Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-157
Chương 157
Chương 157: Mặt mũi Cố gia bọn họ đều mất hết rồi
“Em, em sao mà biết được?” Tần Ninh Trăn nhíu mày, giọng nói đau khổ.
Bà ta cũng không biết chuyện này rốt cuộc là sao? Sự việc rõ ràng đã sắp xếp ổn thỏa rồi, tại sao có thể xảy ra chuyện như vậy? Đáng chết! Rốt cuộc là ai? “Ở phòng nào? Mau đi tìm nó cho tôi! Thằng nhãi này, Lục gia chúng ta vỗn dĩ mắc nợ Có gia, ồn ào này không biết sẽ thành dạng gì nữa?” Lục Dật Khải phẫn nộ hét lên, bước chân nhanh chóng đi về phía trước.
Âm thanh này, ông ta nghe ra, là Cố An An.
“Chồng, anh đợi em với!” Tần Ninh Trăn có chút kinh hoàng bất an, nếu như là Lục Hạo Thành, Cố gia sẽ nói như thế nào? Nhưng nếu là Lục Hạo Khải, người của Cố gia nhất định sẽ không chịu để yên.
Bỗng nhiên, một đám phóng viên xông vào căn phòng tối om.
“Tách…” Điện trong phòng bị người ta bật lên.
Ánh đèn flash điên cuồng chụp hai người đang trong trạng thái mơ hò.
“Ra ngoài, cút ra ngoài hét cho tôi.” Cố phu nhân chạy vào trong, đuỏi hét tắt cả phóng viên ra ngoài.
“Ầm” một tiếng, đóng sập cửa lại.
Ánh mắt bà lạnh lẽo, đảo mắt nhìn đám phóng viên cầm điện thoại chụp ảnh điên cuồng, lạnh giọng nói: “Sự việc đêm nay, mấy tòa báo các người, nếu dám báo đưa tin ra ngoài thì đừng trách Cố gia chúng tôi không khách khí.” Một trong số phóng viên nam cười lạnh nói: “Cố phu nhân, chuyện này đâu phải do bà nói là xong, miệng người xa xôi, cứ coi như chúng tôi không đưa tin thì người ở bữa tiệc nhìn thấy cũng sẽ nói chuyện này ra thôi.” “Đúng đó, Cố phu nhân, xin hỏi, người bên trong là Cố An An và tiên sinh Lục Hạo Khải sao? Bọn họ thật lòng yêu nhau sao? Không phải nói Cố An An là vị hôn thê của Lục Hạo Thành sao? Sao lại bên cạnh Lục Hạo Khải vậy?” một nữ phóng viên, giọng điệu sắc bén hỏi.
Cố phu nhân đau đầu nhắm nhắm mát, sự việc sao có thể phát triển thành cái dạng này vậy? An An nói, con bé muốn đi về phòng thay quần áo, bà vào phòng vệ sinh thì thấy Lam Hân bị Vương Tịnh chỉnh, vốn muốn chờ Lam Hân tới để chế giễu cô ta mắy câu.
Lúc vừa quay lại thì nghe thấy âm thanh của con gái trong TV, lần này, mặt mũi Cố gia bọn họ mắt hét rồi.
“Cố phu nhân, mong bà trả lời câu hỏi vừa rồi của tôi.” Ánh mắt sắc bén của phóng viên nữ đó nhìn Cố phu nhân, không chịu bỏ qua.
Đây chính là tin tức lớn giật gân.
Hai nhà Cố Lục liên hôn luôn được truyền ra, nhưng người bị truyền ra là Lục Hạo Thành và Cố An An.
Thế nhưng nhìn thấy lại là Lục Hạo Khải và Cố An An bên nhau.
Mọi người ít nhiều cũng có chút thất vọng, nhưng cũng là một tin tức lớnbị mọi người chỉ trích.
“Các người đều ở đây làm gì?” Lục Dật Kha vội chạy tới, tiếng gào thét bức người khiến tất cả phóng viên đều quay đầu lại nhìn về phía ông ta.
Mấy phóng viên bỗng chốc dừng chụp ảnh lại, quay đầu nhìn Lục Dật Kha.
“Lục tổng, chúng tôi cũng làm theo công việc…” “Câm miệng, sự việc đêm nay là chuyện của Lục gia chúng tôi, mấy cơ quan truyền thông các người nếu dám đưa tin này ra ngoài, toàn bộ đóng cửa hết cho tôi, sau này ai cũng đừng muốn đi trên con đường này nữa.
Lục Dật Kha khí thế dâng trào uy hiếp, dựa vào địa vị của Lục gia bọn họ ở thành phố Giang, ông ta có năng lực khiến toàn bộ máy toàn báo này phải đóng cửa.
Các phóng viên đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cũng chỉ nhận được tin, nói ở đây có thể lấy được tin tức lớn, còn nói cả số phòng, mới có thể vội chạy đến đây.
Mỗi phóng viên đều muốn có tin tức giật gân.
Lục Dật Kha thấy mấy người không nói gì, khuôn mặt vốn đã nghiêm túc lại cnagf trở nên âm trầm đáng sợ.
Khí thế mãnh liệt đó khiến các phóng viên hơi cúi đầu, không tự chủ lùi về sau mấy bước.
Chương 157: Mặt mũi Cố gia bọn họ đều mất hết rồi
“Em, em sao mà biết được?” Tần Ninh Trăn nhíu mày, giọng nói đau khổ.
Bà ta cũng không biết chuyện này rốt cuộc là sao? Sự việc rõ ràng đã sắp xếp ổn thỏa rồi, tại sao có thể xảy ra chuyện như vậy? Đáng chết! Rốt cuộc là ai? “Ở phòng nào? Mau đi tìm nó cho tôi! Thằng nhãi này, Lục gia chúng ta vỗn dĩ mắc nợ Có gia, ồn ào này không biết sẽ thành dạng gì nữa?” Lục Dật Khải phẫn nộ hét lên, bước chân nhanh chóng đi về phía trước.
Âm thanh này, ông ta nghe ra, là Cố An An.
“Chồng, anh đợi em với!” Tần Ninh Trăn có chút kinh hoàng bất an, nếu như là Lục Hạo Thành, Cố gia sẽ nói như thế nào? Nhưng nếu là Lục Hạo Khải, người của Cố gia nhất định sẽ không chịu để yên.
Bỗng nhiên, một đám phóng viên xông vào căn phòng tối om.
“Tách…” Điện trong phòng bị người ta bật lên.
Ánh đèn flash điên cuồng chụp hai người đang trong trạng thái mơ hò.
“Ra ngoài, cút ra ngoài hét cho tôi.” Cố phu nhân chạy vào trong, đuỏi hét tắt cả phóng viên ra ngoài.
“Ầm” một tiếng, đóng sập cửa lại.
Ánh mắt bà lạnh lẽo, đảo mắt nhìn đám phóng viên cầm điện thoại chụp ảnh điên cuồng, lạnh giọng nói: “Sự việc đêm nay, mấy tòa báo các người, nếu dám báo đưa tin ra ngoài thì đừng trách Cố gia chúng tôi không khách khí.” Một trong số phóng viên nam cười lạnh nói: “Cố phu nhân, chuyện này đâu phải do bà nói là xong, miệng người xa xôi, cứ coi như chúng tôi không đưa tin thì người ở bữa tiệc nhìn thấy cũng sẽ nói chuyện này ra thôi.” “Đúng đó, Cố phu nhân, xin hỏi, người bên trong là Cố An An và tiên sinh Lục Hạo Khải sao? Bọn họ thật lòng yêu nhau sao? Không phải nói Cố An An là vị hôn thê của Lục Hạo Thành sao? Sao lại bên cạnh Lục Hạo Khải vậy?” một nữ phóng viên, giọng điệu sắc bén hỏi.
Cố phu nhân đau đầu nhắm nhắm mát, sự việc sao có thể phát triển thành cái dạng này vậy? An An nói, con bé muốn đi về phòng thay quần áo, bà vào phòng vệ sinh thì thấy Lam Hân bị Vương Tịnh chỉnh, vốn muốn chờ Lam Hân tới để chế giễu cô ta mắy câu.
Lúc vừa quay lại thì nghe thấy âm thanh của con gái trong TV, lần này, mặt mũi Cố gia bọn họ mắt hét rồi.
“Cố phu nhân, mong bà trả lời câu hỏi vừa rồi của tôi.” Ánh mắt sắc bén của phóng viên nữ đó nhìn Cố phu nhân, không chịu bỏ qua.
Đây chính là tin tức lớn giật gân.
Hai nhà Cố Lục liên hôn luôn được truyền ra, nhưng người bị truyền ra là Lục Hạo Thành và Cố An An.
Thế nhưng nhìn thấy lại là Lục Hạo Khải và Cố An An bên nhau.
Mọi người ít nhiều cũng có chút thất vọng, nhưng cũng là một tin tức lớnbị mọi người chỉ trích.
“Các người đều ở đây làm gì?” Lục Dật Kha vội chạy tới, tiếng gào thét bức người khiến tất cả phóng viên đều quay đầu lại nhìn về phía ông ta.
Mấy phóng viên bỗng chốc dừng chụp ảnh lại, quay đầu nhìn Lục Dật Kha.
“Lục tổng, chúng tôi cũng làm theo công việc…” “Câm miệng, sự việc đêm nay là chuyện của Lục gia chúng tôi, mấy cơ quan truyền thông các người nếu dám đưa tin này ra ngoài, toàn bộ đóng cửa hết cho tôi, sau này ai cũng đừng muốn đi trên con đường này nữa.
Lục Dật Kha khí thế dâng trào uy hiếp, dựa vào địa vị của Lục gia bọn họ ở thành phố Giang, ông ta có năng lực khiến toàn bộ máy toàn báo này phải đóng cửa.
Các phóng viên đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cũng chỉ nhận được tin, nói ở đây có thể lấy được tin tức lớn, còn nói cả số phòng, mới có thể vội chạy đến đây.
Mỗi phóng viên đều muốn có tin tức giật gân.
Lục Dật Kha thấy mấy người không nói gì, khuôn mặt vốn đã nghiêm túc lại cnagf trở nên âm trầm đáng sợ.
Khí thế mãnh liệt đó khiến các phóng viên hơi cúi đầu, không tự chủ lùi về sau mấy bước.
Bình luận facebook