-
Chương 17. Gặp cha mẹ, bàn chuyện kết hôn 3
Cố Dữ ngồi trong xe, trơ mắt nhìn cha mình nói chuyện hăng say với Đường Du Nhiên, một lúc lâu sau, cuối cùng cậu không nhịn được mở miệng nói: “Cha, cha có định về nhà không vậy?”
“Về chứ, về chứ!” Cha Cố Dữ vội vàng cười với con trai nhà mình, sau đó lại hỏi Đường Du Nhiên: “Cô bé, cháu ngồi phía sau với Cố Dữ, có được không?”
“Được ạ.” Đường Du Nhiên gật đầu, động tác nhanh nhẹn trèo lên xe.
Cài dây an toàn cho hai đứa bé xong, cha Cố Dữ khởi động xe, đi về phía nhà mình.
Trên đường đi, thấy cha mình nói chuyện vui vẻ với Đường Du Nhiên, Cố Dữ không nói gì nhìn bên ngoài cửa sổ.
Đi hơn mười phút là tới nhà Cố Dữ.
Cha Cố Dữ ra khỏi xe, mở cửa xe giúp hai bạn nhỏ, lại tháo dây an toàn giúp hai đứa bé, sau đó cười tít mắt nói: “Hai đứa xuống đi, về đến nhà rồi.”
Trong mắt Đường Du Nhiên tràn đầy tò mò theo sát Cố Dữ xuống xe, cô bé ngẩng đầu nhìn thoáng qua nhà cửa trước mắt, rồi quay đầu nhìn thoáng qua hoàn cảnh xung quanh, trong mắt tràn đầy nghi ngờ nói: “Oa, không phải phía trước là nhà cháu sao?”
“Nhà cháu?” Trong mắt cha Cố Dữ tràn đầy nghi ngờ đi đến bên cạnh Đường Du Nhiên.
“Đúng vậy, chú nhìn tòa nhà phía trước kia đi, cửa sổ có mành che màu hồng nhạt, là phòng cháu đó…” Đường Du Nhiên vươn tay nhỏ ra, chỉ một cửa sổ trong tòa nhà ở phía trước, nói với cha Cố Dữ.
“Trùng hợp như vậy sao, hóa ra chúng ta ở gần nhà nhau như vậy.” Cha Cố Dữ lập tức bật cười.
“Ha ha, vậy sau này cháu có thể cùng đi học với Cố Dữ mỗi ngày được không ạ?” Đường Du Nhiên ngẩng đầu nhìn, trong mắt tràn đầy chờ mong nhìn cha Cố Dữ.
“Có thể, có thể, đương nhiên là có thể rồi.” Cha Cố Dữ cười ha ha.
“…”
Cố Dữ cảm thấy mình không ở cùng một không gian với hai người kia, lúc bọn họ đưa ra quyết định, có ý định hỏi ý kiến của cậu hay không?
“Lão Cố, sao đứng ở ngoài cửa không vào thế?” Bỗng nhiên cửa phía sau bọn họ mở ra, mẹ Cố Dữ ló đầu ra ngoài, nói với mấy người đứng bên ngoài cửa: “Nói chuyện gì thế?”
“Ha ha.” Cha Cố Dữ cười ha ha với mẹ Cố Dữ, sau đó đứng sang một bên, để Đường Du Nhiên gần như bị anh chắn hết cho vợ thấy nói: “Vợ à, em mau nhìn xem, hôm nay nhà chúng ta có khách đến này.”
“Ai thế?” Mẹ Cố Dữ sửng sốt, cô nhìn về phía Đường Du Nhiên mặc váy công chúa màu hồng nhạt, sau đó mở miệng hỏi: “Không phải là con gái riêng của anh đấy chứ?”
“…” Khóe miệng cha Cố Dữ giật giật, không nhịn được liếc mẹ Cố Dữ một cái nói: “Em nói linh tinh gì thế, đây là bạn của Tiểu Dữ nhà chúng ta, a… Không đúng, là vợ của Tiểu Dữ.”
“Vợ của Tiểu Dữ?” Trước mắt mẹ Cố Dữ sáng lên, chạy chậm tới trước mặt Đường Du Nhiên, ngồi xổm người xuống, hai tay cô chạm lên vai Đường Du Nhiên nói: “Để cho dì nhìn xem, ôi, cô bé thật xinh đẹp, đôi mắt vừa tròn lại to, thật đáng yêu, Cố Dữ con không tệ nha, mới đến trường hai ngày, đã dẫn vợ về nhà rồi!”
Mẹ Cố Dữ im lặng một lát, sau đó vẻ mặt vui vẻ nói: “Cho nên em bảo này, lão Cố, anh còn lo lắng Tiểu Dữ không có bạn làm gì, người ta đã có vợ, còn cần bạn sao?”
“Về chứ, về chứ!” Cha Cố Dữ vội vàng cười với con trai nhà mình, sau đó lại hỏi Đường Du Nhiên: “Cô bé, cháu ngồi phía sau với Cố Dữ, có được không?”
“Được ạ.” Đường Du Nhiên gật đầu, động tác nhanh nhẹn trèo lên xe.
Cài dây an toàn cho hai đứa bé xong, cha Cố Dữ khởi động xe, đi về phía nhà mình.
Trên đường đi, thấy cha mình nói chuyện vui vẻ với Đường Du Nhiên, Cố Dữ không nói gì nhìn bên ngoài cửa sổ.
Đi hơn mười phút là tới nhà Cố Dữ.
Cha Cố Dữ ra khỏi xe, mở cửa xe giúp hai bạn nhỏ, lại tháo dây an toàn giúp hai đứa bé, sau đó cười tít mắt nói: “Hai đứa xuống đi, về đến nhà rồi.”
Trong mắt Đường Du Nhiên tràn đầy tò mò theo sát Cố Dữ xuống xe, cô bé ngẩng đầu nhìn thoáng qua nhà cửa trước mắt, rồi quay đầu nhìn thoáng qua hoàn cảnh xung quanh, trong mắt tràn đầy nghi ngờ nói: “Oa, không phải phía trước là nhà cháu sao?”
“Nhà cháu?” Trong mắt cha Cố Dữ tràn đầy nghi ngờ đi đến bên cạnh Đường Du Nhiên.
“Đúng vậy, chú nhìn tòa nhà phía trước kia đi, cửa sổ có mành che màu hồng nhạt, là phòng cháu đó…” Đường Du Nhiên vươn tay nhỏ ra, chỉ một cửa sổ trong tòa nhà ở phía trước, nói với cha Cố Dữ.
“Trùng hợp như vậy sao, hóa ra chúng ta ở gần nhà nhau như vậy.” Cha Cố Dữ lập tức bật cười.
“Ha ha, vậy sau này cháu có thể cùng đi học với Cố Dữ mỗi ngày được không ạ?” Đường Du Nhiên ngẩng đầu nhìn, trong mắt tràn đầy chờ mong nhìn cha Cố Dữ.
“Có thể, có thể, đương nhiên là có thể rồi.” Cha Cố Dữ cười ha ha.
“…”
Cố Dữ cảm thấy mình không ở cùng một không gian với hai người kia, lúc bọn họ đưa ra quyết định, có ý định hỏi ý kiến của cậu hay không?
“Lão Cố, sao đứng ở ngoài cửa không vào thế?” Bỗng nhiên cửa phía sau bọn họ mở ra, mẹ Cố Dữ ló đầu ra ngoài, nói với mấy người đứng bên ngoài cửa: “Nói chuyện gì thế?”
“Ha ha.” Cha Cố Dữ cười ha ha với mẹ Cố Dữ, sau đó đứng sang một bên, để Đường Du Nhiên gần như bị anh chắn hết cho vợ thấy nói: “Vợ à, em mau nhìn xem, hôm nay nhà chúng ta có khách đến này.”
“Ai thế?” Mẹ Cố Dữ sửng sốt, cô nhìn về phía Đường Du Nhiên mặc váy công chúa màu hồng nhạt, sau đó mở miệng hỏi: “Không phải là con gái riêng của anh đấy chứ?”
“…” Khóe miệng cha Cố Dữ giật giật, không nhịn được liếc mẹ Cố Dữ một cái nói: “Em nói linh tinh gì thế, đây là bạn của Tiểu Dữ nhà chúng ta, a… Không đúng, là vợ của Tiểu Dữ.”
“Vợ của Tiểu Dữ?” Trước mắt mẹ Cố Dữ sáng lên, chạy chậm tới trước mặt Đường Du Nhiên, ngồi xổm người xuống, hai tay cô chạm lên vai Đường Du Nhiên nói: “Để cho dì nhìn xem, ôi, cô bé thật xinh đẹp, đôi mắt vừa tròn lại to, thật đáng yêu, Cố Dữ con không tệ nha, mới đến trường hai ngày, đã dẫn vợ về nhà rồi!”
Mẹ Cố Dữ im lặng một lát, sau đó vẻ mặt vui vẻ nói: “Cho nên em bảo này, lão Cố, anh còn lo lắng Tiểu Dữ không có bạn làm gì, người ta đã có vợ, còn cần bạn sao?”
Bình luận facebook