• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nếu không gả cho anh (5 Viewers)

  • Nếu không gả cho anh-1

Nếu không gả cho anh - Chương 1: Hi vọng cô phục vụ anh ta một đêm




"Tô Tâm Mạn, có người thích cô, hi vọng cô phục vụ anh ta một đêm"





Tô Tâm Mạn tuyệt vọng nhìn người đàn ông ở trước mắt, anh bắt chéo đôi chân thon dài, lười biếng dựa vào ghế sofa, hít một hơi thuốc lá thật sâu, vừa nhả khói vừa chậm rãi nói chuyện như bình thường





Những lời này giống như là sét đánh trong đầu Tô Tâm Mạn, cô từ từ thu tầm mắt về, lông mi cụp xuống, nước mắt không thể khống chế, bắt đầu nhỏ giọng cầu xin:





"Hoắc Diệp Thành, chúng ta nghĩ cách khác có được hay không? Em Em không muốn, không muốn cùng với người đàn ông khác"





“Cô ngủ với anh ta, anh ta sẽ đồng ý cứu Kiều Y, món nợ cô nợ Kiều Lộ, không muốn trả sao?" Hoắc Diệp Thành hít mạnh một hơi thuốc nữa rồi dụi đầu thuốc lá vào trong gạt tàn, làn khói trắng mờ lượn lờ trước mặt anh, Tô Tâm Mạn không nhìn rõ vẻ mặt của anh, chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lẽo truyền đi trong không khí:





"Một đêm qua rất nhanh"





"" Qua rất nhanh





Cô cảm giác máu trong cơ thể đang chảy ngược, giống như tưới nước lạnh từ trên đầu xuống, lạnh đến tận lòng bàn chân





"Em, lần đầu tiên của em, em muốn dành cho anh…" Tô Tâm Mạn mấp máy môi nói xong, lo lắng vụng trộm nhìn Hoắc Diệp Thành một cái, giống như muốn nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng, đột nhiên người đàn ông ngước mắt nhìn về phía cô, đôi mắt đùa cợt nói: "Đến đây"





"Cởi"





Tô Tâm Mạn kinh ngạc nhìn về phía Hoắc Diệp Thành, cho rằng vừa rồi là cô nghe lầm, người đàn ông dường như đã đọc hiểu sự băn khoăn của cô: "Không phải muốn cho tôi lần đầu tiên sao?"





Giọng điệu nhạt nhẽo, không có chút mong muốn dục vọng nào





Kết hôn ba năm, trong ngày thường, anh nhìn cũng chẳng muốn liếc nhìn cô một cái, đừng nói là đụng chạm cô, hôm nay là vì muốn cô nghe theo anh ngủ với người đàn ông khác, mới nhượng bộ mà nhận lời cầu xin của cô, thỏa mãn nguyện vọng muốn hiến lần đầu tiên cho anh?





Cô biết anh hận cô, nhưng không nghĩ là hận đến như vậy





Hận cô đã gián tiếp hại chết Kiều Lộ





"Hoắc Diệp Thành, em"





Cô muốn nói, nếu cô biết Kiều Lộ vì cô mà uống rượu say, bị mấy gã đàn ông đê tiện hãm hiếp… Cuối cùng, Kiều Lộ không chịu nổi sự đả kích đó, nhảy từ cửa sổ sát đất nhà mình xuống, cô dù chết cũng sẽ không gả cho Hoắc Diệp Thành





"Cùng một câu tôi không muốn nói hai lần"





Giọng nói vẫn như cũ lạnh đến cực độ





Hoắc Diệp Thành không kiên nhẫn làm cô kinh hãi vô cùng, ngón tay run rẩy chạm lên cúc áo, mấy cái cúc áo cởi vài chục lần, quần áo mới như trứng chim vỡ vỏ bị cô cởi xuống, lộ ra da thịt nhẵn nhụi, dưới ánh đèn mờ phản chiếu, sáng bóng mê người





Khuôn mặt cô xinh đẹp, da thịt ở dưới ánh đèn phát sáng mê người, trắng nõn sáng bóng, đẹp đến chói mắt





Tô Tâm Mạn khó xử cúi đầu, ngón tay nắm chặt vạt áo, gần như là vò nát





Cô vẫn còn muốn nói cái gì đó, chưa kịp nói ra miệng, da đầu truyền đến một cơn đau nhức, tóc bị anh níu chặt, đồng thời quăng cả người cô lên trên ghế sofa





Lập tức, thân hình cao lớn của người đàn ông áp xuống, cái bóng đen bao phủ lên cô, không thể nào động đậy





Toàn bộ đều quá nhanh, cô còn không kịp phản ứng, ngón tay thô ráp của người đàn ông đã dò dẫm xuống dưới





A - -





Trong cơ thể, một thứ gì đó bị ngón tay anh mạnh mẽ đâm phá, xé rách





Cô đau đến cong người, không cẩn thận chạm vào nơi nào đó của anh, bên tai lại truyền đến tiếng cười lạnh của anh: "Cô xem, tôi hoàn toàn không có phản ứng với cô, nhưng tôi đã thỏa mãn nguyện vọng của cô"





Dùng ngón tay, trước sau không tới hai giây…





Một giây sau anh đã xoay người xuống khỏi cơ thể cô Người đàn ông rút một tờ khăn giấy ướt trên bàn trà, lau đi lau lại ngón tay kia, giống như dính phải thứ ghê tởm gì đó, không biết lau bao nhiêu lần rồi, sau đó không nhanh không chậm nói:





"Vui không? Nếu không phải vì người đàn ông kia thích, ngay cả đụng vào cô tôi đều sẽ không đụng" Hoắc Diệp Thành ném khăn giấy bẩn vào trong sọt rác: "Cho cô thời gian mười phút xuống lầu"





Khăn tay ném không chuẩn, rơi xuống bên cạnh sọt rác, màu đỏ mơ hồ trên tờ khăn ướt nhuộm đỏ mắt cô





Tô Tâm Mạn cắn môi, ánh mắt phủ một tầng hơi nước mỏng, rốt cục mở miệng: "Hoắc Diệp Thành, chúng ta ly hôn đi"





Phía sau lưng Hoắc Diệp Thành đột nhiên cứng đờ: "Qua đêm nay, cô nghĩ rằng tôi còn có thể muốn cô?"





Phải, là cô quá ngây thơ rồi, nếu anh đã muốn đem cô lên giường của người đàn ông khác, sẽ không nghĩ còn cần cô rồi





Anh cũng chưa từng nghĩ tới sẽ muốn cô





Ngay cả lần đầu tiên, là vừa rồi, lấy tay phá bỏ cũng đã sợ bẩn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom