-
Chương 441-445
Chương 441 Thiên Quỷ Sơn
Vũ Hóa Thần có nhiều kiến thức hơn Lục Ly, hắn lại không dám hại Lục Ly, dù sao hại chết Lục Ly thì cũng là hại chết chính hắn. Sau khi Lục Ly nghe xong, nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu nói:
- Vậy tiếp tục ở lại, chờ rời khỏi bắc bộ Trung Châu rồi tính.
Chuyện của hắn chỉ có gia tộc của bắc bộ Trung Châu mới biết, chưa đến mức truyền khắp Trung Châu. Rời khỏi bắc bộ chính là địa bàn của Khiếu Thiên Cung, gia tộc bên đó chắc không biết gì về hắn.
Lục Ly nhớ tới bộ dạng nghiêm túc của Khương Khởi Linh khi xin lỗi mình, trong lòng cũng cảm thấy tâm an, nghỉ ngơi một lát, hắn lại tới phòng tu luyện.
Khương Khởi Linh đang ngủ, quản sự không nhận được mệnh lệnh cho Lục Ly tu luyện miễn phí, Lục Ly chuyển lời của Khương Khởi Linh, người sau nửa tin nửa ngờ, Lục Ly trực tiếp đi lạnh giọng nói:
- Nếu ta nói láo, lát nữa bảo Khương Khởi Linh tới tìm ta là được.
Quản sự nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy Lục Ly không cần thiết phải nói láo, lát nữa đi hỏi Khương Khởi Linh là rõ ngay, thế là liền cho Lục Ly vào.
Lục Ly tiếp tục bế quan tu luyện, tham ngộ ký ức của yêu ma, ấn chứng các loại lặp lại, ý đồ phóng thích được thần kỹ này ra.
Những ngày sau, Khương Khởi Linh quả nhiên không tới quấy rầy Lục Ly, vẫn ở trên tầng hai không xuống.
Quản sự tới bẩm báo Khương Khởi Linh nói Lục Ly đã tới phòng tu luyện, Khương Khởi Linh lại không nói gì, chỉ gật đầu tỏ vẻ nàng ta đã biết.
Những lời của Lục Ly hôm trước khiến Khương Khởi Linh triệt để cởi bỏ được khúc mắc, ngược lại còn có chút hậm hực. Cả ngày ngồi ngẩn ngơ trong khoang thuyền, thỉnh thoảng lại khóc, thỉnh thoảng lại cười, thỉnh thoảng lại uống say như chết...
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ đều không ra khỏi cửa lớn một bước, mỗi ngày đều tu luyện. Bản thân Minh Vũ vừa đột phá Quân Hầu cảnh không lâu, cần đại lượng thời gian để bế quan tu luyện, củng cố cảnh giới, đề thăng chiến lực.
Trong linh hồn của Vũ Hóa Thần thì bị gieo Hồn trùng, nhưng lại không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với tu luyện, lúc này ở trên phi thuyền thiết giáp quá nhàm chán, hắn cũng chỉ có thể bế quan tu luyện.
Trên phi thuyền thiết giáp có hơn một ngàn khách nhân, trên cơ bản mọi người đều tu luyện ở trên thuyền, rất ít đi lại. Thời gian dài đằng đẵng như vậy, nếu không bế quan, vậy sẽ thực sự quá nhàm chán.
Phía trước phi thuyền thiết giáp cỡ lớn của Linh Lung Thương Hội đều có dấu hiệu, Linh Lung Các ở bắc bộ Trung Châu là chúa tể chí cao vô thượng, ai dám đắc tội với người của Linh Lung Thương Hội chứ? Cho nên trên đường phi hành vẫn rất bình tĩnh, không hề xuất hiện bất kỳ bất ngờ gì.
Bay về phía trước, một thống lĩnh ở tầng một ra khỏi khoang thuyền, sau đó trực tiếp bay lên tầng hai, cuối cùng lại lên tầng ba.
Tầng ba của phi thuyền thiết giáp càng nhỏ hơn, bên trên chỉ có một khoang thuyền lớn, chỉ có một người ở, chính là ngoại công của Khương Khởi Linh, đại thống lĩnh chiến lực mạnh nhất, quyền thế lớn nhất trên thuyền.
Thống lĩnh đi vào khoang thuyền, quì một gối trước một lão nhân tóc tím, bẩm báo:
- Đại thống lĩnh, phía trước chính là Thiên Quỷ Sơn. Trong khoảng thời gian này nghe nói bên đó có chút không bình tĩnh, hay là... Chúng ta bay vòng qua!
Lão nhân tóc tím nhướn mày, lạnh giọng hỏi:
- Thiên Quỷ Sơn xảy ra chuyện gì, không có tình báo chuẩn xác à? Đi vòng qua sẽ tốn thêm hai ba tháng thời gian.
Thống lĩnh lắc đầu nói:
- Cụ thể thì không rõ lắm, thám báo trong các đã đi tra xét, nhưng vẫn chưa có tin tức báo về, chỉ nói là không quá bình tĩnh.
- Vậy tới dưới Thiên Quỷ Sơn đợi mấy ngày đi.
Lão nhân tóc tím nghĩ nghĩ một chút rồi phất tay nói:
- Nếu thực sự không quá bình tĩnh thì đi đường vòng, nếu chỉ là rung chuyển quy mô nhỏ thì trực tiếp bay qua, chắc không xảy ra đại sự gì đâu.
Phi thuyền thiết giáp tiếp tục phi hành, một ngày thời gian thoáng cái đã trôi qua, phi thuyền bay tới phía trước một tòa sơn mạch cực lớn.
Phi thuyền thiết giáp ngừng lại, khiến rất nhiều người đều đi ra xem. Mọi người nhìn về phía đông, thấy ở chân trời xa xa có một dãy sơn mạch nhấp nhô nối dài, tử khí ngút trời, tiếng động ầm ĩ.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ cũng bị kinh động mà đi ra, sau khi Minh Vũ nhìn lướt qua thì hô khẽ:
- Đó là gì thế?
- Nơi đó chắc là một tòa sơn mạch vô cùng nổi danh của bắc bộ Trung Châu!
Vũ Hóa Thần nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Nghe nói Thiên Quỷ Sơn này là bảo địa nổi danh của bắc bộ Trung Châu, ngươi xem bên đó tử khí mờ mịt, hào quang đầy trời, chắc là có dị bảo sắp xuất thế.
- Ồ!
Minh Vũ không quá có hứng thú với dị bảo, nơi này là bắc bộ Trung Châu, là địa bàn của Linh Lung Các. Cho dù có dị bảo thì cũng là của Linh Lung Các, liên quan gì tới hắn chứ? Hắn xoay người đi vào khoang thuyền tiếp tục tu luyện, Vũ Hóa Thần nhìn một lúc rồi cũng không nhìn nữa.
Trên tầng ba của Phi thuyền, thống lĩnh đó lại đi lên, mang theo tin tức mới nhất của Linh Lung Các. Thiên Quỷ Sơn chỉ có một khu vực nhỏ là rung chuyển, hơn nữa đã rung chuyển được bảy tám ngày, không có rung chuyển lớn, thám báo của Linh Lung Các nói chắc vấn đề không lớn.
Lão nhân tóc tím nghĩ nghĩ một chút rồi phất tay nói:
- Một khi đã như vậy thì không đợi nữa, đẩy nhanh tốc độ đi qua nơi này là được.
Vù.
Phi thuyền thiết giáp rất nhanh liền phá không mà đi, bay tới sơn mạch tử khí ngút trời hào quang chói lòa đó.
Lục Ly vẫn đang tu luyện, căn bản không biết chuyện bên ngoài.
Hắn lại bị kẹt ở trên một điểm mấu chốt, phát hiện đường đi không thông. Hắn đã tham ngộ thấu triệt quá trình phóng thích Kính Tượng Áo Nghĩa, mỗi một trình tự, mỗi một chi tiết hắn đều đã thôi diễn rất nhiều lần, vấn đề là bản thân hắn không thể phóng thích loại thần kỹ này.
Hắn đã nắm giữ được tất cả kiếm chiêu trong kiếm pháp của cao thủ đó, hắn chỉ muốn bắt chước ra hình, không muốn thực sự cảm ngộ cái thần bên trong, lại ngay cả hình cũng không bắt chước ra được.
Điều này khiến hắn rất buồn rầu, cảm giác bị vây trong một cái ngõ cụt, có thể nào cũng không đi ra được. Giống như tòa đại điện ở Tà Vu Sơn, biết rõ bên trong có bảo vật vô tận, nhưng lại không có cửa để đi vào
Chương 442 Đột biến
Hắn nghĩ nghĩ một chút, quyết định trước tiên nghỉ ngơi đã. Hắn không ra khỏi phòng tu luyện, ở bên trong lấy ra Long Đế Quan, hắn muốn nghiên cứu Long Đế Quan, xem có thể mở được quan tài này để lấy ra bảo vật bên trong hay không.
Phòng tu luyện rất lớn, có thể chứa được Long Đế Quan, trong khoang thuyền quá nhỏ, căn bản không để được.
Vù.
Long Đế Quan xuất hiện, tuy Lục Ly không rót huyền lực vào, nhưng quan tài này cũng tỏa ra kim quang mờ mờ, đồ văn bên trên rất hoa lệ, phong cách cổ xưa.
Lục Ly đi quanh cổ quan mấy vòng, ánh mắt nhìn thanh thần binh bên trên cổ quan. Hắn nghĩ nghĩ một chút rồi bay lên trên cổ quan, vươn tay ra nắm lấy thần binh, huyền lực trong tay chậm rãi vận chuyển, muốn rút thần binh ra.
Chỉ là thần binh không có bất kỳ động tĩnh gì, Lục Ly căn bản không rút được, thần binh đó giống như là liền một thể với quan tài.
Nghĩ nghĩ một chút, lại vận chuyển huyền lực, bắt đầu khống chế những phù văn đó, xem xem có mò được cấm chế của Long Đế Quan, mở cổ quan ra hay không.
Lặp đi lặp lại hơn một tiếng, cổ quan vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì. Lục Ly lại ngồi xuống, tâm niệm đắm chìm trong Ngân Long Ấn Ký trên Hồn Đàm, hy vọng Ngân Long Ấn Ký lại truyền tới một đoạn ký ức của yêu ma.
Ngân Long Ấn Ký không có bất kỳ dao động nào, không có tin tức gì truyền đến. Lục Ly chỉ có thể tiếp tục vận chuyển huyền lực, tiếp tục khống chế phù văn và đồ văn di động.
Một ngày trôi qua...
Lục Ly cuối cùng cũng bỏ cuộc, hắn hiện tại vẫn không thể mở Long Đế Quan, chỉ đành chờ sau này tìm cơ hội thử lại.
Sau đó Lục Ly tiếp tục tham ngộ thần kỹ, tu luyện không có năm tháng, khi hắn tu luyện cũng rất si mê, hoàn toàn quên mất tình huống bên ngoài, thời gian lại bất giác trôi qua năm ngày.
Ầm!
Khi đang ngồi xếp bằng, Lục Ly bỗng nhiên cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, hắn đột nhiên mở mắt, phát hiện phi thuyền thiết giáp không ngờ đang không ngừng rung động, rõ ràng là đang liên tục hạ xuống.
- Tình huống gì thế?
Suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Lục Ly chính là phi thuyền thiết giáp gặp tập kích, thuyền lớn bị người ta phá hỏng, cho nên đang bắt đầu hạ xuống kịch liệt.
Hắn bay lên, lao thẳng tới cửa khoang. Hắn vừa động lại cảm thấy không thích hợp, tốc độ của hắn chậm lại không chỉ gấp mười lần, cảm giác giống như có một cỗ lực lượng vô cùng cường đại trong vô hình bao phủ hắn vậy.
Hắn mở cửa khoang xông ra ngoài, phát hiện bên ngoài cũng rất lộn xộn, vô số người đang lao ra, vẻ mặt hoảng sợ.
- Thiếu chủ.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ xông tới tóm lấy Lục Ly, Tiểu Bạch cũng bị dẫn ra, ba người đứng chung một chỗ nhìn xung quanh.
Trong vô số khoang thuyền đều có người đi ra, trên giáp bản đã đầy là người, các hộ vệ của Linh Lung Thương Hội cũng nhào ra hết, ai nấy vẻ mặt kinh hãi.
Tốc độ phi thuyền hạ xuống rất nhanh, đã có thể mơ hồ thấy được sơn mạch phía dưới, sau khi Lục Ly nhìn lướt qua thì lập tức hoảng sợ.
Phía dưới sương tím cuồn cuộn, trong sương mù lờ mờ có hào quang ngút trời, bởi vì bị sương bao phủ mà sơn mạch như ẩn như hiện, khiến người ta cảm thấy quỷ mị kỳ lạ, dường như bên trong có một con thú hoang cực lớn đang ẩn núp.
- Mọi người đừng hoảng hốt, chỉ là trọng lực phía dưới đột nhiên tăng lên mà thôi.
Một thanh âm già nua vang lên, trên giáp bản tầng hai xuất hiện một lão giả tóc tím, bên cạnh còn có Khương Khởi Linh và hai lão giả khí thế cường đại đi theo.
Lão giả tóc tím cau mày, nhìn quét một vòng, nói:
- Chắc là Thiên Quỷ Sơn bạo động dẫn phát trọng lực biến đổi, lão phu là Khương Hạo, xin cứ tin lão phu, ta có thể dẫn mọi người rời khỏi một cách bình an.
- Khương Hạo!
Cái tên này khiến mọi người hơi an tâm lại, Linh Lung Các là từ rất nhiều gia tộc cấu thành, gia tộc mạnh nhất trong đó là Khương gia, đó là một trong Thập nhị vương tộc. Đã có cường giả của vương tộc ở đây, chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra.
- Vũ Hóa Thần, ngươi có thể bay lên không?
Mắt Lục Ly lấp lánh, thấp giọng quát. Vũ Hóa Thần phóng ra Bản Mệnh Châu, đồng thời khiến Bản Mệnh Châu phóng to, thân thể muốn bay lên. Nhưng sau khi Bản Mệnh Châu phóng to, hắn lại phát hiện Bản Mệnh Châu không ngờ cũng rơi xuống.
- Trọng lực này biến thái quá.
Vũ Hóa Thần nói:
- Trọng lực này là căn cứ vào cảnh giới mà không ngừng biến hóa, người thực lực cường đại, trọng lực phải chịu càng lớn, lúc này tốc độ của ta bị hạn chế cả trăm lần.
Minh Vũ gật đầu, vừa rồi khi tới đây đã cảm nhận được. Trong đầu Lục Ly suy nghĩ rất nhanh, đang cân nhắc rốt cuộc là có người muốn bố cục lừa giết hắn, hoặc là lừa giết người của Linh Lung Các. Hay là vận khí không tốt, gặp phải bất ngờ?
Vù!
Phi thuyền thiết giáp đã hoàn toàn không khống chế được, rất nhanh liền hạ xuống trong sương tím, cảnh sắc xung quanh đã trở nên mơ hồ.
Tốc độ của phi thuyền càng lúc càng nhanh, hoàn toàn không thể khống chế. Lão giả tóc tím Khương Hạo ở bên trên trầm giọng quát:
- Tất cả mọi người chú ý, người lớn dẫn trẻ nhỏ, tùy thời chuẩn bị nhảy khỏi thuyền.
Vũ Hóa Thần tóm lấy Lục Ly, rất nhiều võ giả cường đại trong các khách nhân đều dẫn theo người bên cạnh, Khương Hạo tóm Khương Khởi Linh lên.
- Nhảy xuống đi!
Khi phi thuyền thiết giáp sắp rơi xuống đất, Khương Hạo gầm lên một tiếng. Phi thuyền thiết giáp mở vòng bảo hộ, vô số người từ trên thuyền bay xuống, Minh Vũ, Vũ Hóa Thần mang theo Lục Ly cũng nhảy tới xa xa.
Ầm!
Phi thuyền thiết giáp to như một tòa thành nặng nề nện xuống núi lớn phía dưới, phi thuyền thiết giáp vỡ tan tành, gỗ vụn bay đầy trời, một tiếng nổ vang lên, vang vọng trong núi.
- Ôi!
Rất nhiều chỗ đều truyền đến tiếng kêu rên, có mấy tiểu thư và lão nhân thực lực không mạnh, ngã tới gãy xương đứt gân, rên rỉ không ngừng.
- Đây là đâu?
Lục Ly được Minh Vũ và Vũ Hóa Thần dẫn theo nên không bị thương, hắn tự nhảy cũng không sao. Hắn nhìn xung quanh một vòng, sau khi phát hiện không có huyền thú và nguy hiểm thì mới bớt lo.
Nơi này là một núi hoang, không có quá nhiều thực vật, toàn bộ đều là tảng đá màu tím, hoang vắng giống như sa mạc.
Chương 443 Tử Huyền Tinh, Hồn Tinh
Chỗ đặc biệt duy nhất của nơi này chính là khắp nơi đều có sương tím, tầm nhìn rất thấp, không tới ngàn mét.
- Thiên Quỷ Sơn!
Vũ Hóa Thần trả lời. Tuy Thiên Quỷ Sơn rất nổi danh, nhưng tình huống cụ thể thì Vũ Hóa Thần lại không biết.
- Có thể bay được không?
Lục Ly lại nhìn về phía Vũ Hóa Thần, người sau phóng thích Bản Mệnh Châu thử một phen, lắc đầu nói:
- Trọng lực quá cường đại, nhiều nhất chỉ có thể bay lên được mấy mét, hơn nữa không thể bay xa.
Xung quanh vang lên những tiếng động nhốn nháo, lần này trên phi thuyền thiết giáp có hơn một ngàn hành khách, đột nhiên phát ra bất ngờ như vậy tất nhiên cũng bất mãn. Hơn nữa phi thuyền thiết giáp đã bị hủy, bọn họ làm thế nào để tiếp tục lên đường.
- Chư vị đừng hoang mang!
Thanh âm của Khương Hạo vang lên, truyền ra khắp nơi:
- Tuy phi thuyền thiết giáp đã bị hủy, nhưng gia tộc khẳng định rất nhanh sẽ biết, sẽ lập tức phái người và phi thuyền thiết giáp khác tới đây. Nơi này là Thiên Quỷ Sơn, rất nguy hiểm, mọi người đừng đi lung tung, toàn bộ tụ tập cùng một chỗ. Người của ta sẽ an trí doanh trướng và phân phát đồ ăn, mọi người xin kiên nhẫn chờ đợi, Linh Lung Các sẽ cho mọi người một cái công đạo về chuyện hôm nay.
Khương Hạo đã nói như vậy, tiếng ồn ào mới giảm đi bớt. Mấy quản sự dẫn theo từng đội hộ vệ lập tức bắt đầu dựng trại đóng quân, thu xếp cho khách nhân trên phi thuyền thiết giáp.
Vù vù.
Lúc này, xa xa đột nhiên vang lên một thanh âm bén nhọn, thanh âm đó càng lúc càng gần, càng lúc càng lớn, Lục Ly vừa nghe thấy, sắc mặt lập tức thay đổi, ôm đầu ngồi xuống đất kêu rên.
- Công kích linh hồn!
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn nhau, hai người như lâm đại địch.
- A.
Sau khi vô số người nghe thấy thanh âm này, đều ôm đầu đau đớn lăn lộn. Nhất là người cảnh giới thấp, căn bản không chịu đựng nổi, giống như bị Long Ngâm Thần Kỹ của Lục Ly công kích.
Hơn một ngàn khách nhân có hơn nửa là Hồn Đàm cảnh trở lên, non nửa còn lại thì vô cùng khổ sở, rất nhiều người đầu đau như muốn vỡ ra, còn đập đầu vào đá bên cạnh, lập tức đầu rơi máu chảy.
- Khống chế bọn họ!
Khương Hạo không hề bị ảnh hưởng quát lạnh một tiếng, rất nhiều hộ vệ đều hành động, chia ra giữ lấy một hai người. Khương Hạo quát khẽ:
- Mọi người đừng sợ, đây là một loại quỷ phong đặc thù của Thiên Quỷ Sơn, rất nhanh sẽ qua thôi, cố kiên trì.
Khương Khởi Linh không ngờ lại không sao, nàng ta nhìn thấy Lục Ly ôm đầu ngồi trên mặt đất, vội vàng chạy tới, ngồi xổm xuống bên cạnh Lục Ly, hỏi:
- Lục Ly, kiên trì một chút, rất nhanh sẽ qua thôi.
Cảnh giới của Khương Khởi Linh không phải quá cao, chỉ có Mệnh Luân cảnh hậu kỳ, trong sân có rất nhiều võ giả Mệnh Luân cảnh đều rất khó chịu, xem ra cường độ linh hồn của nàng ta chắc rất cao.
Lục Ly gật đầu, tuy đầu đau như muốn vỡ ra, nhưng chút đau đớn này thì hắn vẫn có thể chịu được. Hắn chắn chặt răng chống đỡ, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn xung quanh, sau khi xác định không có kẻ địch công kích thì hai người mới yên tâm.
Sau nửa nén hương, thanh âm bén nhọn đó dần dần yếu đi, mọi người cũng dễ chịu hơn một chút. Lại sau một lúc, thanh âm hoàn toàn biến mất, Lục Ly thở hắt ra một hơi, lau đi mồ hôi trên mặt, ngẩng đầu nhìn Khương Khởi Linh, hỏi:
- Đây nơi quỷ quái gì thế? Vì sao trọng lực lại lớn như vậy? Còn có thanh âm khủng bố đó nữa.
Khương Khởi Linh nghĩ nghĩ một chút rồi nói khẽ:
- Đây là Thiên Quỷ Sơn, là bảo địa thứ hai của bắc bộ Trung Châu, cũng là tuyệt địa đứng thứ hai. Nơi này cứ cách mấy năm hoặc là mười mấy năm sẽ phun ra rất nhiều huyền tinh màu tím và Hồn Tinh, cùng với tinh thạch phun trào, sẽ có cương phong xuất hiện. Còn có rất nhiều nơi xuất hiện quỷ động khủng bố, hút người ta vào trong núi, năm đó có một Nhân Hoàng cũng bị hút vào, cuối cùng không ra được.
- Hả?
Ba người Lục Ly đều kinh ngạc, Nhân Hoàng cũng không ra được, vậy mọi người ở đây mà rơi vào quỷ động thì e là đều phải chết.
- Các ngươi đừng lo lắng.
Khương Khởi Linh trấn an:
- Chỉ có nơi phun trào huyền tinh màu tím và Hồn Tinh thì mới có quỷ động xuất hiện, các ngươi đừng đi loạn thì sẽ không sao. Trong Thiên Quỷ Sơn này bình thường không có huyền thú, khi phun trào sẽ nhào ra một số Thiên Quỷ Thử, có điều tỷ lệ rất ít. Bên này không có quỷ động, chúng ta không đi loạn thì sẽ không xảy ra chuyện.
Sau khi Khương Khởi Linh giải thích một phen, ba người Lục Ly mới biết.
Hơn mười ngày trước thám báo của Linh Lung Các đã tiến vào Thiên Quỷ Sơn, không phát hiện Thiên Quỷ Sơn có khuynh hướng bạo động quy mô lớn, Khương Hạo mới cho phi thuyền thiết giáp đi ngang qua núi lớn, bởi vì đi đường vòng sẽ xa hơn hai ba tháng.
Lại không ngờ hơn mười ngày qua Thiên Quỷ Sơn này chỉ có bạo động quy mô nhỏ, hôm nay lại đột nhiên có bạo động lớn. Khi Thiên Quỷ Sơn bạo động, trong núi sẽ có trọng lực cường đại, mới dẫn tới phi thuyền thiết giáp bị rơi xuống.
Có điều ở phụ cận không nhìn thấy có huyền tinh màu tím và Hồn Tinh phun ra, cho nên trước mắt nơi này chắc vẫn an toàn. Chờ trận bạo động của Thiên Quỷ Sơn kết thúc, trọng lực ở xung quanh sẽ yếu đi, mọi người cũng có thể thoải mái rời đi.
Hiện tại gặp phải loại tình huống này, cách làm chính xác nhất của mọi người chính là ở yên tại chỗ. Nếu không vạn nhất tiến vào khu vực phun trào, rất có khả năng sẽ bị hút vào quỷ động, cũng sẽ gặp phải Thiên Quỷ Thử, đến lúc đó thần tiên cũng không cứu được.
- Huyền tinh màu tím là gì? Cũng là huyền tinh à? Còn Hồn Tinh là sao?
Lục Ly tò mò hỏi.
Khương Khởi Linh không giấu giếm, giải thích:
- Huyền tinh màu tím là một loại huyền tinh đặc thù, một viên có thể đổi được một vạn huyền tinh, xem như là huyền tinh cao cấp đi. Chúng ta bình thường gọi nó là Tử Huyền Tinh, ờ... Đây là Tử Huyền Tinh.
Trong giới chỉ Khương Khởi Linh sáng lên, đưa tới một viên huyền tinh, huyền tinh này so với huyền tinh bình thường thì nhỏ hơn một nửa, chỉ to bằng ngón út, rất đẹp mắt.
- Hồn Tinh là dùng để tu luyện linh hồn.
Chương 444 Mau lui lại
Khương Khởi Linh nhìn lướt qua xung quanh, thấp giọng giải thích:
- Hồn Tinh xem như là linh tài cao cấp, một viên giá trị trăm vạn huyền tinh, luyện hóa cũng có thể tăng phúc cho linh hồn. Đương nhiên thứ này tu luyện nhiều, độ tăng phúc sẽ giảm bớt, nếu không giá trị sẽ cao hơn. Đúng rồi... Nếu các ngươi gặp phải có Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh phun trào, ngàn vạn lần đừng tới gần quỷ động phun trào, nếu rơi xuống bên cạnh cũng có thể thu nhặt, nhất định phải nhớ kỹ, không thể tới gần quỷ động.
Khương Khởi Linh dặn dò vài câu, cũng không về bên Khương Hạo, chờ một quản sự đi tới, nàng ta vươn tay ra chỉ vào một núi nhỏ ở gần đó, nói:
- Giúp ta dựng một doanh trướng ở đây, thuận tiện dựng hai doanh trướng cho vị công tử này.
- Vâng.
Quản sự không dám làm trái ý Khương Khởi Linh, lập tức gọi mấy hộ vệ tới núi nhỏ gần đó dựng ba doanh trướng, hai cái khá lớn, một cái thì nhỏ hơn.
- Đi thôi, trong thời gian ngắn chúng ta không đi được đâu.
Khương Khởi Linh vẫy tay với hai thị nữ ở xa xa, sau đó dẫn theo hai thị nữ lập tức tiến vào trong một doanh trướng.
Nhìn Khương Khởi Linh thì có vẻ đã khôi phục được một chút rồi, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:
- Đi thôi, cứ xem tình huống rồi tính.
Lục Ly ôm Tiểu Bạch tiến vào trong một doanh trướng, Minh Vũ lo lắng đi theo tiến vào doanh trướng của Lục Ly. doanh trướng này rất đơn sơ, bên trong không có nhiều bài trí, chỉ trải một bộ chăn ga trên đất, còn có mấy chiếc bồ đoàn.
Lục Ly bảo hai người Vũ Hóa Thần ngồi xuống, thần niệm của hai người quét ra xung quanh, thần niệm ở nơi này không ngờ cũng bị hạn chế, chỉ có thể tra xét mấy trăm mét xung quanh.
Mấy trăm hộ vệ bận rộn, bắt đầu an trí cho khách nhân trên phi thuyền thiết giáp. Gần ngàn doanh trướng được dựng lên ở xung quanh, còn có người đi tra xét tình huống.
Bùm.
Đột nhiên, mặt đất hơi chấn động, đám người Lục Ly lao ra khỏi doanh trướng, nhìn về phía nơi phát ra thanh âm. Bên kia sáng lên một đạo quang hoa màu tím, giống như pháo hoa màu tím bắn lên trời, bị sương mù dày đặc che khuất, nhìn không rõ lắm.
- Chẳng lẽ bên kia có Tử Huyền Tinh, Hồn Tinh phun trào à?
Lục Ly lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng. Thị giác ở nơi này rất kém, bên kia có thể lờ mờ nhìn thấy tử quang, điều này chứng tỏ cách cũng không xa.
Vù.
Một bóng người nhẹ nhàng bay tới, đứng ngoài doanh trướng của Khương Khởi Linh, chính là đại thống lĩnh Khương Hạo. Khương Hạo nhìn ra xa xa, trầm giọng nói:
- Khởi Linh, gần đây không an toàn, chúng ta toàn bộ phải rời đi.
Rầm rầm.
Khương Khởi Linh còn chưa đi ra, mặt đất xung quanh đã rung chuyển kịch liệt, sau đó gần núi nhỏ đột nhiên xuất hiện một cái hố to, tử quang đầy trời từ trong hố to bắn ra, phóng lên cao, gần hố to đó vừa hay có mấy người, không ngờ đều bị tử quang hất lên trời cao, tiếp theo thì hóa thành mưa máu, lập tức biến thành thịt nát.
- Mau lui lại.
Khương Hạo nhìn thấy gần hố to còn có rất nhiều người, có người chắc đã sợ tới đờ người, thậm chí có người không ngờ muốn đi lấy tinh thạch màu tím trong tử quang, lập tức gầm lên.
- Lùi lại, lùi lại, quỷ động sắp sinh ra hấp lực, còn có thể có Thiên Quỷ Thử, người ở gần đều phải chết!
Một Quân Hầu cảnh gầm lên, những người gần đó lúc này mới tỉnh ngộ, đều lui về phía sau.
Nhưng mà, rất nhiều người vẫn lui chậm, trong hố to đột ngột sinh ra hấp lực cường đại, mấy chục người bị hút vào trong hố to đó. Phụ cận cát bay đá chạy loạn thành một đống, Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh màu trắng vừa bắn ra cũng bị hút vào.
Tiểu Bạch bỗng nhiên từ trong lòng Lục Ly chui ra, phóng tới một viên Hồn Tinh màu trắng vừa rơi xuống đất, mà lúc này mặt đất xung quanh lại rung chuyển.
Lục Ly lập tức kinh hãi, gầm lên:
- Tiểu Bạch, nguy hiểm, quay lại mau.
Mặt đất rung chuyển đại biểu cho sẽ có quỷ động xuất hiện, sẽ phun ra Tử Huyền Thinh và Hồn Tinh. Vừa rồi mấy người kia chính là lập tức bị bắn thủng, phòng ngự của Tiểu Bạch cũng không mạnh, cho nên Lục Ly mới lo lắng như vậy.
Minh Vũ tóm lấy Lục Ly, không cho hắn tiến lên. Sau khi Tiểu Bạch miệng ngậm một viên Hồn Tinh màu trắng thì lập tức tiếp tục phóng về phía trước. Trên người nó có bạch quang lóe lên, tốc độ không ngờ lại đề thăng, không hề chịu ảnh hưởng của trọng lực.
Một quỷ động xuất hiện, tử quang bắn ra đầy trời, Tiểu Bạch nuốt Hồn Tinh màu trắng, lại đi chung quanh ăn mấy khối Hồn Tinh, lúc này mới bay về.
- Chít chít.
Ngay lúc này, trong quỷ động đột nhiên có hơn mười con chuột to màu đen bay ra, những con chuột đó mỗi con đều to bằng đầu người, lông lấp lánh hắc quang, mắt lại có màu lam sẫm, trong miệng lộ ra bốn cái răng nanh, bên trên có u quang lấp lánh, rõ ràng có kịch độc.
Tạo cho người ta ấn tượng sâu nhất là móng vuốt của những con chuột này. Căn bản không giống móng vuốt của chuột bình thường mà giống như móng chim ưng, giống như từ kim loại đúc thành.
Sau khi hơn mười con chuột bắn ra, lập tức hóa thành hơn mười đạo tia chớp màu đen tỏa ra bốn phương tám hướng, có một con phóng tới Tiểu Bạch, hai con bay tới chỗ Lục Ly.
- Thiên Quỷ Thử!
Khương Hạo biến sắc, lập tức quát lớn:
- Khương Minh, Khương Yển động thủ, không thể để những Thiên Quỷ Thử này làm bị thương bất kỳ một ai.
Khương Hạo nhìn về phía Vũ Hóa Thần, Lục Ly:
- Tiểu hữu và hai vị huynh đệ giúp ta chiếu cố Khởi Linh, lão phu đi kích sát Thiên Quỷ Thử, nếu không sẽ xảy ra đại sự.
Lục Ly gật đầu, trên cổ Khương Hạo một mặt trời màu tím xuất hiện, cả người hắn lao về phía trước, mặt trời trên cổ gào thét bay ra, biến thành một mặt trời cực lớn phạm vi một trượng, mang theo liệt diễm nóng rực trấn áp về phía một con Thiên Quỷ Thử.
Hai lão giả Quân Hầu cảnh còn lại thì chạy quanh, hai người một người phóng ra Bản Mệnh Châu, một người khác cũng phóng ra huyết mạch thần kỹ, huyết mạch thần kỹ của người này lại là lục phẩm, là một thanh phi thứ màu lam.
- Vũ Hóa Thần, đi mang Tiểu Bạch về.
Lục Ly không có thời gian để nhìn nhiều, quát Vũ Hóa Thần một tiếng.
Chương 445 Thiên Quỷ Thử
Khương Hạo vì đối phó Thiên Quỷ Thử, không ngờ không có thời gian chiếu cố ngoại tôn nữ của mình, có thể thấy được Thiên Quỷ Thử này khủng bố cỡ nào, Lục Ly cũng lo lắng cho Tiểu Bạch.
Vũ Hóa Thần nhìn Minh Vũ, tiếp theo lao ra, trên cổ sáng lên ấn ký hỏa diễm màu lam, chuẩn bị phóng thích hỏa diễm diệt sát Thiên Quỷ Thử.
Tiểu Bạch chạy về phía Lục Ly, lúc này cảm thấy phía sau có huyền thú đang truy đuôi nó, không ngờ lập tức nổi giận ngừng lại. Nó quay đầu lại trợn mắt lườm Thiên Quỷ Thử, lông dựng đứng lên, uy áp vô hình từ trên người nó tỏa ra, con Thiên Quỷ Thử ở phía sau không ngờ lại lập tức dừng lại.
- Tiểu Bạch, trở về!
Lục Ly nhìn thấy loại tình huống này, lập tức lại gầm lên một tiếng. Tiểu Bạch không ngờ có thể trấn áp Thiên Quỷ Thử? Nếu dẫn tới sự chú ý của đám người Khương Hạo, e là sẽ bị cướp đi.
Tiểu Bạch nghe thấy nộ khí trong giọng nói của Lục Ly, vội vàng hóa thành một bóng trắng bay về, Vũ Hóa Thần đánh ra một con hỏa long bao phủ con Thiên Quỷ Thử ở phía trước.
- Chít chít.
Ai ngờ, Thiên Quỷ Thử lại từ trong hỏa long bay ra, trên lông hắc quang sáng lên, huyết mạch thần kỹ lục phẩm của Vũ Hóa Thần không ngờ không thể khiến nó bị thương.
Khương Hạo và hai Quân Hầu cảnh, còn có một số Bất Diệt cảnh đều động thủ trấn áp Thiên Quỷ Thử, cũng may không ai chú ý tới Tiểu Bạch.
Lục Ly kinh ngạc hỏi Khương Khởi Linh:
- Khởi tiểu thư, đây là huyền thú mấy phẩm? Huyết mạch thần kỹ lục phẩm không ngờ cũng không thể khiến nó bị thương?
Khương Khởi Linh như có thâm ý nhìn Tiểu Bạch một cái, lại không hỏi nhiều, giải thích:
- Thiên Quỷ Thử vốn là huyền thú ngũ phẩm, nhưng Thiên Quỷ Thử hàng năm ăn Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, cho nên biến dị, chắc đã đạt tới cấp bậc lục phẩm. Phòng ngự của Thiên Quỷ Thử rất biến thái, Bất Diệt cảnh bình thường cơ hồ không thể thương tổn tới chúng, hơn nữa ở Thiên Quỷ Sơn, tốc độ của chúng còn không bị ảnh hưởng. Còn có nọc độc vô cùng biến thái, nếu một người bị cắn một cái, không tới một lát sẽ biến thành Thiên Quỷ Thử hình người, điên cuồng công kích đồng bạn. Sau khi người bị nổi điên cắn trúng, độc tố sẽ lây lan. Cho nên ngoại công ta mới chú ý như vậy.
- Biến thái!
Lục Ly thầm kinh hãi, có điều cũng không quá để ý, bởi vì Tiểu Bạch có thể trấn áp Thiên Quỷ Thử, ít nhất thì Thiên Quỷ Thử cũng không dám công kích bọn họ.
Bên kia Vũ Hóa Thần cảm thấy rất mất mặt, phóng ra Bản Mệnh Châu, vận dụng Tinh Hỏa Áo Nghĩa, uy lực lại đề thăng. Đốt cho con Thiên Quỷ Thử đó kêu chít chít, chạy trốn chung quanh, cuối cùng thì trốn vào trong quỷ động.
Lục Ly nhìn Khương Hạo, trong lòng thầm kinh hãi. Vị đại thống lĩnh này chiến lực rất bưu hãn, một vầng mặt trời nóng rực trấn áp tới, trực tiếp đập cho một con Thiên Quỷ Thử huyết nhục mơ hồ, cả người cháy khét, dưới một kích đã bị nghiền ép mà chết.
- Đây là huyết mạch thần kỹ gì thế?
Lục Ly tò mò hỏi.
Khương Khởi Linh giải thích:
- Huyết mạch thất phẩm, Nhật Thực.
- Ờ ờ!
Lục Ly đột nhiên nhớ tới gì đó, nhìn về phía cổ Khương Khởi Linh:
- Khởi tiểu thư, ngươi chắc là sinh ra ở đại gia tộc à? Vì sao ngươi... Không giác tỉnh huyết mạch?
Trên cổ Khương Khởi Linh không có huyết mạch ấn ký, trong nhận thức của Lục Ly chỉ có võ giả Bất Diệt cảnh mới có thể che giấu huyết mạch ấn ký. Khương Khởi Linh mới là Mệnh Luân cảnh hậu kỳ, điều này rất kỳ quái.
- Ai nói ta không giác tỉnh huyết mạch?
Khóe miệng Khương Khởi Linh lộ ra nụ cười đùa cợt, nói khẽ:
- Ta chính là giác tỉnh huyết mạch quá tốt, nếu không gia tộc cũng sẽ không coi ta là bảo bối, hắn... Cũng sẽ không chết.
- Quá tốt?
Lục Ly và Minh Vũ đều hơi kinh ngạc, Lục Ly nhíu mày hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi có bí thuật có thể che giấu huyết mạch ấn ký của mình? Ta nhớ là chưa đạt tới Bất Diệt cảnh thì không che giấu được mà.
- Ha ha, bí thuật như vậy Linh Lung Các có cả đống.
Khương Khởi Linh lại cười giễu cợt, trên cổ đột nhiên có hắc quang lóe lên, một ấn ký hình con bướm xuất hiện, có điều lại lập tức biến mất, hiển nhiên nàng ta vận dụng bí thuật để che giấu.
Tuy chỉ là lóe lên rồi biến mất ngay, nhưng Lục Ly và Vũ Hóa Thần lại thấy rất rõ ràng, hai người nhìn nhau, con ngươi đều hơi co rút lại.
Ấn ký con bướm đó rất đẹp, rất có tính cảm, có điều những cái này đều không quan trọng, quan trọng là, con bướm đó là màu đen!
Huyết mạch ấn ký là màu đen.
Đỏ, cam, vàng, xanh lục, xanh tím than, xanh lá cây, tím, đen, vàng kim.
Ấn ký màu đen đại biểu cho bát phẩm, toàn bộ Bắc Mạc vạn năm chưa từng xuất hiện huyết mạch bát phẩm, đại gia tộc của nữ nhân này không ngờ là huyết mạch bát phẩm?
Lục Ly cũng biết Trung Châu Thập nhị vương tộc và một số đại tộc có huyết mạch bát phẩm. Nếu hắn không bị Thú Nha quấy rối, chắc cũng giác tỉnh huyết mạch kim cương huyết mạch bát phẩm.
Trong mắt hắn, người giác tỉnh huyết mạch bát phẩm, cho dù ở Thập nhị vương tộc cũng là công tử tiểu thư cao cao tại thượng, thân phận tôn quý, bên cạnh có một đám cường giả đi theo, mắt để trên đỉnh đầu, sao lại phóng túng đê tiện như Khương Khởi Linh?
Lục Ly nhìn Khương Khởi Linh mấy cái, nghĩ nghĩ một chút vẫn không nhịn được mà thấp giọng hỏi:
- Khởi tiểu thư, thứ cho ta mạo muội, gia phụ ở Linh Lung Các đảm nhiệm chức vị gì?
- Chức vị gì?
Vẻ giễu cợt trên mặt Khương Khởi Linh càng đậm, nàng ta dùng thanh âm không hề có cảm xúc nói:
- Cha ta tên là Khương Vô Ngã!
- Khương Vô Ngã?
Lục Ly và Minh Vũ đều có chút mạc danh kỳ diệu, Khương Vô Ngã rất nổi tiếng à?
Hắn dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Khương Khởi Linh, người sau lại trợn mắt nói:
- Lục Ly, ngươi không phải người Trung Châu à? Khương Vô Ngã nổi danh như vậy mà ngươi cũng không biết sao? Hắn là các chủ đời này của Linh Lung Các.
- ...
Lục Ly và Minh Vũ triệt để nghẹn lời rồi, nữ nhân phóng đãng này không ngờ là ái nữ của Linh Lung Các các chủ.
Con gái của Linh Lung Các các chủ, đệ nhất tiểu thư của Khương gia, một trong Thập nhị vương tộc!
Vũ Hóa Thần có nhiều kiến thức hơn Lục Ly, hắn lại không dám hại Lục Ly, dù sao hại chết Lục Ly thì cũng là hại chết chính hắn. Sau khi Lục Ly nghe xong, nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu nói:
- Vậy tiếp tục ở lại, chờ rời khỏi bắc bộ Trung Châu rồi tính.
Chuyện của hắn chỉ có gia tộc của bắc bộ Trung Châu mới biết, chưa đến mức truyền khắp Trung Châu. Rời khỏi bắc bộ chính là địa bàn của Khiếu Thiên Cung, gia tộc bên đó chắc không biết gì về hắn.
Lục Ly nhớ tới bộ dạng nghiêm túc của Khương Khởi Linh khi xin lỗi mình, trong lòng cũng cảm thấy tâm an, nghỉ ngơi một lát, hắn lại tới phòng tu luyện.
Khương Khởi Linh đang ngủ, quản sự không nhận được mệnh lệnh cho Lục Ly tu luyện miễn phí, Lục Ly chuyển lời của Khương Khởi Linh, người sau nửa tin nửa ngờ, Lục Ly trực tiếp đi lạnh giọng nói:
- Nếu ta nói láo, lát nữa bảo Khương Khởi Linh tới tìm ta là được.
Quản sự nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy Lục Ly không cần thiết phải nói láo, lát nữa đi hỏi Khương Khởi Linh là rõ ngay, thế là liền cho Lục Ly vào.
Lục Ly tiếp tục bế quan tu luyện, tham ngộ ký ức của yêu ma, ấn chứng các loại lặp lại, ý đồ phóng thích được thần kỹ này ra.
Những ngày sau, Khương Khởi Linh quả nhiên không tới quấy rầy Lục Ly, vẫn ở trên tầng hai không xuống.
Quản sự tới bẩm báo Khương Khởi Linh nói Lục Ly đã tới phòng tu luyện, Khương Khởi Linh lại không nói gì, chỉ gật đầu tỏ vẻ nàng ta đã biết.
Những lời của Lục Ly hôm trước khiến Khương Khởi Linh triệt để cởi bỏ được khúc mắc, ngược lại còn có chút hậm hực. Cả ngày ngồi ngẩn ngơ trong khoang thuyền, thỉnh thoảng lại khóc, thỉnh thoảng lại cười, thỉnh thoảng lại uống say như chết...
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ đều không ra khỏi cửa lớn một bước, mỗi ngày đều tu luyện. Bản thân Minh Vũ vừa đột phá Quân Hầu cảnh không lâu, cần đại lượng thời gian để bế quan tu luyện, củng cố cảnh giới, đề thăng chiến lực.
Trong linh hồn của Vũ Hóa Thần thì bị gieo Hồn trùng, nhưng lại không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với tu luyện, lúc này ở trên phi thuyền thiết giáp quá nhàm chán, hắn cũng chỉ có thể bế quan tu luyện.
Trên phi thuyền thiết giáp có hơn một ngàn khách nhân, trên cơ bản mọi người đều tu luyện ở trên thuyền, rất ít đi lại. Thời gian dài đằng đẵng như vậy, nếu không bế quan, vậy sẽ thực sự quá nhàm chán.
Phía trước phi thuyền thiết giáp cỡ lớn của Linh Lung Thương Hội đều có dấu hiệu, Linh Lung Các ở bắc bộ Trung Châu là chúa tể chí cao vô thượng, ai dám đắc tội với người của Linh Lung Thương Hội chứ? Cho nên trên đường phi hành vẫn rất bình tĩnh, không hề xuất hiện bất kỳ bất ngờ gì.
Bay về phía trước, một thống lĩnh ở tầng một ra khỏi khoang thuyền, sau đó trực tiếp bay lên tầng hai, cuối cùng lại lên tầng ba.
Tầng ba của phi thuyền thiết giáp càng nhỏ hơn, bên trên chỉ có một khoang thuyền lớn, chỉ có một người ở, chính là ngoại công của Khương Khởi Linh, đại thống lĩnh chiến lực mạnh nhất, quyền thế lớn nhất trên thuyền.
Thống lĩnh đi vào khoang thuyền, quì một gối trước một lão nhân tóc tím, bẩm báo:
- Đại thống lĩnh, phía trước chính là Thiên Quỷ Sơn. Trong khoảng thời gian này nghe nói bên đó có chút không bình tĩnh, hay là... Chúng ta bay vòng qua!
Lão nhân tóc tím nhướn mày, lạnh giọng hỏi:
- Thiên Quỷ Sơn xảy ra chuyện gì, không có tình báo chuẩn xác à? Đi vòng qua sẽ tốn thêm hai ba tháng thời gian.
Thống lĩnh lắc đầu nói:
- Cụ thể thì không rõ lắm, thám báo trong các đã đi tra xét, nhưng vẫn chưa có tin tức báo về, chỉ nói là không quá bình tĩnh.
- Vậy tới dưới Thiên Quỷ Sơn đợi mấy ngày đi.
Lão nhân tóc tím nghĩ nghĩ một chút rồi phất tay nói:
- Nếu thực sự không quá bình tĩnh thì đi đường vòng, nếu chỉ là rung chuyển quy mô nhỏ thì trực tiếp bay qua, chắc không xảy ra đại sự gì đâu.
Phi thuyền thiết giáp tiếp tục phi hành, một ngày thời gian thoáng cái đã trôi qua, phi thuyền bay tới phía trước một tòa sơn mạch cực lớn.
Phi thuyền thiết giáp ngừng lại, khiến rất nhiều người đều đi ra xem. Mọi người nhìn về phía đông, thấy ở chân trời xa xa có một dãy sơn mạch nhấp nhô nối dài, tử khí ngút trời, tiếng động ầm ĩ.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ cũng bị kinh động mà đi ra, sau khi Minh Vũ nhìn lướt qua thì hô khẽ:
- Đó là gì thế?
- Nơi đó chắc là một tòa sơn mạch vô cùng nổi danh của bắc bộ Trung Châu!
Vũ Hóa Thần nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Nghe nói Thiên Quỷ Sơn này là bảo địa nổi danh của bắc bộ Trung Châu, ngươi xem bên đó tử khí mờ mịt, hào quang đầy trời, chắc là có dị bảo sắp xuất thế.
- Ồ!
Minh Vũ không quá có hứng thú với dị bảo, nơi này là bắc bộ Trung Châu, là địa bàn của Linh Lung Các. Cho dù có dị bảo thì cũng là của Linh Lung Các, liên quan gì tới hắn chứ? Hắn xoay người đi vào khoang thuyền tiếp tục tu luyện, Vũ Hóa Thần nhìn một lúc rồi cũng không nhìn nữa.
Trên tầng ba của Phi thuyền, thống lĩnh đó lại đi lên, mang theo tin tức mới nhất của Linh Lung Các. Thiên Quỷ Sơn chỉ có một khu vực nhỏ là rung chuyển, hơn nữa đã rung chuyển được bảy tám ngày, không có rung chuyển lớn, thám báo của Linh Lung Các nói chắc vấn đề không lớn.
Lão nhân tóc tím nghĩ nghĩ một chút rồi phất tay nói:
- Một khi đã như vậy thì không đợi nữa, đẩy nhanh tốc độ đi qua nơi này là được.
Vù.
Phi thuyền thiết giáp rất nhanh liền phá không mà đi, bay tới sơn mạch tử khí ngút trời hào quang chói lòa đó.
Lục Ly vẫn đang tu luyện, căn bản không biết chuyện bên ngoài.
Hắn lại bị kẹt ở trên một điểm mấu chốt, phát hiện đường đi không thông. Hắn đã tham ngộ thấu triệt quá trình phóng thích Kính Tượng Áo Nghĩa, mỗi một trình tự, mỗi một chi tiết hắn đều đã thôi diễn rất nhiều lần, vấn đề là bản thân hắn không thể phóng thích loại thần kỹ này.
Hắn đã nắm giữ được tất cả kiếm chiêu trong kiếm pháp của cao thủ đó, hắn chỉ muốn bắt chước ra hình, không muốn thực sự cảm ngộ cái thần bên trong, lại ngay cả hình cũng không bắt chước ra được.
Điều này khiến hắn rất buồn rầu, cảm giác bị vây trong một cái ngõ cụt, có thể nào cũng không đi ra được. Giống như tòa đại điện ở Tà Vu Sơn, biết rõ bên trong có bảo vật vô tận, nhưng lại không có cửa để đi vào
Chương 442 Đột biến
Hắn nghĩ nghĩ một chút, quyết định trước tiên nghỉ ngơi đã. Hắn không ra khỏi phòng tu luyện, ở bên trong lấy ra Long Đế Quan, hắn muốn nghiên cứu Long Đế Quan, xem có thể mở được quan tài này để lấy ra bảo vật bên trong hay không.
Phòng tu luyện rất lớn, có thể chứa được Long Đế Quan, trong khoang thuyền quá nhỏ, căn bản không để được.
Vù.
Long Đế Quan xuất hiện, tuy Lục Ly không rót huyền lực vào, nhưng quan tài này cũng tỏa ra kim quang mờ mờ, đồ văn bên trên rất hoa lệ, phong cách cổ xưa.
Lục Ly đi quanh cổ quan mấy vòng, ánh mắt nhìn thanh thần binh bên trên cổ quan. Hắn nghĩ nghĩ một chút rồi bay lên trên cổ quan, vươn tay ra nắm lấy thần binh, huyền lực trong tay chậm rãi vận chuyển, muốn rút thần binh ra.
Chỉ là thần binh không có bất kỳ động tĩnh gì, Lục Ly căn bản không rút được, thần binh đó giống như là liền một thể với quan tài.
Nghĩ nghĩ một chút, lại vận chuyển huyền lực, bắt đầu khống chế những phù văn đó, xem xem có mò được cấm chế của Long Đế Quan, mở cổ quan ra hay không.
Lặp đi lặp lại hơn một tiếng, cổ quan vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì. Lục Ly lại ngồi xuống, tâm niệm đắm chìm trong Ngân Long Ấn Ký trên Hồn Đàm, hy vọng Ngân Long Ấn Ký lại truyền tới một đoạn ký ức của yêu ma.
Ngân Long Ấn Ký không có bất kỳ dao động nào, không có tin tức gì truyền đến. Lục Ly chỉ có thể tiếp tục vận chuyển huyền lực, tiếp tục khống chế phù văn và đồ văn di động.
Một ngày trôi qua...
Lục Ly cuối cùng cũng bỏ cuộc, hắn hiện tại vẫn không thể mở Long Đế Quan, chỉ đành chờ sau này tìm cơ hội thử lại.
Sau đó Lục Ly tiếp tục tham ngộ thần kỹ, tu luyện không có năm tháng, khi hắn tu luyện cũng rất si mê, hoàn toàn quên mất tình huống bên ngoài, thời gian lại bất giác trôi qua năm ngày.
Ầm!
Khi đang ngồi xếp bằng, Lục Ly bỗng nhiên cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, hắn đột nhiên mở mắt, phát hiện phi thuyền thiết giáp không ngờ đang không ngừng rung động, rõ ràng là đang liên tục hạ xuống.
- Tình huống gì thế?
Suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Lục Ly chính là phi thuyền thiết giáp gặp tập kích, thuyền lớn bị người ta phá hỏng, cho nên đang bắt đầu hạ xuống kịch liệt.
Hắn bay lên, lao thẳng tới cửa khoang. Hắn vừa động lại cảm thấy không thích hợp, tốc độ của hắn chậm lại không chỉ gấp mười lần, cảm giác giống như có một cỗ lực lượng vô cùng cường đại trong vô hình bao phủ hắn vậy.
Hắn mở cửa khoang xông ra ngoài, phát hiện bên ngoài cũng rất lộn xộn, vô số người đang lao ra, vẻ mặt hoảng sợ.
- Thiếu chủ.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ xông tới tóm lấy Lục Ly, Tiểu Bạch cũng bị dẫn ra, ba người đứng chung một chỗ nhìn xung quanh.
Trong vô số khoang thuyền đều có người đi ra, trên giáp bản đã đầy là người, các hộ vệ của Linh Lung Thương Hội cũng nhào ra hết, ai nấy vẻ mặt kinh hãi.
Tốc độ phi thuyền hạ xuống rất nhanh, đã có thể mơ hồ thấy được sơn mạch phía dưới, sau khi Lục Ly nhìn lướt qua thì lập tức hoảng sợ.
Phía dưới sương tím cuồn cuộn, trong sương mù lờ mờ có hào quang ngút trời, bởi vì bị sương bao phủ mà sơn mạch như ẩn như hiện, khiến người ta cảm thấy quỷ mị kỳ lạ, dường như bên trong có một con thú hoang cực lớn đang ẩn núp.
- Mọi người đừng hoảng hốt, chỉ là trọng lực phía dưới đột nhiên tăng lên mà thôi.
Một thanh âm già nua vang lên, trên giáp bản tầng hai xuất hiện một lão giả tóc tím, bên cạnh còn có Khương Khởi Linh và hai lão giả khí thế cường đại đi theo.
Lão giả tóc tím cau mày, nhìn quét một vòng, nói:
- Chắc là Thiên Quỷ Sơn bạo động dẫn phát trọng lực biến đổi, lão phu là Khương Hạo, xin cứ tin lão phu, ta có thể dẫn mọi người rời khỏi một cách bình an.
- Khương Hạo!
Cái tên này khiến mọi người hơi an tâm lại, Linh Lung Các là từ rất nhiều gia tộc cấu thành, gia tộc mạnh nhất trong đó là Khương gia, đó là một trong Thập nhị vương tộc. Đã có cường giả của vương tộc ở đây, chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra.
- Vũ Hóa Thần, ngươi có thể bay lên không?
Mắt Lục Ly lấp lánh, thấp giọng quát. Vũ Hóa Thần phóng ra Bản Mệnh Châu, đồng thời khiến Bản Mệnh Châu phóng to, thân thể muốn bay lên. Nhưng sau khi Bản Mệnh Châu phóng to, hắn lại phát hiện Bản Mệnh Châu không ngờ cũng rơi xuống.
- Trọng lực này biến thái quá.
Vũ Hóa Thần nói:
- Trọng lực này là căn cứ vào cảnh giới mà không ngừng biến hóa, người thực lực cường đại, trọng lực phải chịu càng lớn, lúc này tốc độ của ta bị hạn chế cả trăm lần.
Minh Vũ gật đầu, vừa rồi khi tới đây đã cảm nhận được. Trong đầu Lục Ly suy nghĩ rất nhanh, đang cân nhắc rốt cuộc là có người muốn bố cục lừa giết hắn, hoặc là lừa giết người của Linh Lung Các. Hay là vận khí không tốt, gặp phải bất ngờ?
Vù!
Phi thuyền thiết giáp đã hoàn toàn không khống chế được, rất nhanh liền hạ xuống trong sương tím, cảnh sắc xung quanh đã trở nên mơ hồ.
Tốc độ của phi thuyền càng lúc càng nhanh, hoàn toàn không thể khống chế. Lão giả tóc tím Khương Hạo ở bên trên trầm giọng quát:
- Tất cả mọi người chú ý, người lớn dẫn trẻ nhỏ, tùy thời chuẩn bị nhảy khỏi thuyền.
Vũ Hóa Thần tóm lấy Lục Ly, rất nhiều võ giả cường đại trong các khách nhân đều dẫn theo người bên cạnh, Khương Hạo tóm Khương Khởi Linh lên.
- Nhảy xuống đi!
Khi phi thuyền thiết giáp sắp rơi xuống đất, Khương Hạo gầm lên một tiếng. Phi thuyền thiết giáp mở vòng bảo hộ, vô số người từ trên thuyền bay xuống, Minh Vũ, Vũ Hóa Thần mang theo Lục Ly cũng nhảy tới xa xa.
Ầm!
Phi thuyền thiết giáp to như một tòa thành nặng nề nện xuống núi lớn phía dưới, phi thuyền thiết giáp vỡ tan tành, gỗ vụn bay đầy trời, một tiếng nổ vang lên, vang vọng trong núi.
- Ôi!
Rất nhiều chỗ đều truyền đến tiếng kêu rên, có mấy tiểu thư và lão nhân thực lực không mạnh, ngã tới gãy xương đứt gân, rên rỉ không ngừng.
- Đây là đâu?
Lục Ly được Minh Vũ và Vũ Hóa Thần dẫn theo nên không bị thương, hắn tự nhảy cũng không sao. Hắn nhìn xung quanh một vòng, sau khi phát hiện không có huyền thú và nguy hiểm thì mới bớt lo.
Nơi này là một núi hoang, không có quá nhiều thực vật, toàn bộ đều là tảng đá màu tím, hoang vắng giống như sa mạc.
Chương 443 Tử Huyền Tinh, Hồn Tinh
Chỗ đặc biệt duy nhất của nơi này chính là khắp nơi đều có sương tím, tầm nhìn rất thấp, không tới ngàn mét.
- Thiên Quỷ Sơn!
Vũ Hóa Thần trả lời. Tuy Thiên Quỷ Sơn rất nổi danh, nhưng tình huống cụ thể thì Vũ Hóa Thần lại không biết.
- Có thể bay được không?
Lục Ly lại nhìn về phía Vũ Hóa Thần, người sau phóng thích Bản Mệnh Châu thử một phen, lắc đầu nói:
- Trọng lực quá cường đại, nhiều nhất chỉ có thể bay lên được mấy mét, hơn nữa không thể bay xa.
Xung quanh vang lên những tiếng động nhốn nháo, lần này trên phi thuyền thiết giáp có hơn một ngàn hành khách, đột nhiên phát ra bất ngờ như vậy tất nhiên cũng bất mãn. Hơn nữa phi thuyền thiết giáp đã bị hủy, bọn họ làm thế nào để tiếp tục lên đường.
- Chư vị đừng hoang mang!
Thanh âm của Khương Hạo vang lên, truyền ra khắp nơi:
- Tuy phi thuyền thiết giáp đã bị hủy, nhưng gia tộc khẳng định rất nhanh sẽ biết, sẽ lập tức phái người và phi thuyền thiết giáp khác tới đây. Nơi này là Thiên Quỷ Sơn, rất nguy hiểm, mọi người đừng đi lung tung, toàn bộ tụ tập cùng một chỗ. Người của ta sẽ an trí doanh trướng và phân phát đồ ăn, mọi người xin kiên nhẫn chờ đợi, Linh Lung Các sẽ cho mọi người một cái công đạo về chuyện hôm nay.
Khương Hạo đã nói như vậy, tiếng ồn ào mới giảm đi bớt. Mấy quản sự dẫn theo từng đội hộ vệ lập tức bắt đầu dựng trại đóng quân, thu xếp cho khách nhân trên phi thuyền thiết giáp.
Vù vù.
Lúc này, xa xa đột nhiên vang lên một thanh âm bén nhọn, thanh âm đó càng lúc càng gần, càng lúc càng lớn, Lục Ly vừa nghe thấy, sắc mặt lập tức thay đổi, ôm đầu ngồi xuống đất kêu rên.
- Công kích linh hồn!
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn nhau, hai người như lâm đại địch.
- A.
Sau khi vô số người nghe thấy thanh âm này, đều ôm đầu đau đớn lăn lộn. Nhất là người cảnh giới thấp, căn bản không chịu đựng nổi, giống như bị Long Ngâm Thần Kỹ của Lục Ly công kích.
Hơn một ngàn khách nhân có hơn nửa là Hồn Đàm cảnh trở lên, non nửa còn lại thì vô cùng khổ sở, rất nhiều người đầu đau như muốn vỡ ra, còn đập đầu vào đá bên cạnh, lập tức đầu rơi máu chảy.
- Khống chế bọn họ!
Khương Hạo không hề bị ảnh hưởng quát lạnh một tiếng, rất nhiều hộ vệ đều hành động, chia ra giữ lấy một hai người. Khương Hạo quát khẽ:
- Mọi người đừng sợ, đây là một loại quỷ phong đặc thù của Thiên Quỷ Sơn, rất nhanh sẽ qua thôi, cố kiên trì.
Khương Khởi Linh không ngờ lại không sao, nàng ta nhìn thấy Lục Ly ôm đầu ngồi trên mặt đất, vội vàng chạy tới, ngồi xổm xuống bên cạnh Lục Ly, hỏi:
- Lục Ly, kiên trì một chút, rất nhanh sẽ qua thôi.
Cảnh giới của Khương Khởi Linh không phải quá cao, chỉ có Mệnh Luân cảnh hậu kỳ, trong sân có rất nhiều võ giả Mệnh Luân cảnh đều rất khó chịu, xem ra cường độ linh hồn của nàng ta chắc rất cao.
Lục Ly gật đầu, tuy đầu đau như muốn vỡ ra, nhưng chút đau đớn này thì hắn vẫn có thể chịu được. Hắn chắn chặt răng chống đỡ, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn xung quanh, sau khi xác định không có kẻ địch công kích thì hai người mới yên tâm.
Sau nửa nén hương, thanh âm bén nhọn đó dần dần yếu đi, mọi người cũng dễ chịu hơn một chút. Lại sau một lúc, thanh âm hoàn toàn biến mất, Lục Ly thở hắt ra một hơi, lau đi mồ hôi trên mặt, ngẩng đầu nhìn Khương Khởi Linh, hỏi:
- Đây nơi quỷ quái gì thế? Vì sao trọng lực lại lớn như vậy? Còn có thanh âm khủng bố đó nữa.
Khương Khởi Linh nghĩ nghĩ một chút rồi nói khẽ:
- Đây là Thiên Quỷ Sơn, là bảo địa thứ hai của bắc bộ Trung Châu, cũng là tuyệt địa đứng thứ hai. Nơi này cứ cách mấy năm hoặc là mười mấy năm sẽ phun ra rất nhiều huyền tinh màu tím và Hồn Tinh, cùng với tinh thạch phun trào, sẽ có cương phong xuất hiện. Còn có rất nhiều nơi xuất hiện quỷ động khủng bố, hút người ta vào trong núi, năm đó có một Nhân Hoàng cũng bị hút vào, cuối cùng không ra được.
- Hả?
Ba người Lục Ly đều kinh ngạc, Nhân Hoàng cũng không ra được, vậy mọi người ở đây mà rơi vào quỷ động thì e là đều phải chết.
- Các ngươi đừng lo lắng.
Khương Khởi Linh trấn an:
- Chỉ có nơi phun trào huyền tinh màu tím và Hồn Tinh thì mới có quỷ động xuất hiện, các ngươi đừng đi loạn thì sẽ không sao. Trong Thiên Quỷ Sơn này bình thường không có huyền thú, khi phun trào sẽ nhào ra một số Thiên Quỷ Thử, có điều tỷ lệ rất ít. Bên này không có quỷ động, chúng ta không đi loạn thì sẽ không xảy ra chuyện.
Sau khi Khương Khởi Linh giải thích một phen, ba người Lục Ly mới biết.
Hơn mười ngày trước thám báo của Linh Lung Các đã tiến vào Thiên Quỷ Sơn, không phát hiện Thiên Quỷ Sơn có khuynh hướng bạo động quy mô lớn, Khương Hạo mới cho phi thuyền thiết giáp đi ngang qua núi lớn, bởi vì đi đường vòng sẽ xa hơn hai ba tháng.
Lại không ngờ hơn mười ngày qua Thiên Quỷ Sơn này chỉ có bạo động quy mô nhỏ, hôm nay lại đột nhiên có bạo động lớn. Khi Thiên Quỷ Sơn bạo động, trong núi sẽ có trọng lực cường đại, mới dẫn tới phi thuyền thiết giáp bị rơi xuống.
Có điều ở phụ cận không nhìn thấy có huyền tinh màu tím và Hồn Tinh phun ra, cho nên trước mắt nơi này chắc vẫn an toàn. Chờ trận bạo động của Thiên Quỷ Sơn kết thúc, trọng lực ở xung quanh sẽ yếu đi, mọi người cũng có thể thoải mái rời đi.
Hiện tại gặp phải loại tình huống này, cách làm chính xác nhất của mọi người chính là ở yên tại chỗ. Nếu không vạn nhất tiến vào khu vực phun trào, rất có khả năng sẽ bị hút vào quỷ động, cũng sẽ gặp phải Thiên Quỷ Thử, đến lúc đó thần tiên cũng không cứu được.
- Huyền tinh màu tím là gì? Cũng là huyền tinh à? Còn Hồn Tinh là sao?
Lục Ly tò mò hỏi.
Khương Khởi Linh không giấu giếm, giải thích:
- Huyền tinh màu tím là một loại huyền tinh đặc thù, một viên có thể đổi được một vạn huyền tinh, xem như là huyền tinh cao cấp đi. Chúng ta bình thường gọi nó là Tử Huyền Tinh, ờ... Đây là Tử Huyền Tinh.
Trong giới chỉ Khương Khởi Linh sáng lên, đưa tới một viên huyền tinh, huyền tinh này so với huyền tinh bình thường thì nhỏ hơn một nửa, chỉ to bằng ngón út, rất đẹp mắt.
- Hồn Tinh là dùng để tu luyện linh hồn.
Chương 444 Mau lui lại
Khương Khởi Linh nhìn lướt qua xung quanh, thấp giọng giải thích:
- Hồn Tinh xem như là linh tài cao cấp, một viên giá trị trăm vạn huyền tinh, luyện hóa cũng có thể tăng phúc cho linh hồn. Đương nhiên thứ này tu luyện nhiều, độ tăng phúc sẽ giảm bớt, nếu không giá trị sẽ cao hơn. Đúng rồi... Nếu các ngươi gặp phải có Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh phun trào, ngàn vạn lần đừng tới gần quỷ động phun trào, nếu rơi xuống bên cạnh cũng có thể thu nhặt, nhất định phải nhớ kỹ, không thể tới gần quỷ động.
Khương Khởi Linh dặn dò vài câu, cũng không về bên Khương Hạo, chờ một quản sự đi tới, nàng ta vươn tay ra chỉ vào một núi nhỏ ở gần đó, nói:
- Giúp ta dựng một doanh trướng ở đây, thuận tiện dựng hai doanh trướng cho vị công tử này.
- Vâng.
Quản sự không dám làm trái ý Khương Khởi Linh, lập tức gọi mấy hộ vệ tới núi nhỏ gần đó dựng ba doanh trướng, hai cái khá lớn, một cái thì nhỏ hơn.
- Đi thôi, trong thời gian ngắn chúng ta không đi được đâu.
Khương Khởi Linh vẫy tay với hai thị nữ ở xa xa, sau đó dẫn theo hai thị nữ lập tức tiến vào trong một doanh trướng.
Nhìn Khương Khởi Linh thì có vẻ đã khôi phục được một chút rồi, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:
- Đi thôi, cứ xem tình huống rồi tính.
Lục Ly ôm Tiểu Bạch tiến vào trong một doanh trướng, Minh Vũ lo lắng đi theo tiến vào doanh trướng của Lục Ly. doanh trướng này rất đơn sơ, bên trong không có nhiều bài trí, chỉ trải một bộ chăn ga trên đất, còn có mấy chiếc bồ đoàn.
Lục Ly bảo hai người Vũ Hóa Thần ngồi xuống, thần niệm của hai người quét ra xung quanh, thần niệm ở nơi này không ngờ cũng bị hạn chế, chỉ có thể tra xét mấy trăm mét xung quanh.
Mấy trăm hộ vệ bận rộn, bắt đầu an trí cho khách nhân trên phi thuyền thiết giáp. Gần ngàn doanh trướng được dựng lên ở xung quanh, còn có người đi tra xét tình huống.
Bùm.
Đột nhiên, mặt đất hơi chấn động, đám người Lục Ly lao ra khỏi doanh trướng, nhìn về phía nơi phát ra thanh âm. Bên kia sáng lên một đạo quang hoa màu tím, giống như pháo hoa màu tím bắn lên trời, bị sương mù dày đặc che khuất, nhìn không rõ lắm.
- Chẳng lẽ bên kia có Tử Huyền Tinh, Hồn Tinh phun trào à?
Lục Ly lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng. Thị giác ở nơi này rất kém, bên kia có thể lờ mờ nhìn thấy tử quang, điều này chứng tỏ cách cũng không xa.
Vù.
Một bóng người nhẹ nhàng bay tới, đứng ngoài doanh trướng của Khương Khởi Linh, chính là đại thống lĩnh Khương Hạo. Khương Hạo nhìn ra xa xa, trầm giọng nói:
- Khởi Linh, gần đây không an toàn, chúng ta toàn bộ phải rời đi.
Rầm rầm.
Khương Khởi Linh còn chưa đi ra, mặt đất xung quanh đã rung chuyển kịch liệt, sau đó gần núi nhỏ đột nhiên xuất hiện một cái hố to, tử quang đầy trời từ trong hố to bắn ra, phóng lên cao, gần hố to đó vừa hay có mấy người, không ngờ đều bị tử quang hất lên trời cao, tiếp theo thì hóa thành mưa máu, lập tức biến thành thịt nát.
- Mau lui lại.
Khương Hạo nhìn thấy gần hố to còn có rất nhiều người, có người chắc đã sợ tới đờ người, thậm chí có người không ngờ muốn đi lấy tinh thạch màu tím trong tử quang, lập tức gầm lên.
- Lùi lại, lùi lại, quỷ động sắp sinh ra hấp lực, còn có thể có Thiên Quỷ Thử, người ở gần đều phải chết!
Một Quân Hầu cảnh gầm lên, những người gần đó lúc này mới tỉnh ngộ, đều lui về phía sau.
Nhưng mà, rất nhiều người vẫn lui chậm, trong hố to đột ngột sinh ra hấp lực cường đại, mấy chục người bị hút vào trong hố to đó. Phụ cận cát bay đá chạy loạn thành một đống, Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh màu trắng vừa bắn ra cũng bị hút vào.
Tiểu Bạch bỗng nhiên từ trong lòng Lục Ly chui ra, phóng tới một viên Hồn Tinh màu trắng vừa rơi xuống đất, mà lúc này mặt đất xung quanh lại rung chuyển.
Lục Ly lập tức kinh hãi, gầm lên:
- Tiểu Bạch, nguy hiểm, quay lại mau.
Mặt đất rung chuyển đại biểu cho sẽ có quỷ động xuất hiện, sẽ phun ra Tử Huyền Thinh và Hồn Tinh. Vừa rồi mấy người kia chính là lập tức bị bắn thủng, phòng ngự của Tiểu Bạch cũng không mạnh, cho nên Lục Ly mới lo lắng như vậy.
Minh Vũ tóm lấy Lục Ly, không cho hắn tiến lên. Sau khi Tiểu Bạch miệng ngậm một viên Hồn Tinh màu trắng thì lập tức tiếp tục phóng về phía trước. Trên người nó có bạch quang lóe lên, tốc độ không ngờ lại đề thăng, không hề chịu ảnh hưởng của trọng lực.
Một quỷ động xuất hiện, tử quang bắn ra đầy trời, Tiểu Bạch nuốt Hồn Tinh màu trắng, lại đi chung quanh ăn mấy khối Hồn Tinh, lúc này mới bay về.
- Chít chít.
Ngay lúc này, trong quỷ động đột nhiên có hơn mười con chuột to màu đen bay ra, những con chuột đó mỗi con đều to bằng đầu người, lông lấp lánh hắc quang, mắt lại có màu lam sẫm, trong miệng lộ ra bốn cái răng nanh, bên trên có u quang lấp lánh, rõ ràng có kịch độc.
Tạo cho người ta ấn tượng sâu nhất là móng vuốt của những con chuột này. Căn bản không giống móng vuốt của chuột bình thường mà giống như móng chim ưng, giống như từ kim loại đúc thành.
Sau khi hơn mười con chuột bắn ra, lập tức hóa thành hơn mười đạo tia chớp màu đen tỏa ra bốn phương tám hướng, có một con phóng tới Tiểu Bạch, hai con bay tới chỗ Lục Ly.
- Thiên Quỷ Thử!
Khương Hạo biến sắc, lập tức quát lớn:
- Khương Minh, Khương Yển động thủ, không thể để những Thiên Quỷ Thử này làm bị thương bất kỳ một ai.
Khương Hạo nhìn về phía Vũ Hóa Thần, Lục Ly:
- Tiểu hữu và hai vị huynh đệ giúp ta chiếu cố Khởi Linh, lão phu đi kích sát Thiên Quỷ Thử, nếu không sẽ xảy ra đại sự.
Lục Ly gật đầu, trên cổ Khương Hạo một mặt trời màu tím xuất hiện, cả người hắn lao về phía trước, mặt trời trên cổ gào thét bay ra, biến thành một mặt trời cực lớn phạm vi một trượng, mang theo liệt diễm nóng rực trấn áp về phía một con Thiên Quỷ Thử.
Hai lão giả Quân Hầu cảnh còn lại thì chạy quanh, hai người một người phóng ra Bản Mệnh Châu, một người khác cũng phóng ra huyết mạch thần kỹ, huyết mạch thần kỹ của người này lại là lục phẩm, là một thanh phi thứ màu lam.
- Vũ Hóa Thần, đi mang Tiểu Bạch về.
Lục Ly không có thời gian để nhìn nhiều, quát Vũ Hóa Thần một tiếng.
Chương 445 Thiên Quỷ Thử
Khương Hạo vì đối phó Thiên Quỷ Thử, không ngờ không có thời gian chiếu cố ngoại tôn nữ của mình, có thể thấy được Thiên Quỷ Thử này khủng bố cỡ nào, Lục Ly cũng lo lắng cho Tiểu Bạch.
Vũ Hóa Thần nhìn Minh Vũ, tiếp theo lao ra, trên cổ sáng lên ấn ký hỏa diễm màu lam, chuẩn bị phóng thích hỏa diễm diệt sát Thiên Quỷ Thử.
Tiểu Bạch chạy về phía Lục Ly, lúc này cảm thấy phía sau có huyền thú đang truy đuôi nó, không ngờ lập tức nổi giận ngừng lại. Nó quay đầu lại trợn mắt lườm Thiên Quỷ Thử, lông dựng đứng lên, uy áp vô hình từ trên người nó tỏa ra, con Thiên Quỷ Thử ở phía sau không ngờ lại lập tức dừng lại.
- Tiểu Bạch, trở về!
Lục Ly nhìn thấy loại tình huống này, lập tức lại gầm lên một tiếng. Tiểu Bạch không ngờ có thể trấn áp Thiên Quỷ Thử? Nếu dẫn tới sự chú ý của đám người Khương Hạo, e là sẽ bị cướp đi.
Tiểu Bạch nghe thấy nộ khí trong giọng nói của Lục Ly, vội vàng hóa thành một bóng trắng bay về, Vũ Hóa Thần đánh ra một con hỏa long bao phủ con Thiên Quỷ Thử ở phía trước.
- Chít chít.
Ai ngờ, Thiên Quỷ Thử lại từ trong hỏa long bay ra, trên lông hắc quang sáng lên, huyết mạch thần kỹ lục phẩm của Vũ Hóa Thần không ngờ không thể khiến nó bị thương.
Khương Hạo và hai Quân Hầu cảnh, còn có một số Bất Diệt cảnh đều động thủ trấn áp Thiên Quỷ Thử, cũng may không ai chú ý tới Tiểu Bạch.
Lục Ly kinh ngạc hỏi Khương Khởi Linh:
- Khởi tiểu thư, đây là huyền thú mấy phẩm? Huyết mạch thần kỹ lục phẩm không ngờ cũng không thể khiến nó bị thương?
Khương Khởi Linh như có thâm ý nhìn Tiểu Bạch một cái, lại không hỏi nhiều, giải thích:
- Thiên Quỷ Thử vốn là huyền thú ngũ phẩm, nhưng Thiên Quỷ Thử hàng năm ăn Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, cho nên biến dị, chắc đã đạt tới cấp bậc lục phẩm. Phòng ngự của Thiên Quỷ Thử rất biến thái, Bất Diệt cảnh bình thường cơ hồ không thể thương tổn tới chúng, hơn nữa ở Thiên Quỷ Sơn, tốc độ của chúng còn không bị ảnh hưởng. Còn có nọc độc vô cùng biến thái, nếu một người bị cắn một cái, không tới một lát sẽ biến thành Thiên Quỷ Thử hình người, điên cuồng công kích đồng bạn. Sau khi người bị nổi điên cắn trúng, độc tố sẽ lây lan. Cho nên ngoại công ta mới chú ý như vậy.
- Biến thái!
Lục Ly thầm kinh hãi, có điều cũng không quá để ý, bởi vì Tiểu Bạch có thể trấn áp Thiên Quỷ Thử, ít nhất thì Thiên Quỷ Thử cũng không dám công kích bọn họ.
Bên kia Vũ Hóa Thần cảm thấy rất mất mặt, phóng ra Bản Mệnh Châu, vận dụng Tinh Hỏa Áo Nghĩa, uy lực lại đề thăng. Đốt cho con Thiên Quỷ Thử đó kêu chít chít, chạy trốn chung quanh, cuối cùng thì trốn vào trong quỷ động.
Lục Ly nhìn Khương Hạo, trong lòng thầm kinh hãi. Vị đại thống lĩnh này chiến lực rất bưu hãn, một vầng mặt trời nóng rực trấn áp tới, trực tiếp đập cho một con Thiên Quỷ Thử huyết nhục mơ hồ, cả người cháy khét, dưới một kích đã bị nghiền ép mà chết.
- Đây là huyết mạch thần kỹ gì thế?
Lục Ly tò mò hỏi.
Khương Khởi Linh giải thích:
- Huyết mạch thất phẩm, Nhật Thực.
- Ờ ờ!
Lục Ly đột nhiên nhớ tới gì đó, nhìn về phía cổ Khương Khởi Linh:
- Khởi tiểu thư, ngươi chắc là sinh ra ở đại gia tộc à? Vì sao ngươi... Không giác tỉnh huyết mạch?
Trên cổ Khương Khởi Linh không có huyết mạch ấn ký, trong nhận thức của Lục Ly chỉ có võ giả Bất Diệt cảnh mới có thể che giấu huyết mạch ấn ký. Khương Khởi Linh mới là Mệnh Luân cảnh hậu kỳ, điều này rất kỳ quái.
- Ai nói ta không giác tỉnh huyết mạch?
Khóe miệng Khương Khởi Linh lộ ra nụ cười đùa cợt, nói khẽ:
- Ta chính là giác tỉnh huyết mạch quá tốt, nếu không gia tộc cũng sẽ không coi ta là bảo bối, hắn... Cũng sẽ không chết.
- Quá tốt?
Lục Ly và Minh Vũ đều hơi kinh ngạc, Lục Ly nhíu mày hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi có bí thuật có thể che giấu huyết mạch ấn ký của mình? Ta nhớ là chưa đạt tới Bất Diệt cảnh thì không che giấu được mà.
- Ha ha, bí thuật như vậy Linh Lung Các có cả đống.
Khương Khởi Linh lại cười giễu cợt, trên cổ đột nhiên có hắc quang lóe lên, một ấn ký hình con bướm xuất hiện, có điều lại lập tức biến mất, hiển nhiên nàng ta vận dụng bí thuật để che giấu.
Tuy chỉ là lóe lên rồi biến mất ngay, nhưng Lục Ly và Vũ Hóa Thần lại thấy rất rõ ràng, hai người nhìn nhau, con ngươi đều hơi co rút lại.
Ấn ký con bướm đó rất đẹp, rất có tính cảm, có điều những cái này đều không quan trọng, quan trọng là, con bướm đó là màu đen!
Huyết mạch ấn ký là màu đen.
Đỏ, cam, vàng, xanh lục, xanh tím than, xanh lá cây, tím, đen, vàng kim.
Ấn ký màu đen đại biểu cho bát phẩm, toàn bộ Bắc Mạc vạn năm chưa từng xuất hiện huyết mạch bát phẩm, đại gia tộc của nữ nhân này không ngờ là huyết mạch bát phẩm?
Lục Ly cũng biết Trung Châu Thập nhị vương tộc và một số đại tộc có huyết mạch bát phẩm. Nếu hắn không bị Thú Nha quấy rối, chắc cũng giác tỉnh huyết mạch kim cương huyết mạch bát phẩm.
Trong mắt hắn, người giác tỉnh huyết mạch bát phẩm, cho dù ở Thập nhị vương tộc cũng là công tử tiểu thư cao cao tại thượng, thân phận tôn quý, bên cạnh có một đám cường giả đi theo, mắt để trên đỉnh đầu, sao lại phóng túng đê tiện như Khương Khởi Linh?
Lục Ly nhìn Khương Khởi Linh mấy cái, nghĩ nghĩ một chút vẫn không nhịn được mà thấp giọng hỏi:
- Khởi tiểu thư, thứ cho ta mạo muội, gia phụ ở Linh Lung Các đảm nhiệm chức vị gì?
- Chức vị gì?
Vẻ giễu cợt trên mặt Khương Khởi Linh càng đậm, nàng ta dùng thanh âm không hề có cảm xúc nói:
- Cha ta tên là Khương Vô Ngã!
- Khương Vô Ngã?
Lục Ly và Minh Vũ đều có chút mạc danh kỳ diệu, Khương Vô Ngã rất nổi tiếng à?
Hắn dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Khương Khởi Linh, người sau lại trợn mắt nói:
- Lục Ly, ngươi không phải người Trung Châu à? Khương Vô Ngã nổi danh như vậy mà ngươi cũng không biết sao? Hắn là các chủ đời này của Linh Lung Các.
- ...
Lục Ly và Minh Vũ triệt để nghẹn lời rồi, nữ nhân phóng đãng này không ngờ là ái nữ của Linh Lung Các các chủ.
Con gái của Linh Lung Các các chủ, đệ nhất tiểu thư của Khương gia, một trong Thập nhị vương tộc!