• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Mặc thiếu gia anh đã bị bắt (59 Viewers)

  • Chap-812

Chương 811







Chương 811: Người một nhà
“Lợi dụng? Mộ Điềm Tư là người phụ nữ Mặc Viên tôi, cưng chiều cô ấy còn không được thì làm sao có thể lợi dụng được?”
Anh ta dựa vào ghế sô pha như một ông chủ lớn, hai chân xếp lại, thân hình toát lên vẻ cao quý bẩm sinh.
Nhưng nó lại quá chói trong mắt Mộ Thiển.
“Chúng ta đều là những người rõ ràng, không cần phải giả vờ ở đây, anh cũng có thể nói về những điều kiện để anh sẵn sàng buông tha cho Mộ Điềm Tư?”
“Tôi chưa bao giờ ép buộc hay đe dọa. Nếu cô ấy muốn ly hôn, tôi sẽ không bao giờ nói không. Sự lựa chọn là của cô ấy, nhưng cô ấy không muốn đi thì tôi có thể làm gì chứ?”
Anh ta dang hai tay ra, trông vô cùng bất đắc dĩ.
Nhưng những lời nói đó rất mỉa mai, khiến Mộ Thiển rất tức giận.
“Miễn là có thể trao quyền nuôi cho Mộ Điềm Tư thì cô ấy sẽ không bao giờ từ chối.”
“Đùa cái gì vậy? Con là của Mặc Viên tôi, Mộ Điềm Tư có tư cách gì đem đi chứ?”
“Không đủ tư cách? Tôi đã thu thập đủ chứng cứ giữa anh và Beatrice. Nếu anh nhất quyết không ly hôn, tôi sẽ vạch trần tai tiếng giữa cô và Beatrice và hủy hoại danh tiếng của anh.”
Rất lâu trước đây, cô đã cố gắng hết sức để thu thập bằng chứng cho thấy Mặc Viên và Beatrice đang sống cùng nhau, để tới thời điểm quan trọng có thể tạo ra hiệu quả uy hiếp.
“Không thành vấn đề, chỉ cần cô vui vẻ.”
Anh ta ngồi thẳng người, chống khuỷu tay lên đầu gối, cúi đầu hút một điếu thuốc, xem thưởng nhìn Mộ Thiển.
Cư xử không sợ hãi, vẫn hờ hững như thường.
Mộ Thiển thực sự vô cùng bất đắc dĩ.
Việc Mặc Viên có thể tự tay giết vợ cũ Lục Bình trước mặt cô lúc đó đủ cho thấy anh ta tàn nhẫn như thế nào,bây giờ há lại có thể quan tâm đến một lời đe dọa?
“Được rồi, tôi hi vọng anh thật sự có thể không để ý.” Mộ Thiển không nói nhiều, xoay người rời đi.
Khi cô vừa bước đến lối vào phòng làm việc, người đàn ông đã gọi: “Dừng lại.”
Cô dừng lại và quay sang nhìn anh ta: “Anh đổi ý rồi à?”
“Ha ha. Mặc Viên tôi xưa nay là người nói một là một, sẽ không thay đổi. Chỉ là có một lời khuyên cho cô, đừng chọc lửa thiêu thân, nếu không cô sẽ không gánh nổi kết cục đâu.”
“Có đủ khả năng hay không là việc của tôi.” Cứ tưởng anh ta sẽ đổi ý nhưng không ngờ rằng anh ta vẫn rất cố chấp.
Khi Mộ Thiển đi xuống cầu thang, người giúp việc đã giải tán.
Cố Khinh Nhiễm và Mộ Ngạn Minh đang ngồi trên ghế sô pha, hiện tại Mộ Ngạn Minh vẫn đang rất tức giận.
Mộ Thiển vẫy tay với Mộ Điềm Tư và ra hiệu cho cô ta đi theo mình.
Hai người đi ra khỏi phòng khách, đứng ở trong sân biệt thự, hai tay Mộ Thiển đút vào túi quần, cúi đầu thở dài chậm rãi nói: “Cô muốn rời đi không?”
Dù sao thì cả hai cũng lớn lên cùng nhau, dù có mâu thuẫn khi còn rất nhỏ nhưng thời gian trôi qua, Mộ Thiển cũng lớn lên.
Những chuyện trong quá khứ cũng đã được đặt xuống.
Mộ Điềm Tư gục đầu xuống, hai tay đan vào nhau, không nói một lời.
“Mỗi lần anh ta đánh cô, cô không sợ sao?’
“Sợ thì có tác dụng gì chứ, ngày tháng còn dài, vẫn phải tiếp tục chịu đựng thôi.”
Cô ta đưa chân đi tới ghế treo ngồi ở bên cạnh, nhìn về phía trước, giọng điệu kiên định nói: “Dù sao, chỉ cần Tử Hằng ở bên cạnh tôi là được.”
Phụ nữ yếu đuối, nhưng khi làm mẹ thì mạnh mẽ.
Mộ Điềm Tư ban đầu nghĩ rằng tất cả những gì cô ta yêu là tiền bạc và địa vị, nhưng sau khi có Tử Hàng rồi thì cô ta nhận ra rằng cô ta thực sự quan tâm đến con cái và tình cảm gia đình nhiều hơn.
Có lẽ nỗi đau mà Mặc Viên mang đến đã giúp cô ta học cách trưởng thành.
“Tôi đã thu thập bằng chứng về chuyện của Mặc Viên và Beatrice. Tôi định công bố nó với giới truyền thông nên muốn hỏi ý kiến của cô trước.”
Dù sao thì đó là sự kiện trọng đại cuộc đời của Mộ Điềm Tư nên cô nhất định phải hỏi ý kiến của cô ta.
Nếu không khi tin tức sẽ bị lộ ra ngoài, điều này không chỉ bôi đen Mặc Viên mà còn ảnh hưởng đến Mộ Điềm Tư.
Những người bình luận trên mạng chắc chắn sẽ đặt câu hỏi cho Mộ Điềm Tư, người biết rằng chồng mình đang có tình nhân bên ngoài và một đứa con ngoài giá thú, tại sao không chọn ly hôn?
Hẳn là cô ta mơ ước đến tiền của nhà họ Mặc nên không lựa chọn ly hôn.
“Tôi là một luật sư nên tôi biết rất nhiều bạn bè, tôi có thể giúp cô lấy một số tài sản của mình.”
“Vô dụng thôi, tôi đã ký một thỏa thuận tiền hôn nhân.”
“Cô… tại sao cô lại ký như vậy?”
Mộ Thiển đứng trước mặt cô ta chất vấn, Mộ Điềm Tư cười khổ tự giễu: “Lúc đó tôi rất yêu anh ta, toàn tâm toàn ý muốn ở bên anh ta nên không cần suy nghĩ nhiều. Thế gian khó lường…”
Bốn chữ cuối cùng kéo dài, sau đó lại hít vào một hơi.
Mộ Thiển đưa tay nâng trán, vén mái tóc dài ra sau tai, đi đi lại lại tại chỗ, rất bối rối.
“Không thành vấn đề, chỉ cần cô đồng ý thì Mộ Ngạn Minh có thể đủ tiền cho cô sống. Công ty luật YY đã ký hợp đồng 5 năm với Fryer, chỉ cần có số tiền này là có thể nuôi được cô rồi, huống chi còn có tôi.”
Khi Mộ Thiển vừa nói xong thì Mộ Điềm Tư ngạc nhiên nhìn cô, mũi chua xót, trong mắt hiện lên nước mắt: “Cô không hận tôi sao? Mộ Thiển, tôi… ngày trước tôi luôn bắt nạt cô, vậy mà bây giờ cô còn quan tâm đến tôi nữa.”
Con người ta khi trưởng thành và thành thục rồi thì mới nhìn lại quá khứ, lúc đó mới nhận ra những gì mình làm ngày xưa ấu trĩ đến nhường nào.
“Chúng ta là người một nhà.” Mộ Thiển chỉ nói sáu từ.
Sau đó cô lại nói: “Con trai thứ ba của nhà họ Mặc không có con, nó là con của ông ta thì đương nhiên sẽ không bỏ qua. Hơn nữa, Mặc Viên nhất định sẽ không hành hạ Tử Hàng một thời gian, trừ phi đạt được mục đích. Khi đó thì Tử Hàng sẽ không còn giá trị sử dụng nữa, nếu cô muốn bắt con đi thì Mặc Viên cũng không nói gì, cô có hiểu không?”
“Tôi… Mộ Điềm Tư do dự rất nhiều, nhất thời không nói.
Đúng lúc này, Mộ Ngạn Minh bước ra khỏi phòng khách, trên người mặc bộ quần áo rách nát: “Mộ Điềm Tư, anh sẽ hỏi em lần cuối, em có thể về không? Nếu em không về thì từ nay về sau anh sẽ không quản em nữa.”
Anh ta cố tình nói những lời tức giận để ép Mộ Điềm Tư.
Mộ Thiển thở dài, nhưng mà cũng may là Mộ Ngạn Minh không biết về chuyện của Mặc Tử Hàng, nếu không anh ta thực sự sẽ liều cái mạng của mình để chiến đấu với Mặc Viên.
“Không thử thì làm sao biết được kết quả? Bây giờ Mặc Tử Hàng là người thừa kế quan trọng nhất của nhà họ Mặc, cho dù thực sự có ngược đãi thằng bé thì nhà họ Mặc nhất định sẽ không ngồi yên.”
Cố Khinh Nhiễm, người từ nãy giờ không nói chuyện đã khai sáng cho Mộ Điềm Tư.
Người đang mất phương hướng như Mộ Điềm Tư đột nhiên cảm thấy sự quan tâm của họ, trái tim cô ta cảm nhận được ấm áp nên sự do dự trong lòng cũng trở nên kiên định.
“Được, tôi… tôi sẽ thử.” Cô ta chỉ có thể tiến thêm một bước với thái độ do dự.
“Cùng ta về nhà đi.”
Mộ Ngạn Minh đi đến trước mặt Mộ Điềm Tư, khoác vai cô ta và cùng cô ta bước ra ngoài.
Ngay khi một vài người bước đến cổng của biệt thự thì một nhóm phóng viên đã tràn đến.
“Cô Mộ, vừa rồi có người báo tin là cô bị bạo hành gia đình, có đúng không?”
“Vị này là ông chủ của công ty luật YY, tại sao toàn thân anh lại có máu?”
“Tổng giám đốc Cố, tổng giám đốc Mộ tại sao tất cả các người đều ở đây?”
“Tại sao tổng giám đốc Mặc lại bạo lực gia đình?”
Mộ Điềm Tư chưa bao giờ đứng trước tình huống này nên cô ta có chút sợ hãi, thật lâu không dám nói. Mộ Thiển đứng trước mặt Mộ Điềm Tư và đối mặt với giới truyền thông: “Bên cạnh tôi là chủ công ty luật YY, Mộ Ngạn Minh, cũng là anh trai của bà Mặc đây. Mặc Viên trong thời gian có hôn nhân với Mộ Điềm Tư đã liên tục bạo hành gia đình và sống chung với những phụ nữ khác. Tôi hy vọng rằng thông qua các phương tiện truyền thông có thể làm cho Mặc Viên đưa ra lời giải thích.”
“Làm sao cô biết tổng giám đốc mới của Mặc Thị ngoại tình?”
“Nghe nói lúc trước cô cũng có đoạn tình duyên với Mặc Viên, đây là cô đang cố ý trả thù đúng không?”
“Tại sao ông Mặc lại ngược đãi vợ mình? Bọn họ mới kết hôn được nửa năm.”
“Bà Mặc, bà có muốn nói gì không?”
“Xin lỗi, hiện tại bà Mặc đã rất hoảng sợ và tôi hy vọng bạn bè trên các phương tiện truyền thông sẽ không làm phiền. Tôi sẽ đăng tin về việc Mặc Viên có quan hệ ngoài luồng và bạo lực gia đình vào hộp thư của các báo sau. Mong mọi người thông báo sự việc này thật công bằng và chính đáng.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom