Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 241
chương 241
Ánh mắt bà ta tràn ngập oán hận gắt gao nhìn chằm chằm Văn Diên Ương, dùng tiếng Nhật giận dữ hét: “Vốn dĩ tao đã sớm có thể thăng lên quỷ nhiếp thanh, không, nếu không bị gia tộc Đằng Nguyên bọn mày bắt được, không bị cưỡng bách ký kết khế ước linh hồn, tao sớm đã là quỷ tướng, thậm chí là Quỷ Vương! Bọn mày dùng bí thuật áp chế tu vi của tao, không cho tao thăng cấp, bọn mày sợ sau khi tao thăng cấp, có thể thoát khỏi khống chế của khế ước. Tao hận bọn mày! Tao hận gia tộc Đằng Nguyên bọn mày! Tao vẫn luôn đang chờ đợi thời khắc mày suy yếu, có thể trước khi khế ước giết chết tao, để cho mày chết trước!”
Bà ta hét lên một tiếng, hai tay như muốn cứa vào trái tim, giết chết hoàn toàn Văn Diên Ương.
Đột nhiên, rồi điện Hắc Long vung tới, cuốn lấy hai tay bà ta, khiến cho nó không thể động đậy, sau đó Chu Nguyên Hạo lại lật cổ tay, quăng nó ra ngoài.
Vài giây ngắn ngủi này, cơ thể của nữ quỷ nghìn năm đã tan vỡ hơn phân nửa, lại không có cơ hội giết chết Văn Diên Ương, bà ta không cam lòng hét lớn, lúc đang oán hận mãnh liệt, hoàn toàn tan thành tro bụi.
Văn Diên Ương nhìn Chu Nguyên Hạo sâu sắc, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng như điên: “Nguyên Hạo, anh đang quan tâm em, đúng không? Em biết mà, từ nhỏ chúng ta đã là thanh mai trúc mã, anh không thể nào không có một chút tình cảm với em……”
VietWriter.vn
Âm thanh quen thuộc mơ hồ vang lên, vẻ vui sướng của Văn Diên Ương đọng lại trên mặt, cô ta phát hiện mình bay lên, cúi đầu trong giữa không trung, lại nhìn thấy cơ thể của mình còn ngồi dưới đất, đầu đã không còn.
“Bụp.” Đầu cô ta rơi xuống mặt đất, lăn đến trước mặt Chu Nguyên Hạo, mở to hai mắt, nhìn chằm chằm anh ấy, tựa hồ còn đang muốn hỏi vì sao anh ấy đã cứu cô ta, lại còn muốn giết cô ta.
Ánh mắt Chu Nguyên Hạo lạnh lùng, nói: “Trước đó cứu cô, là trả lại ân tình năm đó cô cứu tôi, bây giờ giết cô, là vì Khương Lăng, còn có những thanh niên tài tuấn đã bị cô hại chết.”
Trên mặt Văn Diên Ương hiện lên vẻ bi thương, cuối cùng cười khổ, sau đó nhắm hai mắt lại.
Chu Nguyên Hạo đến nhìn cũng không nhìn cô ta một cái, xoay người đi về phía tôi: “Em không bị thương chứ?”
Tôi lắc lắc đầu, sáng sớm lúc bọn họ đang ngủ, tôi đã dùng người giấy thế thân đổi thành mình, trước đó bị bọn họ gây thương tích, chỉ là con người giấy kia.
Bỗng nhiên, tôi cảm giác được điều gì nó, kinh sợ nói: “Lại có người vào được, còn là một người rất lợi hại, quá lợi hại, tu vi này…….Ngũ phẩm? Hay là lục phẩm?”
“Có vẻ như tôi đã tới muộn rồi.” Một âm thanh già nua vang lên, tiếp theo không gian rung chuyển một trận, trong hư không tầng tầng lớp lớp gợn sóng bập bềnh dấy lên, một vị lão đạo sĩ đi ra từ bên trong gợn sóng.
Mọi người kinh ngạc, vội vàng hành lễ: “Lý chưởng môn.”
Lý chưởng môn nhìn về phía tôi, dường như có chút kinh ngạc, vội vã đi đến trước mặt tôi, đem nhìn tôi đánh giá từ trên xuống dưới mấy lần, nhìn đến nỗi cả người tôi sởn gai ốc.
Tôi nghi ngờ hỏi: “Các hạ là?”
“Vị đạo trưởng này là Lý chưởng môn của phái Hoa Sơn.” Chu Nguyên Hạo nói.
“Thật là bất ngờ.” Lý chưởng môn vuốt vuốt râu, nói, “Nha đầu nhà cô trẻ tuổi như vậy, sao lại có tinh thần lực cao như vậy, lại có thể cướp người từ trong tám vân khóa linh trận, đưa tới bên trong thế giới ý thức của mình.”
Tôi ngẩn ra mơ hồ, ông ta nhíu mày, tỏ vẻ khó hiểu: “Lẽ nào trong cơ thể cô có thứ uy lực nào đó bên người? Không đúng, nhìn có vẻ không giống, chẳng lẽ thật sự là thiên phú dị bẩm sao? Oh fuck, đây là kiếp trước tích đức, đời này mới có người có thiên phú kinh người sao?”
Tự dưng tôi rối tung cả lên, vị lão đạo sĩ này dáng vẻ mạnh mẽ phi thường, lại mở miệng mắng câu thô tục! Thật không đúng!
Lý chưởng môn đột nhiên bước tới, nắm lấy tay nhỏ của tôi, kích động nói: “Nhóc con, cô xem, cô có nguyện ý hay gia nhập phái Hoa Sơn chúng tôi hay không?”
Tôi lập tức càng thêm hỗn loạn hơn, tư duy của Lý chưởng môn này nhảy lên quá nhanh tôi có chút không theo kịp.
“Lý chưởng môn, chỉ sợ cô ấy không thể bái nhập môn phái Hoa Sơn.” Chu Nguyên Hạo xen vào nói.
Lý chưởng môn trừng mắt liếc nhìn anh ấy một cái: “Thằng nhóc thối tha đừng nói chuyện, tôi đang hỏi cô gái nhà người ta mà.” Nói xong lại quay đầu lại, nói với tôi rất hòa nhã, “Cô làm đệ tử quan môn của tôi, sau này ở Hoa Sơn chúng tôi, vai vế của cô rất cao, có thể trực tiếp đi ngang.”
Tôi vội vàng nói: “Xin lỗi, Lý chưởng môn, chỉ sợ tôi không thể bái nhập phái Hoa Sơn.”
“Vì sao?” Lý chưởng môn không vui, “Phái Hoa Sơn chúng tôi đứng đầu trong đứng đầu ở toàn bộ Hoa Quốc, bao nhiêu người muốn bái nhập môn hạ của tôi, tôi còn không đồng ý đâu. Cô nhóc, có phải thằng nhóc kia không cho cô bái sư hay không? Đừng sợ, nếu như cậu ta dám cưỡng bách cô, tôi làm thịt cậu ta.”
Ánh mắt bà ta tràn ngập oán hận gắt gao nhìn chằm chằm Văn Diên Ương, dùng tiếng Nhật giận dữ hét: “Vốn dĩ tao đã sớm có thể thăng lên quỷ nhiếp thanh, không, nếu không bị gia tộc Đằng Nguyên bọn mày bắt được, không bị cưỡng bách ký kết khế ước linh hồn, tao sớm đã là quỷ tướng, thậm chí là Quỷ Vương! Bọn mày dùng bí thuật áp chế tu vi của tao, không cho tao thăng cấp, bọn mày sợ sau khi tao thăng cấp, có thể thoát khỏi khống chế của khế ước. Tao hận bọn mày! Tao hận gia tộc Đằng Nguyên bọn mày! Tao vẫn luôn đang chờ đợi thời khắc mày suy yếu, có thể trước khi khế ước giết chết tao, để cho mày chết trước!”
Bà ta hét lên một tiếng, hai tay như muốn cứa vào trái tim, giết chết hoàn toàn Văn Diên Ương.
Đột nhiên, rồi điện Hắc Long vung tới, cuốn lấy hai tay bà ta, khiến cho nó không thể động đậy, sau đó Chu Nguyên Hạo lại lật cổ tay, quăng nó ra ngoài.
Vài giây ngắn ngủi này, cơ thể của nữ quỷ nghìn năm đã tan vỡ hơn phân nửa, lại không có cơ hội giết chết Văn Diên Ương, bà ta không cam lòng hét lớn, lúc đang oán hận mãnh liệt, hoàn toàn tan thành tro bụi.
Văn Diên Ương nhìn Chu Nguyên Hạo sâu sắc, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng như điên: “Nguyên Hạo, anh đang quan tâm em, đúng không? Em biết mà, từ nhỏ chúng ta đã là thanh mai trúc mã, anh không thể nào không có một chút tình cảm với em……”
VietWriter.vn
Âm thanh quen thuộc mơ hồ vang lên, vẻ vui sướng của Văn Diên Ương đọng lại trên mặt, cô ta phát hiện mình bay lên, cúi đầu trong giữa không trung, lại nhìn thấy cơ thể của mình còn ngồi dưới đất, đầu đã không còn.
“Bụp.” Đầu cô ta rơi xuống mặt đất, lăn đến trước mặt Chu Nguyên Hạo, mở to hai mắt, nhìn chằm chằm anh ấy, tựa hồ còn đang muốn hỏi vì sao anh ấy đã cứu cô ta, lại còn muốn giết cô ta.
Ánh mắt Chu Nguyên Hạo lạnh lùng, nói: “Trước đó cứu cô, là trả lại ân tình năm đó cô cứu tôi, bây giờ giết cô, là vì Khương Lăng, còn có những thanh niên tài tuấn đã bị cô hại chết.”
Trên mặt Văn Diên Ương hiện lên vẻ bi thương, cuối cùng cười khổ, sau đó nhắm hai mắt lại.
Chu Nguyên Hạo đến nhìn cũng không nhìn cô ta một cái, xoay người đi về phía tôi: “Em không bị thương chứ?”
Tôi lắc lắc đầu, sáng sớm lúc bọn họ đang ngủ, tôi đã dùng người giấy thế thân đổi thành mình, trước đó bị bọn họ gây thương tích, chỉ là con người giấy kia.
Bỗng nhiên, tôi cảm giác được điều gì nó, kinh sợ nói: “Lại có người vào được, còn là một người rất lợi hại, quá lợi hại, tu vi này…….Ngũ phẩm? Hay là lục phẩm?”
“Có vẻ như tôi đã tới muộn rồi.” Một âm thanh già nua vang lên, tiếp theo không gian rung chuyển một trận, trong hư không tầng tầng lớp lớp gợn sóng bập bềnh dấy lên, một vị lão đạo sĩ đi ra từ bên trong gợn sóng.
Mọi người kinh ngạc, vội vàng hành lễ: “Lý chưởng môn.”
Lý chưởng môn nhìn về phía tôi, dường như có chút kinh ngạc, vội vã đi đến trước mặt tôi, đem nhìn tôi đánh giá từ trên xuống dưới mấy lần, nhìn đến nỗi cả người tôi sởn gai ốc.
Tôi nghi ngờ hỏi: “Các hạ là?”
“Vị đạo trưởng này là Lý chưởng môn của phái Hoa Sơn.” Chu Nguyên Hạo nói.
“Thật là bất ngờ.” Lý chưởng môn vuốt vuốt râu, nói, “Nha đầu nhà cô trẻ tuổi như vậy, sao lại có tinh thần lực cao như vậy, lại có thể cướp người từ trong tám vân khóa linh trận, đưa tới bên trong thế giới ý thức của mình.”
Tôi ngẩn ra mơ hồ, ông ta nhíu mày, tỏ vẻ khó hiểu: “Lẽ nào trong cơ thể cô có thứ uy lực nào đó bên người? Không đúng, nhìn có vẻ không giống, chẳng lẽ thật sự là thiên phú dị bẩm sao? Oh fuck, đây là kiếp trước tích đức, đời này mới có người có thiên phú kinh người sao?”
Tự dưng tôi rối tung cả lên, vị lão đạo sĩ này dáng vẻ mạnh mẽ phi thường, lại mở miệng mắng câu thô tục! Thật không đúng!
Lý chưởng môn đột nhiên bước tới, nắm lấy tay nhỏ của tôi, kích động nói: “Nhóc con, cô xem, cô có nguyện ý hay gia nhập phái Hoa Sơn chúng tôi hay không?”
Tôi lập tức càng thêm hỗn loạn hơn, tư duy của Lý chưởng môn này nhảy lên quá nhanh tôi có chút không theo kịp.
“Lý chưởng môn, chỉ sợ cô ấy không thể bái nhập môn phái Hoa Sơn.” Chu Nguyên Hạo xen vào nói.
Lý chưởng môn trừng mắt liếc nhìn anh ấy một cái: “Thằng nhóc thối tha đừng nói chuyện, tôi đang hỏi cô gái nhà người ta mà.” Nói xong lại quay đầu lại, nói với tôi rất hòa nhã, “Cô làm đệ tử quan môn của tôi, sau này ở Hoa Sơn chúng tôi, vai vế của cô rất cao, có thể trực tiếp đi ngang.”
Tôi vội vàng nói: “Xin lỗi, Lý chưởng môn, chỉ sợ tôi không thể bái nhập phái Hoa Sơn.”
“Vì sao?” Lý chưởng môn không vui, “Phái Hoa Sơn chúng tôi đứng đầu trong đứng đầu ở toàn bộ Hoa Quốc, bao nhiêu người muốn bái nhập môn hạ của tôi, tôi còn không đồng ý đâu. Cô nhóc, có phải thằng nhóc kia không cho cô bái sư hay không? Đừng sợ, nếu như cậu ta dám cưỡng bách cô, tôi làm thịt cậu ta.”
Bình luận facebook