Ngày kế, Tô Tử Duyệt bị mùi thơm của thịt nướng đánh thức. Nàng sau khi mở đôi mắt thì nằm nhớ lại mọi thứ, phát hiện chính mình căn bản ko nhớ nổi Đầu sói hôm qua là ở thời điểm nào chấm dứt. Nàng trừng mắt liếc về phía dã lang đang nhếch mép nhìn chính mình, nói- Ta đói bụng rồi.
Đầu sói 1 bên đảo que thịt nướng 1 bên nói- Đã nướng chín, có thể ăn.
Tô Tử Duyệt nghe vậy liền nhướng người dậy, liền cảm thấy có ào ạt chất lỏng theo dưới thân của mình chảy ra. Nàng nói- Ko muốn động, ngươi lấy lại đây đi.
Đầu sói vui vẻ mang que thịt nướng đến trước mặt Tô Tử Duyệt, hỏi- Muốn để gia uy ngươi ăn ko?
Tô Tử Duyệt nhìn thấy bộ dáng ăn no thỏa mãn của hắn liền nổi khí, khí hắn đêm qua ko biết thương tiếc chính mình, khí hắn ko cho chính mình sờ bụng của hắn. Nghĩ đến đây, Tô Tử Duyệt ngắm cơ bụng rắn chắc của hắn, rồi mới nhấc chân đạp qua. Đầu sói cầm ở cổ chân của nàng, căn bản ko cho nàng cơ hội tiếp xúc bụng của mình. Chỉ nghe Đầu sói nói- Cái con mèo hoang này, hôm qua còn chưa đủ sao? Trước ngoan ngoãn ăn cơm nước xong gia cam đoan uy no ngươi.
Tô Tử Duyệt đem cổ chân của mình từ tro tay Đầu sói rút ra, mắng- Đầu heo- Liền xoay người đưa lưng về phía hắn. Đầu sói bị nàng mắng ko hiểu ra sao, cảm thấy bị mắng thành heo làm “Sói cách” (Tư cách sói) của hắn chịu vũ nhục rất nghiêm trọng. Hắn 1 tay đem Tô Tử Duyệt kéo lại gần, 1 bên đứng đắn hỏi- Gia làm sao lớn lên giống heo? Ngươi cấp gia nói rõ ràng.
Tô Tử Duyệt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn đầu tiên là sửng sốt, rồi mới bỗng nhiên cười ha hả- Ngươi thực sự cho là vậy sao? Ko phải nói ngươi lớn lên giống, đó là ý tứ chán ghét.
Đầu sói như trước ko làm rõ thì ko buông tha hỏi- Vậy gia làm sao chán ghét?
Tô Tử Duyệt mân mê cái miệng nhỏ ko chút nghĩ ngợi nói- Làm sao đều chán ghét, ko cho ta sờ bụng ngươi là chán ghét nhất.
Đầu sói nhăn mày cẩn thận hồi tưởng 1 chút, sao cũng ko ngờ đến chuyện chính mình ko cho nàng sờ bụng. Hắn ko khỏi có chút buồn bực nói- Gia ở thời điểm nào ko cho ngươi sờ soạng?
Tô Tử Duyệt liền đem chuyện hôm qua chính mình muốn sờ bụng hắn hắn liền uy hiếp chính mình, cùng chuyện vừa mới chụp lấy cổ chân của mình liệt kê đi ra. Đầu sói sau khi nghe xong hơi có chút ko biết làm sao nói- Gia chỉ có chút ko quen thôi, vậy lần sau nếu ngươi muốn sờ thì mở miệng nói với gia 1 tiếng, gia cho ngươi sờ.
_ Ta đây hiện tại muốn sờ- Tô Tử Duyệt lúc này tinh thần đã tỉnh táo, 1 xoay người theo trên đệm cỏ ngồi dậy.
Đầu sói kéo qua 1 bàn tay của nàng, phóng tới trên cơ bụng rắn chắc của mình. Tô Tử Duyệt chỉ cảm thấy cơ bắp trên bụng hắn rất cứng, sờ lên xúc cảm tốt lắm. Nhưng này ko phải là thứ Tô Tử Duyệt muốn sờ, nàng liền nói thêm- Ta ko phải muốn sờ thứ này, ta muốn sờ có lông- Đầu sói nghe vậy, liền kéo tay nhỏ bé của Tô Tử Duyệt thuận bụng hắn cơ bắp trật tự rõ ràng 1 đường trượt xuống khố hạ của hắn. Tay Tô Tử Duyệt tự nhiên sờ đến nồng đậm bộ lông chung quanh của hắn, cũng ko thể tránh khỏi việc đụng đến nóng bỏng gia hỏa. Tô Tử Duyệt sợ tới mức rút tay về mắng câu- Biến thái! Ai nói ta muốn sờ cái này? Ta muốn sờ bụng sói của ngươi!
Đầu sói nghe xong có chút tiếc nuối, vốn còn cho rằng vừa rồi là con mèo hoang ko sợ chết hướng chính mình cầu hoang. Hắn đem thịt nướng tro tay đưa cho Tô Tử Duyệt, rồi mới ngoan ngoãn biến trở về sói hình. Hắn nằm ở trên mặt đất, bản thân lộ ra cái bụng màu trắng. Tô Tử Duyệt thấy hắn thật sự đồng ý cấp chính mình sờ, tro lòng bao nhiêu có chút vui mừng. Nàng nâng tay nhẹ nhàng huých đụng mềm mại bụng của hắn, chỉ thấy Đầu sói giật giật móng vuốt, tựa hồ là muốn đè lại chính mình, nhưng vẫn gắng khắc chế xuống.
Tô Tử Duyệt 1 bên chà đạp bụng nhỏ mềm mại của hắn, 1 bên cười nói- Cơ bắp của ngươi đi đâu hết rồi? Sao sờ ko được ta?- Nàng sờ sờ liền cảm thấy Đầu sói phản ứng có chút ko thích hợp, vậy thô to khố hạ vật đã muốn chậm rãi đứng thẳng lên. Chỉ thấy hô hấp của hắn bắt đầu trở nên ồ ồ đứng lên, ánh mắt nhìn Tô Tử Duyệt cũng trở nên càng thêm sâu trầm.
Tô Tử Duyệt cố ý ko nhìn đến biến hóa sinh lý của hắn, rồi mới tựa đầu lên bụng của hắn, thoải mái mà ăn thịt nướng. Kết quả 1 ngày Đầu sói miễn cưỡng kiên trì đợi Tô Tử Duyệt ăn xong thịt tro tay, liền đem nàng phốc ngã xuống đất, nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa 1 khúc lớn. Hắn giống như là để dành tinh lực quá lâu vậy, có cơ hội liền áp Tô Tử Duyệt làm đứng đắn việc.
Lại trôi qua thêm mấy ngày nữa, Đầu sói chung quy đồng ý mang Tô Tử Duyệt đi gặp phụ mẫu của chính mình. Tô Tử Duyệt sau khi nghe được tin tức này rất vui vẻ, nàng đem vấn đề muốn hỏi ở tro đầu sửa sang lại cho hảo, sợ sẽ lãng quên 1 điều nào đó. Hưng phấn qua sau, nàng đột nhiên bắt đầu khẩn trương đứng lên, nói thế nào đối phương cũng là cha mẹ Đầu sói, trên danh nghĩa cũng là bố mẹ chồng của mình, nàng liền như thế đi có phải rất đột ngột hay ko.
Trước khi đi gặp bọn họ, Tô Tử Duyệt cố gắng làm cho chính mình trở nên chỉnh chu hơn. Nàng thúc giục Đầu sói cấp chính mình làm 1 chiếc áo che ngực cùng váy, và 1 đôi giày. Đầu sói ko biết giết chết giống ma quỷ gì, cư nhiên làm cho nàng 1 bộ váy lông màu tuyết trắng. Bộ váy lông này màu trắng sờ lên xúc cảm rất mềm mại, có điểm tựa lông thỏ cùng mèo con. Liền bởi vì suy nghĩ cá nhân của bản thân, ko biết ma quỷ nhà ai bị lột da.
Tô Tử Duyệt lại bảo Đầu sói đi săn bắn 1 ít con mồi, mà chính nàng tắc đi hái 1 ít trái cây. Hết thảy sau khi chuẩn bị thỏa đáng, 2 người mang là đó đi tới nhà Đầu sói. Nơi ở của cha mẹ Đầu sói cách bọn họ cũng ko xa, sói là động vật thích sống quần cư, điểm này ai cũng rõ. Làm cho Tô Tử Duyệt cảm thấy kinh ngạc là, cha mẹ Đầu sói thế nhưng ở tro nhà sàn.
Đầu sói gõ vang cửa chính, mở cửa là 1 nữ nhân nhìn qua cùng Tô Tử Duyệt ko cách nhau lắm khoảng hơn 20 tuổi. Tô Tử Duyệt nhất thời buồn bực, này muốn nàng làm sao khai khẩu? Đầu sói nhìn qua ít nhất cũng phải hai mươi mấy, cho dù ma quỷ phát dục từ sớm, nàng cũng ko thể thiếu nữ như thế chứ? Nàng đến tột cùng là mấy tuổi sinh ra Đầu sói? Mẫn Mặc tên gia hỏa kia vậy liền ấu nữ cũng hạ thủ được?
Vậy nữ tử thấy Đầu sói bộ dáng có vẻ thật cao hứng, nàng liền bay qua, ý đồ đem cao lớn Đầu sói ôm vào tro lòng. Vừa nói- Tiểu Bảo Nhi, sao lâu rồi ko thăm mama, thật sự làm ta nhớ muốn chết. Dạo này có khỏe ko? Ko ai ăn hiếp ngươi chứ?
Lúc này, theo tro nhà đi ra 1 người nam tử cao lớn anh tuấn, 1 đôi mắt lam sắc cùng đầu sói giống y như đúc, người này khẳng định chính là phụ thân Đầu sói. Hắn nhìn qua so với Đầu sói thành thục rất nhiều, hơn mấy phần khí phách vương giả, rất là cảnh đẹp ý vui. Chỉ nghe hắn cúi đầu khụ 1 tiếng, Đầu sói liền vội vàng đem mẫu thân theo trên thân chính mình đẩy ra, rồi mới vụng trộm ngắm phụ thân liếc mắt 1 cái.
Sau đó nghĩ kĩ lại, đầu sói lại có chút buồn bực. Chính mình rõ ràng ko có làm cái chuyện gì đuối lý, hắn chột dạ cái gì? Chính mình lại còn ko duyên cớ ở trước mặt Tô Tử Duyệt đánh mất sĩ diện. Nghĩ đến đây, hắn trừng mắt nhìn phụ thân của mình 1 cái. Đều do hắn từ nhỏ đã ko cho chính mình cùng mẫu thân thân cận, hại chính mình dưỡng thành thói quen, đối mẫu thân hơi chút âu yếm đều cảm thấy có chút chột dạ.
Bình luận facebook