Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13
Tích Thủy Kinh, lấy ý từ câu "Nước chảy đá mòn".
Kiếm thế dày đặc vô cùng vô tận, như mưa rơi tự nhiên từ trời không vô tận. Kiếm xuất ra giống như mưa to gió lớn, khiến địch nhân muốn trốn cũng khó. Mà phòng thủ lại càng kín kẽ không chút sơ hở. . . Đồng thời như hàng ngàn hàng vạn giọt mưa rơi cùng một chỗ, có thể bộc phát ra uy lực cực kỳ đáng sợ. Có thể tưởng tượng bình thường giọt mưa nhỏ cũng có thể xuyên qua đá lớn, mà mỗi một kiếm đều như thế ngưng tụ lại thì uy lực dĩ nhiên là không gì không phá được.
"Tích Thủy Kinh quả nhiên huyền diệu." Kỷ Ninh xem xong gật đầu, lập tức cầm lên quyển thư tịch thứ hai Bắc Đấu bí bản”.
‘Bắc Đấu bí bản’ là một quyển bí điển trong truyền thuyết, là một bộ phận của ‘Bắc Đấu kiếm điển’. Bí bản này phân thành bảy đại kiếm thức, theo thứ tự là Thiên Khu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang bảy thức. Bảy đại kiếm chiêu này đều có được lực lượng từ tinh thần tương ứng, như Diêu Quang Tham Lang Kiếm sát khí ngập trời, Thiên Quyền Văn Khúc Kiếm chí âm chí nhu. . .
Kiếm pháp huyền diệu không lường được, công thủ đều đầy đủ.
"Kiếm pháp hay." Kỷ Ninh xem xong giật mình than, rồi lại cầm lấy quyển tóm lược thứ ba.
‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên’, bản tịch này là do tổ tiên Kỷ tộc đi du đãng tôi luyện gặp được cơ duyên xảo hợp ở vùng đất vô danh nào đó tìm được một quyển đã bị thiêu huỷ chỉ còn lại có một chút nội dung. Các phần còn lại của bản thư tịch vô danh đều thấy không rõ, chỉ có thể nhận ra hai chữ —— Lôi Hỏa! Mà trong đó cũng chỉ có thể tìm thấy ba chiêu kiếm pháp đầy đủ.
Ba chiêu đều dùng để tấn công, một chiêu đánh ra làm kẻ địch như gặp phải Thiên Lôi Địa Hỏa. Luận về uy lực công kích thì đã không cần bàn cãi, đây chính là đệ nhất kiếm pháp của Kỷ tộc! Chỉ bằng ba chiêu còn lại mà bộ kiến pháp này đã có thể đặt ở trong hàng ngũ năm kiếm pháp tuyệt đỉnh thì hiển nhiên nếu không bị hư hại chắc chắn còn siêu việt hơn bốn đại kiếm pháp khác.
Có điều ưu điểm của nó tuy rằng rõ ràng, nhưng cũng tồn tại khuyết điểm. Bởi vì là tàn bản nên ba chiêu này rời rạc không được nhuần nhuyễn liền mạch. Đồng thời ba chiêu đều thuộc về loại chiêu thức tấn công nên căn bản khó có thể phòng thủ. Một gã cường giả chiến đấu chẳng lẽ lại không có tuyệt chiêu phòng thủ? Cho nên kiếm pháp này ít được người khác chọn lựa.
"Thật muốn xem một chút bản Lôi Hỏa Kiếm đầy đủ." Kỷ Ninh nhịn không được cảm thán.
"Nếu là toàn vẹn." Bên cạnh Kỷ Nhất Xuyên nói, "Thì nó chắc chắn tranh được chức đệ nhất bí pháp ở vùng Yên Sơn này."
Kỷ Ninh gật gật đầu, lại cầm lấy quyển thứ tư.
“Huyễn Ma Thư”, nghiêm túc mà nói thì quyển này không thể xem như một quyển kiếm pháp. Bởi vì chỉ cần hiểu ý nghĩa đích thực của từ ' Huyễn Ma ' là đã có thể thi triển ra Huyễn Ma đao pháp, Huyễn Ma thuật thương pháp, Huyễn Ma côn pháp. . . Là một bộ lấy ẩn nặc làm chính, thủ đoạn công kích cực âm hiểm, tiên ma bí pháp cường đại. Thường thường địch nhân còn không thấy rõ đâu đã chết rồi.
Cái hay của bộ bí pháp này chính là dùng thủ đoạn quỷ quyệt âm hiểm để chiến đấu.
"Làm như vậy lại không phù hợp tính cách ta." Kỷ Ninh liền không chọn Huyễn Ma thư. Lựa chọn bí pháp hợp tính cách rất quan trọng. Muốn tu luyện một bộ kiếm pháp hoàn toàn trái ngược, cho dù huyền diệu đi nữa khả năng tu luyện thành công cũng rất nhỏ. Đương nhiên Kỷ Ninh liền bỏ qua ngay lập tức
"Ồ, quyển cuối cùng, cũng là chỗ dựa ngày trước của Kỷ tộc ." Kỷ Ninh lật xem “Vạn Kiếm Khúc”.
“Vạn Kiếm Khúc”, có thể nói là kiếm pháp phức tạp nhất trong ngũ đại kiếm pháp. Thậm chí phức tạp hơn xa so với ‘Thiên Cương Địa Sát một trăm lẻ tám kiếm’. Tuy rằng bộ kiếm pháp này phức tạp, nhưng nếu thật sự hiểu được thì “Vạn Kiếm Khúc” hoàn toàn có thể phân thành ba đại kiếm chiêu, theo thứ tự là ' Nhất kiếm vạn ảnh ', ' Vạn kiếm Quy Nhất ', ' Vạn Kiếm Khúc ' .
Kỷ Ninh nhắm mắt lại cẩn thận suy tư về nó.
Nói về khí thế và độ phức tạp thì Vạn Kiếm Khúc đứng thứ nhất
Âm hiểm quỷ bí khó lòng phòng bị nhất chính là “Huyễn Ma thư”.
Đầy đủ và toàn diện nhất là “Bắc Đấu bí bản”.
Phòng thủ mạnh nhất chính là “Tích Thủy kinh”.
Công kích cực mạnh, thần bí khó lường có thể nói “Lôi Hỏa kiếm tàn bản” đứng đầu.
"Đầu tiên phải loại bỏ “Huyễn Ma thư”, vì nó không hợp với bản tính của ta!" Kỷ Ninh suy tư nói, "‘Bắc Đấu bí bản’ là bộ phận của ‘Bắc Đấu kiếm điển’, luận công kích nó không phải mạnh nhất, luận phòng thủ nó cũng không phải tốt nhất, luận tinh diệu cũng không phải nó. . . mọi thứ đều bình thường. Có thể mọi thứ của nó cũng không quá kém cỏi, nhưng lúc cường giả giao chiến ưu thế là rất quan trọng! ‘Bắc Đấu Bí Bản’ này ta cũng không cần tới."
"Chỉ còn lại có ba bản, ‘Vạn Kiếm Khúc’, ‘Tích Thủy kinh’, ‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên’."
“‘Tích Thủy kinh’ nhất định phải chọn!" Kỷ Ninh suy tư rồi nói.
‘Tích Thủy kinh’, như mưa vô tận liên miên không dứt. Nó chính là kiếm pháp có khả năng phòng ngự tốt nhất trong ngũ đại kiếm pháp.
Phòng thủ lúc chiến đấu đôi khi còn quan trọng hơn tấn công đó!
Ở kiếp trước Kỷ Ninh đã xem qua rất nhiều vận động viên thi đấu thể thao, quyền anh đoạt huy chương, đai lưng vàng, tán đả quán quân ... Bọn họ đều cực kỳ am hiểu phòng ngự hay trốn tránh. Thậm chí kể cả là bóng đá, đá cầu, đều có thể nói 'phòng thủ đạt vô địch’. Tấn công thoạt nhìn rất đẹp nhưng thực sự muốn đạt được thắng lợi phải cần dựa vào phòng thủ.
Tuy là thể loại khác nhau nhưng vẫn có đạo lý giống nhau!
Cũng như lúc chiến đấu sống chết, phòng thủ đều rất trọng yếu. Khi gặp đối thủ cường đại hơn mình, bị chúng đòi giết thì chỉ có thể cố gắng phòng thủ. Nếu có khả năng phòng thủ tốt sẽ có hi vọng sống cao. Mà những công kích kia một khi được đối thủ mạnh thi triển ra sẽ lại càng mạnh hơn, nếu dùng công kích để đối phó mà không thành thì cũng xong luôn rồi.
"Phòng thủ là phương pháp dùng để giữ mạng. Đầu tiên phải bảo vệ được mạng của mình, sau đó mới có thể lấy mạng người khác. Vả lại đây cũng là tuyệt học thành danh của cha ta, có phụ thân chỉ điểm ta có thể tiến bộ nhanh hơn nữa, ‘Tích Thủy kinh’ cần phải học." Kỷ Ninh cẩn thận suy tư, "Đến ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’ cùng Vạn Kiếm Khúc."
"Đúng, ‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên’!" Kỷ Ninh nhanh chóng có quyết định.
Nếu như Kỷ Ninh là người chỉ có thể sử dụng một thanh kiếm thì có lẽ hắn sẽ chọn ‘Tích Thủy Kiếm’ cùng‘Vạn Kiếm Khúc’.
Nhưng hắn sử dụng song kiếm, về mặt phòng ngự đã có ‘Tích Thủy Kiếm’,nên cần một loại công kích cực mạnh như ‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Bản’. Kiếm pháp này có khuyết điểm là không có kiếm chiêu phòng ngự, nhưng mình sử dụng song kiếm nên cũng không tính là khuyết điểm. Mà đã lựa chọn‘Tích Thủy kinh’ rồi thì mình cũng cần có sát chiêu cường đại.
"‘Tích Thủy kinh’ cùng ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’." Kỷ Ninh âm thầm xác định, "’Tích Thủy kinh’ cực tốt để phòng thủ, ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’ mặc dù chỉ là lưu lại ba chiêu nhưng cũng có uy lực vô hạn đúng là tam đại sát chiêu."
"Vả lại Xích Minh Cửu Thiên Đồ của ta, có Thái Âm Thần Văn cùng Thái Dương thần Văn. Một khi đột phá làm Tiên Thiên, ta sẽ có thể thao túng nước, lửa. Thủy đối ứng với ‘Tích Thủy kinh’, hỏa đối ứng cùng ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’, tin tưởng luyện thể cũng có thể trợ giúp với kiếm pháp của mình."
"Thủ, là phải thủ đến giọt nước cũng không lọt!"
"Công, cũng công như núi lửa bùng nổ!”
"Ta có song kiếm, một kiếm thủ, một kiếm công. Hoặc là hai tay cùng nhau phòng thủ, tấn công. Tất cả đều do tâm!" Kỷ Ninh trong đầu suy nghĩ, đối với định hướng cách chiến đấu trong tương lai của chính mình vô cùng rõ ràng. Hắn biết rõ tương lai của mình lớn dần cần có định hướng đúng đắn thì mới có thể làm cho mình tận lực tránh đi đường vòng, làm cho mình tiến nhanh hơn!
Trong chiến tranh có chiến lược, chiến thuật như vừa nói.
Đối với mỗi người muốn phát triển thì cũng cần có lộ tuyến để phấn đấu như vừa nói
Xác định lộ tuyến rõ ràng để mỗi ngày đi tới một chút. Rồi mười năm, hai mươi năm, nhất định cũng sẽ đạt được đỉnh cao. Dù thế nào cũng cần có lộ tuyến rõ ràng. Mù quáng mà đi thì có siêng năng như thế nào cũng rất có thể là dậm chân tại chỗ, thậm chí là thụt lùi!
Quan sát năm bản bản tóm lược cẩn thận liền hao phí hơn một canh giờ, cây nến to bằng cánh tay đã cháy đến quá nửa, vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên cùng Uất Trì Tuyết vẫn chờ đợi, có lúc nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
"Phụ thân, mẫu thân." Kỷ Ninh đột nhiên mở miệng.
"Gì vậy?" Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết đều quay đầu lại, Kỷ Nhất Xuyên bỗng mở miệng nói, "Chọn xong rồi sao?"
Kỷ Ninh gật đầu.
"Ninh nhi, con chọn bản nào? Chọn bao nhiêu bản?" Uất Trì Tuyết hỏi.
"Con chọn hai bản." Kỷ Ninh cầm lấy hai bản bản tóm lược, "Một quyển ‘Tích Thủy kinh’, một quyển ‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Bản’."
"Tích Thủy kinh? Lôi Hỏa?" Kỷ Nhất Xuyên khẽ gật đầu. Với tư cách là người đứng đầu Kỷ Tộc Tây Phủ, từ sau khi nhi tử sinh ra ông ta chưa từng có chiến tích hiển hách nào làm lực lượng uy hiếp càng mạnh hơn. Chưa xảy ra chuyện gì là do không ai biết hiện hiện giờ Kỷ Nhất Xuyên mạnh cỡ bao nhiêu. . . Nhưng không thể phủ nhận, mười năm trước Kỷ Nhất Xuyên cũng đã là người mạnh nhất Kỷ Tộc Tây Phủ.
Ánh mắt của nó lại sắc bén như thế sao?
"Ừ, cũng được." Kỷ Nhất Xuyên gật đầu.
"Xin phụ thân hãy chỉ dạy." Kỷ Ninh liền nói.
"Không nên vội." Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu, "Ta luyện ‘Tích ThủyKinh’ cũng có chút tâm đắc. Nhưng con chưa bao giờ tu luyện qua ‘Tích Thủy kinh’, thì dù ta nói cho con nghe cũng sẽ không có cảm nhận gì. Nhất định phải thực sự trải qua rất nhiều lần tu luyện thậm chí chiến đấu sinh tử. Sau này ta chỉ điểm mới có thể có tác dụng đối với con."
"Ngày mai sáng sớm, ta sẽ đem ‘Tích Thủy kinh’ cùng ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’ bản chính đưa cho con. Đến lúc đó con diễn luyện một phen ở trước mặt ta, miễn là tư thế kiếm pháp không sai ở chỗ quan trọng thì con đã có thể tu luyện rồi." Kỷ Nhất Xuyên gật đầu, "Ba ngày sau con sẽ thực sự bắt đầu đi chiến đấu. Luận bàn bình thường đều không quá khắc nghiệt, con cần thực sư chiến đấu sinh tử."
Kỷ Ninh nghi hoặc.
"Phụ thân, con không phải đã từng trải qua giết chóc sao?" Kỷ Ninh nhịn không được nói, "Lúc trước ngươi nhận định kiếm pháp của con đạt tới cảnh giới đệ nhất trọng, sau đó đạt được Cơ sở. Không phải đã từng để cho con cùng giao thủ với một đám tử tù, rồi giết chết không ít sao?"
Còn nhớ rõ lần đầu tiên giết người, hắn toàn thân đều phát run, không thể khống chế nổi thân thể. Mặc dù lý trí của bản thân cũng không thật sự sợ hãi, nhưng vẫn là nhịn không được khiến thân thể phát run. Dựa theo lời nói của phụ thân. Trừ bỏ số ít người, đa số người lần đầu tiên giết người đều như vậy.
Giết qua mấy mươi tên tử tù làm cho chính hắn cũng đã bình tĩnh trước sống chết.
"Cái con trải qua đấy không phải là giết chóc, mà là luyện tâm." Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu, "Cùng giao thủ với một ít tử tù mà mỗi người đều yếu hơn con thì làm sao có thể gọi là chiến đấu sinh tử? Ba ngày sau, ta sẽ bố trí cho con chém giết cùng yêu thú. Chúng đều đã đạt tới Hậu Thiên viên mãn là yêu thú khá lợi hại."
"Yêu thú?" Kỷ Ninh biến sắc.
"Những yêu thú này bị giam cầm vì đồ ăn và sinh mạng sẽ trở nên điên cuồng. Vì vậy chúng nó cũng sẽ không hạ thủ lưu tình đâu." Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử, "Ở trong lồng sắt thật lớn, một chọi một cùng yêu thú. Đây là ‘cuộc chiến trong lồng’ mà mỗi đệ tử phải trải qua. Đây là cách bồi dưỡng đệ tử tốt nhất của Kỷ tộc, đại khái đã có một nửa chết ở trong lồng."
“Một nửa?”
Kỷ Ninh lắp bắp kinh hãi nhưng rất mau bình phục tâm tình. Bởi vì hắn biết, tại đây vùng đất này, nữ nhân là nô lệ trong bộ tộc còn có thể sinh con nhưng số nhân khẩu trong mấy ngàn năm không thay đổi nhiều lắm. Đó là vì sao? Bởi vì ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt, vô số Bộ Lạc cùng đấu trời đấu đất, cùng đấu với những đại yêu ẩn nấp trong núi rừng, thậm chí tranh đấu cùng những bộ lạc khác. Sống sót được chỉ là số ít! Cho dù sinh ra ở Kỷ tộc thì vẫn cần trải qua tôi luyện rất tàn khốc. Những kẻ sống sót nhất định là tinh anh.
Cũng chính bởi vì tộc nhân của Kỷ tộc cường đại như vậy mới khiến cho Kỷ tộc uy chấn bốn phương, trở thành bá chủ một phương!
Kiếm thế dày đặc vô cùng vô tận, như mưa rơi tự nhiên từ trời không vô tận. Kiếm xuất ra giống như mưa to gió lớn, khiến địch nhân muốn trốn cũng khó. Mà phòng thủ lại càng kín kẽ không chút sơ hở. . . Đồng thời như hàng ngàn hàng vạn giọt mưa rơi cùng một chỗ, có thể bộc phát ra uy lực cực kỳ đáng sợ. Có thể tưởng tượng bình thường giọt mưa nhỏ cũng có thể xuyên qua đá lớn, mà mỗi một kiếm đều như thế ngưng tụ lại thì uy lực dĩ nhiên là không gì không phá được.
"Tích Thủy Kinh quả nhiên huyền diệu." Kỷ Ninh xem xong gật đầu, lập tức cầm lên quyển thư tịch thứ hai Bắc Đấu bí bản”.
‘Bắc Đấu bí bản’ là một quyển bí điển trong truyền thuyết, là một bộ phận của ‘Bắc Đấu kiếm điển’. Bí bản này phân thành bảy đại kiếm thức, theo thứ tự là Thiên Khu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Diêu Quang bảy thức. Bảy đại kiếm chiêu này đều có được lực lượng từ tinh thần tương ứng, như Diêu Quang Tham Lang Kiếm sát khí ngập trời, Thiên Quyền Văn Khúc Kiếm chí âm chí nhu. . .
Kiếm pháp huyền diệu không lường được, công thủ đều đầy đủ.
"Kiếm pháp hay." Kỷ Ninh xem xong giật mình than, rồi lại cầm lấy quyển tóm lược thứ ba.
‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên’, bản tịch này là do tổ tiên Kỷ tộc đi du đãng tôi luyện gặp được cơ duyên xảo hợp ở vùng đất vô danh nào đó tìm được một quyển đã bị thiêu huỷ chỉ còn lại có một chút nội dung. Các phần còn lại của bản thư tịch vô danh đều thấy không rõ, chỉ có thể nhận ra hai chữ —— Lôi Hỏa! Mà trong đó cũng chỉ có thể tìm thấy ba chiêu kiếm pháp đầy đủ.
Ba chiêu đều dùng để tấn công, một chiêu đánh ra làm kẻ địch như gặp phải Thiên Lôi Địa Hỏa. Luận về uy lực công kích thì đã không cần bàn cãi, đây chính là đệ nhất kiếm pháp của Kỷ tộc! Chỉ bằng ba chiêu còn lại mà bộ kiến pháp này đã có thể đặt ở trong hàng ngũ năm kiếm pháp tuyệt đỉnh thì hiển nhiên nếu không bị hư hại chắc chắn còn siêu việt hơn bốn đại kiếm pháp khác.
Có điều ưu điểm của nó tuy rằng rõ ràng, nhưng cũng tồn tại khuyết điểm. Bởi vì là tàn bản nên ba chiêu này rời rạc không được nhuần nhuyễn liền mạch. Đồng thời ba chiêu đều thuộc về loại chiêu thức tấn công nên căn bản khó có thể phòng thủ. Một gã cường giả chiến đấu chẳng lẽ lại không có tuyệt chiêu phòng thủ? Cho nên kiếm pháp này ít được người khác chọn lựa.
"Thật muốn xem một chút bản Lôi Hỏa Kiếm đầy đủ." Kỷ Ninh nhịn không được cảm thán.
"Nếu là toàn vẹn." Bên cạnh Kỷ Nhất Xuyên nói, "Thì nó chắc chắn tranh được chức đệ nhất bí pháp ở vùng Yên Sơn này."
Kỷ Ninh gật gật đầu, lại cầm lấy quyển thứ tư.
“Huyễn Ma Thư”, nghiêm túc mà nói thì quyển này không thể xem như một quyển kiếm pháp. Bởi vì chỉ cần hiểu ý nghĩa đích thực của từ ' Huyễn Ma ' là đã có thể thi triển ra Huyễn Ma đao pháp, Huyễn Ma thuật thương pháp, Huyễn Ma côn pháp. . . Là một bộ lấy ẩn nặc làm chính, thủ đoạn công kích cực âm hiểm, tiên ma bí pháp cường đại. Thường thường địch nhân còn không thấy rõ đâu đã chết rồi.
Cái hay của bộ bí pháp này chính là dùng thủ đoạn quỷ quyệt âm hiểm để chiến đấu.
"Làm như vậy lại không phù hợp tính cách ta." Kỷ Ninh liền không chọn Huyễn Ma thư. Lựa chọn bí pháp hợp tính cách rất quan trọng. Muốn tu luyện một bộ kiếm pháp hoàn toàn trái ngược, cho dù huyền diệu đi nữa khả năng tu luyện thành công cũng rất nhỏ. Đương nhiên Kỷ Ninh liền bỏ qua ngay lập tức
"Ồ, quyển cuối cùng, cũng là chỗ dựa ngày trước của Kỷ tộc ." Kỷ Ninh lật xem “Vạn Kiếm Khúc”.
“Vạn Kiếm Khúc”, có thể nói là kiếm pháp phức tạp nhất trong ngũ đại kiếm pháp. Thậm chí phức tạp hơn xa so với ‘Thiên Cương Địa Sát một trăm lẻ tám kiếm’. Tuy rằng bộ kiếm pháp này phức tạp, nhưng nếu thật sự hiểu được thì “Vạn Kiếm Khúc” hoàn toàn có thể phân thành ba đại kiếm chiêu, theo thứ tự là ' Nhất kiếm vạn ảnh ', ' Vạn kiếm Quy Nhất ', ' Vạn Kiếm Khúc ' .
Kỷ Ninh nhắm mắt lại cẩn thận suy tư về nó.
Nói về khí thế và độ phức tạp thì Vạn Kiếm Khúc đứng thứ nhất
Âm hiểm quỷ bí khó lòng phòng bị nhất chính là “Huyễn Ma thư”.
Đầy đủ và toàn diện nhất là “Bắc Đấu bí bản”.
Phòng thủ mạnh nhất chính là “Tích Thủy kinh”.
Công kích cực mạnh, thần bí khó lường có thể nói “Lôi Hỏa kiếm tàn bản” đứng đầu.
"Đầu tiên phải loại bỏ “Huyễn Ma thư”, vì nó không hợp với bản tính của ta!" Kỷ Ninh suy tư nói, "‘Bắc Đấu bí bản’ là bộ phận của ‘Bắc Đấu kiếm điển’, luận công kích nó không phải mạnh nhất, luận phòng thủ nó cũng không phải tốt nhất, luận tinh diệu cũng không phải nó. . . mọi thứ đều bình thường. Có thể mọi thứ của nó cũng không quá kém cỏi, nhưng lúc cường giả giao chiến ưu thế là rất quan trọng! ‘Bắc Đấu Bí Bản’ này ta cũng không cần tới."
"Chỉ còn lại có ba bản, ‘Vạn Kiếm Khúc’, ‘Tích Thủy kinh’, ‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên’."
“‘Tích Thủy kinh’ nhất định phải chọn!" Kỷ Ninh suy tư rồi nói.
‘Tích Thủy kinh’, như mưa vô tận liên miên không dứt. Nó chính là kiếm pháp có khả năng phòng ngự tốt nhất trong ngũ đại kiếm pháp.
Phòng thủ lúc chiến đấu đôi khi còn quan trọng hơn tấn công đó!
Ở kiếp trước Kỷ Ninh đã xem qua rất nhiều vận động viên thi đấu thể thao, quyền anh đoạt huy chương, đai lưng vàng, tán đả quán quân ... Bọn họ đều cực kỳ am hiểu phòng ngự hay trốn tránh. Thậm chí kể cả là bóng đá, đá cầu, đều có thể nói 'phòng thủ đạt vô địch’. Tấn công thoạt nhìn rất đẹp nhưng thực sự muốn đạt được thắng lợi phải cần dựa vào phòng thủ.
Tuy là thể loại khác nhau nhưng vẫn có đạo lý giống nhau!
Cũng như lúc chiến đấu sống chết, phòng thủ đều rất trọng yếu. Khi gặp đối thủ cường đại hơn mình, bị chúng đòi giết thì chỉ có thể cố gắng phòng thủ. Nếu có khả năng phòng thủ tốt sẽ có hi vọng sống cao. Mà những công kích kia một khi được đối thủ mạnh thi triển ra sẽ lại càng mạnh hơn, nếu dùng công kích để đối phó mà không thành thì cũng xong luôn rồi.
"Phòng thủ là phương pháp dùng để giữ mạng. Đầu tiên phải bảo vệ được mạng của mình, sau đó mới có thể lấy mạng người khác. Vả lại đây cũng là tuyệt học thành danh của cha ta, có phụ thân chỉ điểm ta có thể tiến bộ nhanh hơn nữa, ‘Tích Thủy kinh’ cần phải học." Kỷ Ninh cẩn thận suy tư, "Đến ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’ cùng Vạn Kiếm Khúc."
"Đúng, ‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên’!" Kỷ Ninh nhanh chóng có quyết định.
Nếu như Kỷ Ninh là người chỉ có thể sử dụng một thanh kiếm thì có lẽ hắn sẽ chọn ‘Tích Thủy Kiếm’ cùng‘Vạn Kiếm Khúc’.
Nhưng hắn sử dụng song kiếm, về mặt phòng ngự đã có ‘Tích Thủy Kiếm’,nên cần một loại công kích cực mạnh như ‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Bản’. Kiếm pháp này có khuyết điểm là không có kiếm chiêu phòng ngự, nhưng mình sử dụng song kiếm nên cũng không tính là khuyết điểm. Mà đã lựa chọn‘Tích Thủy kinh’ rồi thì mình cũng cần có sát chiêu cường đại.
"‘Tích Thủy kinh’ cùng ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’." Kỷ Ninh âm thầm xác định, "’Tích Thủy kinh’ cực tốt để phòng thủ, ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’ mặc dù chỉ là lưu lại ba chiêu nhưng cũng có uy lực vô hạn đúng là tam đại sát chiêu."
"Vả lại Xích Minh Cửu Thiên Đồ của ta, có Thái Âm Thần Văn cùng Thái Dương thần Văn. Một khi đột phá làm Tiên Thiên, ta sẽ có thể thao túng nước, lửa. Thủy đối ứng với ‘Tích Thủy kinh’, hỏa đối ứng cùng ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’, tin tưởng luyện thể cũng có thể trợ giúp với kiếm pháp của mình."
"Thủ, là phải thủ đến giọt nước cũng không lọt!"
"Công, cũng công như núi lửa bùng nổ!”
"Ta có song kiếm, một kiếm thủ, một kiếm công. Hoặc là hai tay cùng nhau phòng thủ, tấn công. Tất cả đều do tâm!" Kỷ Ninh trong đầu suy nghĩ, đối với định hướng cách chiến đấu trong tương lai của chính mình vô cùng rõ ràng. Hắn biết rõ tương lai của mình lớn dần cần có định hướng đúng đắn thì mới có thể làm cho mình tận lực tránh đi đường vòng, làm cho mình tiến nhanh hơn!
Trong chiến tranh có chiến lược, chiến thuật như vừa nói.
Đối với mỗi người muốn phát triển thì cũng cần có lộ tuyến để phấn đấu như vừa nói
Xác định lộ tuyến rõ ràng để mỗi ngày đi tới một chút. Rồi mười năm, hai mươi năm, nhất định cũng sẽ đạt được đỉnh cao. Dù thế nào cũng cần có lộ tuyến rõ ràng. Mù quáng mà đi thì có siêng năng như thế nào cũng rất có thể là dậm chân tại chỗ, thậm chí là thụt lùi!
Quan sát năm bản bản tóm lược cẩn thận liền hao phí hơn một canh giờ, cây nến to bằng cánh tay đã cháy đến quá nửa, vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên cùng Uất Trì Tuyết vẫn chờ đợi, có lúc nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
"Phụ thân, mẫu thân." Kỷ Ninh đột nhiên mở miệng.
"Gì vậy?" Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết đều quay đầu lại, Kỷ Nhất Xuyên bỗng mở miệng nói, "Chọn xong rồi sao?"
Kỷ Ninh gật đầu.
"Ninh nhi, con chọn bản nào? Chọn bao nhiêu bản?" Uất Trì Tuyết hỏi.
"Con chọn hai bản." Kỷ Ninh cầm lấy hai bản bản tóm lược, "Một quyển ‘Tích Thủy kinh’, một quyển ‘Lôi Hỏa Kiếm Tàn Bản’."
"Tích Thủy kinh? Lôi Hỏa?" Kỷ Nhất Xuyên khẽ gật đầu. Với tư cách là người đứng đầu Kỷ Tộc Tây Phủ, từ sau khi nhi tử sinh ra ông ta chưa từng có chiến tích hiển hách nào làm lực lượng uy hiếp càng mạnh hơn. Chưa xảy ra chuyện gì là do không ai biết hiện hiện giờ Kỷ Nhất Xuyên mạnh cỡ bao nhiêu. . . Nhưng không thể phủ nhận, mười năm trước Kỷ Nhất Xuyên cũng đã là người mạnh nhất Kỷ Tộc Tây Phủ.
Ánh mắt của nó lại sắc bén như thế sao?
"Ừ, cũng được." Kỷ Nhất Xuyên gật đầu.
"Xin phụ thân hãy chỉ dạy." Kỷ Ninh liền nói.
"Không nên vội." Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu, "Ta luyện ‘Tích ThủyKinh’ cũng có chút tâm đắc. Nhưng con chưa bao giờ tu luyện qua ‘Tích Thủy kinh’, thì dù ta nói cho con nghe cũng sẽ không có cảm nhận gì. Nhất định phải thực sự trải qua rất nhiều lần tu luyện thậm chí chiến đấu sinh tử. Sau này ta chỉ điểm mới có thể có tác dụng đối với con."
"Ngày mai sáng sớm, ta sẽ đem ‘Tích Thủy kinh’ cùng ‘Lôi Hỏa kiếm tàn bản’ bản chính đưa cho con. Đến lúc đó con diễn luyện một phen ở trước mặt ta, miễn là tư thế kiếm pháp không sai ở chỗ quan trọng thì con đã có thể tu luyện rồi." Kỷ Nhất Xuyên gật đầu, "Ba ngày sau con sẽ thực sự bắt đầu đi chiến đấu. Luận bàn bình thường đều không quá khắc nghiệt, con cần thực sư chiến đấu sinh tử."
Kỷ Ninh nghi hoặc.
"Phụ thân, con không phải đã từng trải qua giết chóc sao?" Kỷ Ninh nhịn không được nói, "Lúc trước ngươi nhận định kiếm pháp của con đạt tới cảnh giới đệ nhất trọng, sau đó đạt được Cơ sở. Không phải đã từng để cho con cùng giao thủ với một đám tử tù, rồi giết chết không ít sao?"
Còn nhớ rõ lần đầu tiên giết người, hắn toàn thân đều phát run, không thể khống chế nổi thân thể. Mặc dù lý trí của bản thân cũng không thật sự sợ hãi, nhưng vẫn là nhịn không được khiến thân thể phát run. Dựa theo lời nói của phụ thân. Trừ bỏ số ít người, đa số người lần đầu tiên giết người đều như vậy.
Giết qua mấy mươi tên tử tù làm cho chính hắn cũng đã bình tĩnh trước sống chết.
"Cái con trải qua đấy không phải là giết chóc, mà là luyện tâm." Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu, "Cùng giao thủ với một ít tử tù mà mỗi người đều yếu hơn con thì làm sao có thể gọi là chiến đấu sinh tử? Ba ngày sau, ta sẽ bố trí cho con chém giết cùng yêu thú. Chúng đều đã đạt tới Hậu Thiên viên mãn là yêu thú khá lợi hại."
"Yêu thú?" Kỷ Ninh biến sắc.
"Những yêu thú này bị giam cầm vì đồ ăn và sinh mạng sẽ trở nên điên cuồng. Vì vậy chúng nó cũng sẽ không hạ thủ lưu tình đâu." Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử, "Ở trong lồng sắt thật lớn, một chọi một cùng yêu thú. Đây là ‘cuộc chiến trong lồng’ mà mỗi đệ tử phải trải qua. Đây là cách bồi dưỡng đệ tử tốt nhất của Kỷ tộc, đại khái đã có một nửa chết ở trong lồng."
“Một nửa?”
Kỷ Ninh lắp bắp kinh hãi nhưng rất mau bình phục tâm tình. Bởi vì hắn biết, tại đây vùng đất này, nữ nhân là nô lệ trong bộ tộc còn có thể sinh con nhưng số nhân khẩu trong mấy ngàn năm không thay đổi nhiều lắm. Đó là vì sao? Bởi vì ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt, vô số Bộ Lạc cùng đấu trời đấu đất, cùng đấu với những đại yêu ẩn nấp trong núi rừng, thậm chí tranh đấu cùng những bộ lạc khác. Sống sót được chỉ là số ít! Cho dù sinh ra ở Kỷ tộc thì vẫn cần trải qua tôi luyện rất tàn khốc. Những kẻ sống sót nhất định là tinh anh.
Cũng chính bởi vì tộc nhân của Kỷ tộc cường đại như vậy mới khiến cho Kỷ tộc uy chấn bốn phương, trở thành bá chủ một phương!
Bình luận facebook