Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ - Chương 1723
Lam Tử Tuần q quay ö đầu lại, vừa lúc nhìn thấy nụ cười đầy đau khổ của mẹ Trái tim cậu bé đau xót, dùng sức cắn chặt môi dưới.
Thói quen này của cậu hình như giống hệt mẹ, lúc Lam Hân cảm thấy đau khổ, cũng có thói quen cắn day môi dưới.
Cậu đứng dậy đi qua, đi đến bên cạnh Lam Hân.
Lam Hân cười mang vẻ mặt ôn hòa nhìn con trai “Tiểu Tuấn, làm sao vậy?
Không chơi đi chơi hả con?”
Lam Tử Tuân ngôi ở trước mặt cô, ánh mắt mỉm cười, “Mẹ, con đã làm cho toàn bộ hệ thông công ty của Có An An nhiễm virus, cứ như vậy, hệ thống công ty của cô ta sẽ xuất hiện rât nhiêu lỗ hồng, chỉ mong có thể làm cho cảnh sát tra điêu tra ra được thêm nhiều manh mối hơn nữa.”
lam hầm… ” Cô kinh ngạc lên tiếng: “Tiêu Tuấn, con có thê làm được đến trình độ đó rôi sao?”
“Vâng!”
Tiêu Tuân gật gật đâu, “Mẹ, con rất có thiên phú với ngành cộng nghệ thông tin, rắt nhiều vần đề liên quan học một biết mười, những tài liệu vê công nghệ thông tin là cha chất lọc tìm cho con,với con thì đúng là dệt hoa trên gắm.”
Lạm Hân nâng tay, nhẹ nhàng. vuốt ve đầu con trai, “Tiêu Tuần, chỉ cần con thích, không làm ra chuyện. gì trái pháp luật con muôn làm cái gì mẹ đều ủng hộ con hết lòng.”
“Mẹ yên tâm, con biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, lợi nhuận, ở trang web của con hiện tại rất tốt, con chỉ hy vọng nhanh lớn lên để có thể bảo vệ tốt cho mẹ, bảo vệ tốt em trai em gái, bảo vệ tốt ‘cho cha,bà nội ông nội, làm cho một nhà chúng ta đều được hạnh phúc.”
Lam Hân nghe xong lời con trai nói, trong mắt đột nhiên xuất hiện tia đau xót, nhìn thấy đứa khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lại tuần tú của con trai, hai mắt cô hồng hồng, “Thằng bé ngốc, muốn nhanh lớn lên để là gì chứ?
Có mẹ ở đây, con không cần phải làm bắt cứ chuyện gì cả, chỉ cần sống trọn với tuôi thơ của con là được rồi.”
Tuy nhiên cô cũng biết, Tiểu Tuần từ lúc còn nhỏ đã hướng thành trước tuồi, hiện tại trong nhà lại ra chuyện như vậy, đã tạo thành tôn thương rất lớn táng lòng thằng bé, những tôn thương đó sẽ đi theo thằng bé suốt cuộc đời, cũng sẽ ảnh hưởng tới tính cách cùng cảm xúc.
Tưởng tượng đến kết quả như vậy, cô liên cảm thây vô cùng sợ hãi.
“Mẹ… ” “Tiểu Tuần, mẹ chỉ muốn con được trưởng thành và lớn lên như đứa trẻ bình thường khác, không muôn trong lòng con ôm hận thù.
Nhưng tôn thương chúng ta đã chịu cũng chỉ là tạm thời, theo thời gian trôi qua, đau thương ở trong lòng chúng ta sẽ dân trở nên thay đồi.
Mẹ không hy vọng cuộc đời của con Sau này sẽ phải giống như hiện tại, cuộc đời con cứ bình lặng nhẹ nhàng vượt qua, mẹ hy vọng lúc con vui vẻ có thể cười cười nói nói, lúc cảm thầy khổ sở quá, muốn khóc thì cứ khóc, tuy răng là một người đàn ông, khóc một chút cũng không sao cả, con ở trong tim mẹ, trong lòng mẹ vĩnh viễn là một đứa trẻ mà thôi.”
Lam Tử Tuần hiểu được ý tứ của mẹ, nhưng cậu chỉ hơi cúi đầu, cũng không nói gì.
Vốn dĩ cậu bé muốn đem số tiền mà Có An An cướp được trở lại tài khoản của mình, tuy nhiên để giúp đỡ cảnh sát tìm được đủ căn cứ và bằng chứng chính xác nên cậu đã không làm chuyện như vậy.
Lam Hân thở dài một hơi, bọn nhỏ đã bị tổn thương, vết thương sẽ lớn dần và trưởng thành cùng với chúng Cô phải nhanh chóng giải quyết xong chuyện của Cố An An mới được.
Cô nâng mắt, nhìn thấy bầu trời xanh thẳm trên cao, mùa hè thật nóng, nắng đến mức khiến người ta có chút chịu không nỗi.
Cô cảm giác bản thân sắp thở không nội nữa, ngày tháng như vậy cứ phải tiếp tục tới khi nào?
A Thành, anh rốt cuộc đang ở nơi nào?
“Hỗ. ” Lam Hân thỏ dài một hơi Lúc này, di động trong tay lại vang.
lên, Lam Hân cúi đầu vừa thấy, là Âu Cảnh Nghiêu gọi tới, cô vội vàng bắt máy, “A Nghiêu.”
Thói quen này của cậu hình như giống hệt mẹ, lúc Lam Hân cảm thấy đau khổ, cũng có thói quen cắn day môi dưới.
Cậu đứng dậy đi qua, đi đến bên cạnh Lam Hân.
Lam Hân cười mang vẻ mặt ôn hòa nhìn con trai “Tiểu Tuấn, làm sao vậy?
Không chơi đi chơi hả con?”
Lam Tử Tuân ngôi ở trước mặt cô, ánh mắt mỉm cười, “Mẹ, con đã làm cho toàn bộ hệ thông công ty của Có An An nhiễm virus, cứ như vậy, hệ thống công ty của cô ta sẽ xuất hiện rât nhiêu lỗ hồng, chỉ mong có thể làm cho cảnh sát tra điêu tra ra được thêm nhiều manh mối hơn nữa.”
lam hầm… ” Cô kinh ngạc lên tiếng: “Tiêu Tuấn, con có thê làm được đến trình độ đó rôi sao?”
“Vâng!”
Tiêu Tuân gật gật đâu, “Mẹ, con rất có thiên phú với ngành cộng nghệ thông tin, rắt nhiều vần đề liên quan học một biết mười, những tài liệu vê công nghệ thông tin là cha chất lọc tìm cho con,với con thì đúng là dệt hoa trên gắm.”
Lạm Hân nâng tay, nhẹ nhàng. vuốt ve đầu con trai, “Tiêu Tuần, chỉ cần con thích, không làm ra chuyện. gì trái pháp luật con muôn làm cái gì mẹ đều ủng hộ con hết lòng.”
“Mẹ yên tâm, con biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, lợi nhuận, ở trang web của con hiện tại rất tốt, con chỉ hy vọng nhanh lớn lên để có thể bảo vệ tốt cho mẹ, bảo vệ tốt em trai em gái, bảo vệ tốt ‘cho cha,bà nội ông nội, làm cho một nhà chúng ta đều được hạnh phúc.”
Lam Hân nghe xong lời con trai nói, trong mắt đột nhiên xuất hiện tia đau xót, nhìn thấy đứa khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lại tuần tú của con trai, hai mắt cô hồng hồng, “Thằng bé ngốc, muốn nhanh lớn lên để là gì chứ?
Có mẹ ở đây, con không cần phải làm bắt cứ chuyện gì cả, chỉ cần sống trọn với tuôi thơ của con là được rồi.”
Tuy nhiên cô cũng biết, Tiểu Tuần từ lúc còn nhỏ đã hướng thành trước tuồi, hiện tại trong nhà lại ra chuyện như vậy, đã tạo thành tôn thương rất lớn táng lòng thằng bé, những tôn thương đó sẽ đi theo thằng bé suốt cuộc đời, cũng sẽ ảnh hưởng tới tính cách cùng cảm xúc.
Tưởng tượng đến kết quả như vậy, cô liên cảm thây vô cùng sợ hãi.
“Mẹ… ” “Tiểu Tuần, mẹ chỉ muốn con được trưởng thành và lớn lên như đứa trẻ bình thường khác, không muôn trong lòng con ôm hận thù.
Nhưng tôn thương chúng ta đã chịu cũng chỉ là tạm thời, theo thời gian trôi qua, đau thương ở trong lòng chúng ta sẽ dân trở nên thay đồi.
Mẹ không hy vọng cuộc đời của con Sau này sẽ phải giống như hiện tại, cuộc đời con cứ bình lặng nhẹ nhàng vượt qua, mẹ hy vọng lúc con vui vẻ có thể cười cười nói nói, lúc cảm thầy khổ sở quá, muốn khóc thì cứ khóc, tuy răng là một người đàn ông, khóc một chút cũng không sao cả, con ở trong tim mẹ, trong lòng mẹ vĩnh viễn là một đứa trẻ mà thôi.”
Lam Tử Tuần hiểu được ý tứ của mẹ, nhưng cậu chỉ hơi cúi đầu, cũng không nói gì.
Vốn dĩ cậu bé muốn đem số tiền mà Có An An cướp được trở lại tài khoản của mình, tuy nhiên để giúp đỡ cảnh sát tìm được đủ căn cứ và bằng chứng chính xác nên cậu đã không làm chuyện như vậy.
Lam Hân thở dài một hơi, bọn nhỏ đã bị tổn thương, vết thương sẽ lớn dần và trưởng thành cùng với chúng Cô phải nhanh chóng giải quyết xong chuyện của Cố An An mới được.
Cô nâng mắt, nhìn thấy bầu trời xanh thẳm trên cao, mùa hè thật nóng, nắng đến mức khiến người ta có chút chịu không nỗi.
Cô cảm giác bản thân sắp thở không nội nữa, ngày tháng như vậy cứ phải tiếp tục tới khi nào?
A Thành, anh rốt cuộc đang ở nơi nào?
“Hỗ. ” Lam Hân thỏ dài một hơi Lúc này, di động trong tay lại vang.
lên, Lam Hân cúi đầu vừa thấy, là Âu Cảnh Nghiêu gọi tới, cô vội vàng bắt máy, “A Nghiêu.”
Bình luận facebook