Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 965
Chương 965
Nhà tắm mà Sở Nam Bắc chuẩn bị cho mọi người quả thực rất đặc biệt.
Đặc biệt đến nỗi khiến mọi người thà quay lại thao trường lúc nãy chạy thêm mười vòng… à không, hai mươi vòng cũng được!
Cứ tưởng được tắm rửa thoải mái nhưng không ngờ tất cả chỉ là từ địa ngục này đến địa ngục khác còn dã man hơn!
Từ bên ngoài nhìn vào, đây quả thực là nhà tắm.
Bên trong nhà tắm có bể bơi dài ba mươi mét, rộng hai mươi mét, bên trong chứa chất lỏng gợn sóng tỏa ra hơi nước màu trắng, bốn phía được xây gạch men, không có gì khác với bể bơi thông thường.
Chỉ là là ở đây nồng nặc mùi cồn!
Đây là một bể bơi chứa đầy cồn y tế có độ tinh khiết cao.
“Thế nào, hài lòng với nhà tắm này không?”
Sử Nam Bắc híp mắt cười nói: “Không chỉ có thể tắm rửa, mà nhân tiện còn có thể tẩy uế. Đừng khách sáo, đi trải nghiệm đi”.
Nói xong, Sử Nam Bắc còn làm hành động mời mọi người.
Nhưng đám người không hề dám nhúc nhích. Bây giờ lòng bàn chân của bọn họ đã thối rữa da thịt, nếu như ngâm vào cồn thì chẳng phải sẽ đau đến chết sao?
“Sao thế, chê à?”
Sử Nam Bắc cười nhạt, nói với đám người: “Được thôi, vậy các người tự xử lý đi, muộn rồi, tôi về nghỉ ngơi đây”.
Nói xong, hắn ngáp dài rồi đi về phía cửa.
Khi đám người còn đang thắc mắc tại sao huấn luyện viên Sử lại đột nhiên trở nên nhân từ thì Sử Nam Bắc đã bước tới cửa, chỗ hai người áo đen đang đứng, ngáp một cái rồi nói: “Tôi không thích người nào phụ lòng tốt của tôi, trong vòng ba mươi giây nữa, nếu ai không xuống thì bắn vỡ đầu cho tôi!”
Nói xong hắn mới nghênh ngang bước ra khỏi cửa.
Hai người mặc áo đen rút súng ra, nhìn đồng hồ: “Còn mười giây nữa, bắt đầu đếm ngược, mười, chín…”
“Đợi đã, chẳng phải nói là có ba mươi giây sao?”
Một người vội vàng nói.
Nhưng người mặc áo đen không thèm để ý: “Tám, bảy, bốn, hai…”
“Chết tiệt, đồ vô lại, mau nhảy đi!”
Tần Phong hét lên rồi kéo Mê Long nhảy xuống không chút do dự.
Vừa nhảy xuống bể bơi, lòng bàn chân hơi tê, chưa đầy nửa giây sau, một cơn đau khó tả từ lòng bàn chân quét khắp người.
Làm sao để mô tả cảm giác này đây?
Có vẻ như mô tả thế nào cũng không chính xác. Có thể hiểu là đi chân trần trên tấm sắt nóng đỏ, hơn nữa trên tấm sắt còn có đinh sắt đâm lên.
A…
Tần Phong và Mê Long đồng thời hét lớn thảm thiết, sắc mặt của cả hai đều biến dạng.
Dưới sức ép của họng súng đen ngòm, những người còn lại cũng lần lượt nhảy xuống.
Nhà tắm mà Sở Nam Bắc chuẩn bị cho mọi người quả thực rất đặc biệt.
Đặc biệt đến nỗi khiến mọi người thà quay lại thao trường lúc nãy chạy thêm mười vòng… à không, hai mươi vòng cũng được!
Cứ tưởng được tắm rửa thoải mái nhưng không ngờ tất cả chỉ là từ địa ngục này đến địa ngục khác còn dã man hơn!
Từ bên ngoài nhìn vào, đây quả thực là nhà tắm.
Bên trong nhà tắm có bể bơi dài ba mươi mét, rộng hai mươi mét, bên trong chứa chất lỏng gợn sóng tỏa ra hơi nước màu trắng, bốn phía được xây gạch men, không có gì khác với bể bơi thông thường.
Chỉ là là ở đây nồng nặc mùi cồn!
Đây là một bể bơi chứa đầy cồn y tế có độ tinh khiết cao.
“Thế nào, hài lòng với nhà tắm này không?”
Sử Nam Bắc híp mắt cười nói: “Không chỉ có thể tắm rửa, mà nhân tiện còn có thể tẩy uế. Đừng khách sáo, đi trải nghiệm đi”.
Nói xong, Sử Nam Bắc còn làm hành động mời mọi người.
Nhưng đám người không hề dám nhúc nhích. Bây giờ lòng bàn chân của bọn họ đã thối rữa da thịt, nếu như ngâm vào cồn thì chẳng phải sẽ đau đến chết sao?
“Sao thế, chê à?”
Sử Nam Bắc cười nhạt, nói với đám người: “Được thôi, vậy các người tự xử lý đi, muộn rồi, tôi về nghỉ ngơi đây”.
Nói xong, hắn ngáp dài rồi đi về phía cửa.
Khi đám người còn đang thắc mắc tại sao huấn luyện viên Sử lại đột nhiên trở nên nhân từ thì Sử Nam Bắc đã bước tới cửa, chỗ hai người áo đen đang đứng, ngáp một cái rồi nói: “Tôi không thích người nào phụ lòng tốt của tôi, trong vòng ba mươi giây nữa, nếu ai không xuống thì bắn vỡ đầu cho tôi!”
Nói xong hắn mới nghênh ngang bước ra khỏi cửa.
Hai người mặc áo đen rút súng ra, nhìn đồng hồ: “Còn mười giây nữa, bắt đầu đếm ngược, mười, chín…”
“Đợi đã, chẳng phải nói là có ba mươi giây sao?”
Một người vội vàng nói.
Nhưng người mặc áo đen không thèm để ý: “Tám, bảy, bốn, hai…”
“Chết tiệt, đồ vô lại, mau nhảy đi!”
Tần Phong hét lên rồi kéo Mê Long nhảy xuống không chút do dự.
Vừa nhảy xuống bể bơi, lòng bàn chân hơi tê, chưa đầy nửa giây sau, một cơn đau khó tả từ lòng bàn chân quét khắp người.
Làm sao để mô tả cảm giác này đây?
Có vẻ như mô tả thế nào cũng không chính xác. Có thể hiểu là đi chân trần trên tấm sắt nóng đỏ, hơn nữa trên tấm sắt còn có đinh sắt đâm lên.
A…
Tần Phong và Mê Long đồng thời hét lớn thảm thiết, sắc mặt của cả hai đều biến dạng.
Dưới sức ép của họng súng đen ngòm, những người còn lại cũng lần lượt nhảy xuống.
Bình luận facebook