• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Long Xà Diễn Nghĩa (4 Viewers)

  • Chương 220

Linh Nhi đến Indonesia, mục đích thật sự là tìm Vương Siêu.


“Ôi! Đây là tam tiểu thư của Hoắc gia đại HongKong. Lúc mười sáu tuổi trở thành quán quân của Không Thủ Đạo Á Châu. Nghe nói vào năm trước đã bái Vương Siêu của Lao Sơn nội gia quán làm sư phụ, võ công luyện được rất tinh diệu, tuyệt đối không phải một tiểu thư nhà giàu bình thường. Lần này không biết đến Indonesia làm gì? Người bị đánh kia có phải là cận vệ của Tứ thiếu gia Ngô gia. Tứ thiếu gia của Ngô gia rât khoa trương, không ngờ lần này đụng phải một người khó chơi rồi. Chẳng qua vị quyền sư kia cùng Ngô gia có quan hệ rất thân, võ quán Nam Phái Vịnh Xuân Đường của ông ta là do Ngô gia giúp mở và duy trùy. Có rất nhiều đệ tử của ông ấy vào làm cận vệ cho Ngô gia. Gã cận vệ này chắc cũng là đệ tử của ông ấy”.


Tạ Lỵ đứng bên người Vương Siêu nhìn thấy tình cảnh xảy ra, theo bản năng đưa tay sờ vào chùy thủy đang đeo bên hông, giải thích cho Vương Siêu.


Chẳng qua sự giải thích này rõ ràng là dư thừa. Đối với Hoắc Linh Nhi, Vương Siêu là người rõ ràng hơn ai hết.


Vốn Tạ Lỵ hiện cũng không biết người giáo quan do Đường Tử Trần phái đến có lai lịch là đệ nhất quyền sư của Đông Nam Á và cũng là quán trưởng của Nam Sơn nội gia quán.


Bởi vì thân phận của Vương Siêu càng ít người biết càng tốt, không nói đâu xa, chỉ việc hắn cùng Đường Tử Trần giết Worton, nếu một khi bại lộ thân phận thì đặc chủng binh của nước Mỹ sẽ bu quanh họ như kiến bu đường.


Còn có Ngô Vân Huy tại quốc nội nữa, hắn ở trong tối cũng sẽ không buông tha cho Vương Siêu.


Vương Siêu hiện cùng Đường Tử Trần đều hóa trang, họ giống như gián điệp quốc tế Thiên Diện Nhân trong truyền thuyết vậy.


“Chiêu ‘Hổ Trào Phiến Phong’ của Linh Nhi rất độc, trực tiếp đem người khác đánh thành kẻ điếc.” Vương Siêu hiền nhiên nhìn thấy và hiểu được, trong lòng thầm nói: ”Võ công của Linh Nhi lại tinh tiến nhiều.”


Toàn thân của Hoắc Linh Nhi tinh khí thần sung túc, ánh mắt sắc bén, tuy là phận nữ nhi nhưng toàn thân ý chí chiến đấu từ cơ thể như bùng nổ, một một động tác đều chứa đựng sát khí sắc bén, loáng thoáng có phong phạm của một đại gia quyền sư.


“Nam Phái Vịnh Xuân Đường? Võ công của vị quyền sư đó rất cao. Một khi Ngô gia đã giúp hắn mở võ quán, Linh Nhi đánh người của Ngô gia thì chuyện hắn ra mặt cũng là việc bình thường. Vị quyền sư này ngoại trừ luyện Vịnh Xuân Quyền ra còn luyện cả Thiếu Lâm Bảo quyền thì phải.”


Vương Siêu thuận miệng nói một câu.


Tạ Lỵ kinh ngạc liếc mắt nhìn Vương Siêu, song lập tức nhớ tới người trước mặt này có võ công quỷ thần khó lường, việc liếc mắt nhìn ra tinh túy võ công của người khác cũng là việc tự nhiên rồi.


“Người này gọi là Bạch Tuyền Di, là quyền sư có một không hai của cả Indonesia này. Hắn có biệt hiệu là ‘Bạch Báo Tử’. Khi còn trẻ có lần bị bốn năm mươi người cầm đao vây đánh, hắn dùng tay không vừa chiến vừa chạy. Mặc dù thân trúng hơn mười đao nhưng hắn đã giết chết hết những người đó, không hề để sống một người nào. Sau lại mở Vịnh Xuân Đường dạy người Hoa luyện võ, trong giới quyền sư của Indonesia danh vọng rất cao. Hôm nay buổi phỏng vấn được phóng viên của CCTV thực hiện, không phải là bình thường đâu, nơi này hiện đã tập hợp tất cả quyền sư người Hoa nổi tiếng ở Indonesia.”


“Ừm” Vương Siêu hiển nhiên nhìn ra được vị quyền sư kia có luyện nội gia công phu Thiếu Lâm Báo Quyền.


Nguyên nhân là toàn thân của Bạch Tuyền Di có khí phát ra mạnh mẽ, hai chân tạo thế ẩn chứa kình lực cuồng bạo, năm ngón tay sắc bén như câu, thịt ở đầu ngón tay lộ ra còn dài hơn so với móng tay. Bỏ qua thân thể, chỉ xem tinh khí thì dường như thấy được có một con báo to lớn đang ẩn trong thân.


Người luyện Thiếu Lâm Báo Quyền Vương Siêu đã thấy qua, đó là võ tăng Vĩnh Báo của Thiếu Lâm, tuy nhiên Báo Quyền của Bạch Tuyền Di hiện tại so với đại hòa thượng chính tông của Thiếu Lâm có phần tinh diệu hơn.


Thiếu Lâm ngũ quyền, long hổ báo hạc xà, long quyền luyện thần, hổ quyền luyện cốt, xà quyền luyện khí, hạc quyền luyện tinh, báo quyền luyện lực. {Xuất từ quyền kinh}


Báo Quyền một khi luyện thành, toàn thân sẽ có lực lớn vô cùng, tốc độ mau lẹ như sấm sét, đột kích và lực bộc phát kinh người.


Mà ngũ quyền đại thành, tinh, lực, khí, cốt, thần đều viên mãn thì sẽ kết thành Mâu Ni. Viên viên mãn mãn, thần diệu khó lường.


Mâu Ni của Phật gia chính là Kim Đan của Đạo gia, và cũng chính là Hạo Nhiên của Nho gia. {Xuất từ Hình ý quyền giảng nghĩa}


Bạch Tuyền Di “Bạch Báo Tử” này tuy còn chưa luyện thành Mâu Ni nhưng khí chất toàn thân phát ra rất lão luyện và dữ dội, nếu thiên tài Hoắc Linh Nhi giao thủ với hắn, phần thắng đích cũng có, tuy nhiên việc thành bại trong luận võ có nhiều nhân tố, với gia thế của Hoắc Linh Nhi thì không thể không xem nhẹ được, còn nếu BẠch Báo Tử ra tay lưu thủ thì hắn tuyệt đối cũng không cảm thấy thoải mái.


“Đến đây, ra tay đi. Cô nói đồ đệ của ta học nghệ không tinh, ta đây cũng đành phải ra tay lĩnh giáo để xem đệ tử của Đông Á đệ nhất quyền sư thế nào”. Lúc này, Bạch Tuyền Di đứng dậy, mắt nhìn thẳng Hoắc Linh Nhi, sau đó đưa tay phải lên làm ra lễ tiết mời quyền sư luận bàn.


“Tứ công tử, ta vừa mới ra tay đánh cận vệ của ngươi, ngươi thấy xử lý sao đây?” Hoắc Linh Nhi không để ý tới sự khiêu chiến của Bạch Tuyền Di, đột nhiên cười rồi lên tiếng hỏi một người trẻ tuổi mặc tây phục đắc tiền, tay đeo đồng hồ Rolex, diện mạo rất lông bông làm ra vẻ ta đây đang đứng ở bên.


Người trẻ tuổi này đúng là tứ công tử của một trong tứ đại gia phú tại Jakarta này – Ngô gia.


Vị tứ thiếu gia này là một tên nhà giàu ăn chơi điển hình, thật ra chuyện xảy ra vừa rồi là do hắn bày bố. Trong buổi yến tiệc, hắn muốn cưa Hoắc Linh Nhi nhưng cô nàng không một chút để ý tới hắn.


Thẹn quá hóa giận, hắn liền ra lệnh cho cận vệ cố ý gây chuyện với Đàm Văn Đông.


Đàm Văn Đông tuổi trẻ, đẹp trai, có khí chất không giống người thường, hơn nữa lại thân cận bên cạnh Hoắc Linh Nhi. Nhìn thấy hai người có bộ dáng thân thân mật mật khiến cho tứ công tử của Ngô gia căm tức trong lòng. Hắn nghĩ Đàm Văn Đông là tình nhân của Hoắc Linh Nhi.


Tuy nhiên tên cận vệ vừa mới tiếp cận thì Hoắc Linh Nhi đã nhìn ra ý đồ của chúng, sau đó đột nhiên ra tay đánh làm cho hắn ngất xỉu tại chổ.


“Linh Nhi tiểu thư đánh cũng đã đánh rồi, còn tính gì nữa. Bạch sư phụ, Hoắc tiểu thư cũng không cố ý đâu, xin hãy lượng thứ, miễn làm cho buổi tiệc xào xáo. Thương thế của A Quý, ta sẽ cố gắn tìm bệnh viện tốt nhất chữa trị cho hắn, đồng thời sẽ mời bác sĩ nổi tiếng ở Anh đến trị lỗ tai cho hắn” Tứ công tử của Ngô gia nói với Bạch Tuyền Di.


Tứ công tử của Ngô gia này mặc dù là cậu ấm ăn chơi nhưng cũng không làm mất thể diện của gia tộc. Tự bản thân gặp rắc rối liền giải quyết nhanh chóng, không muốn làm lớn chuyện vì dù sao Hoắc Linh Nhi cũng không phải là người bình thường.


“Ha ha ha!” Bạch Tuyền Di cười to hai tiếng, (tên dịch giả hâm rõ ràng cười 3 tiếng – typer) không để ý tới lời nói của tứ công tử Ngô gia, ánh mắt nhìn về phía Hoắc Linh Nhi nói: “Ta chỉ là một võ phu cho nên cũng không sợ Hoắc gia của cô. Cô đánh đồ đệ của ta, ta đây làm sư phụ nếu không ra tay thì còn gì là mặt mũi.”


Nói xong, Bạch Tuyền Di bước về phía trước hai bước, khí tức bức nhân, thanh âm phát ra vang dội như chuông: “Nghe nói sư phụ của cô khi cùng người luận võ, động một cái là đoạn đi cánh tay của người khác, sinh tử quyết chiến, cao thủ cùng với sư phụ cô luận võ mà còn sống hầu như không có, hung danh lan truyền cả giới võ thuận Đông Á. Người của Hồng Môn ở Châu Âu và Mỹ đặt biệt hiệu cho ông ta là tiên nhân, ta thấy thật nên gọi là ma vương thì mới đúng. Tuy người khác sợ sư phụ của cô nhưng ta, Bạch Báo Tử này lại không sợ. Không nói lời thừa nữa, cô nói đệ tử của ta học nghệ không tinh, ta đây muốn xem một tiểu nha đầu như cô học nghệ tới đâu? Nếu cô học nghệ không tinh bị ta đánh bại, sau đó có thể kêu sư phụ của cô đến tìm ta.”


“Được. Bạch sư phụ nói chuyện rất sảng khoái” Nghe được những lời đó, Hoắc Linh Nhi không ứng chiến thật sự không được. Tiếp đó giơ chân lên, Hoắc Linh Nhi cởi giày cao gót quẳng qua một bên, chân trần ra trận.


Cùng với cao thủ như Bạch Báo Tử giao thủ mà còn mang giày cao gót thì đó là tự mình chuốc khổ.


Đàm Văn Đông đứng phía sau ánh mắt rất khẩn trương. Võ công của hắn cũng không kém, tự nhiên nhìn ra được Bạch Báo Tử Bạch Tuyền Di này thực không đơn giản.


“Động thủ đi!” Tay Bạch Tuyền Di nâng lên, ra hiệu cho Hoắc Linh Nhi ra tay trước.


“Bá!” Tay Bạch Tuyền Di vừa nâng lên, tay của Hoắc Linh Nhi đã đánh tới giữa mi tâm của hắn, tay như mãng xà phát ra âm thanh dọa người.


Hoắc Linh Nhi vốn cách Bạch Tuyền Di khoảng ba bước. Tay Bạch Tuyền Di nâng lên nhìn như có lễ, kỳ thật là ẩn dấu tác dụng làm cho hắn có khoảng cách hữu hiệu để đối phó với đòn công kích của đối phương.


Chỉ cần thấy thân thể đối phương vừa động là có thể tùy ý ứng biến.


Tuy nhiên mắt thấy nhưng hình như cước bộ của Hoắc Linh Nhi không có động, tại thời điểm xuất chiêu, thân người nàng chỉ còn cách Bạch Tuyền Di hai bước, nhất chiêu xà hình tung ra tấn công vào mặt Bạch Tuyền Di.


“Hay cho Kỳ Lân Bộ!” Bạch Tuyền Di tuy là người tài cao gan lớn nhưng cũng không ngờ tới võ công của Hoắc Linh Nhi lại tinh diệu như vậy.


Kỳ Lân Bộ là một trong những bộ pháp cao nhất của Bát Quái Chưởng, nó dựa vào hai cơ đùi của chân bộc phát kình lực cùng với kỹ xảo di động về phía trước rất nhanh, rút ngắn khoảng cách công kích.


Chiêu này sẽ làm cho đối phương nhìn vào hiện tại mọt loại ảo giác, rõ ràng nhìn thấy người bất động nhưng chớp mắt đã đến trước mặt. Ý nghĩa của chiêu thức chính là thượng cổ thần thú kỳ lân đang bước bộ trên mây.


Người luyện được Kỳ Lân Bộ đến xuất thần nhập hóa sẽ làm cho người ta nhìn vào có cảm giác như thi triển Súc Địa Thật.


Bộ pháp của kiếm đạo của Nhật Bản, “niếp túc” (đi nhón chân) cũng là Kỳ Lân Bộ diễn hóa ra, rón rén đột nhiên tiếp cận.


Hoắc Linh Nhi trước vốn đã tinh thông Không Thủ Đạo và kiếm đạo của Nhật Bản, tiếp đó theo Vương Siêu học nội gia công phu hơn một năm, lúc này tất cả đều đã hợp nhất, võ công đã tiến vào giai đoạn Ám Kình.


Bốp! Bạch Tuyền Di đưa tay lên mặt xuất ra chiêu “Tẩy Kiểm Thế” trong Vịnh Xuân quyền để phòng ngự, hai cánh tay va chạm phát ra âm hưởng to lớn, sau khi hóa giải xà hình của Hoắc Linh Nhi, đồng thời một tay khác xuất ra một trảo đánh về bụng của Hoắc Linh Nhi.


Trảo thế xuất ra, uy phong ấp người.


Vương Siêu đứng đó nhìn rõ ràng, một trảo này của Bạch Tuyền Di phát kình, các cơ ở năm đầu ngón tay đều căng ra, móng tay đã lộ ra.


Thật giống như báo vậy, móng vuốt của chúng đều giấu ở trong thịt, chỉ khi giết con mồi thì móng vuốt sắc bén ẩn bên trong mới lộ ra.


Bạch Tuyền Di có thể luyện đến cảnh giới này, chỉ nói về sự co dãn của cơ thể cùng với lực lượng thôi cũng đã thật sự khó tưởng tượng. Không ngờ tại giới võ thuật Nam dương cũng có một quyền sư kiệt xuất như vậy.


Một thức trảo đánh vào bụng này là một thức hung hãn nhất trong Báo quyền gọi là “Phẩu Phúc Oạt Tâm!” (moi bụng lấy tim)


Lực và sự co dãn của đầu ngón tay Bạch Tuyền Di có thể xuyên thủng cả bụng một con trâu. Nếu trúng trảo này, chỉ sợ là tim của Hoắc Linh Nhi phải đập ở ngoài không khí.


Các quyền sư người Hoa ở Nam dương đều là từ trong giết chóc mà thành danh, khi ra tay đều mang theo khí tức hung hãn và sát khí vô cùng, do vậy khí thế so với các quyền sư tại quốc nội cao hơn rất nhiều.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Xà Đại Nhân - Long Duy
  • 5.00 star(s)
  • Giang Hà
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 166-170
Giang Long chiến thần
Giang Long chiến thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom