-
Chương 411-415
Chương 411 Hoàng kim cổ quan?
Vù.
Phía đông lại vang lên hai tiếng xé gió, tiếp theo hai điểm đen không ngừng phóng to, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ lập tức như lâm đại địch, bởi vì đó là hai cường giả Quân Hầu cảnh.
Hai đạo thần niệm quét tới, lại lập tức biến mất, hai cường giả Quân Hầu cảnh đó vòng qua bên cạnh, bay về phía tây.
- Tần Cương? Tần Dư?
Đỗ Nhiễm càng tò mò hơn, vùng phụ cận chính là địa bàn của Đỗ gia, người của Tần gia sao lại tự dưng chạy đến đây.
Ầm!
Ngoài ngàn dặm phía tây, một đạn tín hiệu cực lớn phá không bay lên, nổ tung trên trời. Đỗ Nhiễm biến sắc, kinh hô:
- Đây là tín hiệu cầu viện khẩn cấp của Đỗ gia chúng ta, đã xảy ra chuyện gì rồi!
Loại đạn tín hiệu này dưới tình huống bình thường sẽ không được phóng ra, khẳng định là có đại sự xảy ra, người Đỗ gia nhìn thấy đạn tín hiệu này phải lập tức chạy tới.
Đỗ Nhiễm có chút rối rắm, Lục Ly vẫn còn ở đây, nhiệm vụ của hắn là đưa Lục Ly tới Hàm Thành, vạn nhất dẫn theo Lục Ly lại phát sinh bất ngờ gì thì sao? Chỉ là bên kia đã phóng ra tín hiệu cầu viện, Đỗ Nhiễm lại rất lo lắng.
Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Đỗ đại nhân, đi xem thế nào. Ở địa bàn của Đỗ gia các ngươi thì có thể xảy ra chuyện gì chứ? Cùng lắm thì chúng ta không tới quá gần là được.
- Tốt.
Đỗ Nhiễm nghĩ nghĩ một chút, ở địa bàn Đỗ gia đích xác khó xảy ra chuyện. Hắn lập tức khống chế phi thuyền thiết giáp phá không mà đi, hơn nữa tốc độ đạt tới cực hạn, hóa thành một đạo lưu tinh bay về phía tây.
Tốc độ của phi thuyền thiết giáp rất nhanh, cự ly ngàn dặm trong thời gian hai nén hương là tới. Còn chưa tới gần địa điểm phát ra tín hiệu, phía dưới đã hai bóng người bay lên, Đỗ Nhiễm nhìn lướt qua nói:
- Là thám báo của Đỗ gia chúng ta.
Hai võ giả Mệnh Luân cảnh bay lên, quỳ một gối nói:
- Tham kiến Thập nhị trường lão, tham kiến mấy vị đại nhân.
- Đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại phóng thích tín hiệu cầu viện khẩn cấp?
Đỗ Nhiễm hỏi.
Một thám báo trả lời:
Trong núi bên kia xuất hiện một khối hoàng kim cổ quan (quan tài cổ hoàng kim), trên cổ quan còn cắm một thanh binh khí Thánh cấp, bên trong chắc có trọng bảo. Người Tần gia phát hiện trước, lúc này đang chuẩn bị cướp đoạt, cho nên chúng ta triệu tập cường giả gia tộc tới đoạt lại.
- Hoàng kim cổ quan ? Bên trên còn cắm một thanh thần binh ?
Trong mắt Lục Ly lóe lên tinh mang, sau đó vẻ mặt trở nên kinh ngạc, đây không phải là Long Đế Quan từ trong Long Đế Trủng bay ra chứ?
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần chưa bao giờ thấy Long Đế Quan, Vũ Linh Hư chết rồi, Vũ Hóa Thần không có tình báo trong Long Đế Trủng, Minh Vũ thì không quá quan tâm tới việc này.
Cho nên hai người không có phản ứng quá lớn, Lục Ly thì trong lòng lại như có lửa đốt, yêu ma đó từng nói, tàng bảo của Long Đế đều ở trong cổ quan. Tàng bảo một đời Bắc Mạc Đại Đế, bên trong không dám nói là nhiều, nhưng trăm ức huyền tinh thì chắc vẫn có chứ?
Lục Ly ở trên Long Đế Quan có được một cái giới chỉ, trong giới chỉ đó có ba mươi sáu gốc Linh Tài, còn có sáu gốc Thăng Long Thảo. Sáu gốc Thăng Long Thảo này đã có giá năm mươi sáu mươi ức huyền tinh, trong Long Đế Quan nói như thế nào thì ít nhất cũng phải có bảo vật giá trị trăm ức huyền tinh chứ?
Lục Ly hiện tại thiếu nhất là huyền tinh, nếu có huyền tinh thì hắn có thể một đường truyền tống, có thể trong một hai tháng tới Thần Khải Vực, cũng sẽ vô cùng an toàn. Thành trì trong Trung Châu bình thường đều không cho phép động võ, ở trong thành không ngừng truyền tống sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Trong lòng Lục Ly khẽ động, hỏi:
- Hoàng kim cổ quan? Là bộ dạng gì?
Thám báo nhìn Đỗ Nhiễm một cái, người sau gật đầu, thám báo liền giải thích:
- Quan tài đó rất khí phái, dài mười mét, độ rộng và độ cao khoảng hai mét. Trên bốn góc còn có Hàn Thiết Cự Liên (xích to bằng hàn thiết), toàn thân màu hoàng kim, chắc là từ hoàng kim đúc thành. Còn có rất nhiều phù văn, đồ án, trên nắp quan tài cắm một thanh chiến đao cực lớn, rõ ràng là thần binh Thánh cấp.
- Quả nhiên!
Hình dung của Thám báo giống hệt với Long Đế Quan mà Lục Ly đã từng nhìn thấy, có thể xác định chắc chắn. Lục Ly Lục Ly khó hiểu là, Long Đế Quan từ Long Đế Trủng bay đi, vì sao lại bay đến Trung Châu? Chẳng lẽ là yêu ma đó khống chế?
Phi thuyền thiết giáp tiếp tục bay về phía trước, Lục Ly không hỏi nhiều, chỉ nhìn phía trước. Đỗ Nhiễm lại hỏi một chút tình huống bên đó, biết được đã truyền tin về, cường giả của Đỗ gia sau khi thấy sẽ đến tiếp viện, Đỗ Nhiễm mới yên tâm.
Lại phi hành về phía trước mấy chục dặm, xa xa đột nhiên nhìn thấy có vô số bóng người, trên bầu trời khắp nơi đều là người, bay lượn đầy trời, đều chắn trước một khối hoàng kim cổ quan cực lớn.
Lục Ly nhìn lướt qua, lập tức xác định là Long Đế Quan. Lúc này quan tài đó không ngờ giống như có sinh mệnh, xông trái lao phải, tốc độ vô cùng khủng bố. Không ngừng đẩy các võ giả Mệnh Luân cảnh, Bất Diệt cảnh ra, gian nan phá vây.
- Ặc?
Trong mắt Đỗ Nhiễm hiện lên một tia nghi hoặc, có điều sắc mặt lại trở nên hồng nhuận, cổ quan này quỷ dị như vậy, bên trong khẳng định có trọng bảo.
- Tần Cương, Tần Dư?
Nhìn lướt qua Đỗ Nhiễm ở bên cạnh, thấy hắn đang nhíu mày, trên bầu trời lúc này đều là người của Tần gia, vừa rồi hai Quân Hầu cảnh của Tần gia đã tới, đều đang thi triển thủ đoạn muốn trấn áp hoàng kim cổ quan. Bên hắn chỉ có một Quân Hầu cảnh, nếu như đi tranh đoạt, không khỏi sẽ chịu thiệt.
- Gia gia, mau xuất thủ đi, nếu không đợi lát nữa cổ quan sẽ bị đoạt mất.
Đỗ Luân đã sớm đi ra, nhìn thấy Tần Cương đang không ngừng đánh ra từng đại thủ ấn về phía hoàng kim cổ quan, lập tức có chút quýnh lên. Nếu cổ quan bị Tần Cương thu vào không gian giới, cho dù người của Đỗ gia đến cũng không tiện tranh đoạt.
Lục Ly nhìn ra sự rối rắm của Đỗ Nhiễm, đột nhiên mở miệng nói:
- Đỗ đại nhân, ta có thể phái hai người giúp ngươi. Có điều... Bảo vật trong cổ quan này ta muốn một nửa.
Chương 412 Vì sao không?
Vũ Hóa Thần là Quân Hầu cảnh trung kỳ, Minh Vũ cảm ngộ được thế, cộng thêm Đỗ Nhiễm, chắc có thể thoải mái trấn áp hai Quân Hầu cảnh của Tần gia.
Bảo vật trong Long Đế Quan có giá trị ít nhất hơn trăm ức huyền tinh, một nửa cũng đã đủ để Lục Ly truyền tống tới Thần Khải Vực. Nơi này là địa bàn của Đỗ gia, hậu quả tất nhiên có Đỗ gia đi giải quyết, Lục Ly vì sao không làm?
Đỗ Nhiễm còn chưa nói gì, Đỗ Luân lại lập tức cười rộ lên:
- Một nửa? Ngươi dựa vào cái gì, cho rằng Đỗ gia chúng ta không có cường giả à?
Bốp.
Đỗ Nhiễm tát Đỗ Luân bay vào trong khoang thuyền, sau đó lạnh lùng khiển trách:
- Còn dám vô lễ với Lục công tử, trở về nhốt ngươi mười năm.
Vẻ mặt Đỗ Luân đầy ủy khuất, lại không dám nói thêm gì. Đỗ Nhiễm áy náy chắp tay với Lục Ly, nói:
- Xin lỗi Lục công tử, là ta không dạy dỗ tốt, trở về ta sẽ phạt nặng hắn. Một nửa quá nhiều, ta làm chủ, chỉ cần giành được cổ quan đó, bảo vật bên trong các ngươi cứ lấy sáu thành.
- Sáu thành?
Lục Ly không ngờ Đỗ Nhiễm lại khách khí như vậy, muốn cho hắn tận sáu thành? Hiện tại cũng không phải lúc nói những điều này, Lục Ly nhìn Vũ Hóa Thần và Minh Vũ:
- Các ngươi đi hỗ trợ, giành lấy cổ quan đó.
- Thiếu chủ...
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần đều không nhúc nhích, tình huống xung quanh đã loạn như vậy, bọn họ lo lắng để lại Lục Ly một mình ở đây. Vạn nhất bị người ta giết, hoặc là bị ngộ sát thì sao?
