• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Minh hôn âm duyên - Nhật ký tìm vợ của thiếu gia ma - Khương Lâm - Chu Nguyên Hạo (1 Viewer)

  • Chương 26

Bên trong bút ký của bà nội, bà nói mình từng gặp ma nhiếp thanh là con ma lợi hại nhất, còn ma tướng ma vương gì đó thì bà cũng chưa nghe nói tới, từ trước tới nay cũng chưa từng nghe qua.


Bây giờ tôi lại có con mắt âm, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể xem được ác quỷ mê hoặc và đóng giả thôi.


Tôi cảm thấy sau lưng mình phát ra từng đợt lạnh thấu xương, chẳng lẽ nơi này chính là chỗ quý chiếm cứ hay sao?


Tôi lôi kéo ống tay áo của Hương Quốc Dũng, liếc mắt nhìn qua anh ta, sắc mặt Hướng Quốc Dũng trắng bệch bước đi cũng nhanh hơn.


Sau lưng lại truyền tới một tiếng hét thám, tôi bị dọa tới lông tóc dựng ngược hết cả lên, quay đầu lại, bảo vệ phía sau cũng chỉ còn có năm người.


Cuối cùng quản lý Tần phát hiện ra điều không đúng, hỏi: “Không thấy người nào?”


“Là Long Trường An, không thấy anh ta đâu cả.” Một người vệ sĩ nói.





Quản lý Tần lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh, tiến tới trước mặt Hướng Quốc Dũng nói: “Thầy Hướng, thầy thật sự có thể thu ma sao?”


Hướng Quốc Dũng ngoài mạnh trong yếu quát lớn: “Ông là không tin tôi sao?”


“Không, không dám” Quản lý Tần vội vàng nói: “Chỉ là bên trong này công viên của chúng tôi, có phải không chỉ có một con ma đúng không?”


Hướng Quốc Dũng làm bộ tính tính ngón tay, tính toán một phen rồi nói: “Không tốt rồi, công viên này còn có một con ma nữa, hơn nữa, đó còn là một con ma vô cùng mạnh”


Quản lý Tần bị dọa cho run rẩy hai chân: “Vậy, vậy thì phải làm sao bây giờ?”


Hướng Quốc Dũng nói: “Tới trước cửa công viên đi, tôi muốn bày bố một pháp trận bắt ma”


Quản lý Tần gật đầu: “Được, được” Anh ta lại nói lại với các nhân viên bảo vệ phía sau lưng: “Tất cả phải đi gần nhau một chút, hãy nhìn ngó lẫn nhau, đừng để có chuyện gì xảy ra nữa”


Các nhân viên bảo vệ cũng bị dọa cho mất hết sức lực, liên tục gật đầu.


Hướng Quốc Dũng đi rất nhanh, hạ thấp giọng nói: “Vừa rồi tôi nhìn thấy mấy thứ bẩn thỉu.”


Tôi giật mình: “Anh thấy cái gì rồi sao?”



VietWriter.vn



Anh ta nói: “Ngay lúc quay đầu ấy, tôi nhìn thấy phía sau lưng một đám người kia có một người đứng, người kia giống anh ta như đúc, nhưng nhìn thoáng qua lại không thấy tăm hơi người kia đâu nữa.”


“Là cái người bảo vệ sao?” Tôi vội vàng hỏi.


“Không phải bảo vệ” Anh ta xoa xoa mồ hôi trên mặt: “Là quản lý Tần, vừa rồi tôi tuyệt đối thấy được hai người quản lý Tần.”


Tôi hiểu được rồi, anh ta mới vừa rồi nói đi ra cửa chính là muốn trốn đi, căn bản là không có trận pháp gì cả.


Nhưng bây giờ tôi có hơi nghi ngờ, chúng tôi có thể thuận lợi chạy trốn hay sao?


Quả nhiên không ngoài dự liệu của tôi, khi chúng tôi xuyên qua một rừng cây nhỏ, thì thấy xa xa phía trước có một tòa nhà nhỏ.


Đó là một căn nhà ngói, nhìn có chút giống một loại nhà của nông dân ở nông thôn, bước chân của tôi hơi dừng lại, giữ chặt Hướng Quốc Dũng:


“Nhà này có vấn đề rồi”


Hướng Quốc Dũng quay đầu lại hỏi quản lý Tần: “Sao bên trong công viên của các người còn xây tòa nhà ở này?”


Sắc mặt quản lý Tần trắng bệch: “Tôi, công viên của chúng tôi không có tòa nhà này.”


“Cái này, nhà này.” Trong đó có một bảo vệ mềm nhũn cả hai chân, té ngồi trên mặt đất, tôi vội vàng hỏi: “Anh biết căn nhà này sao?”


Vẻ mặt người bảo vệ kia có hơi né tránh, nhìn về phía quản lý Tần, quản lý Tần trừng mắt nhìn anh ta nói: “Việt Hồng, cơm có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói lung tung nha”


Tên bảo vệ Việt Hồng kia được đồng sự dìu đứng lên, cúi đầu không nói lời, nhưng có thể nhìn ra là anh ta vô cùng sợ hãi.


Hướng Quốc Dũng chần chờ một chút, nói: “Trước hết đừng lo nó, chúng ta quay lại rồi hãy nói”


Một đoàn người chúng tôi lại quay về bàn đá trên con đường nhỏ phía trước, ngay khi đi qua tòa nhà kia, trong phòng đột nhiên sáng đèn lên.


Tôi ngẩng đầu, trông thấy trên cửa sổ có chiều ra vài bóng người, trên đầu của vài bóng người đó đều có dây thừng treo, có hai người đã mềm oặt xuống, đầu của kẻ đó treo vào trong dây thừng.


“A!” Việt Hồng la lên, tinh thần của anh ta dường như là bị phát điên mất rồi, anh ta ôm đầu nói:


“Đó không phải là do tôi, quản lý Tần kêu tôi làm, van cầu anh đừng tới tìm tôi.”


Mặt mày quản lý Tần xám như tro tàn, tiến lên đá anh ta một cước: “Tôi thấy là cậu điên rồi, không muốn sống nữa hả? Nếu để anh Lâm biết, chắc chắn phải lột một lớp da của cậu đó”.


Việt Hồng nhảy dựng lên, một quyền đấm vào trên mặt của anh ta, đánh tới mức mặt mũi anh ta bị thương, rồi quát lớn: “Việc kia là tôi và Long Trường An làm, bây giờ Long Trường An đã bị ma bắt đi rồi, người chết kế tiếp chắc chắn là tôi. Tôi sắp chết rồi, thì sợ anh Lâm làm gì nữa chứ!”


Quản lý che mặt lại, mồm miệng không rõ tiếng nói: “Cậu không sợ, mẹ cậu không lẽ không sợ sao?”


Việt Hồng lập tức ỉu xìu, xem ra mẹ chính là tử huyệt của anh ta.


Tôi nghe rõ là họ từng giết người, hình như là cảnh tượng quỷ dị mà căn phòng này chiếu ra thì phải, sau đó người ta bị hôn mê rồi bị giả thành dáng vẻ treo ngược lên.


Đụng ra một tiếng vang lớn, cửa phòng ngôi nhà kia mở ra.


Bên trong người đang bị treo cổ chính là người trước đó bị bắt đi – Long Trường An.


Mặt của anh ta bởi vì sợ hãi cực độ mà biến thành vặn vẹo, đầu lưỡi bị kéo dài ra.


“Đi mau.” Tôi kéo Hướng Quốc Dũng một cái, nhanh chóng chạy ra phía cửa công viên.


Phía trước là một khu rừng trúc, bên ngoài rừng trúc là cửa công viên, nhưng bây giờ sau khi chúng tôi đi qua khỏi rừng trúc thì vẫn nhìn thấy căn phòng kia thôi.


Quỷ đánh tường rồi!


Hướng Quốc Dũng bị dọa cho phát run, bên trong miệng liên tục nhắc tới: “Xong rồi, xong rồi, hôm nay chúng ta chết chắc”


“Việt Hồng đầu rồi?” Bỗng nhiên một nhân viên bảo vệ la lên.


Tôi nhìn lại quả nhiên đã không nhìn thấy Việt Hồng đâu nữa.


Trên cửa sổ căn nhà ngói kia lại chiếu lên cảnh bị treo ngược lại, lần này người bị treo cổ chính là Việt Hồng đột nhiên bị mất tích kia.


Quản lý Tần một phát đã bắt được tay Hướng Quốc Dũng: “Thầy Hướng, không phải anh là đạo sĩ bắt ma hay sao? Van cầu anh, anh hãy mau cứu tôi đi, chỉ cần cậu có thể cứu tôi ra ngoài, bao nhiêu tiền tôi cũng có thể trả. Ba mươi triệu đủ không? Hay là sáu mươi triệu nhỉ?”


Hướng Quốc Dũng thở dài nói: “Cái hồn ma này vô cùng mạnh, thực lực của tôi có hạn, thật sự không đối phó được.”


Tôi hỏi: “Công viên này còn có lối đi khác hay không?”


Quản lý Tần gật đầu: “Có, có, còn một cái cửa sau, ngay phía bên cạnh tòa cao ốc đang xây dở.”


Chúng tôi không dám nhìn vào căn nhà ngói quỷ dị kia nữa, bước nhanh đi tới hướng bên công viên kia, cũng không lâu lắm, chúng tôi nhìn thấy một tòa kiến trúc vàng son lộng lẫy, đó chính là một tòa cao ốc vô cùng đẹp đang được mở bán.


Cửa sau công viên nằm ngay sau phía sau tòa cao ốc này, chúng tôi đi vòng qua tòa cao ốc này nhưng lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người.


Cửa sau thì không thấy đầu, thay vào đó vẫn là tòa nhà ngói quỷ dị kia.


Các nhân viên bảo vệ dường như là muốn điên mất, bỗng nhiên có một người trong đó nói: “Nếu chúng ta giao quản lý Tần ra, chúng ta có phải sẽ được đi khỏi hay không?”


Quản lý Tần lộ ra vẻ mặt sợ hãi, hung hăng trừng mắt liếc người bảo vệ kia: “Ông Lý à, anh cũng là công nhân làm lâu trong tòa bất động sản này của chúng tôi, vậy mà còn nói lời kiểu này hay sao?”


Cái người tên là ông Lý kia bị anh ta nhìn chằm chằm thì nói: “Công nhân cũ? Uống cho lời này cũng được nói từ trong miệng của anh, tôi làm ở bất động sản Hoa Anh Đào này lâu như vậy, các người từng cho tôi hơn một đồng tiền lương nào chưa? Ba ngày hai bữa lại tìm cơ hội rút tiền thưởng của tôi! Anh cho rằng các người làm những chuyện thất đức kia là không ai biết hả? Lúc phá dỡ mảnh đất này cái ngôi nhà kia không chịu di dời thì họ đã chết thế nào hả?”


Toàn thân quản lý Tần run mạnh một cái, thốt lên một câu: “Anh ta là treo cổ tự sát mà chết! Có quan hệ gì với chúng ta cơ chứ?”


Chúng tôi cùng nhìn qua phía anh ta, anh ta bị chúng tôi nhìn thì run rẩy, trên mặt run lên mấy lần, rồi giống như một quả bóng da u xìu xuống, ủ rũ cúi đầu nói: “Tôi cũng nghe theo mệnh lệnh bên trên.


mà thôi, tôi cũng không muốn như vậy.”


Hướng Quốc Dũng nói: “Những chuyện này đều không có quan hệ gì với chúng ta, quản lý Tần, còn có lối đi khác không?” Quản lý Tần lắc đầu: “Không có, chỉ có hai lối đi mà thôi.”


Đột nhiên tôi nghĩ tới cái gì đó nói: “Bên trong tòa cao ốc xây dỡ này có lẽ có bản đồ địa hình đúng không? Chúng ta đi tìm đi, tìm thử xem có đường khác hay không?


Tất cả mọi người đều cảm thấy rất có lý, chúng ta vội vàng tiến vào trong tòa cao ốc xây dỡ này, bên trong trống rỗng, lộ ra mấy phần rét lạnh, quản lý Tần mở đèn lên, một tòa mô hình xuất hiện trước mắt chúng tôi.


Đồng thời ở phía trên vách tường hiện lên toàn bộ tòa địa đồ của cõi bồng lai.


Chúng tôi tiến lên mấy bước về phía trước, cẩn thận tìm đường ra, nhìn qua một chút, Hướng Quốc Dũng đột nhiên nói: “Cái bản đồ này sao kỳ lạ như vậy.”


“Có gì kỳ lạ sao?” Tôi vội vàng hỏi.


“Cô nhìn thử xem, vị trí cái hồ nước này, phong thủy bên trên đó được xây hướng về phía hai mươi bốn ngọn núi, cũng chính là phương vị của hai mươi bốn núi, chúng ta là thầy phong thủy, từ hai mươi bốn phương vị này có thể đoán ra hung cát, hai mươi bốn phương vị này là: Giáp, mão, ất, thần, tốn, ti, bính, ngo, định, mùi, khôn, thân, canh, dầu, tấn, tuất, càn, hợi, nhâm, tử, quý, sửu, cấn, dần. Hai mươi bốn phương vị, lại ứng với tương sinh tương khác ngũ hành. Căn cứ theo tương sinh tương khắc với ngũ hành, nước tuyệt đối không thể chảy từ phương hướng tương khắc này. Mà cái hồ này, dòng nước lại tiến đến từ vị trí định, hướng chảy quý vị, định thuộc hỏa, đúng lúc phạm vào điểm kỵ”


Tôi không hiểu nhiều về phong thủy, trong sách mà bà nội tôi lưu lại cũng có giảng dạy chuyên về phong thủy, chỉ là tôi không xem kĩ mà thôi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom