Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Một Thai Ba Bảo Bối: Mẹ Tôi Là Cường Nữ - Chương 257: Vợ của cha sắp bị người ta cướp đi rồi
Dung Tư Thánh hơi sửng sốt, thằng nhóc bị sao vậy? Bình thường thẳng nhóc cũng không giống người bị ăn nói lắm. "Gia Hạo, đợi đã
Anh vội vàng đuổi kịp, sau đó ngồi xuống chặn cậu bé xuống: "Cháu sao vậy?”
Mộ Gia Hạo nói: "Không có gì, cháu sắp đến trường muộn rồi.
Nghe lý do nhà người ta quang minh chính đại thế kia.
Nhưng Dung Tư Thành biết rằng đây không phải lý do khiến cậu bé hành xử như vậy, chắc chắn là do Tề Vân Tiêu đã đắc tội với thằng nhóc này.
Anh nghi ngờ liếc nhìn Tề Vân Tiêu: "Chờ chú!” Vừa nói anh vừa cúi người ôm Mộ Gia Hạo lên.
Sau đó rời khỏi công ty và lên xe.
Nhưng Dung Tư Thành không lái xe mà nhìn Mộ Gia
Hạo với ánh mắt nghi ngờ.
Mộ Gia Hạo cúi đầu xuống không nói gì, những ngón tay thon dài của cậu nhảy múa một cách nhàm chán. “Chú Tề đắc tội với con à?” Dung Tư Thành hỏi.
Mộ Gia Hạo không ngẩng đầu lên, cậu bé lười biếng trả lời: "Không có
Dung Tư Thành lại hỏi: "Vậy tại sao con lại không giúp chú ấy?
Mộ Gia Hạo không nói gì, quay đầu lại nhìn anh, nói với giọng điệu như ông cụ non: "Cha nói xem, nếu không có con cha phải làm thế nào? Vợ của cha sắp bị người ta cướp đến nơi còn không biết."
Dung Tư Thành nhìn dáng vẻ lo lắng của thằng nhóc kia, có chút ngẩn người. "Ai cướp vợ của cha cơ?”
Mộ Gia Hạo tức giận nhìn anh chăm chăm: "Còn ai nữa, chính là chủ Tề đẩy. Lúc con nói có người đang theo đuổi mami, chính là chủ Tề đó. Tối hôm qua, chú ấy còn nói với con là theo đuổi mami, muốn làm daddy con. Chú ấy còn nói ở bên cạnh cha gặp nhiều nguy hiểm nên muốn hai mẹ con cách xa cha một chút. Cha không cảm nhận được chút nào sao? Chú ấy chính là tình địch của cha, làm sao cha có thể bảo con giúp tình địch của cha được chứ?” Dung Tư Thành đỡ trán, trong lòng thằng nhóc này chắc khó chịu nhiều lắm.
Hoá ra cậu bé không giúp là vì lý do này. “Con yên tâm đi, cậu ấy sẽ không cướp được mami của con đầu! Cậu ấy chỉ đang đùa với con thôi!”
Mộ Gia Hạo nghiêm túc nói: “Cha đừng để bị chú ấy lừa. Lúc hai người ở trong bếp, chú ấy cứ nhìn chằm chằm mami thôi, nếu không thích thì nhìn làm gì? Con nói rồi con chỉ coi cha là daddy thôi. Chú ấy còn bảo con là lời con nói không được tính, mami ở với ai thì con phải gọi người đó là daddy."
Dung Tư Thành vừa buồn cười vừa cảm thấy ghen tức, anh sợ rằng mình và con trai phải xa nhau?
Anh đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của cậu. Cậu ấy sẽ không cướp được mẹ con khỏi tay daddy đầu, cậu ấy là chủ của con! Mộ Gia Hạo lo lắng đến mức không nhịn được bèn nói nhanh một chút: "Chú ấy đi hơi xa rồi. Tất cả những người trạc tuổi mẹ con, con đều gọi là chủ hết, bọn họ sẽ không theo đuổi mẹ con nếu con gọi là chủ chứ?”
Dung Tư Thành bật cười, ôm cậu bé vào lòng, kiên nhẫn giải thích: "Cậu ấy là chủ ruột của con. Khi con điều tra về cha, chẳng lẽ không phát hiện ra cha còn có một người em trai sao?”
Mộ Gia Hạo kinh ngạc nói: "Chú ấy là em trai của cha sao? Là chủ ruột của con?" “Ừ, con yêu!”
Mộ Gia Hạo hỏi: "Vậy tại sao chú ấy lại không phải họ
Dung?”
Dung Tư Thành hít sâu một hơi nói: "Chuyện này dài lắm. Khi nào có cơ hội cha sẽ kể cho con nghe sau, cậu ấy theo họ của mẹ cha
Mộ Gia Hạo cuối cùng cũng hiểu ra: "Ồ, chẳng trách tại sao. “Cha biết cậu ấy thích mam con, nhưng sau đó cha với cậu ấy cũng nói chuyện với nhau, cậu ấy biết hai mẹ con con là người thân của cha, cho nên cho dù cậu ấy có thích mami đi chăng nữa, cũng không thể phá hoại được tình cảm giữa chúng ta.
Mộ Gia Hạo bĩu môi: “Vậy tại sao đêm qua chú ấy nói nhiều với con thế để làm gì?”
Dung Tư Thành nói: “Cậu ấy chính là đang muốn trêu đùa với con mà thôi!”
Mộ Gia Hạo nghĩ, thế thì hỏng rồi, cậu lại coi đó là thật.
Cậu coi anh ấy là tên khốn thích đi phá hoại tình cảm cha mẹ cậu. “Vậy bây giờ con giúp cậu ấy nhé? Nếu máy tính của công ty cậu ấy đến tận đêm mới sửa xong thì sẽ chịu tổn thất đáng kể. Con giúp chủ ấy đi, con muốn gì cậu ấy sẽ mua cho con! Mộ Gia Hạo nuốt nước bọt, lương tâm cắn rứt, cái này phải sửa đến tận tối, sợ rằng cũng không sửa xong. Cậu do dự không dám nói sự thật với cha mình.
Đôi mắt to long lanh của cậu bé nhìn Dung Tư Thành không chớp: "Daddy, nếu con làm gì sai, cha có tha thứ cho con không?"
Anh vội vàng đuổi kịp, sau đó ngồi xuống chặn cậu bé xuống: "Cháu sao vậy?”
Mộ Gia Hạo nói: "Không có gì, cháu sắp đến trường muộn rồi.
Nghe lý do nhà người ta quang minh chính đại thế kia.
Nhưng Dung Tư Thành biết rằng đây không phải lý do khiến cậu bé hành xử như vậy, chắc chắn là do Tề Vân Tiêu đã đắc tội với thằng nhóc này.
Anh nghi ngờ liếc nhìn Tề Vân Tiêu: "Chờ chú!” Vừa nói anh vừa cúi người ôm Mộ Gia Hạo lên.
Sau đó rời khỏi công ty và lên xe.
Nhưng Dung Tư Thành không lái xe mà nhìn Mộ Gia
Hạo với ánh mắt nghi ngờ.
Mộ Gia Hạo cúi đầu xuống không nói gì, những ngón tay thon dài của cậu nhảy múa một cách nhàm chán. “Chú Tề đắc tội với con à?” Dung Tư Thành hỏi.
Mộ Gia Hạo không ngẩng đầu lên, cậu bé lười biếng trả lời: "Không có
Dung Tư Thành lại hỏi: "Vậy tại sao con lại không giúp chú ấy?
Mộ Gia Hạo không nói gì, quay đầu lại nhìn anh, nói với giọng điệu như ông cụ non: "Cha nói xem, nếu không có con cha phải làm thế nào? Vợ của cha sắp bị người ta cướp đến nơi còn không biết."
Dung Tư Thành nhìn dáng vẻ lo lắng của thằng nhóc kia, có chút ngẩn người. "Ai cướp vợ của cha cơ?”
Mộ Gia Hạo tức giận nhìn anh chăm chăm: "Còn ai nữa, chính là chủ Tề đẩy. Lúc con nói có người đang theo đuổi mami, chính là chủ Tề đó. Tối hôm qua, chú ấy còn nói với con là theo đuổi mami, muốn làm daddy con. Chú ấy còn nói ở bên cạnh cha gặp nhiều nguy hiểm nên muốn hai mẹ con cách xa cha một chút. Cha không cảm nhận được chút nào sao? Chú ấy chính là tình địch của cha, làm sao cha có thể bảo con giúp tình địch của cha được chứ?” Dung Tư Thành đỡ trán, trong lòng thằng nhóc này chắc khó chịu nhiều lắm.
Hoá ra cậu bé không giúp là vì lý do này. “Con yên tâm đi, cậu ấy sẽ không cướp được mami của con đầu! Cậu ấy chỉ đang đùa với con thôi!”
Mộ Gia Hạo nghiêm túc nói: “Cha đừng để bị chú ấy lừa. Lúc hai người ở trong bếp, chú ấy cứ nhìn chằm chằm mami thôi, nếu không thích thì nhìn làm gì? Con nói rồi con chỉ coi cha là daddy thôi. Chú ấy còn bảo con là lời con nói không được tính, mami ở với ai thì con phải gọi người đó là daddy."
Dung Tư Thành vừa buồn cười vừa cảm thấy ghen tức, anh sợ rằng mình và con trai phải xa nhau?
Anh đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của cậu. Cậu ấy sẽ không cướp được mẹ con khỏi tay daddy đầu, cậu ấy là chủ của con! Mộ Gia Hạo lo lắng đến mức không nhịn được bèn nói nhanh một chút: "Chú ấy đi hơi xa rồi. Tất cả những người trạc tuổi mẹ con, con đều gọi là chủ hết, bọn họ sẽ không theo đuổi mẹ con nếu con gọi là chủ chứ?”
Dung Tư Thành bật cười, ôm cậu bé vào lòng, kiên nhẫn giải thích: "Cậu ấy là chủ ruột của con. Khi con điều tra về cha, chẳng lẽ không phát hiện ra cha còn có một người em trai sao?”
Mộ Gia Hạo kinh ngạc nói: "Chú ấy là em trai của cha sao? Là chủ ruột của con?" “Ừ, con yêu!”
Mộ Gia Hạo hỏi: "Vậy tại sao chú ấy lại không phải họ
Dung?”
Dung Tư Thành hít sâu một hơi nói: "Chuyện này dài lắm. Khi nào có cơ hội cha sẽ kể cho con nghe sau, cậu ấy theo họ của mẹ cha
Mộ Gia Hạo cuối cùng cũng hiểu ra: "Ồ, chẳng trách tại sao. “Cha biết cậu ấy thích mam con, nhưng sau đó cha với cậu ấy cũng nói chuyện với nhau, cậu ấy biết hai mẹ con con là người thân của cha, cho nên cho dù cậu ấy có thích mami đi chăng nữa, cũng không thể phá hoại được tình cảm giữa chúng ta.
Mộ Gia Hạo bĩu môi: “Vậy tại sao đêm qua chú ấy nói nhiều với con thế để làm gì?”
Dung Tư Thành nói: “Cậu ấy chính là đang muốn trêu đùa với con mà thôi!”
Mộ Gia Hạo nghĩ, thế thì hỏng rồi, cậu lại coi đó là thật.
Cậu coi anh ấy là tên khốn thích đi phá hoại tình cảm cha mẹ cậu. “Vậy bây giờ con giúp cậu ấy nhé? Nếu máy tính của công ty cậu ấy đến tận đêm mới sửa xong thì sẽ chịu tổn thất đáng kể. Con giúp chủ ấy đi, con muốn gì cậu ấy sẽ mua cho con! Mộ Gia Hạo nuốt nước bọt, lương tâm cắn rứt, cái này phải sửa đến tận tối, sợ rằng cũng không sửa xong. Cậu do dự không dám nói sự thật với cha mình.
Đôi mắt to long lanh của cậu bé nhìn Dung Tư Thành không chớp: "Daddy, nếu con làm gì sai, cha có tha thứ cho con không?"
Bình luận facebook