Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 18
Chị em chuẩn bị đâu đấy thì phi xe tới đám cưới, mặt nghênh nghênh như các khách mời quan trọng.
Ngọc: đeo ba cái kính như ba con thú xổng chuồng hay sao ấy, ai cũng nhìn.
Mai: người ta nhìn vì thấy khí chất của mình, ngu ạ.
Ngọc: sao tao thấy như kiểu họ nhìn mình như nhìn những đứa thần kinh vậy.
Vân: thôi, tập chung tìm cách tiếp cận thằng ranh con kia đi, đứa nào nhìn kệ mẹ chúng nó.
sợ bị phát hiện nên Mai là người tiếp cận thằng Nam khi nó chỉ đứng có một mình ở ngay chỗ hông tiệc cưới. Mai lả lướt đi tới, vẫn như cũ, vừa nhìn thấy gái đẹp là lập tức sáng mắt...
- Em chào anh.
- ừ, anh chào em.
Lần này như kiểu nó có sự đề phòng tư chuyện lần trước, đứng khá xa Mai.
- anh có nhận ra em không?
- em đeo kính thế sao anh nhận ra đực.
- à, em xin lỗi, em đang bị đau mắt.
- ừ, em đi một mình à?
- vâng, em chỉ có một mình. Hai mấy năm chưa một ai theo đuổi anh ạ.
- em vui tính thật đấy, xinh đẹp như em thì thiếu gì người theo đuổi.
Vài ba câu tán gẫu biết là cũng sắp đến giờ làm lễ nên Mai lấy chai nước từ trong túi sách ra đưa cho thằng Nam.
- anh uống nước không? Lát nữa làm lễ sẽ mệt lắm đấy, khát nữa..
Nó đắn đo một lát rồi cũng cầm lấy, gì chứ nhận từ tay gái đẹp không uống cũng hơi phí.
Quả nhiên ông trời hiểu ý người, loại thuốc sổ không mùi không vị phiên bản đặc biệt đã được Nam thanh niên ưu tú uống vào bụng chỉ trong một nốt nhạc.
- cảm ơn em nha.
- dạ không có gì, anh cho em xin lại cái chai nha, lát em uống.
Mai cười, nụ cười quá ngọt ngào khiến thằng Nam chẳng nghĩ ngợi gì nhiều mà đưa lại cho Mai.
- em cảm ơn ạ...
Mai quay người bước đi, chỉ thiếu chút nữa là nhảy cẫng lên sung sướng.
" hehe, nước này đảm bảo sẽ khiến mày nhớ suốt đời con ạ."
Vừa thấy Mai quay lại là Ngọc lập tức hỏi.
- thế nào rồi?
- tao mà đã ra tay thì làm gì có chuyện thất bại.
- thế thì tốt, chờ kịch hay để xem thôi.
- Thôi bọn mình về đi, mọi thứ đã có thằng Vinh xe ôm với mấy thằng đệ của nó lo rồi, về nhà chờ coi clip nữa là xong.
Họ kéo nhau rời khỏi đám cưới, chỉ một lát nữa thôi là thuốc thần thánh kia sẽ phát huy tác dụng, đám cưới này chắc chắn sẽ rất thú vị.
Bốn người bạn của Vinh xe ôm đã thủ sẵn 4 cái điện thoại, Bật sẵn chức năng quay video với lượng pin gần 100%.
Vinh nói với mấy người ấy.
- quay nhiệt tình nhé các anh em, tôi phải đi trước đây.
- ok...
Cô dâu chú rể vừa bước lên lễ đường thì chú rể bắt đầu cảm thấy đau bụng, lúc đầu thì nó cố gắng kìm nén, cố gắng chịu đựng, những thuốc mạnh quá nó không chịu được nên khi MC đọc tới câu" Kính thưa Quan viên hai họ, kính thưa toàn thể anh em bạn bè, kính thưa....."
Vâng, vừa kính thưa chưa xong thì chú rể bỏ cô dâu cùng toàn thể anh em bạn bè ôm bụng chạy đi tìm tolet.
Ông trời cũng muốn hại nó, trong tolet có người. Nó ôm bụng quằn quại vật vã ở trước cửa nhà vệ sinh, cánh cửa kia vừa mở ra là nó lập tức lao vào.
Công nhận các anh em cũng nhiệt tình, vác điện thoai chạy theo tới vệ sinh để quay cho nó chi tiết..
Ngọc về đến nhà ngồi phịch xuống đất, mắt nhìn ra cửa như con ngớ ngẩn.
Mai: ơ sao thế?
Ngọc: tiếc.
Mai: tiếc gì? Sao tiếc?
Ngọc: tiếc là không được thấy tận mắt, khá nản...
Vân: ừ, công nhận tiếc thật..
Chú rể sau những giây phút cùng với cái bồn cầu tâm sự thắm thiết thì cũng ra với cô dâu, anh Mc lại bắt đầu chương trình.
- vâng, thưa các anh các chị các cô dì chú bác kính mến, trải qua những giây phút ngày tháng chờ đợi cuối cùng thì cặp đôi uyên ương của chúng ta cũng đã cùng nhau ở trên lễ đường để chào đón một ngày quan trọng nhất cuộc đời. Vâng....
À vâng, chú rể lại đau bụng, lại một lần nữa bỏ mặc tất cả sau lưng để chạy đi tìm nhà vệ sinh thân mến...
Và sau đó, cứ khi trở về anh MC đọc được vài câu thì chú rể lại đau bụng, anh MC cố đọc nhanh để cho hết phần giới thiệu cũng không được, đám cưới bỗng chốc trở nên lộn xộn, ngày vui hóa ngay cái ngày ngớ ngẩn.
Quan viên hai họ, khách khứa cứ nhìn chú rể chạy qua chạy lại mà không nhịn được cười.
Có anh xe ôm kia được nhờ nhiệt tình nên quay cũng nhiệt tình, cớ thấy chú rể chạy đi là anh ấy cũng chạy đi, quay không thiếu một chi tiết nào.
Sau 5 vòng chạy thì cuối cùng chú rể cũng kiệt sức, chân tay rã rời mặt mũi nhợt nhạt, chú rể chính thức được người nhà lôi vào bệnh viện.
Cô dâu mặc váy cưới khóc như mưa leo lên xe đi cùng chú rể, đám cưới lộn xộn một cách khó diễn đạt...
Khách khứa ùn ùn kéo nhau ra về, trong phút chốc hôn trường không còn một bóng người, mấy anh xe ôm kia hết nhiệm vụ cũng đi về xóm trọ của bọn Ngọc...
Mấy chị em nhìn thấy đoạn phim đó thì không ngậm được mồm, hết ngồi cười, nằm cười rồi lại đứng cười.
Ngọc: Tao thề là tao hả hê lắm luôn ấy.
Mai: đem cho con Hạnh nó xem, xem thằng chú rể nhọ nhất Vịnh Bắc Bộ)))
Vân: phải công nhận là anh quay phim anh ấy nhiệt tình, biểu cảm khuôn mặt rõ từng chi tiết, càng nhìn càng thấy sướng...
Ngọc: Hôm nào dẫn mấy anh ấy đi làm vài chai, tiện thể chia tay cái nghề gái gọi này luôn...
Sau khi coi xong đoạn clip thì mấy chị em lại kéo nhau tới nhà Hạnh, Hạnh đang ở nhà bán quán còn bé Nhi thì đã đi học...
Ngọc: ê Hạnh.
Hạnh: các chị đi đâu thế?
Mai: đến để cho mày gặp mặt thằng người yêu cũ của mày chứ có gì đâu?
Hạnh: em gặp anh ta làm gì?
Vân: đúng là cái con ngơ. Chúng mày cho nó xem đoạn clip đi, nó mà không hả dạ thì thôi, hết thuốc chữa.
Hạnh nhận lấy cái điện thoại, xem xong đoạn clip mặt lo lắng hẳn.
- các chị, anh ta phải đi bệnh viện như thế này thì có nguy hiểm tới tính mạng không?
Ngọc: Mày bớt lo ba cái chuyện vớ vẩn đi, chết thế đ** nào được mà lo. Cái lúc mà nó bỏ rơi mày bầu bí, muốn sống thì sống muốn chết thì chết. Đẻ con ra nó cũng chưa một lần đi tìm thì mày hãy nghĩ đến lúc đấy mà cảm thấy hả hê đi em ạ...
Hạnh cảm thấy các chị nói cũng đúng, lúc hắn ta bỏ rơi Hạnh hắn có cảm thấy đau lòng đâu, Hạnh nên cười khi thấy hắn ta điêu đứng mới phải.
Trong khi các chị em vừa xem clip vừa cười thỏa mãn thì ở một nơi khác đang căng thẳng tới tột độ.
Khác sạn C &D...
- chúng ta đã hợp tác với nhau bao nhiêu lâu, nay ông lại vì một chút lợi ích nhất thời trước mắt mà muốn hủy hợp đồng với chúng tôi hay sao?
- nếu như bên cậu không muốn hủy hợp đồng thì phải chia thêm phần trăm lợi nhuận, chúng tôi sẽ xem xét lại là có nên hủy hợp đồng hay không?
- ông đã nghĩ kĩ chưa?
- cậu nói thế là có ý gì?
- hôm nay tôi tới đây là để đặt điều kiện cho ông chứ không phải là để cầu xin ông.
- cậu đang muốn làm gì?
Phong ném lên bàn mấy tờ giấy, ông ta cầm lên xem xong thì tái mặt.
Phong: chứng cứ trốn thuế tôi sẽ gửi lên tòa án, còn mấy cái ảnh ướt át với đoạn phim mát mẻ kia sẽ đến thẳng tay vợ ông, ông thấy thế nào?
Ông ta im lặng không nói gì, để tránh lãng phí thời gian Phong chốt hạ một câu cuối.
- ông mua cho nhân tình một căn nhà gần 2 tỷ ở ngay gần trung tâm chợ, vợ ông mà biết thì ông chỉ còn đường lên núi mà ở.
Theo như Phong điều tra thì ông ta dựa dẫm vào gia đình vợ khá nhiều, nhưng cái máu gái gú lão không kìm chế được cứ sôi lên sùng sục. Nhân tình của lão ta lại xinh đẹp, gợi cảm, nhà 2 tỷ vẫn còn khá khiêm tốn...
Phong: thế nào, ông còn muốn hủy hợp đồng không..
Ông ta vội vã trả lời.
- không, tôi không muốn hủy nữa.
- vậy ông còn muốn thêm phần trăm không.
- ( Xua tay) không cần, không cần..
- vậy thì tốt rồi.
- cậu có thể cho tôi xin lại mấy chứng cứ kia không?
- ông có thấy ai đi siêu thị chưa mua được đồ đã trả tiền không? Tôi có chuyện muốn hỏi ông đây.
Đối mặt với ánh mắt sắc lạnh của Phong nhưng lại khiến ông ra vã mồ hôi hột.
- cậu hỏi đi, nếu tôi biết tôi sẽ trả lời.
- tốt, ai là người chỉ định cho ông hủy hợp đồng với công ty tôi. Ông mà không thành thật đừng trách sao tôi không khác sáo.
- là giám đốc công ty bắc Hải, ông ta hứa sẽ chi cho tôi phần trăm hoa hồng hậu hĩnh..
Quả nhiên không nằm ngoài dự tính, chỉ có cái lão già ấy là dùng cả đời để đối đầu với Phong. Suốt 5 năm điều hành công ty thay mẹ chưa khi nào ông ta không gây truyện.
Ông ta và mẹ Phong có một mối thâm thù rất lớn, không thể tìm được mẹ Phong nên mọi tức giận đều dồn hết về phía Phong, có lẽ chưa làm được công ty Phong phá sản ông ta sẽ không dừng lại.
Ngọc: đeo ba cái kính như ba con thú xổng chuồng hay sao ấy, ai cũng nhìn.
Mai: người ta nhìn vì thấy khí chất của mình, ngu ạ.
Ngọc: sao tao thấy như kiểu họ nhìn mình như nhìn những đứa thần kinh vậy.
Vân: thôi, tập chung tìm cách tiếp cận thằng ranh con kia đi, đứa nào nhìn kệ mẹ chúng nó.
sợ bị phát hiện nên Mai là người tiếp cận thằng Nam khi nó chỉ đứng có một mình ở ngay chỗ hông tiệc cưới. Mai lả lướt đi tới, vẫn như cũ, vừa nhìn thấy gái đẹp là lập tức sáng mắt...
- Em chào anh.
- ừ, anh chào em.
Lần này như kiểu nó có sự đề phòng tư chuyện lần trước, đứng khá xa Mai.
- anh có nhận ra em không?
- em đeo kính thế sao anh nhận ra đực.
- à, em xin lỗi, em đang bị đau mắt.
- ừ, em đi một mình à?
- vâng, em chỉ có một mình. Hai mấy năm chưa một ai theo đuổi anh ạ.
- em vui tính thật đấy, xinh đẹp như em thì thiếu gì người theo đuổi.
Vài ba câu tán gẫu biết là cũng sắp đến giờ làm lễ nên Mai lấy chai nước từ trong túi sách ra đưa cho thằng Nam.
- anh uống nước không? Lát nữa làm lễ sẽ mệt lắm đấy, khát nữa..
Nó đắn đo một lát rồi cũng cầm lấy, gì chứ nhận từ tay gái đẹp không uống cũng hơi phí.
Quả nhiên ông trời hiểu ý người, loại thuốc sổ không mùi không vị phiên bản đặc biệt đã được Nam thanh niên ưu tú uống vào bụng chỉ trong một nốt nhạc.
- cảm ơn em nha.
- dạ không có gì, anh cho em xin lại cái chai nha, lát em uống.
Mai cười, nụ cười quá ngọt ngào khiến thằng Nam chẳng nghĩ ngợi gì nhiều mà đưa lại cho Mai.
- em cảm ơn ạ...
Mai quay người bước đi, chỉ thiếu chút nữa là nhảy cẫng lên sung sướng.
" hehe, nước này đảm bảo sẽ khiến mày nhớ suốt đời con ạ."
Vừa thấy Mai quay lại là Ngọc lập tức hỏi.
- thế nào rồi?
- tao mà đã ra tay thì làm gì có chuyện thất bại.
- thế thì tốt, chờ kịch hay để xem thôi.
- Thôi bọn mình về đi, mọi thứ đã có thằng Vinh xe ôm với mấy thằng đệ của nó lo rồi, về nhà chờ coi clip nữa là xong.
Họ kéo nhau rời khỏi đám cưới, chỉ một lát nữa thôi là thuốc thần thánh kia sẽ phát huy tác dụng, đám cưới này chắc chắn sẽ rất thú vị.
Bốn người bạn của Vinh xe ôm đã thủ sẵn 4 cái điện thoại, Bật sẵn chức năng quay video với lượng pin gần 100%.
Vinh nói với mấy người ấy.
- quay nhiệt tình nhé các anh em, tôi phải đi trước đây.
- ok...
Cô dâu chú rể vừa bước lên lễ đường thì chú rể bắt đầu cảm thấy đau bụng, lúc đầu thì nó cố gắng kìm nén, cố gắng chịu đựng, những thuốc mạnh quá nó không chịu được nên khi MC đọc tới câu" Kính thưa Quan viên hai họ, kính thưa toàn thể anh em bạn bè, kính thưa....."
Vâng, vừa kính thưa chưa xong thì chú rể bỏ cô dâu cùng toàn thể anh em bạn bè ôm bụng chạy đi tìm tolet.
Ông trời cũng muốn hại nó, trong tolet có người. Nó ôm bụng quằn quại vật vã ở trước cửa nhà vệ sinh, cánh cửa kia vừa mở ra là nó lập tức lao vào.
Công nhận các anh em cũng nhiệt tình, vác điện thoai chạy theo tới vệ sinh để quay cho nó chi tiết..
Ngọc về đến nhà ngồi phịch xuống đất, mắt nhìn ra cửa như con ngớ ngẩn.
Mai: ơ sao thế?
Ngọc: tiếc.
Mai: tiếc gì? Sao tiếc?
Ngọc: tiếc là không được thấy tận mắt, khá nản...
Vân: ừ, công nhận tiếc thật..
Chú rể sau những giây phút cùng với cái bồn cầu tâm sự thắm thiết thì cũng ra với cô dâu, anh Mc lại bắt đầu chương trình.
- vâng, thưa các anh các chị các cô dì chú bác kính mến, trải qua những giây phút ngày tháng chờ đợi cuối cùng thì cặp đôi uyên ương của chúng ta cũng đã cùng nhau ở trên lễ đường để chào đón một ngày quan trọng nhất cuộc đời. Vâng....
À vâng, chú rể lại đau bụng, lại một lần nữa bỏ mặc tất cả sau lưng để chạy đi tìm nhà vệ sinh thân mến...
Và sau đó, cứ khi trở về anh MC đọc được vài câu thì chú rể lại đau bụng, anh MC cố đọc nhanh để cho hết phần giới thiệu cũng không được, đám cưới bỗng chốc trở nên lộn xộn, ngày vui hóa ngay cái ngày ngớ ngẩn.
Quan viên hai họ, khách khứa cứ nhìn chú rể chạy qua chạy lại mà không nhịn được cười.
Có anh xe ôm kia được nhờ nhiệt tình nên quay cũng nhiệt tình, cớ thấy chú rể chạy đi là anh ấy cũng chạy đi, quay không thiếu một chi tiết nào.
Sau 5 vòng chạy thì cuối cùng chú rể cũng kiệt sức, chân tay rã rời mặt mũi nhợt nhạt, chú rể chính thức được người nhà lôi vào bệnh viện.
Cô dâu mặc váy cưới khóc như mưa leo lên xe đi cùng chú rể, đám cưới lộn xộn một cách khó diễn đạt...
Khách khứa ùn ùn kéo nhau ra về, trong phút chốc hôn trường không còn một bóng người, mấy anh xe ôm kia hết nhiệm vụ cũng đi về xóm trọ của bọn Ngọc...
Mấy chị em nhìn thấy đoạn phim đó thì không ngậm được mồm, hết ngồi cười, nằm cười rồi lại đứng cười.
Ngọc: Tao thề là tao hả hê lắm luôn ấy.
Mai: đem cho con Hạnh nó xem, xem thằng chú rể nhọ nhất Vịnh Bắc Bộ)))
Vân: phải công nhận là anh quay phim anh ấy nhiệt tình, biểu cảm khuôn mặt rõ từng chi tiết, càng nhìn càng thấy sướng...
Ngọc: Hôm nào dẫn mấy anh ấy đi làm vài chai, tiện thể chia tay cái nghề gái gọi này luôn...
Sau khi coi xong đoạn clip thì mấy chị em lại kéo nhau tới nhà Hạnh, Hạnh đang ở nhà bán quán còn bé Nhi thì đã đi học...
Ngọc: ê Hạnh.
Hạnh: các chị đi đâu thế?
Mai: đến để cho mày gặp mặt thằng người yêu cũ của mày chứ có gì đâu?
Hạnh: em gặp anh ta làm gì?
Vân: đúng là cái con ngơ. Chúng mày cho nó xem đoạn clip đi, nó mà không hả dạ thì thôi, hết thuốc chữa.
Hạnh nhận lấy cái điện thoại, xem xong đoạn clip mặt lo lắng hẳn.
- các chị, anh ta phải đi bệnh viện như thế này thì có nguy hiểm tới tính mạng không?
Ngọc: Mày bớt lo ba cái chuyện vớ vẩn đi, chết thế đ** nào được mà lo. Cái lúc mà nó bỏ rơi mày bầu bí, muốn sống thì sống muốn chết thì chết. Đẻ con ra nó cũng chưa một lần đi tìm thì mày hãy nghĩ đến lúc đấy mà cảm thấy hả hê đi em ạ...
Hạnh cảm thấy các chị nói cũng đúng, lúc hắn ta bỏ rơi Hạnh hắn có cảm thấy đau lòng đâu, Hạnh nên cười khi thấy hắn ta điêu đứng mới phải.
Trong khi các chị em vừa xem clip vừa cười thỏa mãn thì ở một nơi khác đang căng thẳng tới tột độ.
Khác sạn C &D...
- chúng ta đã hợp tác với nhau bao nhiêu lâu, nay ông lại vì một chút lợi ích nhất thời trước mắt mà muốn hủy hợp đồng với chúng tôi hay sao?
- nếu như bên cậu không muốn hủy hợp đồng thì phải chia thêm phần trăm lợi nhuận, chúng tôi sẽ xem xét lại là có nên hủy hợp đồng hay không?
- ông đã nghĩ kĩ chưa?
- cậu nói thế là có ý gì?
- hôm nay tôi tới đây là để đặt điều kiện cho ông chứ không phải là để cầu xin ông.
- cậu đang muốn làm gì?
Phong ném lên bàn mấy tờ giấy, ông ta cầm lên xem xong thì tái mặt.
Phong: chứng cứ trốn thuế tôi sẽ gửi lên tòa án, còn mấy cái ảnh ướt át với đoạn phim mát mẻ kia sẽ đến thẳng tay vợ ông, ông thấy thế nào?
Ông ta im lặng không nói gì, để tránh lãng phí thời gian Phong chốt hạ một câu cuối.
- ông mua cho nhân tình một căn nhà gần 2 tỷ ở ngay gần trung tâm chợ, vợ ông mà biết thì ông chỉ còn đường lên núi mà ở.
Theo như Phong điều tra thì ông ta dựa dẫm vào gia đình vợ khá nhiều, nhưng cái máu gái gú lão không kìm chế được cứ sôi lên sùng sục. Nhân tình của lão ta lại xinh đẹp, gợi cảm, nhà 2 tỷ vẫn còn khá khiêm tốn...
Phong: thế nào, ông còn muốn hủy hợp đồng không..
Ông ta vội vã trả lời.
- không, tôi không muốn hủy nữa.
- vậy ông còn muốn thêm phần trăm không.
- ( Xua tay) không cần, không cần..
- vậy thì tốt rồi.
- cậu có thể cho tôi xin lại mấy chứng cứ kia không?
- ông có thấy ai đi siêu thị chưa mua được đồ đã trả tiền không? Tôi có chuyện muốn hỏi ông đây.
Đối mặt với ánh mắt sắc lạnh của Phong nhưng lại khiến ông ra vã mồ hôi hột.
- cậu hỏi đi, nếu tôi biết tôi sẽ trả lời.
- tốt, ai là người chỉ định cho ông hủy hợp đồng với công ty tôi. Ông mà không thành thật đừng trách sao tôi không khác sáo.
- là giám đốc công ty bắc Hải, ông ta hứa sẽ chi cho tôi phần trăm hoa hồng hậu hĩnh..
Quả nhiên không nằm ngoài dự tính, chỉ có cái lão già ấy là dùng cả đời để đối đầu với Phong. Suốt 5 năm điều hành công ty thay mẹ chưa khi nào ông ta không gây truyện.
Ông ta và mẹ Phong có một mối thâm thù rất lớn, không thể tìm được mẹ Phong nên mọi tức giận đều dồn hết về phía Phong, có lẽ chưa làm được công ty Phong phá sản ông ta sẽ không dừng lại.
Bình luận facebook