Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 754
Chương 754
Asius lúc này chỉ cảm thấy mắt nổ đóm đóm, anh ta hoàn toàn không nhìn rõ Lục Mặc Thâm trong như thế nào, cũng không biết anh ta là ai.
Anh ta dựa vào tường, phiền não lắc lắc đầu, cũng không biết anh ta muốn bày tỏ điều gì Lục Mặc Thâm quay đầu nhìn Lệ Hữu Tuấn một cái, phát hiện tên kia vừa cúp điện thoại, liền đi tới đây.
Lệ Hữu Tuấn đi thẳng về phía Asius, thấy tay phải anh lại vươn về phía Asius.
Lục Mặc Thâm vẫn giơ tay ra chắn lại “Thế này là được rồi”
Lệ Hữu Tuấn trừng anh ta một cái, anh xoay tay lại, trực tiếp bắt lấy ba lô của Asius, sau đó trực tiếp đổ ngược xuống iệu, hai cái điện thoại, còn có chìa khóa ví đều rơi đầy đất.
Asius cho dù lúc này có khó chịu như thế nào, sau khi thấy hành động của Lệ Hữu Tuấn, sắc mặt lại tái nhợt thêm.
Anh ta lo lắng nhìn sang chỗ khác, trên trán dường như lấm tấm mồ hôi.
Chẳng lẽ người đàn ông này biết thứ trong tập tài liệu?
Khi Lệ Hữu Tuấn cúi xuống nhặt đồ, Asius căng thẳng đến mức gần như ngừng thở, cho đến khi…
Người đàn ông như diêm vương đó cúi xuống nhặt điện thoại của Tô Kim Thư lên, Asius rổ ràng thở ra nhẹ nhõm.
Lệ Hữu Tuấn đưa điện thoại cho vệ sĩ đứng không xa phía sau anh, rồi trịch thượng nhìn Asius: “Cô ấy không phải là người anh có thể chọc vào, nếu còn có lần thứ hai, anh sẽ chết”
Anh sẽ chết!
Lúc Lệ Hữu Tuấn nói ra ba chữ này vô cùng nhẹ nhàng, nhưng lại mang đến cho người khác một loại áp lực vô hình cực kỳ lớn.
Cho dù là người có thân phận, địa vị như: Asius cũng không khỏi tim đập loạn xạ.
Anh thực sự bị khí thế của người đàn ông trước mặt dọa sợ, sắc mặt Asius tái nhợt cúi đầu.
Lục Mặc Thâm cứ đứng bên cạnh, nhìn Lệ Hữu Tuấn dẫn vệ sĩ rời đi, mới gọi mấy học sinh khiêng Asius đến phòng y tế.
Lục Mặc Thâm đợi người được đưa đi xong mới đi ra cổng trường, phát hiện xe của Lệ Hữu Tuấn vẫn đậu ở cổng.
Người đàn ông đẹp trai, khí thế mạnh mẽ đó dường như đang đợi mình.
Lục Mặc Thâm đi tới trước mặt anh: “Đang đợi tôi sao?”
Lệ Hữu Tuấn nhìn anh ta một cái: “Buổi tối cùng ăn bữa cơm”
Lục Mặc Thâm lập tức cau mày: “Thật sự hẹn tôi sao?”
Lệ Hữu Tuấn: ”..”
Lục Mặc Thâm cười một cái: “Ngại quá, có hẹn với người đẹp rồi”
Lệ Hữu Tuấn cười lạnh: “Anh nên liên lạc với người đẹp của anh trước, cô ấy có thể bây giờ đang ở nhà tôi rồi”
Lục Mặc Thâm: “…
Lâm Thúy Vân người phụ nữ này rốt cuộc là mạch não gì vậy?
Rõ ràng là cô ta mặt dày muốn ăn cơm hẹn hò với anh, kết quả chỉ với một cuộc điện thoại của Lệ Hữu Tuấn, cô ta liền trực tiếp đem chuyện này bỏ ra sau đầu rồi đúng không?
Nói cô ta là sói mắt trắng đúng là không oan uổng chút nào!
Thấy bộ mặt tức chết của Lục Mặc Thâm, Lệ Hữu Tuấn tự nhiên cảm thấy tâm trạng tốt lên không ít: “Cọ xe tôi sao?”
Asius lúc này chỉ cảm thấy mắt nổ đóm đóm, anh ta hoàn toàn không nhìn rõ Lục Mặc Thâm trong như thế nào, cũng không biết anh ta là ai.
Anh ta dựa vào tường, phiền não lắc lắc đầu, cũng không biết anh ta muốn bày tỏ điều gì Lục Mặc Thâm quay đầu nhìn Lệ Hữu Tuấn một cái, phát hiện tên kia vừa cúp điện thoại, liền đi tới đây.
Lệ Hữu Tuấn đi thẳng về phía Asius, thấy tay phải anh lại vươn về phía Asius.
Lục Mặc Thâm vẫn giơ tay ra chắn lại “Thế này là được rồi”
Lệ Hữu Tuấn trừng anh ta một cái, anh xoay tay lại, trực tiếp bắt lấy ba lô của Asius, sau đó trực tiếp đổ ngược xuống iệu, hai cái điện thoại, còn có chìa khóa ví đều rơi đầy đất.
Asius cho dù lúc này có khó chịu như thế nào, sau khi thấy hành động của Lệ Hữu Tuấn, sắc mặt lại tái nhợt thêm.
Anh ta lo lắng nhìn sang chỗ khác, trên trán dường như lấm tấm mồ hôi.
Chẳng lẽ người đàn ông này biết thứ trong tập tài liệu?
Khi Lệ Hữu Tuấn cúi xuống nhặt đồ, Asius căng thẳng đến mức gần như ngừng thở, cho đến khi…
Người đàn ông như diêm vương đó cúi xuống nhặt điện thoại của Tô Kim Thư lên, Asius rổ ràng thở ra nhẹ nhõm.
Lệ Hữu Tuấn đưa điện thoại cho vệ sĩ đứng không xa phía sau anh, rồi trịch thượng nhìn Asius: “Cô ấy không phải là người anh có thể chọc vào, nếu còn có lần thứ hai, anh sẽ chết”
Anh sẽ chết!
Lúc Lệ Hữu Tuấn nói ra ba chữ này vô cùng nhẹ nhàng, nhưng lại mang đến cho người khác một loại áp lực vô hình cực kỳ lớn.
Cho dù là người có thân phận, địa vị như: Asius cũng không khỏi tim đập loạn xạ.
Anh thực sự bị khí thế của người đàn ông trước mặt dọa sợ, sắc mặt Asius tái nhợt cúi đầu.
Lục Mặc Thâm cứ đứng bên cạnh, nhìn Lệ Hữu Tuấn dẫn vệ sĩ rời đi, mới gọi mấy học sinh khiêng Asius đến phòng y tế.
Lục Mặc Thâm đợi người được đưa đi xong mới đi ra cổng trường, phát hiện xe của Lệ Hữu Tuấn vẫn đậu ở cổng.
Người đàn ông đẹp trai, khí thế mạnh mẽ đó dường như đang đợi mình.
Lục Mặc Thâm đi tới trước mặt anh: “Đang đợi tôi sao?”
Lệ Hữu Tuấn nhìn anh ta một cái: “Buổi tối cùng ăn bữa cơm”
Lục Mặc Thâm lập tức cau mày: “Thật sự hẹn tôi sao?”
Lệ Hữu Tuấn: ”..”
Lục Mặc Thâm cười một cái: “Ngại quá, có hẹn với người đẹp rồi”
Lệ Hữu Tuấn cười lạnh: “Anh nên liên lạc với người đẹp của anh trước, cô ấy có thể bây giờ đang ở nhà tôi rồi”
Lục Mặc Thâm: “…
Lâm Thúy Vân người phụ nữ này rốt cuộc là mạch não gì vậy?
Rõ ràng là cô ta mặt dày muốn ăn cơm hẹn hò với anh, kết quả chỉ với một cuộc điện thoại của Lệ Hữu Tuấn, cô ta liền trực tiếp đem chuyện này bỏ ra sau đầu rồi đúng không?
Nói cô ta là sói mắt trắng đúng là không oan uổng chút nào!
Thấy bộ mặt tức chết của Lục Mặc Thâm, Lệ Hữu Tuấn tự nhiên cảm thấy tâm trạng tốt lên không ít: “Cọ xe tôi sao?”
Bình luận facebook