• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Mẹ, Chúng Con Muốn Cha (1 Viewer)

  • Chương 66

Sáng sớm công viên Thiên Thanh, không khí cực kỳ mát mẻ. Cơn gió nhẹ nhàng khoan khoái, thổi nhẹ qua mặt hồ thổi, làm cho người ta cảm thấy tinh thần sảng khoái.

Trong hồ, hoa sen nở rộ xinh đẹp nhiều đóa. Bóng liễu quanh bờ phất phơ, giống như thiếu nữ. Lá sen xanh ngắt, che chở gió mưa, giống như vệ sĩ che chỡ cho nhưng bông sen khoe vẻ đẹp.

Trong công viên nhiều vô số nhưng cụ ông, cụ bà và trẻ em. Mấy ông già, phần lớn đang tập thể dục. Có luyện Thái Cực kiếm, có đánh Thái Cực quyền. Cũng có chơi bóng, có tập thể dục. Có múa, có luyện giọng. Bọn nhỏ, phần lớn đang chơi trò chơi.

Tiểu Long Tiểu Phượng đuổi theo một quả bóng nhỏ đang chạy về phía trước. Đậu Ngọc Nga đi theo sau lưng họ, không nhịn được mà hô lên."Thái tử Long, Công chúa Phượng, chạy chậm một chút, cẩn thận ngã đấy."

Quả bóng lăn nhanh, lăn đến phía dưới một xe lăn. Ông lão ngồi trên xe lăn không phải ai khác, mà chính là Đường Thương Long. Sau lưng của ông, có một người cao to da ngăm đen. Người đàn ông đẩy xe lăn là A Trung.

"A Trung, nhặt bóng giùm đứa bé đi." Đường Thương Long vừa phân phó A Trung, vừa âm thầm suy tư. Hai đứa bé này nhìn rất quen! Đặc biệt là đứa bé trai kia, giống như đã gặp qua ở nơi nào rồi! Đã gặp ở đâu nhỉ? Sao không nhớ được!

"Người bạn nhỏ, bóng nè." A Trung nhặt bóng lên, đưa tơi tận tay của Thái tử Long. Nhìn Thái tử Long, vô tình nói."Đứa bé này, giống cậu chủ ghê! Nếu cậu chủ ở đây, có thể so sánh hai người nha, thật sự rất giống!"

A Trung trong lúc vô tình nói một câu, thế nhưng khiến Đường Thương Long bừng tỉnh hiểu ra. Không trách được nhìn quen mắt thế? Thì ra là, đứa nhỏ này giống như A Long khi còn bé ! Trời ạ, nếu A Long có thể có hai đứa bé đáng yêu như vậy, ông cũng sẽ không tịch mịch và cô độc!

"Cảm ơn chú!" thái tử Long nhận lấy bóng, cúi người cảm ơn A Trung.

"Người bạn nhỏ, có thể hay nói cho ông biết, cháu tên gì không?" Thấy hai đứa bé này, lòng của Đường Thương Long cực kỳ vui. Ông cũng không biết tại sao, chính là không giải thích mà yêu thích hai tiểu tinh linh đáng yêu.

"Ông à, cháu tên là Công chúa Phượng, anh cháu gọi Thái tử Long." Tiểu Phượng tuyệt đối không sợ người lạ. Thấy ông hỏi tên anh mình, cô không kịp chờ đợi mà tự giới thiệu mình.

"Công chúa Phượng, cháu thật đáng yêu!" Đường Thương Long lấy tay vuốt tóc một cái Công chúa Phượng: "Thái tử Long, Công chúa Phượng, ông rất tịch mịch, hai người các cháu có đồng ý làm bạn với ông không?"

"Đồng ý ạ, công chúa Phượng thích nhất là kết bạn. Ông à, chúng ta móc tay, cả đời là bạn tốt." công chúa Phượng đưa ngón tay út của mình ra, chờ móc tay với ông. Đường Thương Long vội vàng đưa ngón tay của mình ngoắc lấy ngón tay nho nhỏ của Công chúa Phượng. Hai người cùng nói."Móc tay treo ngược, một trăm năm không đổi."

"Ha ha, cháu có bạn trai, cháu có bạn trai! Ông đã là bạn trai của cháu rồi." công chúa Phượng cao hứng nhảy dựng lên, kích động hưng phấn mà hô hào.

Bạn trai? Đường Thương Long thiếu chút nữa bật cười. Ông là nam, không phải là bạn trai của công chúa Phượng sao? Đứa bé này thật là đáng yêu!

"Ông à, ông rất cô đơn sao? Cũng rất cần bạn ư?" thái tử Long vẫn buồn bực không lên tiếng, đột nhiên hỏi.

"Đúng vậy. Ông rất cô đơn, rất cần bạn bè. Nếu có người bạn như cháu, có thể chia sẻ niềm vui nổi buồn với ông, ông sẽ không cô đơn nữa!" Đường Thương Long xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Thái tử Long, thân thiết đáp trả vấn đề của bé. A Trung không nói, thật đúng là không phát hiện ra. A Trung vừa nói, nhìn thế nào cũng thấy thái tử Long chính là phiên bản của A Long.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom