Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 24
- koong...koong...coong...
Giàn chuông đồng trên nóc nhà thờ bắt đầu chuyển động vang lên những âm thanh réo rắt lòng người mang cho ta cảm giác thật linh thiêng.
Cánh cổng gỗ sơn màu vàng đẹp đẽ phía cuối nhà thờ nhẹ nhàng bật mở, ánh sáng chói loà bên ngoài tràn vào xua đi cái ảm đạm bên trong nhà thờ. Trong tiếng vỗ tay rầm rộ của tất cả mọi người khách mời cùng tiếng nhạc của cây đàn dương cầm nhẹ nhàng, cặp đôi nam nữ sánh vai nhau bước nghiêm trang trên thảm đỏ, bộ lễ phục cô dâu chú rể của họ thật đẹp, thật lộng lẫy khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy ghen tị.
Là thế đấy, từ một trò đùa tai hại, giơf tôi phải trả giá cho hành động sai trái của mình thế này đây, khoác tay một kẻ không đội trời chung bước lên giáo đường để tuyên thệ vợ chồng trước mặt thánh linh. Mươfi tám tuổi, cái tuổi đẹp nhất trong cuộc đời của một người con gái...chẳng có gì hạnh phúc hơn là được đi học, vui chơi và có những đứa bạn, vậy mà tôi đang làm gì thế này. Tôi đang làm cái gì thế này?
Cứ thế, chiếc thảm đỏ trải dưới đất ngắn dần đi, mặc dù thừ biết đám cưới này chỉ là giả tạo, nhưng tôi lại không tránh khỏi cảm giác hồi hộp lo sợ, tất nhiên rồi, dù gì thì nó cũng là ngày cưới, mà con gái thì ai lại chả mơ mộng về ngày cưới của mình lấp đầy màu hồng chứ.
Tôi bất giác liếc nhìn người đang đi bên cạnh mình, không hiểu sao mặt nóng bừng. Từ góc độ này, khuôn mặt của hắn thật đẹp. Ánh mắt màu đen láy vẫn luôn sâu thẳm một cách bí ẩn khiến tôi chẳng bao giờ đoán nổi hắn nghĩ gì, sống mũi cai thanh tú và đôi môi mỏng mê hồn. Hăns giống như một bức tượng nghệ thuật hoàn hảo của nhà điêu khắc tài ba, đẹp đến từng chi tiết nhỏ.
Giờ nghĩ lại, Vũ Nhật Minh cũng là một người bạn đời lí tưởng đấy. Hắn đáp ứng gần như là hết mọi tiêu chuẩn cao vút của con trai mà tôi đặt ra rồi. Ngoại hình siêu đẹp, với một hotboy nổi tiếng như hắn thì cái này khỏi cập nhật, hay gia thế giàu có cũng chẳng là vấn đề, còn ga lăng...hắn đã từng cõng tôi khi chân tôi đau mà. Một chàng trai như thế con gái ai mà chả thích. Nhưng riêng tôi thì khác, tôi không thể nào thích nổi tên này được. Hay nói thẳng toẹt ra là tôi không xứng đáng để thích hắn. Đi bên cạnh hắn giống như bây giờ, tôi giống như bị nhoà đi vậy, hắn quá nổi bật, quá chói mắt. Ngươfi hắn cần để yêu thật lòng là một người khác xứng đáng với hắn hơn, hiển nhiên không phải con nhóc chỉ biết đánh nhau quậy phá, vụng về đủ đường như tôi.
- Này, còn tính ôm tay tôi tới bao giờ đây.
Tôi giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ vì giọng nói của hắn vang lên. Khi lấy lại được ý thức thì thấy tôi đang đứng ở trên gian cung thánh và trước mặt là vị Linh Mục đang măcj áo dài thâm và trên tay cầm cuốn sách nhỏ, khuôn mặt hiền lành phúc hậu.
Không khí xung quanh im lặng, tất cả mọi người im lặng, và tim tôi cũng...lặng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Giàn chuông đồng trên nóc nhà thờ bắt đầu chuyển động vang lên những âm thanh réo rắt lòng người mang cho ta cảm giác thật linh thiêng.
Cánh cổng gỗ sơn màu vàng đẹp đẽ phía cuối nhà thờ nhẹ nhàng bật mở, ánh sáng chói loà bên ngoài tràn vào xua đi cái ảm đạm bên trong nhà thờ. Trong tiếng vỗ tay rầm rộ của tất cả mọi người khách mời cùng tiếng nhạc của cây đàn dương cầm nhẹ nhàng, cặp đôi nam nữ sánh vai nhau bước nghiêm trang trên thảm đỏ, bộ lễ phục cô dâu chú rể của họ thật đẹp, thật lộng lẫy khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy ghen tị.
Là thế đấy, từ một trò đùa tai hại, giơf tôi phải trả giá cho hành động sai trái của mình thế này đây, khoác tay một kẻ không đội trời chung bước lên giáo đường để tuyên thệ vợ chồng trước mặt thánh linh. Mươfi tám tuổi, cái tuổi đẹp nhất trong cuộc đời của một người con gái...chẳng có gì hạnh phúc hơn là được đi học, vui chơi và có những đứa bạn, vậy mà tôi đang làm gì thế này. Tôi đang làm cái gì thế này?
Cứ thế, chiếc thảm đỏ trải dưới đất ngắn dần đi, mặc dù thừ biết đám cưới này chỉ là giả tạo, nhưng tôi lại không tránh khỏi cảm giác hồi hộp lo sợ, tất nhiên rồi, dù gì thì nó cũng là ngày cưới, mà con gái thì ai lại chả mơ mộng về ngày cưới của mình lấp đầy màu hồng chứ.
Tôi bất giác liếc nhìn người đang đi bên cạnh mình, không hiểu sao mặt nóng bừng. Từ góc độ này, khuôn mặt của hắn thật đẹp. Ánh mắt màu đen láy vẫn luôn sâu thẳm một cách bí ẩn khiến tôi chẳng bao giờ đoán nổi hắn nghĩ gì, sống mũi cai thanh tú và đôi môi mỏng mê hồn. Hăns giống như một bức tượng nghệ thuật hoàn hảo của nhà điêu khắc tài ba, đẹp đến từng chi tiết nhỏ.
Giờ nghĩ lại, Vũ Nhật Minh cũng là một người bạn đời lí tưởng đấy. Hắn đáp ứng gần như là hết mọi tiêu chuẩn cao vút của con trai mà tôi đặt ra rồi. Ngoại hình siêu đẹp, với một hotboy nổi tiếng như hắn thì cái này khỏi cập nhật, hay gia thế giàu có cũng chẳng là vấn đề, còn ga lăng...hắn đã từng cõng tôi khi chân tôi đau mà. Một chàng trai như thế con gái ai mà chả thích. Nhưng riêng tôi thì khác, tôi không thể nào thích nổi tên này được. Hay nói thẳng toẹt ra là tôi không xứng đáng để thích hắn. Đi bên cạnh hắn giống như bây giờ, tôi giống như bị nhoà đi vậy, hắn quá nổi bật, quá chói mắt. Ngươfi hắn cần để yêu thật lòng là một người khác xứng đáng với hắn hơn, hiển nhiên không phải con nhóc chỉ biết đánh nhau quậy phá, vụng về đủ đường như tôi.
- Này, còn tính ôm tay tôi tới bao giờ đây.
Tôi giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ vì giọng nói của hắn vang lên. Khi lấy lại được ý thức thì thấy tôi đang đứng ở trên gian cung thánh và trước mặt là vị Linh Mục đang măcj áo dài thâm và trên tay cầm cuốn sách nhỏ, khuôn mặt hiền lành phúc hậu.
Không khí xung quanh im lặng, tất cả mọi người im lặng, và tim tôi cũng...lặng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook