Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 7
Cô vâng lời anh ăn cái bánh kem, ăn gần hết cái bánh thì coi thấy trong miệng mình có cái gì đó, cô nhã ra tay.
Nó lấp lánh, giống như kim cương vậy, không sai đó chính là chiếc nhẫn kim cương.
Anh đi lại cầm lấy chiếc nhẫn quỳ xuống bằng một chân, chiếc nhẫn đưa lên trước mặt cô.
" Làm vợ anh nha "
Cô không biết chuyện gì đã và đang xảy ra, cô ngơ ngác nhìn anh.
" Em...em..ùm "
Cô mỉm cười gật đầu.
Anh đứng dậy ôm chầm lấy cô, không giấu được niềm vui anh đã rơi nước mắt là giọt nước mắt hạnh phúc.
" Anh hỏi em cái này "
Anh buông cô ra hai tay vẫn để trên vai cô.
" Hửm "
Cô ngước nhìn anh.
" Chuyện hôm qua em nói với dì Hà là sao hả "
Lại là đôi mắt lạnh như băng đó.
" Anh nghe lén à "
Vẻ mặt cô ngạc nhiên nhìn anh.
" Anh nghe gì rồi "
Cô lấy tay anh ra khỏi vai mình.
" Anh nghe dì Hà hỏi em có thích anh không, em bảo là không "
Anh quay mặt đi chỗ khác.
" Anh ngốc quá đi, anh chỉ mới nghe được một nửa thôi "
Cô phì cười.
Anh ngơ ngác nhìn cô.
" Không tin anh cứ hỏi dì Hà "
Cô đi lại ngồi xuống giường nhìn anh.
Anh lắc đầu rồi nhếch mép nhìn cô.
" Em....."
Tiếng chuông điện thoại anh vang lên.
" Ông chủ ơi "
Tiếng một cậu nhóc vang lên.
" Có gì nói ông chủ nghe "
Anh rất rất rất....yêu trẻ con, nghe được giọng nói trẻ con thì anh lại rất vui.
" Ông ơi có cô gì gì đó tìm ông ở nhà nè "
Chủ nhân của giọng nói hồn nhiên ấy chính là cháu trai của dì Hà.
" Ai "
Anh vừa dứt câu thì bên kia có một giọng nữ vang lên.
" Tôi đây "
Chỉ hai chữ ngắn gọn nhưng đủ để anh biết ả ta là ai.
Anh tắt máy rồi nắm tay kéo cô đi.
" Khoan...Văn "
Cô không biết chuyện gì đã ngày ra, chỉ sau một cuộc điện thoại mà anh đã trở nên tức giận, rốt cuộc là chuyện gì chứ.
Về đến nhà anh đảo mắt khắo nhà như đang tìm cái gì đó.
" Tìm tôi sao "
Từ trong phòng cô đi ra là một cô gái xinh đẹp, quyến rũ với chiếc đầm cúp ngực, ôm sát người.
" Ai cho cô vào phòng cô ấy "
Anh quát cô gái đó.
" Anh à bình tỉnh đi "
Tay cô đặt sau lưng anh, một tay còn lại vuốt ngực anh.
" Ô, đây là cô kỹ nữ mà anh đã đưa về sao, củbg không tệ nhỉ "
Ả ta nhếch mép.
" Cô câm mồm cho tôi "
Anh định bước lên lầu thì có một cậu nhóc từ phòng cô đi ra.
" Mama "
Cậu nhóc ôm một con rôbot, con rôbot đó là móc đồ chơi anh thích nhất, đó củng chính là món quà cuối cùng bố anh đã tặng cho amh, anh quý nó hơn cả mạng sống của mình mà.
Ả ta chính là vợ cũ của anh. 5 năm trước anh đã gặp ả ở một club, ả đã đến nhà khóc lóc với mẹ anh, mẹ anh bắt anh phải chịu trách nhiệm bằng cách cưới ả, họ đã kết hôn nhưng anh chẳng hề yêu ả, trước khi kết hôn thì ả đu anh như sam, sau khi kết hôn thì ả đi sớm về khuya, ăn nói không đầu đui với anh, anh bận phải đi công tác 1 tuần, anh vừa đi được 2 tiếng thì ả đã cùng tình nhân lăn lôn trên giường của anh, sắp cất cánh thì anh mới nhớ anh đã bỏ xấp tài liệu chuẩn bị để họp với khách hàng nên anh về nhà để lấy kết quả anh thấy được cảnh tượng mà ả cả đời không muốn anh thấy.
Ả cầu xin anh tha lỗi cho ả nhưng anh nào để ý, anh ký giấy ly hôn, cho ả một số tiền rồi đuổi ả ra khỏi nhà
Nó lấp lánh, giống như kim cương vậy, không sai đó chính là chiếc nhẫn kim cương.
Anh đi lại cầm lấy chiếc nhẫn quỳ xuống bằng một chân, chiếc nhẫn đưa lên trước mặt cô.
" Làm vợ anh nha "
Cô không biết chuyện gì đã và đang xảy ra, cô ngơ ngác nhìn anh.
" Em...em..ùm "
Cô mỉm cười gật đầu.
Anh đứng dậy ôm chầm lấy cô, không giấu được niềm vui anh đã rơi nước mắt là giọt nước mắt hạnh phúc.
" Anh hỏi em cái này "
Anh buông cô ra hai tay vẫn để trên vai cô.
" Hửm "
Cô ngước nhìn anh.
" Chuyện hôm qua em nói với dì Hà là sao hả "
Lại là đôi mắt lạnh như băng đó.
" Anh nghe lén à "
Vẻ mặt cô ngạc nhiên nhìn anh.
" Anh nghe gì rồi "
Cô lấy tay anh ra khỏi vai mình.
" Anh nghe dì Hà hỏi em có thích anh không, em bảo là không "
Anh quay mặt đi chỗ khác.
" Anh ngốc quá đi, anh chỉ mới nghe được một nửa thôi "
Cô phì cười.
Anh ngơ ngác nhìn cô.
" Không tin anh cứ hỏi dì Hà "
Cô đi lại ngồi xuống giường nhìn anh.
Anh lắc đầu rồi nhếch mép nhìn cô.
" Em....."
Tiếng chuông điện thoại anh vang lên.
" Ông chủ ơi "
Tiếng một cậu nhóc vang lên.
" Có gì nói ông chủ nghe "
Anh rất rất rất....yêu trẻ con, nghe được giọng nói trẻ con thì anh lại rất vui.
" Ông ơi có cô gì gì đó tìm ông ở nhà nè "
Chủ nhân của giọng nói hồn nhiên ấy chính là cháu trai của dì Hà.
" Ai "
Anh vừa dứt câu thì bên kia có một giọng nữ vang lên.
" Tôi đây "
Chỉ hai chữ ngắn gọn nhưng đủ để anh biết ả ta là ai.
Anh tắt máy rồi nắm tay kéo cô đi.
" Khoan...Văn "
Cô không biết chuyện gì đã ngày ra, chỉ sau một cuộc điện thoại mà anh đã trở nên tức giận, rốt cuộc là chuyện gì chứ.
Về đến nhà anh đảo mắt khắo nhà như đang tìm cái gì đó.
" Tìm tôi sao "
Từ trong phòng cô đi ra là một cô gái xinh đẹp, quyến rũ với chiếc đầm cúp ngực, ôm sát người.
" Ai cho cô vào phòng cô ấy "
Anh quát cô gái đó.
" Anh à bình tỉnh đi "
Tay cô đặt sau lưng anh, một tay còn lại vuốt ngực anh.
" Ô, đây là cô kỹ nữ mà anh đã đưa về sao, củbg không tệ nhỉ "
Ả ta nhếch mép.
" Cô câm mồm cho tôi "
Anh định bước lên lầu thì có một cậu nhóc từ phòng cô đi ra.
" Mama "
Cậu nhóc ôm một con rôbot, con rôbot đó là móc đồ chơi anh thích nhất, đó củng chính là món quà cuối cùng bố anh đã tặng cho amh, anh quý nó hơn cả mạng sống của mình mà.
Ả ta chính là vợ cũ của anh. 5 năm trước anh đã gặp ả ở một club, ả đã đến nhà khóc lóc với mẹ anh, mẹ anh bắt anh phải chịu trách nhiệm bằng cách cưới ả, họ đã kết hôn nhưng anh chẳng hề yêu ả, trước khi kết hôn thì ả đu anh như sam, sau khi kết hôn thì ả đi sớm về khuya, ăn nói không đầu đui với anh, anh bận phải đi công tác 1 tuần, anh vừa đi được 2 tiếng thì ả đã cùng tình nhân lăn lôn trên giường của anh, sắp cất cánh thì anh mới nhớ anh đã bỏ xấp tài liệu chuẩn bị để họp với khách hàng nên anh về nhà để lấy kết quả anh thấy được cảnh tượng mà ả cả đời không muốn anh thấy.
Ả cầu xin anh tha lỗi cho ả nhưng anh nào để ý, anh ký giấy ly hôn, cho ả một số tiền rồi đuổi ả ra khỏi nhà
Bình luận facebook