Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 117 Cậu trực tiếp dùng kiếm chém ra.
*Chương có nội dung hình ảnh
Chỉ trong vòng hơn một tiếng đồng hồ, nơi đây đã trở thành nơi tụ họp của các đệ tử của học viện Linh Không. Hàng nghìn người, hầu hết đều tập trung tại đây.
Trong số những người này, sức mạnh thể hiện vào lúc này mạnh hơn nhiều so với sức mạnh thể hiện ở học viện Linh Không. Có hàng chục người cảnh giới Kim Linh.
Những kẻ cảnh giới Kim Linh này ẩn mình rất sâu, chỉ khi di tích giáng xuống mới thể hiện ra. Mục tiêu của họ đều là sự kế thừa di tích huyễn hoặc kia.
Nếu bây giờ các trưởng lão của học viện Linh Không có mặt ở đây, có lẽ họ cũng sẽ bị sốc. Trong số rất nhiều đệ tử cảnh giới Kim Linh, hơn 90% trong số đó trước đây chỉ ẩn mình vùi đầu tu luyện. Bây giờ là lúc để họ lộ nanh vuốt rồi.
“Thật kỳ lạ, tại sao Tống Tử Uyên và tiểu đội Tử Thần của hắn không đến?”, lúc này, thủ lĩnh của tiểu đội Ác Lang xếp vị trí thứ 10 mở miệng nghi ngờ.
Lúc này mọi người mới chú ý tới tình huống này. Có vẻ là như vậy, không chỉ Tống Tử Uyên không đến mà những người khác cũng không đến.
"Không đến không phải tốt hơn sao? Từ Học, ngươi nên lo lắng cho bản thân thì hơn!”, Mạc Trường Lĩnh, đội trưởng đội Thiên Tinh, chế nhạo.
"Hừ! Ngươi cũng vậy đi”, Từ Học hừ lạnh một tiếng.
Rõ ràng là giữa các đội này đều đang chiến tranh với nhau. Họ coi nhau như kẻ thù của mình.
“Không biết Dương Hạo thế nào rồi nhỉ? Không phải cậu ấy khai quật ra nơi này sao? Nếu là thật thì cậu ấy đang gặp nguy hiểm rồi”, Tô Nhã nói nhỏ bên tai Phù Nguyệt.
Người sau nở nụ cười ngọt ngào, rất có duyên: "Đừng lo lắng! Tiểu tử kia không phải người đoản mệnh. Nhưng muội cũng không biết có phải cậu ta khai quật ra nơi này không”.
"Vù!",
Khi Tô Nhã và Phù Nguyệt đang lo lắng về sự an nguy của Dương Hạo, và các nhóm thí luyện đang chuẩn bị tiến vào huyễn trận, thì cậu đang tàn sát những tinh hồn đại yêu trong không gian huyễn trận.
“Phập!”, một kiếm chém ra, một con rắn lớn đầy màu sắc cấp quỷ bị một kiếm chém đứt, sau đó ma khí bùng phát, cậu lại phong ấn nó thành một viên hồn đan.
Làm xong tất cả những điều này, cậu lại trực tiếp xuyên qua một không gian khác. Sau đó, đối mặt với một con hổ khổng lồ cao tám thước, cậu trực tiếp dùng kiếm chém ra.
Lưỡi kiếm nhanh đến cực hạn, cũng sắc bén vô cùng. Gần như ngay lập tức, cơ thể của con hổ khổng lồ bị xé toạc.
Bị chặt ra và phong ấn thành một viên hồn đan. Dương Hạo lặp đi lặp lại hai hành động này, trong tất cả các không gian mà cậu lao qua, tất cả tinh hồn của đại yêu cấp quỷ đều bị cậu phong ấn thành hồn đan. Chỉ trong nửa giờ, cậu đã thu hoạch được hơn hai mươi viên hồn đan.
Dọc theo đường đi, Đỗ Diệu sững sờ. Nguyên con đường đều đã bị tàn sát, tất cả những con quái vật lớn đều bị chém chết. Dương Hạo thăng cấp Kim Linh quả thực kinh người.
Chỉ trong vòng hơn một tiếng đồng hồ, nơi đây đã trở thành nơi tụ họp của các đệ tử của học viện Linh Không. Hàng nghìn người, hầu hết đều tập trung tại đây.
Trong số những người này, sức mạnh thể hiện vào lúc này mạnh hơn nhiều so với sức mạnh thể hiện ở học viện Linh Không. Có hàng chục người cảnh giới Kim Linh.
Những kẻ cảnh giới Kim Linh này ẩn mình rất sâu, chỉ khi di tích giáng xuống mới thể hiện ra. Mục tiêu của họ đều là sự kế thừa di tích huyễn hoặc kia.
Nếu bây giờ các trưởng lão của học viện Linh Không có mặt ở đây, có lẽ họ cũng sẽ bị sốc. Trong số rất nhiều đệ tử cảnh giới Kim Linh, hơn 90% trong số đó trước đây chỉ ẩn mình vùi đầu tu luyện. Bây giờ là lúc để họ lộ nanh vuốt rồi.
“Thật kỳ lạ, tại sao Tống Tử Uyên và tiểu đội Tử Thần của hắn không đến?”, lúc này, thủ lĩnh của tiểu đội Ác Lang xếp vị trí thứ 10 mở miệng nghi ngờ.
Lúc này mọi người mới chú ý tới tình huống này. Có vẻ là như vậy, không chỉ Tống Tử Uyên không đến mà những người khác cũng không đến.
"Không đến không phải tốt hơn sao? Từ Học, ngươi nên lo lắng cho bản thân thì hơn!”, Mạc Trường Lĩnh, đội trưởng đội Thiên Tinh, chế nhạo.
"Hừ! Ngươi cũng vậy đi”, Từ Học hừ lạnh một tiếng.
Rõ ràng là giữa các đội này đều đang chiến tranh với nhau. Họ coi nhau như kẻ thù của mình.
“Không biết Dương Hạo thế nào rồi nhỉ? Không phải cậu ấy khai quật ra nơi này sao? Nếu là thật thì cậu ấy đang gặp nguy hiểm rồi”, Tô Nhã nói nhỏ bên tai Phù Nguyệt.
Người sau nở nụ cười ngọt ngào, rất có duyên: "Đừng lo lắng! Tiểu tử kia không phải người đoản mệnh. Nhưng muội cũng không biết có phải cậu ta khai quật ra nơi này không”.
"Vù!",
Khi Tô Nhã và Phù Nguyệt đang lo lắng về sự an nguy của Dương Hạo, và các nhóm thí luyện đang chuẩn bị tiến vào huyễn trận, thì cậu đang tàn sát những tinh hồn đại yêu trong không gian huyễn trận.
“Phập!”, một kiếm chém ra, một con rắn lớn đầy màu sắc cấp quỷ bị một kiếm chém đứt, sau đó ma khí bùng phát, cậu lại phong ấn nó thành một viên hồn đan.
Làm xong tất cả những điều này, cậu lại trực tiếp xuyên qua một không gian khác. Sau đó, đối mặt với một con hổ khổng lồ cao tám thước, cậu trực tiếp dùng kiếm chém ra.
Lưỡi kiếm nhanh đến cực hạn, cũng sắc bén vô cùng. Gần như ngay lập tức, cơ thể của con hổ khổng lồ bị xé toạc.
Bị chặt ra và phong ấn thành một viên hồn đan. Dương Hạo lặp đi lặp lại hai hành động này, trong tất cả các không gian mà cậu lao qua, tất cả tinh hồn của đại yêu cấp quỷ đều bị cậu phong ấn thành hồn đan. Chỉ trong nửa giờ, cậu đã thu hoạch được hơn hai mươi viên hồn đan.
Dọc theo đường đi, Đỗ Diệu sững sờ. Nguyên con đường đều đã bị tàn sát, tất cả những con quái vật lớn đều bị chém chết. Dương Hạo thăng cấp Kim Linh quả thực kinh người.
Bình luận facebook