• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Một thai song bảo: tổng tài daddy phải phấn đấu (82 Viewers)

  • Chương 630

Chương 630


Lâm Thúy Vân bị cô ta đẩy vào tường, sau lưng truyền đến một trận đau đớn.


Sau khi định thần lại, cô ấy thử đến gần Mộ Văn An: “Này, cô làm sao vậy? Tôi chỉ đùa giỡn một chút thôi Mộ Vn An vẫn còn đang che mặt, gào thét như điên: “Cút đi, cút đi Lục Mặc Thâm từ nãy giờ ở bên ngoài, dường như đã nghe thấy động tĩnh bên trong nhà vệ sinh, anh ta cau mày bước vào, đẩy cửa nhà vệ sinh ra.


Nhìn thấy vết nước loang lổ khắp nhà vệ sinh, Lâm Thúy Vân đang đứng bên cạnh bồn rửa mặt, còn Mộ Vấn An thì ngồi trong góc ôm mặt khóc thảm thiết.


“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”


Lục Mặc Thâm biết rõ tính tình của Lâm Thúy Vân, đoán chừng sẽ chỉnh đốn Mộ Vãn An một chút.


Thế nhưng người phụ nữ này từ trước đến nay luôn có chừng mực, sẽ không làm quá mức mới đúng.


Sau khi Mộ Vấn An nghe thấy giọng nói của Lục Mặc Thâm, giọng điệu hoảng sợ càng tăng lên rõ rệt.


Cô ta dùng sức ôm chặt mặt mình, đau khổ tột cùng: “A a..”


Sau tiếng thét vô cùng thảm thiết, cô ta đột nhiên đứng dậy và lao thẳng về phía cửa.


Nhanh chóng bỏ chạy ra ngoài.


Lục Mặc Thâm cau mày nhìn Lâm Thúy Vân, sau đó đuổi theo ra cửa.


Lúc này, trợ lý Liễu vừa định rời đi, Lục Mặc Thâm lập tức dặn dò anh ta đi theo Mộ Vấn An, để tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.


Sau khi sắp xếp xong những thứ này, Lục Mặc Thâm quay lại, nhìn thấy Lâm Thúy Vân đang thẫn thờ đứng ở trong phòng khách.


Nhìn giống như một học sinh mắc lỗi, đang chờ đợi giáo viên phê bình.


“Đùa giỡn như vậy vui vẻ lắm sao?”


Vẻ mặt Lục Mặc Thâm rất lạnh lùng, ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm vào trên người Lâm Thúy Vân, làm cho toàn thân cô ấy có cảm giác vô cùng áp bách. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.


Lâm Thúy Vân hiểu rõ nhất Lục Mặc ‘Thâm, nhìn vẻ mặt của anh ta, thì biết ngay lúc này cơn giận của anh ta vẫn còn chưa tan hết.


vừa rồi em thật sự chỉ muốn đùa giỡn với cô ta một chút, ai biết cô ta phản ứng mạnh như vậy, giống như bị cái gì đó kích thích.”


Lâm Thúy Vân kiên trì đến cùng, nhìn Lục Mặc Thâm với ánh mắt đỏ ngầu, giống như khi Lục Mặc Thâm dạy dỗ cô ấy trên lớp.


Chỉ có điều vừa rồi, Lục Mặc Thâm dặn dò trợ lý Liễu đuổi theo Mộ Vấn An, còn mình không đuổi theo.


Điều này đối với Lâm Thúy Vân mà nói, đã coi như là rất tốt.


Vốn là trong lòng Lâm Thúy Vân còn có một chút áy náy, nhưng lúc này cô ấy càng thêm không còn chỗ để tức giận nữa.


Cô ấy vỗ ngực với Lục Mặc Thâm, cam đoan: “Giáo sư Lục, em có thể cam đoan với anh! Em hoàn toàn không cố ý bắt nạt cô ta, Lâm Thúy Vân em dù tính tình không tốt, nhưng con người vẫn rất tốt!”


Lục Mặc Thâm lạnh lùng nhìn cô ấy: “Người có nhân phẩm tốt còn có thể trốn ở một góc nghe lén người khác nói chuyện sao?”


Thấy Lục Mặc Thâm không chút nể tình phá vỡ lời nói dối của cô ấy, Lâm Thúy Vân đột nhiên cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng lúc này cô ấy đành cần răng chịu đựng, nói lại: “Anh còn không biết xấu hổ khi nói với em điều này sao, nếu như không phải em nghe được cuộc nói chuyện của các người thì chẳng phải bây giờ anh đã đưa người phụ nữ khác về nhà sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom