• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Năm Tháng Mất Phương Hướng (2 Viewers)

  • CHƯƠNG 50 ĐÁNH NHAU (1)

CHƯƠNG 50: ĐÁNH NHAU (1)

“Em đang ở bên ngoài.” Tôi nhìn ngọn đèn bên đường rồi nói. Đây cũng là sự thật mà, tôi vốn đang ở bên ngoài. Mà bên cạnh tôi lúc này chỉ có bóng tối và ánh đèn, còn có giọng nói của anh ta nữa. Sau khi Lưu Tê nghe thấy tôi nói vậy, anh ta im lặng một lát. Sau đó nói rằng sẽ đến tìm tôi, còn dặn dò tôi bật GPS rồi gửi cho anh ta, anh ta sẽ đến tìm tôi.

Tôi đương nhiên đồng ý với đề nghị này, bởi nó cũng là một phần trong kế hoạch của tôi. Vì vậy, hiện tại tôi chỉ cần lẳng lặng đợi Lưu Tê đến. Gió đêm hơi lạnh, nhưng thổi qua người cũng khiến tôi cảm thấy thoải mái.

Một lát sau, Lưu Tê cũng tìm được vị trí của tôi. Anh ta ra hiệu bảo tôi lên xe, sau đó dẫn tôi rời khỏi nơi ấy, còn rốt cuộc đi đâu thì tôi không biết. Tôi ngồi ở ghế sau nghịch điện thoại, gắng sức bày ra một dáng vẻ xấu hổ thẹn thùng, làm như vậy mới có thể thu hút ánh nhìn của Lưu Tê, rồi để anh ta nhận thấy sự bất bình thường của tôi.

“Sao đột nhiên em rầu rĩ buồn phiền vậy?” Lưu Tê quả nhiên mắc câu, tôi ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ không dám nhìn thẳng vào Lưu Tê, tôi cảm thấy tôi càng làm như vậy thì càng khiến Lưu Tê nhận ra vẻ bất thường của tôi, sau đó anh ta sẽ...

Lưu Tê ngừng xe lại rồi nghiêng đầu lại nhìn tôi, bảo tôi nói rõ chân tướng sự việc. Dưới sự ép hỏi của anh ta, tôi không thể lặng im không nói chuyện, sau đó Lưu Tê kéo lấy tôi. Tôi thuận tay kéo quần áo của mình xuống, để anh ta nhìn thấy những dấu hôn trên người tôi.

Quả nhiên tôi nhìn thấy ánh mắt Lưu Tê sầm xuống, anh ta buông tôi ra rồi ngồi trước mặt tôi muốn tôi tự giác giải thích với anh ta về nguồn gốc những vết hôn này. Tôi giả bộ chịu không nổi sự lạnh nhạt của anh ta, chậm rãi nói: “Đây là do Dương Hồng để lại.” Sau khi Lưu Tê nghe xong câu trả lời của tôi thì ngồi xuống đệm một cách nặng nề, điều này khiến tôi có chút dè dặt.

“Đây là Dương Hồng ép buộc em.” Tôi giải thích. Tôi chỉ nói như vậy thôi, vì với tính cách của Lưu Tê, có lẽ anh ta sẽ không tin đâu. Đến khi tôi lại đổ thêm dầu vào lửa, nói hết mấy chuyện liên quan đến việc Dương Hồng có đoạn video của tôi ra. Nếu Lưu Tê quan tâm tôi, có lẽ anh ta sẽ giúp tôi tiêu hủy đoạn video trong tay Dương Hồng.

“Ép buộc ư?” Lưu Tê có chút hoài nghi vặn hỏi, trong mắt anh ta, tôi mãi mãi chỉ là loại con gái nhìn thấy tiền là sáng mắt. Lên giường cũng người khác, chuyện này còn có thể bị ép buộc ư? Ở cùng với anh ta lâu như vậy, tôi cũng có chút hiểu biết về tính cách của anh ta.

“Trước đây, khi ở bên anh, em và cậu ta có chút quan hệ không rõ ràng. Có một lần em đắc tội với cậu ta, kết quả Thẩm Lệ Lệ lại giúp cậu ta lừa em lên giường. Sau đó cậu ta còn quay video em nữa, cậu ta cũng ép buộc em vài lần rồi…” Nói nhiều như vậy rồi nên tôi cũng dừng lại. Những lời này cũng đủ để Lưu Tê hiểu toàn bộ quá trình xảy ra việc này.

Hết thảy phải đánh cược xem Lưu Tê có tin tình huống mà tôi nói hay không? Nếu anh ta tin tôi, vậy trò chơi này lại thú vị rồi. Nếu anh ta không tin tôi, vậy tôi càng phải tính kế, sớm muộn gì cũng phải báo mối thù với Dương Hồng.

Sau khi Lưu Tê nghe xong lời kể lể của tôi, anh ta không lựa chọn nói chuyện thẳng thắn, chỉ im lặng khởi động xe rồi tiếp tục đi về phía trước. Bầu không khí vô cùng yên tĩnh trong xe chính là một điềm báo tốt đối với tôi.

Lưu Tê dẫn tôi đến một khách sạn, sau đó làm tình với tôi. Không hề có màn dạo đầu, đêm đó, anh ta vô cùng thô bạo, dường như muốn xóa sạch toàn bộ những vết tích thuộc về Dương Hồng trên cơ thể tôi, chỉ lưu lại những dấu vết thuộc về anh ta, đây chính là ham muốn chiếm đoạt của một tên đàn ông.

Hậu quả của việc làm đó chính là ngày hôm sau eo và thắt lưng tôi vô cùng mỏi, căn bản không thể đi học, cứ nằm trong phòng ngủ như vậy. Mà Đường Đông Phi cũng quay về rồi, theo lời cậu ấy nói thì dường như Cao Hùng đối xử khá tốt với cậu ấy. Hai người bọn họ cũng sắp thành người yêu của nhau rồi. Phát triển nhanh như vậy khiến tôi có chút hoài nghi về tấm lòng của Cao Hùng.

Nhưng quan hệ của bọn họ có ra sao thì cũng không liên quan đến tôi. Vì vậy tôi chỉ có thể chúc phúc cho họ thôi. Tôi nằm trên giường gửi đi những con số phải cập nhập trong ngày hôm nay. May mà mấy ngày trước tôi đã viết rất nhiều, vì vậy hôm nay cũng không cần viết nữa.

Bởi cơ thể có chút mệt mỏi nên tôi nằm một lát liền ngủ thiếp đi. Lần tiếp theo tỉnh lại đã đến xế chiều rồi, tôi thầm nghĩ, nếu không phải vì cái bụng đói của mình thì tôi có thể ngủ nguyên một ngà.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom