Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1: Bữa cơm cuối cùng
Ninh Ninh nàng hoa khôi của trường đại học Mĩ Thuật. Cô gái đã làm bao nhiêu chàng trai say đấm kể cả học trưởng của trường chàng hot boy nổi tiếng là lạnh lùng cũng phải đổ gục trước nhan sắc tuyệt trần này
Ninh Hinh đã nhận được không biết bao nhiêu lời tỏ tình, nó còn hơn cả chồng sách của cô.Tính tình cô khá trầm và ít nói và đương nhiên cô sẽ nói nhiều nếu điều đó cô cho là cần thiết
Ninh Hinh bước ra từ trong phòng vẻ hôm nay cô mặc một chiếc đầm thuần khiết tôn lên làn da trắng mịn màng đôi môi đỏ mộng mái tóc xõa dài, bước đi không nhanh không chậm phía sau là bạn cùng phòng của cô Lộ Khiết
" A Hinh chờ mình với "
Lộ Khiết vừa chạy vừa nói còn vừa cất đồ vào cặp nhìn bộ dáng xộc xệch này làm ai cũng cười
" Cậu chậm chạp quá đi thôi nhanh lên "
Ninh Hinh vẫn không dừng bước cứ đi thẳng về phía trước. Cô gắp gáp đến thế là vì cô không muốn gặp vị hôn thê của mình Cao Lãnh. Nhưng người tính không bằng trời tính, Cao Lãnh đã đứng chặng cô ở phía trước
" Vị hôn thê của tôi em định trốn nữa sao?"
Ninh Hinh dừng lại nhìn hắn không mấy là vui vẻ, trả lời hắn tuy không quá lỗ mãng nhưng cũng chứa sự chán ghét trong đó
" Anh Cao đến đây tìm tôi có chuyện gì?"
" Không có chuyện gì cả đến để gặp em không được sao?"
Lời nói của hắn mang ý đùa nhưng cô lại không thích cự tuyệt một cách thẳng thần
" Nếu không có việc gì vậy tôi đi trước hôm nay tôi rất nhiều việc "
Ninh Hinh nhẹ lướt qua thì có một lực nắm lấy tay cô kéo cô lại.Lộ Khiết ở phía sau nhìn thấy há hốc mồm
" Anh Cao bỏ tay tôi ra "
Ninh Hinh tức giận quát
" Được thôi. Nhưng mà tôi nay ba mẹ tôi muốn em đến chơi. Em đi chứ"
Ninh Hinh không kiên nhân
" Mấy giờ "
" 7h tối nay tôi sẽ đến đón em. Nhớ ăn mặc thật đẹp đấy "
Cao Lãnh buông tay cô ra mỉm cười rời đi
Còn cô thì không động tĩnh gì vẫn bước đi nhanh chống trở về kí túc xá để tắm, cô ghét hắn đụng chạm vào người mình nên muốn nhanh chóng thành tẩy sớm, cứ để như thế này làm cô khó chịu đến chết mất
Như đã hẹn 7 giờ cô đứng trước cổng. Tóc cô đã được búi cao, mặc đầm yếm dài qua đầu gói kèm theo áo tay dài nhìn rất năng động và nữ tính dù sao thì cô cũng về Ninh gia nên mặc như thế cho tiện và cũng rất lịch sự
Đến Cao gia cô rất được chào đón
" Ninh tiểu thư, Thiếu gia.Ông chủ và bà chủ đang đợi hai người "
Ninh Hinh khẽ gật đầu mà đi vào trước
Bên trong rất khang trang đồ nội thất đều là hàng cao cấp ánh đèn chiếu sáng cả căn nhà, rất ấm cúng nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi. Cô nghe nói họ rất khó tính nếu làm trái ý sẽ bị đánh đến chết.Thế nhưng cô đã quen rồi tuy Ninh Hinh cô là con người lạnh lùng không dễ tiếp xúc nhưng tận sâu bên trong cô có trái tim ấp áp và lương thiện không biết bao nhiêu lần cô nói đỡ nên đã cứu lấy mạnh họ thế nên bây giờ họ rất vui khi có cô ở đây cũng cầu mong cô mau chóng vào nhà này
" Tiểu Hinh lại ngồi với bác này "
Trước mặc cô là Cao Bạch Kì cùng với Khang Di tức cha và mẹ của Cao Lãnh
Ninh Hinh chào hỏi rồi đi đến chỗ Khang Di ngồi
" Ây da cháu càng ngày càng đẹp ra làm cho con trai ta ngày nhớ đêm mong "
" Sao có thể chứ, nếu so cháu với dì lúc trẻ thì con không thể bằng "
Câu trả lời của cô làm cho Khang Di vui đến nổi cười híp cả mắt vui vẻ nắm lấy tay cô cười đùa
" Vậy ta bây giờ thế nào? Không đẹp sao?"
" Vì vẫn y như trước đây đẹp đến nao lòng "
Khang Di hài lòng nếu có người con dâu hiểu chuyện thế này ai mà không thích nói năng ngọt ngào lễ phép nữa
" Con đúng là khéo ăn khéo nói mà. Tiểu Lãnh mau mau tìm ngày rước con bé về đây cho ta càng sớm càng tốt đó "
Bà vui vẻ dặn dò Cao Lãnh nên không để ý đến sắc mặt của cô đã kém đi vài phần. Cao Bạch Kì là người sắc nhưng mà vẫn không thể nhìn ra được tâm tư của đứa con dâu tương lai này
Ăn xong thì cô đi về không ở lại lâu
Khi về đến Ninh Gia thì …
Ninh Hinh đã nhận được không biết bao nhiêu lời tỏ tình, nó còn hơn cả chồng sách của cô.Tính tình cô khá trầm và ít nói và đương nhiên cô sẽ nói nhiều nếu điều đó cô cho là cần thiết
Ninh Hinh bước ra từ trong phòng vẻ hôm nay cô mặc một chiếc đầm thuần khiết tôn lên làn da trắng mịn màng đôi môi đỏ mộng mái tóc xõa dài, bước đi không nhanh không chậm phía sau là bạn cùng phòng của cô Lộ Khiết
" A Hinh chờ mình với "
Lộ Khiết vừa chạy vừa nói còn vừa cất đồ vào cặp nhìn bộ dáng xộc xệch này làm ai cũng cười
" Cậu chậm chạp quá đi thôi nhanh lên "
Ninh Hinh vẫn không dừng bước cứ đi thẳng về phía trước. Cô gắp gáp đến thế là vì cô không muốn gặp vị hôn thê của mình Cao Lãnh. Nhưng người tính không bằng trời tính, Cao Lãnh đã đứng chặng cô ở phía trước
" Vị hôn thê của tôi em định trốn nữa sao?"
Ninh Hinh dừng lại nhìn hắn không mấy là vui vẻ, trả lời hắn tuy không quá lỗ mãng nhưng cũng chứa sự chán ghét trong đó
" Anh Cao đến đây tìm tôi có chuyện gì?"
" Không có chuyện gì cả đến để gặp em không được sao?"
Lời nói của hắn mang ý đùa nhưng cô lại không thích cự tuyệt một cách thẳng thần
" Nếu không có việc gì vậy tôi đi trước hôm nay tôi rất nhiều việc "
Ninh Hinh nhẹ lướt qua thì có một lực nắm lấy tay cô kéo cô lại.Lộ Khiết ở phía sau nhìn thấy há hốc mồm
" Anh Cao bỏ tay tôi ra "
Ninh Hinh tức giận quát
" Được thôi. Nhưng mà tôi nay ba mẹ tôi muốn em đến chơi. Em đi chứ"
Ninh Hinh không kiên nhân
" Mấy giờ "
" 7h tối nay tôi sẽ đến đón em. Nhớ ăn mặc thật đẹp đấy "
Cao Lãnh buông tay cô ra mỉm cười rời đi
Còn cô thì không động tĩnh gì vẫn bước đi nhanh chống trở về kí túc xá để tắm, cô ghét hắn đụng chạm vào người mình nên muốn nhanh chóng thành tẩy sớm, cứ để như thế này làm cô khó chịu đến chết mất
Như đã hẹn 7 giờ cô đứng trước cổng. Tóc cô đã được búi cao, mặc đầm yếm dài qua đầu gói kèm theo áo tay dài nhìn rất năng động và nữ tính dù sao thì cô cũng về Ninh gia nên mặc như thế cho tiện và cũng rất lịch sự
Đến Cao gia cô rất được chào đón
" Ninh tiểu thư, Thiếu gia.Ông chủ và bà chủ đang đợi hai người "
Ninh Hinh khẽ gật đầu mà đi vào trước
Bên trong rất khang trang đồ nội thất đều là hàng cao cấp ánh đèn chiếu sáng cả căn nhà, rất ấm cúng nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi. Cô nghe nói họ rất khó tính nếu làm trái ý sẽ bị đánh đến chết.Thế nhưng cô đã quen rồi tuy Ninh Hinh cô là con người lạnh lùng không dễ tiếp xúc nhưng tận sâu bên trong cô có trái tim ấp áp và lương thiện không biết bao nhiêu lần cô nói đỡ nên đã cứu lấy mạnh họ thế nên bây giờ họ rất vui khi có cô ở đây cũng cầu mong cô mau chóng vào nhà này
" Tiểu Hinh lại ngồi với bác này "
Trước mặc cô là Cao Bạch Kì cùng với Khang Di tức cha và mẹ của Cao Lãnh
Ninh Hinh chào hỏi rồi đi đến chỗ Khang Di ngồi
" Ây da cháu càng ngày càng đẹp ra làm cho con trai ta ngày nhớ đêm mong "
" Sao có thể chứ, nếu so cháu với dì lúc trẻ thì con không thể bằng "
Câu trả lời của cô làm cho Khang Di vui đến nổi cười híp cả mắt vui vẻ nắm lấy tay cô cười đùa
" Vậy ta bây giờ thế nào? Không đẹp sao?"
" Vì vẫn y như trước đây đẹp đến nao lòng "
Khang Di hài lòng nếu có người con dâu hiểu chuyện thế này ai mà không thích nói năng ngọt ngào lễ phép nữa
" Con đúng là khéo ăn khéo nói mà. Tiểu Lãnh mau mau tìm ngày rước con bé về đây cho ta càng sớm càng tốt đó "
Bà vui vẻ dặn dò Cao Lãnh nên không để ý đến sắc mặt của cô đã kém đi vài phần. Cao Bạch Kì là người sắc nhưng mà vẫn không thể nhìn ra được tâm tư của đứa con dâu tương lai này
Ăn xong thì cô đi về không ở lại lâu
Khi về đến Ninh Gia thì …
Bình luận facebook