Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2
Phần 2: Chương 9-20
_______
9.
Anh ấy đã dùng số tiền đó để mua cho tôi một chiếc nhẫn.
Đó là thương hiệu tôi thích.
Đồng thời, đây cũng là chiếc nhẫn do anh tự thiết kế, được làm bằng bạc.
Hứa Gia Nhan nói với tôi rằng bạc mang ý nghĩa vĩnh cửu.
Điều này rất phù hợp với những gì tôi đang theo đuổi vào thời điểm đó.
Vàng thì có phần hơi tầm thường, tất cả những gì tôi muốn luôn là - tình yêu vĩnh cửu.
Hứa Gia Nhan đeo nhẫn cho tôi trên sân khấu nơi anh ấy đang diễn tập vở kịch.
Anh ấy nói dối tôi rằng anh ấy đang dàn dựng một màn kịch.
Kết quả là khi tôi bị anh lừa vào giữa sân khấu, đèn đột nhiên mờ đi, một chùm đèn chiếu thẳng vào người chúng tôi.
Anh ấy đang mặc một bộ lễ phục với một chiếc nơ trước ngực, trông rất trang trọng.
Ánh sáng bao trùm lấy chúng tôi, trước mắt có thể nhìn thấy những hạt bụi li ti lơ lửng trong ánh sáng.
Ngước mắt lên lần nữa, xung quanh đều im lặng, trong mắt chỉ còn lại đối phương.
10.
“Em có nhớ kịch bản mà chúng ta đã phát hiện ra ở thời trung học không?” Anh hỏi.
Tất nhiên là tôi nhớ.
Kịch bản tên là "Gia Dư", viết dưới dạng một bộ phim tâm lý, bởi vì lúc đó trường đang tổ chức một cuộc thi kịch tâm lý học đường, nghe nói là của một bạn biên kịch lấy danh nghĩa của tôi và Hứa Gia Nhan, chỉ viết một phần nhỏ, nhưng nó vẫn được lưu truyền rộng rãi trong trường cho đến khi nó đến tay chúng tôi.
Lúc đó chúng tôi đã là nhân vật nổi tiếng trong trường rồi, fan couple của chúng tôi vẫn tiếp tục đăng bài trên diễn đàn của trường.
Vào ngày kịch bản được giao cho tôi, Hứa Gia Nhan tình cờ có mặt ở đó, anh ấy đang đợi tôi sau giờ học.
Ngay khi tôi nhìn thấy anh ấy, tôi đã nóng lòng muốn đọc những gì được viết trong đó, một số nội dung đại khái như sau:
"Hứa Gia Nhan tức giận đến mức nắm lấy cổ tay Khương Chỉ Dư, khóe mắt bốc hỏa, tà ác nói: "Nữ nhân, đừng đùa với lửa! "
"Khương Chỉ Dư bị ép vào trong vòng tay của Hứa Gia Nhan. Hai bóng dáng trở nên mơ hồ. Cô khẽ hé đôi môi hồng và thì thầm với anh, "Hứa, Hứa, Gia Nhan?""
"Vừa nghe thấy Khương Chỉ Dư gọi tên mình, Hứa Gia Nhan ánh mắt lập tức tối sầm lại, lúc này bầu không khí nóng bừng bừng, anh hôn cô đắm đuối, tim Khương Chỉ Dư đập thình thịch, cũng vào thời khắc đó cô ý thức được cô thích Hứa Gia Nhan, vì vậy, đây là nụ hôn đầu.”
Ngày đó, tôi đọc xong nhìn anh cười, anh đang ngồi ở ghế bên cạnh đợi tôi thu dọn đồ đạc, nghe xong những lời này, anh lập tức đứng lên.
Được một nửa, anh ôm tôi vào lòng, áp chóp mũi sát vào mặt tôi và hỏi tôi: "Vậy à?"
Tôi ngượng ngùng một lúc rồi gỡ tay anh ấy ra, cho nên cuối cùng anh ấy cũng không hôn tôi.
Còn bây giờ, anh ấy đã nhẹ lên mặt tôi, trao cho tôi một nụ hôn.
Anh ấy nói, "Nợ em."
11.
"Nhớ lại ngày hôm đó, em đã cười rồi nói rằng kịch bản này thực sự rất hay."
"Tôi biết, em rất vui khi ai đó đã viết kịch bản về chúng ta."
"Tôi cũng rất vui."
"Tôi gặp em năm bảy tuổi, em luôn ở phía sau tôi chưa bao giờ rời xa."
"Ban đầu tôi cũng không rõ cảm giác của tôi với là thế nào, nhưng sau đó tôi phát hiện ra rằng tôi cố tình đợi em ra ngoài, đạp xe đến trường cùng em."
"Khi tôi nhìn thấy cô và chú mang sữa về, tôi sẽ ngồi đợi trong phòng khách và chờ em bấm chuông."
"Tôi đã làm cho em một chiếc xích đu, bởi vì tôi thực sự muốn nhìn thấy em."
"Thích nghe em làm nũng khi muốn nhờ tôi đẩy xích đu, và cũng thích cả đôi má lúm đồng tiền ấm áp của em nở vào khoảnh khắc xích đu được đẩy lên."
“Mùa xuân, tôi sẽ tìm em để thả diều giấy, nhìn đôi mắt em cong lên”.
"Nếu cuộc đời giống như một vở kịch bản, tôi rất may mắn vì đã gặp được nữ chính của mình ngay từ những ngày đầu đời."
"Bởi vì gặp em, trong mắt tôi không còn nhớ đến người khác. Chúng ta cứ như vậy sẽ ổn thôi, Chỉ Dư."
Anh quỳ một gối xuống, lấy ra một chiếc hộp đựng nhẫn, và đặt chiếc nhẫn vào ngón tay giữa của tôi một cách trang trọng.
Đợi khi anh ấy đứng dậy, tôi kiễng chân lên, hôn lên má anh thật trìu mến.
Bởi vì đây là - món quà đáp lễ của nữ chính.
12.
Hồi tưởng lại quá khứ, hầu như đều là tôi theo đuổi anh ấy.
Không chỉ là người hay nhìn trộm lúc ban đầu, mà còn có vô số lần bắt gặp.
Anh ấy nói anh ấy luôn ghi nhớ thời gian tôi ra khỏi nhà, nhưng ngay từ đầu, tôi đã lên một thời gian biểu và chọn thời điểm đẹp nhất để ra ngoài, chỉ để lấy lí do gặp mặt hợp lí nhất.
Mở rất nhiều tài khoản, tìm kiếm tất cả các tin tức hoạt động của anh ấy trên mạnh xã hội, chỉ để không bỏ lỡ một lần nào.
Tất nhiên, dựa vào điều kiện địa lý tự nhiên là hàng xóm, tôi luôn kiên trì đi hỏi anh ấy một số vấn đề, thuận tiện nghe ngóng xem anh ấy thích những gì và tán gẫu về chủ đề mà chúng tôi thích.
Cũng nhờ anh ấy, thành tích của tôi cuối cùng đã tốt hơn một chút.
Mặc dù nói là tôi đang theo đuổi anh ấy, nhưng tôi sẽ không cố vì anh ấy mà thay đổi sở thích của bản thân, bởi vì tôi luôn cảm thấy nếu vì anh ấy mà dễ dàng thay đổi bản thân mình thì thật khiến bản thân trở nên rẻ rúng.
Con người ta tỏa sáng vì cá tính, tuyệt nhiên không có nghĩa là họ thay đổi đến mức không nhận ra bản thân và có sức chịu đựng vô hạn, mà cũng chính vì điều này mà tôi đối với người mình thích, nhiệt tình theo đuổi, nhưng nếu đối phương không nguyện ý thì sẽ từ bỏ ngay lập tức..
May mắn thay, Hứa Gia Nhan không bao giờ tỏ ra ghét bỏ một người theo dõi như tôi.
Đó là lý do tại sao tôi cảm thấy thoải mái khi làm phiền anh ấy.
Tình cảm này có thể nói là bắt nguồn từ sự cố ý của anh ấy, nhưng cũng có thể là từ tôi.
Nhưng chúng tôi như thế này, thực ra đã rất tốt rồi.
13.
Nhưng cuộc đời này không muốn tôi sống tốt như vậy.
Có thể trở thành hàng xóm của Hứa Gia Nhan là vì bố tôi là chủ một công ty dược phẩm.
Kết quả là, vào năm thứ hai tôi tốt nghiệp, tôi đã đánh mất đi tư cách đó.
Công ty quản lý không hợp lý, nợ nần chồng chất, kể cả khi mang biệt thự đi thế chấp vẫn không đủ để trả nợ.
Vào thời điểm này, Hứa Gia Nhan đã ký hợp đồng với một công ty giải trí và trở thành một diễn viên.
Thời điểm chia tay với anh ấy là sau khi một trong những bộ phim truyền hình của anh ấy bùng nổ.
Trong một đêm, anh ấy đã trở thành người được săn đón hàng đầu.
Còn tôi, vẫn đang ở trong căn phòng đi thuê của mình, lo lắng không biết tối nay ăn gì.
14.
Một tô mì gói đóng hộp có giá 4 nhân dân tệ, trong khi một gói mì tiện lợi rẻ nhất chỉ cần 8 hào.
Tôi đã từng tiêu rất nhiều tiền, nhưng bây giờ tôi chọn mua một gói mì tôm với giá 8 hào để tiết kiệm.
Đổ nước nóng vào túi, bỏ qua các vấn đề chất độc do nhựa tiết ra khi gặp nhiệt độ cao.
Tất cả những gì tôi đang nghĩ là làm thế nào để tiêu tiền ít nhất trong những ngày này.
Mang theo túi mì gói đang ăn, lại thấy trên TV tin tức Hứa Gia Nhan hot lên vào đêm qua.
Lúc đầu, tôi thật lòng mừng cho anh ấy, càng về sau, tôi càng cảm thấy có khoảng cách rất lớn vì hoàn cảnh hiện tại của mình.
Khoảng cách giữa chúng tôi dường như từng ngày từng ngày đang tăng lên một cách không kiểm soát.
Trước đây khi nói về tiền bạc thường chỉ là chuyện nhỏ, nhưng giờ đây, tiền bạc chính là liều thuốc cứu mạng của tôi.
Cuối cùng thì tôi vẫn là một người phàm tục.
15.
Hứa Gia Nhan đã bí mật giúp tôi trả nợ rất nhiều, sau khi tôi phát hiện ra, tôi đã doạ chia tay bảo anh ấy không được giúp tôi nữa.
Khoản nợ của gia đình tôi rất lớn, không biết gia đình ba người chúng tôi phải mất bao nhiêu năm mới có thể trả hết.
Hứa Gia Nhan không nên và không cần phải gánh vác rủi ro này.
Sau khi biết chuyện, Hứa Gia Nhan không dám làm những việc đó nữa, những lúc rảnh rỗi anh ấy sẽ lấy lí do vì tôi gầy đi để đến nhà nấu cơm cho tôi.
Anh ấy nói rằng mẹ anh rất nhớ tôi, vì vậy mỗi lần đến, anh đều mang theo những thứ mà dì dặn anh mang cho tôi.
Họ đều rất tốt, đều bảo vệ lòng tự trọng và sự kiêu ngạo của tôi, nhưng cũng vì sự đối đãi tốt đẹp ấy, họ khiến tôi khóc một mình trong đêm.
Khi Từ Mãn, tiểu công chúa của Từ gia đến tìm tôi, tôi đang rất bận rộn vì một vài yêu cầu hợp đồng của công ty.
Ngày hôm sau, khi chúng tôi gặp nhau vào thời gian đã thỏa thuận với cô ta, có thể thấy rõ sự khác biệt giữa chúng tôi.
Người trước mặt đeo túi Hermes mẫu mới nhất, mặc bộ đồ Chanel, trang điểm tinh tế, đúng khí chất của một tiểu thư, thoạt nhìn thì có gia cảnh tốt.
Còn tôi, dù có chăm chút kỹ càng trước khi ra ngoài nhưng những bộ quần áo rẻ tiền, xộc xệch mà lớp nền không che được, mái tóc hư tổn nặng vẫn khiến tôi cảm thấy tự ti.
Sau vài giờ trò chuyện cùng cô ta, cô ta nói chuyện rất thô lỗ ngay khi mở miệng, còn không quên tỏ ra khinh thường tôi.
Cô ta mắng tôi là quá tồi tàn và khí chất rẻ tiền trên người tôi khiến cô ta ngạt thở.
Còn tôi, mặc dù rất thất vọng, nhưng không thể kìm được tính khí của mình, đáp trả lại cô ta một màn không kiêng nể gì.
Cô ta nói tôi tồi tệ, tôi mắng cô ta là hư hỏng cả bên ngoài lẫn bên trong, Hứa Gia Nhan không để mắt đến cô ta chỉ có thể đến chỗ tôi tìm kiếm cảm giác tồn tại.
Cô ta nói tôi xấu, tôi nói cô ta giống Chung Vô Diệm, nắp quan tài của Chung Vô Diệm cũng không che được, người ta có tài hoa, cô ta chỉ xứng được nói là “cây súp lơ”.
Cô ta còn nói rằng tôi vô học, nên tôi chỉ có thể khiêm tốn nói rằng giáo viên dạy phép xã giao của tôi là con người, không giống như cô ta giáo viên là một con vật.
Trong những giờ qua, tôi rất hạnh phúc, nhưng tôi quên mất thân phận và địa vị của mình vào lúc này, và cuối cùng tôi đã phải trả giá cho điều đó.
Tôi đã bị sa thải khỏi công ty và trở thành một người thất nghiệp vô gia cư.
Lúc tôi ở nhà, thỉnh thoảng luôn có người ném đá vào cửa sổ nhà tôi.
Lúc đầu tôi có sửa vài lần, nhưng sau đó tôi sửa một lần rồi lại vỡ một lần, nên tôi để kệ.
Còn người nghĩ ra trò này, tôi dùng chân cũng có thể đoán được là ai.
16.
Hứa Gia Nhan không mất bao lâu để phát hiện ra chuyện đó, không biết anh ấy đã làm gì, nhưng những người đó đột nhiên dừng lại.
Đêm đó, anh ôm tôi với vẻ mặt thương xót, cầu xin tôi sau này đừng giữ nhiều chuyện trong lòng, anh nói sẽ bảo vệ tôi.
Nhưng anh ấy không thể bảo vệ tôi.
Chỉ ngay ngày hôm sau, anh đã bị lộ tin tức rằng bạn gái của anh là một người thất nghiệp vô gia cư, lại còn phẩm hạnh không đoan chính.
Mặc dù Hứa Gia Nhan là một diễn viên, không phải là một thần tượng, rõ ràng là ngay từ đầu anh ấy không độc thân, nhưng anh ấy vẫn có một số fan girl, vì vậy anh ấy đã mất fan một thời gian và bắt đầu lùi lại, người hâm mộ của anh cảm thấy rằng sự nghiệp của anh ấy đang thụt lùi và không ngừng nói bóng gió anh ấy.
Địa chỉ của tôi cũng bị rò rỉ, và đột nhiên, các phóng viên và người hâm mộ đã tập trung chặn tôi ở cửa.
Tiếng đập cửa và tiếng loa chửi thề, tôi trốn vào trong chăn.
Chính Hứa Gia Nhan đã đưa một nhóm nhân viên an ninh và cảnh sát đến để giải cứu tôi.
17.
Vào buổi tối, tôi ở nhà của Hứa Gia Nhan, trốn dưới chăn bông trong phòng khách, nhìn từng dòng từng dòng bình luận fan của Hứa Gia Nhan mắng chửi tôi.
Thế giới của tôi dường như một toà nhà đang sụp đổ, sau đó là tiếng vỡ tan của thủy tinh.
Tôi muốn ngủ, nhưng không thể, Hứa Gia Nhan đã bị tôi nhốt ngoài cửa vì tôi không muốn nghe thấy lời an ủi của anh ấy, khi anh ấy an ủi tôi, tôi biết rằng mình sẽ bật khóc.
Ngay khi tôi nhắm mắt lại, đầu óc tôi chỉ toàn là những lời chửi bới và công kích cá nhân đối với gia đình tôi.
Vào ngày hôm sau, Hứa Gia Nhan đã gửi một danh sách dài các tuyên bố, kể rất nhiều câu chuyện của chúng tôi và tất cả các loại lời giải thích cho tôi.
Và câu cuối cùng là “Tình cảm của chúng tôi đang rất tốt, đừng làm phiền”.
Tôi đã lướt đến thông tin này, phần bình luận dự kiến sẽ đầy rẫy những câu nói không thể chịu nổi.
Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ không phải chịu đựng điều này nếu không có tôi.
18.
Tôi chính thức chia tay Hứa Gia Nhan.
Vào thời điểm mà tôi đã cảm thấy rõ ràng rằng tôi không thể mua được tình yêu như bây giờ.
Từ nhỏ đến lớn tôi luôn tin tưởng vào tình yêu - môn đăng hộ đối.
Và bây giờ, dù biết rằng Hứa Gia Nhan luôn lo lắng cho tôi và không coi thường tôi một chút nào, nhưng khoảng cách quá lớn luôn vô tình làm cho tình yêu của anh ấy dành cho tôi giống như là thương hại.
Càng ngày càng cảm thấy mình giống một chú hề.
Tôi ngày càng cảm thấy mình không xứng đáng.
Đã nếm thử mùi vị bị giẫm lên trong bùn rồi thì không nên lôi người khác xuống bùn nữa.
Khi tôi đề nghị chia tay, tâm trạng của tôi rất bình tĩnh, môi Hứa Gia Nhan tái nhợt, anh ấy nắm chặt tay tôi, nói rằng anh ấy sẽ chịu đựng một thời gian, anh ấy sẽ giải quyết vấn đề này.
Tôi không muốn.
Tôi dứt khoát hất tay anh ấy ra, giọng điệu lạnh lùng, tôi nói: “Chia tay đi, đều tốt cho cả hai”.
19.
Trước một đêm rời khỏi căn nhà đi thuê, chúng tôi vẫn còn tranh cãi.
Cãi nhau được một nửa, anh ấy tức giận rời khỏi phòng trọ của tôi.
Cứ tưởng anh ấy đồng ý nhưng không ngờ anh ấy quay lại nửa chừng với túi đồ trên tay.
Anh run rẩy ôm lấy tôi, miệng đầy khẩn cầu nói:
"Em đừng đi, có được không?"
Vào lúc tôi định nói, một viên kẹo đã được nhét vào miệng tôi, loại kẹo cứng vị nho yêu thích của tôi.
Đây là ám hiệu mà chúng tôi đã định trước với nhau rằng không cãi nhau nữa.
"Chúng ta đừng tranh cãi nữa, được không?"
Vị ngọt ngào quen thuộc trong miệng, sau vài lần nhai tôi gật đầu.
Vào ban đêm, tôi ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vào lọ kẹo hương nho trên bàn cạnh giường.
Tôi thích nho.
Nụ hôn đầu tiên với Hứa Gia Nhan cũng đậm mùi nho.
Ánh sáng và bóng tối đan xen trên khuôn mặt của chúng tôi, tôi quay đầu nhìn anh ngày hôm đó, anh đang dựa vào lan can nhìn về phía xa xăm, lông mi dài cong vút, còn tôi đang nhai một viên kẹo cứng trong miệng.
Tôi liều lĩnh nhìn vào mặt anh ấy, anh quay lại và nhìn thấy mình trong mắt tôi.
“Bầu trời hôm nay thật đẹp,” anh nói.
Làn gió mang theo hơi ấm còn sót lại của mặt trời khẽ thổi qua, anh nở một nụ cười và gửi đến tôi một lời mời.
"Cho nên, chúng ta hôn nhau đi."
Đôi mắt anh bị tóc mái che đi, đôi môi ướt át, và thứ tỏa ra là mùi nho.
Xung quanh thật yên tĩnh, trời trong xanh, gió nhè nhẹ, hóa ra tình yêu của chúng tôi thật vừa lúc.
20.
Tôi không nghĩ thanh xuân của chúng tôi nên kết thúc sớm như vậy.
Nhưng chúng tôi đã quá muộn để chuẩn bị cho cuộc chiến dư luận đầy rẫy sự đe dọa và chúng tôi mất đi cơ hội đánh trả.
Bằng chứng về “phẩm hạnh không đoan chính” chỉ cần bị một vài người nói sai lệch một cách ngẫu nhiên mà thành, cộng với thói quen hóng drama của dân mạng, người ta hay hùa theo, sự thật sẽ không còn quan trọng nữa.
Ngay cả khi bạn thân tôi tranh luận vì tôi, tôi sẽ được xác định là thuỷ quân, nếu tôi không đứng ra tranh luận, tôi sẽ bị nói rằng đang ngầm thừa nhận.
Còn Hứa Gia Nhan bây giờ không có nhiều khả năng đó, anh ấy không phải là loại hoàng tử trong tiểu thuyết, vì vậy anh ấy có thể giải quyết vấn đề này trực tiếp.
Mục đích của bên kia cũng nhằm bôi nhọ uy tín của chúng tôi.
Bọn họ đã làm được rồi.
Lừa Hứa Gia Nhan muốn ăn bánh bao rán và nem chay ở Hàng Đông.
Nhân lúc anh ấy đi vắng, tôi thu dọn vali của mình gọn gàng và để lại một bức thư trên bàn.
Chặn mọi phương thức liên lạc khác nhau của anh ấy, đổi một số điện thoại mới, tôi không biết mình sẽ đi đâu.
Như vậy đi.
"Nếu yêu nhau mà trở thành gánh nặng cho cả hai, thì chúng ta hãy tách nhau ra và hướng tới mục tiêu của mình, hẹn gặp lại anh ở đỉnh cao nhất của cuộc đời."
Đó là những gì tôi viết trong thư.
- Còn nữa -
_______
9.
Anh ấy đã dùng số tiền đó để mua cho tôi một chiếc nhẫn.
Đó là thương hiệu tôi thích.
Đồng thời, đây cũng là chiếc nhẫn do anh tự thiết kế, được làm bằng bạc.
Hứa Gia Nhan nói với tôi rằng bạc mang ý nghĩa vĩnh cửu.
Điều này rất phù hợp với những gì tôi đang theo đuổi vào thời điểm đó.
Vàng thì có phần hơi tầm thường, tất cả những gì tôi muốn luôn là - tình yêu vĩnh cửu.
Hứa Gia Nhan đeo nhẫn cho tôi trên sân khấu nơi anh ấy đang diễn tập vở kịch.
Anh ấy nói dối tôi rằng anh ấy đang dàn dựng một màn kịch.
Kết quả là khi tôi bị anh lừa vào giữa sân khấu, đèn đột nhiên mờ đi, một chùm đèn chiếu thẳng vào người chúng tôi.
Anh ấy đang mặc một bộ lễ phục với một chiếc nơ trước ngực, trông rất trang trọng.
Ánh sáng bao trùm lấy chúng tôi, trước mắt có thể nhìn thấy những hạt bụi li ti lơ lửng trong ánh sáng.
Ngước mắt lên lần nữa, xung quanh đều im lặng, trong mắt chỉ còn lại đối phương.
10.
“Em có nhớ kịch bản mà chúng ta đã phát hiện ra ở thời trung học không?” Anh hỏi.
Tất nhiên là tôi nhớ.
Kịch bản tên là "Gia Dư", viết dưới dạng một bộ phim tâm lý, bởi vì lúc đó trường đang tổ chức một cuộc thi kịch tâm lý học đường, nghe nói là của một bạn biên kịch lấy danh nghĩa của tôi và Hứa Gia Nhan, chỉ viết một phần nhỏ, nhưng nó vẫn được lưu truyền rộng rãi trong trường cho đến khi nó đến tay chúng tôi.
Lúc đó chúng tôi đã là nhân vật nổi tiếng trong trường rồi, fan couple của chúng tôi vẫn tiếp tục đăng bài trên diễn đàn của trường.
Vào ngày kịch bản được giao cho tôi, Hứa Gia Nhan tình cờ có mặt ở đó, anh ấy đang đợi tôi sau giờ học.
Ngay khi tôi nhìn thấy anh ấy, tôi đã nóng lòng muốn đọc những gì được viết trong đó, một số nội dung đại khái như sau:
"Hứa Gia Nhan tức giận đến mức nắm lấy cổ tay Khương Chỉ Dư, khóe mắt bốc hỏa, tà ác nói: "Nữ nhân, đừng đùa với lửa! "
"Khương Chỉ Dư bị ép vào trong vòng tay của Hứa Gia Nhan. Hai bóng dáng trở nên mơ hồ. Cô khẽ hé đôi môi hồng và thì thầm với anh, "Hứa, Hứa, Gia Nhan?""
"Vừa nghe thấy Khương Chỉ Dư gọi tên mình, Hứa Gia Nhan ánh mắt lập tức tối sầm lại, lúc này bầu không khí nóng bừng bừng, anh hôn cô đắm đuối, tim Khương Chỉ Dư đập thình thịch, cũng vào thời khắc đó cô ý thức được cô thích Hứa Gia Nhan, vì vậy, đây là nụ hôn đầu.”
Ngày đó, tôi đọc xong nhìn anh cười, anh đang ngồi ở ghế bên cạnh đợi tôi thu dọn đồ đạc, nghe xong những lời này, anh lập tức đứng lên.
Được một nửa, anh ôm tôi vào lòng, áp chóp mũi sát vào mặt tôi và hỏi tôi: "Vậy à?"
Tôi ngượng ngùng một lúc rồi gỡ tay anh ấy ra, cho nên cuối cùng anh ấy cũng không hôn tôi.
Còn bây giờ, anh ấy đã nhẹ lên mặt tôi, trao cho tôi một nụ hôn.
Anh ấy nói, "Nợ em."
11.
"Nhớ lại ngày hôm đó, em đã cười rồi nói rằng kịch bản này thực sự rất hay."
"Tôi biết, em rất vui khi ai đó đã viết kịch bản về chúng ta."
"Tôi cũng rất vui."
"Tôi gặp em năm bảy tuổi, em luôn ở phía sau tôi chưa bao giờ rời xa."
"Ban đầu tôi cũng không rõ cảm giác của tôi với là thế nào, nhưng sau đó tôi phát hiện ra rằng tôi cố tình đợi em ra ngoài, đạp xe đến trường cùng em."
"Khi tôi nhìn thấy cô và chú mang sữa về, tôi sẽ ngồi đợi trong phòng khách và chờ em bấm chuông."
"Tôi đã làm cho em một chiếc xích đu, bởi vì tôi thực sự muốn nhìn thấy em."
"Thích nghe em làm nũng khi muốn nhờ tôi đẩy xích đu, và cũng thích cả đôi má lúm đồng tiền ấm áp của em nở vào khoảnh khắc xích đu được đẩy lên."
“Mùa xuân, tôi sẽ tìm em để thả diều giấy, nhìn đôi mắt em cong lên”.
"Nếu cuộc đời giống như một vở kịch bản, tôi rất may mắn vì đã gặp được nữ chính của mình ngay từ những ngày đầu đời."
"Bởi vì gặp em, trong mắt tôi không còn nhớ đến người khác. Chúng ta cứ như vậy sẽ ổn thôi, Chỉ Dư."
Anh quỳ một gối xuống, lấy ra một chiếc hộp đựng nhẫn, và đặt chiếc nhẫn vào ngón tay giữa của tôi một cách trang trọng.
Đợi khi anh ấy đứng dậy, tôi kiễng chân lên, hôn lên má anh thật trìu mến.
Bởi vì đây là - món quà đáp lễ của nữ chính.
12.
Hồi tưởng lại quá khứ, hầu như đều là tôi theo đuổi anh ấy.
Không chỉ là người hay nhìn trộm lúc ban đầu, mà còn có vô số lần bắt gặp.
Anh ấy nói anh ấy luôn ghi nhớ thời gian tôi ra khỏi nhà, nhưng ngay từ đầu, tôi đã lên một thời gian biểu và chọn thời điểm đẹp nhất để ra ngoài, chỉ để lấy lí do gặp mặt hợp lí nhất.
Mở rất nhiều tài khoản, tìm kiếm tất cả các tin tức hoạt động của anh ấy trên mạnh xã hội, chỉ để không bỏ lỡ một lần nào.
Tất nhiên, dựa vào điều kiện địa lý tự nhiên là hàng xóm, tôi luôn kiên trì đi hỏi anh ấy một số vấn đề, thuận tiện nghe ngóng xem anh ấy thích những gì và tán gẫu về chủ đề mà chúng tôi thích.
Cũng nhờ anh ấy, thành tích của tôi cuối cùng đã tốt hơn một chút.
Mặc dù nói là tôi đang theo đuổi anh ấy, nhưng tôi sẽ không cố vì anh ấy mà thay đổi sở thích của bản thân, bởi vì tôi luôn cảm thấy nếu vì anh ấy mà dễ dàng thay đổi bản thân mình thì thật khiến bản thân trở nên rẻ rúng.
Con người ta tỏa sáng vì cá tính, tuyệt nhiên không có nghĩa là họ thay đổi đến mức không nhận ra bản thân và có sức chịu đựng vô hạn, mà cũng chính vì điều này mà tôi đối với người mình thích, nhiệt tình theo đuổi, nhưng nếu đối phương không nguyện ý thì sẽ từ bỏ ngay lập tức..
May mắn thay, Hứa Gia Nhan không bao giờ tỏ ra ghét bỏ một người theo dõi như tôi.
Đó là lý do tại sao tôi cảm thấy thoải mái khi làm phiền anh ấy.
Tình cảm này có thể nói là bắt nguồn từ sự cố ý của anh ấy, nhưng cũng có thể là từ tôi.
Nhưng chúng tôi như thế này, thực ra đã rất tốt rồi.
13.
Nhưng cuộc đời này không muốn tôi sống tốt như vậy.
Có thể trở thành hàng xóm của Hứa Gia Nhan là vì bố tôi là chủ một công ty dược phẩm.
Kết quả là, vào năm thứ hai tôi tốt nghiệp, tôi đã đánh mất đi tư cách đó.
Công ty quản lý không hợp lý, nợ nần chồng chất, kể cả khi mang biệt thự đi thế chấp vẫn không đủ để trả nợ.
Vào thời điểm này, Hứa Gia Nhan đã ký hợp đồng với một công ty giải trí và trở thành một diễn viên.
Thời điểm chia tay với anh ấy là sau khi một trong những bộ phim truyền hình của anh ấy bùng nổ.
Trong một đêm, anh ấy đã trở thành người được săn đón hàng đầu.
Còn tôi, vẫn đang ở trong căn phòng đi thuê của mình, lo lắng không biết tối nay ăn gì.
14.
Một tô mì gói đóng hộp có giá 4 nhân dân tệ, trong khi một gói mì tiện lợi rẻ nhất chỉ cần 8 hào.
Tôi đã từng tiêu rất nhiều tiền, nhưng bây giờ tôi chọn mua một gói mì tôm với giá 8 hào để tiết kiệm.
Đổ nước nóng vào túi, bỏ qua các vấn đề chất độc do nhựa tiết ra khi gặp nhiệt độ cao.
Tất cả những gì tôi đang nghĩ là làm thế nào để tiêu tiền ít nhất trong những ngày này.
Mang theo túi mì gói đang ăn, lại thấy trên TV tin tức Hứa Gia Nhan hot lên vào đêm qua.
Lúc đầu, tôi thật lòng mừng cho anh ấy, càng về sau, tôi càng cảm thấy có khoảng cách rất lớn vì hoàn cảnh hiện tại của mình.
Khoảng cách giữa chúng tôi dường như từng ngày từng ngày đang tăng lên một cách không kiểm soát.
Trước đây khi nói về tiền bạc thường chỉ là chuyện nhỏ, nhưng giờ đây, tiền bạc chính là liều thuốc cứu mạng của tôi.
Cuối cùng thì tôi vẫn là một người phàm tục.
15.
Hứa Gia Nhan đã bí mật giúp tôi trả nợ rất nhiều, sau khi tôi phát hiện ra, tôi đã doạ chia tay bảo anh ấy không được giúp tôi nữa.
Khoản nợ của gia đình tôi rất lớn, không biết gia đình ba người chúng tôi phải mất bao nhiêu năm mới có thể trả hết.
Hứa Gia Nhan không nên và không cần phải gánh vác rủi ro này.
Sau khi biết chuyện, Hứa Gia Nhan không dám làm những việc đó nữa, những lúc rảnh rỗi anh ấy sẽ lấy lí do vì tôi gầy đi để đến nhà nấu cơm cho tôi.
Anh ấy nói rằng mẹ anh rất nhớ tôi, vì vậy mỗi lần đến, anh đều mang theo những thứ mà dì dặn anh mang cho tôi.
Họ đều rất tốt, đều bảo vệ lòng tự trọng và sự kiêu ngạo của tôi, nhưng cũng vì sự đối đãi tốt đẹp ấy, họ khiến tôi khóc một mình trong đêm.
Khi Từ Mãn, tiểu công chúa của Từ gia đến tìm tôi, tôi đang rất bận rộn vì một vài yêu cầu hợp đồng của công ty.
Ngày hôm sau, khi chúng tôi gặp nhau vào thời gian đã thỏa thuận với cô ta, có thể thấy rõ sự khác biệt giữa chúng tôi.
Người trước mặt đeo túi Hermes mẫu mới nhất, mặc bộ đồ Chanel, trang điểm tinh tế, đúng khí chất của một tiểu thư, thoạt nhìn thì có gia cảnh tốt.
Còn tôi, dù có chăm chút kỹ càng trước khi ra ngoài nhưng những bộ quần áo rẻ tiền, xộc xệch mà lớp nền không che được, mái tóc hư tổn nặng vẫn khiến tôi cảm thấy tự ti.
Sau vài giờ trò chuyện cùng cô ta, cô ta nói chuyện rất thô lỗ ngay khi mở miệng, còn không quên tỏ ra khinh thường tôi.
Cô ta mắng tôi là quá tồi tàn và khí chất rẻ tiền trên người tôi khiến cô ta ngạt thở.
Còn tôi, mặc dù rất thất vọng, nhưng không thể kìm được tính khí của mình, đáp trả lại cô ta một màn không kiêng nể gì.
Cô ta nói tôi tồi tệ, tôi mắng cô ta là hư hỏng cả bên ngoài lẫn bên trong, Hứa Gia Nhan không để mắt đến cô ta chỉ có thể đến chỗ tôi tìm kiếm cảm giác tồn tại.
Cô ta nói tôi xấu, tôi nói cô ta giống Chung Vô Diệm, nắp quan tài của Chung Vô Diệm cũng không che được, người ta có tài hoa, cô ta chỉ xứng được nói là “cây súp lơ”.
Cô ta còn nói rằng tôi vô học, nên tôi chỉ có thể khiêm tốn nói rằng giáo viên dạy phép xã giao của tôi là con người, không giống như cô ta giáo viên là một con vật.
Trong những giờ qua, tôi rất hạnh phúc, nhưng tôi quên mất thân phận và địa vị của mình vào lúc này, và cuối cùng tôi đã phải trả giá cho điều đó.
Tôi đã bị sa thải khỏi công ty và trở thành một người thất nghiệp vô gia cư.
Lúc tôi ở nhà, thỉnh thoảng luôn có người ném đá vào cửa sổ nhà tôi.
Lúc đầu tôi có sửa vài lần, nhưng sau đó tôi sửa một lần rồi lại vỡ một lần, nên tôi để kệ.
Còn người nghĩ ra trò này, tôi dùng chân cũng có thể đoán được là ai.
16.
Hứa Gia Nhan không mất bao lâu để phát hiện ra chuyện đó, không biết anh ấy đã làm gì, nhưng những người đó đột nhiên dừng lại.
Đêm đó, anh ôm tôi với vẻ mặt thương xót, cầu xin tôi sau này đừng giữ nhiều chuyện trong lòng, anh nói sẽ bảo vệ tôi.
Nhưng anh ấy không thể bảo vệ tôi.
Chỉ ngay ngày hôm sau, anh đã bị lộ tin tức rằng bạn gái của anh là một người thất nghiệp vô gia cư, lại còn phẩm hạnh không đoan chính.
Mặc dù Hứa Gia Nhan là một diễn viên, không phải là một thần tượng, rõ ràng là ngay từ đầu anh ấy không độc thân, nhưng anh ấy vẫn có một số fan girl, vì vậy anh ấy đã mất fan một thời gian và bắt đầu lùi lại, người hâm mộ của anh cảm thấy rằng sự nghiệp của anh ấy đang thụt lùi và không ngừng nói bóng gió anh ấy.
Địa chỉ của tôi cũng bị rò rỉ, và đột nhiên, các phóng viên và người hâm mộ đã tập trung chặn tôi ở cửa.
Tiếng đập cửa và tiếng loa chửi thề, tôi trốn vào trong chăn.
Chính Hứa Gia Nhan đã đưa một nhóm nhân viên an ninh và cảnh sát đến để giải cứu tôi.
17.
Vào buổi tối, tôi ở nhà của Hứa Gia Nhan, trốn dưới chăn bông trong phòng khách, nhìn từng dòng từng dòng bình luận fan của Hứa Gia Nhan mắng chửi tôi.
Thế giới của tôi dường như một toà nhà đang sụp đổ, sau đó là tiếng vỡ tan của thủy tinh.
Tôi muốn ngủ, nhưng không thể, Hứa Gia Nhan đã bị tôi nhốt ngoài cửa vì tôi không muốn nghe thấy lời an ủi của anh ấy, khi anh ấy an ủi tôi, tôi biết rằng mình sẽ bật khóc.
Ngay khi tôi nhắm mắt lại, đầu óc tôi chỉ toàn là những lời chửi bới và công kích cá nhân đối với gia đình tôi.
Vào ngày hôm sau, Hứa Gia Nhan đã gửi một danh sách dài các tuyên bố, kể rất nhiều câu chuyện của chúng tôi và tất cả các loại lời giải thích cho tôi.
Và câu cuối cùng là “Tình cảm của chúng tôi đang rất tốt, đừng làm phiền”.
Tôi đã lướt đến thông tin này, phần bình luận dự kiến sẽ đầy rẫy những câu nói không thể chịu nổi.
Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ không phải chịu đựng điều này nếu không có tôi.
18.
Tôi chính thức chia tay Hứa Gia Nhan.
Vào thời điểm mà tôi đã cảm thấy rõ ràng rằng tôi không thể mua được tình yêu như bây giờ.
Từ nhỏ đến lớn tôi luôn tin tưởng vào tình yêu - môn đăng hộ đối.
Và bây giờ, dù biết rằng Hứa Gia Nhan luôn lo lắng cho tôi và không coi thường tôi một chút nào, nhưng khoảng cách quá lớn luôn vô tình làm cho tình yêu của anh ấy dành cho tôi giống như là thương hại.
Càng ngày càng cảm thấy mình giống một chú hề.
Tôi ngày càng cảm thấy mình không xứng đáng.
Đã nếm thử mùi vị bị giẫm lên trong bùn rồi thì không nên lôi người khác xuống bùn nữa.
Khi tôi đề nghị chia tay, tâm trạng của tôi rất bình tĩnh, môi Hứa Gia Nhan tái nhợt, anh ấy nắm chặt tay tôi, nói rằng anh ấy sẽ chịu đựng một thời gian, anh ấy sẽ giải quyết vấn đề này.
Tôi không muốn.
Tôi dứt khoát hất tay anh ấy ra, giọng điệu lạnh lùng, tôi nói: “Chia tay đi, đều tốt cho cả hai”.
19.
Trước một đêm rời khỏi căn nhà đi thuê, chúng tôi vẫn còn tranh cãi.
Cãi nhau được một nửa, anh ấy tức giận rời khỏi phòng trọ của tôi.
Cứ tưởng anh ấy đồng ý nhưng không ngờ anh ấy quay lại nửa chừng với túi đồ trên tay.
Anh run rẩy ôm lấy tôi, miệng đầy khẩn cầu nói:
"Em đừng đi, có được không?"
Vào lúc tôi định nói, một viên kẹo đã được nhét vào miệng tôi, loại kẹo cứng vị nho yêu thích của tôi.
Đây là ám hiệu mà chúng tôi đã định trước với nhau rằng không cãi nhau nữa.
"Chúng ta đừng tranh cãi nữa, được không?"
Vị ngọt ngào quen thuộc trong miệng, sau vài lần nhai tôi gật đầu.
Vào ban đêm, tôi ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vào lọ kẹo hương nho trên bàn cạnh giường.
Tôi thích nho.
Nụ hôn đầu tiên với Hứa Gia Nhan cũng đậm mùi nho.
Ánh sáng và bóng tối đan xen trên khuôn mặt của chúng tôi, tôi quay đầu nhìn anh ngày hôm đó, anh đang dựa vào lan can nhìn về phía xa xăm, lông mi dài cong vút, còn tôi đang nhai một viên kẹo cứng trong miệng.
Tôi liều lĩnh nhìn vào mặt anh ấy, anh quay lại và nhìn thấy mình trong mắt tôi.
“Bầu trời hôm nay thật đẹp,” anh nói.
Làn gió mang theo hơi ấm còn sót lại của mặt trời khẽ thổi qua, anh nở một nụ cười và gửi đến tôi một lời mời.
"Cho nên, chúng ta hôn nhau đi."
Đôi mắt anh bị tóc mái che đi, đôi môi ướt át, và thứ tỏa ra là mùi nho.
Xung quanh thật yên tĩnh, trời trong xanh, gió nhè nhẹ, hóa ra tình yêu của chúng tôi thật vừa lúc.
20.
Tôi không nghĩ thanh xuân của chúng tôi nên kết thúc sớm như vậy.
Nhưng chúng tôi đã quá muộn để chuẩn bị cho cuộc chiến dư luận đầy rẫy sự đe dọa và chúng tôi mất đi cơ hội đánh trả.
Bằng chứng về “phẩm hạnh không đoan chính” chỉ cần bị một vài người nói sai lệch một cách ngẫu nhiên mà thành, cộng với thói quen hóng drama của dân mạng, người ta hay hùa theo, sự thật sẽ không còn quan trọng nữa.
Ngay cả khi bạn thân tôi tranh luận vì tôi, tôi sẽ được xác định là thuỷ quân, nếu tôi không đứng ra tranh luận, tôi sẽ bị nói rằng đang ngầm thừa nhận.
Còn Hứa Gia Nhan bây giờ không có nhiều khả năng đó, anh ấy không phải là loại hoàng tử trong tiểu thuyết, vì vậy anh ấy có thể giải quyết vấn đề này trực tiếp.
Mục đích của bên kia cũng nhằm bôi nhọ uy tín của chúng tôi.
Bọn họ đã làm được rồi.
Lừa Hứa Gia Nhan muốn ăn bánh bao rán và nem chay ở Hàng Đông.
Nhân lúc anh ấy đi vắng, tôi thu dọn vali của mình gọn gàng và để lại một bức thư trên bàn.
Chặn mọi phương thức liên lạc khác nhau của anh ấy, đổi một số điện thoại mới, tôi không biết mình sẽ đi đâu.
Như vậy đi.
"Nếu yêu nhau mà trở thành gánh nặng cho cả hai, thì chúng ta hãy tách nhau ra và hướng tới mục tiêu của mình, hẹn gặp lại anh ở đỉnh cao nhất của cuộc đời."
Đó là những gì tôi viết trong thư.
- Còn nữa -
Bình luận facebook