• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Luận kiếm toàn cầu (2 Viewers)

  • Chương 149: Cống phẩm tối, Thần Đoạn

Translator: Nguyetmai



Sau khi hơn một nửa đội ngũ mà U Minh dẫn dắt rơi vào vực thẳm, xương cốt không còn, Hình Phạt Chi Phong và cây cầu xích sắt trở lại với sự yên tĩnh.



Người của Nhất Phẩm Đường rầu rĩ rời khỏi đó…



Những đội ngũ khác đang vây xem chỉ biết hai mặt nhìn nhau. Dù Nhất Phẩm Đường không mang gân rắn đi mất, nhưng không ai dám bước lên cây cầu treo đã lấy mạng vô số cao thủ này nữa.



Ngay cả đội hình lớn mạnh có chuẩn bị rồi mới đến như Nhất Phẩm Đường đều bị tiêu diệt dễ dàng như thế, những người khác cũng chẳng thể nghĩ ra cách nào tốt hơn để đi qua cầu!



Thời gian càng lúc càng ít, những người ở ngọn núi bên này lần lượt rút lui xuống núi.



Nhưng vẫn có một số người chờ đợi ở chỗ cũ.



Dù sao cũng sắp đến thời khắc sinh nhật thiên tử rồi, chỉ một lát nữa thôi mà, bọn họ định đợi người ở ngọn núi bên kia trở về.



Bọn họ muốn biết cao thủ bí ẩn khiến vô số cao thủ chôn vùi nơi vực thẳm, khiến Nhất Phẩm Đường cũng phải ra về trong thất bại ấy rốt cuộc là thần thánh phương nào, dáng vẻ ra sao!



Nhưng rất đáng tiếc, bọn họ không thể gặp được Khai Tâm.



Đến tận khi thời gian sinh nhật thiên tử đã qua, hệ thống thông báo rằng mọi lệnh truy nã đều mất đi hiệu lực, hộp gấm thuộc về người chơi, chấm đỏ trên Hình Phạt Chi Phong cũng biến mất, người đó vẫn không rời khỏi ngọn núi đối diện.



Một tiếng, hai tiếng, nửa ngày rồi mà vẫn chẳng có động tĩnh gì!



Lúc này, những người chơi chờ ở đây cũng không thể chờ được nữa, bọn họ đang đoán là có đường tắt khác, hoặc là người này quá mức cẩn thận, thấy bên này còn người nên không muốn mạo hiểm bay qua. Tuy rằng hộp gấm đã chính thức thuộc về mình, khả năng rơi ra rất thấp, nhưng vẫn có độ nguy hiểm nhất định, đối phương cẩn thận như thế cũng là điều bình thường.



"Không có duyên gặp gỡ thì đành thôi vậy."



Số ít người chơi còn đợi ở đó cảm thấy thất vọng, một vài người lại rời đi.



Nhưng bọn họ lại không biết rằng, Khai Tâm vẫn chưa mở hộp gấm ra.







Những hộp gấm được đưa tới kinh thành lần này có cống phẩm sáng, cũng có cả cống phẩm tối.



Giá trị của hai loại cống phẩm này không hề có sự khác biệt, chỉ khác nhau về ý nghĩa mà thôi.



Cống phẩm sáng là quà cáp mà các danh môn chính phái tặng cho triều đình, cho dù là người chơi bình thường thì cũng có thể biết được đồ ở trong đó…



Nhưng cống phẩm tối lại là quà mà các danh môn vọng tộc tặng cho bát vương gia!



Trong nhiệm vụ lần này, cống phẩm sáng không những bị người chơi và thổ phỉ cướp bóc, thậm chí còn bị các thế lực khác nhau tranh đoạt, hầu hết không còn tồn tại nữa.



Những hộp gấm rơi vào tay người chơi đa phần đều là cống phẩm tối!



Những cống phẩm này chủ yếu là những châu báu có giá trị hàng trăm vạn lượng bạc. Còn có mở ra được bí tịch võ học thượng thừa, linh đan diệu dược, vũ khí trang bị cao cấp hay không thì phải dựa vào vận may.



Khai Tâm còn nhớ, sau khi sinh nhật thiên tử qua đi, mặc dù những người chiếm được hộp gấm đều là người thắng cuộc, nhưng đó chỉ là tạm thời mà thôi…



Những người chơi mở ra ngân phiếu hay châu báu, mặc dù có thể phát triển khá nhanh trong thời gian ngắn, nhưng hầu hết đều chỉ huy hoàng được mấy tháng.



Những người mở ra bí tịch võ học thượng thừa thì hầu hết là những võ công khá hiếm, thực lực được đề cao rất nhiều. Linh đan diệu dược cũng thế, các loại thuốc do các dược sư nổi tiếng luyện chế có tác dụng tăng thuộc tính tự nhiên lên một mức nhỏ, hoặc là cường hóa năng lực của bản thân trong một khoảng thời gian. Những trang bị vũ khí thì đều là những hàng cao cấp, so về thuộc tính thì danh khí bình thường như Bích Ngọc Thiên Tàm Thủ không thể so sánh được…



Mấy tháng sau, rất nhiều người bắt đầu công bố ra. Hầu hết mọi người đều vội vàng mở hộp gấm ra sau khi nhiệm vụ kết thúc, chỉ có ba người là đợi mấy ngày, thậm chí là nửa tháng sau mới mở…



Giá trị của thứ mà ba người này có được là cao nhất trong tất cả các hộp gấm!



Hơn nữa, ba món đồ này thậm chí còn được xếp vào mấy vị trí đầu trên bảng xếp hạng danh khí ở kiếp trước, mãi đến một năm sau mới bị tụt hạng.



Vì thế, sau khi nghe thấy thông báo của hệ thống, biết rằng mình có thể mở hộp gấm ra bất cứ lúc nào để nhận lấy bảo bối trong đó, Khai Tâm cũng rất băn khoăn, cả nửa ngày mà vẫn chưa mở hộp gấm ra!



Bây giờ mở, hay là bắt chước ba người đó, đợi một thời gian rồi mở?



Khai Tâm đắn đo không ngừng, hắn chẳng thể biết được nếu mở muộn mấy ngày thì mình có thể chiếm được những thứ hay ho giống ba người kia hay không. Hơn nữa, sau khi xung đột với Nhất Phẩm Đường, hắn không muốn nổi bật cũng chẳng được, vì thế, hắn đang rất cần tăng cường thực lực để ứng phó với những kẻ địch kéo tới ồ ạt sau này.



Dù sao thì hiện tại hắn vẫn chưa có đủ thực lực để chống lại một tổ chức lớn. Tu vi trước mắt cũng không thể bù vào nhân số được, càng không có năng lực bảo vệ bản thân.



"…"



Đặt tay lên hộp gấm và gõ nhẹ vào nó, lông mày của Khai Tâm nhíu chặt lại, dáng vẻ rất băn khoăn.



Hắn ngồi như vậy suốt nửa ngày!



Màn đêm buông xuống.



Ánh trăng rọi vào người Khai Tâm, cũng chiếu sáng cả ngọn núi ở đối diện. Tiếng gió gầm thét như tiếng sói tru vờn quanh giữa hai ngọn núi, tiếng đung đưa của năm sợi dây xích sắt, tất cả rất ồn ào những cũng rất bình tĩnh.



Mở hai mắt ra, cuối cùng Khai Tâm lựa chọn cho hộp gấm vào túi Càn Khôn. Hắn vươn người đứng lên khỏi vách đá, mày kiếm mắt sáng, tà áo xanh bồng bềnh. Như thể đã đưa ra quyết định nào đó, hắn bay lên hòa vào vầng trăng tròn rồi hạ xuống cầu treo xích sắt, hình ảnh như tiên giáng trần.







Kinh thành.



Mấy tiếng trước đã có một người mặc áo choàng đen đứng trước quầy hàng của một ông lão mù để giao dịch với ông ta…



Ông lão mù này là "Thiết Khẩu Thần Đoạn", cực kỳ nổi tiếng ở kinh thành. Ông ta tự xưng là truyền nhân đời thứ mười bảy của Quỷ Cốc, chỉ cần là chuyện do ông ta bói toán thì không có gì là không chuẩn.



Ông ta có thể tính ra thời điểm may mắn nhất của người chơi trong vòng một ngày…



Vào thời điểm đó mà đi đánh quái hoặc chấp hành nhiệm vụ thì sẽ có thu hoạch cao hơn những thời điểm khác!



Hơn nữa, ông lão mù này chuyên tránh nạn và hóa giải ưu phiền cho nhân sĩ giang hồ!



Nếu có người muốn biết vị trí hiện tại của kẻ thù thì có thể trả giá để xem quẻ.



Thế nhưng, dựa vào những gì biểu thị trên Chu Dịch, thường thì ông ta chỉ có thể đoán ra vị trí mười phút trước của người chơi, hơn nữa chỉ biết được phạm vi chung chung, không thể tìm ra tọa độ chính xác được. Ngoài ra, số tiền để xem quẻ khá đắt đỏ, một lần cần một ngàn lượng bạc trở lên.



Tuy là thế, Thiết Khẩu Thần Đoạn vẫn được rất nhiều người chơi tôn sùng!



Có một số người vừa lên mạng là sẽ dâng tiền để biết được thời điểm may mắn nhất, hoặc là tìm hiểu những thông tin bí ẩn quan trọng trong "Giang hồ".



Người chơi mặc áo choàng đen này đã xuất hiện ở đây từ xế chiều.



Cứ một đoạn thời gian là người đó lại đưa cho ông lão mù một túi bạc và một tờ giấy. Sau khi nhận lấy, ông lão mù bắt đầu bấm đốt ngón tay.



Một lúc sau, hầu hết người chơi trong Đăng Phong Thành đều biết có một người chơi coi tiền như rác, điên cuồng cống hiến tiền tài cho Thiết Khẩu Thần Đoạn, không biết đang xin tin tức quan trọng gì.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom