Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 111 "Từ chối hả?
*Chương có nội dung hình ảnh
Ha ha..." Thu Khải Toàn và năm tên côn đồ sau lưng đều cười khẩy, nhìn Diệp Thu như nhìn người chết vậy.
Tiếp sau đó chỉ thấy sắc mặt Thu Khải Toàn chợt trầm xuống, phất tay với năm tên côn đồ sau lưng, ra lệnh: "Đi phá hỏng cửa cho tôi, tuyệt đối không được để cho anh ta chạy mất!"
Nghe thấy Thu Khải Toàn nói như vậy.
Hai tên côn đồ lập tức xông về phía buồng vệ sinh sau lưng Diệp Thu, sau đó đứng ở đấy, chặn đường lui của Diệp Thu.
"Diệp Thu, đừng trách anh đây tàn nhẫn, muốn trách thì phải trách cậu đã đắc tội phải người mà cậu không nên đắc tội!"
Thu Khải Toàn nhìn Diệp Thu, cười hèn mọn.
Sau đó anh ta xách cái thùng nhựa đựng đầy cứt và nước đái lên, đi tới trước mặt Diệp Thu, rất là kiêu ngạo nói: "Nếu như cậu muốn chịu ít nỗi đau da thịt, vậy thì tôi khuyên cậu tốt nhất là ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ đừng cử động, chỉ cần cậu ngoan ngoãn để tối đổ thùng cứt đái này lên đầu cậu, có lẽ hôm nay cậu có thể không cần vào bệnh viện nằm một chuyến!"
Diệp Thu liếc mắt nhìn thùng nhựa trong tay Thu Khải Toàn, híp híp mắt, bình tĩnh hỏi: "Nếu mà tôi từ chối thì sao?"
"Từ chối hả?
Vậy thì chính là chết! Chẳng nhẽ cậu nghĩ hôm nay cậu đã đến đây rồi còn có thể đi ra toàn vẹn sao?
Đừng hòng! Cậu dám lộn xộn một tí, thì cậu chết chắc!"
Thu Khải Toàn khinh thường trợn mắt nhìn Diệp Thu một cái, sau đó nhìn về phía năm tên côn đồ, trực tiếp ra lệnh: "Các cậu mở to mắt ra mà nhìn cho tôi, nếu cậu ta dám nhúc nhích một cái thì đánh cho tôi, đánh đến khi vào viện thì thôi!"
"Vâng!"
Năm tên côn đồ gật đầu, sau đó đều nhìn về phía Diệp Thu với ánh mắt hằm hè.
"Diệp Thu, tiếp sai chính là để tối tắm cho cậu rồi!"
Thu Khải Toàn nhìn Diệp Thu cười xấu xa, sau đó hai tay giơ thùng nhựa qua đỉnh đầu, đang chuẩn bị úp xuống đầu Diệp Thu.
Thấy thế.
Trong mắt Diệp Thu lóe lên một tia sắc bén.
Anh là vua của thế giới ngầm, sao có thể đứng yên cho người ta đổ thứ đồ dơ bẩn lên đầu mình chứ?
Vì thế, không cần Thu Khải Toàn bắt đầu ra tay.
Diệp Thu hành động trước một bước, nhấc chân lên, lấy tốc độ cực nhanh hung hăng dẫm lên chân trái của Thu Khải Toàn.
"Ngao!"
Chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm vì bị đau vang lên.
Vẻ mặt đau đớn của Thu Khải Toàn đều trở nên vặn vẹo, hai tay buông thõng, theo bản năng muốn bảo vệ chân trái của mình.
Thế nhưng, đừng quên là lúc này hai tay anh ta còn đang giơ thùng cứt đái đó.
Tay anh ta vừa thả ra một cái,
Thùng nước cốt dải đó lập tức bị đổ, chiếc thùng nhựa ngược lại úp lên đầu anh ta.
Diệp Thu nhanh chóng thu chân về, lùi về sau cách xa Thu Khải Toàn một khoảng cách nhất định.
Chỉ trong chớt mắt, đồ cứt đái đó đã đổ hết lên người Thu Khải Toàn.
Tắm cho Thu Khải Toàn một trận sạch sẽ! Nhất thời làm cho Thu Khải Toàn như nhảy vào trong hổ phần vậy, toàn thân tỏa"mùi hương" ra bốn phía! Nếu bây giờ anh ta mà đi ra ngoài, đoán chừng tất cả chỉ quanh đây đều sẽ bị anh ta hấp dẫn!
Nhất thời.
Thu Khải Toàn ngây ngẩn cả người, đội thùng nhựa trên đầu đứng yên tại chỗ khoảng năm giây, sau đó tiếng kêu gào thảm thiết vang khắp nhà vệ sinh nam.
"A!!!"
"Anh Thu!"
Mấy tên côn đồ lập tức biển sắc, tiếp sau đó bọn họ nhanh chóng đi qua, cố nhịn mùi thối trên người Thu Khải Toàn, lấy thùng nhựa trên người Thu Khải Toàn xuống.
Mà vào giờ phút này, Thu Khải Toàn đội thùng nhựa bị hun thổi đến nỗi sắp ngạt cả thở.
Anh ta nhanh chóng hít sâu từng ngụm từng ngụm một lúc, lúc này mới coi như khá hơn một chút.
Nén nhịn nôn mửa, anh ta quệt cứt đại trên mặt đi.
Thu Khải Toàn trừng mắt phẫn nộ xông tới chỗ Diệp Thu, cắn răng, hai mắt sắp phun lửa tới nơi rồi. Anh ta căm phẫn hét lên: "Diệp Thu! Tôi thề nếu hôm nay tôi mà không giết cậu, Thu Khải Toàn tôi không làm người!"
Dứt lời.
Ha ha..." Thu Khải Toàn và năm tên côn đồ sau lưng đều cười khẩy, nhìn Diệp Thu như nhìn người chết vậy.
Tiếp sau đó chỉ thấy sắc mặt Thu Khải Toàn chợt trầm xuống, phất tay với năm tên côn đồ sau lưng, ra lệnh: "Đi phá hỏng cửa cho tôi, tuyệt đối không được để cho anh ta chạy mất!"
Nghe thấy Thu Khải Toàn nói như vậy.
Hai tên côn đồ lập tức xông về phía buồng vệ sinh sau lưng Diệp Thu, sau đó đứng ở đấy, chặn đường lui của Diệp Thu.
"Diệp Thu, đừng trách anh đây tàn nhẫn, muốn trách thì phải trách cậu đã đắc tội phải người mà cậu không nên đắc tội!"
Thu Khải Toàn nhìn Diệp Thu, cười hèn mọn.
Sau đó anh ta xách cái thùng nhựa đựng đầy cứt và nước đái lên, đi tới trước mặt Diệp Thu, rất là kiêu ngạo nói: "Nếu như cậu muốn chịu ít nỗi đau da thịt, vậy thì tôi khuyên cậu tốt nhất là ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ đừng cử động, chỉ cần cậu ngoan ngoãn để tối đổ thùng cứt đái này lên đầu cậu, có lẽ hôm nay cậu có thể không cần vào bệnh viện nằm một chuyến!"
Diệp Thu liếc mắt nhìn thùng nhựa trong tay Thu Khải Toàn, híp híp mắt, bình tĩnh hỏi: "Nếu mà tôi từ chối thì sao?"
"Từ chối hả?
Vậy thì chính là chết! Chẳng nhẽ cậu nghĩ hôm nay cậu đã đến đây rồi còn có thể đi ra toàn vẹn sao?
Đừng hòng! Cậu dám lộn xộn một tí, thì cậu chết chắc!"
Thu Khải Toàn khinh thường trợn mắt nhìn Diệp Thu một cái, sau đó nhìn về phía năm tên côn đồ, trực tiếp ra lệnh: "Các cậu mở to mắt ra mà nhìn cho tôi, nếu cậu ta dám nhúc nhích một cái thì đánh cho tôi, đánh đến khi vào viện thì thôi!"
"Vâng!"
Năm tên côn đồ gật đầu, sau đó đều nhìn về phía Diệp Thu với ánh mắt hằm hè.
"Diệp Thu, tiếp sai chính là để tối tắm cho cậu rồi!"
Thu Khải Toàn nhìn Diệp Thu cười xấu xa, sau đó hai tay giơ thùng nhựa qua đỉnh đầu, đang chuẩn bị úp xuống đầu Diệp Thu.
Thấy thế.
Trong mắt Diệp Thu lóe lên một tia sắc bén.
Anh là vua của thế giới ngầm, sao có thể đứng yên cho người ta đổ thứ đồ dơ bẩn lên đầu mình chứ?
Vì thế, không cần Thu Khải Toàn bắt đầu ra tay.
Diệp Thu hành động trước một bước, nhấc chân lên, lấy tốc độ cực nhanh hung hăng dẫm lên chân trái của Thu Khải Toàn.
"Ngao!"
Chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm vì bị đau vang lên.
Vẻ mặt đau đớn của Thu Khải Toàn đều trở nên vặn vẹo, hai tay buông thõng, theo bản năng muốn bảo vệ chân trái của mình.
Thế nhưng, đừng quên là lúc này hai tay anh ta còn đang giơ thùng cứt đái đó.
Tay anh ta vừa thả ra một cái,
Thùng nước cốt dải đó lập tức bị đổ, chiếc thùng nhựa ngược lại úp lên đầu anh ta.
Diệp Thu nhanh chóng thu chân về, lùi về sau cách xa Thu Khải Toàn một khoảng cách nhất định.
Chỉ trong chớt mắt, đồ cứt đái đó đã đổ hết lên người Thu Khải Toàn.
Tắm cho Thu Khải Toàn một trận sạch sẽ! Nhất thời làm cho Thu Khải Toàn như nhảy vào trong hổ phần vậy, toàn thân tỏa"mùi hương" ra bốn phía! Nếu bây giờ anh ta mà đi ra ngoài, đoán chừng tất cả chỉ quanh đây đều sẽ bị anh ta hấp dẫn!
Nhất thời.
Thu Khải Toàn ngây ngẩn cả người, đội thùng nhựa trên đầu đứng yên tại chỗ khoảng năm giây, sau đó tiếng kêu gào thảm thiết vang khắp nhà vệ sinh nam.
"A!!!"
"Anh Thu!"
Mấy tên côn đồ lập tức biển sắc, tiếp sau đó bọn họ nhanh chóng đi qua, cố nhịn mùi thối trên người Thu Khải Toàn, lấy thùng nhựa trên người Thu Khải Toàn xuống.
Mà vào giờ phút này, Thu Khải Toàn đội thùng nhựa bị hun thổi đến nỗi sắp ngạt cả thở.
Anh ta nhanh chóng hít sâu từng ngụm từng ngụm một lúc, lúc này mới coi như khá hơn một chút.
Nén nhịn nôn mửa, anh ta quệt cứt đại trên mặt đi.
Thu Khải Toàn trừng mắt phẫn nộ xông tới chỗ Diệp Thu, cắn răng, hai mắt sắp phun lửa tới nơi rồi. Anh ta căm phẫn hét lên: "Diệp Thu! Tôi thề nếu hôm nay tôi mà không giết cậu, Thu Khải Toàn tôi không làm người!"
Dứt lời.