Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 107 Đây là một ma trận ảo ảnh
“Chủ nhân, đây là một ma trận ảo ảnh. Trước đây ta và các đồng đội mất hơn một tháng mới phát hiện lối ra của ma trận ảo ảnh này. Chủ nhân, xin hãy đi theo ta”.
Theo bước chân của Đỗ Diệu, Dương Hạo cảm thấy cảnh vật xung quanh đang thay đổi theo từng bước chân của mình, ma trận ảo ảnh này dường như mỗi phút mỗi giây đều đang thay đổi, điều này khiến cậu trở nên cảnh giác.
“Rầm!”, không lâu sau, khi theo bước chân Đỗ Diệu đến một khoảng không, một bóng hình đỏ rực cực lớn xuất hiện.
“Ồm!”, lông toàn thân đỏ rực, trông giống như một ngọn lửa vậy, trong mắt mang theo ánh sáng của hỏa diễm, nhiệt độ thiêu đốt tỏa ra từ hơi thở của nó.
Đỗ Diệu sửng sốt, nhanh chóng dừng lại, sau đó hắn nhìn Dương Hạo, chờ đợi chỉ thị.
Dương Hạo nhìn thân hình đỏ rực trước mặt, thầm nghĩ đây chắc là Hỏa Hầu Vương trong lời Đỗ Diệu, chỉ là con quái vật này khiến cậu cảm thấy có chút kỳ quái, hơi thở dao động lúc có lúc không, có khi như không hề tồn tại vậy.
“Bản thân nó không phải là yêu thú mà là yêu thú huyền ảo. Nhưng mà, từ bao giờ mà nó lại có khí tức mạnh mẽ như vậy?”, Dương Hạo vừa nhìn đã nhận ra thân hình đỏ rực lửa này không phải yêu thú, nhưng như vậy thì càng thêm khó giải thích.
“Ồm!”, Hỏa Hầu Vương gầm lên, một luồng khí tức cường hãn lao thẳng về phía cậu. Dương Hạo đứng ở phía trước, lập tức cảm nhận được mức độ chấn động.
“Xoạt!”, ngay sau đó, bóng hình đỏ rực ấy xuất hiện ngay trước mặt cậu, sau đó dùng móng vuốt túm lấy mặt cậu, cực kỳ hung tợn.
Cơ thể lướt qua, Dương Hạo lập tức lùi về phía sau một chút, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng. Tốc độ của Hỏa Hầu Vương này cực nhanh, nếu không phải vừa rồi cậu phản ứng kịp thời e là bây giờ đầu của cậu đã bị nứt đôi rồi.
“Rầm!”, một đòn không trúng, Hỏa Hầu Vương lại tấn công về phía Dương Hạo, khí tức cuồng bạo nhanh chóng bao trùm cơ thể cậu.
Dương Hạo nhíu mày, sau đó nắm chặt nắm đấm, hung hãn tấn công lại móng vuốt của đối phương, phẫn nộ gầm lên: “Mười linh kình!”
“Ầm ầm!”, tiếng động lớn vang lên, một luồng khí tức mạnh mẽ xộc ra xung quanh, sau đó cơ thể Dương Hạo lùi lại không ngừng, trên mặt hiện lên chút kinh ngạc.
Hầu Hỏa Vương này như một bóng ma, nhưng thực lực lại thật một cách rõ ràng. Đòn tấn công vừa rồi, cậu cảm thấy cánh tay của mình có chút không nhấc lên được.
“Năng lượng mạnh quá, thứ này rốt cuộc là gì?”, cậu lắc cánh tay, sau đó dồn toàn lực nhìn chằm chằm Hầu Hỏa Vương, đôi mắt đỏ rực của nó cũng đang nhìn chằm chằm cậu.
“Ồm!”, một tiếng gầm lớn vang lên, Hỏa Hầu Vương lại tấn công, cho dù là tốc độ hay lực đều mạnh hơn trước rất nhiều.
“Keng!”, Dương Hạo rút kiếm, kiếm ảnh lập tức xuất hiện.
Kiếm xuất ra, sự sắc bén đâm vào móng vuốt của Hỏa Hầu Vương phát ra một tiếng giòn tan. Cơ thể Dương Hạo lại nhanh chóng né tránh, phản lực khủng khiếp suýt chút nữa khiến cho Hỏa Nha Kiếm rơi khỏi tay cậu.
“Giết!”, gầm lên một tiếng, cậu nhanh chóng chém mấy chục kiếm, mỗi một kiếm đều nhằm vào cánh tay cường tráng của Hỏa Hầu Vương.
“Đinh!”, thanh âm giao hưởng của vàng và sắt vang lên, Hỏa Hầu Vương rõ ràng là một bóng ma nhưng lại có thể trực tiếp tránh được Hỏa Nha Kiếm của Dương Hạo một cách rất quyết liệt.
“Ầm!”, tiếng động lớn nổ ra, cơ thể Dương Hạo lại bắn về phía sau, sắc mặt có chút tái nhợt, khóe miệng lộ ra vết máu.
“Huyết Luyện Cửu Kiếm, Kiếm lục!”, nghiến răng, đối mặt với đòn công kích cuồng bạo của Hỏa Hầu Vương, cậu trực tiếp thi triển kỹ nghệ Huyết Luyện Cửu Kiếm.
Theo bước chân của Đỗ Diệu, Dương Hạo cảm thấy cảnh vật xung quanh đang thay đổi theo từng bước chân của mình, ma trận ảo ảnh này dường như mỗi phút mỗi giây đều đang thay đổi, điều này khiến cậu trở nên cảnh giác.
“Rầm!”, không lâu sau, khi theo bước chân Đỗ Diệu đến một khoảng không, một bóng hình đỏ rực cực lớn xuất hiện.
“Ồm!”, lông toàn thân đỏ rực, trông giống như một ngọn lửa vậy, trong mắt mang theo ánh sáng của hỏa diễm, nhiệt độ thiêu đốt tỏa ra từ hơi thở của nó.
Đỗ Diệu sửng sốt, nhanh chóng dừng lại, sau đó hắn nhìn Dương Hạo, chờ đợi chỉ thị.
Dương Hạo nhìn thân hình đỏ rực trước mặt, thầm nghĩ đây chắc là Hỏa Hầu Vương trong lời Đỗ Diệu, chỉ là con quái vật này khiến cậu cảm thấy có chút kỳ quái, hơi thở dao động lúc có lúc không, có khi như không hề tồn tại vậy.
“Bản thân nó không phải là yêu thú mà là yêu thú huyền ảo. Nhưng mà, từ bao giờ mà nó lại có khí tức mạnh mẽ như vậy?”, Dương Hạo vừa nhìn đã nhận ra thân hình đỏ rực lửa này không phải yêu thú, nhưng như vậy thì càng thêm khó giải thích.
“Ồm!”, Hỏa Hầu Vương gầm lên, một luồng khí tức cường hãn lao thẳng về phía cậu. Dương Hạo đứng ở phía trước, lập tức cảm nhận được mức độ chấn động.
“Xoạt!”, ngay sau đó, bóng hình đỏ rực ấy xuất hiện ngay trước mặt cậu, sau đó dùng móng vuốt túm lấy mặt cậu, cực kỳ hung tợn.
Cơ thể lướt qua, Dương Hạo lập tức lùi về phía sau một chút, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng. Tốc độ của Hỏa Hầu Vương này cực nhanh, nếu không phải vừa rồi cậu phản ứng kịp thời e là bây giờ đầu của cậu đã bị nứt đôi rồi.
“Rầm!”, một đòn không trúng, Hỏa Hầu Vương lại tấn công về phía Dương Hạo, khí tức cuồng bạo nhanh chóng bao trùm cơ thể cậu.
Dương Hạo nhíu mày, sau đó nắm chặt nắm đấm, hung hãn tấn công lại móng vuốt của đối phương, phẫn nộ gầm lên: “Mười linh kình!”
“Ầm ầm!”, tiếng động lớn vang lên, một luồng khí tức mạnh mẽ xộc ra xung quanh, sau đó cơ thể Dương Hạo lùi lại không ngừng, trên mặt hiện lên chút kinh ngạc.
Hầu Hỏa Vương này như một bóng ma, nhưng thực lực lại thật một cách rõ ràng. Đòn tấn công vừa rồi, cậu cảm thấy cánh tay của mình có chút không nhấc lên được.
“Năng lượng mạnh quá, thứ này rốt cuộc là gì?”, cậu lắc cánh tay, sau đó dồn toàn lực nhìn chằm chằm Hầu Hỏa Vương, đôi mắt đỏ rực của nó cũng đang nhìn chằm chằm cậu.
“Ồm!”, một tiếng gầm lớn vang lên, Hỏa Hầu Vương lại tấn công, cho dù là tốc độ hay lực đều mạnh hơn trước rất nhiều.
“Keng!”, Dương Hạo rút kiếm, kiếm ảnh lập tức xuất hiện.
Kiếm xuất ra, sự sắc bén đâm vào móng vuốt của Hỏa Hầu Vương phát ra một tiếng giòn tan. Cơ thể Dương Hạo lại nhanh chóng né tránh, phản lực khủng khiếp suýt chút nữa khiến cho Hỏa Nha Kiếm rơi khỏi tay cậu.
“Giết!”, gầm lên một tiếng, cậu nhanh chóng chém mấy chục kiếm, mỗi một kiếm đều nhằm vào cánh tay cường tráng của Hỏa Hầu Vương.
“Đinh!”, thanh âm giao hưởng của vàng và sắt vang lên, Hỏa Hầu Vương rõ ràng là một bóng ma nhưng lại có thể trực tiếp tránh được Hỏa Nha Kiếm của Dương Hạo một cách rất quyết liệt.
“Ầm!”, tiếng động lớn nổ ra, cơ thể Dương Hạo lại bắn về phía sau, sắc mặt có chút tái nhợt, khóe miệng lộ ra vết máu.
“Huyết Luyện Cửu Kiếm, Kiếm lục!”, nghiến răng, đối mặt với đòn công kích cuồng bạo của Hỏa Hầu Vương, cậu trực tiếp thi triển kỹ nghệ Huyết Luyện Cửu Kiếm.
Bình luận facebook