lưu luyến sao? Mong hai nàng nhanh chóng rời đi sao? Hay hai tỷ muội các nàng mị lực không đủ, nên Lục Ly không có tâm động?
Nghĩ tới đây, trong lòng Bạch Thu Tuyết có chút tức giận, đứng dậy mang theo Bạch Hạ Sương và trưởng lão Bạch gia đi ra Huyết Sát Bảo, trên đường một câu cũng không nói.
Lục Ly có nói mấy câu, nhưng Bạch Thu Tuyết không thèm phản ứng, khiến Lục Ly âm thầm nhức đầu, tâm nữ nhân quả nhiên như kim dưới đáy biển, mới vừa rồi còn rất tốt...
Đến bến tàu, Bạch Thu Tuyết bảo Bạch Hạ Sương lấy ra Tử Kim Chiến Xa, hai tỷ muội và trưởng lão Bạch gia nhảy lên chiến xa.
Bạch Thu Tuyết nhìn đám người Liễu Di đưa tiễn gật đầu, mới mở miệng nói chuyện:
- Lục Ly, ta phỏng chừng Vũ gia sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu như ngươi không có chuyện gì, gần đây có thể đi Thiên Ngục Thành tu luyện, ít nhất bên kia có thể an toàn một ít.
- Được!
Lục Ly gật đầu nói:
- Ta sẽ xem xét, hai vị tiểu thư bảo trọng.
Sắp phải chia tay, Lục Ly lại còn không có ý giữ lại, trên mặt Bạch Thu Tuyết lộ ra thần sắc lạnh nhạt, không còn nói gì nữa, khống chế chiến xa phá không rời đi.
Nhìn chiến xa từ từ biến mất ở phương xa, Lục Ly sờ đầu, có chút không giải thích được lẩm bẩm:
- Bạch Thu Tuyết này là thế nào vậy nhỉ? Bình thường nàng không phải như thế nha...
Thần sắc của Bạch Thu Tuyết, Liễu Di luôn nhìn ở trong mắt, nàng suy nghĩ một chút, sau đó thấp giọng hỏi Lục Ly:
- Đảo chủ, rất có thể Thu Tuyết tiểu thư đã... thích ngươi.
- Thích ta? Không thể nào?
Lục Ly trợn mắt, hắn cảm giác đó là chuyện cười. Đây chính là tiểu thư Bạch gia nha, Hồn Đàm cảnh trung kỳ, có huyết mạch thất phẩm, thiên chi kiêu nữ, có thể coi trọng một đảo chủ Huyết Sát Đảo nho nhỏ như hắn?
Hai tỷ muội kia nghe nói là sẽ gả cho Nhân Hoàng, hắn còn chưa có dã tâm lớn như vậy, có thể tu luyện tới Nhân Hoàng cảnh. Lấy tốc độ tu luyện hiện tại của hắn, tới Bất Diệt cảnh không biết còn cần bao nhiêu năm, đến lúc đó hai tỷ muội khẳng định đã lập gia đình.
Tiểu thư Bạch gia thích mình?
Lục Ly thật không dám nghĩ, hắn lắc đầu mang theo Thiên Đà Tử đi về Long Tượng Sơn, về phần Bạch Thu Tuyết nói Vũ gia uy hiếp, hắn lại không có để ở trong lòng. Vũ gia vừa mới té đau, trừ khi Vũ Hóa Thần muốn bị diệt tộc, nếu không làm sao còn dám đốt lửa thiêu thân?
Hắn trở lại Long Tượng Sơn, bảo Thiên Đà Tử tìm đám người Thất trưởng lão đến, lấy ra rất nhiều hài cốt và thi hài, nhờ hạ táng long trọng.
Hắn rất sớm đã nhìn trúng Long Tượng Sơn, lúc trước hai tỷ muội kia ở đây nên không tiện an trí, lúc này tự nhiên phải lập tức hạ táng.
Hài cốt đã không biết là của người nào, chỉ có thể tập trung an táng, đợi hoàng thổ đắp lên, Lục Ly quỳ xuống, hơn nữa lập thệ ngôn... hắn chắc chắn sẽ dùng tất cả biện pháp huỷ diệt Vũ gia, để an ủi ông ngoại trên trời có linh thiêng và báo thù rửa hận thay Lục thúc công.
Chương 329 Tối hậu thư
Liễu Di và đám người Thất trưởng lão nghe mà hoa tâm nộ phóng, có những lời này của Lục Ly, phỏng chừng đại thù của Liễu gia có hi vọng rồi, đám người Liễu Như Phong là bởi vì Vũ gia mà chết.
...
Sau khi Hứa Diệu Dương trở lại Lạc Thần Đảo, cũng không có bất kỳ cử động gì, Lục Ly cũng không lo lắng, nếu Hứa Trần không ngớ ngẩn mà nói... Chắc chắn sẽ không tìm hắn phiền toái, dù sao ngoài mặt Bạch gia vẫn rất xem trọng hắn.
Lục Ly đi hành cung của Địa Long Đảo tiềm tu, dùng Thanh Loan Đan như đường đậu, ngày đêm không ngừng tu luyện, tranh thủ sớm ngày đạt tới Thần Hải cảnh đỉnh phong, sau đó xung kích Hồn Đàm cảnh.
Lúc trước hắn đã đạt tới Thần Hải cảnh hậu kỳ, ăn Thanh Loan Đan tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, phỏng chừng nhiều nhất hai tháng là có thể đạt tới Thần Hải cảnh đỉnh phong rồi.
Gần đây Liễu gia rất bận rộn, Thất trưởng lão và Liễu Di đều cảm thấy, hiện tại Liễu gia không thể thiếu Lục Ly rồi, một khi không có Lục Ly, Huyết Sát Đảo sẽ tan thành mây khói.
Đây đối với một gia tộc và thế lực mà nói không phải là chuyện tốt, không thể dẫm vào vết xe đổ của Vũ Lăng Thành năm đó. Liễu gia phải đào tạo ra cường giả, như vậy vạn nhất Lục Ly không có ở đây, Liễu gia cũng có thể tồn tại được.
Liễu Di rất lo lắng, tốc độ quật khởi của Lục Ly quá nhanh, tốc độ tu luyện càng nhanh. Nàng sợ Lục Ly sẽ nhanh chóng rời Huyết Sát Đảo, đi Thanh Châu tìm kiếm Lục Linh, cho nên nàng nhất định phải sớm chuẩn bị.
Thiên Đà Tử đột phá, Huyết Sát Đảo không cần dự trữ huyền tinh cho Thiên Đà Tử, cho nên Liễu Di và Thiên Đà Tử bắt đầu tiêu xài huyền tinh, mua rất nhiều đan dược linh thảo, mạnh mẽ giúp đệ tử Liễu gia xung kích cảnh giới.
Huyền Vũ cảnh không cần phải nói, chỉ cần có đan dược là có thể đào tạo ra, Thần Hải cảnh dùng linh dược phụ trợ ngưng tụ Thần Hải, kỳ thực cũng dễ đột phá.
Liễu Di và Thất trưởng lão chuẩn bị dùng đan dược đào tạo một nhóm Thần Hải cảnh đỉnh phong, như vậy ít nhất cũng có thể tạo ra mấy cường giả Hồn Đàm cảnh?
Có răng thú của Lục Ly thay đổi huyết dịch, nên Huyết Trùng Thảo, Âm Minh Căn, Hỏa Tiên Chi rất dễ đào tạo, Liễu gia kiếm huyền tinh rất nhanh, nên tốc độ đào tạo võ giả nhanh đến kinh người.
Vũ gia quả nhiên rất thành thật, phía sau không có bất kỳ cử động nào. Thiên Đảo Hồ bình tĩnh, Hứa Diệu Dương không gây chuyện, Huyết Sát Đảo tự nhiên không có chuyện gì phát sinh.
Thời gian trôi qua thật nhanh, một tháng sau, Huyết Sát Đảo nghênh đón một khách nhân, cắt đứt Lục Ly bế quan.
Bạch quản sự tới, Lục Ly bảo Thiên Đà Tử dẫn hắn tới Long Tượng Sơn.
Bạch quản sự là tới truyền lời thay Yên phu nhân... Hỏi Lục Ly suy nghĩ thế nào? Nếu như đã suy nghĩ kỹ thì tới Bạch Đế Sơn một chuyến.
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, Yên phu nhân là hạ tối hậu thư. Nàng biết Lục Ly đang trì hoãn thời gian, nên không muốn tiếp tục chờ đợi, muốn Lục Ly cho ra đáp án rõ ràng.
Hoặc là gia nhập Bạch gia, hoặc cự tuyệt Bạch gia!
Ở Thiên Đảo Hồ, hậu quả cự tuyệt Bạch gia không cần nói cũng biết, người đắc tội Bạch gia xong lại còn sống thoải mái, ở Thiên Đảo Hồ chỉ có một, đó chính là Minh Vũ.
Yên phu nhân này, Lục Ly còn có chút hiểu rõ. Danh hiệu độc quả phụ không phải tự nhiên mà có, nếu Lục Ly có lợi với nàng hoặc Bạch gia, nàng sẽ đánh giá rất cao, muốn cái gì có cái đó. Ngược lại, nàng nhất định sẽ lập tức trở mặt, cũng như sau cuộc chiến ở Huyết Sát Đảo lần trước...
Nữ nhân này không để ý nhân tình, không niệm tình cũ, chỉ nhìn lợi ích, tất cả lấy lợi ích gia tộc làm trọng. Lục Ly vô dụng với nàng, Yên phu nhân sẽ không liếc nhìn hắn một cái.
Cự tuyệt mà nói, thì triệt để đắc tội Yên phu nhân, sẽ có hậu quả như thế nào?
Lục Ly không biết, nhưng hắn chỉ có thể kéo dài, kéo đến đám người Dạ Tra đi ra. Hắn nhờ Bạch quản sự hồi phục Yên phu nhân, nói gần đây hắn phải xung kích Hồn Đàm cảnh, nhiều nhất ba tháng sẽ đột phá, ba tháng sau lập tức tới Bạch Đế Sơn gặp Yên phu nhân.
Sắc mặt của Bạch quản sự khó coi hơn rất nhiều, cái gì cũng không nói rời Huyết Sát Đảo. Lục Ly thở dài, xem ra ba tháng này rất gian nan, chỉ có thể hi vọng lòng dạ của Yên phu nhân rộng lớn một ít, không nên cố ý trả thù và chèn ép.
Lục Ly tiếp tục trở về tu luyện, nhưng sự tình hắn lo lắng rất nhanh đã xảy ra...
Nửa tháng sau, Thất trưởng lão và Liễu Di đưa linh thảo tới Thiên Ngục thương hội, lần này ngay cả Bạch quản sự cũng không thấy được. Giá cả linh thảo giảm một nửa, quản sự tiếp đãi không giải thích một lời, còn ám hiệu Thất trưởng lão, nếu như Huyết Sát Đảo muốn bán linh thảo tới địa phương khác, thì cứ tự nhiên!
Dựa theo hiệp nghị lúc đầu, cái giá tiền này rõ ràng là không hợp lý. Mặc dù quản sự Bạch gia nói Huyết Sát Đảo có thể bán linh thảo cho địa phương khác, nhưng Thất trưởng lão và Liễu Di dám bán sao?
Hai người trở lại xin chỉ thị của Lục Ly, Lục Ly cũng không có biện pháp, hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng bảo Liễu Di và Thất trưởng lão tiếp tục bán linh thảo cho Thiên Ngục thương hội. Kiếm ít chút không sao cả, hiện tại triệt để đắc tội Bạch gia mà nói... hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Tu luyện nửa tháng, Lục Ly nhiều nhất còn nửa tháng là có thể xung kích Hồn Đàm cảnh. Linh thảo đan dược dùng để xung kích Hồn Đàm cảnh, đám người Liễu Di đã sớm giúp hắn chuẩn bị, nếu không sợ là những linh dược này sẽ rất khó mua được.
Hiện tại tất cả cầu ổn, Lục Ly cần là thời gian, chỉ cần qua tầm hai tháng nữa, đám người Dạ Tra đi ra, Lục Ly sẽ không cần sợ gì nữa.
Hắn muốn cầu ổn, nhưng sự tình lại khôngtheo ý của hắn, năm ngày sau, Hứa Diệu Dương tới, mang theo một trưởng lão Mệnh Luân cảnh của Hứa gia.
Hứa gia thu hồi mệnh lệnh không lấy công phẩm ban đầu, lệnh Huyết Sát Đảo một tháng dâng mười vạn huyền tinh, nếu không Lạc Thần Đảo không thừa nhận Huyết Sát Đảo phụ thuộc.
Nói cách khác... nếu Huyết Sát Đảo không cho huyền tinh, Lạc Thần Đảo sẽ không che chở Huyết Sát Đảo nữa. Nếu có thế lực khác hoặc đạo tặc tấn công Huyết Sát Đảo mà nói... Bọn họ cũng sẽ không quản.
Chương 330 Để bọn họ đánh vào đi
Một tháng mười vạn, một năm là một trăm hai mươi vạn!
Công phẩm rất nặng, Ác Ma Đảo, Hắc Hồ Đảo… một năm chỉ ba mươi vạn huyền tinh, Hứa gia hẳn nhận được tiếng gió, bắt đầu bỏ đá xuống giếng.
- Cho!
Sau khi Lục Ly nhận được tin tức, cố nén lửa giận nói. Huyền tinh không phải vấn đề, hắn cần là thời gian, hiện tại không thể xung đột với Hứa gia, nếu không rất dễ dàng xuất hiện các loại ngoài ý muốn.
Nhưng mà...
Để hắn không nghĩ tới là, Hứa Diệu Dương mang theo mười vạn huyền tinh rời đi, ba ngày sau lại tới nữa, mở miệng muốn một trăm vạn huyền tinh.
Nói là gần đây phụ cận xuất hiện hải tặc, Hứa gia chuẩn bị xuất binh tiêu diệt, cần các thế lực nộp quân phí, nếu không xảy ra chuyện, Lạc Thần Đảo sẽ mặc kệ.
Tiếp tục cho huyền tinh!
Lục Ly vẫn quyết định nhịn, nhưng qua ba ngày, Hứa Diệu Dương lại tới, mở miệng đòi 500 vạn huyền tinh...
Này đã không còn cách nào nhịn, nếu không lần sau phỏng chừng sẽ là năm ngàn vạn.
Lục Ly không phải không có huyền tinh, linh dược trong không gian giới của hắn, có thể bán mười mấy ức huyền tinh, nhưng hắn không muốn cho, hắn nhịn không được cục tức này, cũng không muốn đem huyền tinh cho chó ăn.
Hắn lệnh Thiên Đà Tử theo hắn đi Huyết Sát Đảo, thấy Hứa Diệu Dương ngồi ở chủ vị, khuôn mặt kiêu căng, còn thấy Nhị trưởng lão Hứa gia Hứa Tứ Hà.
Lục Ly và Hứa Tứ Hà gặp qua một lần, lần đó là đại thọ của Hứa Trần, Hứa Tứ Hà còn thân thiết kéo tay hắn tiến vào đại viện Hứa gia.
Lúc này gặp Hứa Tứ Hà lại như thay đổi một người, Hứa Tứ Hà ngồi ở bên cạnh Hứa Diệu Dương, cúi đầu uống trà, căn bản không liếc mắt nhìn Lục Ly một cái. Phía sau Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà còn đứng hai Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, sắc mặt cũng rất lạnh nhạt.
Lục Ly vừa nhìn tình huống này liền hiểu, người tới bất thiện, Hứa Diệu Dương rõ ràng là đến gây chuyện, là tới chèn ép Huyết Sát Đảo.
Hơn nữa thượng phương bảo kiếm trong tay Hứa Diệu Dương còn không phải Hứa Trần cho, mà rất có thể là Yên phu nhân cho. Bởi vì Hứa Trần không dám đắc tội Minh Vũ, mặc dù lần trước sau khi Minh Vũ rời đi không có xuất hiện nữa, nhưng phỏng chừng Hứa Trần còn không dám mạo hiểm như vậy.
Còn có hắn đi Vũ Lăng Thành, cường giả thần bí luôn đi theo bảo hộ, Hứa Trần khẳng định sẽ có băn khoăn. Có thể làm cho Hứa Trần không băn khoăn lệnh Hứa Diệu Dương tới gây chuyện, rõ ràng là chỗ dựa ở sau lưng ám hiệu, mà chỗ dựa này tự nhiên chính là Yên phu nhân.
Có Bạch gia nâng đỡ, Hứa Trần không cố kỵ chút nào.
Xem ra Yên phu nhân là rất tức giận, hoặc nói muốn cho Lục Ly chịu chút đau khổ, để hắn hiểu được một đạo lý... ở Thiên Đảo Hồ đắc tội Bạch gia, kết cục sẽ rất thảm, nếu muốn sống sót ở Thiên Đảo Hồ, chỉ có cúi đầu với nàng.
Nghĩ thông suốt sự tình, Lục Ly bất động thanh sắc đi tới, nhìn Hứa Tứ Hà chắp tay thi lễ nói:
- Lục Ly tham kiến Hứa đại nhân, Hứa công tử vẫn khỏe chứ.
Hứa Diệu Dương lạnh lùng khẽ hừ không nói, Hứa Tứ Hà nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly tới rồi sao? Ngồi đi.
Lục Ly không có khách khí, trực tiếp tìm vị trí ngồi xuống, hỏi:
- Hứa đại nhân, không biết lần này đến có gì chỉ giáo, có thể đi thẳng vào vấn đề không.
Hứa Tứ Hà uống một ngụm trà, thở dài nói:
- Lục Ly, ngươi là không biết, gần đây hồ phỉ hung hăng ngang ngược, đã xuất hiện bốn nhóm hồ phỉ cường đại rồi. Trong đó có hai chi còn có Mệnh Luân cảnh dẫn đội, gần đây Hứa gia chúng ta thương vong thảm trọng, các loại dược thảo linh đan thiếu thốn, nên không có cách nào, phải tới tìm các ngươi xin chút huyền tinh.
Những lời thừa này, Lục Ly không muốn nghe, hắn nói thẳng:
- Ta nghe nói lần này Hứa đại nhân cần 500 vạn huyền tinh? Huyết Sát Đảo nho nhỏ như chúng ta, làm sao có thể cầm ra?
- Lục đảo chủ khiêm nhường.
Hứa Tứ Hà cười nhạt:
- Ngươi ở phòng đấu giá vung tiền như rác, ra hơn hai ngàn vạn huyền tinh, chuyện này Thiên Đảo Hồ ai không biết? Thực không dám giấu diếm... theo chúng ta suy đoán, những hồ phỉ kia rất có thể là nhằm vào các ngươi, muốn cướp bóc Huyết Sát Đảo của các ngươi, đánh cướp đại thổ hào như ngươi nha. Các ngươi ở hậu phương an nhàn, Hứa gia chúng ta lại không ngừng thương vong, này sao có thể được?
- Nhằm vào ta?
Lục Ly cười lạnh, đích thật là nhằm vào hắn. Hồ phỉ? Ai biết là võ giả gia tộc nào ngụy trang? Nói không chừng một phần trong đó là người Hứa gia nha?
- Thật không có!
Lục Ly lắc đầu thở dài:
- Hiện tại Huyết Sát Đảo đã nghèo đến không có áo mặc, nếu như Hứa đại nhân muốn vài chục vạn huyền tinh, chúng ta còn có thể ráng nhịn ăn nhịn mặc, 500 vạn, dù giết ta cũng không có.
- Không ra huyền tinh, kỳ thực cũng không sao.
Hứa Tứ Hà nhìn Lục Ly, ngưng giọng nói:
- Không xuất tiền thì xuất lực, Huyết Sát Đảo các ngươi ra một vạn người xuất chiến, cùng nhau trừ loạn là được.
- ...
Lục Ly cười lạnh, Huyết Sát Đảo cộng hết lại cũng không tới vạn người. Cho dù hắn phái người tham chiến, sợ là cuối cùng có thể trở về cũng không được mấy người? Chính hắn đi mà nói... không chừng sẽ bị người ám sát.
Lục Ly trực tiếp cự tuyệt:
- Hứa đại nhân, Huyết Sát Đảo chúng ta không có nhiều võ giả, chiến lực đều thấp kém, đi quả thật chỉ là chịu chết. Nếu không... Chúng ta phái tất cả Lục Ải Nhân cho các ngươi?
- Không được!
Hứa Tứ Hà rất khẳng định nói:
- Tộc trưởng đã hạ lệnh, toàn bộ thế lực phụ thuộc hoặc ra huyền tinh, hoặc là xuất lực, nếu không hồ phỉ đánh vào Huyết Sát Đảo các ngươi, chúng ta sẽ không quản.
- Vậy để cho bọn họ đánh đi.
Lục Ly không muốn nói nhãm nữa, đứng lên nói:
- Hứa đại nhân, ngươi truyền lời cho những hồ phỉ kia, Lục mỗ ở Huyết Sát Đảo chờ đợi bọn hắn, bất quá dám bước vào Huyết Sát Đảo nửa bước, sinh tử tự chịu.
Nói xong Lục Ly sải bước đi ra ngoài, đối phương làm như thế, khiến hắn không có đường lui. Nếu muốn chơi, vậy thì vui đùa với Hứa gia một chút, hồ phỉ dám vào bao nhiêu, hắn dám giết bấy nhiêu.
Chuyện này là Yên phu nhân âm thầm truyền lệnh không sai, Yên phu nhân không dám công khai tới, Lục Ly sẽ không sợ nàng.
Bình luận facebook