• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (11 Viewers)

  • Chương 2061-2065

Chương 2061:

Diệp Linh ngắng đầu nhìn lên, Cố Dạ Cần ngồi nơi đây thì chung quanh đã sạch sẽ rồi, cửa cũng chậm rãi đóng lại, ngoài cửa đạo diễn Vương mặt vui mừng khoát tay áo với cô, ý kia là – cô cực khổ rồi.

“..” Diệp Linh thực sự không hiểu nổi, đạo diễn Vương cuồng dại theo đuổi điện ảnh và nghệ thuật sao lại hầu hạ chủ nghĩa tư bản trôi chảy đến như thế?

Quả nhiên, lăn lộn trong cái giới giải trí hoảng loạn này, không một ai đơn giản.

“Cảnh hôn ban nãy hình như ban nãy phải quay lại, như vậy đi, dù sao anh cũng không có việc gì, cùng em diễn vậy! Diệp Linh, hiện tại em tới hôn anh.”

What?

Diệp Linh muốn cự tuyệt, thế nhưng Cố Dạ Cân chê trụ thắt lưng mêm của cô ung dung nhắc cô tới, trực tiếp điều chỉnh tư thế, để cô dạng chân ở trên bắp đùi của anh.

Ngón tay thon dài giữ lại gáy cô, hạ thấp khuôn mặt mềm mị của cô xuống: “phiên bản chủ động” để cô hôn anh.

Lần này anh hôn rất dịu dàng nhưng không mắt đi mạnh mẽ, trằn trọc quấn lấy môi cô chơi đùa.

Chờ lúc anh buông cô ra, anh còn thưởng xoa xoa tóc cô: “Thật ngoan.”

*…” Cô lại chẳng làm gì!

“Hôn rồi, sau đó thì sao, sau đó diễn cảnh gì?” Có Dạ Cần hỏi.

Anh còn muôn diễn tiêp?

Diệp Linh nhanh chóng giả ngu: “Em không biết, hình như… hôn xong là hết rồi…

“Phải không?” Trong tay Cố Dạ Cần bỗng cằm một phần kịch bản, nhàn nhã lật ra.

Diệp Linh lanh lẹ muốn leo từ trên bắp đùi của anh xuống: “Cố tổng, anh từ từ đọc, em đi trước.”

Thế nhưng Cố Dạ Cần không có cho phép cô rời đi, một tay cầm kịch bản, tay kia giữ chặt thắt lưng mềm của cô, ánh mắt nhìn lướt qua trên kịch bản, anh chậm rãi nhíu lên mày kiếm: “Cái này mà gọi là xong? Hôn xong rõ ràng còn có một cảnh giường chiêu nữa.”

Cố Dạ Cần ném kịch bản cho cô: “Đọc cảnh giường chiếu cho anh nghe.”

Cái gì?

Diệp Linh hận không thể ném kịch bản lên khuôn mặt tuấn tú ghê tởm này của anh: “Cố tổng, anh biến thái à! Em không phải là diễn viên lồng tiếng.”

“Không muốn? Vậy được, chúng ta hiện tại diễn cảnh giường chiếu ngay … Diệp Linh nhanh chóng giải thích: “Nguyên tác Kiếp Phù Du) đúng là có một cảnh giường chiếu, nhưng đạo diễn Vương đã xóa rồi, không quay tại đây, thế nào?” Cố Dạ Cẩn nhướng mày kiếm anh khí.

Diệp Linh trợn mắt hốc mồm nhìn anh, tuy là ở đây đã không có ai rồi, nhưng dù sao cũng là phim trường, anh vậy mà muốn ở chỗ này đùa giỡn lưu manh?

“Em đọc!” Diệp Linh liếc anh: “Coi như anh lợi hại”, sau đó cầm lên kịch bản.

Mở ra kịch bản, Diệp Linh bắt đầu đọc: “An Sinh ngồi yên ổn trên đùi Triệu Đình, hai người hôn rất mạnh, rất nhanh Triệu Đình cảm thấy… dục hỏa mười phần, bàn tay của anh dọc theo vòng eo của An Sinh đi xuống, rơi vào… vùng đùi trắng nõn của An Sinh, sau đó từ viền váy sườn xám chậm rãi… thò tay vào…”

Khuôn mặt mềm mị nhỏ nhắn của Diệp Linh nhanh chóng đỏ bừng, kịch bản cô có đã được biên kịch đổi, của Cố Dạ Cần là nguyên tác, cô có một loại cảm giác mình đang đọc truyện cấm trẻ em.

Nội dung kế tiếp cô không học nữa, bởi vì phía dưới là cảnh làm tình trần trụi.

“Sao không đọc tiếp nữa? Phía dưới…có phải như vậy không?” Bàn tay Cố Dạ Cẩn rơi vào nơi xẻ tà sườn xám của GÓI Khi ngón tay có vết chai của anh chạm vào, Diệp Linh liền vươn tay đè anh xuống: “Cố tổng, hiện tại không thích hợp, lát nữa em còn phải quay phim, anh đừng làm hư sườn xám của em.”
Chương 2062:



Anh là động vật ăn thịt, động tác vội vàng kích động lại có chút thô lỗ, thường làm hư đồ của cô, ở cùng với anh, rất tốn tiền mua quần áo.



Cố Dạ Cẩn nhìn dáng vẻ cô đáng thương xin tha, ánh mắt càng thêm sâu.



Diệp Linh chủ động làm anh vui lòng, hai tay ôm cổ anh, tiếng nói mềm mị làm nũng: “Biết rồi biết rồi, tối hôm nay em sớm một chút trở về phòng, anh muốn em hầu hạ thế nào thì em sẽ hầu hạ thế ấy.”



Từ lần trước ép buộc tại biệt thự, Cố Dạ Cần cũng không chạm qua cô nữa, sợ cô nôn, sợ làm cô mâu thuân và chán ghét hơn.



Bây giờ nghe cô chủ động nói đề tài này, Có Dạ Cần thừa nhận mình rất vui, anh thu hồi tay của mình, bàn tay lại rơi trên lưng cô, tiếng nói thấp thuần nhuộm vẻ khàn khàn nhàn nhạt: “Đêm nay anh bảo thư ký đặt phòng, anh vào khách sạn tìm anh.”



“Hả? Lế nào phòng ở đây đã không thỏa mãn được Có tổng, Có tổng muốn đi phòng khách sạn tìm kích thích?”



Diệp Linh hỏi anh.



Bàn tay to của Cố Dạ Cẩn chụm lại, bóp eo cô ấn cô vào trong ngực mình: “Bảo em đi thì em đi đi, đừng nói nhảm nhiều như vậy.”



“…” Thực sự là chủ tịch bá đạo!



Diệp Linh nghĩ tiếp, cựa người một cái, lúc này hơi thở nóng bỏng của Cố Dạ Cần liền rơi bên tai cô: “Vừa rồi ngồi trong ngực thằng tiểu sinh ấy cảm giác như thế nào?”



Cái gì?



Diệp Linh ngước mắt nhìn anh.



Cố Dạ Cần chậm rãi nheo lại cặp con ngươi đen kia, môi mỏng ôm lấy ý cười như có như không: “Đừng giả ngu nữa, Diệp Linh, em biết anh đang hỏi cái gì, quần hắn nồi rõ như vậy, em không có cọ đến?”



Con ngươi Diệp Linh co rụt lại, khiếp Sợ không gì sánh nổi nhìn anh, anh sao lại… có suy nghĩ như vậy, trong đầu chứa đầy mấy thứ… đen tối như vậy à!?



“Nhìn cái gì, lẽ nào anh nói sai, em không phải cọ đến rồi, mà là… cọ tới cọ Iui2” Cố Dạ Cần thay đổi một câu trả lời hợp lý.



Diệp Linh nhanh chóng giơ tay lên, che kín miệng anh, không cho phép anh lại nói lung tung.



Cô là một diễn viên chuyên nghiệp, vừa rồi ngồi trên đùi Dương Tân cũng không đụng tới cái gì, cô cũng là xuống phía dưới sau đó nghe nhà sản xuất phim nói mới biệt. Chuyện này rât bình thường, cô cũng không để trong lòng, làm sao đến trong miệng anh lại khó chịu như vậy?



Người đàn ông Có Dạ Cần này, thực sự quá sắc tình.



Cố Dạ Cẩn hôn tay nhỏ mềm của cô một cái, xem như buông tha cô, dù sao anh cũng không thích cùng với cô đàm luận thằng khác: “Đi xuống đi, buồi tối nhớ đến khách sạn tìm anh.”



“Đã biết.” Diệp Linh dùng tốc độ nhanh nhất bò xuống phía dưới, rời đi.



Cố Dạ Cẩn nhìn bóng lưng của Diệp Linh biến mất, ngay từ đầu cô vào vòng giải trí là anh ngầm đồng ý, thế nhưng từ từ anh phát hiện đây là quyết định sai lâm nhật anh đã làm, anh càng ngày càng không thích cái nghề này của cô.



Vẻ đẹp của cô quá khoe khoang, gợi dậy quá nhiều thèm muốn của đàn ông, cô chỉ thích hợp làm con chim yến trong cái lồng của anh.



Cô thuộc về anh.



Lúc này “ding” một tiếng, có tiếng báo Wechat vang lên.



Cố Dạ Cần cúi đầu vừa nhìn, hóa ra là điện thoại của Diệp Linh rơi ở đây.

Chương 2063:

Điện thoại của cô vang lên, có WeChat tới.

Cố Dạ Cẩn vươn tay cầm điện thoại lên, sau đó mở ra, thế nhưng điện thoại có mật mã.

Mật mã của cô là cái gì?

Cố Dạ Cần suy nghĩ một chút, sau đó nhập mật mã sáu só.

Mật mã chính xác, điện thoại mở ra.

Mật mã điện thoại của cô là… sinh nhật của anh.

Cũng như, mấy năm nay tất cả mật mã của anh đều là sinh nhật cô.

Cái này dường như là một thói quen sâu tận trong xương tủy.

Thói quen là thứ đáng sợ nhất.

Cố Dạ Cần chậm rãi nhếch môi, vui vẻ, anh mở ra WeChat, là Phạm Tư Minh gởi tới – Linh Linh à, buổi tối em có thời gian gặp mặt không?

Ngón tay thon dài của Cố Dạ Cần đè lên điện thoại, rep – Được, em ở bên ngoài khách sạn bảy sao XX chờ anh.

Vứt điện thoại xuống một bên, lúc này thư ký riêng đã đi tới: “Chủ tịch.”

Có Dạ Cẩn mím môi: “Đi gọi đạo diễn Vương qua đây, nói tôi có việc tìm ông ta.”

Diệp Linh về tới đoàn phim tiếp tục quay diễn, Dương Tân ngồi đối diện cô, cô ngước mắt nhìn sang, sau đó lịch sự gật đầu.
Tải app truyên hola đọc nhiều nhiều nhé!
Dương Tân cũng gật đâu đáp lê, trong mắt anh ta lộ ra vài phần tiếc hận.

Làm tiểu sinh mới nổi, Dương Tân đã sớm nghe nói đến đóa hồng đỏ kiều diễm nhất trong vòng giải trí – Diệp Linh, hiện tại thấy được Diệp Linh, vưu vật khuynh thành một đời, không khỏi hiến tâm người động.

Song vừa rồi Dương Tân tận mắt nhìn hấy Có Dạ Cần kéo Diệp Linh ngồi trên đùi anh, Cố Dạ Cần là ai, thủ phủ Hải Thành, quý tộc thương giới, đại lão tư bản, còn là kim chủ đại nhân.

Dương Tân hiểu quy tắc vòng giải trí, anh ta chỉ là không nghĩ tới Diệp Linh cũng có kim chủ.

Lúc này đạo diễn Vương đã đi tới: “Diệp Linh, Dương Tân, có chuyện nói với hai người, hủy bỏ cảnh hôn, không cần quay nữa.”

Diệp Linh ngẳắng đầu: “Vì sao?”

Đạo diễn Vương:… Còn có thể vì sao, vừa rồi Cố gia đã tìm tới cửal Dương Tân lập tức liền nghĩ đến Cố Dạ Cần, anh ngắng đầu, trong góc tối bên kia đã không còn thân ảnh anh tuấn của Có Dạ Cần, trên ghế trống không, anh đã đi.

Diệp Linh chụp xong liền lên đường, đến khách sạn bảy sao tìm Cố Dạ Cần.

Hoa tỷ đậu xe bảo mẫu ở tại bên ngoài khách sạn, Diệp Linh xuống xe, đi vào khách sạn.

Cô không biết là, đối diện đường cái có một người, thật sớm đã chờ ở chỗ này, anh ta chính ‘gwwen nh.

Cố Dạ Cần cầm điện thoại gửi tin cho Phạm Tư Minh, Phạm Tư Minh rất sớm đã tới, đã chờ ở đây hai tiếng rồi.

Buổi tối rất lạnh, Phạm Tư Minh cóng đến hai tay đỏ bừng, thế nhưng đêm rét này không chút nào có thể ngăn cản vẻ kích động của anh ta, chỉ cần nghĩ đến lát nữa có thê hẹn hò với Diệp Linh, anh ta liền vui vẻ muốn nhảy dựng lên.
Chương 2064:



Lúc này Phạm Tư Minh xoay người, lập tức liền thấy Diệp Linh đang ở trên bậc thang cấp, anh ta mừng rỡ, chạy đến: NIỄIHÌIN, Sứ Tiếng “em Linh Linh” còn chưa ra khỏi miệng, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng còi ô tô, Phạm Tư Minh dừng bước lại, chỉ thấy một chiếc Maybach sang trọng chạy nhanh đến.



Đó là… xe của Cố Dạ Cần.



Có Dạ Cần tới.



Phạm Tư Minh hơi kinh ngạc, anh không biết sao chú Cố lại tới?



Phạm Tư Minh không thích chú Có, bởi vì.. chú Cố đối với Diệp Linh có một loại chiếm hữu biến thái, làm anh ta sâu đậm không thích.



Lúc này cửa xe Maybach mở ra, một thân áo khoác đen mỏng Có Dạ Cần xuất hiện ở trong tầm mắt.



Phạm Tư Minh định tới lên tiếng chào, thế nhưng Cố Dạ Cẩn đi ra, anh nhìn Diệp Linh trên bậc thang, mở rộng hai cánh tay của mình: “Linh Linh, qua đây, ôm một cái.”



Phạm Tư Minh đột nhiên cứng đờ.



Diệp Linh đang ở trên bậc thang còn không biết tình huống của Phạm Tư Minh, cô chỉ thấy được Có Dạ Cần, dáng vẻ bá đạo muôn ôm của Cô Dạ Cần.



Diệp Linh đạp giày cao gót xuống bậc thang, sau đó đầu chui vào trong ngực anh – đón lấy tiểu tiên nữ của anh đi!!



Môi mỏng cọ trên mái tóc thơm mềm của cô, Cố Dạ Cẩn ôm chặt thân thể nhuyễn ngọc trong lòng, thấp giọng cười nói: “Nghe lời vậy à.”



“Chứ sao, hầu hạ kim chủ đại nhân em rất nghiêm túc đó.”



“Vậy hôn anh một cái.”



“Dạ.” Diệp Linh nhón chân lên, dùng sức hôn lên gò má anh tuần ấy.



Có Dạ Cần tâm tình rất tốt nhướng mày.



“Cố tổng, được chưa! Chúng ta vào thôi, em là đại minh tinh đó, anh đừng để mai hai ta lên đầu đề!” Diệp Linh dí dỏm chớp mắt.



Cố Dạ Cần ôm eo thon của cô: “Được, chúng ta đi vào.”



Cố Dạ Cần và Diệp Linh biến mắt trong khách sạn.



Phạm Tư Minh hóa đá tại chỗ, anh ta khiếp sợ mờ mịt nhìn hướng hai người biến mắt, anh không thể tin được mình đã nhìn thấy cái gì.



Vừa rồi, Diệp Linh và Có Dạ Cần ở trên đường cái ôm hôn.



Hiện tại, Diệp Linh và Cô Dạ Cân vào khách sạn.



Đầu Phạm Tư Minh “oanh” một tiếng toàn bộ nổ tung, anh ta lắc đầu, không ngừng lắc đầu, làm sao có thể, Cố Dạ Cần là anh trai trên danh nghĩa của Diệp Linh, bọn họ làm sao có thể?



Không phải.



Đây không phải là thật.



Phạm Tư Minh nhanh chóng vọt vào khách sạn, anh ta hai mắt đỏ bừng nhìn tiếp tân,“Vừa rồi hai người kia đi đâu?



Bọn họ là tới dùng cơm hay là tới…ngủ?”
Chương 2065:

Tiếp tân lịch sự nói: “Chào ngài, vừa rồi hai vị quý khách kia ở chô này thuê phòng tổng thống, đêm nay sẽ ngủ lại nơi đây.”

Phòng tổng thống…

Bọn họ là tới ngủ…

Hai bàn tay xuôi ở bên người của Phạm Tư Minh nhanh chóng siết thành quyền, anh ta chưa từng nghĩ tới Diệp Linh và Cố Dạ Cẩn vậy mà lạilà loại quan hệ không thấy được ánh sáng này, anh ta tận mắt nhìn cô gái mình thích cùng người đàn ông khác tới khách sạn thuê phòng!

“Số phòng của bọn họ là bao nhiêu, tôi muốn đi tìm bọn họ!” Phạm Tư Minh tâm tình kích động hỏi.

Tiếp tân xin lỗi lắc đầu: “Thật ngại quá liên sinh, đây là riêng tư của quý khách, chúng tôi không thể nói cho anh biết.”

Phạm Tư Minh viền mắt đỏ bừng: “Vậy ôi tự đi tìm!”

Nói xong anh ta xoay người tiến vào hang máy.

“Áy, tiên sinh!” Tiếp tân nhanh chóng kêu một tiếng, đợi Phạm Tư Minh đi rồi, tiếp tân lúc này cầm điện thoại lên, bám một dãy số.

Rất nhanh, bên kia đường dây được nối, một tiếng nói trằm thấp từ tính truyền tới: “Alo.”

Là Cô Dạ Cân.

Phòng tổng thống.

Có Dạ Cần cao to đứng trước cửa sổ sát đất, anh một tay đút trong túi quần, một tay cầm điện thoại áp lên tai, nghe được tiếng báo cáo của tiếp tân, anh nhàn nhạt phát động đôi môi mỏng: “Đã biệt.”

Anh cúp điện thoại.

Lúc này khuôn mặt nhỏ mềm mị minh diễm của Diệp Linh từ phía sau thò qua, ngước đôi mắt đen câu nhân nhìn anh: “Cố tổng, điện thoại của ai vậy?”

Cô Dạ Cân nhìn cô một cái: “Tiêu tam, có muốn đưa cho em tra xét không?”

Anh đưa điện thoại tới.

Kỳ thực Diệp Linh là có chút nghi ngờ anh, Có Dạ Cần hôm nay là lạ, còn hẹn cô tới khách sạn, thần thần bí bí tất có quỷ.

Song anh thản nhiên đưa điện thoại qua, ngược lại loại đi nghi ngờ của cô, Diệp Linh câu môi: “Cố tổng, sao lại nói thế, tiểu tam là gì?”

Cố Dạ Cần cúi đầu, môi mỏng rơi trên gương mặt trơn mềm của cô, vẻ trẻ đẹp của cô là thứ anh luôn yêu: “Em ở đây, mấy người ngoài không gọi tiểu tam thì là gì?”

Diệp Linh nhướng chân mày lá liễu tinh xảo, thung lười biếng dấp giống như tiểu yêu tinh câu hồn người: “Cố tổng, anh có phải lầm rồi không, em mà là chính cung Cố thái thái được anh đóng dấu dấu cưới ư? Vậy tiểu tam chính là em, ai cũng không thể đoạt với em.”

Nói rồi Diệp Linh đầy khuôn mặt tuần tú đang cà xát vào lung tung hôn loạn kia ra: “Người ngoài phải gọi tiểu tứ tiểu ngũ, về sau Cố tổng không cần đưa em kiểm tra, đây không phải là công việc của tiểu tam chúng em, chờ anh có tiểu tứ tiểu ngũ ,vậy mọi người đều là chị em rồi, nhất định sẽ đồng tâm hiệp lực hầu hạ tốt anh.”

Diệp Linh rộng lượng nói.

Cô Dạ Cân bật cười, cô đây là vân nhớ kỹ chuyện lần trước, thù dai.

Anh vươn tay năm chiếc cằm xinh xắn của cô, nâng cô ngắng đầu đối diện với anh: “Diệp Linh, em thực sự muốn gả cho anh làm Cố thái thái của anh?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom