-
Chương 24
Cố Lam khẽ ngạc nhiên khi nhìn thấy tệp đính kèm này.
Cô bất giác hỏi anh: "Sao anh biết số của tôi thế?"
Dứt lời, cô tiện tay đổi số điện thoại của anh thành tên anh.
Đối phương trả lời rất nhanh: "Trong sơ yếu lý lịch của cô có số điện thoại."
Ngầu quá!
Cố Lam không nhịn được thầm khen bằng cả tấm lòng, trí nhớ của người này tốt quá.
Sau đó cô bỗng nhận ra có lẽ Tần Tu Nhiên xuống lầu chưa tới năm phút.
Mới đó mà anh đã soạn xong quá trình rồi ư? Không phải lấy đại cái nào đó trên mạng đấy chứ?
Nhưng cô nghĩ chắc hẳn trên mạng không có đồ vật tào lao như vậy.
Cố Lam suy nghĩ rồi ấn vào tệp đính kèm.
Tệp đính kèm khá ít chữ, Cố Lam lướt cái đã xong.
[Quá trình kết hôn của Tần Tu Nhiên và Cố Lam] (Quyết định tạm thời)
Giai đoạn thứ nhất: Yêu đương
Nội dung tạm thời:
1. Công bố với bên ngoài, gặp mặt người thân và bạn bè đôi bên.
2. Ăn cơm và xem phim cùng nhau.
3. Đi xem triển lãm và xem kịch.
4. Đi chơi ở công viên giải trí, ngồi vòng đu quay.
5. Đưa đón đi làm.
Còn nữa sẽ bổ sung sau.
Giai đoạn hai: Sống thử.
Nội dung tạm thời:
1. Mua nhà mới.
2. Sống chung để hiểu biết tính tình của đối phương.
Còn lại sẽ bổ sung sau.
Giai đoạn thứ ba: Kết hôn.
Đợi bàn bạc rồi bổ sung sau.
Cố Lam đọc xong quy trình kết hôn này chỉ im lặng không nói gì, đặc biệt là mục đến công viên giải trí và ngồi lên vòng đu quay trong nội dung tạm thời của giai đoạn yêu đương. Cô thật tâm muốn biết rốt cuộc Tần Tu Nhiên nghĩ đến chuyện đó kiểu gì.
Tần Tu Nhiên: "Cô thấy sao?"
Tin nhắn của Tần Tu nhiên xuất hiện ở phần trên màn hình điện thoại: "Có lẽ nên sắp xếp việc ra mắt người thân bạn bè để thông báo chính thức vào giai đoạn cuối của trong quá trình yêu đương nhưng tình huống trước mắt khá đặc biệt, mong cô thông cảm cho."
"Tôi hiểu, tôi hiểu."
Cố Lam nhanh chóng trả lời: "Tôi không sao cả."
"Nếu cần sửa chữa, tăng thêm hay xóa bớt nội dung nào đó thì cứ tìm tôi." Tần Tu Nhiên trả lời tin nhắn rất nhanh: "Đây chỉ là kế hoạch tạm thời được xây dựng giản lược thôi."
"Được rồi, khi nào có đề xuất thì tôi sẽ nói với anh."
Cố Lam soạn tin xong không khỏi cảm thấy tò mò: "À, bây giờ anh đang ở đâu? Có phải vừa lái xe vừa gửi tin nhắn hơi bất tiện đúng không?"
Tần Tu Nhiên không trả lời.
Một lúc lâu sau, anh mới đáp: "Ở dưới nhà cô."
Dứt lời, anh bổ sung thêm một câu: "Bây giờ tôi sẽ đi ngay. Cô hãy gửi hết tất cả phương thức liên lạc của cô qua wechat cho tôi, khi nào về đến nơi tôi sẽ kết bạn."
Người đàn ông này chấp hành mọi chuyện thật là nghiêm khắc, lễ phép và biết quan tâm người khác.
Anh có thể nghĩ đến việc chủ động kết bạn với cô, cho cô một ít phẩm giá của người phụ nữ, đúng là một người đàn ông tốt.
Cố Lam nhìn cuộc trò chuyện của mình với Tần Tu Nhiên, cảm thấy anh là người chỉ toàn ưu điểm.
Thậm chí cô còn cảm thấy dáng vẻ cầm xẻng nói muốn chôn sống cô tối qua cũng khá đáng yêu làm sao.
Thôi cô xong rồi, cô đã chìm đắm vào tình yêu mất rồi.
Cố Lam vừa nghĩ đến việc mình được gả vào gia đình giàu có rồi thu mua lại Giản Ngôn, nông dân xoay người ca múa, giai cấp vô sản vùng dậy thì cảm thấy anh quả là người đàn ông hoàn mỹ nhất trên đời.
Cô soạn tin nhắn sắp xếp tất cả cả phương thức liên lạc của mình bằng tốc độ nhanh nhất, sợ Tần Tu Nhiên bỏ sót cách thức liên lạc nào đó và không liên lạc được với mình nên sau khi gửi tin cho anh xong, cô không nhịn được bổ sung một câu: "Anh có muốn tôi lắp thêm một điện thoại bàn ở nhà để tăng cơ hội cho anh liên lạc với tôi không?"
Tần Tu Nhiên đọc tin nhắn của cô, một lúc lâu sau anh mới trả lời: "... Không cần."
"Ồ, được rồi." Thấy anh trả lời ít chữ hơn, Cố Lam bắt đầu hiểu rõ thánh ý, cho rằng anh đang lái xe nên không tiện nói chuyện, thế nên cô đã nhanh chóng nhắn lại: "Anh lái xe đi, tôi không quấy rầy anh nữa."
"Ừ."
Cô nhận được tin nhắn trả lời của anh, nghe tiếng Dương Dung đang giết gà ở ngoài.
Cô nhanh chóng đứng dậy rồi chạy đến phòng bếp, bắt đầu chia sẻ niềm vui chiến thắng này với bà: "Mẹ ơi!"
"Hả, Tiểu Vương tốt lắm, lần này mẹ sẽ khiến Lam Lam chỉ còn là quá khứ." Dương Dung ấn chặt con gà đã bị bà xử lý, nhanh chóng vặt lông nó: "Con đã từng đấm người ta khi còn nhỏ đúng không? Chả sao cả, đó đều là chuyện thuở tấm bé, lớn lên không đánh người ta nữa là được rồi."
"Mẹ!" Cô biết Dương Dung lại sắp xếp đối tượng coi mắt cho cô, hơn nữa có thể là Tiểu Vương của năm ngày trước, vì vậy cô không nhịn được bèn thông báo: "Con thoát kiếp độc thân rồi!"
"Tốt tốt tốt, vậy thì quyết định..."
Dương Dung còn chưa nói dứt câu thì đã cứng đờ.
Một lát sau, một tay bà cầm điện thoại, lắp bắp không nói thành câu: "Con con con con..."
"Con có bạn trai rồi." Cố Lam xông lên, nắm lấy tay bà và kích động nói: "Là người vừa đi ra ngoài đó."
Dương Dung hít sâu một hơi, quay đầu cầm điện thoại lên, vẻ mặt lập tức trở nên vênh váo và đắc chí: "Dì Triệu à, thật xin lỗi, Lam Lam của nhà tôi có bạn trai rồi, Tiểu Vương chỉ đành thôi vậy. Trước kia nó từng đánh người ta, có khuynh hướng bạo lực gia đình nên không phù hợp lắm, hôm nào tôi mở tiệc thì mời dì đến dùng cơm với tôi nhé."
Dứt lời, Dương Dung cúp điện thoại, quay đầu nghiêm túc nhìn cô rồi chỉ ra cửa: "Là người trèo qua cửa sổ của con đó hả?"
"Là anh ấy." Cố Lam gật đầu: "Anh ấy rất giàu!"
"Mẹ đã nói cậu ấy thích con mà!" Dương Dung vỗ vào mặt bàn, nhanh chóng hỏi: "Cậu ấy tên gì?"
"Tần Tu Nhiên, là tổng giám đốc, là người mà con đã đi coi mắt hôm nọ."
"Tốt quá." Dương Dung gật đầu: "Để mẹ thông báo mở tiệc cho mọi người hay, Lam Lam, con phải giữ chặt cậu ấy, tranh thủ kết hôn nhanh lên, con đồng ý với mẹ được không?"
"Được ạ!"
Cố Lam giơ nắm tay lên: "Mẹ, mẹ đặt thêm hai bàn cho tiệc rượu nhé, con đi báo với các bạn của con."
Dương Dung đặt một tay lên bàn, một tay chống nạnh, hào phóng gật đầu: "Đi thôi, mẹ hầm gà cho con."
Cố Lam cầm di động, thong thả chạy về phòng mình. Cô vừa đi vào, Dương Dung đã mở danh bạ lên rồi gọi điện cho dãy số đầu tiên: "Ôi chào ông Lý, tôi có việc vui ấy mà, con gái của tôi có bạn trai rồi, không biết ông có thời gian dùng bữa cơm chúc mừng với gia đình tôi không nhỉ?"
Cố Lam ở trong phòng cũng nói bằng giọng điệu y hệt mẹ mình, cô vỗ đùi: "Ôi Dương Vi ơi, tôi nói cho cậu biết một chuyện mừng hiếm thấy nhé, tôi thoát kiếp độc thân rồi, bạn trai tôi lại rất giàu có, không chừng còn giàu hơn cả Tống Triết. Vậy chừng nào cậu có thời gian thì hãy dẫn Thu Thu đến ăn bữa cơm với tôi nhé, tôi sẽ mời!"
Lúc hai mẹ con Cố Lam vui mừng hớn hở gọi điện thoại thông báo mời tiệc thoát kiếp độc thân của cô, Tần Tu Nhiên đã lái xe thể thao quay lại biệt thự của Hạ Di. Sau khi thay quần áo xong, anh mới gọi điện cho bà ấy.
Rõ ràng bên phía Hạ Di rất đông người nên cực kỳ ồn ào, bà ấy bắt máy rồi đổi sang một nơi khác để nói chuyện: "Sao đấy?"
"Mẹ đang ở đâu?"
Tần Tu Nhiên hỏi trước, hình như Hạ Di đang đổi chỗ nên âm lượng nhỏ hơn rất nhiều: "Mẹ ở công ty, chuẩn bị họp ban giám đốc."
Dứt lời, giọng của bà ấy hơi nặng nề: "Hôm nay giá cổ phiếu dao động quá lớn, cổ đông của công ty đều yêu cầu làm rõ tình hình của con, Tần Giang Hà là người cầm đầu tổ chức cuộc họp."
Nếu Tần Tu Nhiên không đưa ra một biện pháp hiệu quả giải quyết vấn đề giá cổ phiếu lên xuống thất thường của công ty, mọi người sẽ có thái độ tiêu cực đối với "ứng cử viên kế nhiệm" mang lại ảnh hưởng xấu cho công ty.
Đến lúc đó dù Tần Kiến Thanh có ủng hộ Tần Tu Nhiên, anh cũng sẽ vấp phải lực cản rất lớn khi nắm quyền công ty.
Tần Tu Nhiên nghĩ đến đây bèn biên soạn tình huống hôm qua một lần, ắt hẳn nhiều tin tức tiêu cực về anh xuất hiện một cách nhanh chóng không phải là trùng hợp.
Đặc biệt là bức ảnh anh đuổi theo Cố Lam do droid chụp lại, lúc đó chỉ có droid của anh ở hiện trường, có lẽ bức ảnh này do người mà anh nhờ đuổi theo Cố Lam truyền đi.
Nói cách khác, những vấn đề trước đó rất có khả năng do người nhà họ Tần gây ra.
Mà người làm những việc này với anh không phải Tần Giang Hà cũng là Tần Bác Văn.
Tần Tu Nhiên nghĩ đến đây bèn bật cười rồi dặn dò: "Mẹ hãy dời cuộc họp xuống chiều nay, đợi con tới đó hẳn họp."
"Được." Hạ Di đồng ý: "Con còn muốn làm gì nữa không?"
"Mẹ chờ con là được rồi?"
Tần Tu Nhiên cúp máy, ngừng nói chuyện với Hạ Di, sau đó điện cho Thẩm Phỉ.
Anh ấy đang uống rượu, thấy anh gọi đến thì nhanh chóng bắt máy: "Alo, Tu Nhiên?"
"Cậu có quen người nào làm ở cánh báo chí không?"
Tần Tu Nhiên hỏi thẳng.
Anh ấy nghe vậy bèn cười: "Cậu đã mở lời, dù không có cũng phải có."
"Hãy đăng một thông báo giúp tôi, tôi muốn người đó nghĩ cách biến tin này thành một mục phổ biến trên Weibo."
"Thông báo gì vậy?" Thẩm Phỉ chỉ cho rằng anh định giải thích chuyện mình có chết hay không, nhưng nào ngờ anh chỉ muốn đăng tin quảng cáo.
"Chẳng phải công ty của nhà tôi có sản phẩm gọi là drone hay sao? Nó tên là "khám phá thế giới" và một thương hiệu kim cương mang tên tình yêu vĩnh hằng, hãy làm cho tôi hai cụm từ chẳng hạn như "khám phá thế giới, dẫn đường cho tình yêu" kiểu vậy."
"Phụt."
Thẩm Phi nghe vậy bèn phun ngụm rượu trong miệng ra ngoài: "Sao cậu nghĩ ra kiểu quảng cáo sến rện như vậy?"
"Sau đó hãy tung hình ảnh tôi lái một chiếc xe thể thao đuổi theo một cô gái chạy xe đẹp và một bức chụp cảnh tôi đứng bên ngoài tòa nhà, sau đó thuê bên cánh báo chí viết một câu chuyện về tình yêu của tôi."
"Câu câu câu chuyện tình yêu?"
Thẩm Phỉ hốt hoảng đến nỗi cà lăm: "Cậu có tình yêu từ bao giờ vậy?"
"Chỉ mới hôm qua, tôi lái xe thể thao đuổi theo cô ấy, leo lên tận tầng năm để tặng kim cương cho cô ấy, còn sống thật tốt."
Thẩm Phỉ không nói gì.
Tần Tu Nhiên thấy anh ấy mãi im lặng bèn nhíu mày gọi: "Thẩm Phỉ?"
"Nói thật nhé." Cuối cùng anh ấy cũng chịu lên tiếng: "Tin này của cậu còn khiến tôi ngạc nhiên hơn tin cậu chết nữa kìa."
"Nhanh lên, tôi không quan tâm giá cả thế nào, tôi muốn nhìn thấy hotsearch này trước phiên giao dịch chiều nay."
"Ok." Thẩm Phỉ đồng ý: "Tôi đi làm đây."
Thẩm Phỉ cúp điện thoại, bắt đầu suy nghĩ. Anh ấy có quen người làm nghề PR trên mạng, thế là nhanh chóng liệt kê ra một loạt danh sách, soạn kĩ một bản yêu cầu của khách hàng hoàn chỉnh rồi gửi đi.
Sau khi gửi xong, anh ấy cứ cảm thấy thiếu mất một người, nghĩ cả buổi mới nhớ ra.
Đó là Giản Ngôn.
Công ty ươm mầm MCN của cô ấy cũng không tệ nhỉ? Trước mắt con đường phát triển video ngắn đã biến thành một bãi chiến trường cạnh tranh khốc liệt, muốn nhanh chóng đẩy độ hot lên cao thì không thể thiếu những video ngắn.
Thẩm Phỉ quả quyết gửi tin nhắn cho Giản Ngôn: "Tổng giám đốc Giản, không biết cô nhận một đơn hàng gấp không nhỉ?"
Giản Ngôn nhanh chóng trả lời, nói ngắn gọn: "Giá cả thế nào?"
Thẩm Phỉ nhướng mày nhưng không kéo dài: "Giá gấp đôi giá bình thường, đồng thời còn tặng kèm trái tim của tôi."
"Tiền tôi nhận, còn trái tim bé bỏng của sếp Thẩm thì khỏi đi."
Giản Ngôn giải quyết công việc: "Gửi yêu cầu qua cho tôi."
Thẩm Phỉ giản lược bản yêu cầu, sau đó nhận được tin nhắn chi tiết của Tần Tu Nhiên. Những tin nhắn này được soạn rất cẩn thận và chi tiết, gồm cả tin tức quan trọng và hình ảnh đính kèm, rõ ràng anh muốn biến hai bức ảnh đang lan truyền đó thành một hoạt động thương mại để tăng lượt view cho thương hiệu của mình.
Thẩm Phi gửi tài liệu cho những công ty mà mình quyết định hợp tác, sau đó đồng loạt gửi biểu cảm "làm ơn".
Giản Ngôn nhận tài liệu, suy nghĩ.
Chính chuyện này đang rất hot rồi, lại có nhiều hướng, cô ấy nghĩ muốn nâng nó hot hơn cũng không khó.
Vấn đề khó khăn duy nhất đó là phải tăng độ hot trước chiều nay.
Nhưng giá cả gấp đôi...
Giản Ngôn nghĩ đến tiền, lập tức vào nhóm chat của công ty rồi gửi tin tức cho toàn thể công ty: "Đơn hàng gấp đây! Giá cả gấp đôi, ra video trước hai giờ, ai nhận nào?"
Cô ấy vừa thông báo xong, mọi người trong công ty lập tức tham gia nhóm chat.
Cố Lam vừa nói chuyện điện thoại xong, đang nằm trên giường ôm mộng đẹp nhìn thấy tin nhắn thì cười giễu cợt.
Xời, cô sắp trở thành bà xã của tổng giám đốc, còn kiếm tiền vất vả theo kiểu này làm gì chứ?
Tiền?
Cố Lam nghĩ ngu sao mà không kiếm.
Cô lập tức xoay người, nhắn tin riêng với Giản Ngôn: "Em nhận, em nhận, em có thể ra video trước một giờ."
Giản Ngôn lập tức gửi yêu cầu cho Cố Lam, sau đó tổng kết lại: "Quảng bá câu chuyện tình yêu để marketing đấy biết chưa?"
"Em hiểu rồi, em sẽ công bố cặp tình nhân này với mọi người."
Dứt lời, cô bèn mở tệp đính kèm.
Có điều khi thấy một chiếc xe thể thao đang đuổi theo người ta, cô cứ cảm thấy quen quen.
Sau đó khi thấy câu chuyện người đàn ông leo lên tầng năm tặng kim cương đầy cảm động thì bất giác giác giật thót.
Lúc nhìn thấy hai bức ảnh đính kèm ở cuối cùng thì...
Cố Lam thấy Tần Tu Nhiên đang mỉm cười ngồi trong xe và đứng trước nhà nàng, ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ bên trên với biểu cảm đau thương, cuối cùng cũng nhận ra...
Nữ chính trong câu chuyện chính là cô kia mà?
Cô bất giác hỏi anh: "Sao anh biết số của tôi thế?"
Dứt lời, cô tiện tay đổi số điện thoại của anh thành tên anh.
Đối phương trả lời rất nhanh: "Trong sơ yếu lý lịch của cô có số điện thoại."
Ngầu quá!
Cố Lam không nhịn được thầm khen bằng cả tấm lòng, trí nhớ của người này tốt quá.
Sau đó cô bỗng nhận ra có lẽ Tần Tu Nhiên xuống lầu chưa tới năm phút.
Mới đó mà anh đã soạn xong quá trình rồi ư? Không phải lấy đại cái nào đó trên mạng đấy chứ?
Nhưng cô nghĩ chắc hẳn trên mạng không có đồ vật tào lao như vậy.
Cố Lam suy nghĩ rồi ấn vào tệp đính kèm.
Tệp đính kèm khá ít chữ, Cố Lam lướt cái đã xong.
[Quá trình kết hôn của Tần Tu Nhiên và Cố Lam] (Quyết định tạm thời)
Giai đoạn thứ nhất: Yêu đương
Nội dung tạm thời:
1. Công bố với bên ngoài, gặp mặt người thân và bạn bè đôi bên.
2. Ăn cơm và xem phim cùng nhau.
3. Đi xem triển lãm và xem kịch.
4. Đi chơi ở công viên giải trí, ngồi vòng đu quay.
5. Đưa đón đi làm.
Còn nữa sẽ bổ sung sau.
Giai đoạn hai: Sống thử.
Nội dung tạm thời:
1. Mua nhà mới.
2. Sống chung để hiểu biết tính tình của đối phương.
Còn lại sẽ bổ sung sau.
Giai đoạn thứ ba: Kết hôn.
Đợi bàn bạc rồi bổ sung sau.
Cố Lam đọc xong quy trình kết hôn này chỉ im lặng không nói gì, đặc biệt là mục đến công viên giải trí và ngồi lên vòng đu quay trong nội dung tạm thời của giai đoạn yêu đương. Cô thật tâm muốn biết rốt cuộc Tần Tu Nhiên nghĩ đến chuyện đó kiểu gì.
Tần Tu Nhiên: "Cô thấy sao?"
Tin nhắn của Tần Tu nhiên xuất hiện ở phần trên màn hình điện thoại: "Có lẽ nên sắp xếp việc ra mắt người thân bạn bè để thông báo chính thức vào giai đoạn cuối của trong quá trình yêu đương nhưng tình huống trước mắt khá đặc biệt, mong cô thông cảm cho."
"Tôi hiểu, tôi hiểu."
Cố Lam nhanh chóng trả lời: "Tôi không sao cả."
"Nếu cần sửa chữa, tăng thêm hay xóa bớt nội dung nào đó thì cứ tìm tôi." Tần Tu Nhiên trả lời tin nhắn rất nhanh: "Đây chỉ là kế hoạch tạm thời được xây dựng giản lược thôi."
"Được rồi, khi nào có đề xuất thì tôi sẽ nói với anh."
Cố Lam soạn tin xong không khỏi cảm thấy tò mò: "À, bây giờ anh đang ở đâu? Có phải vừa lái xe vừa gửi tin nhắn hơi bất tiện đúng không?"
Tần Tu Nhiên không trả lời.
Một lúc lâu sau, anh mới đáp: "Ở dưới nhà cô."
Dứt lời, anh bổ sung thêm một câu: "Bây giờ tôi sẽ đi ngay. Cô hãy gửi hết tất cả phương thức liên lạc của cô qua wechat cho tôi, khi nào về đến nơi tôi sẽ kết bạn."
Người đàn ông này chấp hành mọi chuyện thật là nghiêm khắc, lễ phép và biết quan tâm người khác.
Anh có thể nghĩ đến việc chủ động kết bạn với cô, cho cô một ít phẩm giá của người phụ nữ, đúng là một người đàn ông tốt.
Cố Lam nhìn cuộc trò chuyện của mình với Tần Tu Nhiên, cảm thấy anh là người chỉ toàn ưu điểm.
Thậm chí cô còn cảm thấy dáng vẻ cầm xẻng nói muốn chôn sống cô tối qua cũng khá đáng yêu làm sao.
Thôi cô xong rồi, cô đã chìm đắm vào tình yêu mất rồi.
Cố Lam vừa nghĩ đến việc mình được gả vào gia đình giàu có rồi thu mua lại Giản Ngôn, nông dân xoay người ca múa, giai cấp vô sản vùng dậy thì cảm thấy anh quả là người đàn ông hoàn mỹ nhất trên đời.
Cô soạn tin nhắn sắp xếp tất cả cả phương thức liên lạc của mình bằng tốc độ nhanh nhất, sợ Tần Tu Nhiên bỏ sót cách thức liên lạc nào đó và không liên lạc được với mình nên sau khi gửi tin cho anh xong, cô không nhịn được bổ sung một câu: "Anh có muốn tôi lắp thêm một điện thoại bàn ở nhà để tăng cơ hội cho anh liên lạc với tôi không?"
Tần Tu Nhiên đọc tin nhắn của cô, một lúc lâu sau anh mới trả lời: "... Không cần."
"Ồ, được rồi." Thấy anh trả lời ít chữ hơn, Cố Lam bắt đầu hiểu rõ thánh ý, cho rằng anh đang lái xe nên không tiện nói chuyện, thế nên cô đã nhanh chóng nhắn lại: "Anh lái xe đi, tôi không quấy rầy anh nữa."
"Ừ."
Cô nhận được tin nhắn trả lời của anh, nghe tiếng Dương Dung đang giết gà ở ngoài.
Cô nhanh chóng đứng dậy rồi chạy đến phòng bếp, bắt đầu chia sẻ niềm vui chiến thắng này với bà: "Mẹ ơi!"
"Hả, Tiểu Vương tốt lắm, lần này mẹ sẽ khiến Lam Lam chỉ còn là quá khứ." Dương Dung ấn chặt con gà đã bị bà xử lý, nhanh chóng vặt lông nó: "Con đã từng đấm người ta khi còn nhỏ đúng không? Chả sao cả, đó đều là chuyện thuở tấm bé, lớn lên không đánh người ta nữa là được rồi."
"Mẹ!" Cô biết Dương Dung lại sắp xếp đối tượng coi mắt cho cô, hơn nữa có thể là Tiểu Vương của năm ngày trước, vì vậy cô không nhịn được bèn thông báo: "Con thoát kiếp độc thân rồi!"
"Tốt tốt tốt, vậy thì quyết định..."
Dương Dung còn chưa nói dứt câu thì đã cứng đờ.
Một lát sau, một tay bà cầm điện thoại, lắp bắp không nói thành câu: "Con con con con..."
"Con có bạn trai rồi." Cố Lam xông lên, nắm lấy tay bà và kích động nói: "Là người vừa đi ra ngoài đó."
Dương Dung hít sâu một hơi, quay đầu cầm điện thoại lên, vẻ mặt lập tức trở nên vênh váo và đắc chí: "Dì Triệu à, thật xin lỗi, Lam Lam của nhà tôi có bạn trai rồi, Tiểu Vương chỉ đành thôi vậy. Trước kia nó từng đánh người ta, có khuynh hướng bạo lực gia đình nên không phù hợp lắm, hôm nào tôi mở tiệc thì mời dì đến dùng cơm với tôi nhé."
Dứt lời, Dương Dung cúp điện thoại, quay đầu nghiêm túc nhìn cô rồi chỉ ra cửa: "Là người trèo qua cửa sổ của con đó hả?"
"Là anh ấy." Cố Lam gật đầu: "Anh ấy rất giàu!"
"Mẹ đã nói cậu ấy thích con mà!" Dương Dung vỗ vào mặt bàn, nhanh chóng hỏi: "Cậu ấy tên gì?"
"Tần Tu Nhiên, là tổng giám đốc, là người mà con đã đi coi mắt hôm nọ."
"Tốt quá." Dương Dung gật đầu: "Để mẹ thông báo mở tiệc cho mọi người hay, Lam Lam, con phải giữ chặt cậu ấy, tranh thủ kết hôn nhanh lên, con đồng ý với mẹ được không?"
"Được ạ!"
Cố Lam giơ nắm tay lên: "Mẹ, mẹ đặt thêm hai bàn cho tiệc rượu nhé, con đi báo với các bạn của con."
Dương Dung đặt một tay lên bàn, một tay chống nạnh, hào phóng gật đầu: "Đi thôi, mẹ hầm gà cho con."
Cố Lam cầm di động, thong thả chạy về phòng mình. Cô vừa đi vào, Dương Dung đã mở danh bạ lên rồi gọi điện cho dãy số đầu tiên: "Ôi chào ông Lý, tôi có việc vui ấy mà, con gái của tôi có bạn trai rồi, không biết ông có thời gian dùng bữa cơm chúc mừng với gia đình tôi không nhỉ?"
Cố Lam ở trong phòng cũng nói bằng giọng điệu y hệt mẹ mình, cô vỗ đùi: "Ôi Dương Vi ơi, tôi nói cho cậu biết một chuyện mừng hiếm thấy nhé, tôi thoát kiếp độc thân rồi, bạn trai tôi lại rất giàu có, không chừng còn giàu hơn cả Tống Triết. Vậy chừng nào cậu có thời gian thì hãy dẫn Thu Thu đến ăn bữa cơm với tôi nhé, tôi sẽ mời!"
Lúc hai mẹ con Cố Lam vui mừng hớn hở gọi điện thoại thông báo mời tiệc thoát kiếp độc thân của cô, Tần Tu Nhiên đã lái xe thể thao quay lại biệt thự của Hạ Di. Sau khi thay quần áo xong, anh mới gọi điện cho bà ấy.
Rõ ràng bên phía Hạ Di rất đông người nên cực kỳ ồn ào, bà ấy bắt máy rồi đổi sang một nơi khác để nói chuyện: "Sao đấy?"
"Mẹ đang ở đâu?"
Tần Tu Nhiên hỏi trước, hình như Hạ Di đang đổi chỗ nên âm lượng nhỏ hơn rất nhiều: "Mẹ ở công ty, chuẩn bị họp ban giám đốc."
Dứt lời, giọng của bà ấy hơi nặng nề: "Hôm nay giá cổ phiếu dao động quá lớn, cổ đông của công ty đều yêu cầu làm rõ tình hình của con, Tần Giang Hà là người cầm đầu tổ chức cuộc họp."
Nếu Tần Tu Nhiên không đưa ra một biện pháp hiệu quả giải quyết vấn đề giá cổ phiếu lên xuống thất thường của công ty, mọi người sẽ có thái độ tiêu cực đối với "ứng cử viên kế nhiệm" mang lại ảnh hưởng xấu cho công ty.
Đến lúc đó dù Tần Kiến Thanh có ủng hộ Tần Tu Nhiên, anh cũng sẽ vấp phải lực cản rất lớn khi nắm quyền công ty.
Tần Tu Nhiên nghĩ đến đây bèn biên soạn tình huống hôm qua một lần, ắt hẳn nhiều tin tức tiêu cực về anh xuất hiện một cách nhanh chóng không phải là trùng hợp.
Đặc biệt là bức ảnh anh đuổi theo Cố Lam do droid chụp lại, lúc đó chỉ có droid của anh ở hiện trường, có lẽ bức ảnh này do người mà anh nhờ đuổi theo Cố Lam truyền đi.
Nói cách khác, những vấn đề trước đó rất có khả năng do người nhà họ Tần gây ra.
Mà người làm những việc này với anh không phải Tần Giang Hà cũng là Tần Bác Văn.
Tần Tu Nhiên nghĩ đến đây bèn bật cười rồi dặn dò: "Mẹ hãy dời cuộc họp xuống chiều nay, đợi con tới đó hẳn họp."
"Được." Hạ Di đồng ý: "Con còn muốn làm gì nữa không?"
"Mẹ chờ con là được rồi?"
Tần Tu Nhiên cúp máy, ngừng nói chuyện với Hạ Di, sau đó điện cho Thẩm Phỉ.
Anh ấy đang uống rượu, thấy anh gọi đến thì nhanh chóng bắt máy: "Alo, Tu Nhiên?"
"Cậu có quen người nào làm ở cánh báo chí không?"
Tần Tu Nhiên hỏi thẳng.
Anh ấy nghe vậy bèn cười: "Cậu đã mở lời, dù không có cũng phải có."
"Hãy đăng một thông báo giúp tôi, tôi muốn người đó nghĩ cách biến tin này thành một mục phổ biến trên Weibo."
"Thông báo gì vậy?" Thẩm Phỉ chỉ cho rằng anh định giải thích chuyện mình có chết hay không, nhưng nào ngờ anh chỉ muốn đăng tin quảng cáo.
"Chẳng phải công ty của nhà tôi có sản phẩm gọi là drone hay sao? Nó tên là "khám phá thế giới" và một thương hiệu kim cương mang tên tình yêu vĩnh hằng, hãy làm cho tôi hai cụm từ chẳng hạn như "khám phá thế giới, dẫn đường cho tình yêu" kiểu vậy."
"Phụt."
Thẩm Phi nghe vậy bèn phun ngụm rượu trong miệng ra ngoài: "Sao cậu nghĩ ra kiểu quảng cáo sến rện như vậy?"
"Sau đó hãy tung hình ảnh tôi lái một chiếc xe thể thao đuổi theo một cô gái chạy xe đẹp và một bức chụp cảnh tôi đứng bên ngoài tòa nhà, sau đó thuê bên cánh báo chí viết một câu chuyện về tình yêu của tôi."
"Câu câu câu chuyện tình yêu?"
Thẩm Phỉ hốt hoảng đến nỗi cà lăm: "Cậu có tình yêu từ bao giờ vậy?"
"Chỉ mới hôm qua, tôi lái xe thể thao đuổi theo cô ấy, leo lên tận tầng năm để tặng kim cương cho cô ấy, còn sống thật tốt."
Thẩm Phỉ không nói gì.
Tần Tu Nhiên thấy anh ấy mãi im lặng bèn nhíu mày gọi: "Thẩm Phỉ?"
"Nói thật nhé." Cuối cùng anh ấy cũng chịu lên tiếng: "Tin này của cậu còn khiến tôi ngạc nhiên hơn tin cậu chết nữa kìa."
"Nhanh lên, tôi không quan tâm giá cả thế nào, tôi muốn nhìn thấy hotsearch này trước phiên giao dịch chiều nay."
"Ok." Thẩm Phỉ đồng ý: "Tôi đi làm đây."
Thẩm Phỉ cúp điện thoại, bắt đầu suy nghĩ. Anh ấy có quen người làm nghề PR trên mạng, thế là nhanh chóng liệt kê ra một loạt danh sách, soạn kĩ một bản yêu cầu của khách hàng hoàn chỉnh rồi gửi đi.
Sau khi gửi xong, anh ấy cứ cảm thấy thiếu mất một người, nghĩ cả buổi mới nhớ ra.
Đó là Giản Ngôn.
Công ty ươm mầm MCN của cô ấy cũng không tệ nhỉ? Trước mắt con đường phát triển video ngắn đã biến thành một bãi chiến trường cạnh tranh khốc liệt, muốn nhanh chóng đẩy độ hot lên cao thì không thể thiếu những video ngắn.
Thẩm Phỉ quả quyết gửi tin nhắn cho Giản Ngôn: "Tổng giám đốc Giản, không biết cô nhận một đơn hàng gấp không nhỉ?"
Giản Ngôn nhanh chóng trả lời, nói ngắn gọn: "Giá cả thế nào?"
Thẩm Phỉ nhướng mày nhưng không kéo dài: "Giá gấp đôi giá bình thường, đồng thời còn tặng kèm trái tim của tôi."
"Tiền tôi nhận, còn trái tim bé bỏng của sếp Thẩm thì khỏi đi."
Giản Ngôn giải quyết công việc: "Gửi yêu cầu qua cho tôi."
Thẩm Phỉ giản lược bản yêu cầu, sau đó nhận được tin nhắn chi tiết của Tần Tu Nhiên. Những tin nhắn này được soạn rất cẩn thận và chi tiết, gồm cả tin tức quan trọng và hình ảnh đính kèm, rõ ràng anh muốn biến hai bức ảnh đang lan truyền đó thành một hoạt động thương mại để tăng lượt view cho thương hiệu của mình.
Thẩm Phi gửi tài liệu cho những công ty mà mình quyết định hợp tác, sau đó đồng loạt gửi biểu cảm "làm ơn".
Giản Ngôn nhận tài liệu, suy nghĩ.
Chính chuyện này đang rất hot rồi, lại có nhiều hướng, cô ấy nghĩ muốn nâng nó hot hơn cũng không khó.
Vấn đề khó khăn duy nhất đó là phải tăng độ hot trước chiều nay.
Nhưng giá cả gấp đôi...
Giản Ngôn nghĩ đến tiền, lập tức vào nhóm chat của công ty rồi gửi tin tức cho toàn thể công ty: "Đơn hàng gấp đây! Giá cả gấp đôi, ra video trước hai giờ, ai nhận nào?"
Cô ấy vừa thông báo xong, mọi người trong công ty lập tức tham gia nhóm chat.
Cố Lam vừa nói chuyện điện thoại xong, đang nằm trên giường ôm mộng đẹp nhìn thấy tin nhắn thì cười giễu cợt.
Xời, cô sắp trở thành bà xã của tổng giám đốc, còn kiếm tiền vất vả theo kiểu này làm gì chứ?
Tiền?
Cố Lam nghĩ ngu sao mà không kiếm.
Cô lập tức xoay người, nhắn tin riêng với Giản Ngôn: "Em nhận, em nhận, em có thể ra video trước một giờ."
Giản Ngôn lập tức gửi yêu cầu cho Cố Lam, sau đó tổng kết lại: "Quảng bá câu chuyện tình yêu để marketing đấy biết chưa?"
"Em hiểu rồi, em sẽ công bố cặp tình nhân này với mọi người."
Dứt lời, cô bèn mở tệp đính kèm.
Có điều khi thấy một chiếc xe thể thao đang đuổi theo người ta, cô cứ cảm thấy quen quen.
Sau đó khi thấy câu chuyện người đàn ông leo lên tầng năm tặng kim cương đầy cảm động thì bất giác giác giật thót.
Lúc nhìn thấy hai bức ảnh đính kèm ở cuối cùng thì...
Cố Lam thấy Tần Tu Nhiên đang mỉm cười ngồi trong xe và đứng trước nhà nàng, ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ bên trên với biểu cảm đau thương, cuối cùng cũng nhận ra...
Nữ chính trong câu chuyện chính là cô kia mà?
Bình luận facebook