• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot MỘT THAI BA BẢO BỐI: MẸ TÔI LÀ CƯỜNG NỮ (2 Viewers)

  • Một Thai Ba Bảo Bối: Mẹ Tôi Là Cường Nữ - Chương 245: Dung Tư Thành trước đó đã hoàn toàn biến mất

Vào buổi tối.



Dung Tư Thành đã hẹn Mộ Yến Lệ buổi tối cùng gói sủi cảo, sau giờ làm việc anh trực tiếp đến nhà Mộ Yến Lê. "Hôm nay anh về sớm vậy?"



Dung Tư Thành trả lời: "Không có chuyện gì cả, không phải chúng ta cùng hẹn nhau làm sủi cảo hay sao? Chúng ta đi siêu thị trước đi." Mộ Yến Lệ ngoan ngoãn trả lời. “Ở nhà có bột mì không?” Dung Tư Thành hỏi.



Mộ Yến Lệ trợn mắt nhìn trần nhà đáp lời: "Anh nhìn nhà tôi giống nhà của người có bột mì hay không vậy?"



Dung Tư Thành vừa giận vừa buồn cười: "Sao em lại nói chuyện với giọng điệu cây ngay không sợ chết đứng như vậy chứ?"



Mộ Yến Lệ bĩu môi: "Nói cứ như kiểu nhà anh có không bằng ấy!"



Dung Tư Thành: "..." Được rồi, nhà anh cũng không có.



Anh có thể nấu ăn, nhưng làm mì ống thực sự là rất ít lần, chủ yếu là anh không sống ở đây nhiều, lại chỉ có một mình, đều không muốn phiền phức thêm



Nhưng có vợ con vào rồi thì khác. "Vậy hôm nay chúng ta mua hai túi, sau này nếu như em thích ăn, chúng ta sẽ thường xuyên gói sủi cảo."



Mộ Yến Lệ mắt sáng lên ngay lập tức: "Thật sao?" Dung Tư Thành trả lời: "Ừ, chúng ta đi thôi."



Cậu bé ngồi trên ghế sô pha chơi game lạnh lùng đáp một câu: "Hai người cứ đi đi, con sẽ không làm bóng đèn của hai người đầu"



Mộ Yến Lệ bĩu môi: "Con có chắc không phải ở nhà chơi game hay không?"



Mộ Gia Hạo vẻ mặt như ông cụ non nói: "Cũng chẳng thể cùng hai người đi, con chỉ có thể ở nhà chơi game giết thời gian thôi, con cũng bất đắc dĩ lắm chứ!"



Bỗng chốc chọc Mộ Yến Lệ giận đến bật cười: "Bất đắc dĩ hay không thì mẹ không biết, mẹ chỉ biết thằng nhóc thổi con đúng là không cần mặt mũi thôi!"



Dung Tư Thành ôm Mộ Yến Lệ vào lòng, cười khẽ: "Đừng phá đám thằng bé nữa đi, em nhìn xem con trai mình hiểu chuyện biết bao."



Nói đoạn, anh quay ra hướng Mộ Gia Hạo nháy mắt một cái: "Con trai ở nhà ngoan nhé, daddy với mami sẽ mau chóng quay về thôi!"



Mộ Yến Lệ luôn nghĩ có chuyện gì đó kỳ lạ, bị Dung Tư



Thành kéo đến gara dưới tầng hầm, sau đó mới phản ứng lại: "Anh mới cùng Gia Hạo nói cái gì đấy?" Dung Tư Thành giả bộ không hiểu: "Anh nói cái gì thế?



Anh nói chúng ta sẽ trở lại sớm mà."



Mộ Yến Lệ quát lên: “Anh nói là daddy và mami!



Dung Tư Thành cười nói: "Không phải sao? Sau khi chúng ta kết hôn em sẽ là mami, tôi tất nhiên sẽ là daddy rồi, sao nào? Chẳng lẽ em chỉ muốn chơi đùa qua đường với tôi sao?"



Mộ Yến Lệ trừng mắt nhìn anh: "Anh mới làm bạn trai của em có một ngày, đã muốn kết hôn rồi? Có phải đẩy tiến độ thân thiết hơi nhanh không?" "Em là bạn gái của tôi, tôi là bạn trai của em, cái gì mà không thân hay không chứ?"



Khi Dung Tư Thành nói đến đây, anh cúi đầu hôn lên môi Mộ Yến Lệ. Mộ Yến Lệ đẩy anh ra: "Dung Tư Thành, anh đúng là được voi đòi tiên mà "



Dung Tư Thành ôm lấy cô, dịu dàng nói: "Tôi muốn em thích ứng với thân phận này càng sớm càng tốt. Em có biết rằng bây giờ em giống y hệt mấy tên cặn bã chơi gái xong rồi phủi mông bỏ đi không hả?"



Mộ Yến Lệ lại trừng mắt nhìn anh: "Không biết xấu hổ, ai chơi anh rồi chứ?"



Dung Tư Thành đang có tâm trạng đặc biệt tốt, anh ghé sát vào tai Mộ Yến Lệ nói ngắn gọn điều gì đó, khiến Mộ Yến Lệ vươn tay đánh anh: "Lưu manh! Anh đừng có mà chạy!"



Dung Tư Thành chạy thêm một đoạn, sau đó ngoan ngoãn quay về: "Được rồi, đừng chạy nữa, tôi giao cho em, tùy tiện làm gì cũng được.



Mộ Yến Lê: "…



Cô chỉ muốn đánh chết anh, tại sao lại nói nhiều những lời khiến người ta nghĩ linh tinh như vậy?



Cuối cùng, không có đánh nhau, chỉ là hờn dỗi lườm anh một cái rồi bước lên xe.



Dung Tư Thành cũng lên xe, cúi người hôn lên môi cô "Bạn gái ngồi vững nhé, chúng ta đi thôi."



Mộ Yến Lệ đặc biệt không nói nên lời, Dung Tư Thành trước đó đã hoàn toàn biến mất.



Nhìn người đàn ông ngốc nghếch lúc này đang cười, Dung Tư Thành cô quen trước đây đang ở đâu!



Hai người vừa lái xe ra khỏi bãi đậu xe ngầm, cách đó không xa một người phụ nữ bước ra sau một chiếc ô tô màu đen, đầu đội mũ, mũ được che bởi vải voan đen, không nhìn rõ mặt nhưng hai tay lại đang nắm chặt. Có thể thấy rằng cô ta đang cố gắng hết sức để kiềm chế cảm xúc tức giận của mình!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom