Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 185 “Kim nham chi thân!”
*Chương có nội dung hình ảnh
Nếu như tiếp tục cuộc chiến khốc liệt này, có thể cậu ta sẽ không còn cơ hội rời khỏi chiến đài này nữa.
“Ta cũng rút”, Đoạn Không Nguyệt cũng không chút do dự, trực tiếp rời khỏi chiến đài.
vietwriter.vn
Sự rời đi của họ, mỗi người dắt theo một người. Trên chiến đài chỉ còn lại bốn người, lần lượt là Dạ Tử Tiêu và Vấn Đình Viêm cũng với hai cao thủ cảnh giới Kim Linh bước ba trong đội của họ.
“Vù!”, hít sâu một hơi, Vấn Đình Viêm nói: “Ta cũng từ bỏ”.
vietwriter.vn
Sau khi y và thuộc hạ rời đi, trên chiến đài chỉ còn lại mình Dạ Tử Tiêu. Ba bóng người, đứng trên chiến đài cao vút, ý chí chiến đấu mạnh mẽ lại quay trở lại.
Là đội trưởng tiểu đội thứ nhất, Dạ Tử Tiêu kiêu ngạo hơn người khác. Trong lòng hắn, bản thân là thiên tài hàng đầu trong số đệ tử tinh anh của học viện Linh Không, vị trí này tuyệt đối không thể dễ dàng cho người khác cướp đi được.
Mặc dù Bắc Mang Xuyên rất mạnh, cũng là đệ tử tinh anh số một, nhưng từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ coi anh ta ra gì. Mục tiêu của hắn là ba đệ tử cốt cán, còn có đệ tử chấp pháp số một Lôi Sùng Vân.
Bây giờ, địa vị của hắn bị uy hiếp. Hắn đương nhiên không muốn từ bỏ. Mà hắn cũng có sự tự tin của mình.
“Ngươi rất mạnh, cũng là người đầu tiên ép ta phải sử dụng toàn bộ thực lực”, Dạ Tử Tiêu nói, sau đó trên người đột nhiên tỏa ra một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ.
“Địa Long Huyết Mạch, hiện thân!”, gầm lên một tiếng, phía sau Dạ Tử Tiêu xuất hiện một thân ảnh khổng lồ. Thứ gớm ghiếc đó lập tức phun ra một nguồn năng lượng mạnh mẽ.
Sừng hươu thân rắn, nhưng đây lại là một con rồng. Mặc dù không phải thuộc long tộc chính thống, nhưng lại có một chút huyết mạch của long tộc và có uy áp của yêu thú đáng sợ.
Dương Hạo cảm thấy cơ thể mình căng cứng, cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ khiến cậu trở nên nghiêm túc.
Dạ Tử Tiêu này quả thực rất mạnh, mạnh hơn nhiều so với đám người Vấn Đình Viêm và Sở Trần. Địa Long Huyết Mạch, bắt nguồn từ chi lực của huyết mạch Yêu thú Vương giả, khiến cho cậu kinh ngạc.
“Oàm!”, Địa Long gầm lên, sau đó Dương Hạo cảm nhận được một cái bóng đen cực lớn bao trùm cơ thể cậu, thân hình cự long to lớn trực tiếp vây cậu ở chính giữa.
Đầu rồng hung dữ gặm nhấm bản thân một cách ác liệt.
“Soạt!”, lúc này cậu gần như bị buộc chặt. Đầu rồng với chiếc răng năng sà xuống, như thể mang theo án tử hình ập tới vậy.
Nếu như bị Địa Long cắn nát, cho dù là cảnh giới Kim Linh e là cũng sẽ bị tan tành thành trăm mảnh. Tuy nhiên trong mắt Dương Hạo vẫn tràn đầy sự ngông cuồng, sau đó cơ thể bộc phát ra một luồng ánh sáng vàng kịch liệt.
“Kim nham chi thân!”, gầm lên một tiếng. Cậu đứng yên nhìn răng nanh của Địa Long lao xuống.
“Xoẹt!”, cơ thể khẽ chấn động, sau đó một lực cực mạnh trực tiếp ập vào người cậu. Lực lượng cuồng bạo đó suýt thì đánh bại Kim nham chi thân của cậu.
Tuy nhiên cậu vẫn kiên trì tiếp, linh lực dâng trào trong cơ thể, nhanh chóng bổ sung lượng tiêu hao cho Kim nham chi thân sau cú đánh vừa rồi.
Nếu như tiếp tục cuộc chiến khốc liệt này, có thể cậu ta sẽ không còn cơ hội rời khỏi chiến đài này nữa.
“Ta cũng rút”, Đoạn Không Nguyệt cũng không chút do dự, trực tiếp rời khỏi chiến đài.
vietwriter.vn
Sự rời đi của họ, mỗi người dắt theo một người. Trên chiến đài chỉ còn lại bốn người, lần lượt là Dạ Tử Tiêu và Vấn Đình Viêm cũng với hai cao thủ cảnh giới Kim Linh bước ba trong đội của họ.
“Vù!”, hít sâu một hơi, Vấn Đình Viêm nói: “Ta cũng từ bỏ”.
vietwriter.vn
Sau khi y và thuộc hạ rời đi, trên chiến đài chỉ còn lại mình Dạ Tử Tiêu. Ba bóng người, đứng trên chiến đài cao vút, ý chí chiến đấu mạnh mẽ lại quay trở lại.
Là đội trưởng tiểu đội thứ nhất, Dạ Tử Tiêu kiêu ngạo hơn người khác. Trong lòng hắn, bản thân là thiên tài hàng đầu trong số đệ tử tinh anh của học viện Linh Không, vị trí này tuyệt đối không thể dễ dàng cho người khác cướp đi được.
Mặc dù Bắc Mang Xuyên rất mạnh, cũng là đệ tử tinh anh số một, nhưng từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ coi anh ta ra gì. Mục tiêu của hắn là ba đệ tử cốt cán, còn có đệ tử chấp pháp số một Lôi Sùng Vân.
Bây giờ, địa vị của hắn bị uy hiếp. Hắn đương nhiên không muốn từ bỏ. Mà hắn cũng có sự tự tin của mình.
“Ngươi rất mạnh, cũng là người đầu tiên ép ta phải sử dụng toàn bộ thực lực”, Dạ Tử Tiêu nói, sau đó trên người đột nhiên tỏa ra một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ.
“Địa Long Huyết Mạch, hiện thân!”, gầm lên một tiếng, phía sau Dạ Tử Tiêu xuất hiện một thân ảnh khổng lồ. Thứ gớm ghiếc đó lập tức phun ra một nguồn năng lượng mạnh mẽ.
Sừng hươu thân rắn, nhưng đây lại là một con rồng. Mặc dù không phải thuộc long tộc chính thống, nhưng lại có một chút huyết mạch của long tộc và có uy áp của yêu thú đáng sợ.
Dương Hạo cảm thấy cơ thể mình căng cứng, cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ khiến cậu trở nên nghiêm túc.
Dạ Tử Tiêu này quả thực rất mạnh, mạnh hơn nhiều so với đám người Vấn Đình Viêm và Sở Trần. Địa Long Huyết Mạch, bắt nguồn từ chi lực của huyết mạch Yêu thú Vương giả, khiến cho cậu kinh ngạc.
“Oàm!”, Địa Long gầm lên, sau đó Dương Hạo cảm nhận được một cái bóng đen cực lớn bao trùm cơ thể cậu, thân hình cự long to lớn trực tiếp vây cậu ở chính giữa.
Đầu rồng hung dữ gặm nhấm bản thân một cách ác liệt.
“Soạt!”, lúc này cậu gần như bị buộc chặt. Đầu rồng với chiếc răng năng sà xuống, như thể mang theo án tử hình ập tới vậy.
Nếu như bị Địa Long cắn nát, cho dù là cảnh giới Kim Linh e là cũng sẽ bị tan tành thành trăm mảnh. Tuy nhiên trong mắt Dương Hạo vẫn tràn đầy sự ngông cuồng, sau đó cơ thể bộc phát ra một luồng ánh sáng vàng kịch liệt.
“Kim nham chi thân!”, gầm lên một tiếng. Cậu đứng yên nhìn răng nanh của Địa Long lao xuống.
“Xoẹt!”, cơ thể khẽ chấn động, sau đó một lực cực mạnh trực tiếp ập vào người cậu. Lực lượng cuồng bạo đó suýt thì đánh bại Kim nham chi thân của cậu.
Tuy nhiên cậu vẫn kiên trì tiếp, linh lực dâng trào trong cơ thể, nhanh chóng bổ sung lượng tiêu hao cho Kim nham chi thân sau cú đánh vừa rồi.
Bình luận facebook