Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 93
CHƯƠNG 93
Nhan Nhã Tịnh gọi điện cho Tô Thu Quỳnh để cô ấy dẫn hai đứa nhỏ ra quảng trường gần chung cư hóng gió. Nhan Nhã Tịnh không ngờ rằng, chỉ vì cú điện thoại này của cô mà để cho kẻ xấu thừa dịp, suýt nữa gây nguy hiểm cho hai đứa trẻ.
Trên màn hình lớn ở quảng trường bên ngoài khu phố Thiên Mệnh đang phát video phỏng vấn Nhan Vũ Trúc.
Toàn thân Nhan Vũ Trúc toát lên vẻ cao quý, khí chất xinh đẹp, kiêu kỳ, nhưng có thể thấy rõ những giọt nước mắt đang lăn dài trên gương mặt của cô ta, trông rất đáng thương.
Trước nay Nhan Vũ Trúc vẫn luôn lạnh lùng, cao ngạo, thế mà bây giờ bỗng nhiên lại khóc sướt mướt, khiến vô số fan thương xót.
Hơn nữa những bê bối của Nhan Vũ Trúc đều đã bị ém xuống, thay vào đó là hình tượng trong sáng thuần khiết. Trong lúc phỏng vấn, cô ta khóc rất tội nghiệp, khiến fan của mình thấy mà đau lòng.
Nhân vật nam chính trong bức ảnh đã đứng lên thanh minh nói nữ chính không phải là Nhan Vũ Trúc. Còn về việc sảy thai, Nhan Vũ Trúc cũng khóc lóc kể lể rằng mình bị người ta vu khống. Sau hàng loạt chuyện xảy ra, hình tượng của Nhan Vũ Trúc không những không bị ảnh hưởng mà sự nghiệp còn thăng tiến thêm một bậc.
“Kỹ năng diễn xuất của bà bác Nhan tốt ghê, bác ta cứ tiếp tục diễn như vậy thì trước sau gì cũng sẽ đạt giải Oscar cho mà xem.” Nhan An Mỹ liếc nhìn màn hình lớn, đầy vẻ ghét bỏ.
“Bác ta sẽ không hả hê được quá lâu đâu.” Nhan An Bảo hờ hững đáp.
Vụ bê bối lần này của Nhan Vũ Trúc được ém nhẹm là nhờ có ông cậu giúp đỡ. Ông cậu đã nói sau này sẽ không xen vào chuyện của Nhan Vũ Trúc nữa, nếu Nhan Vũ Trúc lại dính phốt thì chắc chắn sẽ không thể trở mình được đâu!
“Anh lại có chiêu ngầm gì hả?” Nhan An Mỹ cười cười lấy lòng: “Không không, là tuyệt chiêu mới phải chứ.”
“Vẫn đang suy nghĩ.” Nhan An Bảo ngẩng mặt lên, nhìn người phụ nữ đeo khẩu trang và mắt kính đang vội vàng đi về phía mình, hơi mím mím môi: “Nhưng giờ bà bác Nhan đã chủ động tìm tới rồi.”
“Gì cơ?” Nhan An Mỹ không kìm được mà thốt lên, vừa quay đầu đã trông thấy Nhan Vũ Trúc đứng ngay trước mặt mình.
Mấy ngày qua Nhan Vũ Trúc đều ăn không ngon ngủ không yên.
Cô ta không biết tại sao Hách Trung Văn lại khẳng định Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ là con của mình, nhưng hễ nghĩ đến việc trên người chúng chảy dòng máu của Lưu Thiên Hàn là cô ta lại căm ghét vô cùng.
Chỉ khi chúng biến mất mãi mãi thì bí mật về thân phận của chúng mới có thể được chôn vùi!
Nhan Vũ Trúc vốn định thuê người xử lý hai đứa trẻ nhưng chuyện này hết sức quan trọng, không tự mình ra tay cô ta không yên tâm.
Đắng cay mà cô ta phải chịu còn nhiều hơn số gạo mà chúng đã ăn, cô ta không tin mình không thể đấu lại hai đứa oắt con này!
Nhan Vũ Trúc thấy bên cạnh hai đứa trẻ không có người lớn, càng can đảm hơn nhiều.
Cô ta tiến lên, hai tay kéo hai đứa trẻ: “An Bảo và An Mỹ phải không? Bác là bác cả của hai đứa, chị của mẹ hai đứa đây. Mẹ bảo bác đi đón các cháu về nhà ông ngoại. Tối nay cả nhà chúng ta sẽ ăn cơm cùng nhau.”
Cô ta và hai đứa nhóc này từng có mâu thuẫn, nhưng về sau hai đứa này đã biết họ là người thân của nhau, cô ta muốn dụ dỗ chúng đi cũng rất dễ dàng.
Nhan Vũ Trúc nhìn hai đứa trẻ, cố giả bộ thân thiết hiền lành, nhưng trong phòng thì đã sục sôi sự căm ghét.
Cô ta đã chuẩn bị xong tất cả, chỉ cần hai đứa nhóc này chịu lên xe là kế hoạch của cô ta sẽ thành công!
Cô ta sẽ lái xe thẳng ra ngoại ô, ở đó có một chiếc xe van chờ sẵn, trong xe là bọn chuyên buôn bán nội tạng người, hai đứa nhóc này mà rơi vào tay bọn chúng thì đừng hòng sống sót!
Nhan Nhã Tịnh gọi điện cho Tô Thu Quỳnh để cô ấy dẫn hai đứa nhỏ ra quảng trường gần chung cư hóng gió. Nhan Nhã Tịnh không ngờ rằng, chỉ vì cú điện thoại này của cô mà để cho kẻ xấu thừa dịp, suýt nữa gây nguy hiểm cho hai đứa trẻ.
Trên màn hình lớn ở quảng trường bên ngoài khu phố Thiên Mệnh đang phát video phỏng vấn Nhan Vũ Trúc.
Toàn thân Nhan Vũ Trúc toát lên vẻ cao quý, khí chất xinh đẹp, kiêu kỳ, nhưng có thể thấy rõ những giọt nước mắt đang lăn dài trên gương mặt của cô ta, trông rất đáng thương.
Trước nay Nhan Vũ Trúc vẫn luôn lạnh lùng, cao ngạo, thế mà bây giờ bỗng nhiên lại khóc sướt mướt, khiến vô số fan thương xót.
Hơn nữa những bê bối của Nhan Vũ Trúc đều đã bị ém xuống, thay vào đó là hình tượng trong sáng thuần khiết. Trong lúc phỏng vấn, cô ta khóc rất tội nghiệp, khiến fan của mình thấy mà đau lòng.
Nhân vật nam chính trong bức ảnh đã đứng lên thanh minh nói nữ chính không phải là Nhan Vũ Trúc. Còn về việc sảy thai, Nhan Vũ Trúc cũng khóc lóc kể lể rằng mình bị người ta vu khống. Sau hàng loạt chuyện xảy ra, hình tượng của Nhan Vũ Trúc không những không bị ảnh hưởng mà sự nghiệp còn thăng tiến thêm một bậc.
“Kỹ năng diễn xuất của bà bác Nhan tốt ghê, bác ta cứ tiếp tục diễn như vậy thì trước sau gì cũng sẽ đạt giải Oscar cho mà xem.” Nhan An Mỹ liếc nhìn màn hình lớn, đầy vẻ ghét bỏ.
“Bác ta sẽ không hả hê được quá lâu đâu.” Nhan An Bảo hờ hững đáp.
Vụ bê bối lần này của Nhan Vũ Trúc được ém nhẹm là nhờ có ông cậu giúp đỡ. Ông cậu đã nói sau này sẽ không xen vào chuyện của Nhan Vũ Trúc nữa, nếu Nhan Vũ Trúc lại dính phốt thì chắc chắn sẽ không thể trở mình được đâu!
“Anh lại có chiêu ngầm gì hả?” Nhan An Mỹ cười cười lấy lòng: “Không không, là tuyệt chiêu mới phải chứ.”
“Vẫn đang suy nghĩ.” Nhan An Bảo ngẩng mặt lên, nhìn người phụ nữ đeo khẩu trang và mắt kính đang vội vàng đi về phía mình, hơi mím mím môi: “Nhưng giờ bà bác Nhan đã chủ động tìm tới rồi.”
“Gì cơ?” Nhan An Mỹ không kìm được mà thốt lên, vừa quay đầu đã trông thấy Nhan Vũ Trúc đứng ngay trước mặt mình.
Mấy ngày qua Nhan Vũ Trúc đều ăn không ngon ngủ không yên.
Cô ta không biết tại sao Hách Trung Văn lại khẳng định Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ là con của mình, nhưng hễ nghĩ đến việc trên người chúng chảy dòng máu của Lưu Thiên Hàn là cô ta lại căm ghét vô cùng.
Chỉ khi chúng biến mất mãi mãi thì bí mật về thân phận của chúng mới có thể được chôn vùi!
Nhan Vũ Trúc vốn định thuê người xử lý hai đứa trẻ nhưng chuyện này hết sức quan trọng, không tự mình ra tay cô ta không yên tâm.
Đắng cay mà cô ta phải chịu còn nhiều hơn số gạo mà chúng đã ăn, cô ta không tin mình không thể đấu lại hai đứa oắt con này!
Nhan Vũ Trúc thấy bên cạnh hai đứa trẻ không có người lớn, càng can đảm hơn nhiều.
Cô ta tiến lên, hai tay kéo hai đứa trẻ: “An Bảo và An Mỹ phải không? Bác là bác cả của hai đứa, chị của mẹ hai đứa đây. Mẹ bảo bác đi đón các cháu về nhà ông ngoại. Tối nay cả nhà chúng ta sẽ ăn cơm cùng nhau.”
Cô ta và hai đứa nhóc này từng có mâu thuẫn, nhưng về sau hai đứa này đã biết họ là người thân của nhau, cô ta muốn dụ dỗ chúng đi cũng rất dễ dàng.
Nhan Vũ Trúc nhìn hai đứa trẻ, cố giả bộ thân thiết hiền lành, nhưng trong phòng thì đã sục sôi sự căm ghét.
Cô ta đã chuẩn bị xong tất cả, chỉ cần hai đứa nhóc này chịu lên xe là kế hoạch của cô ta sẽ thành công!
Cô ta sẽ lái xe thẳng ra ngoại ô, ở đó có một chiếc xe van chờ sẵn, trong xe là bọn chuyên buôn bán nội tạng người, hai đứa nhóc này mà rơi vào tay bọn chúng thì đừng hòng sống sót!
Bình luận facebook