Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 131 Với cậu chút điểm này còn lâu mới đủ.
Sau khi thu dọn vài món đồ vỡ nát mà bốn người kia để lại, Đỗ Diệu quay lại bên cạnh Dương Hạo, vẻ mặt vẫn hèn hạ như cũ.
“Dương huynh, sức chiến đấu của ta vẫn ổn chứ? Mặc dù không so được với huynh nhưng cũng được xem là đẳng cấp trong cảnh giới Ngân Linh rồi”, Đỗ Diệu khoe mẽ nói.
Mặc dù hắn là ma nô của Dương Hạo nhưng bản tính lại không thay đổi được bao nhiêu.
Dương Hạo gật đầu cười nói: “Tạm ổn. Có phải ngươi đều dồn hết thời gian vào tu luyện Thần Hành Bộ không? Công pháp Tranh Linh tốt như vậy mà ngươi không tu hành, cảnh giới cũng không cao hơn”.
Đỗ Diệu cười gượng, sau đó nói: “Thần Hành Bộ có sức hấp dẫn với ta quá, huynh yên tâm, sau này ta sẽ cố gắng tu luyện để không làm huynh mất mặt”.
“Được rồi, chúng ta nên đi thôi”, Dương Hạo nhìn xung quanh nói.
Mặc dù đám người kia đã đi rồi, nhưng mấy tên này có thể sẽ nhận ra điểm bất thường, đến lúc đó nếu quay lại thì sẽ rất bất lợi với họ.
Hai người rời khỏi vị trí lúc nãy, Dương Hạo dẫn Đỗ Diệu chạy thẳng về vào trong dãy núi Yêu Ma.
Lần lịch luyện này là ba tháng, bây giờ chưa qua được một tháng, vẫn còn rất nhiều thời gian. Trước kia Dương Hạo và mấy người Tô Nhã ở cùng nhau, giết một số mãnh thú và dị thú đều là thú cấp thấp, số lượng tinh hồn hấp thu vào trong lệnh Yêu Ma không nhiều, hơn nữa vẫn phải bình đẳng chia đều cho mọi người.
Theo tiêu chuẩn lịch luyện, sau khi bị giết mãnh thú bình thường sẽ có một tinh hồn đi vào lệnh Yêu Ma, sau đó bên trong sẽ cộng thêm hai mươi điểm Công Huân lịch luyện.
Giết dị thú thì được một trăm điểm; giết linh thú được hai ngàn điểm; đại yêu được mười ngàn điểm, yêu vương được hai trăm ngàn điểm, yêu quân được một triệu điểm v.v...
Công Huân lịch luyện cũng giống Công Huân của điện Công Huân đều có thể đổi lấy tài nguyên tu luyện. Bây giờ thứ Dương Hạo thiếu nhất đó là tài nguyên hoặc đan dược.
“Công tử, đủ rồi chứ?”, dãy núi Yêu Ma sâu khoảng ba mươi dặm, thỉnh thoảng Đỗ Diệu còn nghe thấy tiếng gầm gừ hung dữ, không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Khoảng cách ba mươi cây số này đã rất sâu rồi, bình thường chỉ có tu giả cảnh giới Kim Linh mới dám đi vào, mặc dù Dương Hạo là cảnh giới Ngân Linh nhưng hắn thì không phải.
“Vẫn chưa đủ, ở độ sâu này thì chỉ có một vài dị thú đỉnh cao xuất hiện, ta muốn lấy là vương giả trong các dị thú, thậm chí có thể là linh thú”, Dương Hạo lắc đầu, sau đó tiếp tục vào sâu hơn.
Trong vòng mấy ngày, cậu đã dẫn theo Đỗ Diệu đi vào gần ba mươi cây số, số dị thú mà hai người giết trên đường đi cũng phải đến hơn mấy chục con, mỗi con dị thú đều có thể cho cậu một trăm điểm Công Huân lịch luyện, cộng lại cũng chỉ có gần mấy ngàn điểm mà thôi.
Với cậu chút điểm này còn lâu mới đủ.
“Gào!”, hai người tiếp tục đi sâu vào trong, vừa đi vào khoảng ba mươi lăm cây số bỗng nghe thấy một tiếng gầm gừ tức giận khiến hai người vội vã dừng bước.
“Khí tức hung dữ quá, ta không nghe thấy bất kỳ tiếng gầm gừ nào trong phạm vi mấy chục cây số cả, có vẻ khu vực này là địa bàn của nó”, Dương Hạo dừng lại, sau đó thận trọng lướt nhìn xung quanh.
Đỗ Diệu cũng đứng đối lưng với Dương Hạo, đôi mắt liên tục nhìn xung quanh, so với Dương Hạo bạo gan thì tên này có vẻ sợ hãi.
Với thực lực của hắn, cùng lắm cũng chỉ có thể đấu với dị thú, chứ còn dị thú cấp đỉnh cao thì không đánh lại, huống gì là vương giả trong dị thú, thậm chí là cấp bậc linh thú.
“Dương huynh, sức chiến đấu của ta vẫn ổn chứ? Mặc dù không so được với huynh nhưng cũng được xem là đẳng cấp trong cảnh giới Ngân Linh rồi”, Đỗ Diệu khoe mẽ nói.
Mặc dù hắn là ma nô của Dương Hạo nhưng bản tính lại không thay đổi được bao nhiêu.
Dương Hạo gật đầu cười nói: “Tạm ổn. Có phải ngươi đều dồn hết thời gian vào tu luyện Thần Hành Bộ không? Công pháp Tranh Linh tốt như vậy mà ngươi không tu hành, cảnh giới cũng không cao hơn”.
Đỗ Diệu cười gượng, sau đó nói: “Thần Hành Bộ có sức hấp dẫn với ta quá, huynh yên tâm, sau này ta sẽ cố gắng tu luyện để không làm huynh mất mặt”.
“Được rồi, chúng ta nên đi thôi”, Dương Hạo nhìn xung quanh nói.
Mặc dù đám người kia đã đi rồi, nhưng mấy tên này có thể sẽ nhận ra điểm bất thường, đến lúc đó nếu quay lại thì sẽ rất bất lợi với họ.
Hai người rời khỏi vị trí lúc nãy, Dương Hạo dẫn Đỗ Diệu chạy thẳng về vào trong dãy núi Yêu Ma.
Lần lịch luyện này là ba tháng, bây giờ chưa qua được một tháng, vẫn còn rất nhiều thời gian. Trước kia Dương Hạo và mấy người Tô Nhã ở cùng nhau, giết một số mãnh thú và dị thú đều là thú cấp thấp, số lượng tinh hồn hấp thu vào trong lệnh Yêu Ma không nhiều, hơn nữa vẫn phải bình đẳng chia đều cho mọi người.
Theo tiêu chuẩn lịch luyện, sau khi bị giết mãnh thú bình thường sẽ có một tinh hồn đi vào lệnh Yêu Ma, sau đó bên trong sẽ cộng thêm hai mươi điểm Công Huân lịch luyện.
Giết dị thú thì được một trăm điểm; giết linh thú được hai ngàn điểm; đại yêu được mười ngàn điểm, yêu vương được hai trăm ngàn điểm, yêu quân được một triệu điểm v.v...
Công Huân lịch luyện cũng giống Công Huân của điện Công Huân đều có thể đổi lấy tài nguyên tu luyện. Bây giờ thứ Dương Hạo thiếu nhất đó là tài nguyên hoặc đan dược.
“Công tử, đủ rồi chứ?”, dãy núi Yêu Ma sâu khoảng ba mươi dặm, thỉnh thoảng Đỗ Diệu còn nghe thấy tiếng gầm gừ hung dữ, không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Khoảng cách ba mươi cây số này đã rất sâu rồi, bình thường chỉ có tu giả cảnh giới Kim Linh mới dám đi vào, mặc dù Dương Hạo là cảnh giới Ngân Linh nhưng hắn thì không phải.
“Vẫn chưa đủ, ở độ sâu này thì chỉ có một vài dị thú đỉnh cao xuất hiện, ta muốn lấy là vương giả trong các dị thú, thậm chí có thể là linh thú”, Dương Hạo lắc đầu, sau đó tiếp tục vào sâu hơn.
Trong vòng mấy ngày, cậu đã dẫn theo Đỗ Diệu đi vào gần ba mươi cây số, số dị thú mà hai người giết trên đường đi cũng phải đến hơn mấy chục con, mỗi con dị thú đều có thể cho cậu một trăm điểm Công Huân lịch luyện, cộng lại cũng chỉ có gần mấy ngàn điểm mà thôi.
Với cậu chút điểm này còn lâu mới đủ.
“Gào!”, hai người tiếp tục đi sâu vào trong, vừa đi vào khoảng ba mươi lăm cây số bỗng nghe thấy một tiếng gầm gừ tức giận khiến hai người vội vã dừng bước.
“Khí tức hung dữ quá, ta không nghe thấy bất kỳ tiếng gầm gừ nào trong phạm vi mấy chục cây số cả, có vẻ khu vực này là địa bàn của nó”, Dương Hạo dừng lại, sau đó thận trọng lướt nhìn xung quanh.
Đỗ Diệu cũng đứng đối lưng với Dương Hạo, đôi mắt liên tục nhìn xung quanh, so với Dương Hạo bạo gan thì tên này có vẻ sợ hãi.
Với thực lực của hắn, cùng lắm cũng chỉ có thể đấu với dị thú, chứ còn dị thú cấp đỉnh cao thì không đánh lại, huống gì là vương giả trong dị thú, thậm chí là cấp bậc linh thú.
Bình luận facebook