Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ngọa hổ tàng long - Chương 108
Tôn Hàn trầm mặc chốc lát: “Tối nay anh không muốn gặp hắn ta, nếu muốn gặp thì hẹn ngày mai. Xem ra hắn ta đã biết một triệu tệ của anh không dễ lấy như vậy”.
…..
Cùng lúc đó, trên núi Vân Bàn.
Đường Mân đứng trước chiếc xe Lamborghini, vẻ mặt đầy sự uất hận.
Nhận được tin chiếc Lamborghini bị đụng xe, đám cậu ấm đều biết lớn chuyện rồi, ai nấy đều vội vàng phi xe tới.
Nhưng khi đến nơi, ai nấy đều trợn mắt há mồm.
Đây nào phải đụng xe đơn thuần chứ. Chiếc Lamborghini trước mặt họ đã biến thành một đống sắt vụn, hoàn toàn biến thành đồ bỏ đi.
Trông như thể bị đập nát vậy!!!
Lần này thì lớn chuyện thật rồi!
“Cậu Đường, có chuyện gì xảy ra vậy?”, Đậu Khải Phong dè dặt bước tới.
Đường Mân gào lên như kẻ điên: “Cậu thử nói xem xảy ra chuyện gì hả? Ông đây sống lâu như vậy rồi, chỉ có ông đây đập đồ của người khác, làm gì có chuyện người khác đập đồ của ông đây hả?”
“Điều tra đi, ngày mai ông đây muốn biết tên dám làm hỏng xe của ông đây là ai, người phụ nữ kia là ai??!”
Chẳng mấy chốc sau khi xe Lamborghini va vào vách núi, có hai chiếc xe MPV lên núi. Bảy tám người vây lại, chẳng nói chẳng rằng đập nát chiếc Lamborghini của gã.
Người cầm đầu chỉ nói đúng một câu: “Cậu chủ không cần một triệu tệ của anh, chỉ cần chiếc xe này!”
Khiêu khích, đây chính là sự khiêu khích trắng trợn!
“Cậu Đường yên tâm, dù có phải đào ba tấc đất tôi cũng sẽ tìm ra người cho cậu Đường!”, Đậu Khải Phong vội vàng bảo đảm.
Thực ra trong lòng hắn đã hối hận đến xanh cả ruột rồi, sớm biết như thế thì chiều nay không nên ngắm vào cô gái kia.
Nhưng bây giờ nói gì cũng muộn cả rồi, chiếc xe của cậu Đường bị đập rồi, thứ mất đi không phải là tiền mà chính là mặt mũi của cậu Đường.
Nếu không xử lý tốt thì nhà hắn đừng mong dựa vào gia tộc đằng sau cậu Đường nữa.
Lúc này đột nhiên có người nói: “Cậu Đường, hình như tôi…biết cô gái đó là ai!”
“Hửm? Nói đi!”, Đường Mân lập tức nói với giọng hung ác.
“Tôi nhớ hình như cô ta là cô chủ nhà họ Liễu. Phải rôi, Liểu Chiết Nguyên cũng là người của nhà họ Liểu. Liễu Chiết Nguyên, cô gái đó có phải em họ Liễu Y Y của anh không, là cô gái bị cường bicc ấy! Đầu Liều Chiết Nguyên ong ong, vốn định không chịu thừa nhận quen biết Liễu Y Y thì vấn để đã ập đến rôi. Anh ta chỉ có thể run rầy đứng ra, sot ruột phùi sạch quan hệ: “Phải, cậu Đường, cô gái kia là em họ tôi, nhưng cô ta đã bị đuổi ra khôi nhà rôi, không hể có quan hệ gì với nhà họ Liều
Đường Mân là cậu chủ của gia tộc lớn ở Ma Đô. Trước mặt nhà họ Đường nằm trong ba gia tộc lớn nhất Ma Đô thì nhà họ Liễu là cái thá gì chứ?
Nếu vì Liễu Y Y mà nhà họ Liễu phải gánh chịu lửa giận của cậu Đường, thế thì chẳng còn đường sống nữa.
“Bị cưỡng bức là sao hả?”
Đường Mân dần khôi phục lý trí, liền hỏi Liễu Chiết Nguyên.
Liễu Chiết Nguyên không thể nói dối, đành nói toàn bộ chuyện của Liễu Y Y ra, trong đó bao gồm cả chuyện mẹ Liễu Y Y bị bệnh tim.
Sau khi nắm rõ tình hình, ánh mắt Đường Mân dần trở nên thâm sâu khiến người ta run rẩy.
“Liễu Chiết Nguyên, có thể giúp tôi một chuyện được không?”
…..
Cùng lúc đó, trên núi Vân Bàn.
Đường Mân đứng trước chiếc xe Lamborghini, vẻ mặt đầy sự uất hận.
Nhận được tin chiếc Lamborghini bị đụng xe, đám cậu ấm đều biết lớn chuyện rồi, ai nấy đều vội vàng phi xe tới.
Nhưng khi đến nơi, ai nấy đều trợn mắt há mồm.
Đây nào phải đụng xe đơn thuần chứ. Chiếc Lamborghini trước mặt họ đã biến thành một đống sắt vụn, hoàn toàn biến thành đồ bỏ đi.
Trông như thể bị đập nát vậy!!!
Lần này thì lớn chuyện thật rồi!
“Cậu Đường, có chuyện gì xảy ra vậy?”, Đậu Khải Phong dè dặt bước tới.
Đường Mân gào lên như kẻ điên: “Cậu thử nói xem xảy ra chuyện gì hả? Ông đây sống lâu như vậy rồi, chỉ có ông đây đập đồ của người khác, làm gì có chuyện người khác đập đồ của ông đây hả?”
“Điều tra đi, ngày mai ông đây muốn biết tên dám làm hỏng xe của ông đây là ai, người phụ nữ kia là ai??!”
Chẳng mấy chốc sau khi xe Lamborghini va vào vách núi, có hai chiếc xe MPV lên núi. Bảy tám người vây lại, chẳng nói chẳng rằng đập nát chiếc Lamborghini của gã.
Người cầm đầu chỉ nói đúng một câu: “Cậu chủ không cần một triệu tệ của anh, chỉ cần chiếc xe này!”
Khiêu khích, đây chính là sự khiêu khích trắng trợn!
“Cậu Đường yên tâm, dù có phải đào ba tấc đất tôi cũng sẽ tìm ra người cho cậu Đường!”, Đậu Khải Phong vội vàng bảo đảm.
Thực ra trong lòng hắn đã hối hận đến xanh cả ruột rồi, sớm biết như thế thì chiều nay không nên ngắm vào cô gái kia.
Nhưng bây giờ nói gì cũng muộn cả rồi, chiếc xe của cậu Đường bị đập rồi, thứ mất đi không phải là tiền mà chính là mặt mũi của cậu Đường.
Nếu không xử lý tốt thì nhà hắn đừng mong dựa vào gia tộc đằng sau cậu Đường nữa.
Lúc này đột nhiên có người nói: “Cậu Đường, hình như tôi…biết cô gái đó là ai!”
“Hửm? Nói đi!”, Đường Mân lập tức nói với giọng hung ác.
“Tôi nhớ hình như cô ta là cô chủ nhà họ Liễu. Phải rôi, Liểu Chiết Nguyên cũng là người của nhà họ Liểu. Liễu Chiết Nguyên, cô gái đó có phải em họ Liễu Y Y của anh không, là cô gái bị cường bicc ấy! Đầu Liều Chiết Nguyên ong ong, vốn định không chịu thừa nhận quen biết Liễu Y Y thì vấn để đã ập đến rôi. Anh ta chỉ có thể run rầy đứng ra, sot ruột phùi sạch quan hệ: “Phải, cậu Đường, cô gái kia là em họ tôi, nhưng cô ta đã bị đuổi ra khôi nhà rôi, không hể có quan hệ gì với nhà họ Liều
Đường Mân là cậu chủ của gia tộc lớn ở Ma Đô. Trước mặt nhà họ Đường nằm trong ba gia tộc lớn nhất Ma Đô thì nhà họ Liễu là cái thá gì chứ?
Nếu vì Liễu Y Y mà nhà họ Liễu phải gánh chịu lửa giận của cậu Đường, thế thì chẳng còn đường sống nữa.
“Bị cưỡng bức là sao hả?”
Đường Mân dần khôi phục lý trí, liền hỏi Liễu Chiết Nguyên.
Liễu Chiết Nguyên không thể nói dối, đành nói toàn bộ chuyện của Liễu Y Y ra, trong đó bao gồm cả chuyện mẹ Liễu Y Y bị bệnh tim.
Sau khi nắm rõ tình hình, ánh mắt Đường Mân dần trở nên thâm sâu khiến người ta run rẩy.
“Liễu Chiết Nguyên, có thể giúp tôi một chuyện được không?”
Bình luận facebook