Lục Ly mỉm cười, chỉ vào sơn mạch phía dưới, nói:
- Đừng lo lắng, ta và Đỗ Luân sẽ trốn vào trong núi, ở đây không phải cũng có hai thám báo của Đỗ gia sao? Các ngươi giành lấy cổ quan rồi lập tức dẫn ta đi là được, ở địa bàn của Đỗ gia, người Tần gia thực sự dám xằng bậy chắc?
Đỗ Nhiễm nghĩ nghĩ một chút cũng thấy có lý, người của Tần gia dám cướp cổ quan, nhưng khẳng định không dám giết người của Đỗ gia. Hắn gật đầu với Vũ Hóa Thần và Minh Vũ, dặn dò thám báo vài câu rồi bay lên trời.
- Thiếu chủ cẩn thận một chút.
Thấy Lục Ly kiên trì, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần cũng phá không mà đi. Lục Ly nhìn Đỗ Luân, bay xuống dưới, tìm một sơn động kín đáo rồi trốn đi, tựa vào cửa động nhìn ra xung quanh xa xa.
Đỗ Luân lại không xuống, hắn bị Đỗ Nhiễm tát cho một cái, trong lòng đang rất hận Lục Ly, sao có thể ở cùng với Lục Ly.
Hai thám báo Mệnh Luân cảnh của Đỗ gia cũng không dám lơ là, một người đi theo một Lục Ly, một người đi theo Đỗ Luân.
- Đỗ Nhiễm, cút ngay! Đây là chúng ta phát hiện trước!
Xa xa truyền đến một tiếng quát lớn, hẳn là Quân Hầu cảnh của Tần gia. Bọn họ thấy sắp có thể lấy được Long Đế Quan, sao có thể trơ mắt nhìn bị Đỗ Nhiễm cướp đi.
- Ha ha ha!
Đỗ Nhiễm cười ha hả, đáp lại:
- Tần Cương, đây chính là địa bàn của Đỗ gia chúng ta. Bất kỳ một bảo vật nào xuất hiện cũng đều là của Đỗ gia, các ngươi to gan dám tranh giành, đây là muốn khai chiến với Đỗ gia chúng ta à? Động thủ!
Bản Mệnh Châu của Đỗ Nhiễm đột nhiên biến to, bên trên đột nhiên tỏa ra sương đen cuồn cuộn, sương đen đó lập tức che phủ không gian lân cận. Sương đen đen đậm như mực, lập tức bao phủ người xung quanh, giống như miệng của một con cự thú, nuốt sống mọi người.
Long Đế Quan vốn đang tỏa ra kim quang vạn trượng, lúc này không ngờ lại một chút quang mang cũng không còn, chỉ có những tiếng kinh hô từ bên trong truyền đến, còn xen lẫn với những tiếng nổ mạnh.
- Đây là áo nghĩa gì?
Lục Ly rất ngạc nhiên, hỏi thám báo ở cách đó không xa. Thám báo giải thích:
- Đây là Mê Ảm Áo Nghĩa của Đỗ Nhiễm trưởng lão, là Hắc Ám Áo Nghĩa tứ phẩm dung hợp với một loại bí thuật đặc thù mà thành, được hắn đặt tên là Mê Ảm Áo Nghĩa. Nếu bị nhốt ở bên trong, người cấp bậc thấp hơn hắn căn bản không thoát ra được.
- Lợi hại!
Lục Ly thầm cảm khái không thôi, tuy đã kiến thức rất nhiều loại áo nghĩa, nhưng vẫn cảm thấy khiếp đảm trước sự cường đại của cường giả chân chính, thực lực của hắn vẫn quá thấp.
Sương đen rất nhanh liền lan ra, đã bao phủ phạm vi vài dặm, rất nhiều người ở gần đều bị bao phủ. Bên trong không ngừng truyền đến những tiếng nổ mạnh, chắc là Đỗ Nhiễm, Vũ Hóa Thần, Minh Vũ đang khai chiến với hai Quân Hầu cảnh của Tần gia.
- Nhất định phải lấy được.
Lục Ly thầm cầu nguyện, có được Long Đế Quan thì hắn có thể được chia rất nhiều huyền tinh, tới Thần Khải Thành cũng thoải mái hơn rất nhiều.
- Đó là gì thế? Ơ? Long Đế Quan sao lại bay ra rồi!
Một lát sau, xa xa đột nhiên hiện lên một đạo kim quang, tiếp theo Long Đế Quan bị đập ra, còn lăn một vòng trên mặt đất, quang mang bên trên đã ảm đạm đi rất nhiều.
Vù.
Long Đế Quan lại bay lên, hóa thành một đạo lưu quang, hất văng hai võ giả Mệnh Luân cảnh, sau đó... Dùng tốc độ khủng bố bay về phía Lục Ly.
- Ha ha ha, cổ quan này là của bản thiếu!
Đỗ Luân mừng rỡ, trực tiếp từ trên phi thuyền thiết giáp bay ra, một Mệnh Luân ba tầng ngưng hiện, đột nhiên đánh tới Long Đế Quan.
Bùm!
Cổ quan bị đập lệch khỏi quỹ đạo, Mệnh Luân cũng bị hất văng ra, Lục Ly lại kinh hô:
- Mẹ nó, xui xẻo thế!
Lục Ly thầm hô đen quá, bởi vì cổ quan lúc này vừa hay hung hăng đập tới phương hướng sơn động nhỏ mà hắn đang ẩn thân, hắn mà không trốn thì sẽ bị nghiền thành thịt nát.
Sơn động quá nhỏ, Lục Ly trốn vào trong sơn động thì chỉ có đường chết. Hắn ngay lập tức phóng ra Nhiên Huyết Thần Kỹ, huyền lực vận chuyển, đồng thời còn phóng ra Di Hình Ảo Ảnh. Thân thể từ trong sơn động bắn ra, chạy vội ra xa xa.
Tốc độ phản ứng của hắn cũng coi như là nhanh, vừa bay đi, hoàng kim đó liền nặng nề đập vào sơn động. Sơn động đổ sập ầm ầm, đá vụn bay tứ tung, một nửa hoàng kim cổ quan đã cắm vào trong.
- Tốt quá!
Đỗ Luân ở cách đó không xa mừng rỡ, hét lớn với hai Mệnh Luân cảnh của Đỗ gia:
- Mau xuất thủ trấn áp, ta muốn đích thân lấy được nó, cổ quan này là của ta.
Hắn cưỡi Mệnh Luân bay vụt đến, hai thám báo của Đỗ gia đều phóng thích ra Mệnh Luân công kích hoàng kim cổ quan, ý đồ muốn đánh cổ quan cắm vào trong núi, khiến nó không thể bay đi được nữa.
Chương 413 Nhằm vào hắn
Ầm!
Ai ngờ cổ quan giống như có sinh mệnh bàn, nhanh chóng bắn ngược ra, va vào hai Mệnh Luân, sau đó lại bay ra xa xa.
Lục Ly đã bay đi được hơn một dặm, cảm thấy phía sau có tiếng gió phần phật, đột nhiên quay đầu lại nhìn thấy cổ quan bay đến, lập tức biến sắc, há miệng chửi to.
Cổ quan này hình như là nhằm vào hắn?
Nếu không thì sao lại khéo như vậy? Hai lần đều đập về phía hắn?
Thân thể hắn huyễn hóa ra mười mấy cái bóng, ở phía trước kéo ra một quỷ ảnh, ý đồ khiến cổ quan này phán đoán nhầm, nhằm tránh khỏi va chạm.
Nhưng mà.
Cổ quan lại đổi hướng, không ngờ vẫn lao tới chân thân của hắn. Lục Ly lúc này đã xác định được trăm phần trăm, cổ quan này là cố ý, hắn đã mơ hồ minh bạch một số chuyện.
Hai lần vừa rồi cũng không phải là trùng hợp, cổ quan có thể bay trốn chung quanh, khẳng định là bị yêu ma bên trong khống chế. Mà yêu ma này đã... Nhận ra hắn, muốn trả thù hắn, muốn giết chết hắn.
Trong Long Đế Trủng, yêu ma thiếu chút nữa thì khống chế Vũ Linh Hư, thanh thần binh đó cũng được rút ra. Chính là vì Lục Ly bảo Tiểu Bạch cắn đứt Hàn Thiết Cự Liên, mới khiến yêu ma không thành công, cuối cùng yêu ma đó còn khống chế Vũ Linh Hư đi trảm sát bọn Lục Ly Bạch Thu Tuyết.
Năng lực của lão yêu ma này đã đạt tới mức độ không thể tưởng tượng, Long Đế đã chết nhiều năm như vậy rồi, tàn hồn của hắn không ngờ vẫn chưa tán? Có thể nhận ra Lục Ly cũng là dễ hiểu.
Vào thời khắc mấu chốt, Lục Ly chỉ có thể cắn răng giơ quyền đầu hung hăng đấm tới cổ quan. Hắn thử con kiến lay trời, Mệnh Luân cũng không thể đánh bay hoàng kim cổ quan, hắn lại muốn một quyền đập bay.
Vù.
Tốc độ của Hoàng kim cổ quan đề thăng một phần, mang theo tiếng gió phần phật đột nhiên đánh tới Lục Ly. Quyền đầu của Lục Ly cũng mang theo tiếng gió phần phật đấm tới cổ quan.
Có điều...
Khi sắp va chạm, hai chân Lục Ly đột nhiên trượt một cái, sau đó cả người ngửa ra sau. Hoàng kim cổ quan xượt qua thân thể hắn, bắn về phía trước.
Hoàng kim cổ quan bay qua người hắn, Lục Ly thở hắt ra từng hơi, thầm nghĩ nguy hiểm thật, may mà hắn phản ứng nhanh, nếu không thì vừa rồi đã bị đụng chết rồi.
Vù.
Chỉ là hắn còn chưa thở xong, hoàng kim cổ quan đã đi rồi còn quay lại. Cổ quan này dừng lại trong không trung, sau đó căn bản không cần quay đầu, cứ thế bay ngược ra sau.
- Mẹ nó, vẫn chưa thôi à? Minh Vũ và Vũ Hóa Thần sao vẫn chưa về!
Lục Ly há miệng chửi to, hắn đảo mắt, bò dậy điên cuồng đào tẩu, chạy tới chỗ đám người Đỗ Luân, hy vọng mượn dùng đám người Đỗ Luân để tránh né đuổi giết.
Vù.
Nhưng mà, quang mang trên hoàng kim cổ quan đột nhiên sáng lên, tốc độ tăng nhanh thoắt cái đã đuổi kịp Lục Ly, đột nhiên đập mạnh vào lưng hắn.
Vào lúc sống còn, đầu óc Lục LY chuyển động rất nhanh, hắn cắn răng khống chế thân thể ngừng lại. Khi cổ quan bay vụt đến, hai chân hắn đột nhiên giậm mạnh xuống đất, cả người bay vụt lên, ý đồ muốn nhảy lên trên cổ quan để tránh thoát lần va chạm này.
Hắn tính rất chuẩn, lúc cổ quan bay tới vừa hay nhảy lên trên cổ quan, thành công tránh được sự va chạm của cổ quan.
Phù phù.
Hắn vừa thở được một hơi, một giây tiếp theo lại biến sắc. Bởi vì... Hàn Thiết Cự Liên xuyên qua bốn góc quan tài lại đột nhiên vung lên, như một cây roi nháy mắt đã cuốn lấy thân thể hắn, chói chặt toàn thân hắn giống như một cái bánh chưng thịt.
- A?
Đỗ Luân và hai thám báo của Đỗ gia ở Cách đó không xa chạy vội đến, vừa hay thấy một màn này. Ba người đều trợn tròn mắt, cổ quan này thành tinh à? Hay là dị thú biến thành? Không ngờ có thể sử dụng Hàn Thiết Cự Liên để trói người? Ba người nhìn nhau, không dám đến gần, vạn nhất ba người cũng bị trói lại thì sao?
- Vù!
Cổ quan lóe lên quang mang, mang theo Lục Ly hóa thành một đạo lưu quang bay đi xa xa. Đỗ Luân cuối cùng cũng có phản ứng, quát với hai thám báo:
- Nhanh đi bẩm báo cho gia gia của ta, nói Lục Ly bị cổ quan trói đi rồi.
Cảm quan của Đỗ Luân đối với Lục Ly rất kém, nhưng hắn biết rõ Đỗ Nhiễm coi trọng Lục Ly tới mức nào? Lục Ly bị trói đi vạn nhất xuất hiện bất trắc gì, gia gia hắn e là sẽ lột da hắn mất.
Vù vù.
Từng bóng người bay tới, đều là người của Tần gia. Mấy Bất Diệt cảnh cũng nhìn thấy một màn vừa rồi, nhưng lại không do dự nhiều, cưỡi Mệnh Luân đuổi theo hoàng kim cổ quan.
Bùm bùm bùm.
Chiến đấu ở xa xa cuối cùng cũng kết thúc, hai Quân Hầu cảnh của Tần gia đều bị đánh bay, miệng phun máu tươi. Một người huyết nhục mơ hồ, sắc mặt tái nhợt, hẳn là đã bị thương rất nặng.
Đỗ Nhiễm, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ từ trong sương đen bay ra, Đỗ Nhiễm lập tức tìm kiếm cổ quan, Minh Vũ thì lập tức nhìn tới nơi Lục Ly ẩn thân.
- Thiếu chủ đâu rồi?
Trong mắt Minh Vũ hàn quang lấp lánh, Vũ Hóa Thần thì giật nảy mình, vừa nhìn một cái sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi. Đỗ Nhiễm cũng giật mình, nhìn một cái liền biến sắc.
Vù.
Thám báo của Đỗ gia tới, một người từ xa đã hét lên:
- Trưởng lão, vị công tử đó bị xích sắt của cổ quan cuốn lấy, bay đến bên kia rồi.
Đỗ Nhiễm và Vũ Hóa Thần biến sắc, Minh Vũ thì ngay lập tức bay đi, cưỡi Bản Mệnh Châu, tốc độ đạt tới cực hạn.
- Đuổi theo.
Đỗ Nhiễm hét lớn một tiếng, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo, đồng thời gầm lên trong không trung:
- Lập tức truyền tin cho gia tộc, phái người ở phía trước chặn đường cổ quan, nhất định phải bảo đảm thiếu niên bị cổ quan cuốn lấy được bình an vô sự.
Đệ tử trực hệ của Lục gia!
Nếu xảy ra chuyện ở địa bàn của Đỗ gia, ngày sau khi Lục gia biết được, Đỗ gia e là sẽ tan thành mây khói.
Tốc độ phi hành của cổ quan rất nhanh, nhưng chắc không bằng Quân Hầu cảnh, nếu không thì vừa rồi đã sớm trốn đi rồi.
Nghĩ tới điểm này Đỗ Nhiễm, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần cũng bớt lo, lại nghĩ đến đây là địa bàn của Đỗ gia, trong thành trì cũng có truyền tống trận, cường giả của Đỗ gia rất nhanh sẽ tới nơi. Lục Ly vẫn có hy vọng được cứu về, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần lại đỡ lo hơn mấy phần.
Chương 414 Lục Ly mất tích rồi
Đương nhiên, đây đều là hai người tự an ủi mình.
Tốc độ của hai người đạt tới cực hạn, trong lòng cũng không ngừng hối hận, sớm biết vậy đã không nên để Lục Ly ở lại một mình.
Vũ Hóa Thần bị gieo Hồn trùng, không dám có lòng gây nguy hại tới Lục Ly, ngược lại hy vọng hắn đừng có gặp chuyện không may.
Nếu Lục Ly xảy ra chuyện, kịp luyện hóa ấn ký trong ngọc phù thì còn đỡ, nếu chưa luyện hóa mà đã chết, Hồn trùng trong óc hắn có thể sẽ bạo động, đến lúc đó hắn chết như thế nào cũng không biết.
Ba người vừa cầu nguyện vừa thầm tự trách, một đường đuổi theo.
Chuyện khiến ba người hoảng sợ đã xảy ra, bọn họ đuổi theo cả mấy trăm dặm, không ngờ vẫn không nhìn thấy cái bóng của hoàng kim cổ quan.
Thám báo của Đỗ gia không thể gạt người, hoặc là tốc độ của hoàng kim cổ quan đã đề thăng, còn nhanh hơn bọn họ nhiều. Hoặc hoàng kim cổ quan thay đổi phương hướng, nếu không thì không thể lại ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy.
Lại đuổi theo mấy chục dặm, phía trước có hai cường giả bay tới. Đỗ Nhiễm nhìn lướt qua, tim như triệt để chìm vào đáy cốc, bởi vì hai người phía trước là người của Đỗ gia.
Nếu người của Đỗ gia bay tới từ phương hướng này, vậy khẳng định không gặp được hoàng kim cổ quan, bọn họ đã mất dấu rồi.
Lục Ly mất tích rồi!
Tin tức truyền về Đỗ gia, Đỗ gia tộc trưởng sợ hãi, ngay lập tức truyền ra mệnh lệnh, triệu tập vô số võ giả truyền tống tới các thành trì phụ cận để tìm kiếm. Đồng thời ra lệnh cho mấy trăm gia tộc xung quanh toàn bộ đều ra khỏi thành tìm kiếm.
Nhất thời trong phạm vi mười vạn dặm ít nhất cũng xuất động trăm vạn võ giả, trong vô số thành trì phi thuyền thiết giáp bay lên trời, cả thế giới đều tìm Long Đế Quan và Lục Ly.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ thiếu chút nữa thì phát điên, ba người dùng tốc độ nhanh nhất bay lòng vòng ở phụ cận, tìm kiếm Long Đế Quan.
Chuyện khiến ba người hoảng sợ đã xảy ra, Đỗ gia phát động trăm vạn võ giả, mấy ngàn phi thuyền thiết giáp, tìm kiếm trong phạm vi mười vạn dặm xung quanh. Tìm suốt ba canh giờ, lại không có bất kỳ tin tức nào truyền về.
Lục Ly và Long Đế Quan giống như bốc hơi khỏi nhân gian!
Một khối quan tài lớn như vậy, một người đang sống sờ sờ sao có thể đột nhiên biến mất? Điều này không hợp với lẽ thường, kết quả này khiến Minh Vũ và Vũ Hóa Thần không thể chấp nhận.
Lục Ly vừa từ Bắc Mạc truyền tống đến Trung Châu, vừa bước vào thổ địa của Trung Châu lại mất tích? Vũ Hóa Thần lo Lục Ly chết rồi, Hồn trùng của hắn sẽ phát tác. Trong lòng Minh Vũ lại vô cùng áy náy và tự trách, nếu sau này gặp lại Lục Nhân Hoàng thì hắn nên ăn nói thế nào?
Đỗ gia lại phát động nhiều người hơn, phạm vi điều tra được mở rộng gấp trăm lần, bắt đầu tìm kiếm trong phạm vi mấy trăm vạn dặm. Long Đế Quan này không thể tự dưng mà bốc hơi, nhất định là lẩn trốn ở chỗ nào đó!
...
Trên thực tế!
Long Đế Quan đích xác đã trốn đi, trốn vào trong một sơn cốc nhỏ trên đường bọn Minh Vũ tìm kiếm.
Kỳ thật bọn Minh Vũ đã đi ngang qua nơi này, còn có vô số người tìm kiếm cũng đi ngang qua nơi này, nhưng không một ai hạ xuống sơn cốc nhỏ mà tra xét.
Hoặc là nói, không ai có thể nhìn thấy Long Đế Quan, cũng không nhìn thấy Lục Ly bị Hàn Thiết Cự Liên trên Long Đế Quan trói gô.
Lúc này, bên trên Long Đế Quan phù văn không ngừng lấp lánh, đồ văn thần bí trên vách quan tài cũng chạy quanh. Long Đế Quan không tỏa ra kim quang vạn trượng, mà là tỏa ra thanh quang mờ mờ, hình thành một vòng bảo hộ trong suốt có đường kính hơn mười mét.
Chính bởi vì vòng bảo hộ này, khiến Long Đế Quan giống như bốc hơi khỏi nhân gian, đừng nói là mắt, cho dù là thần niệm cũng không cảm ứng được.
Lục Ly còn bị Hàn Thiết Cự Liên cuốn lấy, lúc này trạng thái của hắn rất không tốt, trạng thái của Tiểu Bạch cũng không tiện.
Sau khi Lục Ly bị Hàn Thiết Cự Liên cuốn lấy, Tiểu Bạch lập tức chạy ra hộ chủ, muốn giúp Lục Ly cắn đứt Hàn Thiết Cự Liên. Có điều trên nắp quan tài lại vươn ra dây leo màu đen cuốn lấy Tiểu Bạch, dây leo này giống hệt với hắc đằng trên đỉnh Long Đế Sơn, chỉ khác nhau là dây leo nơi này có lục quang lưu chuyển.
Chính bởi vì những lục quang đó, Tiểu Bạch mới không ngừng giãy dụa, không ngừng cắn xé, nhưng cuối cùng vẫn không thể cắn đứt hắc đằng. Nó chỉ có thể không ngừng gào thét, lo lắng nhìn Lục Ly, phát ra những tiếng gầm thê lương. Tiếng gầm của nó cũng không thể truyền ra khỏi vòng bảo hộ màu xanh ở bên ngoài, cho nên nó có kêu thế nào cũng vô dụng.
Lục Ly thì càng không ổn hơn Tiểu Bạch.
Từng đạo lục quang trong Hàn Thiết Cự Liên màu đen đó lưu chuyển đến, không ngừng rót vào thân thể hắn.
Tính cảnh này giống hệt Vũ Linh Hư ngày đó, có điều Vũ Linh Hư flàtay cầm thần binh, yêu ma đó thông qua thần binh khống chế Vũ Linh Hư. Lúc này yêu ma rất rõ ràng là đang thông qua Hàn Thiết Cự Liên, vận dụng năng lượng đặc thù bắt đầu xâm nhập vào thân thể Lục Ly.
Nói chính xác hơn thì là xâm nhập thân thể và linh hồn của Lục Ly!
Lục Ly không thể động đậy, cơ nhục cả người lại lồi lên, toàn thân đều vặn vẹo, hai mắt lúc đỏ lúc đen, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, giống như một con dã thú bị nhốt, không ngừng phát ra tiếng gầm giận dữ.
Lục Ly cảm thấy rất rất thống khổ, thống khổ chưa từng có, bởi vì thống khổ lần này không chỉ là trên thân thể, mà còn cả ở trên linh hồn.
Những năng lượng màu xanh lục đó xâm nhập thân thể hắn, hắn cảm thấy toàn thân không còn bị hắn khống chế. Những năng lượng màu xanh lục đó đang không ngừng chiếm lấy thân thể hắn, hoặc là nói... đang cải tạo thân thể hắn, đang ma hóa thân thể hắn.
Thân thể vẫn là thứ yếu, linh hồn mới là căn bản!
Từng dòng năng lượng màu xanh lục giống như ngàn vạn lục châm (kim màu xanh lục) ùa vào trong Hồn Đàm của Lục Ly, Lục Ly cảm thấy Hồn Đàm bị một vạn lục châm không ngừng đâm. Loại thống khổ này không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt, giống như vạn tiễn xuyên tâm.
Năng lượng màu xanh lục tiến vào Hồn Đàm của hắn, Lục Ly cảm thấy Hồn Đàm của mình đang dần dần chìm đắm.
Chương 415 Thiếu niên lại kéo quan tài
Hồn Đàm từ ngoài vào trong, bị công chiếm từng chút từng chút, chậm rãi phóng ra lục quang. Hắn cảm thấy ý thức của mình dần dần trở nên không tỉnh táo, giống như bị người ta hạ mê dược, tuy nỗ lực muốn mở mắt ra, muốn làm gì đó, nhưng lại không làm được gì cả.
Sâu trong linh hồn của hắn truyền đến một loại kinh sợ.
Trong lòng hắn hiểu rất rõ, yêu ma đó đang cướp lấy thân thể và linh hồn của hắn, cũng chính là đoạt xá trong truyền thuyết.
Giống như Vũ Linh Hư, hắn có thể triệt để biến thành ma nô, mất đi bản thân, biến thành không có linh hồn, biến thành một cái xác không hồn.
Linh hồn của mình sẽ triệt để trầm luân, nhục thân bị một yêu ma khống chế, đây là một loại trạng thái đáng sợ cỡ nào? Thân thể là cha mẹ ban cho, giờ lại bị yêu ma chiếm đoạt?
Lục Ly hắn sẽ biến thành một yêu ma, đồ sát nhân loại cả thế giới, ăn sống thịt người? Bị vô số võ giả vô số nhân loại đuổi giết, cuối cùng bị loạn đao phân thây?
Lục Linh nghĩ tới nếu mình biến thành ác ma, cha mẹ mà ra ngoài, biết mình bị người ta loạn đao phân thây. Lục Ly lại thống khổ gào thét, dùng hết toàn lực mà giãy dụa, sắc mặt càng lúc càng khó coi và dữ tợn.
Lục Ly từ trên hoàng kim cổ quan lăn xuống, bởi vì thân thể bị Hàn Thiết Cự Liên trói chặt, cho nên hắn chỉ có thể lăn lộn trên mặt đất gần đó.
Quấn áo hắn tả tơi, tóc tai lộn xộn, không ngừng vặn vẹo thân thể, không ngừng ngửa mặt lên trời rít gào, lại giống như một con châu chấu bị dây thừng xuyên qua, có thế nào cũng không giãy ra được.
Thời gian từ từ trôi qua.
Năng lượng màu xanh lục cuồn cuộn không ngừng rót vào thân thể và linh hồn của Lục Ly, lực độ giãy dụa của Lục Ly càng lúc càng yếu. Tiếng hô càng lúc càng nhỏ, lục quang trên mặt và hồng quang trong mắt càng lúc càng thịnh.
Bên ngoài đã là nửa đêm, cách lúc hắn mất tích đã qua sáu canh giờ, ý thức tỉnh táo trong linh hồn Lục Ly đã yếu lắm rồi.
Đây còn là nhờ ý chí lực của hắn rất cường đại, nếu là một người bình thường, e là đã sớm ý thức trầm luân.
Đương nhiên, nhìn tình huống thì không tới một hai canh giờ nữa, ý thức của Lục Ly sẽ triệt để trầm luân, thân thể hắn sẽ bị yêu ma khống chế hoàn toàn.
Đúng lúc này!
Trong sơn cốc đột nhiên có mấy võ giả đi ngang qua, sơn cốc này vốn rất nhỏ, liếc một cái là có thể nhìn xuyên, trước kia võ giả thường thường khi đi qua chỉ liếc một cái là tiếp tục tiến về phía trước.
Có lẽ lúc này là nửa đêm, mấy võ giả này mệt rồi, không ngờ liền đi vào bên trong sơn cốc, dường như chuẩn bị nghỉ ngơi ở đây một lát.
- Bùm!
Một võ giả đang đi, đột nhiên cảm thấy phía trước xuất hiện một vách tường vô hình, hắn va vào vòng bảo hộ bên ngoài Long Đế Quan.
- Cái gì vậy?
Võ giả này kinh hãi, theo bản năng bắn ra một đạo huyền lực, tiếp theo vòng bảo hộ phía trước thanh quang đại thịnh, Long Đế Quan và Lục Ly liền lộ ra.
- Quan tài? Quan tài! Nơi đó có thiếu niên, tìm được rồi!
Mấy người này đều là thám báo của Đỗ gia, mấy người lập tức mừng rỡ kinh hô. Một người phản ứng nhanh, bay vụt lên sơn cốc, ném mạnh đạn tín hiệu trong tay lên không trung.
Bùm!
Đạn tín hiệu nổ ra trong không trung, giống như pháo hoa cực lớn, chiếu sáng phạm vi mấy chục dặm, kinh động người ở mấy trăm dặm gần đó.
- Gừ.
Phía dưới Lục Ly đột nhiên phát ra một tiếng tru như dã thú, tiếp theo thân thể từ dưới đất bò lên, Hàn Thiết Cự Liên đó không ngờ đã thả lỏng hắn ra.
Nhưng Lục Ly chẳng những trốn, ngược lại hai tay túm lấy Hàn Thiết Cự Liên, kéo hoàng kim cự quan mà đi.
Đêm tối như mực, một thiếu niên hai mắt đỏ ngầu, kéo một chiếc quan tài khổng lồ chạy như điên trong hoang dã. Cảnh này vô cùng quỷ mị, khiến mấy thám báo của Đỗ gia sợ tới mức không dám đuổi theo.
Đã tìm được quan tài và thiếu niên đó!
Tin tức này lập tức được truyền ra, Vũ Hóa Thần, Minh Vũ và Đỗ Nhiễm ngay lập tức chạy vội tới bên này. Rất nhiều trưởng lão, chấp sự, ngay cả đại trưởng lão của Đỗ gia cũng đều tự mình tới.
Đạn tín hiệu đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người, ít nhất có mấy vạn võ giả từ bốn phương tám hướng chen chúc ùa tới bên này. Đỗ gia đã treo thưởng rất cao, cứu được thiếu niên này sẽ được thưởng một ức huyền tinh.
Đỗ gia không công bố thân phận của Lục Ly, chỉ nói là một khách nhân của Đỗ gia, Lục Ly đã dặn dò không được tiết lộ thân phận của hắn.
Phương hướng Lục Ly kéo quan tài đi, rất nhanh có một đám võ giả xông tới. Lục Ly lại mắt đỏ rực tiếp tục tiến về phía trước, trên Hàn Thiết Cự Liên phía sau hắn lục quang lấp lánh, vẫn không ngừng có năng lượng màu xanh lục rót vào trong cơ thể hắn.
Lục Ly thỉnh thoảng lại phát ra bị tiếng rống to giống như dã thú, Tiểu Bạch bị hắc đằng trên cổ quan phía sau cuốn lấy cũng rống theo. Tiểu Bạch vô cùng lo lắng nhìn Lục Ly, bởi vì nó cảm giác được Lục Ly lúc này không còn giống chủ nhân lúc trước.
Trên thực tế, lúc này Lục Ly kéo quan tài tiến về phía trước, đích xác không phải bổn ý của hắn. Thân thể hắn đã không còn do hắn khống chế, hoàn toàn là bị yêu ma đó khống chế.
Long Đế Quan bị người ta phát hiện, yêu ma biết rất nhiều cường giả khẳng định sẽ lập tức vây tới. Cho nên hắn chỉ có thể trốn, về phần... Vì sao không khống chế Long Đế Quan bay đi giống như lúc trước, ngược lại đi khống chế Lục Ly kéo quan tài, vậy thì không biết được.
Có điều...
Từ tốc độ tiến về phía trước của Lục Ly lúc này cho thấy, dường như có thể nhìn ra một tia manh mối.
Bởi vì tốc độ chạy của Lục Ly căn bản không phải là tốc độ của chính hắn trước kia, mà là nhanh hơn mấy chục lần. Lúc này tốc độ đã đạt tới một mức độ không thể tưởng tượng, đã có thể sánh bằng tốc độ của cường giả Bất Diệt cảnh hậu kỳ cưỡi Mệnh Luân.
Theo lẽ thường để suy đoán, đây căn bản là chuyện không thể.
Bởi vì một võ giả dựa vào nhục thân và huyền lực thì rất khó đạt tới tốc độ như vậy, trừ phi là cường giả từ Quân Hầu cảnh trở lên, huyền lực hùng hậu cường thịnh, nhục thân cũng thiên chuy bách luyện, mới có thể đạt tới tốc độ khủng bố như vậy.
Vù.
Phía đông lại vang lên hai tiếng xé gió, tiếp theo hai điểm đen không ngừng phóng to, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ lập tức như lâm đại địch, bởi vì đó là hai cường giả Quân Hầu cảnh.
Hai đạo thần niệm quét tới, lại lập tức biến mất, hai cường giả Quân Hầu cảnh đó vòng qua bên cạnh, bay về phía tây.
- Tần Cương? Tần Dư?
Đỗ Nhiễm càng tò mò hơn, vùng phụ cận chính là địa bàn của Đỗ gia, người của Tần gia sao lại tự dưng chạy đến đây.
Ầm!
Ngoài ngàn dặm phía tây, một đạn tín hiệu cực lớn phá không bay lên, nổ tung trên trời. Đỗ Nhiễm biến sắc, kinh hô:
- Đây là tín hiệu cầu viện khẩn cấp của Đỗ gia chúng ta, đã xảy ra chuyện gì rồi!
Loại đạn tín hiệu này dưới tình huống bình thường sẽ không được phóng ra, khẳng định là có đại sự xảy ra, người Đỗ gia nhìn thấy đạn tín hiệu này phải lập tức chạy tới.
Đỗ Nhiễm có chút rối rắm, Lục Ly vẫn còn ở đây, nhiệm vụ của hắn là đưa Lục Ly tới Hàm Thành, vạn nhất dẫn theo Lục Ly lại phát sinh bất ngờ gì thì sao? Chỉ là bên kia đã phóng ra tín hiệu cầu viện, Đỗ Nhiễm lại rất lo lắng.
Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Đỗ đại nhân, đi xem thế nào. Ở địa bàn của Đỗ gia các ngươi thì có thể xảy ra chuyện gì chứ? Cùng lắm thì chúng ta không tới quá gần là được.
- Tốt.
Đỗ Nhiễm nghĩ nghĩ một chút, ở địa bàn Đỗ gia đích xác khó xảy ra chuyện. Hắn lập tức khống chế phi thuyền thiết giáp phá không mà đi, hơn nữa tốc độ đạt tới cực hạn, hóa thành một đạo lưu tinh bay về phía tây.
Tốc độ của phi thuyền thiết giáp rất nhanh, cự ly ngàn dặm trong thời gian hai nén hương là tới. Còn chưa tới gần địa điểm phát ra tín hiệu, phía dưới đã hai bóng người bay lên, Đỗ Nhiễm nhìn lướt qua nói:
- Là thám báo của Đỗ gia chúng ta.
Hai võ giả Mệnh Luân cảnh bay lên, quỳ một gối nói:
- Tham kiến Thập nhị trường lão, tham kiến mấy vị đại nhân.
- Đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại phóng thích tín hiệu cầu viện khẩn cấp?
Đỗ Nhiễm hỏi.
Một thám báo trả lời:
Trong núi bên kia xuất hiện một khối hoàng kim cổ quan (quan tài cổ hoàng kim), trên cổ quan còn cắm một thanh binh khí Thánh cấp, bên trong chắc có trọng bảo. Người Tần gia phát hiện trước, lúc này đang chuẩn bị cướp đoạt, cho nên chúng ta triệu tập cường giả gia tộc tới đoạt lại.
- Hoàng kim cổ quan ? Bên trên còn cắm một thanh thần binh ?
Trong mắt Lục Ly lóe lên tinh mang, sau đó vẻ mặt trở nên kinh ngạc, đây không phải là Long Đế Quan từ trong Long Đế Trủng bay ra chứ?
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần chưa bao giờ thấy Long Đế Quan, Vũ Linh Hư chết rồi, Vũ Hóa Thần không có tình báo trong Long Đế Trủng, Minh Vũ thì không quá quan tâm tới việc này.
Cho nên hai người không có phản ứng quá lớn, Lục Ly thì trong lòng lại như có lửa đốt, yêu ma đó từng nói, tàng bảo của Long Đế đều ở trong cổ quan. Tàng bảo một đời Bắc Mạc Đại Đế, bên trong không dám nói là nhiều, nhưng trăm ức huyền tinh thì chắc vẫn có chứ?
Lục Ly ở trên Long Đế Quan có được một cái giới chỉ, trong giới chỉ đó có ba mươi sáu gốc Linh Tài, còn có sáu gốc Thăng Long Thảo. Sáu gốc Thăng Long Thảo này đã có giá năm mươi sáu mươi ức huyền tinh, trong Long Đế Quan nói như thế nào thì ít nhất cũng phải có bảo vật giá trị trăm ức huyền tinh chứ?
Lục Ly hiện tại thiếu nhất là huyền tinh, nếu có huyền tinh thì hắn có thể một đường truyền tống, có thể trong một hai tháng tới Thần Khải Vực, cũng sẽ vô cùng an toàn. Thành trì trong Trung Châu bình thường đều không cho phép động võ, ở trong thành không ngừng truyền tống sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Trong lòng Lục Ly khẽ động, hỏi:
- Hoàng kim cổ quan? Là bộ dạng gì?
Thám báo nhìn Đỗ Nhiễm một cái, người sau gật đầu, thám báo liền giải thích:
- Quan tài đó rất khí phái, dài mười mét, độ rộng và độ cao khoảng hai mét. Trên bốn góc còn có Hàn Thiết Cự Liên (xích to bằng hàn thiết), toàn thân màu hoàng kim, chắc là từ hoàng kim đúc thành. Còn có rất nhiều phù văn, đồ án, trên nắp quan tài cắm một thanh chiến đao cực lớn, rõ ràng là thần binh Thánh cấp.
- Quả nhiên!
Hình dung của Thám báo giống hệt với Long Đế Quan mà Lục Ly đã từng nhìn thấy, có thể xác định chắc chắn. Lục Ly Lục Ly khó hiểu là, Long Đế Quan từ Long Đế Trủng bay đi, vì sao lại bay đến Trung Châu? Chẳng lẽ là yêu ma đó khống chế?
Phi thuyền thiết giáp tiếp tục bay về phía trước, Lục Ly không hỏi nhiều, chỉ nhìn phía trước. Đỗ Nhiễm lại hỏi một chút tình huống bên đó, biết được đã truyền tin về, cường giả của Đỗ gia sau khi thấy sẽ đến tiếp viện, Đỗ Nhiễm mới yên tâm.
Lại phi hành về phía trước mấy chục dặm, xa xa đột nhiên nhìn thấy có vô số bóng người, trên bầu trời khắp nơi đều là người, bay lượn đầy trời, đều chắn trước một khối hoàng kim cổ quan cực lớn.
Lục Ly nhìn lướt qua, lập tức xác định là Long Đế Quan. Lúc này quan tài đó không ngờ giống như có sinh mệnh, xông trái lao phải, tốc độ vô cùng khủng bố. Không ngừng đẩy các võ giả Mệnh Luân cảnh, Bất Diệt cảnh ra, gian nan phá vây.
- Ặc?
Trong mắt Đỗ Nhiễm hiện lên một tia nghi hoặc, có điều sắc mặt lại trở nên hồng nhuận, cổ quan này quỷ dị như vậy, bên trong khẳng định có trọng bảo.
- Tần Cương, Tần Dư?
Nhìn lướt qua Đỗ Nhiễm ở bên cạnh, thấy hắn đang nhíu mày, trên bầu trời lúc này đều là người của Tần gia, vừa rồi hai Quân Hầu cảnh của Tần gia đã tới, đều đang thi triển thủ đoạn muốn trấn áp hoàng kim cổ quan. Bên hắn chỉ có một Quân Hầu cảnh, nếu như đi tranh đoạt, không khỏi sẽ chịu thiệt.
- Gia gia, mau xuất thủ đi, nếu không đợi lát nữa cổ quan sẽ bị đoạt mất.
Đỗ Luân đã sớm đi ra, nhìn thấy Tần Cương đang không ngừng đánh ra từng đại thủ ấn về phía hoàng kim cổ quan, lập tức có chút quýnh lên. Nếu cổ quan bị Tần Cương thu vào không gian giới, cho dù người của Đỗ gia đến cũng không tiện tranh đoạt.
Lục Ly nhìn ra sự rối rắm của Đỗ Nhiễm, đột nhiên mở miệng nói:
- Đỗ đại nhân, ta có thể phái hai người giúp ngươi. Có điều... Bảo vật trong cổ quan này ta muốn một nửa.
Chương 412 Vì sao không?
Vũ Hóa Thần là Quân Hầu cảnh trung kỳ, Minh Vũ cảm ngộ được thế, cộng thêm Đỗ Nhiễm, chắc có thể thoải mái trấn áp hai Quân Hầu cảnh của Tần gia.
Bảo vật trong Long Đế Quan có giá trị ít nhất hơn trăm ức huyền tinh, một nửa cũng đã đủ để Lục Ly truyền tống tới Thần Khải Vực. Nơi này là địa bàn của Đỗ gia, hậu quả tất nhiên có Đỗ gia đi giải quyết, Lục Ly vì sao không làm?
Đỗ Nhiễm còn chưa nói gì, Đỗ Luân lại lập tức cười rộ lên:
- Một nửa? Ngươi dựa vào cái gì, cho rằng Đỗ gia chúng ta không có cường giả à?
Bốp.
Đỗ Nhiễm tát Đỗ Luân bay vào trong khoang thuyền, sau đó lạnh lùng khiển trách:
- Còn dám vô lễ với Lục công tử, trở về nhốt ngươi mười năm.
Vẻ mặt Đỗ Luân đầy ủy khuất, lại không dám nói thêm gì. Đỗ Nhiễm áy náy chắp tay với Lục Ly, nói:
- Xin lỗi Lục công tử, là ta không dạy dỗ tốt, trở về ta sẽ phạt nặng hắn. Một nửa quá nhiều, ta làm chủ, chỉ cần giành được cổ quan đó, bảo vật bên trong các ngươi cứ lấy sáu thành.
- Sáu thành?
Lục Ly không ngờ Đỗ Nhiễm lại khách khí như vậy, muốn cho hắn tận sáu thành? Hiện tại cũng không phải lúc nói những điều này, Lục Ly nhìn Vũ Hóa Thần và Minh Vũ:
- Các ngươi đi hỗ trợ, giành lấy cổ quan đó.
- Thiếu chủ...
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần đều không nhúc nhích, tình huống xung quanh đã loạn như vậy, bọn họ lo lắng để lại Lục Ly một mình ở đây. Vạn nhất bị người ta giết, hoặc là bị ngộ sát thì sao?
Lục Ly mỉm cười, chỉ vào sơn mạch phía dưới, nói:
- Đừng lo lắng, ta và Đỗ Luân sẽ trốn vào trong núi, ở đây không phải cũng có hai thám báo của Đỗ gia sao? Các ngươi giành lấy cổ quan rồi lập tức dẫn ta đi là được, ở địa bàn của Đỗ gia, người Tần gia thực sự dám xằng bậy chắc?
Đỗ Nhiễm nghĩ nghĩ một chút cũng thấy có lý, người của Tần gia dám cướp cổ quan, nhưng khẳng định không dám giết người của Đỗ gia. Hắn gật đầu với Vũ Hóa Thần và Minh Vũ, dặn dò thám báo vài câu rồi bay lên trời.
- Thiếu chủ cẩn thận một chút.
Thấy Lục Ly kiên trì, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần cũng phá không mà đi. Lục Ly nhìn Đỗ Luân, bay xuống dưới, tìm một sơn động kín đáo rồi trốn đi, tựa vào cửa động nhìn ra xung quanh xa xa.
Đỗ Luân lại không xuống, hắn bị Đỗ Nhiễm tát cho một cái, trong lòng đang rất hận Lục Ly, sao có thể ở cùng với Lục Ly.
Hai thám báo Mệnh Luân cảnh của Đỗ gia cũng không dám lơ là, một người đi theo một Lục Ly, một người đi theo Đỗ Luân.
- Đỗ Nhiễm, cút ngay! Đây là chúng ta phát hiện trước!
Xa xa truyền đến một tiếng quát lớn, hẳn là Quân Hầu cảnh của Tần gia. Bọn họ thấy sắp có thể lấy được Long Đế Quan, sao có thể trơ mắt nhìn bị Đỗ Nhiễm cướp đi.
- Ha ha ha!
Đỗ Nhiễm cười ha hả, đáp lại:
- Tần Cương, đây chính là địa bàn của Đỗ gia chúng ta. Bất kỳ một bảo vật nào xuất hiện cũng đều là của Đỗ gia, các ngươi to gan dám tranh giành, đây là muốn khai chiến với Đỗ gia chúng ta à? Động thủ!
Bản Mệnh Châu của Đỗ Nhiễm đột nhiên biến to, bên trên đột nhiên tỏa ra sương đen cuồn cuộn, sương đen đó lập tức che phủ không gian lân cận. Sương đen đen đậm như mực, lập tức bao phủ người xung quanh, giống như miệng của một con cự thú, nuốt sống mọi người.
Long Đế Quan vốn đang tỏa ra kim quang vạn trượng, lúc này không ngờ lại một chút quang mang cũng không còn, chỉ có những tiếng kinh hô từ bên trong truyền đến, còn xen lẫn với những tiếng nổ mạnh.
- Đây là áo nghĩa gì?
Lục Ly rất ngạc nhiên, hỏi thám báo ở cách đó không xa. Thám báo giải thích:
- Đây là Mê Ảm Áo Nghĩa của Đỗ Nhiễm trưởng lão, là Hắc Ám Áo Nghĩa tứ phẩm dung hợp với một loại bí thuật đặc thù mà thành, được hắn đặt tên là Mê Ảm Áo Nghĩa. Nếu bị nhốt ở bên trong, người cấp bậc thấp hơn hắn căn bản không thoát ra được.
- Lợi hại!
Lục Ly thầm cảm khái không thôi, tuy đã kiến thức rất nhiều loại áo nghĩa, nhưng vẫn cảm thấy khiếp đảm trước sự cường đại của cường giả chân chính, thực lực của hắn vẫn quá thấp.
Sương đen rất nhanh liền lan ra, đã bao phủ phạm vi vài dặm, rất nhiều người ở gần đều bị bao phủ. Bên trong không ngừng truyền đến những tiếng nổ mạnh, chắc là Đỗ Nhiễm, Vũ Hóa Thần, Minh Vũ đang khai chiến với hai Quân Hầu cảnh của Tần gia.
- Nhất định phải lấy được.
Lục Ly thầm cầu nguyện, có được Long Đế Quan thì hắn có thể được chia rất nhiều huyền tinh, tới Thần Khải Thành cũng thoải mái hơn rất nhiều.
- Đó là gì thế? Ơ? Long Đế Quan sao lại bay ra rồi!
Một lát sau, xa xa đột nhiên hiện lên một đạo kim quang, tiếp theo Long Đế Quan bị đập ra, còn lăn một vòng trên mặt đất, quang mang bên trên đã ảm đạm đi rất nhiều.
Vù.
Long Đế Quan lại bay lên, hóa thành một đạo lưu quang, hất văng hai võ giả Mệnh Luân cảnh, sau đó... Dùng tốc độ khủng bố bay về phía Lục Ly.
- Ha ha ha, cổ quan này là của bản thiếu!
Đỗ Luân mừng rỡ, trực tiếp từ trên phi thuyền thiết giáp bay ra, một Mệnh Luân ba tầng ngưng hiện, đột nhiên đánh tới Long Đế Quan.
Bùm!
Cổ quan bị đập lệch khỏi quỹ đạo, Mệnh Luân cũng bị hất văng ra, Lục Ly lại kinh hô:
- Mẹ nó, xui xẻo thế!
Lục Ly thầm hô đen quá, bởi vì cổ quan lúc này vừa hay hung hăng đập tới phương hướng sơn động nhỏ mà hắn đang ẩn thân, hắn mà không trốn thì sẽ bị nghiền thành thịt nát.
Sơn động quá nhỏ, Lục Ly trốn vào trong sơn động thì chỉ có đường chết. Hắn ngay lập tức phóng ra Nhiên Huyết Thần Kỹ, huyền lực vận chuyển, đồng thời còn phóng ra Di Hình Ảo Ảnh. Thân thể từ trong sơn động bắn ra, chạy vội ra xa xa.
Tốc độ phản ứng của hắn cũng coi như là nhanh, vừa bay đi, hoàng kim đó liền nặng nề đập vào sơn động. Sơn động đổ sập ầm ầm, đá vụn bay tứ tung, một nửa hoàng kim cổ quan đã cắm vào trong.
- Tốt quá!
Đỗ Luân ở cách đó không xa mừng rỡ, hét lớn với hai Mệnh Luân cảnh của Đỗ gia:
- Mau xuất thủ trấn áp, ta muốn đích thân lấy được nó, cổ quan này là của ta.
Hắn cưỡi Mệnh Luân bay vụt đến, hai thám báo của Đỗ gia đều phóng thích ra Mệnh Luân công kích hoàng kim cổ quan, ý đồ muốn đánh cổ quan cắm vào trong núi, khiến nó không thể bay đi được nữa.
Chương 413 Nhằm vào hắn
Ầm!
Ai ngờ cổ quan giống như có sinh mệnh bàn, nhanh chóng bắn ngược ra, va vào hai Mệnh Luân, sau đó lại bay ra xa xa.
Lục Ly đã bay đi được hơn một dặm, cảm thấy phía sau có tiếng gió phần phật, đột nhiên quay đầu lại nhìn thấy cổ quan bay đến, lập tức biến sắc, há miệng chửi to.
Cổ quan này hình như là nhằm vào hắn?
Nếu không thì sao lại khéo như vậy? Hai lần đều đập về phía hắn?
Thân thể hắn huyễn hóa ra mười mấy cái bóng, ở phía trước kéo ra một quỷ ảnh, ý đồ khiến cổ quan này phán đoán nhầm, nhằm tránh khỏi va chạm.
Nhưng mà.
Cổ quan lại đổi hướng, không ngờ vẫn lao tới chân thân của hắn. Lục Ly lúc này đã xác định được trăm phần trăm, cổ quan này là cố ý, hắn đã mơ hồ minh bạch một số chuyện.
Hai lần vừa rồi cũng không phải là trùng hợp, cổ quan có thể bay trốn chung quanh, khẳng định là bị yêu ma bên trong khống chế. Mà yêu ma này đã... Nhận ra hắn, muốn trả thù hắn, muốn giết chết hắn.
Trong Long Đế Trủng, yêu ma thiếu chút nữa thì khống chế Vũ Linh Hư, thanh thần binh đó cũng được rút ra. Chính là vì Lục Ly bảo Tiểu Bạch cắn đứt Hàn Thiết Cự Liên, mới khiến yêu ma không thành công, cuối cùng yêu ma đó còn khống chế Vũ Linh Hư đi trảm sát bọn Lục Ly Bạch Thu Tuyết.
Năng lực của lão yêu ma này đã đạt tới mức độ không thể tưởng tượng, Long Đế đã chết nhiều năm như vậy rồi, tàn hồn của hắn không ngờ vẫn chưa tán? Có thể nhận ra Lục Ly cũng là dễ hiểu.
Vào thời khắc mấu chốt, Lục Ly chỉ có thể cắn răng giơ quyền đầu hung hăng đấm tới cổ quan. Hắn thử con kiến lay trời, Mệnh Luân cũng không thể đánh bay hoàng kim cổ quan, hắn lại muốn một quyền đập bay.
Vù.
Tốc độ của Hoàng kim cổ quan đề thăng một phần, mang theo tiếng gió phần phật đột nhiên đánh tới Lục Ly. Quyền đầu của Lục Ly cũng mang theo tiếng gió phần phật đấm tới cổ quan.
Có điều...
Khi sắp va chạm, hai chân Lục Ly đột nhiên trượt một cái, sau đó cả người ngửa ra sau. Hoàng kim cổ quan xượt qua thân thể hắn, bắn về phía trước.
Hoàng kim cổ quan bay qua người hắn, Lục Ly thở hắt ra từng hơi, thầm nghĩ nguy hiểm thật, may mà hắn phản ứng nhanh, nếu không thì vừa rồi đã bị đụng chết rồi.
Vù.
Chỉ là hắn còn chưa thở xong, hoàng kim cổ quan đã đi rồi còn quay lại. Cổ quan này dừng lại trong không trung, sau đó căn bản không cần quay đầu, cứ thế bay ngược ra sau.
- Mẹ nó, vẫn chưa thôi à? Minh Vũ và Vũ Hóa Thần sao vẫn chưa về!
Lục Ly há miệng chửi to, hắn đảo mắt, bò dậy điên cuồng đào tẩu, chạy tới chỗ đám người Đỗ Luân, hy vọng mượn dùng đám người Đỗ Luân để tránh né đuổi giết.
Vù.
Nhưng mà, quang mang trên hoàng kim cổ quan đột nhiên sáng lên, tốc độ tăng nhanh thoắt cái đã đuổi kịp Lục Ly, đột nhiên đập mạnh vào lưng hắn.
Vào lúc sống còn, đầu óc Lục LY chuyển động rất nhanh, hắn cắn răng khống chế thân thể ngừng lại. Khi cổ quan bay vụt đến, hai chân hắn đột nhiên giậm mạnh xuống đất, cả người bay vụt lên, ý đồ muốn nhảy lên trên cổ quan để tránh thoát lần va chạm này.
Hắn tính rất chuẩn, lúc cổ quan bay tới vừa hay nhảy lên trên cổ quan, thành công tránh được sự va chạm của cổ quan.
Phù phù.
Hắn vừa thở được một hơi, một giây tiếp theo lại biến sắc. Bởi vì... Hàn Thiết Cự Liên xuyên qua bốn góc quan tài lại đột nhiên vung lên, như một cây roi nháy mắt đã cuốn lấy thân thể hắn, chói chặt toàn thân hắn giống như một cái bánh chưng thịt.
- A?
Đỗ Luân và hai thám báo của Đỗ gia ở Cách đó không xa chạy vội đến, vừa hay thấy một màn này. Ba người đều trợn tròn mắt, cổ quan này thành tinh à? Hay là dị thú biến thành? Không ngờ có thể sử dụng Hàn Thiết Cự Liên để trói người? Ba người nhìn nhau, không dám đến gần, vạn nhất ba người cũng bị trói lại thì sao?
- Vù!
Cổ quan lóe lên quang mang, mang theo Lục Ly hóa thành một đạo lưu quang bay đi xa xa. Đỗ Luân cuối cùng cũng có phản ứng, quát với hai thám báo:
- Nhanh đi bẩm báo cho gia gia của ta, nói Lục Ly bị cổ quan trói đi rồi.
Cảm quan của Đỗ Luân đối với Lục Ly rất kém, nhưng hắn biết rõ Đỗ Nhiễm coi trọng Lục Ly tới mức nào? Lục Ly bị trói đi vạn nhất xuất hiện bất trắc gì, gia gia hắn e là sẽ lột da hắn mất.
Vù vù.
Từng bóng người bay tới, đều là người của Tần gia. Mấy Bất Diệt cảnh cũng nhìn thấy một màn vừa rồi, nhưng lại không do dự nhiều, cưỡi Mệnh Luân đuổi theo hoàng kim cổ quan.
Bùm bùm bùm.
Chiến đấu ở xa xa cuối cùng cũng kết thúc, hai Quân Hầu cảnh của Tần gia đều bị đánh bay, miệng phun máu tươi. Một người huyết nhục mơ hồ, sắc mặt tái nhợt, hẳn là đã bị thương rất nặng.
Đỗ Nhiễm, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ từ trong sương đen bay ra, Đỗ Nhiễm lập tức tìm kiếm cổ quan, Minh Vũ thì lập tức nhìn tới nơi Lục Ly ẩn thân.
- Thiếu chủ đâu rồi?
Trong mắt Minh Vũ hàn quang lấp lánh, Vũ Hóa Thần thì giật nảy mình, vừa nhìn một cái sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi. Đỗ Nhiễm cũng giật mình, nhìn một cái liền biến sắc.
Vù.
Thám báo của Đỗ gia tới, một người từ xa đã hét lên:
- Trưởng lão, vị công tử đó bị xích sắt của cổ quan cuốn lấy, bay đến bên kia rồi.
Đỗ Nhiễm và Vũ Hóa Thần biến sắc, Minh Vũ thì ngay lập tức bay đi, cưỡi Bản Mệnh Châu, tốc độ đạt tới cực hạn.
- Đuổi theo.
Đỗ Nhiễm hét lớn một tiếng, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo, đồng thời gầm lên trong không trung:
- Lập tức truyền tin cho gia tộc, phái người ở phía trước chặn đường cổ quan, nhất định phải bảo đảm thiếu niên bị cổ quan cuốn lấy được bình an vô sự.
Đệ tử trực hệ của Lục gia!
Nếu xảy ra chuyện ở địa bàn của Đỗ gia, ngày sau khi Lục gia biết được, Đỗ gia e là sẽ tan thành mây khói.
Tốc độ phi hành của cổ quan rất nhanh, nhưng chắc không bằng Quân Hầu cảnh, nếu không thì vừa rồi đã sớm trốn đi rồi.
Nghĩ tới điểm này Đỗ Nhiễm, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần cũng bớt lo, lại nghĩ đến đây là địa bàn của Đỗ gia, trong thành trì cũng có truyền tống trận, cường giả của Đỗ gia rất nhanh sẽ tới nơi. Lục Ly vẫn có hy vọng được cứu về, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần lại đỡ lo hơn mấy phần.
Chương 414 Lục Ly mất tích rồi
Đương nhiên, đây đều là hai người tự an ủi mình.
Tốc độ của hai người đạt tới cực hạn, trong lòng cũng không ngừng hối hận, sớm biết vậy đã không nên để Lục Ly ở lại một mình.
Vũ Hóa Thần bị gieo Hồn trùng, không dám có lòng gây nguy hại tới Lục Ly, ngược lại hy vọng hắn đừng có gặp chuyện không may.
Nếu Lục Ly xảy ra chuyện, kịp luyện hóa ấn ký trong ngọc phù thì còn đỡ, nếu chưa luyện hóa mà đã chết, Hồn trùng trong óc hắn có thể sẽ bạo động, đến lúc đó hắn chết như thế nào cũng không biết.
Ba người vừa cầu nguyện vừa thầm tự trách, một đường đuổi theo.
Chuyện khiến ba người hoảng sợ đã xảy ra, bọn họ đuổi theo cả mấy trăm dặm, không ngờ vẫn không nhìn thấy cái bóng của hoàng kim cổ quan.
Thám báo của Đỗ gia không thể gạt người, hoặc là tốc độ của hoàng kim cổ quan đã đề thăng, còn nhanh hơn bọn họ nhiều. Hoặc hoàng kim cổ quan thay đổi phương hướng, nếu không thì không thể lại ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy.
Lại đuổi theo mấy chục dặm, phía trước có hai cường giả bay tới. Đỗ Nhiễm nhìn lướt qua, tim như triệt để chìm vào đáy cốc, bởi vì hai người phía trước là người của Đỗ gia.
Nếu người của Đỗ gia bay tới từ phương hướng này, vậy khẳng định không gặp được hoàng kim cổ quan, bọn họ đã mất dấu rồi.
Lục Ly mất tích rồi!
Tin tức truyền về Đỗ gia, Đỗ gia tộc trưởng sợ hãi, ngay lập tức truyền ra mệnh lệnh, triệu tập vô số võ giả truyền tống tới các thành trì phụ cận để tìm kiếm. Đồng thời ra lệnh cho mấy trăm gia tộc xung quanh toàn bộ đều ra khỏi thành tìm kiếm.
Nhất thời trong phạm vi mười vạn dặm ít nhất cũng xuất động trăm vạn võ giả, trong vô số thành trì phi thuyền thiết giáp bay lên trời, cả thế giới đều tìm Long Đế Quan và Lục Ly.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ thiếu chút nữa thì phát điên, ba người dùng tốc độ nhanh nhất bay lòng vòng ở phụ cận, tìm kiếm Long Đế Quan.
Chuyện khiến ba người hoảng sợ đã xảy ra, Đỗ gia phát động trăm vạn võ giả, mấy ngàn phi thuyền thiết giáp, tìm kiếm trong phạm vi mười vạn dặm xung quanh. Tìm suốt ba canh giờ, lại không có bất kỳ tin tức nào truyền về.
Lục Ly và Long Đế Quan giống như bốc hơi khỏi nhân gian!
Một khối quan tài lớn như vậy, một người đang sống sờ sờ sao có thể đột nhiên biến mất? Điều này không hợp với lẽ thường, kết quả này khiến Minh Vũ và Vũ Hóa Thần không thể chấp nhận.
Lục Ly vừa từ Bắc Mạc truyền tống đến Trung Châu, vừa bước vào thổ địa của Trung Châu lại mất tích? Vũ Hóa Thần lo Lục Ly chết rồi, Hồn trùng của hắn sẽ phát tác. Trong lòng Minh Vũ lại vô cùng áy náy và tự trách, nếu sau này gặp lại Lục Nhân Hoàng thì hắn nên ăn nói thế nào?
Đỗ gia lại phát động nhiều người hơn, phạm vi điều tra được mở rộng gấp trăm lần, bắt đầu tìm kiếm trong phạm vi mấy trăm vạn dặm. Long Đế Quan này không thể tự dưng mà bốc hơi, nhất định là lẩn trốn ở chỗ nào đó!
...
Trên thực tế!
Long Đế Quan đích xác đã trốn đi, trốn vào trong một sơn cốc nhỏ trên đường bọn Minh Vũ tìm kiếm.
Kỳ thật bọn Minh Vũ đã đi ngang qua nơi này, còn có vô số người tìm kiếm cũng đi ngang qua nơi này, nhưng không một ai hạ xuống sơn cốc nhỏ mà tra xét.
Hoặc là nói, không ai có thể nhìn thấy Long Đế Quan, cũng không nhìn thấy Lục Ly bị Hàn Thiết Cự Liên trên Long Đế Quan trói gô.
Lúc này, bên trên Long Đế Quan phù văn không ngừng lấp lánh, đồ văn thần bí trên vách quan tài cũng chạy quanh. Long Đế Quan không tỏa ra kim quang vạn trượng, mà là tỏa ra thanh quang mờ mờ, hình thành một vòng bảo hộ trong suốt có đường kính hơn mười mét.
Chính bởi vì vòng bảo hộ này, khiến Long Đế Quan giống như bốc hơi khỏi nhân gian, đừng nói là mắt, cho dù là thần niệm cũng không cảm ứng được.
Lục Ly còn bị Hàn Thiết Cự Liên cuốn lấy, lúc này trạng thái của hắn rất không tốt, trạng thái của Tiểu Bạch cũng không tiện.
Sau khi Lục Ly bị Hàn Thiết Cự Liên cuốn lấy, Tiểu Bạch lập tức chạy ra hộ chủ, muốn giúp Lục Ly cắn đứt Hàn Thiết Cự Liên. Có điều trên nắp quan tài lại vươn ra dây leo màu đen cuốn lấy Tiểu Bạch, dây leo này giống hệt với hắc đằng trên đỉnh Long Đế Sơn, chỉ khác nhau là dây leo nơi này có lục quang lưu chuyển.
Chính bởi vì những lục quang đó, Tiểu Bạch mới không ngừng giãy dụa, không ngừng cắn xé, nhưng cuối cùng vẫn không thể cắn đứt hắc đằng. Nó chỉ có thể không ngừng gào thét, lo lắng nhìn Lục Ly, phát ra những tiếng gầm thê lương. Tiếng gầm của nó cũng không thể truyền ra khỏi vòng bảo hộ màu xanh ở bên ngoài, cho nên nó có kêu thế nào cũng vô dụng.
Lục Ly thì càng không ổn hơn Tiểu Bạch.
Từng đạo lục quang trong Hàn Thiết Cự Liên màu đen đó lưu chuyển đến, không ngừng rót vào thân thể hắn.
Tính cảnh này giống hệt Vũ Linh Hư ngày đó, có điều Vũ Linh Hư flàtay cầm thần binh, yêu ma đó thông qua thần binh khống chế Vũ Linh Hư. Lúc này yêu ma rất rõ ràng là đang thông qua Hàn Thiết Cự Liên, vận dụng năng lượng đặc thù bắt đầu xâm nhập vào thân thể Lục Ly.
Nói chính xác hơn thì là xâm nhập thân thể và linh hồn của Lục Ly!
Lục Ly không thể động đậy, cơ nhục cả người lại lồi lên, toàn thân đều vặn vẹo, hai mắt lúc đỏ lúc đen, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, giống như một con dã thú bị nhốt, không ngừng phát ra tiếng gầm giận dữ.
Lục Ly cảm thấy rất rất thống khổ, thống khổ chưa từng có, bởi vì thống khổ lần này không chỉ là trên thân thể, mà còn cả ở trên linh hồn.
Những năng lượng màu xanh lục đó xâm nhập thân thể hắn, hắn cảm thấy toàn thân không còn bị hắn khống chế. Những năng lượng màu xanh lục đó đang không ngừng chiếm lấy thân thể hắn, hoặc là nói... đang cải tạo thân thể hắn, đang ma hóa thân thể hắn.
Thân thể vẫn là thứ yếu, linh hồn mới là căn bản!
Từng dòng năng lượng màu xanh lục giống như ngàn vạn lục châm (kim màu xanh lục) ùa vào trong Hồn Đàm của Lục Ly, Lục Ly cảm thấy Hồn Đàm bị một vạn lục châm không ngừng đâm. Loại thống khổ này không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt, giống như vạn tiễn xuyên tâm.
Năng lượng màu xanh lục tiến vào Hồn Đàm của hắn, Lục Ly cảm thấy Hồn Đàm của mình đang dần dần chìm đắm.
Chương 415 Thiếu niên lại kéo quan tài
Hồn Đàm từ ngoài vào trong, bị công chiếm từng chút từng chút, chậm rãi phóng ra lục quang. Hắn cảm thấy ý thức của mình dần dần trở nên không tỉnh táo, giống như bị người ta hạ mê dược, tuy nỗ lực muốn mở mắt ra, muốn làm gì đó, nhưng lại không làm được gì cả.
Sâu trong linh hồn của hắn truyền đến một loại kinh sợ.
Trong lòng hắn hiểu rất rõ, yêu ma đó đang cướp lấy thân thể và linh hồn của hắn, cũng chính là đoạt xá trong truyền thuyết.
Giống như Vũ Linh Hư, hắn có thể triệt để biến thành ma nô, mất đi bản thân, biến thành không có linh hồn, biến thành một cái xác không hồn.
Linh hồn của mình sẽ triệt để trầm luân, nhục thân bị một yêu ma khống chế, đây là một loại trạng thái đáng sợ cỡ nào? Thân thể là cha mẹ ban cho, giờ lại bị yêu ma chiếm đoạt?
Lục Ly hắn sẽ biến thành một yêu ma, đồ sát nhân loại cả thế giới, ăn sống thịt người? Bị vô số võ giả vô số nhân loại đuổi giết, cuối cùng bị loạn đao phân thây?
Lục Linh nghĩ tới nếu mình biến thành ác ma, cha mẹ mà ra ngoài, biết mình bị người ta loạn đao phân thây. Lục Ly lại thống khổ gào thét, dùng hết toàn lực mà giãy dụa, sắc mặt càng lúc càng khó coi và dữ tợn.
Lục Ly từ trên hoàng kim cổ quan lăn xuống, bởi vì thân thể bị Hàn Thiết Cự Liên trói chặt, cho nên hắn chỉ có thể lăn lộn trên mặt đất gần đó.
Quấn áo hắn tả tơi, tóc tai lộn xộn, không ngừng vặn vẹo thân thể, không ngừng ngửa mặt lên trời rít gào, lại giống như một con châu chấu bị dây thừng xuyên qua, có thế nào cũng không giãy ra được.
Thời gian từ từ trôi qua.
Năng lượng màu xanh lục cuồn cuộn không ngừng rót vào thân thể và linh hồn của Lục Ly, lực độ giãy dụa của Lục Ly càng lúc càng yếu. Tiếng hô càng lúc càng nhỏ, lục quang trên mặt và hồng quang trong mắt càng lúc càng thịnh.
Bên ngoài đã là nửa đêm, cách lúc hắn mất tích đã qua sáu canh giờ, ý thức tỉnh táo trong linh hồn Lục Ly đã yếu lắm rồi.
Đây còn là nhờ ý chí lực của hắn rất cường đại, nếu là một người bình thường, e là đã sớm ý thức trầm luân.
Đương nhiên, nhìn tình huống thì không tới một hai canh giờ nữa, ý thức của Lục Ly sẽ triệt để trầm luân, thân thể hắn sẽ bị yêu ma khống chế hoàn toàn.
Đúng lúc này!
Trong sơn cốc đột nhiên có mấy võ giả đi ngang qua, sơn cốc này vốn rất nhỏ, liếc một cái là có thể nhìn xuyên, trước kia võ giả thường thường khi đi qua chỉ liếc một cái là tiếp tục tiến về phía trước.
Có lẽ lúc này là nửa đêm, mấy võ giả này mệt rồi, không ngờ liền đi vào bên trong sơn cốc, dường như chuẩn bị nghỉ ngơi ở đây một lát.
- Bùm!
Một võ giả đang đi, đột nhiên cảm thấy phía trước xuất hiện một vách tường vô hình, hắn va vào vòng bảo hộ bên ngoài Long Đế Quan.
- Cái gì vậy?
Võ giả này kinh hãi, theo bản năng bắn ra một đạo huyền lực, tiếp theo vòng bảo hộ phía trước thanh quang đại thịnh, Long Đế Quan và Lục Ly liền lộ ra.
- Quan tài? Quan tài! Nơi đó có thiếu niên, tìm được rồi!
Mấy người này đều là thám báo của Đỗ gia, mấy người lập tức mừng rỡ kinh hô. Một người phản ứng nhanh, bay vụt lên sơn cốc, ném mạnh đạn tín hiệu trong tay lên không trung.
Bùm!
Đạn tín hiệu nổ ra trong không trung, giống như pháo hoa cực lớn, chiếu sáng phạm vi mấy chục dặm, kinh động người ở mấy trăm dặm gần đó.
- Gừ.
Phía dưới Lục Ly đột nhiên phát ra một tiếng tru như dã thú, tiếp theo thân thể từ dưới đất bò lên, Hàn Thiết Cự Liên đó không ngờ đã thả lỏng hắn ra.
Nhưng Lục Ly chẳng những trốn, ngược lại hai tay túm lấy Hàn Thiết Cự Liên, kéo hoàng kim cự quan mà đi.
Đêm tối như mực, một thiếu niên hai mắt đỏ ngầu, kéo một chiếc quan tài khổng lồ chạy như điên trong hoang dã. Cảnh này vô cùng quỷ mị, khiến mấy thám báo của Đỗ gia sợ tới mức không dám đuổi theo.
Đã tìm được quan tài và thiếu niên đó!
Tin tức này lập tức được truyền ra, Vũ Hóa Thần, Minh Vũ và Đỗ Nhiễm ngay lập tức chạy vội tới bên này. Rất nhiều trưởng lão, chấp sự, ngay cả đại trưởng lão của Đỗ gia cũng đều tự mình tới.
Đạn tín hiệu đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người, ít nhất có mấy vạn võ giả từ bốn phương tám hướng chen chúc ùa tới bên này. Đỗ gia đã treo thưởng rất cao, cứu được thiếu niên này sẽ được thưởng một ức huyền tinh.
Đỗ gia không công bố thân phận của Lục Ly, chỉ nói là một khách nhân của Đỗ gia, Lục Ly đã dặn dò không được tiết lộ thân phận của hắn.
Phương hướng Lục Ly kéo quan tài đi, rất nhanh có một đám võ giả xông tới. Lục Ly lại mắt đỏ rực tiếp tục tiến về phía trước, trên Hàn Thiết Cự Liên phía sau hắn lục quang lấp lánh, vẫn không ngừng có năng lượng màu xanh lục rót vào trong cơ thể hắn.
Lục Ly thỉnh thoảng lại phát ra bị tiếng rống to giống như dã thú, Tiểu Bạch bị hắc đằng trên cổ quan phía sau cuốn lấy cũng rống theo. Tiểu Bạch vô cùng lo lắng nhìn Lục Ly, bởi vì nó cảm giác được Lục Ly lúc này không còn giống chủ nhân lúc trước.
Trên thực tế, lúc này Lục Ly kéo quan tài tiến về phía trước, đích xác không phải bổn ý của hắn. Thân thể hắn đã không còn do hắn khống chế, hoàn toàn là bị yêu ma đó khống chế.
Long Đế Quan bị người ta phát hiện, yêu ma biết rất nhiều cường giả khẳng định sẽ lập tức vây tới. Cho nên hắn chỉ có thể trốn, về phần... Vì sao không khống chế Long Đế Quan bay đi giống như lúc trước, ngược lại đi khống chế Lục Ly kéo quan tài, vậy thì không biết được.
Có điều...
Từ tốc độ tiến về phía trước của Lục Ly lúc này cho thấy, dường như có thể nhìn ra một tia manh mối.
Bởi vì tốc độ chạy của Lục Ly căn bản không phải là tốc độ của chính hắn trước kia, mà là nhanh hơn mấy chục lần. Lúc này tốc độ đã đạt tới một mức độ không thể tưởng tượng, đã có thể sánh bằng tốc độ của cường giả Bất Diệt cảnh hậu kỳ cưỡi Mệnh Luân.
Theo lẽ thường để suy đoán, đây căn bản là chuyện không thể.
Bởi vì một võ giả dựa vào nhục thân và huyền lực thì rất khó đạt tới tốc độ như vậy, trừ phi là cường giả từ Quân Hầu cảnh trở lên, huyền lực hùng hậu cường thịnh, nhục thân cũng thiên chuy bách luyện, mới có thể đạt tới tốc độ khủng bố như vậy.