Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 578
Chương 578
Nữ sinh kia thấy tôi không phải đến giành bạn trai với cô ta mới nhẹ nhàng thở ra một hơi. Lúc cô ta nhìn sang Cao Thanh Hoàng, trên mặt lại lộ ra vài phần ghen tị.
Nam sinh kia hơi nghi ngờ hỏi: “Cô muốn mời chúng tôi ăn cơm sao?”
“Đúng.” Tôi rút từ trong ví ra mấy tờ năm trăm nghìn: “Ở tầng ba tòa nhà phía đối diện kia có món cá nướng đặc biệt ngon, tôi mời hai vị ăn một bữa cá nướng, muốn nhờ hai vị giúp tôi một chuyện gấp.”
Hai người kia vẫn còn hơi bán tín bán nghi, tôi nhét tiền vào trong tay bọn họ, hai người không hiểu ra sao lại mừng khấp khởi rời đi.
“Thanh Hoàng, làm phiền anh gọi điện thoại cho Tư Hoàng Lăng, bảo anh ta nhanh chóng tới đây phong tỏa tòa nhà này.” Tôi nói: “Nếu không thì hôm nay chúng ta sẽ phá sản mất thôi.”
VietWriter.vn
Trên mặt Cao Thanh Hoàng mang theo nụ cười, giống như thật sự là vui vẻ. Không tới mười phút đồng hồ, Tư Hoàng Lăng lập tức đích thân dẫn theo đội đặc công đến đây, phong tỏa tòa nhà này, không cho phép bất kỳ ai tiến vào.
Lúc này, Tư Hoàng Lăng mới nhìn ra điểm bất thường, cả tòa nhà đã bị phong tỏa, thế nhưng người bên trong tòa nhà vẫn đang làm chuyện của mình, cũng không hề có một chút phản ứng nào. Mấy cảnh sát còn hét to vài tiếng vào bên trong, thế nhưng những người đó vẫn thờ ơ như cũ, giống như một đoạn video được phát tới phát lui vậy.
Vẻ mặt nhóm đặc công tái nhợt, tôi và Cao Thanh Hoàng lập tức đi vào phía trong, Tư Hoàng Lăng đè lại bả vai anh ta, nói: “Cẩn thận một chút, tên nhóc cậu thật vất vả mới có thể sống sót từ trong rừng rậm trở về, đừng có chết ở bên trong tòa nhà văn phòng đấy, nói ra thì sẽ mất mặt lắm.”
Cao Thanh Hoàng cười, ôm anh ta một cái, nói: “Yên tâm, tôi cầm tinh con gián đó nhé, không chết được đâu.”
Anh ta đưa một cái bộ đàm cho chúng tôi, trên bộ đàm có khắc ký hiệu: “Đây là phía trên vừa mới phân phát xuống, cho dù ở bên trong không gian ma cũng có thể trò chuyện suôn sẻ. Phía quân đội bên kia dự tính còn nửa tiếng nửa mới tới, đến lúc đó sẽ tiến hành giải tỏa đường dành cho người đi bộ.”
Ánh mắt anh ta trịnh trọng nói: “Bảo trọng nhé!”
Hai chúng tôi đi vào bên trong cửa hàng, trong khoảnh khắc tiến vào tòa nhà, chúng tôi cảm thấy bản thân giống như đang xuyên qua một tấm màn chắn vô hình vậy.
Bây giờ tình huống mà chúng tôi thấy hoàn toàn khác biệt với chỗ đã thấy trước đó ở bên ngoài, ánh sáng trở nên cực kỳ âm u, ngay cổng có một vũng máu lớn, hơn nữa còn có một cánh tay đứt lìa.
Sắc mặt chúng tôi bắt đầu trở nên nghiêm trọng, tôi rút dao găm từ trong giày ra, cùng Cao Thanh Hoàng cẩn thận từng li từng tí đi vào.
Tầng dưới cùng của cửa hàng bình thường chính là cửa hàng bán trang sức và đồ trang điểm. Bây giờ khắp nơi đều là vết máu, bên trong vũng máu đầy những thi thể nát vụn nằm la liệt, thoạt nhìn giống như cảnh tượng trong phim Zombie của Mỹ vậy.
Quỷ khí nồng đậm dày đặc, cho dù là ngọn đèn lớn phát ra ánh sáng thì cũng có vẻ hơi u ám, đột nhiên, dường như tôi cảm giác ra được cái gì, nói: “Có người sống.”
“Bộp.”
Một bàn tay từ phía sau quầy hàng đưa ra ngoài, hình như đang dùng hết toàn lực muốn bò đi ra. Chúng tôi đi qua đó xem xét, vừa nhìn sắc mặt đã lập tức thay đổi.
Đó là một cô gái trẻ đang mặc đồng phục hướng dẫn viên mua sắm, cả người cô ta toàn là máu, phần eo bị sống sờ sờ chặt đứt thành hai đoạn. Ở bên ngoài cách nửa người dưới mấy mét, mỗi khi cô ta bò được một bước, đều có nội tạng từ bên trong cơ thể chảy ra.
“Cứu, cứu mạng…” Cô gái trẻ tuổi nói với chúng tôi, tôi vội vàng nắm lấy tay cô ta, an ủi: “Cô ráng chịu một chút, xe cứu thương rất nhanh sẽ đến.”
Cô gái trẻ sắp sửa không xong nữa rồi, cô ta gắt gao túm lấy tôi, nói: “Phòng VIP tầng bốn… có người còn sống… tên quản lý điên rồi, anh ta muốn cưỡng bức chúng tôi… tôi trốn ra… van xin cô, cứu… hãy cứu những người phụ nữ còn lại…”
Nói xong, đầu cô ta lệch sang một bên, chết ở trong lòng của tôi.
Bất thình lình, tôi cảm giác gió âm lướt qua sau gáy. Cao Thanh Hoàng ra tay, trường đao to lớn từ phía sau của tôi chém qua, một người chiều cao hai thước mới vừa hạ xuống bị chặn ngang chém thành hai nửa.
Không, thứ kia không phải là người, mà là một con quỷ hình người.
Nó không có da, cơ thể để lộ ra ngoài, trên mặt ngay cả máu thịt cũng không có, chỉ còn lại xương cốt trắng bệch mà thôi.
Đó là loại quỷ sinh sống ở tầng thứ tư của địa ngục, xác máu.
Nữ sinh kia thấy tôi không phải đến giành bạn trai với cô ta mới nhẹ nhàng thở ra một hơi. Lúc cô ta nhìn sang Cao Thanh Hoàng, trên mặt lại lộ ra vài phần ghen tị.
Nam sinh kia hơi nghi ngờ hỏi: “Cô muốn mời chúng tôi ăn cơm sao?”
“Đúng.” Tôi rút từ trong ví ra mấy tờ năm trăm nghìn: “Ở tầng ba tòa nhà phía đối diện kia có món cá nướng đặc biệt ngon, tôi mời hai vị ăn một bữa cá nướng, muốn nhờ hai vị giúp tôi một chuyện gấp.”
Hai người kia vẫn còn hơi bán tín bán nghi, tôi nhét tiền vào trong tay bọn họ, hai người không hiểu ra sao lại mừng khấp khởi rời đi.
“Thanh Hoàng, làm phiền anh gọi điện thoại cho Tư Hoàng Lăng, bảo anh ta nhanh chóng tới đây phong tỏa tòa nhà này.” Tôi nói: “Nếu không thì hôm nay chúng ta sẽ phá sản mất thôi.”
VietWriter.vn
Trên mặt Cao Thanh Hoàng mang theo nụ cười, giống như thật sự là vui vẻ. Không tới mười phút đồng hồ, Tư Hoàng Lăng lập tức đích thân dẫn theo đội đặc công đến đây, phong tỏa tòa nhà này, không cho phép bất kỳ ai tiến vào.
Lúc này, Tư Hoàng Lăng mới nhìn ra điểm bất thường, cả tòa nhà đã bị phong tỏa, thế nhưng người bên trong tòa nhà vẫn đang làm chuyện của mình, cũng không hề có một chút phản ứng nào. Mấy cảnh sát còn hét to vài tiếng vào bên trong, thế nhưng những người đó vẫn thờ ơ như cũ, giống như một đoạn video được phát tới phát lui vậy.
Vẻ mặt nhóm đặc công tái nhợt, tôi và Cao Thanh Hoàng lập tức đi vào phía trong, Tư Hoàng Lăng đè lại bả vai anh ta, nói: “Cẩn thận một chút, tên nhóc cậu thật vất vả mới có thể sống sót từ trong rừng rậm trở về, đừng có chết ở bên trong tòa nhà văn phòng đấy, nói ra thì sẽ mất mặt lắm.”
Cao Thanh Hoàng cười, ôm anh ta một cái, nói: “Yên tâm, tôi cầm tinh con gián đó nhé, không chết được đâu.”
Anh ta đưa một cái bộ đàm cho chúng tôi, trên bộ đàm có khắc ký hiệu: “Đây là phía trên vừa mới phân phát xuống, cho dù ở bên trong không gian ma cũng có thể trò chuyện suôn sẻ. Phía quân đội bên kia dự tính còn nửa tiếng nửa mới tới, đến lúc đó sẽ tiến hành giải tỏa đường dành cho người đi bộ.”
Ánh mắt anh ta trịnh trọng nói: “Bảo trọng nhé!”
Hai chúng tôi đi vào bên trong cửa hàng, trong khoảnh khắc tiến vào tòa nhà, chúng tôi cảm thấy bản thân giống như đang xuyên qua một tấm màn chắn vô hình vậy.
Bây giờ tình huống mà chúng tôi thấy hoàn toàn khác biệt với chỗ đã thấy trước đó ở bên ngoài, ánh sáng trở nên cực kỳ âm u, ngay cổng có một vũng máu lớn, hơn nữa còn có một cánh tay đứt lìa.
Sắc mặt chúng tôi bắt đầu trở nên nghiêm trọng, tôi rút dao găm từ trong giày ra, cùng Cao Thanh Hoàng cẩn thận từng li từng tí đi vào.
Tầng dưới cùng của cửa hàng bình thường chính là cửa hàng bán trang sức và đồ trang điểm. Bây giờ khắp nơi đều là vết máu, bên trong vũng máu đầy những thi thể nát vụn nằm la liệt, thoạt nhìn giống như cảnh tượng trong phim Zombie của Mỹ vậy.
Quỷ khí nồng đậm dày đặc, cho dù là ngọn đèn lớn phát ra ánh sáng thì cũng có vẻ hơi u ám, đột nhiên, dường như tôi cảm giác ra được cái gì, nói: “Có người sống.”
“Bộp.”
Một bàn tay từ phía sau quầy hàng đưa ra ngoài, hình như đang dùng hết toàn lực muốn bò đi ra. Chúng tôi đi qua đó xem xét, vừa nhìn sắc mặt đã lập tức thay đổi.
Đó là một cô gái trẻ đang mặc đồng phục hướng dẫn viên mua sắm, cả người cô ta toàn là máu, phần eo bị sống sờ sờ chặt đứt thành hai đoạn. Ở bên ngoài cách nửa người dưới mấy mét, mỗi khi cô ta bò được một bước, đều có nội tạng từ bên trong cơ thể chảy ra.
“Cứu, cứu mạng…” Cô gái trẻ tuổi nói với chúng tôi, tôi vội vàng nắm lấy tay cô ta, an ủi: “Cô ráng chịu một chút, xe cứu thương rất nhanh sẽ đến.”
Cô gái trẻ sắp sửa không xong nữa rồi, cô ta gắt gao túm lấy tôi, nói: “Phòng VIP tầng bốn… có người còn sống… tên quản lý điên rồi, anh ta muốn cưỡng bức chúng tôi… tôi trốn ra… van xin cô, cứu… hãy cứu những người phụ nữ còn lại…”
Nói xong, đầu cô ta lệch sang một bên, chết ở trong lòng của tôi.
Bất thình lình, tôi cảm giác gió âm lướt qua sau gáy. Cao Thanh Hoàng ra tay, trường đao to lớn từ phía sau của tôi chém qua, một người chiều cao hai thước mới vừa hạ xuống bị chặn ngang chém thành hai nửa.
Không, thứ kia không phải là người, mà là một con quỷ hình người.
Nó không có da, cơ thể để lộ ra ngoài, trên mặt ngay cả máu thịt cũng không có, chỉ còn lại xương cốt trắng bệch mà thôi.
Đó là loại quỷ sinh sống ở tầng thứ tư của địa ngục, xác máu.
Bình luận facebook