Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1022
Chương 1022
Đối mặt với cao thủ đỉnh cao như vậy, đừng nói là tên gấu này, cho dù là một cỗ xe tăng đi qua cũng bó tay.
Tuy nhiên, khóe miệng Diệp Vĩnh Khang lại hơi nhếch lên đầy thích thú, có lẽ anh đã đoán được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Liền thấy Triệu Đại Lực hừ một tiếng, cả người vẫn lao về phía lưng Hồng Lý.
Hồng Lý vẫn lặng lẽ đứng tại chỗ, không né cũng không tránh, vì chẳng ai thèm đếm xỉa đến việc một con muỗi động vào mình cả, kể cả khi con muỗi dùng hết sức.
Tuy nhiên, đúng vào lúc mọi người cho rằng Triệu Đại Lực dựa vào sức thì anh ta đột ngột dừng lại kít một cái khi chỉ còn cách cơ thể Hồng Lý khoảng một mét.
Sau đó một bàn tay vòng qua vai Hồng Lý nhanh như một tia chớp, ra sức chạm vào ngực của Hồng Lý!
Tay kia còn quá đáng hơn, thẳng tay vén váy sườn xám Hồng Lý lên!
Điều này xảy ra quá đột ngột, tất cả mọi người có mặt ngay lập tức trở nên hóa đá.
Vẻ mặt Hồng Lý vốn luôn bình tĩnh cũng hoảng hốt, theo bản năng lách mình né hai bàn tay biến thái này, rồi tát cho Triệu Đại Lực một cái.
“Muốn chết à?”
Mặt Hồng Lý đằng đằng sát khí, một chiếc phi tiêu vảy cá tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo đã được kẹp giữa các ngón tay của cô ấy.
“Sư phụ, người thua rồi”.
Nhưng mà, Triệu Đại Lực lấm lem ở trên mặt đất lại ngẩng đầu lên, cười nói với Hồng Lý: “Sư phụ không chỉ di chuyển, còn đánh trả nữa”.
Hồng Lý sửng sốt, sắc mặt bỗng nhiên tái đi.
Mặt khác, Sử Nam Bắc và Diệp Vĩnh Khang, những người ở bên cạnh, thì được phen cười nghiêng ngả.
“Người anh em, được lắm!”
Sử Nam Bắc bật cười giơ ngón tay cái lên với Triệu Đại Lực, sau đó bước tới, vỗ nhẹ lên vai Hồng Lý, cười nói: “Chị Hồng Lý, đừng quá tức giận, ít nhất còn cho thấy tên này có dùng não, cũng đâu phải chuyện gì xấu”.
“Sau này cậu ta còn là đồ đệ của chị, còn thiếu cơ hội báo thù chắc?”
Hồng Lý cau mày, sau đó mới dịu đi một chút, chỉ vào đám Triệu Đại Lực, Sử Nam Bắc, lạnh lùng nói: “Nghe đây, bây giờ tôi chính thức nhận Triệu Đại Lực làm đồ đệ”.
“Là đồ đệ của tôi, đương nhiên sẽ có một số đặc quyền. Ví dụ, bất kỳ ai trong số mọi người đều có thể ra đánh anh ta vô điều kiện trong bất kỳ hoàn cảnh nào!”
“Nếu anh ta vi phạm nội quy trại huấn luyện, hình phạt sẽ tăng gấp mười lần!”
Bằng cách này, Triệu Đại Lực đã trở thành đồ đệ của Hồng Lý.
Hồng Lý chỉ ở trong trại huấn luyện ba ngày, nhưng ba ngày này đã để lại kế hoạch huấn luyện tối ưu và tiên tiến nhất cho trại huấn luyện và đám người Thiên Diệt.
Kế hoạch huấn luyện do đích thân huấn luyện viên trưởng của Trại huấn luyện Điện Long Thần lập ra đúng là không gì sánh bằng.
Mặc dù Triệu Đại Lực đã chính thức được Hồng Lý nhận làm đồ đệ, anh ta vẫn phải ở lại trại huấn luyện Thiên Diệt trong một thời gian dài.
Đối mặt với cao thủ đỉnh cao như vậy, đừng nói là tên gấu này, cho dù là một cỗ xe tăng đi qua cũng bó tay.
Tuy nhiên, khóe miệng Diệp Vĩnh Khang lại hơi nhếch lên đầy thích thú, có lẽ anh đã đoán được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Liền thấy Triệu Đại Lực hừ một tiếng, cả người vẫn lao về phía lưng Hồng Lý.
Hồng Lý vẫn lặng lẽ đứng tại chỗ, không né cũng không tránh, vì chẳng ai thèm đếm xỉa đến việc một con muỗi động vào mình cả, kể cả khi con muỗi dùng hết sức.
Tuy nhiên, đúng vào lúc mọi người cho rằng Triệu Đại Lực dựa vào sức thì anh ta đột ngột dừng lại kít một cái khi chỉ còn cách cơ thể Hồng Lý khoảng một mét.
Sau đó một bàn tay vòng qua vai Hồng Lý nhanh như một tia chớp, ra sức chạm vào ngực của Hồng Lý!
Tay kia còn quá đáng hơn, thẳng tay vén váy sườn xám Hồng Lý lên!
Điều này xảy ra quá đột ngột, tất cả mọi người có mặt ngay lập tức trở nên hóa đá.
Vẻ mặt Hồng Lý vốn luôn bình tĩnh cũng hoảng hốt, theo bản năng lách mình né hai bàn tay biến thái này, rồi tát cho Triệu Đại Lực một cái.
“Muốn chết à?”
Mặt Hồng Lý đằng đằng sát khí, một chiếc phi tiêu vảy cá tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo đã được kẹp giữa các ngón tay của cô ấy.
“Sư phụ, người thua rồi”.
Nhưng mà, Triệu Đại Lực lấm lem ở trên mặt đất lại ngẩng đầu lên, cười nói với Hồng Lý: “Sư phụ không chỉ di chuyển, còn đánh trả nữa”.
Hồng Lý sửng sốt, sắc mặt bỗng nhiên tái đi.
Mặt khác, Sử Nam Bắc và Diệp Vĩnh Khang, những người ở bên cạnh, thì được phen cười nghiêng ngả.
“Người anh em, được lắm!”
Sử Nam Bắc bật cười giơ ngón tay cái lên với Triệu Đại Lực, sau đó bước tới, vỗ nhẹ lên vai Hồng Lý, cười nói: “Chị Hồng Lý, đừng quá tức giận, ít nhất còn cho thấy tên này có dùng não, cũng đâu phải chuyện gì xấu”.
“Sau này cậu ta còn là đồ đệ của chị, còn thiếu cơ hội báo thù chắc?”
Hồng Lý cau mày, sau đó mới dịu đi một chút, chỉ vào đám Triệu Đại Lực, Sử Nam Bắc, lạnh lùng nói: “Nghe đây, bây giờ tôi chính thức nhận Triệu Đại Lực làm đồ đệ”.
“Là đồ đệ của tôi, đương nhiên sẽ có một số đặc quyền. Ví dụ, bất kỳ ai trong số mọi người đều có thể ra đánh anh ta vô điều kiện trong bất kỳ hoàn cảnh nào!”
“Nếu anh ta vi phạm nội quy trại huấn luyện, hình phạt sẽ tăng gấp mười lần!”
Bằng cách này, Triệu Đại Lực đã trở thành đồ đệ của Hồng Lý.
Hồng Lý chỉ ở trong trại huấn luyện ba ngày, nhưng ba ngày này đã để lại kế hoạch huấn luyện tối ưu và tiên tiến nhất cho trại huấn luyện và đám người Thiên Diệt.
Kế hoạch huấn luyện do đích thân huấn luyện viên trưởng của Trại huấn luyện Điện Long Thần lập ra đúng là không gì sánh bằng.
Mặc dù Triệu Đại Lực đã chính thức được Hồng Lý nhận làm đồ đệ, anh ta vẫn phải ở lại trại huấn luyện Thiên Diệt trong một thời gian dài.
Bình luận facebook