• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy! (3 Viewers)

  • Chương 240

CHƯƠNG 240


Người phụ nữ này thực sự đã thực hiện ba chữ tránh xa anh một cách rất triệt để!


Nghe thấy câu hỏi của Đường Hạo Tuấn, Lâm Giai Nhi cuối cùng cũng phản ứng lại là Tống Vy đi ra từ khoa mắt, liền vội vàng nhìn vào mắt Tống Vy, phát hiện đôi mắt cô đỏ hoe, nụ cười vẫn luôn duy trì trên mặt, lập tức biến mất.


240-long-phuong.jpg



“Tôi… tôi biết.” Tống Vy nhìn vẻ mặt có chút điên cuồng của Lâm Giai Nhi, như là bị kinh hoảng, sững sờ gật đầu đáp lại.


Đây là lần đầu tiên Đường Hạo Tuấn nhìn thấy Lâm Giai Nhi như thế này, sau một lúc sửng sốt, anh nhíu mày, gỡ tay Lâm Giai Nhi ra khỏi mặt Tống Vy, dìu Lâm Giai Nhi trở lại.


“Giai Nhi, làm sao vậy?” Đường Hạo Tuấn nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì bị siết chặt của Tống Vy, sau đó nhìn đôi mắt đang mang đầy sự điên cuồng của Lâm Giai Nhi, ngữ khí vô cùng khó chịu mà quát.


Khi Lâm Giai Nhi nghe thấy giọng nói của anh, đồng tử cô ta chợt co, đột nhiên thanh tỉnh lại.


Sau khi nhận ra mình vừa làm gì, cô ta hoảng loạn nắm lấy tay Tống Vy, vẻ mặt áy náy giải thích: “Xin lỗi cô Tống, hồi nãy làm cô sợ rồi đúng chứ, tôi không phải cố ý đâu, tôi chỉ là nghĩ đến mắt của mình, cho nên…”


Nói đến đây, cô ta buông tay Tống Vy ra, ôm lấy mặt bắt đầu khóc.


Tống Vy nhìn Lâm Giai Nhi đang khóc một cách thương tâm, chỉ cảm thấy khó hiểu.


Nạn nhân bị cô ta làm sợ hãi và đau đớn mà còn chưa khóc, mà cô ta lại đang khóc, người nào không biết, chắc còn tưởng mình ăn hiếp cô ta nữa.


Tống Vy xoa xoa hai má, dời mắt ra chỗ khác, nhìn sang Đường Hạo Tuấn ở bên cạnh: “Sếp Đường, lời của cô Lâm rốt cuộc là có ý gì, mắt của cô ấy bị làm sao?”


“Giác mạc của Giai Nhi bị hỏng vì tai nạn xe hơi năm đó.” Đường Hạo Tuấn liếc nhìn Lâm Giai Nhi vẫn đang khóc, rồi khẽ đáp.


“Thì ra là như vậy.” Tống Vy gật đầu.


Thảo nào trước đây cô đã cảm thấy mắt của Lâm Giai Nhi không tập trung đúng lắm, cô còn tưởng là Lâm Giai Nhi đang không có tinh thần thôi chứ.


Vậy là nói, giác mạc dự phòng mà Mạnh Ngọc đến bệnh viện số ba để hẹn lần trước là dành cho Lâm Giai Nhi “Được rồi, đừng khóc nữa.” Đường Hạo Tuấn kéo bàn tay đang ôm lấy mặt của Lâm Giai Nhi xuống.


Lâm Giai Nhi ngừng tiếng khóc, ngước mắt đôi mắt đỏ lên: “Cô Tống, bởi vì tôi sắp bị mù, tôi không muốn nhìn thấy những người không nâng niu đôi mắt của mình, cho nên mới mất khống chế cảm xúc mà hành động như vừa rồi, vô cùng xin lỗi, cô có thể tha thứ cho tôi không?”


Cô ta sụt sịt mà nhìn Tống Vy, lại cộng thêm nước mắt trên mặt, nhìn rất đáng thương, Nhìn Lâm Giai Nhi như vậy, Tống Vy cũng không tiện so đo chuyện này nữa, miễn cưỡng giật giật khóe miệng đáp: “Ừm, tôi tha thứ cho cô.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 161-165
Giang Long chiến thần
Giang Long chiến thần
Long tế chí tôn
  • Cố Tiểu Tam

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom