Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20: Mẹ con bàn bạc
Dung Thi khó chịu nói:"Thì như mẫu thân đã thấy đó, từ lâu ta đã chướng mắt phế vật kia rồi! Hôm qua có cơ hội, ta đã đẩy nàng xuống vực, chỉ là không ngờ nàng vẫn không chết. Thật lớn mạng!"
"Rầm" Chu thị đột nhiên để mạnh ly trà xuống bàn, "Chuyện quan trọng như vậy, tại sao ngươi không bàn bạc trước với ta?"
"Chỉ là một cái phế vật mà thôi, chết thì có sao đâu? Sao mẫu thân cứ năm lần bảy lượt ngăn cản ta giết nàng chứ!?"
"Thi Nhi, chuyện này ngươi không cần phải biết, chỉ cần biết ta luôn muốn tốt cho ngươi là được" Ánh mắt của Chu thị có chút lảng tránh, nhẹ giọng cầm tay Dung Thi. Nàng cũng chán ghét Dung Mị, nhưng hiện giờ nàng ta chưa thể chết được!
Dung Thi hơi do dự, cuối cùng vẫn thành thật khai báo:"Thật ra... chuyện này là chủ ý của Thành Vương điện hạ, ta chỉ là góp phần vào thôi. Hắn dặn ta phải giữ bí mật nên ta mới không nói trước với ngươi."
Chu thị ngạc nhiên, Thành Vương? Vị hôn phu của Dung Mị? Không ngờ lại là hắn ra tay. Cũng đúng, một người cao quý như Thành Vương làm sao có thể chấp nhận cưới một nữ nhân vừa phế vật, vừa xấu xí chứ! Nếu thật là hắn làm thì tốt rồi, nàng có thể xoá sạch dấu vết của Thi Nhi, chuyện này sẽ không còn liên quan đến bọn họ nữa. Cho dù người kia trở lại và biết tin thì cũng không thể nói được gì cả! Nghĩ vậy, nàng thở phào nhẹ nhõm.
Khổ thân Chu thị tính toán nhiều như vậy mà không hề hay biết rằng kế hoạch của mình đã bị phá sản từ trước khi nó được lập ra! Đây chỉ là chuyện không lâu sau đó!
Còn giờ, nàng nhìn bộ dạng thẹn thùng của nữ nhi nhà mình, thở dài. Quả thật là nữ đại bất trung lưu\(\*\) a!
\[\*\]nữ đại bất trung lưu: con gái lớn không giữ được trong nhà, ý là phải gả đi
Chu thị vỗ vỗ tay của Dung Thi, "Thi Nhi, thời gian tới ngươi tạm an phận một chút, đừng tìm Dung Mị gây sự biết chưa?" Dung Mị lần này trở về quả thật thay đổi rất lớn, trở nên khó đối phó hơn nhiều. Thi Nhi xung đột với nàng e là sẽ bị thiệt thòi.
Dung Thi không cam lòng nói:"Không được. Tối qua nhất định là nàng ta giả thần giả quỷ hù doạ ta, ta sẽ không bỏ qua cho nàng!"
"Sao có thể chứ! Ngươi đã quên nàng là phế vật à?"
"Nhưng..."
Không đợi nàng phản đối, Chu thị ngắt lời, "Ngoan, nghe lời, đừng bướng bỉnh!"
Biết có nói thêm gì cũng vô dụng, Dung Thi im lặng cúi đầu. Trong lòng lại thầm nghĩ làm sao đi tìm Dung Mị tính sổ mà không khiến mẫu thân biết. Mẫu thân không cho giết nàng thì chỉnh đến nửa sống nửa chết cũng được!
Nhưng đợi đến khi đó, Dung thi mới hiểu ra, rốt cuộc là ai chỉnh ai!
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Lúc này, Dung Mị tất nhiên không biết suy nghĩ của Dung Thi, dù có biết thì nàng cũng sẽ khịt mũi coi thường. Nàng chưa bao giờ sợ nhân tra\(\*\). Tới một người ngược một người, tới hai người nàng không ngại ngược một đôi!
\[\*\]nhân tra: con người cặn bã, ác độc
"Rầm" Chu thị đột nhiên để mạnh ly trà xuống bàn, "Chuyện quan trọng như vậy, tại sao ngươi không bàn bạc trước với ta?"
"Chỉ là một cái phế vật mà thôi, chết thì có sao đâu? Sao mẫu thân cứ năm lần bảy lượt ngăn cản ta giết nàng chứ!?"
"Thi Nhi, chuyện này ngươi không cần phải biết, chỉ cần biết ta luôn muốn tốt cho ngươi là được" Ánh mắt của Chu thị có chút lảng tránh, nhẹ giọng cầm tay Dung Thi. Nàng cũng chán ghét Dung Mị, nhưng hiện giờ nàng ta chưa thể chết được!
Dung Thi hơi do dự, cuối cùng vẫn thành thật khai báo:"Thật ra... chuyện này là chủ ý của Thành Vương điện hạ, ta chỉ là góp phần vào thôi. Hắn dặn ta phải giữ bí mật nên ta mới không nói trước với ngươi."
Chu thị ngạc nhiên, Thành Vương? Vị hôn phu của Dung Mị? Không ngờ lại là hắn ra tay. Cũng đúng, một người cao quý như Thành Vương làm sao có thể chấp nhận cưới một nữ nhân vừa phế vật, vừa xấu xí chứ! Nếu thật là hắn làm thì tốt rồi, nàng có thể xoá sạch dấu vết của Thi Nhi, chuyện này sẽ không còn liên quan đến bọn họ nữa. Cho dù người kia trở lại và biết tin thì cũng không thể nói được gì cả! Nghĩ vậy, nàng thở phào nhẹ nhõm.
Khổ thân Chu thị tính toán nhiều như vậy mà không hề hay biết rằng kế hoạch của mình đã bị phá sản từ trước khi nó được lập ra! Đây chỉ là chuyện không lâu sau đó!
Còn giờ, nàng nhìn bộ dạng thẹn thùng của nữ nhi nhà mình, thở dài. Quả thật là nữ đại bất trung lưu\(\*\) a!
\[\*\]nữ đại bất trung lưu: con gái lớn không giữ được trong nhà, ý là phải gả đi
Chu thị vỗ vỗ tay của Dung Thi, "Thi Nhi, thời gian tới ngươi tạm an phận một chút, đừng tìm Dung Mị gây sự biết chưa?" Dung Mị lần này trở về quả thật thay đổi rất lớn, trở nên khó đối phó hơn nhiều. Thi Nhi xung đột với nàng e là sẽ bị thiệt thòi.
Dung Thi không cam lòng nói:"Không được. Tối qua nhất định là nàng ta giả thần giả quỷ hù doạ ta, ta sẽ không bỏ qua cho nàng!"
"Sao có thể chứ! Ngươi đã quên nàng là phế vật à?"
"Nhưng..."
Không đợi nàng phản đối, Chu thị ngắt lời, "Ngoan, nghe lời, đừng bướng bỉnh!"
Biết có nói thêm gì cũng vô dụng, Dung Thi im lặng cúi đầu. Trong lòng lại thầm nghĩ làm sao đi tìm Dung Mị tính sổ mà không khiến mẫu thân biết. Mẫu thân không cho giết nàng thì chỉnh đến nửa sống nửa chết cũng được!
Nhưng đợi đến khi đó, Dung thi mới hiểu ra, rốt cuộc là ai chỉnh ai!
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Lúc này, Dung Mị tất nhiên không biết suy nghĩ của Dung Thi, dù có biết thì nàng cũng sẽ khịt mũi coi thường. Nàng chưa bao giờ sợ nhân tra\(\*\). Tới một người ngược một người, tới hai người nàng không ngại ngược một đôi!
\[\*\]nhân tra: con người cặn bã, ác độc
Bình luận facebook