Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nếu không gả cho anh-16
Nếu không gả cho anh - Chương 16: Anh có phải đã hối hận khi cứu em rồi không?
Sau vụ nổ mạnh, nhân viên cứ hỏa tìm được một thi thể đã cháy thành than
Là Tô Tâm Mạn
Thẩm Nhất Thanh đem thi thể đi hoả táng, Hoắc Diệp Thành không có xuất hiện, vụ nổ mạnh hôm đó, Kiều Y đối với hiện trường là vô cùng quen thuộc, còn có quả bom hẹn giờ kia đúng lúc bị hỏng khiến cho Hoắc Diệp Thành nghi ngờ
Anh nhớ tới Tô Tâm Mạn đưa cho anh cái USB kia, anh gần đây thường xuyên suy nghĩ, nếu lúc ấy anh có một chút tin tưởng Tô Tâm Mạn, không ép cô vào phòng phẫu thuật, Tô Tâm Mạn có lẽ sẽ không phải chết
Là anh hại chết Tô Tâm Mạn
Anh cho người đến bệnh viện tìm cái USB mà anh đã ném đi kia
Nhưng anh cũng lo sợ sẽ tìm được nó, anh sợ lời Tô Tâm Mạn nói đều là thật, sợ chân tướng sự việc lại đi ngược lại gốc rễ trong tim anh
Cả người suy sụp, mẫu thuẫn đến đổ bệnh rồi
Trong ngăn kéo phòng Tô Tâm Mạn, có rất nhiều mảnh vải vụn từ một chiếc váy trắng bị rách, là tối hôm đó, anh dùng dùng tay chọc thủng, xé nát lần đầu tiên của cô
Tay anh run rẩy, cầm váy lên, ôm chặt vào ngực, anh mới biết cái cảm giác đau đớn này, chính là sống không bằng chết
Con người thật sự rất kỳ lạ, khi cô ở bên cạnh, anh không nhớ nổi mùi hương trên người cô, sở thích của cô, thậm chí dáng vẻ của cô, mà khi cô biến mất, lại là loại cảm giác này…
Là một loại cảm giác, trái tim được khuấy đảo nghiền nát bởi máy xay thịt
Sau đó hương vị của cô quanh quẩn ở trong mũi anh, bóng dáng của cô chập chờn ở trong ánh mắt anh, giọng nói của cô văng vẳng ở trong lỗ tai anh, tất cả của cô, kỳ thật sớm đã ngầm ăn sâu vào cuộc sống của anh
Cảm xúc cực kỳ bi thương này đột nhiên bị gián đoạn bởi tiếng chuông điện thoại
“Hoắc tổng, chúng tôi ở bệnh viện tiến hành lục soát kiểm tra nhưng vẫn không tìm thấy cái USB kia, nhưng mà, tôi nghe nói có một đám người cũng đang tìm cái USB đó"
"Tiếp tục điều tra những người đó là ai sai khiến"
Kiều Y trốn ở cửa, từ trong khe cửa mơ hồ thấy được mặt Hoắc Diệp Thành hung ác nham hiểm, lòng không khỏi có chút hoảng sợ
Cô ta đoán Hoắc Diệp Thành nhất định cho người đi tìm cái USB kia, cho nên trước khi Hoắc Diệp Thành ra tay cô ta đã sớm tìm được
Cũng cho người tiêu hủy mọi bằng chứng chống lại mình
Tất cả mọi chuyện được cô ta xử lý cẩn thận, chỉ còn một chuyện chính là: Năm tên bắt cóc kia liên lạc với cô, ban đầu nói rằng một triệu tiền chuộc kia tất cả cho bọn họ
Nhưng mà Hoắc Diệp Thành cũng không phải dễ lừa gạt như vậy
Lúc trước cho bọn họ một vali tiền mặt đều cùng một seri, chỉ cần bọn họ lấy ra dùng, cảnh sát rất nhanh sẽ tìm được bọn họ
"Cô Kiều, tôi cho cô thời gian ba ngày, làm sao có một tram ngàn cho tôi, chỉ có bảo đảm chúng tôi an toàn chạy thoát, chúng tôi mới có thể giúp cô vĩnh viễn giữ bí mật này, nếu không, chúng tôi đành phải đi tự thú"
Toàn bộ tiền bạc của Kiều Y gần như đã dùng hết vào việc thuê người giết Tô Tâm Mạn, hiện tại muốn cô ta trong vòng ba ngày kiếm được một tram ngàn chắc chắn là không có khả năng, cô ta có thể nghĩ đến chỉ còn có Hoắc Diệp Thành
Điều khiến cô ta không ngờ đến chính là Hoắc Diệp Thành vậy mà cầm váy của Tô Tâm Mạn ôm vào trong ngực, thật lâu không nỡ bỏ xuống
Lúc còn sống đã quấn lấy anh Diệp Thành của cô ta, đến chết lại vẫn âm hồn không tan
Kiều Y nghĩ như vậy, trong ánh mắt hiện lên một tia nham hiểm
Cúp điện thoại, Hoắc Diệp Thành giống như đang suy nghĩ chuyện gì, không có phát hiện Kiều Y đi vào, Kiều Y ngập ngừng mà tỏ vẻ ngây thơ hỏi: "Anh Diệp Thành, anh có phải đã hối hận khi cứu em rồi không?’’
"Anh đã nói rồi, không ai được phép vào phòng này" Kể từ sau vụ nổ kia, Hoắc Diệp Thành cảm thấy điểm đáng nghi trên người Kiều Y ngày càng nhiều, đối với Kiều Y đã không còn kiên nhẫn như trước:
"Thực xin lỗi, em chỉ là, chỉ là lo lắng cho anh"
"Anh không sao, em đi ra ngoài trước đi, anh muốn yên tĩnh một mình"
"Anh Diệp Thành…”
"Còn có chuyện gì? Anh đã cho người đi dọn dẹp biệt thự ở phía Bắc Thành phố, nếu không muốn trở về nhà họ Kiều, em có thể chuyển đến đó"
“…” Kiều Y biết Hoắc Diệp Thành đây là ra lệnh đuổi khách, cô ta khẽ cắn môi, nói:
"Em nghĩ muốn trở về sống trong biệt thự trước kia của chị, anh có thể giao chìa khóa cho em không? Chị để lại nhà cho em, em muốn tìm thời gian làm thủ tục sang tên một lần"
Lúc ấy Kiều Y sức khỏe không tốt, cho nên việc an táng Kiều Lộ đều là Hoắc Diệp Thành một tay xử lý, cả nhà của Kiều Lộ, cũng bởi vì Kiều Y sức khỏe không tốt, vẫn không có tiến hành thủ tục sang tên
Hoắc Diệp Thành gật đầu: "Được, anh cho người đem chìa khóa cùng giấy tờ liên quan đến cho em, sức khỏe của em còn chưa hoàn toàn bình phục, anh giúp em xử lý các thủ tục"
"Cảm ơn anh Diệp Thành" Kiều Y chớp mắt ngoan ngoãn: "Chuyện chị Tâm Mạn anh cũng đừng quá đau buồn, anh đừng quên anh còn có em"
"Kiều Y, anh chỉ coi em là em gái"
Những lời này, hoàn toàn phá hủy tất cả hi vọng của Kiều Y, cô ta vốn tưởng rằng Tô Tâm Mạn chết đi, Hoắc Diệp Thành sẽ để ý đến cô ta
Chuyện lại không như mong muốn
Tô Tâm Mạn đã chết, Hoắc Diệp Thành so với lúc Kiều Lộ qua đời càng đau khổ hơn, thế giới của anh dường như không có chỗ cho người khác nữa
Đây chính là điều mà cô ta sợ hãi nhất
Sau vụ nổ mạnh, nhân viên cứ hỏa tìm được một thi thể đã cháy thành than
Là Tô Tâm Mạn
Thẩm Nhất Thanh đem thi thể đi hoả táng, Hoắc Diệp Thành không có xuất hiện, vụ nổ mạnh hôm đó, Kiều Y đối với hiện trường là vô cùng quen thuộc, còn có quả bom hẹn giờ kia đúng lúc bị hỏng khiến cho Hoắc Diệp Thành nghi ngờ
Anh nhớ tới Tô Tâm Mạn đưa cho anh cái USB kia, anh gần đây thường xuyên suy nghĩ, nếu lúc ấy anh có một chút tin tưởng Tô Tâm Mạn, không ép cô vào phòng phẫu thuật, Tô Tâm Mạn có lẽ sẽ không phải chết
Là anh hại chết Tô Tâm Mạn
Anh cho người đến bệnh viện tìm cái USB mà anh đã ném đi kia
Nhưng anh cũng lo sợ sẽ tìm được nó, anh sợ lời Tô Tâm Mạn nói đều là thật, sợ chân tướng sự việc lại đi ngược lại gốc rễ trong tim anh
Cả người suy sụp, mẫu thuẫn đến đổ bệnh rồi
Trong ngăn kéo phòng Tô Tâm Mạn, có rất nhiều mảnh vải vụn từ một chiếc váy trắng bị rách, là tối hôm đó, anh dùng dùng tay chọc thủng, xé nát lần đầu tiên của cô
Tay anh run rẩy, cầm váy lên, ôm chặt vào ngực, anh mới biết cái cảm giác đau đớn này, chính là sống không bằng chết
Con người thật sự rất kỳ lạ, khi cô ở bên cạnh, anh không nhớ nổi mùi hương trên người cô, sở thích của cô, thậm chí dáng vẻ của cô, mà khi cô biến mất, lại là loại cảm giác này…
Là một loại cảm giác, trái tim được khuấy đảo nghiền nát bởi máy xay thịt
Sau đó hương vị của cô quanh quẩn ở trong mũi anh, bóng dáng của cô chập chờn ở trong ánh mắt anh, giọng nói của cô văng vẳng ở trong lỗ tai anh, tất cả của cô, kỳ thật sớm đã ngầm ăn sâu vào cuộc sống của anh
Cảm xúc cực kỳ bi thương này đột nhiên bị gián đoạn bởi tiếng chuông điện thoại
“Hoắc tổng, chúng tôi ở bệnh viện tiến hành lục soát kiểm tra nhưng vẫn không tìm thấy cái USB kia, nhưng mà, tôi nghe nói có một đám người cũng đang tìm cái USB đó"
"Tiếp tục điều tra những người đó là ai sai khiến"
Kiều Y trốn ở cửa, từ trong khe cửa mơ hồ thấy được mặt Hoắc Diệp Thành hung ác nham hiểm, lòng không khỏi có chút hoảng sợ
Cô ta đoán Hoắc Diệp Thành nhất định cho người đi tìm cái USB kia, cho nên trước khi Hoắc Diệp Thành ra tay cô ta đã sớm tìm được
Cũng cho người tiêu hủy mọi bằng chứng chống lại mình
Tất cả mọi chuyện được cô ta xử lý cẩn thận, chỉ còn một chuyện chính là: Năm tên bắt cóc kia liên lạc với cô, ban đầu nói rằng một triệu tiền chuộc kia tất cả cho bọn họ
Nhưng mà Hoắc Diệp Thành cũng không phải dễ lừa gạt như vậy
Lúc trước cho bọn họ một vali tiền mặt đều cùng một seri, chỉ cần bọn họ lấy ra dùng, cảnh sát rất nhanh sẽ tìm được bọn họ
"Cô Kiều, tôi cho cô thời gian ba ngày, làm sao có một tram ngàn cho tôi, chỉ có bảo đảm chúng tôi an toàn chạy thoát, chúng tôi mới có thể giúp cô vĩnh viễn giữ bí mật này, nếu không, chúng tôi đành phải đi tự thú"
Toàn bộ tiền bạc của Kiều Y gần như đã dùng hết vào việc thuê người giết Tô Tâm Mạn, hiện tại muốn cô ta trong vòng ba ngày kiếm được một tram ngàn chắc chắn là không có khả năng, cô ta có thể nghĩ đến chỉ còn có Hoắc Diệp Thành
Điều khiến cô ta không ngờ đến chính là Hoắc Diệp Thành vậy mà cầm váy của Tô Tâm Mạn ôm vào trong ngực, thật lâu không nỡ bỏ xuống
Lúc còn sống đã quấn lấy anh Diệp Thành của cô ta, đến chết lại vẫn âm hồn không tan
Kiều Y nghĩ như vậy, trong ánh mắt hiện lên một tia nham hiểm
Cúp điện thoại, Hoắc Diệp Thành giống như đang suy nghĩ chuyện gì, không có phát hiện Kiều Y đi vào, Kiều Y ngập ngừng mà tỏ vẻ ngây thơ hỏi: "Anh Diệp Thành, anh có phải đã hối hận khi cứu em rồi không?’’
"Anh đã nói rồi, không ai được phép vào phòng này" Kể từ sau vụ nổ kia, Hoắc Diệp Thành cảm thấy điểm đáng nghi trên người Kiều Y ngày càng nhiều, đối với Kiều Y đã không còn kiên nhẫn như trước:
"Thực xin lỗi, em chỉ là, chỉ là lo lắng cho anh"
"Anh không sao, em đi ra ngoài trước đi, anh muốn yên tĩnh một mình"
"Anh Diệp Thành…”
"Còn có chuyện gì? Anh đã cho người đi dọn dẹp biệt thự ở phía Bắc Thành phố, nếu không muốn trở về nhà họ Kiều, em có thể chuyển đến đó"
“…” Kiều Y biết Hoắc Diệp Thành đây là ra lệnh đuổi khách, cô ta khẽ cắn môi, nói:
"Em nghĩ muốn trở về sống trong biệt thự trước kia của chị, anh có thể giao chìa khóa cho em không? Chị để lại nhà cho em, em muốn tìm thời gian làm thủ tục sang tên một lần"
Lúc ấy Kiều Y sức khỏe không tốt, cho nên việc an táng Kiều Lộ đều là Hoắc Diệp Thành một tay xử lý, cả nhà của Kiều Lộ, cũng bởi vì Kiều Y sức khỏe không tốt, vẫn không có tiến hành thủ tục sang tên
Hoắc Diệp Thành gật đầu: "Được, anh cho người đem chìa khóa cùng giấy tờ liên quan đến cho em, sức khỏe của em còn chưa hoàn toàn bình phục, anh giúp em xử lý các thủ tục"
"Cảm ơn anh Diệp Thành" Kiều Y chớp mắt ngoan ngoãn: "Chuyện chị Tâm Mạn anh cũng đừng quá đau buồn, anh đừng quên anh còn có em"
"Kiều Y, anh chỉ coi em là em gái"
Những lời này, hoàn toàn phá hủy tất cả hi vọng của Kiều Y, cô ta vốn tưởng rằng Tô Tâm Mạn chết đi, Hoắc Diệp Thành sẽ để ý đến cô ta
Chuyện lại không như mong muốn
Tô Tâm Mạn đã chết, Hoắc Diệp Thành so với lúc Kiều Lộ qua đời càng đau khổ hơn, thế giới của anh dường như không có chỗ cho người khác nữa
Đây chính là điều mà cô ta sợ hãi nhất
Bình luận facebook