• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Mãng Hoang Kỷ (1 Viewer)

  • Chương 103

Từng giọt mưa rơi lả tả. Kỷ Ninh đang ở giữa cơn mưa đó, đầu óc hoàn toàn đắm chìm trong kiếm pháp. Chỉ với kiếm chỉ mà hắn đã thi triển ra kiếm pháp dẫn động cả 'Đạo' trong đó.


Thật thoải mái.


Kỷ Ninh cảm giác bản thân mình lúc này như đang hóa thân thành một giọt nước! Vui đùa, rượt bắt với những giọt nước khác. Rồi cứ thế đuổi bắt nhau tạo thành một dòng nước. Sự lưu luyến giữa các giọt nước với nhau. . .làm cho vô số giọt nước liên kết lại với nhau.


"Vù vù vù. . ." Chỉ thấy những giọt nước mưa ở xung quanh Kỷ Ninh đều hợp lại tạo thành vô số dải nước mưa. Dải nước lại hợp thành dòng nước trong suốt lộng lẫy hơn nữa.


Rào rào! Rào rào! Rào rào!


Mỗi dòng nước đều như một lưỡi dao găm.


"Ầm ầm ầm . . ." Mưa càng lúc càng to, thậm chí trở thành một trận mưa xối xả. Cơn mưa mãnh liệt vô cùng. Kiếm pháp của Kỷ Ninh cũng mang theo uy lực mãnh liệt không thể cản nổi.


. . .


Lão ngưu màu đen đứng xem cũng trợn mắt há hốc mồm. Giọt mưa, dải nước, dòng nước. . .rồi cuối cùng xung quanh lại khôi phục trở lại thành những dải nước mờ ảo.


Mỗi dải nước mưa . . .đều trong suốt óng ánh giống như được điêu khắc từ đá ngọc thành một dải vậy, giống như bàn tay của mẫu thân đang nhẹ nhàng chạm đến.


Cuối cùng Kỷ Ninh ngừng lại.


"Đây là Đạo sao?" Kỷ Ninh thầm nhủ.


"Chúc mừng ngươi, Kỷ Ninh." Lão ngưu màu đen há to cái miệng rộng ngoác ra với đầy vẻ kinh ngạc. "Ngươi đã thật sự dung nhập được Đạo rồi. Hoàn toàn dung nhập được Đạo, hòa cùng một thể với Đạo tạo thành một thứ cảm giác cực kỳ mỹ diệu."


Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.


Cảm giác vừa rồi đúng là rất mỹ diệu. Bản thân như biến thành từng giọt nước, giống như mình đã trở thành một cơn mưa vậy! Lúc này mình cảm thấy cực kỳ thân quen với mưa. Kỷ Ninh cũng hiểu được. . .chính mình đã ngộ ra được một Đạo. Đó là Vũ Thủy Chi Đạo(Đạo mưa)!


"Trong năm năm gần đây, ngươi tìm hiểu lượng lớn Đạo Chi Chân Ý, rồi hậu tích bạc phát làm hôm nay ngươi đột phá được qua cánh cửa kia. Cuối cũng cũng đã đạt thành 'Đạo Chi Vực Cảnh'." Lão ngưu màu đen khen.


"Đạo Chi Vực Cảnh ư?" Trên mặt Kỷ Ninh hiện lên đầy vẻ nghi hoặc. "Đây là ý gì vậy?"


Lão ngưu màu đen kinh ngạc nói: "Cái này mà ngươi cũng không biết sao?"


"Không biết." Kỷ Ninh thành thật nói.


Lão ngưu màu đen lắc đầu thở dài: "Tình hình của bộ tộc ngươi cũng thật là. Đến cả cảnh giới ngộ Đạo cũng không biết. Thế thì ta nói cho ngươi hay vậy. Người tu luyện khi kỹ nghệ tăng lên. Bất kể là kiếm thuật, đao pháp, thương thuật thậm chí là vẽ tranh hay đánh đàn gì gì đó tài nghệ hạng nhất. Tầng thứ nhất là cơ sở! Cũng là lúc mà kỹ nghệ đạt tới hạng nhất. Tầng thứ hai là cảnh giới nhập vi, là lúc đại biểu cho trình độ của ngươi đạt tới mức gần như hoàn mỹ. Tầng thứ ba tiếp theo là Thiên Nhân Hợp Nhất, đại biểu cho kỹ nghệ của ngươi đã tiếp cận với Đạo. Đã dần dần tiến lên trời cao."


Kỷ Ninh lắng nhe. Ba tầng đầu tiên thì bản thân hắn cũng tự hiểu được.


"Sau Thiên Nhân Hợp Nhất thì bắt đầu hiểu được ảo diệu của trời đất, dần dần phát hiện ra 'Đạo' trong đó. Khi ngươi hiểu được nó, thì liền hiểu được một Đạo Chi Chân Ý. Đây cũng là tầng thứ tư 'Đạo Chi Chân Ý'." Lão ngưu màu đen gật gù đắc ý. "Việc ngộ ra Đạo Chi Chân Ý rất khó nên một vài Tử Phủ tu sĩ cũng chẳng cách nào ngộ được."


Năm xưa Kỷ Ninh nhờ ngồi bên cạnh hồ mới có thể ngộ ra Đạo Chi Chân Ý.


"Về sau tiếp tục tìm hiểu, không ngừng ngộ ra từng Đạo Chi Chân Ý khác. Lượng lớn Đạo Chi Chân Ý không ngừng hội tụ lại làm cho ngươi càng thêm thấu hiểu Đạo. Rồi đến lúc Đạo Chi Chân Ý hội tụ tới cực hạn làm cho chất biến đổi thì ngươi mới thực sự hòa cùng một thể với nó. Thậm chí trong lòng ngươi vừa có ý niệm gì thì lập tức làm lực lượng xung quanh bị dẫn động, tạo thành một khu vực của riêng ngươi. Đây cũng là tầng thứ năm 'Đạo Chi Vực Cảnh', cũng chính là cảnh giới của ngươi hiện giờ. Lợi hại hơn cả lợi hại." Lão ngưu màu đen cảm thán. "Trong đám Vạn Tượng chân nhân cũng rất ít kẻ có thể làm được thế này. Thông thường phải tới Nguyên Thần đạo nhân thì mới có thể ngộ ra tới cấp độ này."


"Sao cơ? Chẳng lẽ ta lợi hại đến như vậy sao?" Kỷ Ninh cười.


"Thiên tư của ngươi cực cao. Đặc biệt là thiên phú về kiếm. Quả thực là yêu nghiệt! Với sự phụ trợ của Tinh Thần Điện, chỉ mới mười sáu tuổi mà ngươi đã đạt tới cảnh giới này rồi." Lão ngưu màu đen nói.


Kỷ Ninh cũng biết.


Cơ bản là vì mình có 'Nữ Oa Đồ', lại thêm bản thân cũng chăm chỉ. Nhận thức lại cao, cộng thêm Thủy Phủ nữa. . .Tất cả những nhân tố đó hợp lại mới giúp mình tiến tới một bước này.


"Thế còn phía trên Đạo Chi Vực Cảnh là gì vậy?" Kỷ Ninh hỏi tiếp.


"Ở trên nữa. . ." Lão ngưu màu đen nhìn Kỷ Ninh. "Dù sao thì khi đạt tới 'Đạo Chi Vực Cảnh' cũng chỉ là hòa hợp hoàn toàn với Đạo! Ngươi phải tìm hiểu 'Đạo' nhiều hơn nữa, cho đến lúc nào hoàn toàn tìm hiểu được một phần đầy đủ của Đạo! Nắm giữ hoàn toàn phần đó! Đây chính là cảnh giới tầng thứ sau, hoàn toàn ngộ ra một phần Đạo!"


Kỷ Ninh trầm ngâm.


Đúng là vừa rồi mình đã hòa cùng một thể với mưa, nhưng cũng chỉ là tan ra để hòa cùng mà thôi. Vẫn còn cách xa việc nắm giữ hoàn toàn 'Vũ Thủy Chi Đạo'.


"Tầng thứ nhất Cơ Sở, tầng thứ hai Nhập Vi, tầng thứ ba Thiên Nhân Hợp Nhất, tầng thứ tư Đạo Chi chân ý, tầng thứ năm Đạo Chi Vực Cảnh, tầng thứ sáu Một Phần Đạo Hoàn Chỉnh!" Lão ngưu màu đen trịnh trọng nói. "Việc tăng cảnh giới lên rất quan trọng. Phải đạt được tới cảnh giới tiếp theo thì thực lực mới tăng lên. Nếu không thì ngươi cũng không thể nắm chắc lực lượng mạnh mẽ trong tay."


"Muốn thành Thiên Thiên thì nhất định phải nắm giữ một phần Đạo!" Lão ngưu màu đen nhìn Kỷ Ninh. "Giống như Thư Hoa tiên nhân thành tán tiên sống trăm vạn năm vậy. Đã tìm hiểu được tầm chín phần Đạo hoàn chỉnh. Nhưng rồi cuối cùng thì thế nào? Tam tai cửu kiếp càng ngày càng mạnh làm cho hắn càng ngày càng khó đuổi kịp. Nếu đã bị trở thành tán tiên thì nhất định sẽ có ngày phải ngã xuống thôi."


Kỷ Ninh cũng thở dài.


"Ngươi tu luyện là kiếm, đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh. Thông thường người ta thường gọi lĩnh vực của ngươi là Kiếm Vực." Lão ngưu màu đen nhắc nhở. "Chỉ riêng với Kiếm Vực này thì ngươi đã có thể được vô số tông môn lớn mở cửa chào đón rồi."


"Kiếm Vực?" Kỷ Ninh khẽ nói. "Đạo trọng đó là Vũ Thủy Chi Đạo. Vậy thì Kiếm Vực của ta đặt tên là 'Vũ Thủy Kiếm Vực' đi."


Kỷ Ninh nhìn xung quanh.


Ào ào. . .


Xung quanh bỗng xuất hiện mưa rơi tí tách. Mỗi một dải nước giống như một sợi dây cực kỳ sắc bén, đủ để cắt qua cả núi đá, sắt thép.


"Ta nhắc nhở ngươi. Vừa rồi ngươi đắm chìm trong kiếm vực thì ở bên ngoài cũng đã qua bốn canh giờ rồi." Lão ngưu màu đen nói.


"Bốn canh giờ sao?" Kỷ Ninh hơi kinh ngạc. "Khi đắm chìm trong Đạo thì đúng là cảm giác thời gian trôi đi thật chậm. Đúng rồi tiền bối, ta đã ngộ ra Vũ Thủy Kiếm Vực. . .Hiện tại nếu ta xông vào tầng đầu Chiến Thần Điện thì liệu có vượt qua được không?"


Lão ngưu màu đen ngẩn ra: "Tầng đầu Chiến Thần Điện sao? Ừ có thể thử một lần được đấy!"


Kỷ Ninh nở nụ cười.


Cho dù lão ngưu màu đen không nói thì mình cũng phải thử một lần. Bởi vì ở từng cảnh giới Thần Ma luyện thể cũng chỉ có hai lần cơ hội xông vào Chiến Thần Điện. Hiện tại Thần Ma luyện thể của mình đã tới Tiên Thiên viên mãn. Sợ rằng chả bao lâu nữa thì lên tới cấp độ Tử Phủ. Nếu không dùng hai cơ hội khi ở cảnh giới Tiên Thiên thì lên Tử Phủ cũng phí mất.


"Đi, ta đi xem Chiến Thần Điện này lợi hại đến cỡ nào." Kỷ Ninh đầy mong ngóng, đồng thời cũng khát vọng có thể vượt qua thành công. Nhờ đó có thể lấy được một món bảo vật tầm cỡ trong Trân Bảo Điện.


Bảo vật ở trong Trận Bảo Điện đều do chủ nhân đời đầu lưu lại.


Cho dù là pháp bảo nhân giai thì chắc cũng có chút đặc biệt. Thứ này có thể rất có ích giúp Kỷ Ninh đối phó với Tuyết Long Sơn.


"Tuyết Long Sơn." Kỷ Ninh thầm nhắc trong lòng


. . .


Lúc này đã tối, 'Mộc Tứ' Tử Phủ tu sĩ chi nhánh Tuyết Long Sơn đang bay không ngừng nghỉ qua mấy vạn dặm tới đây. Chỉ thấy một đường sáng xẹt qua trời cao lao xuống.


Phía dưới là một ngọn núi sừng sững tên là Địa Long Sơn.


"Tu sĩ nhân tộc, mau lui lại ngay."


"Tu sĩ nhân tộc dám mạo phạm Địa Long Sơn ta à. Muốn chết phải không?"


Khi Mộc Tứ không chế pháp bảo hạ xuống Địa Long Sơn thì ngay lập tức có một đám đại yêu chạy tới mắng. Địa Long Sơn này chính là một thế lực lớn, trên núi có một lão yêu Tử Phủ đã tu luyện cả ngàn năm tên là 'Địa Long'. Hơn nữa Địa Long lại là thần thú nên sự uy hiếp của lão yêu thần thú Tử Phủ này có thể đoán tới cỡ nào.


Nó tụ tập một đám đại yêu về dưới trướng, biến vùng xung quanh thành cấm địa.


Dòng máu thần thú, lão yêu Tử Phủ. Chỉ riêng hai thứ này thôi cũng làm cho những Tử Phủ tu sĩ khác phải kiêng kị rồi.


"Đồng Ngọc sư huynh, sư đệ Mộc Tứ cầu kiến." Mộc Tứ cũng chẳng thèm để ý tới đám đại yêu kia, liền hạ thẳng xuống đỉnh núi Địa Long Sơn rồi mới mở miệng nói.


"Gào. . ."


Từ một cửa động trên ngọn núi bỗng xuất hiện một cái đầu rồng khổng lồ. Trên cái đầu rồng màu xanh kia có một cái sừng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Mộc Tứ. Riêng hơi thở tỏa ra từ cái đầu rồng này. . .là làm cho Mộc Tử phải tim đập thình thịch rồi. Hắn biết rõ, hắn không phải đối thủ của con Địa Long trước mặt này.


Địa Long ở trước mặt kia chính là lão yêu Tử Phủ viên mãn, lại có huyết mạch Thần Ma.


"Xin chào Long đạo huynh." Mộc Tứ khom người hành lễ.


"Chẳng lẽ ngươi còn chưa biết là chủ nhân không thích bị quấy rầy sao?" Địa Long gầm lên.


"Có việc quan trọng." Mộc Tứ liền nói. "Ta có chuyện quan trọng muốn bẩm báo với sư huynh Đồng Ngọc. Việc này cũng có lợi với sư huynh Đồng Ngọc."


Đồng Ngọc. . .


Chính là chi mạch* của Tuyết Long Sơn tại Yên Sơn. Đây là một kẻ cực kỳ quan trọng trong đám đồng môn Tuyết Long Sơn phải mời. Với đám Mộc Tứ, Động Tử Khải thì chỉ cần mời được vị sư huynh Đồng Ngọc này là đủ. Vì chỉ cần riêng một sư huynh Đồng Ngọc này thôi cũng đã dễ dàng tiêu diệt Kỷ tộc rồi. Kỳ thật chỉ cần nhìn con linh thú Địa Long bị vị sư huynh Đồng Ngọc cưỡi lên đầu thì đủ hiểu được thực lực đáng sợ tới mức nào rồi.
(*chi mạch: hiểu đại loại là chi nhánh thì như cửa hàng bán lẻ còn chi mạch thì như cửa hàng bán buôn ấy)


Phải biết rằng linh thú cấp Tử Phủ là cực kỳ hiếm.


Rất nhiều kẻ nhân tộc đạt Tiên Thiên đều chỉ có dùng đại yêu làm linh thú. Nhân tộc vốn có trí khốn vốn có nên có nhiều người đột phá được Tử Phủ. Nhưng linh thú thì lại rất ít con đột phá được Tử Phủ! Mà thông thường thì lão yêu Tử Phủ không muốn phục tùng ai bao giờ. Có thần phục thì cũng chỉ thần phục kẻ mạnh mà thôi. Vì cho nếu thần phục kẻ yếu thì trước sau gì cũng bị kẻ khác đoạt mất linh thú Tử Phủ!


Cả đám Động Tử Khải, Mộc Tứ, Kỷ Cửu Hỏa đều không có linh thú Tử Phủ.


"Ngươi muốn gặp ta sao?" Một âm thanh mạnh mẽ hùng hồn vang lên. Chỉ thấy một nam tử vẻ mặt khôi ngô, mắt hổ, tóc xanh để xõa, mặc đồ đen vừa loáng một cái đã tới bên cạnh.


"Xin chào sư huynh." Mộc Tứ cung kính hành lễ.


"Ta đã từng thấy ngươi rồi. Ngươi gọi là Mộc Tứ đúng không." Đồng Ngọc nhìn hắn ."Chẳng lẽ ngươi không biết ta đang bế quan để mong đột phá sao?"


Mộc Tứ run sợ.


Hắn biết rõ sự đáng sợ của vị sư huynh Đồng Ngọc này. Sư huynh Đồng Ngọc chính là cường giả dòng Thần Ma luyện thể. Thậm chí Thần Ma luyện thể đã đạt tới Tử Phủ viên mãn! Hơn nữa sư huynh Đồng Ngọc này còn học được thần thông 'Pháp Thiên Tượng Địa'. Một gã Tử Phủ viên mãn dòng Thần Ma đã rất đáng sợ rồi, lại còn có được thần thông kia thì mạnh tới mức có thể đánh vượt cấp được.


Trước mặt vị sư huynh Đồng Ngọc này, cho dù là Động Tử Khải cũng nơm nớp lo sợ. Lần mời này, người quan trong nhất phải mời chính là vị sư huynh Đồng Ngọc này.


"Sư huynh Đồng Ngọc." Mộc Tứ liền nói. "Ta biết sư huynh Đồng Ngọc đang bế quan ở đây nên không thích bị quấy rầy. Nhưng là cách đây không lâu. . .ở vùng Yên Sơn bên cạnh, chúng ta đã phát hiện một mỏ quặng nguyên thạch khổng lồ, trong đó có rất nhiều nguyên thạch thượng phẩm. Phạm vi của mỏ quặng lớn tới bốn nghìn dặm, sâu hơn ba trăm dặm."


"Cái gì!" Sư huynh Đồng Ngọc vốn đang bình tĩnh cũng phát sáng cả mắt lên. "Ngươi không nói dối đấy chứ?"


"Nếu ta lừa sư huynh thì sư huynh cứ đánh một chưởng cho ta chết luôn." Mộc Tứ liền nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom