• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Lừa chủ tịch về nhà làm chồng (45 Viewers)

  • Chương 318: Nhào vào lòng

Theo lý thuyết, làm chồng của vợ sắp cưới, sau khi biết được vợ phải vất vả vì anh như thế, anh ta phải nên cẩn thận an ủi cô ấy mới đúng.



Những Cố Hi lại thỉnh thoảng liếc nhìn vào chỗ phòng thay đồ, ánh mắt thường xuyên đó làm cho Khương Oánh Oánh đang rất mệt mỏi khó khăn lắm mới vực dậy tinh thần nhận ra, cô nhíu mày lại không vui hỏi: “Cố Hi, anh đang làm gì đó? Đừng có nói với em là anh đang định nhìn lén Dao Dao, em nói cho anh biết, Dao Dao là chị em tốt nhất của em, nếu như anh dám có ý đồ gì với chị ấy, em chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh” Khương Oánh Oánh cũng không có nhiều tình cảm với Cố Hi, nếu anh thật sự dám tơ tưởng đến Dao Dao, Khương Oánh Oánh sẽ dứt khoát từ bỏ buổi lễ đám cưới này.



Cố Hi cũng hiểu rõ suy nghĩ của cô, nhanh chóng thu ánh mắt lại, còn cố ý trêu chọc: “Anh biết ngay Oánh Oánh sẽ ghen tị mà, em cứ yên tâm, trong lòng anh từ trước đến giờ chỉ có mỗi mình em, mấy người phụ nữ khác không thể nào so được với em”



Khương Oánh Oánh bĩu môi không nói gì, hoàn toàn không đặt lời anh ta nói vào lòng.



Thấy ánh mắt khinh thường của Khương Oánh Oánh, mắt Cố Hi đột nhiên tối sầm lại, trong mắt hiện lên chút vẻ trào phúng và nhục nhã.



Cũng may đúng lúc này, Sầm Dao đã mở cửa phòng thay quần áo ra.



Lúc Sầm Dao đi ra, vì Khương Oánh Oánh đã nhìn qua rất nhiều đồ nên thẩm mỹ đã hơi mệt, nhưng vì cổ vũ chị em tốt của cô, Khương Oánh Oánh vẫn vỗ tay thật mạnh khen ngợi: “Đẹp, đẹp quá đi, Dao Dao chị mặc bộ này chắc chắn sẽ là người đẹp nhất”



Sầm Dao vén làn váy hồng nhạt bước đến, bất đắc dĩ trợn trừng mắt nhìn cô nói: “Lễ cưới của em, chị là người đẹp nhất làm chị, thôi, đến lúc đó chị vẫn nên khiêm tốn một chút”



Cô đứng trước kính toàn thân soi, phát hiện có lẽ vì vùng eo của bộ đồ màu hồng bó quá sát nên đã hiện ra toàn bộ dáng người của cô, cô đột nhiên nghĩ nếu Đình Lập nhìn thấy cô mặc bộ đầm này, sẽ có vẻ mặt như thế nào nhỉ.



Cô tưởng tượng rồi mặt lập tức đỏ bừng.



Trong lúc Sầm Dao ngơ ngẩn, Khương Oánh Oánh đang quan sát Sầm Dao, hai người không chú ý đến ánh mắt kinh ngạc của người đàn ông đứng bên cạnh.



Ánh mắt nóng bỏng của Cố Hi giống như muốn chiếm đoạt lấy người đó, chắc đã nhận ra được ánh mắt của bản thân quá nóng bỏng, anh ta nhanh chóng thu mắt lại, nhưng trong lòng lại thầm thưởng thức lại vài lần. Lúc Khương Oánh Oánh và Cố Hi đi chụp ảnh cưới, Sầm Dao len lén mua bộ quần áo phù dâu cô thử cuối cùng kia, lại còn hỏi nhân viên cửa hàng xem có bộ nào cùng kiểu mà màu đỏ không.



Sau khi nhận được câu trả lời là có, cô không hề do dự mua thêm một bộ nữa.



Lúc về, Thương Đình Lập đến đón cô trước.



Khi nhìn thấy cơ thể cao lớn của Thương Đình Lập, Sầm Dao còn không dám ngước mắt lên nhìn anh, nhanh chóng chui vào trong xe khiến Thương Đình Lập ngơ ngác.



Trước khi lên xe còn lặng lẽ chạy đến chỗ Khương Oánh Oánh tìm hiểu.



"Hôm nay có chuyện gì xảy ra sao?"



Khương Oánh Oánh lắc đầu: "Không có, chúng tôi chỉ thử rất nhiều quần áo thôi"



Khương Oánh Oánh đột nhiên nhớ tới Thương Đình Lập và Sầm Dao còn chưa từng chính thức làm lễ cưới, lập tức nhắc nhở: "Anh Thương, Dao Dao và anh đã có hai đứa con rồi, sao anh lại không cho chị ấy một lễ cưới chứ, không lẽ anh không biết đối với phụ nữ, lễ cưới là thứ mà họ trông chờ nhất sao?"



Thương Đình Lập cười khổ.



Sao anh lại không muốn cho chứ, vấn đề là Sầm Dao không muốn nhận.



Nhưng anh sẽ không nói mấy chuyện này cho Khương Oánh Oánh, chỉ gật đầu nhìn cô ấy tỏ vẻ đã hiểu.



Trước khi đi về, Thương Đình Lập yên lặng đi lại chỗ nhân viên cửa hàng đó nói mấy câu.



Sầm Dao chờ đến lúc anh quay lại mới tò mò hỏi: "Sao anh ở trong đó lâu thế, có chuyện gì sao?"



"Không"



Thương Đình Lập lắc đầu.



Sầm Dao hơi nghiêng đầu, trong mắt viết rõ mấy chữ không tin, nhưng Sầm Dao cũng biết, nếu Thương Đình Lập thật sự không muốn nói, cho dù cô có ép hỏi anh, chỉ sợ cũng không nghe được mấy lời thật lòng.



Đương nhiên lúc này Sầm Dao sẽ không nhớ được, từ rất lâu trước, anh đã từng hứa với cô rằng sẽ không bao giờ lừa cô nữa.



Nếu cô thật sự hỏi, Thương Đình Lập cũng sẽ không giấu.



Chỉ là dưới tình huống cô không hề hay biết mà trời xui đất khiến bị bỏ qua.



Mãi đến hôm sau khi thím Mạc tới gọi cô.



"Ai mua nhiều quần áo vậy"



Nhìn một đống túi bày đầy phòng khách, Sầm Dao cầm một bộ ra, sau khi phát hiện ra là trang phục phù dâu, lập tức nhìn những túi khác, không ngờ tất cả đều là trang phục phù dâu, hơn nữa nhìn rất quen mắt.



Sầm Dao nhanh chóng hoàn hồn, cô đứng dậy nhìn đống quần áo vương vãi khắp nơi, mấy bộ đồ này rõ ràng đều là đồ cô từng thử ngày hôm qua.



Không ngờ Thương Đình Lập đã mua hết tất cả quần áo cô từng thử về.



Nhớ đến bộ quần áo cô lén giấu trong tủ.



Mất Sầm Dao hơi giật giật, trong lòng lại không kìm được vui sướng.



Chờ đến khi Thương Đình Lập tan ca về nhà ăn cơm, cả phòng khách chỉ còn lại ánh nến màu trắng được bày trên bàn cơm.



Thương Đình Lập nhìn cảnh này ngẩn người, nhưng anh nhanh chóng ý thức được đây là ai làm.



Trong lòng không khỏi sinh ra chút tò mò thú vị, anh muốn xem thử Sầm Dao định làm ra bất ngờ gì cho anh, đúng là làm người ta rất chờ mong.



Rất nhanh, trong phòng khách bắt đầu vang lên tiếng nhạc du dương.



Sầm Dao mặc đồ phù dâu màu hồng từ trên cầu thang quanh co từ từ bước xuống.



Nửa người trên là áo cúp ngực bó sát hình vảy cá, ánh nến màu trắng ánh lên nó phản quang ra từng đợt sáng lấp lánh, làn váy màu hồng phấp phới, theo từng bước chân của cô mà nghịch ngợm tung bay.



Thương Đình Lập cảm thấy cả trái tim của anh đã bị dáng vẻ này của cô làm say mê.



Sầm Dao trang điểm cực kỳ xinh đẹp, khóe mắt hơi cong lên, vừa hẹp dài lại vừa quyến rũ.



Môi tô màu son rực rỡ nhất, xinh đẹp chọc người ta muốn chạm vào cẩn thận nhấm nháp.



Lúc Sầm Dao bước từng bước một đến bên cạnh Thương Đình Lập, cô vươn ngón tay kéo lấy chiếc cà vạt vì về đến nhà nên đã cổ ý kéo lỏng ra của anh.



Kéo mạnh, Thương Đình Lập theo lực kéo của cô chủ động dâng lên đến miệng.



Sầm Dao cố ý nhướng mày nói: "Sao nào Chủ tịch Thương, không chịu nỗi dụ dỗ, gấp gáp muốn nhào vào lòng đè ngã em đến vậy sao?"



Mắt Thương Đình Lập mang theo ý cười rất sâu, bàn tay to rộng không biết đã đặt lên vùng eo mềm nhỏ của Sầm Dao từ lúc nào.



Tay không ngừng vuốt ve chỗ lõm sau eo cô, sờ đến khi làm cho Sầm Dao nhạy cảm thở hồng hộc, nhưng cho dù là thế, Sầm Dao vẫn không hề cúi đầu chịu thua anh.



Ngược lại cô còn ưỡn ngực lên, chủ động nhào vào lòng anh, lại hơi kiếng chân lên, môi ngậm lấy vành tai Thương Đình Lập liếm nhẹ rồi nói: "Nóng quá."



Âm cuối vừa quyến rũ vừa dài.



"Đúng là yêu tinh"



Thương Đình Lập cũng không khống chế được dục vọng muốn có được cô trong lòng nữa.



Lập tức đè ngã cô xuống phòng khách, sau đó từ trên nhìn xuống cô: "Hôm nay là do em thả con thú hoang trong lòng anh ra, em phải tiêu diệt nó."



Sầm Dao kéo cổ anh xuống nói: "Hôm nay là sân nhà của anh"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom