• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (6 Viewers)

  • Chương 2386-2390

Chương 2386:



Cố Dạ Cần cưng chìu xoa xoa mái tóc Diệp Linh: “Yên tâm, Hà Băng nhất định sẽ tới, quan hệ hai nhà Đường Dương không cạn.”



Dương gia chính là Dương Kim Đậu, cũng chính là mẹ của Hà Băng, Dương Kim Đậu là nữ doanh nhân số một của thành phố Hồng Khẩu, có quan hệ không tệ với Đường gia.



Diệp Linh nghi hoặc nhìn Cố Dạ Cẩn, cô luôn cảm thấy trong câu “quan hệ không cạn” này của Cố Dạ Cẩn như đang ám hiệu cái gì.



Lúc này bên tai truyền đến tiếng ồn ào: “Các người mau nhìn, Thành gia tới rồi!”



Thành gia?



Tiêu Thành?



Diệp Linh khẽ giật mình, bởi vì trước đó Cố Dạ Cần cũng không nói cho cô biết anh trai cũng tới đây, anh trai dĩ nhiên tới!



Diệp Linh nhanh chóng ngắng đầu nhìn lại, chỉ thấy cửa lớn phòng tiệc bị“ầm”



một tiếng mở ra, một thân thể đồ sộ cao ngất xông vào tầm mắt mọi người, Tiêu Thành tới thật.



Ba năm không gặp, trong ba năm này Tiêu Thành đã trở thành đại lão Hồng Kông, áo thun đen bây giờ đã thành áo sơ mi đen may thủ công, phía dưới là quần tây dài đen được cắt tỉa như đao phong, giày da đen được cọ sáng bóng, càng tôn lên anh tuần phi phàm.



Ba năm này Tiêu Thành dường như không thay đổi, nhưng vừa dường như cái gì đó đã thay đổi rồi, thời gian lắng đọng rồi vẻ sắc bén quang mang trên người anh, đôi mắt thâm trầm rất nặng, khí tràng của người ở địa vị cao ép tới người thở không được, chỉ có giữa lông mày còn lộ ra một chút cái bóng vẻ âm tà lạnh tận xương khi xưa.



Tiêu Thành đi đến, ánh mắt của toàn trường “xoát xoát” tập trung vào trên người anh, Diệp Linh cũng nghe được tiếng bàn tán hưng phấn của đám danh viện thục viện bên người.



“Trời ạ, là Thành gia! Thành gia dĩ nhiên tới!”



“Thành gia thật sự rất đẹp trai, thật không hồ là liêu xuân dược biêt đi, nghe nói rất nhiều thế gia thiên kim đều muốn… ngủ một đêm với với anh ấy!”



“Bình tĩnh một chút, cô là thượng lưu danh viện, lau nước miếng của cô lại đi, bảo trì tu dưỡng của mình”…



Ở chỗ này gặp được anh trai Diệp Linh dĩ nhiên rất vui vẻ, cô cũng biết mị lực cường đại của anh trai, so sánh với đám giám đốc nghiêm trang giới thương trường hay là nhóm thanh niên tuấn kiệt, một đại lão âm tà không kềm chế được như anh trai càng hấp dẫn ánh mắt đám thượng lưu danh viện, so với chinh phục một cậu “học trò ngoan”



thì tóm được trái tim của anh chàng “học sinh cá biệt” càng thú vị hơn.



Huống chỉ bây giờ Tiêu Thành có quyền thê, ở Hông Kông hô mưa gọi gió, người đàn ông đi ra từ biển máu luôn khiến người ta vừa sợ vừa yêu, đám danh viện thiên kim kiềm chế trái tim đang nhảy loạn, len lén liếc mắt nhìn anh.



“Chồng à, sao anh không nói anh trai em sẽ đến.” Diệp Linh nhỏ giọng nói với Có Dạ Cần.



Cố Dạ Cần câu môi: “Cho em bất ngờ O2 Diệp Linh hận không thể nhón chân lên hôn thật kêu lên khuôn mặt tuần tú của anh một cái.



Lúc này Đường tổng Đường phu nhân bước nhanh về phía trước, nghênh đón: “Thành gia, anh đã tới rồi, chúng tôi chờ anh thật lâu.”



Tiêu Thành đứng ở trung tâm mọi ánh đèn, nhàn nhạt câu môi mỏng một cái: “Sinh nhật của Đường Ngọc, tôi nhất định phải tới.”



“A Ngọc, mau tới đây, Thành gia tới!”



Đường phu nhân thân thiện gọi nhân vật chính tối nay Đường Ngọc qua.
Chương 2387:

Đường Ngọc là con trai độc nhất của Đường gia, vô cùng điển trai, anh ta học bằng tiến sĩ ngành quản lý kinh doanh ở nước ngoài, trở về liền tiếp quản Đường thị, tuổi trẻ tài cao.

Đường Ngọc tạm biệt bạn bè của mình rồi đi tới trước mặt Tiêu Thành: “Dượng, chào dượng ạ.”

Tiêu gia và Đường gia là quan hệ thân thích, Tiêu Đình Đình là cháu gái của Đường phu nhân, cũng chính là cô của Đường Ngọc, nên Tiêu Thành dĩ nhiên chính là dượng của Đường Ngọc.

Đường Ngọc rất thích dượng, người có thể mấy năm ngắn ngủi đã leo lên vị trí đại lão của Hồng Kông tất nhiên có bản lĩnh, nên Đường Ngọc rất thưởng thức kính nề vị dượng Tiêu Thành này.

Tiêu Thành giơ tay lên, bàn tay vỗ vỗ lên bả vai Đường Ngọc: “Cậu lại cao hơn rất nhiều so với mấy năm trước.”

Đường Ngọc rất thích tập gym, sức mạnh cũng khá, thế nhưng anh ta cũng cảm giác bàn tay Tiêu Thành rơi vào trên vai anh ta tùy tiện vỗ vài cái đã TÔ…

phải đánh ra nội thương. :ang 2 Dượng mạnh thật đó.

Đường Ngọc nhìn thoáng qua vóc người Tiêu Thành, người đàn ông cao 1m9, dưới làn áo sơ mi mỏng mơ hồ có thể chứng kiến từng cơ bắp rõ ràng kia, tràn đầy sức mạnh nam tính. Đường Ngọc rất hâm mộ, anh ta không biết mình lúc nào mới có thể luyện được sức mạnh như dượng.

“Dượng, con đã trưởng thành rồi.”

Đường Ngọc cười nói.

“Đúng vậy Thành gia, Đường Ngọc đã trưởng thành, đã đến độ tuổi lập nghiệp cưới vợ rồi, Thành gia quen biết nhiều người, có danh viện thiên kim nào gia thế trong sạch giới thiệu cho Đường Ngọc hay không, Đường Ngọc còn chưa quen ai cả.” Đường phu nhân che miệng cười nói.

Cái này…

Tiêu Thành vẫn không nói gì, Đường Ngọc đã lên tiếng cắt đứt Đường phu nhân: “Mẹ, con không cần mọi người giới thiệu bạn gái cho con, con đã có cô gái mình thích rồi.”

Đường phu nhân tựa hồ đã sớm đã biết tâm sự của con trai, hơn nữa đối với cô bé này cũng khá hài lòng, bà cười nói: “Con sốt ruột cái gì, mẹ đùa với con thôi.”

Tiêu Thành biết ánh mắt Đường gia rất cao, cô gái có thể đồng thời chinh phục chàng thanh niên tuần kiệt tâm cao khí ngạo Đường Ngọc còn làm cho Đường tổng Đường phu nhân hài lòng như thế nhát định thật không đơn giản, anh hỏi: “Đường Ngọc, cậu thích cô gái nào vậy?”

“Là..” Đường Ngọc ngắng đầu, hết nhìn Đông tới nhìn Tây, muốn nhìn xem cô bé kia đã tới hay chưa.

Lúc này, cửa phòng tiệc xuất hiện hai bóng người, người đến.

Đường Ngọc sáng rực mắt: “Dượng, dượng mau nhìn đi, đó chính là cô gái con thích, cô ấy tới rồi!”

Nhìn thần sắc hưng phấn của Đường Ngọc, Tiêu Thành một tay đút trong túi quần nghiêng người sang, anh nhẹ nhàng nhắc lên cặp mắt đen thẳm kia hướng cạnh cửa nhìn lại, ánh mắt vôn nhập nhèm lười biếng, thế nhưng một giây kế tiếp, anh hơi ngắn ra.

“Dượng, cô ấy là thiên kim của Dương gia, tên là Hà Băng.” Đường Ngọc không kịp chờ đợi giới thiệu.

Hà Băng.

Cũng chính là Tô Tiểu Đường.

Cặp mắt đen thẫm của Tiêu Thành xuyên qua đoàn người rơi trên người Hà Băng, anh đã trọn ba năm không gặp cô rồi.

Năm đó lúc cô rời đi chỉ mới 19 tuổi, còn chưa nở rộ, hiện tại ba năm trôi qua, cô đã 21 tuổi, cả người như đóa tuyết mai trong trẻo lạnh lùng tuyệt Lệ, cô đã hoàn toàn nở rộ rồi.

Hà Băng theo mẹ Dương Kim Đậu cùng nhau vào sân, Hà Băng 21 tuổi tối nay mặc một chiếc váy đen hai dây rất đơn giản, dây váy mỏng manh treo trên bờ vai oánh nhuận của ở cô, suối tóc đen dài xõa tung, lộ ra khuôn mặt trứng ngỗng nho nhỏ, thực sự là thanh lệ xuất trần, duyên dáng động lòng người.
Chương 2388:

Tiêu Thành không ngờ con dâu mà Đường gia chọn trúng, người trong lòng của Đường Ngọc dĩ nhiên là.. Hà Băng!

Lúc này bên tai truyền đến tiếng nghị luận của đám danh môn thục viện.

“Các cô mau nhìn kìn, Hà Băng tới!”

“Ba năm trước đây Dương tổng đón cô con gái Hà Băng này về, Hà Băng ở giới mỹ nữ quyền quý thượng lưu danh tiếng vang xa, cô ấy thành công hạ bệ cựu hoa khôi trở thành Băng mỹ nhân tân đệ nhất Hồng Khẩu.”

“Đúng là Băng mỹ nhân, các cô thấy cô ta cười bao giờ chưa? Cô ta tự cho là thanh cao, chưa bao giờ chơi với chúng loi “Hiện tại đám công tử nhà giàu theo đuổi cô ta có thể từ nơi này xếp hàng đến Pháp luôn đấy, không biết bao nhiêu người lái xe sang chạy đến dưới lầu trường học của cô ta chờ cô ta đâu, cô ta thực sự là đường làm quan rộng mở mà.”

“Thôi mau mau im đi, giao tình hai nhà Đường Dương không cạn, Đường phu nhân và Dương tổng là bạn thân máy chục năm, lần này sinh nhật Đường thiếu liền mang Hà Băng qua đây, ý tứ trong này còn chưa lộ rõ sao, Hà Băng sắp gả vào Đường gia, hai nhà Đường Dương sắp có đám cưới rồi.”…

Tiêu Thành mặt không thay đổi nghe những tiêng nghị luận này, hiện tại Hà Băng là đối tượng mà đám thượng lưu danh viện cực kỳ hâm mộ và ghen ghét, Hà Băng vừa ra sân, liền trở thành tiêu điểm.

Xem ra chuyện đám cưới hai nhà Đường Dương mọi người đều biết rồi, Hà Băng thật sự sắp gả cho… Đường Ngọc rồi.

Lúc này Đường phu nhân nhiệt tình chào hỏi: “Kim Đậu, Băng Băng, chúng tôi ở chỗ đây.”

Dương Kim Đậu ngẳắng đầu liền thấy Đường phu nhân, bà lịch sự gật đầu với đám giám đốc đang vây lại, sau đó mang theo con gái Hà Băng đi tới.

“Băng Băng, em đã đến rồi?” Đường Ngọc chạy đên bên người Hà Băng, hai mắt sáng lên nhìn cô.

Ngũ quan đã từng non nớt của Hà Băng đều đã nảy nở, khuôn mặt nho nhỏ như phù dung, phía trên nạm một đôi mắt sáng thanh lạnh, bên trong như chứa lấy một vũng nước xuân đang róc rách lưu động, hiện lên ánh sáng ngời.

Người đẹp, đôi mắt lại càng đẹp hơn, làm cho đàn ông vừa nhìn đã muốn âu yếm.

„ Hà Băng nhàn nhạt gật đầu: “Ừm.

Đường phu nhân thân mật kéo tay Dương Kim Đậu: “Kim Đậu, Đường Ngọc sáng sớm đã đợi Băng Băng rồi, cậu xem Băng Băng tới nó vui mừng bao nhiêu kìa.”

Ngọc chạy đên bên người Hà Băng, hai mắt sáng lên nhìn cô.

Ngũ quan đã từng non nớt của Hà Băng đều đã nảy nở, khuôn mặt nho nhỏ như phù dung, phía trên nạm một đôi mắt sáng thanh lạnh, bên trong như chứa lấy một vũng nước xuân đang róc rách lưu động, hiện lên ánh sáng ngời.

Người đẹp, đôi mắt lại càng đẹp hơn, làm cho đàn ông vừa nhìn đã muốn âu yếm.

Hà Băng nhàn nhạt gật đầu: “Ừm.

Đường phu nhân thân mật kéo tay Dương Kim Đậu: “Kim Đậu, Đường Ngọc sáng sớm đã đợi Băng Băng rồi, cậu xem Băng Băng tới nó vui mừng bao nhiêu kìa.”

Dương Kim Đậu và Đường phu nhân là chị em tốt, năm đó bà và Hà Tần ly hôn một mình đi tới thành phố Hồng Khẩu gây dựng sự nghiệp, một người phụ nữ vô cùng không dễ dàng, là Đường phu nhân Đường Ngọc Phân đã luôn ở cạnh giúp đỡ bà, tình cảm hai người cực kỳ tốt, Dương Kim Đậu cũng muốn giao hạnh phúc chung thân của Hà Băng cho Đường Ngọc.

Dương Kim Đậu cười nói: “Ngọc Phân, Băng Băng nhà tớ tính tình lạnh lùng, không biết nói ngọt giống các cô gái khác được người ta yêu thích, về sau cậu phải thông cảm cho con bé nhiều rOI.

Đường phu nhân vẫn không nói gì, Đường tông liên cười khoát tay nói: “Chính là bởi vì như vậy, tôi mới phát giác được Băng Băng bất nhiễm thế sự, càng thêm đáng quý.”

Chương 2389:

Đường gia là thư hương môn: đệ, Đường tổng Đường phu nhân lại có ánh mắt chuẩn, bọn họ liếc mắt đã chọn trúng Hà Băng.

Hai vợ chồng đã dùng năm chữ này tới đánh giá Hà Băng— cứng cỏi từ trong trứng.

Mấy câu nói của Đường tổng nhanh chóng làm cho mặt Dương Kim Đậu giãn ra, con gái của mình được nhà chồng tương lai yêu thích như vậy, không có một ai làm mẹ mà không vui.

“Được rồi Băng Băng, anh giới thiệu cho em một chút, vị này chính là Tiêu Thành!” Đường Ngọc giới thiệu Tiêu Thành cho Hà Băng.

Tiêu Thành…

Nghe được cái tên này sắc mặt Dương Kim Đậu đại biến, bà lập tức nhìn sang hướng Tiêu Thành.

Ánh mắt Tiêu Thành đang rơi trên người Hà Băng, e rằng chính anh cũng chưa từng phát giác, từ khi Hà Băng xuất hiện, ánh mắt của anh cũng chưa từng dời khỏi người cô.

Hà Băng ngắng đầu, đôi mắt sáng trong trẻo lạnh lùng liền rơi trên khuôn mặt tuần tú của Tiêu Thành.

Vừa rồi lúc cô vào, liếc mắt đã thấy được anh.

Anh đứng ngay trung tâm ngọn đèn, đồ sộ cao ngất, như hạc giữa bầy gà, thực sự khiến người ta khó thể tảng lờ đi.

Ba năm rồi…

“Băng Băng, danh tiếng Thành gia em nghe nói qua rồi chứ, dượng ấy ở Hồng Kông oai phong một cõi, hô mưa gọi gió. Đúng rồi, Thành gia là dượng của anh, em cũng có thể gọi chú ấy là dượng.” Đường Ngọc hưng phần nói.

Dương Kim Đậu biết quá khứ giữa Tiêu Thành và Hà Băng, kỳ thực cũng không tính là quá khứ, bởi vì, căn bản chưa bắt đầu đã kết thúc rồi.

Hiện tại hai người ở tiệc sinh nhật gặp lại khiến Dương Kim Đậu trở tay không kịp, hiện tại con gái của bà đã tên Hà Băng, không phải Tô Tiểu Đường nữa rồi, bà không hy vọng quá khứ của con gái bị người khác biết, nhât là người Đường gia.

Dương Kim Đậu lo lắng nhìn Tiêu Thành và Hà Băng, nhanh chóng mở miệng: “Băng Băng, gọi đi con, gọi dượng!”

Dương Kim Đậu càng nhắn mạnh giọng ở chữ “dượng” này, là đang nhắc nhở Hà Băng thân phận của Tiêu Thành, anh đã có vợ rồi.

Hà Băng nhìn Tiêu Thành, cũng không có tâm tình gì lớn, khuôn mặt thanh lệ lãnh lãnh đạm đạm, giống như nhìn một người xa lạ, cô mở miệng gọi một tiếng: “Thưa dượng.”

Tiêu Thành cũng không có biểu cảm nào, đôi mắt đen sâu như đầm hàn, không ai có thê xem thâu anh đang suy nghĩ cái gì: “Hà tiểu thư, chào cô.”

Lúc gặp lại, bọn họ đã là người dưng.

“Đường Ngọc, sinh nhật chính thức bắt đầu rồi, con mau mời Băng Băng tới khiêu vũ đi. “Đường phu nhân thúc giục nhắc nhở.

Đường Ngọc nhanh chóng sửa lại quần áo một chút, sau đó ở trước mặt Hà Băng thân sĩ cong lưng, vươn: tay: “Băng Băng, anh có thể mời em nhảy một điệu không?”

Hà Băng im lặng vài giây, sau đó đưa tay mình cho Đường Ngọc: “Được.”

Đường Ngọc mang theo Hà Băng đi Vào sân nhảy.

Hiện trường vang lên tiêng nhạc ưu nhã du dương, Đường Ngọc cầm bàn tay nhỏ mềm mại không xương của Hà Băng, một tay kia nhẹ nhàng đặt trên vòng eo nhỏ của cô, cô gái tính lạnh, thế nhưng cơ thể vô cùng ấm áp: “băng cơ ngọc cốt” đại để chính là như vậy.
Chương 2390:



Lúc Đường Ngọc làm những động tác này mang theo thận trọng thăm dò, bởi vì anh ta cũng không xác định Hà Băng sẽ phản cảm hay không, tâm ý của anh ta Hà Băng đã biết, thế nhưng cô vẫn không lạnh không nhạt với anh ta.



Lúc đầu Đường Ngọc còn không chắc Hà Băng có thể hay chấp nhận lời mời khiêu vũ cùng mình, không ngờ Hà Băng dĩ nhiên đồng ý.



Hiện tại anh ta làm ra những cử chỉ thân mật này, Hà Băng hình như cũng không cự tuyệt và phản cảm.



Tối nay Hà Băng đã đến gần hơn một bước với anh ta.



Điều này làm cho trong lòng Đường Ngọc nở hoa: “Băng Băng, tối hôm nay anh lái xe đưa em về nhà nhé?”



Hà Băng không có phản ứng.



“Băng Băng, ngày mai em rảnh không, anh muốn mời em ăn cơm.”



Hà Băng vẫn không có phản ứng.



Đường Ngọc hơi xấu hỗ, bởi vì anh ta cảm giác mình đang tự biên tự diễn, anh ta nhìn Hà Băng, cô gái cúi thấp đôi mắt, hàng mi dài như cánh bướm an tĩnh rũ xuống, hết sức xinh đẹp, thế nhưng không biết cô suy nghĩ cái gì.



Cô tựa như… có chút không yên lòng.



Đường Ngọc thay đổi trọng tâm câu chuyện: “Băng Băng, có phải em sợ dượng anh không, không cần sợ, dượng anh là một người rất lợi hại, dượng ấy đã có con trai, con trai đã ba tuổi rồi…”



Đường Ngọc lời còn chưa nói hết, Hà Băng đột nhiên ngắng đầu lên, đôi mắt sáng trong trẻo rơi vào trên mặt anh ta: “Anh ấy… có con trai rồi?”



Đường Ngọc vẫn cảm thấy Hà Băng không yên lòng, thê nhưng nói đên Tiêu Thành, cô dường như cảm thấy rất hứng thú.



Đường Ngọc gật đầu: “Đúng vậy, dượng anh và cô hết sức ân ái, trong năm đầu tiên kết hôn đã có thai, sinh một đứa con trai.”



Ba năm nay Hà Băng không nghe ngóng tin tức của Tiêu Thành, cô chỉ biết sau khi cô rời khỏi Hồng Kông không bao lâu anh hình như đã kết hôn với Tiêu Đình Đình rồi, hôn lễ oanh động kia ngự trị trên tiêu đề các trang báo giải trí ba ngày, khiến người ta muốn không biết cũng khó.



Thế nhưng Hà Băng cũng không biết Tiêu Thành đã có con trai, con trai đã ba tuổi, xem ra vừa tân hôn liền mang bầu.



Như vậy xem ra anh thật đúng là kẻ đại thăng nhân sinh, đi lên đỉnh phong của quyền lợi, cưới vợ đẹp sinh con trai, cuộc đời quá mỹ mãn.



Hà Băng câu đôi môi đỏ mọng một cái, trong đôi mắt sáng trong trẻo tràn ra vài phần lạnh lùng mà châm chọc.



Cô hận Tiêu Thành.



Hiện tại, vẫn hận như cũ.



Tiêu Thành thân cao chân dài đứng lặng tại chỗ, anh nhìn trong Hà Băng và Đường Ngọc sàn nhảy, hai người không biết nói những gì, Hà Băng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hai người thật đúng là trời đất tạo nên một đôi.



Ba năm nay Dương Kim Đậu tiến hành cải tạo khắp mọi mặt với Hà Băng, nhất là học tập đủ loại cử chỉ lễ nghi của thượng lưu danh viện, hiện tại Hà Băng một thân hắc váy đen theo Đường Ngọc khiêu vũ tựa như tiên giáng trân, góc mặt nghiêng tỉnh xảo thanh lệ lại tản mát ra vài phần kinh tâm động phách.



Đường phu nhân hài lòng gật đầu: “Kim Đậu, tớ thực sự là càng nhìn càng cảm thấy Băng Băng cùng Đường Ngọc nhà tớ quá xứng đôi.”



Đường phu nhân hận không thể hiện tại liền để hai người bái đường thành thân.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom