Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 497 "Những người này siêu cấp ác liệt đấy!"
Tiếp sau đó là tiếng kêu la thảm thiết thấu tận tim gan vang lên khắp đấu trường quyền anh ngầm.
Những người xem thấy cảnh tượng này, tất cả đều hít vào một ngụm khí lạnh, da đầu tê dại.
Đây là đang làm gì thế này?
Khủng bố sao?
Ngay cả cánh tay cũng có thể xé rách được nữa.
sức lực kinh khủng cỡ nào mới có thể làm như vậy chứ!
Thêm vào đó đau đớn kia bọn họ vừa nhìn là đã tự cảm thấy cánh tay phải của mình cũng đau theo rồi.
Chứ đừng nói gì mà tự mình thể nghiệm.
Bọn họ cũng không có dũng khí đó.
"A!"
anh Tề đau đến nước mắt lưng tròng, cả người đau đến ngất đi.
Mà sắc mặt của anh ta giờ phút này lại trắng bệch.
"Đùa giỡn có vui không?"
Diệp Thu nhìn anh Tề, cười lạnh hỏi.
"Có... có bản lĩnh vậy giết tôi đi, có gan thì cậu cứ giết tôi!"
anh Tề thống khổ hộ lớn.
Giờ phút này, vị trí đứt lìa của cánh tay không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức. Thấy hiểu rõ cái gì mà sống không bằng chết mà.
"Muốn chết sao? Làm trễ nãi nhiều thời gian của tôi như vậy, trực tiếp giết chết anh, thể thì hại cho anh quá rồi!"
Trong mắt Diệp Thu lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, sau đó bắt lấy cánh tay trái của anh Tề.
"A! Đừng động vào cánh tay trái của tôi, tôi chỉ còn lại một cánh tay thôi mà!"
Tiếng hét thảm thiết sợ hãi liên tục vang lên, anh ta điên cuồng cầu xin tha thứ.
Diệp Thu căn bản lại không phản ứng lại anh ta, trực tiếp đưa tay nắm lấy cánh tay trái kia, chuẩn bị dùng lực xé nát.
Nhưng ngay tại lúc này.
Chỉ nghe "Ầm" một tiếng vang thật lớn.
Cánh cửa sắt ở lôi đài cách đó không xa đột nhiên mở ra.
Ngay sau đó từ bên trong xuất hiện một vài bóng dáng to cao vạm vỡ.
Mỗi một người đều tản ra khí thế cường đại.
"Là ai kêu thảm thiết ở đó vậy, thật khó nghe mà!"
cùng lúc đó, những âm thanh phấn khích cũng vang lên bên trong đấu trường quyền anh ngầm.
Mọi người rối rít quay đầu lại nhìn những thân hình cao lớn kia, nhất thời, trên mặt hiện lên đầy vẻ khiếp sợ.
"Mẹ kiếp, đây không phải là năm người đứng đầu danh sách toàn thắng của đấu trường quyền anh ngầm này sao? Sao bọn họ lại tới đây?"
"Đúng vậy, trận đấu của bọn họ là vào mười hai giờ tối cơ mà, sao bây giờ lại chạy tới đây rồi?"
"Những người này siêu cấp ác liệt đấy!"
... Trong lúc nhất thời, mọi người đều bàn luận sôi nổi.
Hiển nhiên, bọn họ cũng đều nhận ra thân phận của những người này.
Đấu trường quyền anh ngầm này có một bảng danh sách những người toàn thắng.
Tên cũng như nghĩa, bọn họ đã thắng liên tiếp rất nhiều trận, thực lực càng mạnh thì thứ hạng càng cao.
Giống như Hắc Hổ vừa rồi đã thắng hai mươi lăm trận liên tiếp, thì ở trong bảng danh sách này, cùng lắm anh ta chỉ xếp thứ hạng 50. Thực lực chỉ có thể xem là trung bình, căn bản không thể tính là cao thủ hàng đầu.
Cho nên trận đấu của Hắc Hổ vào ban ngày không có quá nhiều người xem.
Mà đêm khuya, thời điểm đấu trường quyền anh ngầm này đông đúc nhất.
Mới là thời gian tranh giải của những kẻ mạnh thực sự nằm trong bảng danh sách toàn thắng này.
Bởi vì phần lớn người xem đều vì bọn họ mà tới.
Mà giờ khắc này.
Những bóng dáng kia lại đi ra từ bên trong cửa sắt.
Năm người luôn xếp đầu trên bảng xếp hạng những người mạnh nhất! Kẻ Điện Quyết Chiến, xếp thứ 5 những người toàn thắng! Võ Sĩ Cuồng Bạo, xếp hạng từ danh sách! Đại sư Vàng, xếp thứ ba những người toàn thắng! Tông Hùng, xếp thứ hai danh sách! Và cuối cùng là Sát Thần, xếp hạng nhất trong năm người! Năm người này có thể xem là những người có thực lực mạnh nhất từng chiến đấu ở đấu trường quyền anh ngầm này.
Thắng liên tiếp hai trăm trận trở lên.
Có thể tưởng tượng được thực lực của bọn họ mạnh mẽ cỡ nào.
Những người xem thấy cảnh tượng này, tất cả đều hít vào một ngụm khí lạnh, da đầu tê dại.
Đây là đang làm gì thế này?
Khủng bố sao?
Ngay cả cánh tay cũng có thể xé rách được nữa.
sức lực kinh khủng cỡ nào mới có thể làm như vậy chứ!
Thêm vào đó đau đớn kia bọn họ vừa nhìn là đã tự cảm thấy cánh tay phải của mình cũng đau theo rồi.
Chứ đừng nói gì mà tự mình thể nghiệm.
Bọn họ cũng không có dũng khí đó.
"A!"
anh Tề đau đến nước mắt lưng tròng, cả người đau đến ngất đi.
Mà sắc mặt của anh ta giờ phút này lại trắng bệch.
"Đùa giỡn có vui không?"
Diệp Thu nhìn anh Tề, cười lạnh hỏi.
"Có... có bản lĩnh vậy giết tôi đi, có gan thì cậu cứ giết tôi!"
anh Tề thống khổ hộ lớn.
Giờ phút này, vị trí đứt lìa của cánh tay không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức. Thấy hiểu rõ cái gì mà sống không bằng chết mà.
"Muốn chết sao? Làm trễ nãi nhiều thời gian của tôi như vậy, trực tiếp giết chết anh, thể thì hại cho anh quá rồi!"
Trong mắt Diệp Thu lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, sau đó bắt lấy cánh tay trái của anh Tề.
"A! Đừng động vào cánh tay trái của tôi, tôi chỉ còn lại một cánh tay thôi mà!"
Tiếng hét thảm thiết sợ hãi liên tục vang lên, anh ta điên cuồng cầu xin tha thứ.
Diệp Thu căn bản lại không phản ứng lại anh ta, trực tiếp đưa tay nắm lấy cánh tay trái kia, chuẩn bị dùng lực xé nát.
Nhưng ngay tại lúc này.
Chỉ nghe "Ầm" một tiếng vang thật lớn.
Cánh cửa sắt ở lôi đài cách đó không xa đột nhiên mở ra.
Ngay sau đó từ bên trong xuất hiện một vài bóng dáng to cao vạm vỡ.
Mỗi một người đều tản ra khí thế cường đại.
"Là ai kêu thảm thiết ở đó vậy, thật khó nghe mà!"
cùng lúc đó, những âm thanh phấn khích cũng vang lên bên trong đấu trường quyền anh ngầm.
Mọi người rối rít quay đầu lại nhìn những thân hình cao lớn kia, nhất thời, trên mặt hiện lên đầy vẻ khiếp sợ.
"Mẹ kiếp, đây không phải là năm người đứng đầu danh sách toàn thắng của đấu trường quyền anh ngầm này sao? Sao bọn họ lại tới đây?"
"Đúng vậy, trận đấu của bọn họ là vào mười hai giờ tối cơ mà, sao bây giờ lại chạy tới đây rồi?"
"Những người này siêu cấp ác liệt đấy!"
... Trong lúc nhất thời, mọi người đều bàn luận sôi nổi.
Hiển nhiên, bọn họ cũng đều nhận ra thân phận của những người này.
Đấu trường quyền anh ngầm này có một bảng danh sách những người toàn thắng.
Tên cũng như nghĩa, bọn họ đã thắng liên tiếp rất nhiều trận, thực lực càng mạnh thì thứ hạng càng cao.
Giống như Hắc Hổ vừa rồi đã thắng hai mươi lăm trận liên tiếp, thì ở trong bảng danh sách này, cùng lắm anh ta chỉ xếp thứ hạng 50. Thực lực chỉ có thể xem là trung bình, căn bản không thể tính là cao thủ hàng đầu.
Cho nên trận đấu của Hắc Hổ vào ban ngày không có quá nhiều người xem.
Mà đêm khuya, thời điểm đấu trường quyền anh ngầm này đông đúc nhất.
Mới là thời gian tranh giải của những kẻ mạnh thực sự nằm trong bảng danh sách toàn thắng này.
Bởi vì phần lớn người xem đều vì bọn họ mà tới.
Mà giờ khắc này.
Những bóng dáng kia lại đi ra từ bên trong cửa sắt.
Năm người luôn xếp đầu trên bảng xếp hạng những người mạnh nhất! Kẻ Điện Quyết Chiến, xếp thứ 5 những người toàn thắng! Võ Sĩ Cuồng Bạo, xếp hạng từ danh sách! Đại sư Vàng, xếp thứ ba những người toàn thắng! Tông Hùng, xếp thứ hai danh sách! Và cuối cùng là Sát Thần, xếp hạng nhất trong năm người! Năm người này có thể xem là những người có thực lực mạnh nhất từng chiến đấu ở đấu trường quyền anh ngầm này.
Thắng liên tiếp hai trăm trận trở lên.
Có thể tưởng tượng được thực lực của bọn họ mạnh mẽ cỡ nào.