Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 136 “Phong sát!”
“Đúng là một năng lực mạnh mẽ, thực sự có thể nuốt chửng tinh hồn và biến nó thành năng lượng của chính mình”, Dương Hạo không khỏi thầm kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng này.
“Gào!”, sau khi nuốt tinh hồn của con Địa Thạch Viên, con yêu ma nhìn về phía hai người Dương Hạo, trong mắt hiện lên một tia dữ tợn.
Với tiếng thét dài của mình, sóng âm thanh đột nhiên phát ra, xuyên qua lỗ tai của hai người một lần nữa, ảnh hưởng đến linh hồn và nội tâm của họ.
“A!”, Đỗ Diệu không nhịn được nữa, sau đó cả người trở nên điên cuồng.
Thân hình của Dương Hạo lóe lên, một luồng khí uy nghiêm từ trong cánh tay phóng ra, đánh vào cổ nó khiến nó choáng váng.
“Chết tiệt!”, cảm xúc tiêu cực dâng trào trong đầu, Dương Hạo không khỏi tức giận hét lên.
“Huyết mạch chi lực, thân thể ma tộc xuất thế!”, rầm một tiếng, hai mắt đen như mực, sau đó một thân ảnh to lớn từ sau lưng nổi lên.
“Rầm!”, huyết mạch ma tộc khổng lồ gầm lên, lập tức đánh tan làn sóng âm thanh của yêu ma kia, xung lượng mãnh liệt lập tức bao trùm lấy xung quanh.
“Ô!”, yêu ma lộ ra vẻ sợ hãi sau khi nhìn thấy huyết quỷ khổng lồ sau lưng Dương Hạo, liền hóa thành một bóng ma lui về phía sau.
Dương Hạo bước ra rống lên: "Muốn rời đi? Đã quá muộn rồi!"
Cậu giơ chân lên, thân hình 10 trượng của gã khổng lồ huyết mạch nhanh chóng lao ra, ma diễm xám xịt bùng lên, nhấn chìm tất cả những khu vực dài hàng trăm mét xung quanh.
“Vù vù”, ma diễm đi qua, cây cối cổ thụ xung quanh phút chốc biến thành bột.
Con yêu ma bị mắc kẹt trong ma diễm và phát ra những tiếng thét xé lòng. Âm thanh vô cùng chói tai, liên tục tác động đến thần trí của Dương Hạo.
Tuy nhiên, Dương Hạo, người mang trong mình huyết mạch ma tộc, ma khí dữ dội đến mức nào, ma ý kiên định đến nhường nào. Mặc dù tiếng kêu của nó mang theo tác động của sóng âm, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của Dương Hạo.
“Phong sát!”, rống to một tiếng, ma diễm nhanh chóng xoay tròn thành một vòng, hoàn toàn phong tỏa con yêu ma bên trong.
Hai mắt Dương Hạo đen như mực, sau đó phất tay, ma diễm kinh khủng trực tiếp bốc lên người con yêu ma, đốt đối phương giống như giòi trong xương.
"Ô”, tiếng kêu khiến người ta run lên, nhưng trong lòng Dương Hạo chỉ có ma ý và sát khí.
Cậu không khỏi thở dài trong lòng. Nếu không thỉnh thoảng tu ma, e rằng cái kết hôm nay sẽ thay đổi. Nếu cậu không thức tỉnh được huyết mạch ma tộc, thì cái kết cũng có thể thay đổi.
Cũng chỉ có thể trách con yêu ma đó không may mắn gặp phải ma hàng thật giá thật là cậu thôi.
"Ô ô”, những tiếng kêu đau đớn tiếp tục vang lên từ ngọn lửa, nhưng khi ngọn lửa của Dương Hạo bùng cháy, âm thanh dần dần yếu đi, cuối cùng chỉ còn lại một tinh hồn đen tối.
“Vưu!”, quỷ lệnh được lấy ra, tinh hồn đã bị quỷ lệnh nuốt chửng.
Sau đó Dương Hạo nhanh chóng điều khiển ma khí bằng hai tay, phong ấn tàn hồn thành một viên hồn đan. Đẳng cấp của con yêu ma này chắc chắn không yếu hơn so với Địa Thạch Viên, mặc dù giá trị của viên hồn đan này không thể so sánh với những viên trong huyễn trận, nhưng chắc chắn sẽ không thấp hơn.
Sau khi xác yêu ma bị thiêu rụi hoàn toàn, Dương Hạo thu hồi ma diễm. Sau đó, liền cảm thấy cơ thể của mình trống rỗng, không tự chủ được mà ngã khuỵu xuống đất.
Đừng nhìn vào việc cậu dễ dàng giết con yêu ma vừa rồi, thực tế thì linh hồn và năng lượng mà cậu đã tiêu hao rất kinh khủng.
“Gào!”, sau khi nuốt tinh hồn của con Địa Thạch Viên, con yêu ma nhìn về phía hai người Dương Hạo, trong mắt hiện lên một tia dữ tợn.
Với tiếng thét dài của mình, sóng âm thanh đột nhiên phát ra, xuyên qua lỗ tai của hai người một lần nữa, ảnh hưởng đến linh hồn và nội tâm của họ.
“A!”, Đỗ Diệu không nhịn được nữa, sau đó cả người trở nên điên cuồng.
Thân hình của Dương Hạo lóe lên, một luồng khí uy nghiêm từ trong cánh tay phóng ra, đánh vào cổ nó khiến nó choáng váng.
“Chết tiệt!”, cảm xúc tiêu cực dâng trào trong đầu, Dương Hạo không khỏi tức giận hét lên.
“Huyết mạch chi lực, thân thể ma tộc xuất thế!”, rầm một tiếng, hai mắt đen như mực, sau đó một thân ảnh to lớn từ sau lưng nổi lên.
“Rầm!”, huyết mạch ma tộc khổng lồ gầm lên, lập tức đánh tan làn sóng âm thanh của yêu ma kia, xung lượng mãnh liệt lập tức bao trùm lấy xung quanh.
“Ô!”, yêu ma lộ ra vẻ sợ hãi sau khi nhìn thấy huyết quỷ khổng lồ sau lưng Dương Hạo, liền hóa thành một bóng ma lui về phía sau.
Dương Hạo bước ra rống lên: "Muốn rời đi? Đã quá muộn rồi!"
Cậu giơ chân lên, thân hình 10 trượng của gã khổng lồ huyết mạch nhanh chóng lao ra, ma diễm xám xịt bùng lên, nhấn chìm tất cả những khu vực dài hàng trăm mét xung quanh.
“Vù vù”, ma diễm đi qua, cây cối cổ thụ xung quanh phút chốc biến thành bột.
Con yêu ma bị mắc kẹt trong ma diễm và phát ra những tiếng thét xé lòng. Âm thanh vô cùng chói tai, liên tục tác động đến thần trí của Dương Hạo.
Tuy nhiên, Dương Hạo, người mang trong mình huyết mạch ma tộc, ma khí dữ dội đến mức nào, ma ý kiên định đến nhường nào. Mặc dù tiếng kêu của nó mang theo tác động của sóng âm, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của Dương Hạo.
“Phong sát!”, rống to một tiếng, ma diễm nhanh chóng xoay tròn thành một vòng, hoàn toàn phong tỏa con yêu ma bên trong.
Hai mắt Dương Hạo đen như mực, sau đó phất tay, ma diễm kinh khủng trực tiếp bốc lên người con yêu ma, đốt đối phương giống như giòi trong xương.
"Ô”, tiếng kêu khiến người ta run lên, nhưng trong lòng Dương Hạo chỉ có ma ý và sát khí.
Cậu không khỏi thở dài trong lòng. Nếu không thỉnh thoảng tu ma, e rằng cái kết hôm nay sẽ thay đổi. Nếu cậu không thức tỉnh được huyết mạch ma tộc, thì cái kết cũng có thể thay đổi.
Cũng chỉ có thể trách con yêu ma đó không may mắn gặp phải ma hàng thật giá thật là cậu thôi.
"Ô ô”, những tiếng kêu đau đớn tiếp tục vang lên từ ngọn lửa, nhưng khi ngọn lửa của Dương Hạo bùng cháy, âm thanh dần dần yếu đi, cuối cùng chỉ còn lại một tinh hồn đen tối.
“Vưu!”, quỷ lệnh được lấy ra, tinh hồn đã bị quỷ lệnh nuốt chửng.
Sau đó Dương Hạo nhanh chóng điều khiển ma khí bằng hai tay, phong ấn tàn hồn thành một viên hồn đan. Đẳng cấp của con yêu ma này chắc chắn không yếu hơn so với Địa Thạch Viên, mặc dù giá trị của viên hồn đan này không thể so sánh với những viên trong huyễn trận, nhưng chắc chắn sẽ không thấp hơn.
Sau khi xác yêu ma bị thiêu rụi hoàn toàn, Dương Hạo thu hồi ma diễm. Sau đó, liền cảm thấy cơ thể của mình trống rỗng, không tự chủ được mà ngã khuỵu xuống đất.
Đừng nhìn vào việc cậu dễ dàng giết con yêu ma vừa rồi, thực tế thì linh hồn và năng lượng mà cậu đã tiêu hao rất kinh khủng.
Bình luận facebook